Lăng Phong
Chương 41
– Rượu?
Lăng Phong nhìn chất lỏng màu vàng nhạt trong chén rượu, khẽ lắc đầu, nhìn về phía Trương Long, nói:
– Ngươi uống đi!
– Ta?
Trương Long ngẩn ra, sau đó cầm chén rượu lên, ngửa đầu uống một hơi, sau đó lộ ra vẻ mặt thỏa mãn…
Mà Triệu Hổ ở bên cạnh, một mặt hâm mộ.
– Rượu này ngon như vậy sao?
Nhìn biểu hiện của Trương Long, Lăng Phong trong lòng lẩm bẩm.
Trần Tam Báo nhìn thấy tình huống này, nhíu mày nói:
– Lão đại, ngươi cứ yên tâm đi, ta sẽ không hạ độc ngươi, nếu là thật sự hạ độc chết ngươi, ta cũng không gánh nổi trách nhiệm này!
– Ây…
Trên mặt Lăng Phong lộ ra một tia xấu hổ, trong lòng không ngờ suy nghĩ trong lòng mình lại bị Trần Tam Báo nhìn ra.
– Ha ha, giang hồ hiểm ác, cẩn thận một chút vẫn hơn a!
Lăng Phong cười nói với Trần Tam Báo:
– Cho ta một chén!
– Tốt!
Trần Tam Báo gật đầu, lập tức rót cho Lăng Phong một chén rượu.
Lăng Phong cầm chén rượu lên, xông tới lỗ mũi trước mặt ngửi, cẩn thận ngửi phía dưới, phát hiện trong rượu có mùi thơm nhàn nhạt, khiến hắn cảm thấy có chút an thần cảm giác. Ánh mắt của hắn hơi sáng lên:
– Ngươi dùng cái gì làm ra loại rượu này?
– Dùng linh cốc trồng trọt tại Hoàng Long Giản, rượu này tên là Báo Tử Tửu, Báo Tử Tửu của ta tại Thanh Vân phong tạp dịch giới, cũng có chút danh tiếng!
Khi Trần Tam Báo nói, trên mặt hắn hiện ra vẻ đắc ý.
– Đúng vậy a đúng vậy a, Báo Tử Tửu của Báo ca, uống rất ngon!
Trương Long cùng Triệu Hổ cũng gật đầu, rượu này là Trần Tam Báo dùng mỗi tháng linh cốc dư thừa sản xuất.
Trước khí Trần Tam Báo đến Huyền Kiếm Tông Làm Tạp Dịch, hắn thế nhưng là làm nghề buôn bán rượu, sau này vợ hắn bị một cái thế gia công tử coi trọng, cưỡng ép bắt đi, cuối cùng làm nhục nàng đến chết.
Sau đó, Trần Tam Báo thề sẽ học võ, chờ đến lúc tu luyện có thành tựu, liền trở về tìm cái kia thế gia công tử báo thù.
Bởi vì linh cốc quá trân quý, Trần Tam Báo một tháng chỉ có thể ủ ra một vò, Trương Long Triệu Hổ hai người mỗi tháng chỉ có thể uống một chén nhỏ, còn lại đều bị Trần Tam Báo cầm lấy đi bán.
– Có thật là ngon không?
Nhìn biểu hiện của Trương Long và Triệu Hổ, Lăng Phong ngửa đầu ra sau, rót hết rượu vào miệng, nhắm mắt lại, thưởng thức.
Cửa vào hương thuần, răng môi lưu hương, rượu chảy vào bụng, hắn cảm giác toàn thân ấm áp.
Sau một lúc, Lăng Phong mở to hai mắt kêu lên:
– Rượu ngon!
Lăng Phong hơi kinh ngạc, đây chỉ là sản phẩm của một linh cốc cấp thấp, nhấp một ngụm rượu này cảm thấy rượu hắn uống còn mạnh hơn rượu ở nhà uống, nếu dùng những linh cốc thượng phẩm kia thì sẽ như thế nào. Hoặc rượu do linh quả sản xuất? Sẽ có hương vị như thế nào?
– Ha ha, lão đại, uống nữa đi a!
Trần Tam Bảo cười thoải mái, lập tức rót một chén nữa cho Lăng Phong, Lăng Phong uống rượu của mình, điều này thể hiện sự tin tưởng của Lăng Phong đối với hắn.
Lăng Phong gật đầu, cầm chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
Uống liên tục ba chén, Lăng Phong mở miệng nói: “Tốt, ta vừa mới đạt được tu luyện tâm pháp, trước thử một chút tu luyện cái kia « Dẫn Khí Quyết »!”
– Được rồi, lão đại ngươi đi tu luyện đi! Phòng nằm bên trái sau này sẽ là của ngươi!
Trần Tam Bảo chỉ vào tòa nhà mới nhất, lớn nhất, cung kính nói với Lăng Phong.
Gian nhà tranh này vỗn dĩ thuộc về Trần Tam Báo, hiện tại Lăng Phong tới, mà thực lực mạnh hơn hắn rất nhiều, hắn tự nhiên muốn tặng cho Lăng Phong.
