Lão ăn mày
Chương 4
– Tinh tinh… – Tiếng tin nhắn vang lên. Như cầm điện thoại đọc tin nhắn mà hốt hoảng đi ra cửa rồi ngó ra ngoài, không thấy ai, nàng túm lại vảy và bước ra ngoài hành lang bất ngờ ngón chân chạm vào thứ gì đó nhớt nhớt, nàng ngồi xuống bật flash điện thoại thấy có vài giọt li ti li ti màu trắng đục, và một vài vệt nước dinh dính như vừa có ai lau chỗ này vậy… có lẽ vì vội vàng nên trông không sạch… Như nhận ra ngay đó là tinh trùng, thấy vậy Như mở to mắt lo lắng… “Là ai… trong nhà chỉ còn bố và anh Phi… chắc chắn… không phải anh Phi rồi… chả nhẽ lại là… “. Trong giây lát Như cảm thấy rùng mình, tại sao một người bố chồng đáng kính lại có thể làm những chuyện này chứ… “không… không phải đâu… hay là trộm… Như vẫn không tin vào suy đoán của mình.
– Có chuyện gì đấy em… Ninh nằm trên giường với tư thế như ở bãi biển, chống tay vào đầu nhìn vợ cười tủm tỉm.
– Không… không có gì ạ. – Như đứng dậy đóng cửa và chốt lại, trong nàng vẫn cảm thấy có chút hoang mang.
– Ui dào! Em lo gì, muộn như thế này chẳng có ai đâu… mọi người đi ngủ hết rồi… nào! Vào đây với anh đi cục cưng! – Ninh hơi cau mày gọi với ra cửa vì đang vui lại đứt dây đàn. Như chẳng nói gì, nàng lên giường đắp chăn nhắm mắt lại… trong đầu nàng hiện lên bao tưởng tượng không tốt về bố chồng.
– Ơ! Em làm sao đấy, em làm cho nó cứng đơ lên rồi định để anh cứ thế này mà đi ngủ à… Ninh chỉ xuống con cu của mình.
– Hmm… Như thở dài nhổm dậy nhìn vào chim chồng mình, trong đầu nàng vẫn đang suy nghĩ về chuyện xảy ra ngoài cửa, mọi nghi ngờ đang đổ dồn vào người bố chồng đáng kính.
– Nào lên dây, hôm nay em ở trên nhé… Ninh nở mũi phởn trí kéo Như trèo lên người mình. Như bước qua người Minh và vén váy ngồi lên dương vật chồng… vừa chạm xuống Ninh đã cảm nhận được âm hộ nong nóng ướt át của Như. Hai tay Như chống xuống đệm cạnh đầu Ninh. Ninh mỉm cười nhìn gương mặt xinh đẹp đỏ ửng của vợ… mỗi lần làm tình Ninh rất thích nhìn Như ở góc này vì trông nàng rất xinh, nhìn kiểu cute baby cộng thêm phản ứng dễ thương khi sướng nữa… đó thực sự là một kiểu kết hợp đỉnh cao trên gương mặt của Như, mỗi lần muốn xuất tinh Ninh đều nhìn những phản ứng đỏ của vợ khiến sự cao trào của anh diễn ra nhanh và sướng hơn rất nhiều bình thường.
Ninh thò tay xuống, một tay nâng dùi vợ lên một tay cầm vào con cu đang rỉ nước của mình quét, quật vài cái vào mông Như kêu “tét! Tét!”… Um… Thấy Như bắt đầu rên, Ninh hưởng con cu 16cm của mình tới cửa âm đạo, anh ra hiệu cho Như ngồi xuống. Hiểu ý chồng, Như nhẹ nhàng đưa hông ấn xuống, “A!”… vì màn dạo đầu quá nhanh nên âm đạo Như chưa chảy nhiều nước lắm, con cu của Ninh đi vào khiến Như cảm thấy hơi rát… Như nhắm tịt mắt và nhíu lông mày… Nhưng lúc sau, ngay lập tức âm đạo ấm áp của Như đã rỉ một số nước đủ để dương vật chồng mình đi vào trơn tru hơn. Tuy là một cô gái hiền lành ngoan ngoãn nhưng Như cũng khá thích làm tình như bao cô vợ khác, nàng chưa bao giờ từ chối chồng nhưng cũng không dám thể hiện những ham muốn của mình ra bên ngoài.
Tầm 2 giây sau toàn bộ dương vật của Ninh đã bị nuốt chọn vào bên trong âm đạo, lúc này hai tay Như đã chuyển lên chống vào phần ngực to rộng của Ninh. Ninh ngó xuống thấy chiếc váy ngủ của vợ đang choàng lên người hai vợ chồng. Thấy vậy anh dùng tay vén váy Như lên để lộ phần lông mu mượt mà gọn gàng của nàng, mỗi lần Như hẩy mông lên khiến lông bướm chạm xuống lông chim của chồng.
Ninh thở hổn hển thọc tay vào trong váy tóm chặt bộ mông của vợ vì lúc này bên trong âm đạo Như đang siết lại bóp chặt dương vật của Ninh khiến anh sướng muốn xuất ngay lập tức… Tim Minh đập mạnh vì lần nào làm tình với vợ cũng sướng quá… âm đạo vợ anh lúc nào cũng rất khít mặc dù anh đã làm tình với vợ rất nhiều lần rồi. Ninh bắt đầu co hai chân chống lên giường, tay nâng mông vợ và dùng sức đóng. “Pạch! Pạch! Pạch!” “Ahh… Ahh. Ah…”. Như nhắm tịt mắt, nàng rên rỉ nghe rất thỏa mãn.
