Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 5

Chương 69



Phần 69

Những ngày tiếp theo, sau khi cùng những tướng quân trong Liên Minh bàn bạc kế sách công phá những tòa thành tiếp theo và các chiến dịch sắp tới, John lại cố gắng đến bên cạnh Sona để trò chuyện cùng cô, nhưng thật kì lạ, Sona như không thể nói được, cô nhìn hắn với ánh mắt như người lạ mặt, không chút tình cảm, không chút thân quen. Điều này khiến John cực kì đau khổ, những người khác trong liên minh khi đến thăm Sona, cô cũng tỏ thái độ như thế, cực kì lạnh nhạt.

Đồng thời trong khoản thời gian đó, John nhận ra Losto rất có tài quân sự vậy nên phong cho hắn làm một chức vị tướng quân đội quân tiên phong, tài cầm quân của hắn cũng thực sự khiến John và nhiều người trong doanh trại rất kinh ngạc, hắn đánh đâu thắng đó, được lòng tin của rất nhiều người.

Vào một đêm trăng tròn….

John đang ngồi làm việc tại lều chỉ huy của mình, hắn đang cố gắng vạch ra kế hoạch cho lần chiến dịch tiếp theo của mình, lần chiến dịch này John muốn công phá thủ đô của Demacia, chính thức dành lại toàn bộ lãnh thổ.

“John…” – Một giọng nói thân quen mà trước giờ hắn vẫn rất muốn nghe đột nhiên vang lên…

“Ha..” – John giật mình đứng dậy khỏi ghế nhìn người bước vào, bởi người đó chính là cô gái mà hắn quan tâm nhất lúc này – Sona.

“Sona… em nói được rồi… em nhớ được anh là ai rồi sao?” – John rời khỏi bàn chạy đến cạnh Sona, nắm lấy tay cô vui mừng nói.

Sona mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu đáp: “Sona đã nhớ lại rồi, John.. Sona cảm thấy rất có lỗi khi để anh lo lắng cho em như vậy.”

“Không… không… em không có lỗi gì cả, người có lỗi là ta đây… Sona… ta thật vui mừng quá… được thấy em có thể nói chuyện lại bình thường thật sự khiến ta không thể nào diễn tả cảm xúc lúc này.” – John ôm chặt Sona nói.

Sona cười nhẹ sau đó thoát khỏi người John tiến lại bên bàn làm việc của hắn nói: “John, sao anh còn chưa đi nghỉ?”

John tiến đến đáp: “Nghỉ sao được khi công việc còn nhiều thế này, Sona em xem này, đây là kế hoạch sắp tới của ta, ta muốn thông qua chiến dịch lần này công phá thủ đô của Demacia giải phóng toàn vẹn lãnh thổ Demacia.”

“Cho Sona xem được chứ?” – Sona mỉm cười nói.

John gật đầu rồi nói tất tần tật chiến dịch lần này cho Sona nghe….

Hai người nói chuyện vớ nhau chừng hơn một giờ thì Sona bảo mệt và muốn quay về nghỉ ngơi, John lập tức gật đầu và tỏ ý muốn đưa Sona quay trở về nhưng cô lại từ chối…

Sona rời khỏi lều chỉ huy tiến về phòng của mình….

Giữa đêm khuya yên tĩnh, đêm nay Lux là người làm nhiệm vụ tuần tra mọi nơi, đột nhiên cô dừng lại, đôi mắt nhìn chằm chằm về phía trước, hai tròng mắt mở to kinh ngạc…. rốt cuộc cô đang kinh ngạc điều gì? Chuyện gì khiến Lux lại giật mình đến thế.

Chưa hết, sáng ngày hôm sau, mọi người thấy Lux đang bất tỉnh bên cạnh một gốc cây, khi kiểm tra thì không thấy trên người của cô có bất cứ vết thương gì cả, như Karma nói lại thì có vẻ như Lux bị suy nhược về thể chất nên mới bất tỉnh như vậy, nghỉ ngơi vài ngày là khoe

Bạn đang đọc truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/lien-minh-huyen-thoai-quyen-5/

Từ thành Slithing đến thủ đô Demacia chỉ cách khoảng 4 ngày đi đường, trên đường đi không hề có các tòa thành cũng như doanh trại quân hư không nào cản trở nên cuộc hành quân của binh sĩ Liên Minh từ thành Slithing đến thủ đô Demacia không gặp bất cứ trở ngại nào, chiến dịch tấn công thủ đô giải phóng toàn bộ vùng đất Demacia đã được mở.

Theo kế hoạch mà John vạch ra, quân đội Liên Minh sẽ chia ra làm ba cánh quân tấn công thủ đô, cánh quân thứ nhất do John, Irelia chỉ huy sẽ tấn công trực diện vào thủ đô. Hai cánh quân còn lại, một cánh sẽ vòng theo hướng đông do Garen chỉ huy, cánh quân còn lại vòng theo hướng tây do Darius chỉ huy, hai cánh quân Đông – Tây sẽ bí mật tập kích từ hai mạng sườn của thủ đô. Hai cánh quân này mới thực sự là cánh quân chủ lực công phá thủ đô Demacia, cánh quân do John chỉ huy thực chất chỉ là mồi nhử mà thôi!

