Lấy chồng xa xứ
Chương 2
Và rồi cũng 2 tháng trôi qua, bé gái mới sinh ngày nào đã biết khóc, biết cười, biết nhớ mẹ. Bình thức trắng đêm suy nghĩ về chuyện mình làm, cái chuyện mà cô phản bội chồng mình – người đã giúp mình thoát khỏi bi kịch của cuộc đời. Minho đang ngồi trước nhà, Bình thỏ thẻ bên tai:
“Cậu vào đây tôi có chuyện cần nói”
Minho ngơ ngác…
“Nhà kho à”
Cả 2 ngồi xuống bên nhau, Bình thất thanh…
“Chuyện 2 chúng mình thì tôi khuyên cậu nên dừng lại, tôi và cậu sẽ chẳng có kết cục tốt đâu, vả lại lúc đấy tôi chỉ muốn báo đáp cậu chứ tôi thề sẽ không phản bội chồng mình – bố cậu”
Minho đáp…
“Anh thật sự yêu em rất nhiều Bình à, anh sẽ đưa em đi rời xa chốn này và yêu em và con 1 cách thật lòng, có cơm thì ăn cơm, có cháo ăn cháo, chứ anh thật sự không chịu nổi thì thấy em đau đớn, bị hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần”
Minho như thế oà khóc nức nở, Bình cũng rơi nước mắt…
“Tôi và cậu kiếp này không có duyên, nếu cậu thương tôi thì hãy nhắm mắt làm ngơ được không, tôi thật sự không yêu cậu, vậy thôi, tôi đi trước”
Minho ngã quỵ xuống sàn, đau đớn không từ nào nói được.
Đêm đó, Junho vừa đi nhậu về, người còn men say mùi rượu, quần áo quăng lung tung, còn mỗi cái quần xì kiểu xưa thời chiến. Ông nằm sát bên Bình, Bình ôm ông thỏ thẻ…
“Anh mệt lắm không, em pha cam cho anh nhé!”
Junho từ chối…
“Thôi đi, vẽ chuyện”
Vừa dứt lời thì Bình đã dùng tay sờ nhẹ vào quần xì Junho, từ từ leo lắt vào trong. Junho như hiểu ý, vồ lấy Bình, đè xuống hôn tới tấp. Bình dùng kỹ năng làm Junho khoái chí, ông cười mỉm từ từ mở quần nhỏ, con chiến binh dần dần lộ diện. Vì đã già nên cu ông khó cương lắm, phải có tác động bên ngoài. Bình dùng tay thủ dâm cho Junho, Junho thì bú lồn Bình, cả 2 làm cho nhau, rên thích thú. Cu Junho dần to ra, Bình liền xin phép…
“Anh dùng bao nha anh, em sợ có chửa lắm”
“Không, tao không dùng bao, có bao sao tao sướng, có chửa thì kệ mày, tao không quan tâm, cùng lắm là thêm chén cơm”
Vừa dứt lời ông đã đứng lên, đi đến kệ bàn, uống viên sâm…
“Nay tao nhậu hết sức rồi, uống cái này cho khỏe”
Bình sợ lắm, cô sợ lại có thai, sợ phải con sống trong môi trường như thế này. Junho đi tới, bảo Bình…
“Mút đi”
Bình mút điêu luyện, khiến Junho như điên lên, ông grầm grừ một lúc rồi bảo…
“Chổng lên”
Junho đút thật mạnh vào, như bao lần Bình la lên, nó như chẻ lồn Bình làm 2, đau rát vô cùng. Juho bảo…
“Mày có vệ sinh sạch không, tao bị sao là mày chết với tao”
Sau đó phạch liên hồi. Lồn Bình mới sinh nên còn khô lắm, khiến đau lại càng đau hơn, cô lấy tay bịt miệng mình. Junho thấy là lạ, nấc cu ra, dùng ngón tay thọc mạnh vào lồn Bình, thọt đến khi nào nước chảy ra. Bình lúc này khóc nấc thành tiếng nhưng đồng thời cũng sướng tận trên trời. Xong, nước non ào ạt, Junho đổi thế, phịch đủ kiểu, đủ trò. Vì sức mạnh của thuốc nên ông trâu lắm, làm mãi mà chả buồn ra, ông mới bảo…
“Tao mệt quá rồi, giờ tao dùng hết sức, ráng chịu đau”
Junho dùng lực rất mạnh, đập cái nào là phát tiếng cái đó, mỗi khi hứng chịu thì Bình đều dùng tay vịn lại chứ không sợ rớt ra khỏi giường, chịch tầm 5 phút nữa thì cu Junho nóng rang, 1 buồng tinh trùng trải khắp vào lồn Bình. Ông rút ra, ôm Bình, thỏ thẻ…
“Mày giỏi lắm”
Bình ứa nước mắt, ra khỏi giường, quỳ xuống đất…
“Anh ơi, giờ em có điều này muốn nói, anh có thể đưa con bé An qua đây sống với em không, bên VN nhà ngoại khổ quá anh à”
Junho tức giận…
“Mày điên à, nuôi mày với con vịt trời kia tao đã mệt, giờ thêm đứa con riêng”
Bình khóc to…
“Anh ơi, anh xem xét giúp em với”
Junho dần cảm động, 1 phần vì muốn thưởng cho Bình sau 1 trận sung sướng như tiên…
“Thôi được rồi, qua đây rồi thì lên 18 tuổi đi lấy chồng, không có đi học cao”
Bình mừng rỡ…
“Dạ em cảm ơn anh”
…
Còn tiếp…