Ký ức ngọt ngào

Chương 45



Phần 45

Tiếp tục dùng hai cái đầu ngón tay thọc sâu xuống bên dưới, miết nhẹ dọc theo cái khe lồn ẩm ẩm rỉ rách toàn nước nhờn rồi nhè đúng cái hột le mà gãi. Càng gãi thì cô Hạnh càng thở mạnh, hôn cái chụt vào gáy rồi tôi hỏi:

– Thế thằng Đạt không sang à?

Thở thật mạnh cô Hạnh trả lời:

– Có sang chứ nhưng mà không cho, cho nhiều hư người!

Cười khì một cái rồi chọc luôn một ngón tay vào cái lỗ rồi tôi lại bảo:

– Đóng mạng nhện rồi mà thằng cháu thèm thuồng lại không cho thằng cháu một cái!

Hứ một tiếng tôi đáp lại:

– Tưởng màng nhện chăng đầy rồi… thèm lắm chứ! Hì hì… nước nhiều quá rồi đây này… kiểu này mà được húp hết cái chỗ nước này nhỉ!
– Tối nay sang em cho húp được chưa! À mà tối thì không đi được nhỉ, hôm nào rảnh rảnh sang nhé hì hì, tối nay cho thằng Đạt hụp hì hì, nhìn thằng cháu thèm cũng tôi. Dì nó thèm chẳng kém gì nó cả!
– Đấy! Thế là hai dì cháu vẹn cả đôi đường còn gì nữa đúng không nào! Giờ thì mút cho anh đi… thèm được bú lắm rồi đấy!

Xét về cái khoản bú cặc này thì tôi lại thích Lan Anh bú chotoi hơn là cô Hạnh, chính xác hơn là cách dùng cái đầu lưỡi của mình. Lan Anh thích dùng cái đầu lưỡi để chọc vào cái lỗ rồi đảo quanh đầu khấc còn cô Hạnh thì thích ngậm cả con cặc vào trong miệng của mình mà mút.

Nghe tôi nói thì cô Hạnh ngồi xuống cởi nhanh cái cúc quần của tôi ra còn tôi thì đưa hai ngón tay dấp dính nước nhờn mà nói:

– Nước này ngon quá đi!

Bĩu môi hí hứng rồi cô Hạnh băt đầu cầm con cặc sục sục mấy cái rồi cho vào trong miệng của mình mà nút.

Đúng những gì tôi miêng tả ở trên, cô Hạnh thích ngậm cái đầu khấc rồi nút nhẹ nhàng hơn là liếm thế nên cái cảm giác sung sướng nó lên từ từ chứ không chạy thẳng nên não như Lan Anh làm.

Tiếng chụt chụt rồi ọc ọc vang lên mỗi khí cô Hạnh há to miệng ra nút mạnh. Nắm nhẹ mái tóc rồi bắt đầu nhấp chầm chậm con cặc cho nó chui vào trong miệng sâu thêm một chút rồi tôi nói khẽ khẽ:

– Sướng quá… em ơi… ư ư… cặc anh ngon không?

Ư ư trong cổ họng cô Hạnh gật đầu rồi nhả ra nghiêng nhẹ đầu hôn từ cái đầu khấc xuống tận tốc cặc mà nói:

– Ngon chứ… hì hì… thằng Tú cũng ngon như của anh vậy ấy…

Tôi hí hửng hỏi tiếp:

– Thế của thằng Đạt có ngon không?

Cô Hạnh gật đầu rồi nói:

– Con cặc nào chẳng ngon hì hì… mỗi một con cặc đều có hương vị khác nhau chứ, nhưng đều ngon cả, nhìn hai cái hòn này đáng yêu quá đi mất thôi.

Vừa nói bàn tay đã vuốt dọc con cặc dính đầy nước miếng còn cái đầu lưỡi tiếp tục mân mê đến hai hòn dái rồi cô Hạnh ngậm luôn mà mút.