Sử dụng kế dương đông kích tây để làm kẻ địch bị tấn công bất ngờ không kịp ứng phó. Lấy cái bất ngờ để trị cái chắc chắn, đấy là phương châm của chiến dịch công phá Thủ đô Demacia.

6 giờ sáng ngày 1 tháng 1 năm 24 CLE.

Đội quân với hơn 30 vạn quân do John chỉ huy đã xuất hiện trước cổng thủ đô, khí thế của binh sĩ hiện rõ hết trên mặt, những tiếng hô hét liên tục vang lên như muốn uy hiếp tinh thần của toàn bộ binh sĩ hư không bên trong.

Hai cánh quân kia xuất phát trước quân của John một giờ, vì họ phải đi đường vòng cho nên cần phải đi sớm hơn đội quân của hắn mới mong bắt kịp kế hoạch.

Irelia cưỡi ngựa bên cạnh John nhìn thủ đô Demacia trước mặt, những kí ức hiện về, cô còn nhớ trước đây khi mình còn bị thương nặng đám người của Shen đã đưa cô đến đây cầu cứu sự giúp đỡ từ triều đình Demacia. Irelia mỉm cười nhìn John nói: “Xem ra đây là trận chiến cuối cùng trên đất Demacia rồi, sau trận chiến này chúng ta có thể giải phóng toàn bộ lãnh thổ Demacia và người dân đang bị bắt làm nô lệ.”

Từ phía đối diện, cổng thủ đô đã mở, từ bên trong hàng ngàn hàng vạn binh lực của quân đội Hư Không tràn ra, ma thú gào thét, binh sĩ sẵn sàng chiến đấu, xem ra quân đội hư không đang muốn mặt đối mặt với lần tấn công này.

“Các binh sĩ hư không nghe đây, hôm nay dù có chết chúng ta cũng phải tiêu diệt cho bằng được những kẻ dám ngăn cản ước mơ của chúa tể tôn kính, mỗi sự hi sinh của các ngươi đều được Chúa Tể ghi nhận, có chết cũng phải lôi vài tên đi theo, các ngươi nghe chưa?” – Một tên tướng quân Hư Không, và có lẽ cũng là tên chỉ huy toàn bộ binh sĩ Hư Không tại đây đang cố gắng khơi dậy lòng quân.

Quân đội Hư Không ra ngăn chặn sự tấn công của Quân đội Liên Minh do John chỉ huy lần này ước chừng khoảng 30 vạn quân, tính ra hai bên khá là cân bằng, nếu giao tranh không nắm chắc ai sẽ dành chiến thắng.

“Tấn công…. Tấn công…” – John vung kiếm hô to hai chữ “Tấn Công” Ngay lập tức toàn bộ 30 vạn quân hét lên binh khí trên tay ở tư thế tấn công như vũ bão lao về phía trước.

“Tấn Công” – Bên phía quân đội Hư Không cũng nhanh chóng đáp trả gần 30 vạn quân cùng với ma thú hung hãn điên cuồng lao lên tấn công.

Một trường đẫm máu lại xuất hiện.

Tiếng binh khí vang lên liên tục…

Tiếng la hét, tiếng gào rống cứ hòa vào như…

Bạn đang đọc truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/lien-minh-huyen-thoai-quyen-5/

Cùng lúc đó tại cánh quân hướng đông do Garen chỉ huy, quân đội Liên Minh vẫn đang bí mật hành quân tiến đánh phía Đông của thủ đô, Garen là một người con của vùng đất Demacia này nên không thể nào có chuyện anh ta không nắm rõ đường đi ở đây, đoàn quân vẫn đang di chuyển rất suôn sẻ mà không nhận phải một sự ngăn cản nào… có thể là chẳng có ai ngờ được vẫn còn hai cánh quân khác của Liên Minh đi theo hướng này.

“Garen, sau khi giải phóng được thủ đô và lãnh thổ Demacia anh định làm gì?” – Katarina cưỡi ngựa bên cạnh nhìn Garen hỏi.

Garen liếc nhìn cô một cái sau đó đáp: “Thì cố gắng giúp đỡ những người dân của Demacia xây dựng lại cuộc sống vốn có trước kia, sau đó là trở thành hậu phương cho quân đội Liên Minh. Hậu phương vững chắc thì kháng chiến mới thành công.”

“Hài…” – Kata có chút gì đó hơi thất vọng, cô nói: “Quê hương của anh được giải phóng còn của tôi… Noxus…”

“Cô đừng lo, nếu cô muốn có thể xem Demacia là quên hương thứ 2 của mình” – Garen cười đáp.

Kata hơi chút kinh ngạc nhưng sau đó cũng bật cười. Garen liền hỏi: “À Kata này, Talon… anh ta với cô có quan hệ gì?”

“Talon à? Sao anh lại hỏi về anh ấy?” – Kata liếc hỏi.

“À.. à không có gì” – Garen gãi đầu ngó lơ sang chỗ khác… Kata cười nhẹ một tiếng rồi đáp: “Talon vừa là một người bạn vừa là thầy của tôi…”.

“Thầy?” – Garen kinh ngạc.

Kata gật đầu nói: “Chắc anh cũng biết ở Noxus… Talon và tôi là hai sát thủ nổi tiếng nhất, nhưng đa phần các kĩ năng và kinh nghiệm ám sát của tôi đều được anh ấy chỉ dