Lấy đĩ về làm vợ

Chương 11



Công tắm rửa thật nhanh, nó vội vàng mặc quần áo chỉnh tề rồi lấy chiếc xe máy của ông già để đi ra ngoài. Hôm nay mồng 8/3 nó xin phép thủ trưởng cho nghỉ hai ngày để về nhà, nói là có việc chứ mục đích chính là để về thăm người yêu. Ông Thái bố nó đang ngồi phòng khách, có vẻ như ông biết nó đi đâu nên hỏi:

– Mày lại xin nghỉ để về thăm con Lan đấy à?

– Dạ vâng ạ.

Thấy Công thừa nhận như vậy, ông Thái tỏ vẻ tức giận vì đã nói bao nhiêu lần rồi, ông cấm nó không được qua lại hay yêu đương gì với con Lan. Với ông thì Lan là một đứa nhà quê, nhà nghèo không môn đăng hộ đối với nhà ông, và đặc biệt là ông nghe thấy mấy thằng bạn của Công nói rằng con Lan này lẳng lơ, tuy mới 20 tuổi thôi nhưng quá khứ đã yêu hết thằng này đến thằng nọ rồi. Ông Thái gằn giọng bực tức:

– Bố đã nói với con bao lần rồi hả Công? Con Lan không xứng với nhà mình. Thiếu gì đứa để yêu mà sao mày cứ đâm đầu vào nó thế hả?

– Lan có làm sao đâu hả bố? Chỉ mỗi nhà nghèo thôi mà. Công cố thanh minh cho bố mình hiểu.

– Mày cố tình không biết hay trả vờ không biết vậy? Ừ thì nhà nó nghèo, có thể bỏ qua. Nhưng cái việc nó yêu đương lăng nhăng thì mày nghĩ sao? Mày không thấy bạn bè nói à?Chúng nói đồn sau lưng ầm ầm kia kìa, không thấy nhục hay sao mà vẫn còn cố đâm đầu vào.

Nghe ông già nói vậy, Công cũng thấy có lý, nhưng nó vẫn cố giải thích cho ông hiểu:

– Thì đấy là quá khứ, quan trọng là từ ngày yêu con cô ấy có lăng nhăng với ai nữa đâu. Mình là đàn ông phải độ lượng, phải nhìn vào hiện tại và tương lai chứ bố. Nếu như bây giờ cô ấy mà lăng nhăng với ai thì con hứa không cần bố phải nói đâu, con sẽ tự bỏ.

– Ôi trời ơi, sao mày lớn đã 22 tuổi rồi mà vẫn còn ngu thế. Mày còn đợi đến cái ngày nó cắm sừng lên đầu mới bỏ hay sao? Tao nhìn là tao biết, mày lấy nó về thì sẽ khổ đấy con ạ.

– Thôi thôi con không tranh luận với bố nữa. Bố lạc hậu lắm. Thời này là thời nào rồi mà gái nó còn trinh cho mình hưởng hả bố. Con đi đây, tối nay con không ăn cơm nhà đâu nhé.

Ông Thái lắc đầu ngán ngẩm khi Công dắt xe ra khỏi cổng. Ông khuyên nhưng nó không nghe thì cũng đành chịu. Vì bây giờ không như thời xưa là cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy. Thời bây giờ thanh niên được tự do yêu đương, được tự do tìm hiểu chứ bố mẹ có ngăn cũng chẳng cấm được chúng nó đến với nhau. Vợ ông đã mất mấy năm nay, ông Thái ở vậy nuôi hai thằng con trai khôn lớn. Thằng lớn tên Thành năm ngoái vừa cưới vợ, và ông rất mãn nguyện khi thằng Thành lấy Hà làm vợ. Cả hai vợ chồng chúng nó đều là giảng viên Đại Học, đều giỏi giang và thành đạt. Thành làm thầy giáo ở trường Đại Học kỹ thuật quân sự, còn Hà thì làm giảng viên của trường Đại Học ngoại ngữ môn tiếng Anh. Sau khi lấy vợ, hai đứa thích tự do và ra ở riêng. Nhà Hà cũng là gia đình gia giáo ở cái đất Hà nội này, ông Thái rất hài lòng khi có ông bà thông gia như vậy. Nhưng có lẽ bao nhiêu cái giỏi, cái thông mình đều dồn hết vào thằng con lớn. Tự hào về thằng Thành bao nhiêu thì ông Thái lại chán nản với thằng Công bấy nhiêu. Công cũng hiền như anh trai nó, nhưng lại khù khờ, chậm hiểu không được thông minh nên học không vào.

Thằng Thành học giỏi đỗ trường ĐHKTQS và sau được ở lại trường luôn, còn thằng Công thì thi hai năm chẳng đỗ được trường nào và khi 20 tuổi ông đành phải cho nó đi bộ đội. Ông Thái là cựu chiến binh, cũng làm trong ngành quân đội, tuy ông cao to nhưng vì chân đi hơi chấm phẩy do bị thương từ cái thời chiến tranh biên giới nên mọi người gọi ông là Thái thọt. Ông Thái giờ mới tròn 50 nhưng được ưu đãi về hưu sớm, mà cũng không biết là ưu đãi hay là bị cố tình đá về hưu để người khác lên thay cái ghế của ông. Vì trong ngành quân đội ông Thái cũng có quen biết rộng nên ông tính mấy tháng nữa khi thằng Công hoàn thành nghĩa vụ quân sự hai năm thì sẽ xin cho nó vào một chỗ nào đó.

Muốn Lan bất ngờ nên Công về Hà Nội không báo trước. Nó cầm bông hoa hồng vừa mới mua trên phố dắt xe vào khu xóm trọ nơi Lan đang ở. Lan ở cùng với đứa bạn cùng quê, hai người thuê ở chung 1 phòng để share tiền trọ cho rẻ. Xóm trọ vắng hoe, im phăng phắc vì mới đang 3h chiều, chắc các phòng đều đang đi học hoặc đang ngủ chiều. Công đi đến căn phòng cuối, khi đi qua các phòng khác nó thấy hai đứa con gái cứ nhìn nó mỉm cười. Công thấy hai đứa cười như là cười đểu, cười mỉa mai mình chứ không phải là cười tình tứ. Công không hiểu tại sao lại như thế vì cũng đôi lần đến đây nó đều bị mấy người ở xóm trọ này cười mỉa như vậy rồi.

Công nhẹ nhàng đến phòng của người yêu, nó gõ khẽ cửa cộc cộc mấy tiếng thì bên trong tiếng Lan nói vọng ra:

– Ai đấy?

– Anh đây! Mở cửa cho anh đi em.

– Anh Công à?

– Uh, anh mới về Hà nội lúc trưa.

– Anh đi ra ngoài đợi em chút đi. Em đang bận, mấy phút nữa là xong.

– Việc gì mà không mở cửa được vậy hả em? Công hỏi và tự mở cửa nhưng cửa đã bị khóa trong.

– Em đã bảo anh cứ ra ngoài đợi em mấy phút mà. Giọng Lan gắt gỏng bên trong.

Công từ trước đến nay đều sợ Lan, cô nói gì thì nó nghe răm rắp không bao giờ dám cãi nửa lời. Nó không rõ Lan đã yêu mấy người rồi nhưng với nó thì Lan lại là mối tình đầu. Vì nó hiền, nhát lại hơi khù khờ nên chẳng đứa nào yêu. Năm ngoái trong khi đi chơi với lũ bạn cùng tiểu đội đến nhà dân nơi nó đóng quân để uống rượu thì vô tình thế nào quen được Lan ở đó. Hôm đấy Lan cũng cùng uống và lọt vào mắt xanh của nhiều người, nhưng Công lại may mắn hơn khi được Lan để ý. Vì Lan đang học trung cấp trên Hà nội nên hai người nhanh chóng bắt sóng và hẹn có ngày gặp lại nhau trên đó.

Sợ Lan giận, Công lủi thủi cầm bông hoa đi ra ngoài chờ cho dù không hiểu lắm. Mấy đứa con gái lại thì thầm to nhỏ và nhìn nó cười đểu tiếp nhưng Công có vẻ đã quen, nó mặc kệ đi ra đầu ngõ đứng một mình và lâng liu bông hoa hồng trên tay.

Trong khi đó ở trong phòng, Lan đang cố phi ngựa trên người của Giang, người tình cũ của cô. Cố để lên đỉnh nhưng có lẽ thấy Công đến nên Giang sợ, chim nó mềm đi lọt thỏm trong cái lỗ âm đạo của Lan.

– Đến đúng lúc đang sướng. Hãm thế cơ chứ. Thôi anh mặc quần áo nhanh nhanh đi. Lan dục Giang mặc quần áo và vẻ mặt cô hơi thất vọng khi thấy dương vật của Giang đã mềm.

– Nói sao với thằng bồ của em bây giờ? Giang hơi sợ.

– Anh cứ ra về bình thường, còn lại để em lo. Không sao đâu, thằng này sợ em lắm.

– Uh, thôi anh về nhé. Hẹn lần sau sẽ bù cho em.

– Nhớ đấy. Lấy vợ cái sức yếu đi hẳn.

– Hihi.. Thì phải chia đều mà.

Công thấy một người đàn ông dắt chiếc xe máy ra khỏi ngõ, nó cũng lịch sự cười đáp lại khi người đàn ông đó nhìn nó cười chào một câu. Công đi về phía phòng Lan, thấy cánh cửa hơi khép hờ do đã được mở, nó mở nhẹ và đi vào.

– Bận việc gì mà không mở cửa cho anh vậy? Thằng kia là ai mà ở trong phòng em? Lại còn khóa cửa nữa.

– Ông ấy là bạn em, đến chơi bình thường. Hôm nay thế nào tự dưng em đau hết người nên ông ấy bóp cổ và vai cho em.

– Thật chỉ có thế không? Bóp gì mà xu chiêng lại ở dưới gối thế kia? Công tỏ ra tức giận khi nghĩ đến Lan vừa quan hệ với người đàn ông khác trên giường và đã hiểu tại sao mấy đứa kia lại cười mỉa mai với nó như vậy. Vậy là bố nó nói đúng, bỏ thôi!

– Ở nhà em có bao giờ mặc phụ tùng đâu. Anh lại ghen vớ vẩn rồi đấy.

– Sao lại không ghen? Anh đi vắng, em ở đây quan hệ lung tung. Em có biết là bao nhiêu người nói về em không?

– Em làm cái gì mà nói? Lan cũng đanh giọng lên cãi và tỏ ra đanh đá.

– Làm cái gì thì em tự biết.

– Nếu anh nghĩ vậy thì còn yêu em làm gì? Thôi chia tay đi! Lan đánh nước liều vì biết Công không dám bỏ mình.

– Ok, chia tay thì chia tay. Anh cũng mệt lắm rồi.

Công tỏ ra mạnh mẽ và dứt khoát, nó vứt bông hoa lên bàn và quay người đi ra khỏi phòng. Hành động bất ngờ của Công làm Lan giật mình, cô không ngờ Công hôm nay lại mạnh mẽ như vậy. Thấy không thể coi thường được nữa rồi, Lan chạy đến ôm chầm lấy Công từ đằng sau không cho nó đi ra khỏi phòng.

– Em xin lỗi. Em sai rồi. Đúng là ông kia định giở trò, lúc đấy em mụ mị đầu óc nên không còn biết gì nữa. May mà anh đến kịp thời nên dừng lại được. Em xin anh tha lỗi cho em lần này được không? Một lần này thôi. Từ sau em hứa không như vậy nữa đâu, em chỉ yêu mình anh thôi.

Thấy Lan khóc lóc van xin tha thứ, Công bỗng chốc dịu dịu cơn thịnh nộ xuống. Nó đứng im, không nói gì… Và một lúc sau hai cơ thể không một mảnh vải trên người quấn lấy nhau trên giường. Lan cầm lấy dương vật gân guốc của Công trổ hết tài lẻ ra để liếm mút và Công nằm chỉ biết nhìn lên trần nhà than thầm với bố: Bố ơi… Sướng thế này thì con bỏ làm sao được.. ”

Đúng là từ hôm Công tỏ ra tức giận và đồng ý chia tay thật thì Lan cũng đã biết sợ phần nào và thay đổi lối sống. Thấy Công cũng hiền lại tốt bụng, và quan trọng lại có cái hộ khẩu hà nội nên Lan đã âm thầm nhắm Công làm chồng. Không muốn để Công phải lo nghĩ, không muốn mọi người đánh giá mình không ra gì nên Lan từ hôm đó chấm dứt lối sống buông thả, cô không còn tư tưởng sống thoáng, không còn tư tưởng dễ dãi lên giường với đàn ông sau vài hôm tán tỉnh. Nói chung Lan biết đã đến lúc phải dừng và suy nghĩ xâu xa hơn cho tương lai. Chính vì như vậy chỉ trong mấy tháng sau, Công cũng phần nào an tâm và tự hào về người yêu mình. Biết Công sinh lý cũng mạnh, lại thích tình dục như mình nên mỗi khi ở bên cạnh nhau là Lan chiều Công tới bến, cô luôn muốn cho Công thấy rằng không có đứa đàn bà nào làm cho anh sướng như khi ở bên cô. Tuy vẫn còn trẻ nhưng vốn đã có kinh nghiệm giường chiếu, lại thêm cái khoản thường xuyên lên truyen3x.xyz đọc truyện sex nên kỹ thuật làm tình của Lan đã đến độ thượng thừa. Người nào mà đã lỡ ân ái với cô một lần thì đảm bảo sẽ nhớ mãi, muốn được gặp lần nữa và lần sau.

Chương trước Chương tiếp
Loading...