Đối với cường giả, Trần Tam Báo bọn hắn thế nhưng là phi thường tôn kính, đây cũng là chuyện không có biện pháp, dù sao đây chính là một cái thế giới mạnh được yếu thua, cường giả vi tôn.
– Được, các ngươi đều đi làm đi!
Lăng Phong khoát tay, sau đó từ trên ghế xích đu đứng lên, cầm túi đồ của mình, đi về phía căn nhà lớn nhất.
Bước vào ngôi nhà tranh, Lăng Phong đột nhiên có cảm giác yên tĩnh.
Trong phòng trang trí rất đơn giản, một cái bàn, một cái ghế, một cái giường, một cái tủ quần áo đơn giản, trên bàn là cái ấm đồng cùng vài cái móc bát sứ, còn lại cũng không có gì.
Lăng Phong cũng không lập tức tu luyện, nóng lòng lấy ra lư hương, sau đó bắt đầu nghiên cứu.
Khi hắn đem nước rót vào bên trong lư hương, sau đó lại rót ra, nhưng nước đều không có tác dụng chữa trị, tình huống như vậy, để hắn buồn bực không thôi.
– Vô dụng? Chẳng lẽ có tác dụng chữa trị tác, chỉ là những cái chất lỏng màu trắng hôi thối kia? Mà không phải lư hương này?
Loay hoay cả tiếng đồng hồ cũng không phát hiện ra bí mật của lư hương, Lăng Phong cũng nản lòng, lúc đầu còn tưởng mình lấy được bảo vật, bây giờ xem ra cái lư hương này chỉ là một phế phẩm.
Đặt lư hương sang một bên, Lăng Phong lấy ra những thứ đồ khác.
Cái túi này là hắn lúc nhận quần áo tạp dịch cùng nhau phát ra, xem như là hắn tân thủ gói quà.
Đem túi này mở ra, bên trong có hai quyển sách, còn có ba khối tỏa ra bạch quang nhu hòa, tảng đá có kích thước tương đương với một quân cờ vây.
– Linh thạch?
Lăng Phong hai mắt đột nhiên sáng lên, không ngờ trong túi lại có thứ giá trị như vậy, lập tức cầm ba viên linh thạch trong tay lên thưởng thức, hắn biết viên linh thạch này là lưu hành tiền, một viên linh thạch có giá trị mười lượng vàng.
Khi Lăng Phong cầm lấy Linh Thạch, trên lư hương lóe lên một tia sáng bạc, nhưng Lăng Phong không biết.
Tay trái vuốt vuốt linh thạch, hắn bắt đầu nhìn hai quyển sách, một quyển là « Huyền Kiếm tông pháp quy », một quyển là « Dẫn Khí Quyết ».
Lăng Phong đầu tiên mở ra « Huyền Kiếm tông pháp quy », bởi vì hắn không muốn vi phạm tông quy.
Chưa đến một nén nhang, Lăng Phong liền thuộc lòng « Huyền Kiếm tông pháp quy », hắn chẳng những là từ nhỏ trời sinh thần lực, mà lại trí nhớ cũng vượt xa người thường, cơ hồ đã gặp qua là hắn không thể quên được.
Sau khi xem hết « Huyền Kiếm tông pháp quy », Lăng Phong liền lấy « Dẫn Khí Quyết » ra xem.
« Dẫn Khí Quyết » chỉ có ba tầng phía trước, có thể giúp Lăng Phong đạt tới Luyện Khí đệ tam trọng cảnh giới, chỉ có tu vi đạt tới Luyện Khí đệ tam trọng, mới có tư cách đạt được phương pháp tu luyện cao cấp hơn.
Muốn trở thành đệ tử ngoại môn của Huyền Kiếm tông, có hai loại biện pháp, loại thứ nhất, tu vi đạt tới Luyện Khí đệ tứ trọng, loại thứ hai, mặc kệ tu vi như thế nào, chỉ cần xông qua thí luyện chi lộ, liền có thể trở thành đệ tử ngoại môn. Hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử ngoại môn.
Bất kể là loại phương pháp nào, độ khó đều cực kỳ lớn.
Luyện Khí cảnh giới, là tu tiên giả cảnh giới thứ nhất, giai này đoạn người tu luyện, chính là muốn đả thông thể nội chín đầu kinh mạch.
Mà Luyện Thể cảnh giới, tại tu tiên giả trong mắt, chẳng qua là cơ sở cảnh giới mà thôi thôi.
Ở trên Luyện Khí cảnh, là Trúc Cơ cảnh giới, Trúc Cơ cảnh cường giả nội lực, là thể lỏng, so Luyện Khí cảnh cường giả mạnh hơn rất nhiều.
– Dẫn Khí Quyết!
Lăng Phong giữ vững tinh thần, chăm chú nhìn Dẫn Khí Quyết tờ thứ nhất phương pháp tu luyện.
Phương pháp tu luyện này, chính là tạo dáng trong một tư thế vô cùng khó coi, sau đó nín thở, đi tìm chân khí.
Lăng Phong gắt gao kìm nén hô hấp của mình, một hơi, hai hơi, ba hơi…
Sau một nén nhang, Lăng Phong vẫn còn chịu đựng, theo ghi chép của Dẫn Khí Quyết, người bình thường ở thời điểm này, thể nội hẳn là sẽ xuất hiện chân khí, nhưng hắn vẫn không có cảm giác được bất luận cái gì chân khí.
– Kiên trì, kiên trì, ta là thiên tài, ắt sẽ thành công, nhất định không được lùi bước!
Lăng Phong cắn răng, liều mạng kiên trì.
Theo cách này, cho đến giữa trưa, Lăng Phong đã làm theo phương pháp hướng dẫn của Dẫn Khí Quyết, luyện tập mấy chục lần, nhưng vẫn không có chân khí.
Vào giờ ăn trưa, mọi người ăn lương khô ở cùng một chỗ.
Tại Trần Tam Báo trong miệng, Lăng Phong biết được bọn hắn mỗi tháng chỉ có ba ngày đi tạp dịch phòng ăn lớn tập trung ăn thịt, mười ngày một lần, ngày bình thường, đại bộ phận tạp dịch, đều là gặm lương khô.
Cũng may, lương khô của Huyền môn phái cũng không có gì ghê gớm, dù sao những lương khô này đều có thêm linh cốc trộn lẫn vào.
Sau khi Lăng Phong ăn một cái bánh nướng, Trần Tam Báo lấy ra một quả trứng màu đỏ, cười híp mắt nói với Lăng Phong:
– Lão đại, đây là của ngươi!
Lăng Phong cầm lấy quả trứng, trong tay còn ấm, hỏi:
– Đây là cái gì?
Trần Tam Báo cười nói ra:
– Cái này chính là Hỏa Tước trứng, Triệu Hổ hôm nay ở trong linh điền, phát hiện một cái Hỏa Tước ổ, vừa vặn có bốn quả trứng, chúng ta mỗi người một quả, rất bổ dưỡng, mà lại, còn có thể tráng dương!
– Có thể tráng dương?
Lăng Phong khẽ giật mình, bởi vì thân thể của hắn có nguyên nhân đặc biệt, đối với tráng dương hai chữ này đặc biệt mẫn cảm, hắn không nghĩ tới, Trần Tam Báo bọn hắn vậy mà lại cho mình đồ tốt, trong lòng hơi kinh ngạc, lập tức, hắn đối với Trần Tam Báo cười cười, nói:
– Vậy cảm ơn các ngươi!
Ăn xong cơm trưa, Lăng Phong trở về phòng, trong lúc nhất thời không muốn ăn trứng, lấy ra lư hương, đặt trứng vào, trực tiếp luyện.
Mấy ngày sau, Lăng Phong vẫn đang tu luyện, tuy rằng luyện công vẫn không thu được gì, nhưng cũng không bỏ cuộc.
Sáng sớm thứ năm, mặt trời vừa mới mọc.
Lăng Phong đang tu luyện, hắn chỉ cảm thấy da của mình lỗ chân lông khẽ nở ra, thiên địa linh khí hướng phía chính mình cọ rửa, cảm giác đau nhói cuồng bạo lan tràn khắp cơ thể. Các lỗ chân lông bị xé ra từng bước, như thể bị kim đâm.
Rất nhanh, thiên địa linh khí liền chui vào thân thể, hóa thành từng tia từng tia ấm áp, hướng phía đan điền của Lăng Phong dũng mãnh lao tới.
– Thành công, ha ha, cuối cùng ta cũng thành công!
Lăng Phong vui mừng khôn xiết, đột nhiên từ trên giường bật dậy, đi đi lại lại trong phòng.
– Vạn sự khởi đầu nan, chỉ cần có chân khí, về sau tu luyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều!
Lăng Phong cảm thán một tiếng, sau đó nhìn về phía lư hương, nói:
– Cái kia Hỏa Tước trứng thế nhưng là đồ tốt, ẩn chứa linh khí không ít, ta trước tiên đem nó ăn, củng cố một chút cảnh giới bây giờ, giúp cỗ chân khí lớn mạnh một chút!
Nghĩ đến đây, Lăng Phong lập tức từ trên giường bật dậy, đi tới trước bàn, cầm lư hương lên.
Nhưng mà, khi Lăng Phong mở nắp lư hương ra thì sững sờ, không thấy trứng đâu, trong lư hương chỉ có một chút chất lỏng màu đỏ.
– Trứng đâu? Trứng của lão tử đâu?
Lăng Phong một trận kêu rên, nâng lư hương lên, sau đó nhẹ nhàng lật nó.
– Xoẹt…
Một vài giọt chất lỏng màu đỏ rơi xuống bàn, sau đó ngay lập tức lan ra bàn, trên bàn có một đám cháy, dọa hắn sợ hãi nhảy ra ngoài.
Ngay sau đó, linh khí xung quanh nhanh chóng di chuyển về phía bàn tụ tập, sau khi ngọn lửa phía biến mất, trên bàn xuất hiện rất nhiều phù văn màu đỏ.
– Đây là? Đây là Hỏa chi đạo văn?