– Con gái yêu… hờ hờ… để pa pa làm con sướng nhé. – Ninh bắt đầu khẩu dâm bệnh hoạn. Như mở to mắt trợn tròn nhìn Ninh, nàng mím môi lại rồi hé ra thở mạnh. Sau đó nàng liếc ra chỗ khác và cau mày… Trong đầu nàng bất chợt lại nghĩ đến hành động vừa rồi của bố chồng.
– Anh! Dừng lại đi… Bỗng Như ngăn Ninh lại, nàng ngồi im trên người chồng cau mày, mím môi, gương mặt tỏ ra khó chịu.
– Ơ! Em sao vậy… – Đang sướng thì tụt hứng, Ninh cũng cau mày nhìn vợ.
– Anh… đừng nói như vậy nữa… – Bỗng dưng Như rất nhạy cảm với từ ngữ vừa rồi của Ninh. – Ơ! Bình thường anh nói cũng có sao đâu, sao hôm nay em nhạy cảm thế…
– Nhưng… Gương mặt Như trở nên lúng túng.
– Thôi! Anh sắp ra rồi… em…
Chiều anh một tí được không… Ninh nài nỉ vợ.
– Anh không thay bằng bác xe ôm được à… Như phụng phịu, kiểu nàng không thích xưng hô bố con như vậy, có lẽ chuyện vừa rồi đã làm nàng tưởng tượng quá nhiều khiến Như cảm thấy không quen và hơi sợ.
– Mai! Từ mai trở đi sẽ là bác xe ôm hoặc bác thợ xây! Hôm nay em chiều anh nốt đi mà… Ninh vẫn nài nỉ không ngừng.
– Hmm… – Như nhắm đôi mắt to tròn của mình lại và thở dài, bên dưới nàng đi nhẹ hông để ra hiệu cho chồng rằng nàng đã đồng ý.
– Hờ hờ… – Thấy vậy, Ninh lại bóp chặt mông Như và hất lên.
– Pạch! Pạch! Pạch! Con yêu… hờ hờ… bố làm con sướng nhé!! Hừ hừ… Ninh vừa khẩu dâm vừa gầm gừ trong cổ họng.
– Ah… ah… ah… ưm… Arm… ưm… – Như thở mạnh, nàng ấn chặt tay xuống ngực Ninh, đầu cúi xuống xõa bộ tóc dài sang hai bên vai vừa rên vừa thở.
– Con yêu! Bướm con khít quá… ấm quá… hờ hờ… – Ninh vừa thở bằng mồm vừa nở mũi, mắt anh mở to nhìn phản ứng của vợ… bỗng dưng anh cảm thấy bên trong âm đạo của vợ mình bỗng chốc chảy rất nhiều nước… cảm giác trơn khit sướng hơn lúc này rất nhiều.
– Ahhh!!! Ahh!!! Ahhh… Như càng lúc càng rên to hơn, hông nàng cũng không tự chủ được nữa mà hãy liên tục cùng với nhịp nhấp của chồng… Bỗng nàng chủ động cởi hai dây áo xuống, thả rộng bầu ngực to tròn rung rinh trước mặt Ninh, thấy vậy Ninh không cưỡng lại được anh đưa hai tay lên xoa bóp và ép hai vú lại với nhau. “Hơ hơ hơ… hơ hơ hơ…” “nhóp nhép… nhóp nhép…” “Nhiều nước quá… càng lúc càng nhiều”. Ninh nghĩ thầm trong đầu, nước nhờn của vợ anh chảy nhiều quá còn phát ra cả tiếng kêu nhóp nhép bên dưới.
– Con yêu! Con sướng không… Pa pa muốn địt con lắm nè… Vú con to quá… ngon quá Như ơi… Ninh bắt đầu gọi vợ bằng tên. Như cũng không nói gì mà vẫn chủ động nhấp thay chồng, lúc này Ninh đã dừng hẳn lại để mặc Như tự lái trên người mình. Lâu lắm rồi Ninh mới thấy Như chủ động như vậy, có khi nào vợ mình cũng hưng phấn với kiểu làm tình này không? Lúc nãy cô ấy còn nói không thích cơ mà… điều gì đã khiến cô ấy thay đổi chóng mặt đến vậy?
– Con địt pa pa đi… để Papa lấp đầy lỗ bướm của con bằng tinh trùng của Papa nhé… nhanh lên…
– Như… con địt Papa đi Như… – Ninh vừa nói nhào nặn bộ ngực to của Như và dùng hai ngón trỏ gầy đầu ti nhanh hết sức có thể khiến Như rùng mình.
– Ah! AAA… Như bỗng rên to hơn, người nàng giật giật, nàng di hồng càng lúc càng nhanh, bỗng người nàng đổ nhào về phía trước, hai đùi Như run lên bần bật. Sau một hồi khẩu dâm với vợ, Ninh đã khiến Như lên đỉnh, bên trong âm đạo của Như bắt đầu co bóp chặt và siết lại từng đợt. Ninh kéo Như xuống ôm chầm lấy và trao cho nàng một nụ hôn nồng cháy… Hai người cuốn lưỡi với nhau, sau đó Ninh đưa tay xuống nhấc mông vợ lên và dồn sức đóng thật nhanh vào bên trong âm đạo đang lên đỉnh của vợ, điều đó càng làm Như thấy tê hơn khiến nước bên trong bướm bắn tung tóe xuống dùi Ninh…
– Hơ hơ hơ… – tầm một phút sau cú về đích… Ninh kiễng chân đút một cái thật sâu vào bên trong âm đạo của Như, hông Ninh giật và anh bắt đầu xuất tinh vào bên trong âm đạo vợ. Như thở hổn hển nằm trên người chồng, lâu lắm rồi nàng mới được lên đỉnh sướng như thế. Hai người ôm nhau, trao cho nhau những nụ hôn hạnh phúc sau cơn hoan lạc cực khoái… Như nằm ở ngực Ninh và nhìn vào khoảng không vô định thở dốc, ánh mắt vô hồn như thế nàng đang nghĩ về điều gì đó… sau đó nàng cau mày lại… vì không thể ngờ cảm xúc vừa rồi lại mãnh liệt đến vậy… tại sao chứ… chuyện này khiến nàng thấy khó chịu… nhưng không rõ nguyên nhân xuất phát từ đầu…
… Bạn đang đọc truyện Lão ăn mày tại nguồn: http://truyen3x.xyz/lao-an-may/
Như là một cô gái xinh xắn, được mệnh danh là xinh hết phần thiên hạ từ thời còn thơ ấu… Nàng là con nhà gia giáo ngoan ngoãn, nhu mì. Khi đến với Ninh, nàng đã trao thân gửi phận cho người chồng tương lai của mình… Ninh đã rất khó khăn để phá được trinh của Như anh rất yêu Như nên luôn muốn Như được trải qua những cảm giác lần đầu chậm rãi nhẹ nhàng bớt đau đớn… Ngày hôm ấy là ngày Ninh không bao giờ quên được, phải mãi về sau anh mới tách được âm hộ của Như bằng những viên thuốc kích dục đầy khoái cảm, công sức ròng rã một tháng được đền đáp bằng tận hai lần xuất tinh, vì bên trong âm đạo Như rất khít và ấm áp. M đạo khít đến mức sau mỗi lần xuất tỉnh Ninh nằm bẹp trên cơ thể Như cho đến khi con cu của anh bé lại mềm oặt mới uể oải ngồi dậy và từ từ rút chim ra khỏi cái lỗ thần tiên ấy, tuy chim anh đã mềm như sợi bún nhưng vẫn cảm nhận được âm đạo Như đang mút chặt níu kéo lấy con cu mình, giống như lúc ta dùng miệng mút chặt một chiếc xúc xích nóng hổi vậy… Thực sự Ninh cũng đã trải qua rất nhiều mối tình nhưng anh chưa bao giờ gặp cô gái nào có cái âm đạo khát đến vậy… Cơ thể Như là một chuỗi khám phá đầy bất ngờ của Ninh. Đến bây giờ cũng được vài năm kể từ lần đầu tiên đó, tần suất làm tình của Như và Ninh cũng không nhiều, mặc dù cả hai vẫn còn rất trẻ và nhiều ham muốn, nhưng vì đặc thù công việc nên anh phải đi xa khá nhiều, sau những lần đi công tác ấy là những lần làm tình đầy cảm xúc của hai vợ chồng…
Vài ngày sau, Ninh bắt tay vào dự án mới của công ty nên khá bận rộn, sáng anh và Phi đi từ rất sớm, tối lại về tắm rửa sau đó vùi đầu vào công việc, khi chuẩn bị lên giường ngủ thì Như đã ngủ từ bao giờ… ngày nào cũng vậy… Mặc dù Như cũng có nhu cầu đấy nhưng nàng rất hiểu cho sự mệt mỏi của chồng, thấy chồng làm việc đêm hôm nàng cũng rất lo, nhưng nàng lại thích ngắm nhìn cái cơ thể cường tráng bận bịu của chồng trông thật cuốn hút… Như thưởng hay thức cùng chồng đến gần 12h rồi đi pha một cốc ca cao nóng đặt ở bàn, nàng hôn chồng một cái rồi lên giường đi ngủ… Nhiều lúc cũng có hỏi Ninh bao giờ xong việc, nhưng Như chỉ nhận được một nụ cười mệt mỏi trên gương mặt điển trai của chồng… Những lúc ấy nàng chỉ biết mỉm cười để tiếp thêm sức mạnh cho chồng… rồi lặng lẽ lên giường đi ngủ với một cơ thể chất chứa những ham muốn thầm kín…
Sáng nay không khí trong lành, mát mẻ, Như quyết định bắt taxi đi học… Thực ra năng lười đi xe của mình vì sợ tắc đường, và vì trường của nàng bãi đỗ xe nhỏ quá, mà sinh viên RMIT quá nữa đi ô tô rồi… Lúc nào tìm chỗ đỗ xe cũng là một sự phiền toái không nhỏ. Bây giờ là 6h50 phút Như bước ra cổng với bộ đồng phục Hàn Quốc tự thiết kế, vì trường RMIT không bắt sinh viên mặc đồng phục khi đến trường nên thế sinh viên đi học thích mặc gì cũng được… Trên vai nàng đeo túi xách, mắt đeo kính giả cận, đôi môi đỏ xinh xắn nổi bật trên làn da trắng mịn như da em bé, tóc nàng thả ngang lưng, phần mái rẽ làm hai bên má dài xuống gần bụng. Bộ đồng phục Hàn Quốc của nàng có chiếc váy khá ngắn… với chiều cao của mình khi Như mặc lên trông chân nàng lại càng dài… Đôi chân của Như luôn xếp top đầu ở trường, bởi vì không những dài, trắng mà nó còn rất cân đối với chiều cao của nàng… Như đi bộ ra đầu ngõ mua một chút xôi ăn sáng, tuy nhà giàu nhưng nàng rất giản dị… chỉ thích ăn xôi buổi sáng xong buổi trưa có thể nhịn hoặc ăn nhẹ một cái gì đó… với chế độ ăn như vậy Như luôn giữ được vóc dáng cực phẩm của mình.
– Cải Như hả? Trời ạ cả năm trời mới thấy ló mặt ra quán có thể? Cái Uyên đâu rồi? Vẫn 20 nghìn xôi như cũ nhé! – Cô bán xôi xởi lởi múc xôi cho Như. Bình thường Uyên hay mua xôi cho Như rồi chở nàng đi học, Như được chị chiều quen rồi nên hiếm khi nàng phải xuất hiện ngoài phố.
