Lăng Phong

Chương 326



Phần 326: Chiến đấu không có linh hồn

Cùng cấp trong Nhân tộc, Lăng Phong còn không có gặp được người có tố chất thân thể địch nổi hắn.

Cho nên hắn muốn vật lộn, chỉ có thể tìm những Yêu thú thực lực cường đại.

Lăng Phong từ nhỏ đã ưa thích đánh nhau, mà phương thức đánh nhau hắn thích nhất, chính là vật lộn, cảm giác quyền quyền đến thịt, rất mỹ diệu.

Mặc kệ là hắn bị người đánh, hay là hắn đánh người khác, đều đã nghiền hơn dùng binh khí pháp bảo hoặc sử dụng pháp thuật.

Kỳ thật Lăng Phong vẫn luôn cho rằng, loại chiến đấu sử dụng pháp bảo hay pháp thuật, là không có linh hồn.

Lăng Phong thiên tính hiếu chiến, nếu không, lúc hắn chiến đấu cùng Tử Vân Tứ Quái, rõ ràng có thể dùng cấm chế giải quyết Nhiếp Thập Tam, nhưng lại còn để Nhiếp Thập Tam thi triển ra sát chiêu, mục đích của hắn chính là vì đã nghiền.

– Rống!

Tử Tinh Độc Giác Hổ phát ra gầm lên giận dữ, sau đó lại đánh thành một đoàn cùng Lăng Phong.

Không có bất kỳ sự xinh đẹp gì, mỗi một lần đều là cứng đối cứng cùng Tử Tinh Độc Giác Hổ.

– Đã nghiền!

Lăng Phong càng đánh càng hưng phấn, một quyền đánh Tử Tinh Độc Giác Hổ bay ra ngoài.

Lực lượng của Tử Tinh Độc Giác Hổ mặc dù cường đại, nhưng tốc độ cùng tính linh hoạt của nó, lại không bằng Lăng Phong, tất cả công kích của nó, đều bị Lăng Phong nhẹ nhõm cản lại.

Thời gian trôi qua, Lăng Phong dần dần chiếm cứ thượng phong.

– Yêu nghiệt a!

Vương Uyên bọn hắn nhìn thấy Lăng Phong dũng mãnh không gì sánh được, cũng nhịn không được phát ra cảm thán.

Bọn hắn không nghĩ tới, Lăng Phong thế mà tay không tấc sắt liền có thể áp chế Tử Tinh Độc Giác Hổ.

– Lăng Phong sư đệ rất đẹp trai!

Viên Tuyết Nhạn, Âu Dương Tiểu Tiểu các nàng, nhìn thấy Lăng Phong cùng Tử Tinh Độc Giác Hổ lúc chiến đấu mạnh mẽ, con mắt đều lập loè tỏa sáng.

Đối với nam nhân siêu cấp dũng mãnh, trong lòng các nàng đều rất thưởng thức, là một người tu luyện, trong lòng của các nàng, cũng rất sùng bái cường giả.

Như thế nào cường giả? Không hề nghi ngờ, Lăng Phong trước mắt chính là.

Lúc Vương Uyên bọn hắn cảm thán thời điểm, Lăng Phong đột phá phòng ngự của Tử Tinh Độc Giác Hổ, thân thể đột nhiên vọt lên, một quyền quất vào hàm dưới Tử Tinh Độc Giác Hổ.

– Ầm!

Đầu Tử Tinh Độc Giác Hổ bị quất đến cao cao giơ lên, hai viên răng nanh lập loè tỏa sáng, bay ra từ trong mồm Tử Tinh Độc Giác Hổ.

Sau đó Lăng Phong chợt xoay người vung chân, quất vào yết hầu Tử Tinh Độc Giác Hổ, nơi này, chính là địa phương phòng ngự yếu nhất của Tử Tinh Độc Giác Hổ.

– Răng rắc!

Lực lương chân của Lăng Phong cường đại, trong nháy mắt đá nát yết hầu Tử Tinh Độc Giác Hổ, thân thể khổng lồ của Tử Tinh Độc Giác Hổ ngã trên mặt đất, mặt đất có chút chấn một cái.

Tử Tinh Độc Giác Hổ co quắp trên mặt đất, đại lượng máu tươi từ trong miệng của nó chảy ra, nó phát ra trận trận tiếng nghẹn ngào, thân thể hung hăng co quắp.

Lăng Phong đi đến trước mặt nó, một quyền đánh trên gáy của nó, lực lượng cường đại trong nháy mắt liền làm vỡ nát đại não Tử Tinh Độc Giác Hổ, thân thể Tử Tinh Độc Giác Hổ cũng đình chỉ run rẩy.

– Lợi hại!

Vương Uyên bọn hắn nhịn không được tán thưởng, thực lực đầu Tử Tinh Độc Giác Hổ này, vô hạn tiếp cận Trúc Cơ đệ thất trọng. Thế nhưng cứ như vậy bị Lăng Phong tay không tấc sắt xử lý, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, bọn hắn căn bản cũng không tin tưởng chuyện này là thật.

Lăng Phong mở miệng nói với Vương Uyên:

– Vương Uyên sư huynh, làm phiền ngươi xử lý Tử Tinh Độc Giác Hổ, ta có chút mệt mỏi, cần nghỉ một lát!
– Tốt!

Vương Uyên gật gật đầu, sau đó lấy ra một thanh chủy thủ, đi đến bên người Tử Tinh Độc Giác Hổ, bắt đầu xử lý thi thể Tử Tinh Độc Giác Hổ.

Đinh Trần, Lăng Thông, còn có Tần Lực ba người cũng đi tới giúp.