Cảm giác kích thích bây giờ không còn đến từ đầu lưỡi nữa mà đến từ bàn tay đang xóc mạnh cái thân cặc một cách dồn dập.

Mạch máu dọc theo cái thân cặc căng mọng lên thật thì tôi thở dốc rồi nói:

– Mút đầu khấc đi em… mút xong thì bắn vào nhé… miệng em nhé… anh nứng lắm rồi đây này!

Ngước nhìn tôi với ánh mắt dâm dục rồi cô Hạnh nói:

– Sao hôm nay kém thế! Chưa được mười phút mà không chịu được rồi!

Qur thật hơi sớm nhưng trong khung cảnh chợ búa thề này, nó vừa lén lút… vừa… kích thích vừa sợ sệt… chính vì vậy cái cảm giác hứng nó lên nhanh vô cùng. Không trả lời cô Hạnh bằng từ ngữ mà tôi chỉ gật nhẹ đầu một cái mà tôi.

Lắc cái cái thân cặc mạnh một chút rồi cô Hạnh một lần nữa lại há to miệng ra mà mút. Lần này tì không thể nào kiềm chế được, con cặc giật giật mà bắn từng dòng tinh nóng hổi vào tận sâu bên trong cổ họng.

Hóp luôn cái má vào cô Hạnh cố gắng muốt nuốt trọn cả cái đầu khấc vào bên trong rồi nuốt hến đám tinh trùng trong cổ họng mới khẽ khàng nói:

– Ôi… sướng thật… hì hì… ngon đấy… lại nhiều nữa. Lâu lắm rồi không ở nhà “quay tay” đúng không?

Tôi gật gù rồi bảo:

– Thì bận học hành thi cử… với lại… có nghiện “quay tay” đâu mà “quay tay” làm cái gì.

Đưa lưỡi liếm quanh vành môi của mình một cái rồi cô Hạnh đưa vai lên quệt nhẹ cái khóe miệng rồi bảo:

– Đi ăn với em đi!

Toát hết mồ hôi, tôi dựa nhẹ ra phía sau rồi gật đầu mà nói:

– Công nhận bây giờ đói bụng quá rồi đây này, không làm mà chỉ mút thôi mà sướng rồi mệt thật đấy!

Bĩu môi cô Hạnh nói:

– Mệt là mệt thế nào, có đứng yên để người ta phục vụ thôi mà cũng mệt.

Tôi chỉ cười, nhét lại con cặc vào trong quần nhưng cô Hạnh không quên lấy cái khăn ướt lau qua cho tôi.

Hai cô cháu ra ăn bún chả ở trong chơ. Dĩ nhiên ngay ở chỗ đông người thế này thì tôi và cô Hạnh vẫn xưng hô cô cháu thôi.

Chợ thời bấy giờ người thì cũng nhiều nhưng tầm trưa thì vãn hẳn, cái tầm này đa phần là đi ăn cơm chứ chẳng còn khách nữa. Ăn xong thì quay lại cái ki ốt của cô Hạnh nói chuyện một chút nữa rồi tôi về.

Trong đầu thì thầm nghĩ “tối nay thằng Đạt lại được sướng con cặc rồi, vừa mút cặc lại còn bị móc lồn như thế kia thì làm sao mà chịu được” Để mai sang xem thằng bé bảo gì với mình.

Về đến nhà nằm khểnh đến chiều thì thằng Tú gọi điện cho tôi:

– Ê mày! Sang tuần rảnh không!

Tôi tặc lưỡi bảo nó:

– Mẹ! Mày hỏi như thằng dở người thế hả mày! Nghỉ nhè không rảnh thì bận bịu với ai nữa, thế tóm lại là có chuyện gì nào!

Thằng Tú cười hề hề trong cái điện thoại bảo:

– Qua đón bà Hà về chơi chứ sao! Bà ấy về nghỉ tận một tháng luôn đó!