– Dạ vâng ạ! Chị Uyên hôm nay được nghỉ làm ạ… hihi… Như ôm miệng cười tám chuyện với cô bán xôi… ở đằng xa bỗng nàng nhìn thấy lão ăn mày ngồi dựa lưng vào tường nhà mình, nàng thấy ánh mắt của lão đang hướng về phía mình nhìn chằm chằm, khi thấy ánh mắt Như lão liền cúi gằm mặt xuống và quay đi chỗ khác.
– Ui dào! Hai chị em nhà này sao mà đứa nào cũng xinh cũng đẹp! Mà cho cô hỏi chúng mày cao bao nhiêu đấy? Nhìn cử như người mẫu thế? – Cô bán xôi tươi cười vừa múc thịt vừa ngẩng lên hỏi Như.
– Dạ… cháu cao 1m72 ạ… chị cháu 1m70 cô ạ… – Như lễ phép trả lời.
– Đấy! Hai cái đứa này đã xinh còn cao ráo, chúng mày làm các cô xách dép không đuổi kịp! Đây! 20 nghìn xôi! Mày là cô thấy đẹp nhất cái khu phố này rồi đấy! – Cô bán xôi cười như được mùa và đưa túi xôi cho Như.
– Dạ! Cháu cảm ơn cô… ngày trẻ cô còn xinh hơn bọn cháu ấy chứ! Hi hi… mà cô cho cháu mua thêm một túi thế này nữa ạ. – Như nói rồi nhìn qua chỗ lão ăn mày.
Cái con bé này chỉ được cái khéo nịnh ha ha!! Thêm túi nữa hả? Mua cho bạn à cháu? Chờ cô một lát! – Cô bán xôi liếm mép xúc những thìa xôi đầy cho Như.
– Dạ vâng ạ! Cháu cảm ơn cô! Cháu gửi cô tiền ạ! – Như Cầm hai túi xôi quay lại cổng nhà và bước tới chỗ lão ăn mày.
Thấy Như đang bước tới mình, lão ăn mày mắt la mày lém liếc nhìn Như rồi quay lưng về phía Như để tránh mặt, mặc dù rất muốn gặp ân nhân của mình, đã từ rất lâu rồi hôm nay lão mới thấy Như bước ra ngoài phổ thế này… nhưng lão xấu hổ vì luôn tự ti về vẻ bề ngoài của mình.
– Ông ơi! Ông có đói không, cháu cho ông nè… Như mỉm cười thân thiện đưa cho lão ăn mày một túi xôi.
… Lão ăn mày không nói gì, lão quay lại liếc nhìn túi xôi và nuốt nước bọt.
– Ông cầm lấy đi! Đừng ngại. – Như di túi xôi đến cạnh lão. Lão ăn mày nuốt nước bọt thêm lần nữa, đã vài ngày rồi lão chưa được ăn thứ gì ra hồn, trong bụng lão lúc này trống rỗng, không thể cưỡng lại được lão từ từ đưa tay lên cầm lấy túi xôi… Sau khi cầm túi xôi trong tay, mồm lão mấp máy không nói lên lời, có lẽ lão đang ngại vì Như xinh quá, ngày hôm nay lão mới được chiêm ngưỡng nhan sắc và cặp đùi trắng trẻo của Như ở ngay trước mặt mình… Như mỉm cười và quay người rời đi. Nàng là một cô gái tốt bụng, nàng mặc kệ những ánh mắt soi mới của những người đi đường đang nhìn nàng, nàng cảm thấy đây là điều mình nên làm, dù gì ông ấy cũng là kẻ cơ nhỡ cần được giúp đỡ. Trước đó nàng cũng nghĩ đến chuyện của chị Uyên khi làm mắt vòng tay và được ông lão ăn mày nhặt và trả lại cho chị mình, nàng cảm thấy ông ấy là một người tốt chứ không đáng sợ như vẻ bề ngoài.
– Cảm ơn cô… – Giọng lão ăn mày thều thào, trong lòng lão luôn cảm động tấm lòng tốt bụng của cô gái tên Như, trong khi người khác xua đuổi lão thì Như lại cho lão đồ ăn, lão không bao giờ quên được lòng tốt này của một cô gái hết sức dễ mến và xinh đẹp… đây như một niềm tự hào lớn nhất trong cuộc đời lão vậy.
– Dạ! Không có gì ông ạ… ông ăn ngon miệng nhé! Hi hi… Như quay lại khi nghe thấy ông lão nói cảm ơn mình, nàng cảm thấy thật hạnh phúc khi giúp đỡ người khác và nhận được lời cảm ơn. Thấy lão ăn mày cầm túi xôi trong lòng vui vẻ nàng lại nhớ đến chuyện của chị mình, Như xem đồng hồ thấy còn sớm liền đi lại gần lão ăn mày.
– Ông ơi, cảm ơn ông hôm trước đã tìm hộ chị cháu chiếc lắc tay nha! Ông thật tốt bụng đó hihi – Như cười và rút trong túi ra một lọ sữa fami đặt xuống cạnh ông lão… vốn là lọ sữa nàng sẽ mang lên lớp uống nhưng nàng lại đưa nốt cho ông lão ăn mày.
– Thấy của rơi phải trả người mất cô ạ. Cũng không có gì phải cảm ơn ta đâu… – Lão ăn mày mỉm cười nhẹ hàm răng móm mém đen kịt ra nói.
– Chiếc lắc tay đó có giá trị tinh thần với chị cháu lắm đấy ạ, nếu mất chắc chị ấy sẽ phát rồ lên mất hihi. – Vừa nói Như vừa ngồi cạnh ông lão ăn mày và nhìn ra ngoài đường… Vì đang mặc váy ngắn nên nàng lấy chiếc túi xách che xuống bên dưới.
– Vậy hả, cũng may nó chưa lăn xuống cống, không ta có ba mươi sáu phép thần thông cũng không tìm được khặc khặc!! – Lão ăn mày tếu táo nói.
– Hi hi hi… Cảm ơn ông nha! Mà ông ơi! Ông tên gì ạ? – Như cảm thấy nói chuyện với lão ăn mày thú vị hơn những gì nàng nghĩ. Khi ngồi ở đây, nàng bị người đi đường nhìn vào với một ánh mắt hết sức ngạc nhiên nhưng nàng cũng chẳng quan tâm chút nào.
– Hử… Tên của ta hử… Ta không có tên… – Lão ăn mày vừa bốc xôi ăn vừa nói rất tự nhiên.
– Ơ! Làm gì ạ, ai cũng phải có một cái tên chứ ạ… – Như thắc mắc.
– Khặc khặc!! Từ rất lâu rồi, họ gọi ta là “lão ăn mày”, gọi nhiều đến mức ta còn không nhớ nổi tên nữa rồi… khặc khặc… – Lão ăn mày cười ngại, đúng là lão không thể nhớ nổi tên của mình… Ngày xưa lúc đẻ ở dưới quê, vì gia đình đông con nên bố mẹ lão đặt tên lão theo con số… Và từ khi lão trốn chui trốn lủi để không phải đi ra chiến trưởng lão đã không còn dùng tên mình từ thời ấy… và lão thoải mái khi họ gọi lão là ông lão ăn mày.
– Dạ… lạ thật đó… lần đầu tiên cháu thấy có người không có tên đó ạ… À mà cháu tên Như a hihi… Như cũng chẳng biết nói gì thêm, nàng giới thiệu tên mình vuốt lại tóc, mùi thơm con gái thoang thoảng phảng phất bay vào mũi lão ăn mày.
– Như… cái tên đẹp quá, vậy cô năm nay bao nhiêu tuổi rồi? – Lão thấy Như dễ gần nên muốn bắt chuyện nhiều hơn, vì chẳng mấy khi lão được nói chuyện với người khác lâu thế này.
Cháu năm nay 21 tuổi ạ, còn ông? Để cháu đoán nha, cũng phải hơn tuổi bố cháu… hihi… Như nói chuyện với lão ăn mày rất tự nhiên… nàng là một cô gái không hề dễ gần nhưng không hiểu sao đối với lão ăn mày Như lại cảm thấy rất có thiện cảm.
– Bố cô năm nay bao nhiêu tuổi rồi? – Vừa ăn xôi lão vừa hỏi, thi thoảng khi Như quay mặt đi chỗ khác, lão liền liếc xuống cặp đùi của nàng, nhìn cơ thể sạch sẽ của Như mà khiến lão cảm thấy mình không bao giờ có thể chạm được vào đôi giày của cô ấy chứ đừng nói cặp đùi trắng mịn kia.
– Dạ! Bố cháu hình như là 60 tuổi ạ. – Như ngồi xổm chống một tay lên cằm.
– Ta cũng không nhớ ta bao nhiêu tuổi nữa, nhưng chắc chắn bố cô ít hơn ta phải chục tuổi khặc khặc… Mà… ông nhà chắc đẻ cũng muộn, phải bốn mấy tuổi mới đẻ… Lão ăn mày nhai chóp chép ngồi đất một chân chống lên một chân nằm như ngồi ở chiếu, những ngón tay bẩn thỉu bấm vào nhau để tính toán.
– Dạ… vâng ạ! Bố cháu để chị Uyên năm 37 tuổi, còn để cháu năm 39 tuổi ạ… hi hi… tại bố mẹ cháu lấy nhau muộn ấy ạ… Nhưng mà… nếu năm nay ông 70 tuổi thì ông rất khỏe nha, nhiều người tuổi này còn không đi nổi nữa ý. Như mở to mắt ngạc nhiên khi biết tuổi của lão ăn mày, nhưng nếu nhìn kỹ thì những nếp nhăn trên mặt và chân tay gầy gò nhăn nheo như da bọc xương của lão đã đủ chứng minh điều đó.
– Ta cũng là may mắn, ông trời thương nên phú cho sức khỏe, cách đây hai hôm ta có gặp một thằng cu 60 tuổi cầm gậy đuổi ta mà hắn chạy vài hơi là mệt, không kịp đuổi theo ta khặc khặc!! Lão vừa ăn vừa kể chuyện, lão cười hở cả hàm răng móm mém của mình… có một vài hạt xôi rơi xuống dính vào bộ râu xồm xoàm của lão.
– Thật ậ… thẳng cu 60 tuổi… hài quá ông nhờ! Hi hi hi… Như ôm miệng cười, nàng không ngờ ông lão ăn mày lại có khiếu kể chuyện đến vậy.
– À mà ông ơi! Gia đình của ông ở đâu ạ, sao ông lại phải ngồi đây ạ… Như thắc mắc.
– Haizzz nhà ta… ở xa lắm… – Mặt lão trầm xuống.
Cháu xin lỗi nếu có lỡ hỏi về đời tư của ông ạ… Như nhíu mày lại đồng cảm… Lão ăn mày không nói gì, chỉ ngồi cặm cụi ăn.
– Ựm… vậy… ông ơi! Cháu xin phép đi học ạ… – Như cũng chẳng biết nên hỏi gì thêm, nàng chống tay đứng dậy và gọi taxi.
– Lúc nào cô rảnh ta sẽ kể cho cô nghe về cuộc đời ta, nếu cô có hứng thú… Hà! Hà! Ợ!!! Nói xong lão ăn mày ở một cái rất vô duyên. Như mỉm cười nhìn ông lão ăn túi xôi minh đưa rất ngon lành.
– Dạ… ông cứ gọi cháu là cháu cũng được ạ, cháu mới 21 tuổi thui… hihi…
– Được… được… ta… sẽ đổi… Cháu này, cảm ơn cháu hồi nọ đã cho ta ăn, ta xin trả lại chiếc đĩa cho cháu… – Lão chợt nhớ ra chiếc đĩa liền nói và loay hoay lục chiếc túi rách của mình lấy ra một chiếc đĩa sạch sẽ, có lẽ là đồ sạch sẽ nhất của lão ta. Như ngẩn người ra, nàng bậm môi suy nghĩ, nàng không nhớ chiếc đĩa này. Thấy Như có vẻ không hiểu ông lão ăn mày liền nói tiếp.
– Đợt nọ, ta ngồi đây, cháu có bê đĩa xôi gà ra cho ta ăn, ta nhớ hôm đó có đám cưới rất to ở đây, cháu nhớ không?
– À!! A!!! Cháu nhớ rồi, hôm đó là đám của cháu ạ hihi… Thôi ông giữ đi, cũng không phải đĩa nhà cháu đâu ạ, đĩa của nhà hàng đó, ông cứ cầm đi ạ. Hi hi hi… Như mất một lúc mới nhớ được đợt đó là đám cưới chung của hai chị em với hai anh em nhà Ninh Phi, hôm đó nàng đã tự tay lấy một đĩa xôi gà mang ra cho lão ăn mày, tuy hành động đơn giản đó nàng không có ấn tượng nên không nhớ. Nhưng hành động tử tế đó của nàng đã khắc sâu vào tâm trí lão ăn mày.
– Vậy hả, ta tưởng của cháu, ta ngồi đây chờ có cơ hội để trả lại cho cháu mà không gặp được ăn nhân của mình, thấm thoát đã gần một năm trời rồi đúng không… Hà hà!!! – Lão ăn mày nói với ánh mắt vui vẻ, phấn khởi.
– Vâng ạ, cháu cũng về làm dâu được gần một năm rồi ạ… thôi ông cất đi, cũng có gì đâu á… ông bảo cháu là ân nhân cháu không dám nhận đâu ạ. Hihi – Như lúng túng, nàng đã thực sự cảm động khi nghe những lời nói của ông lão ăn mày, nàng không ngờ ông ngồi đây chỉ vì muốn trả mình chiếc đĩa, một hành động rất nhỏ nhưng cũng đủ để nàng có nhìn nhận khác về ông lão ăn mày, nàng cảm thấy lão cũng là một người thẳng thắn, tốt bụng và có lòng tự trọng. Đúng như lời chị nàng nói, lão ăn mày khác hẳn với những con người tha phương cầu thực khác.
– Cảm ơn cháu… Cháu là một cô gái tốt bụng! Những điều may mắn nhất sẽ đến với cháu. – Lão ăn mày cảm kích từ từ cất chiếc đĩa vào bên trong túi.
– Dạ taxi đến rồi, cháu đi học đây ạ, chào ông nha… Như vẫy tay chào lão ăn mày rồi đi thẳng ra taxi, ngồi trên taxi Như nhìn qua cửa kính mỉm cười vẫy tay chào lão lần nữa. Lão ăn mày ngồi nhìn theo xe taxi đến khi nó đi khuất, lão mở chiếc túi ra nhìn lại cái đĩa trắng, lão quyết định giữ nó như một vật kỷ niệm của mình.
Cứ như vậy, thi thoảng nàng lại đi taxi và mua xôi cho lão ăn mày, rồi đứng đó trò chuyện với lão trong khi đợi taxi. Dần dần Như và ông lão ăn mày có một sợi dây liên kết nhỏ, và Như cảm thấy nói chuyện với ông lão cũng khá vui vẻ… Nhưng vì sự khác biệt về gia thế, xã hội, giới tính và tuổi tác nên vẫn có những khoảng cách nhất định.
Thấm thoát đã hơn hai tuần trôi qua, cũng sắp đến thời gian Ninh và Phi phải sang châu phi công tác, hôm nay Như cảm thấy thực sự vui vẻ và nhẹ nhõm vì tuần vừa qua nàng phải trải qua kỳ thi giữa kỳ của trưởng, tối nay nàng tự đi chợ nấu cơm đãi cả nhà, từ hôm Phi và Uyên cãi nhau đến nay cũng đã làm hòa, mọi người lại vui vẻ với nhau bên mâm cơm tối.
– Dạo này công việc tiến triển thế nào rồi? – Ông Lưu vừa gắp thức ăn vừa hỏi, tuy không còn điều hành trực tiếp công ty nhưng ông vẫn là một cố vấn đầy kinh nghiệm cho hai anh con trai, nhưng gần đây ông thấy vẻ mặt của các con hiện lên hai chữ “mệt mỏi” nên có phần lo lắng cho chúng.
– Cũng vẫn ổn bố ạ. – Phi trả lời nhưng thần sắc mặt anh không được thoải mái.
– “Cũng”? Có nghĩa là không ổn rồi. “Ông Lưu nhìn Phi.
– Bọn con đang gấp rút hoàn thiện hồ sơ và kế hoạch cho lần sang Châu Phi này ạ, cũng có một vài vướng mắc nhỏ, nhưng bố không phải lo đâu ạ. – Ninh cố gượng cười nói, nhìn anh cũng khá là mệt mỏi, hai hốc mắt thâm quầng.
– Hừm… Nhìn mấy anh là bố biết, làm việc như vậy làm sao mà có sức phục vụ gia đình vợ con. Ông Lưu cố ý đề cập đến việc có con của cả hai anh em. Chỉ thấy hai cô con dâu mỉm cười với nhau, còn Phi và Ninh đều không ý kiến gì.