Một lúc sau, thi thể Tử Tinh Độc Giác Hổ bị xử lý hoàn tất, Lăng Phong bọn hắn tiếp tục đi tiếp.

Trên đường đi, bọn hắn không ngừng gặp được các loại Yêu thú, trong đó có không ít Yêu thú thực lực có thể so với Tử Tinh Độc Giác Hổ, bất quá những Yêu thú này, cuối cùng đều bị Lăng Phong bọn hắn giết chết.

Gặp được những Yêu thú này, Lăng Phong cũng không có làm một mình, mà là cùng mọi người hợp lực vây giết những Yêu thú này.

Trước đó hắn sở dĩ lựa chọn đơn độc chiến đấu cùng Tử Tinh Độc Giác Hổ, là bởi vì trong khoảng thời gian này tu vi của hắn đột phá, vẫn luôn chưa có một trận chiến đấu nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly.

Mặc dù tại Thanh Kiếm thành, hắn đơn đấu Tử Vân Tứ Quái, nhưng chiến đấu cùng Tử Vân Tứ Quái, lại cũng không đã nghiền, hoàn toàn so ra kém hắn cận chiến cùng Tử Tinh Độc Giác Hổ.

Xảo Doanh Nguyệt các nàng cùng Lạc Đà tiểu đội, tiến vào Hắc Long sơn mạch, là để rèn luyện.

Trong chiến đấu rèn luyện chính mình, là nhiệm vụ chủ yếu khi bọn hắn tiến vào Hắc Long sơn mạch, nếu như rèn luyện chính mình đồng thời, cũng có thể thu hoạch bảo vật, vậy liền không còn gì tốt hơn.

Cho nên, vì để cho tất cả mọi người có thể được rèn luyện, gặp được Yêu thú, Lăng Phong cũng sẽ cùng mọi người cùng nhau xuất thủ.

– A, nơi này có một cái túi trữ vật, Lăng Phong sư đệ, ngươi mở ra nhìn xem!

Bỗng nhiên, Xảo Doanh Nguyệt từ trên một bộ thi thể không biết chết bao nhiêu năm, tìm được một cái túi trữ vật.

Bên trên túi trữ vật này đã dính đầy bùn đất.

Lăng Phong tiếp nhận túi trữ vật kia, sau đó dùn bí thuậtg lão bất tử truyền thụ cho hắn, đem túi trữ vật này mở ra.

– Rầm rầm!

Khi túi trữ vật bị mở ra đằng sau, Lăng Phong lập tức đem đồ vật bên trong đều đổ ra.

Trong túi trữ vật đồ vật rất nhiều, có linh phù, có khoáng thạch, cũng có rất nhiều binh khí pháp bảo, cũng có rất nhiều linh dược cùng nội đan Yêu thú.

Bất quá những nội đan Yêu thú kia, đều đã khô quắt, linh lực bên trong toàn bộ đều trôi mất, vô dụng.

– Đáng tiếc!

Nhìn thấy những nội đan Yêu thú khô quắt này, Lăng Phong khẽ nhíu mày.

Viên Tuyết Nhạn đi tới, cầm lấy những bình lọ kia, cẩn thận từng li từng tí kiểm tra.

Nàng là Luyện Đan sư, những công việc này chỉ có thể giao cho để nàng làm, bởi vì có trong bình, có khả năng chứa độc dược, cho nên lúc kiểm tra, nhất định phải cẩn thận mười phần.

Tần Lực, Vương Uyên, Đinh Trần, Lăng Thông bọn hắn đều đi tới, đem những binh khí kia pháp bảo cầm lên từ từ kiểm tra.

– Ta dựa vào! Thật nặng!

Khi Tần Lực chuẩn bị cầm lấy một thanh cự kiếm màu đen, lại nhịn không được mắng lên, hắn cảm giác cự kiếm màu đen quá nặng.

– Trọng kiếm?

Lăng Phong nhìn chằm chằm cự kiếm màu đen kia, đôi mắt có chút sáng lên.

Một mực đến nay, Lăng Phong đều muốn tìm một thanh binh khí trọng lượng cực lớn, bởi vì binh khí như thế có thể đề cao năng lực công kích của hắn.

Mà binh khí nặng nhất trên thân Lăng Phong, chính là hắn tại U Minh thành, từ trong tay thủ lĩnh Long Minh Nhiếp Thiên Long lấy được huyền thiết trường thương.

Thanh huyền thiết trường thương kia, mặc dù nặng số lượng đạt tới ngàn cân, nhưng đối với Lăng Phong bây giờ tu vi đạt đến Trúc Cơ đệ lục trọng mà nói, vẫn quá nhẹ.

– Đúng vậy a, trọng lượng thanh kiếm này, chí ít vượt qua 2000 cân!

Tần Lực dùng sức nắm chuôi kiếm thanh trọng kiếm này, không có phóng thích Trúc Cơ quang hoàn, một bàn tay căn bản không có cách cầm trọng kiếm này lên.

– Để cho ta tới nhìn xem!

Lăng Phong lập tức đi đến bên cạnh Huyền Thiết Trọng Kiếm, đưa tay nắm chặt chuôi kiếm kia, sau đó vừa dùng lực, trực tiếp cầm Huyền Thiết Kiếm lên.

Hắn cầm Huyền Thiết Kiếm trên không trung huy vũ mấy lần, sau đó nhịn không được bật cười:

– Không sai, trọng lượng này so huyền thiết trường thương nặng gấp đôi, thích hợp ta sử dụng!

Chương trước Chương tiếp
Loading...