Tôi thì thích lắm… vì dĩ nhiên chị thằng Tú về là tôi lại thêm được một cái lồn nữa để thay đổi rồi. Tặc lưỡi cái tôi bảo nó:

– Ờ! Thế lại ra sân bay đón à?
– Ừ! Hì hì… dĩ nhiên là lại lên rồi… lần này bà ấy xuống chiều tối nên qua đón bà ấy rồi về luôn!

Tôi hỏi thêm nó!

– Thế nhà mày đi đông không?

Thàng Tú hí ha hí hửng nói:

– Chẳng có ai, mỗi mình tao thôi. Bố mẹ với họ hàng chẳng có ai, thuê cho tao mỗi cái xe bảy chỗ luôn vì tao bảo có mày với thằng Đạt đi cùng.

Nghe thằng Tú nói như vậy tôi hí hửng lắm vì khi ngồi trên xe có ba thằng thì dễ nói chuyện với chị Hà hơn. Tôi hỏi lại nó:

– Cụ thể là hôm nào hả mày!

Nó oang oang trong cái điện thoại bảo:

– Bà Hà bảo chắc là cuối tuần sau thôi, thứ sáu thì phải vì xem có bị delay chuyến bay không, khách nghỉ hè về đông mà!

Tôi ậm ừ thì thằng Tú lại bảo:

– Lần này bà ấy về tao phải mút cho không còn tí nước nào. Gọi điện với tao chỉ kêu thèm lắm không chịu được thôi.

Nghe thằng Tú nói vậy tôi biết bà này ở bên nó chắc là chơi cặc tây rồi nhưng vẫn thèm cặc Việt Nam.

Cúp máy nó xong thì đến lượt Lan Anh gọi điện cho tôi. Một giọng thì thào trong ông nghe khẽ khẽ vang lên:

– Nhớ em không? Cả ngày chẳng thấy gọi điện thoại cho người ta gì cả!

Cười khì một cái rồi tôi bảo:

– Anh qua phụ dì thằng Đạt một chút, cô ấy mới dọn hàng! Với lại qua nhà cái Phượng chơi, em có nói gì với cái Phượng à?

Nghe tôi hỏi như vậy thì Lan Anh ngạc nhiên nói:

– Ủa! Nói gì là nói gì? Cái Phượng lại tơn hớt gì với anh đúng không?

Tôi trả lời luôn:

– Có tơn hớt gì đâu! Nó hỏi dò anh mà anh không nói đấy, sợ nó biết nó lại trêu em!

Lan Anh cười khúc khích trong điện thoại rồi bảo:

– Hì hì… chẳng sao đâu, em cũng kể với nó rồi, nói chung là bình thường chẳng có gì cả. Con cháu của anh cũng tò mò lắm!
– Cháu của anh nhưng bạn của em mà…

Cả hai cười khì rồi Lan Anh nói nhẹ hơn:

– Bố mẹ ở nhà, nói khẽ thôi nhé… hì hì… cuối tuần này về quê với em không? Lần này không về nhà bà nữa mà sang nhà bác em, bác họ thôi nhưng qúy em lắm. Nhà có mỗi hai vợ chồng thôi không có ai cả!

Tôi ngạc nhiên hỏi:

– Ủa! Thế không có anh chị nào à?

Lan Anh cười khì rồi bảo:

– Thôi hẹn ngày kia nhé! Hôm nay thứ năm rồi ngày kia… qua nhà em nhé… rồi cùng đi!

Muốn trêu Lan Anh nên tôi nói:

– Qua nhà em không sợ bố mẹ em nói gì à?

Cười khúc khích nhẹ nhàng rồi Lan Anh trêu:

– Nói gì là nói gì, nhận làm con rể luôn cũng được chứ có làm sao đâu hì hì. Thế có dám đến không nào!
– Dám chứ sao không?

Chương trước Chương tiếp
Loading...