– Thôi! Hai thẳng ngày mai lên công ty sắp xếp công việc nghỉ vài ngày, cả nhà ta vào Đà Nẵng chơi một chuyến, chứ nhìn hai anh, tôi thấy không yên tâm. Ông Lưu bất ngờ đưa ra đề nghị đi du lịch khiến cả nhà im lặng một lúc… còn Như và Uyên nhìn nhau cười tủm tỉm.
– Nhưng… – Phi đang định nói thì bị ông Lưu ngắt lời.
– Không nhưng gì cả, các anh định làm việc đến chết sao? Công việc có hiệu quả hay không tất cả phụ thuộc vào sức khỏe của người điều hành, các anh đang lạm dụng sức trẻ quá nhiều, đừng nghĩ mình còn thanh niên mà coi thường, Ông Lưu nhìn các con ánh mắt quả quyết, đúng tư chất một người lãnh đạo.
– Bố nói đúng đấy anh Phi, nói thật với anh mấy ngày nay em cơ thể em suy nhược hẳn đi, chẳng còn sức mà chiều vợ nữa đây này! Ha ha!! – Ninh nhìn vợ cười.
– Ơ! Liên quan gì đến em… – Như đỏ mặt quay sang lườm Ninh.
– Bố nói đúng đấy, các anh nên nghỉ ngơi dưỡng sức, làm việc liên tục không có nghĩa sẽ hoàn thành kịp tiến độ, mà hiệu quả cũng chưa rõ, có thời gian nghỉ ngơi em tin các anh sẽ làm việc tốt hơn rất nhiều, – Uyên an ủi, một tay nàng nắm vào tay Phi. Phi không nói gì, chỉ thấy anh đặt bát xuống ngẫm nghĩ tầm 5 giây.
– Thôi được rồi, ngày mai chú với anh lên công ty bàn giao lại công việc cho mấy anh em, anh nghĩ cũng đến lúc phải nghỉ ngơi một chút rồi… Để chuẩn bị cho chuyến đi xa lần này, anh em cũng phải dưỡng sức một chút! – Phi mỉm cười nhìn mọi người với đôi mắt trùng xuống vì mệt mỏi.
– Quyết định vậy đi! Lâu lắm rồi mới được đi du lịch! – Ninh mặt rạng rỡ hẳn lên, không khí trong nhà bỗng chốc vui vẻ hơn rất nhiều.
Ăn tối xong mọi người tản ra về phòng nghỉ ngơi, hôm nay niềm vui của Như nhân đôi khi sắp tới được đi du lịch, tâm lý của Như hoàn toàn thoải mái, cũng lâu rồi nàng chưa làm tỉnh, tối nay nếu được chồng chủ động chắc chắn nàng sẽ hưởng ứng ngay. Như đi tắm và cố tình mặc một bộ váy ngủ khá sexy, chiếc váy ngủ màu trắng có họa tiết ren dài qua đùi một chút, bên trong nàng không mặc quần lót, phía trên là chiếc áo hai dây khá cộc, tất nhiên nàng cũng không mặc áo lỗi bên trong, đầu ti của Như nổi lên sau lớp áo, phần viễn áo có họa tiết ren cùng bộ với chiếc váy. Nếu để ý kỹ sẽ thấy thấp thoáng đầu ti hồng hào của Như.
Nàng bước ra khỏi phòng tắm, hai bầu ngực rung rinh di chuyển theo bước chân của nàng, thấy Ninh nằm duỗi thẳng chân trên giường, chăn đắp đến ngực, mắt nhắm tịt thì Như đã cảm thấy mất hứng rồi. Nhưng hôm nay vẫn là một ngày làm việc mệt mỏi của Ninh, nên anh đã tranh thủ ngủ sớm, để quên mất cô vợ trẻ mơn mởn đầy sức sống đang khao khát làm tình. Như bĩu môi, vì trong tưởng tượng khi nàng bước ra Ninh sẽ phải nhào đến suýt xoa như thường lệ và buông ra những lời khẩu dâm biến thái. Như nhẹ nhàng bước lên giường nằm xuống bên cạnh Ninh, nàng nhìn gương mặt điển trai của chồng mà bên dưới âm hộ ngứa ngáy, nước nhờn đã hơi rỉ ra ngoài. – Khi nào anh sang Châu Phi… Như hỏi và vòng cánh tay trắng như tuyết qua ôm Ninh.
– Ừm… Chắc cũng phải vài tuần nữa, bọn anh phải sắp xếp công việc bên này rồi mới sang được. – Ninh nói mắt nhắm nghiền nhưng vẫn cố trả lời câu hỏi của vợ.
– Anh đi lâu không? – Như vẫn tiếp tục hỏi, mắt mở to dựa đầu vào vai Ninh, sau đó nàng thò tay vào trong chăn, và dùng một ngón tay di nhẹ trên cơ thể ở trần của Ninh như đang vẽ tranh vậy.
– Tùy vào công việc! Anh cũng không đoán trước được… – Đôi lông mày của Ninh hơi cau lại. Thấy vậy Như không hỏi gì thêm, nàng phồng má lườm chồng một cái, trước đến nay Ninh rất ít khi như thế này, bình thường có cơ hội anh nhảy bổ vào người vợ liếm láp rồi nói những câu biển thái bệnh hoạn, nhưng hôm nay do quá mệt nên anh không có một chút hứng thú nào, Như cũng hiểu và thông cảm cho chồng nên nàng đành phải chịu đựng.
– Thôi anh ngủ sớm đi, em thấy anh mệt lắm rồi đấy… – Như đành kìm nén lại sự ham muốn của mình, nàng quay người sang một bên nghịch điện thoại. Tầm 30p sau đã thấy Ninh gáy khò khò rồi. Buổi chiều ở trường sau khi thi xong Như lỡ uống khá nhiều cafe nên bây giờ mắt vẫn mở thao láo. Nàng ngồi dậy cầm cốc cacao nóng đi ra ban công hóng gió.
Buổi đêm thật yên tĩnh, đôi lúc Như rất thích cảm nhận mùi hương hoa sữa lúc nửa đêm thế này, không khí trong lành, mát rượi, thỉnh thoảng có tiếng chó sủa mèo kêu nghe rất to trong màn đêm tĩnh lặng. Đâu đó phía xa có tiếng xe máy phóng và và trên đường. Như thích thú nhìn theo ánh đèn của những chiếc xe máy chạy vội vã trong đêm… Bất chợt Như ngó thấy có bóng người dưới cổng, nàng giật mình tưởng trộm nên ngồi thụp xuống quan sát, nhưng nghĩ lại thì đèn ban công vẫn đang bật nên nàng mặc kệ, nếu là trộm nó cũng thấy mình rồi nên nàng lại đứng lên, khi bóng người đi ra ảnh đèn đường thì Như mới nhận ra đó là lão ăn mày.
– Là ông lão ăn mày? Ông ý đi đâu muộn vậy nhỉ? – Như mới đầu hơi sợ nhưng là ông ăn mày nên nàng cảm thấy yên tâm hơn. Nàng không hề biết đã là ăn mày thì người ta đâu có giờ giấc cố định, họ thường có thói quen đi đêm ngủ ngày để lục lại kiếm đồ ăn trên những con phố nhỏ, vì đây là thời điểm mát mẻ và ít người qua lại nhất.
Như cầm cốc cacao lên miệng húp một hơi, nàng lại ngó thấy lão ăn mày lững thững đi ra cổng nhà nàng, ở dưới cổng có hai chiếc đèn hai bên nên nàng cũng thấy khá rõ lão đang đứng đó, hai tay nắm vào thanh sắt hoa ở cổng nhìn nàng chằm chằm. Thấy vậy Như vẫy tay nhưng lão ăn mày không nói gì. Thấy lạ Như đặt cốc cacao xuống dưới chiếc bàn cạnh đó, nàng chống tay vào ban công rướn người lên cố gắng nói nhỏ nhất có thể.
– Ông ơi… ông đi đâu khuya thế ạ. − Vì ban đêm tiếng vọng rất to nên Như cố gắng nói thật nhỏ đủ để mọi người không nghe thấy. Lão ăn mày vẫn đứng đó mắt nhìn chằm chằm về phía Như.
– Ông ơi… ông – … – Như vẫn cố gắng gọi. Nàng thấy lão vẫn đứng đó ngó nghiêng, thỉnh thoảng kiễng lên như đang cố gắng nhìn vào bên trong… Có lẽ do khoảng cách xa quá mà ông lão không nghe thấy gì.
– Chắc ông không nghe thấy rồi, hay xuống hỏi xem ông cần gì không, biết đâu ông ấy lại đang cần đồ ăn. – Như nghĩ bụng… Sau đó nàng đi vào trong phòng, đóng cửa ban công lại, nàng lướt qua chiếc gương trong phòng, nàng hơi giật mình vì từ nãy đến giờ nàng vẫn mặc bộ váy ngủ sexy này. – Trời ơi chết rồi, nhìn hở hang quá, không biết có bị ông ý nhìn thấy không… – Như nghĩ thẩm, nhìn thấy đầu ti mình đang cương lên mặt nàng đỏ ửng ngại ngùng… Chắc không thấy đâu, ông ý cũng già rồi, mắt chắc không còn tỉnh tưởng nữa, mà điện ban công cũng không sáng lắm. Hi hi! Không sao! Không sao… Như ngó ra ban công tự an ủi mình. Sau đó lấy một chiếc áo khoác mỏng khoác ra ngoài, chiếc áo khá dài trùm qua cả đầu gối nàng… Như soi gương thật kỹ, cảm thấy đã kín đáo hơn nhiều nên nặng nhẹ nhàng mở cửa đi rón rén xuống cầu thang. Nàng không quên vào trong bếp mở tủ lấy ít đồ ăn mang ra cho lão ăn mày.
Như rón rén xuống phòng bếp mở tủ lấy ít bánh mì, vài hộp sữa cẩn thận cho vào túi bóng rồi nhẹ nhàng lướt qua phòng khách… “Cạch!!” Tiếng khóa cửa mở ra khá to nàng gồng người đứng im sợ mọi người tỉnh dậy, thực ra nếu các phòng đóng cửa thì không thể nghe thấy tiếng nàng mở cửa chính, nhưng khổ nỗi bố chồng nàng lại chẳng bao giờ khóa cửa cả, ông luôn mở cửa phòng ngủ cho thoáng, nên Như chỉ sợ bố chồng tỉnh giấc. Nàng bước ra sân xỏ chiếc dép lê đi bộ ra cổng đã không thấy lão ăn mày đứng ở đó nữa. Nàng đứng ở cổng ngó nghiêng sang trái rồi sang phải cũng không thấy lão đâu… Chắc ông lão quay về chỗ ngồi quen thuộc rồi, nghĩ vậy Như lại rón rén vào trong nhà lấy khóa cổng, đồ ăn đã lấy rồi, không đưa cho lão lại phí nên nàng quyết tâm đưa cho lão bằng được. Như thao tác rất nhẹ nhàng, nàng mở khóa và đẩy chiếc cổng ra không một tiếng động, nàng ngó đầu ra bên ngoài nhìn trái phải đều không thấy lão ăn mày đâu, nghĩ lão ăn mày lại đi ra phía thùng rác nên nàng khép cổng lại, một tay cầm túi đồ ăn, một tay vừa cầm điện thoại, vừa túm chiếc áo khoác lại để kín đáo hơn và đi ra phía bờ tưởng bên kia…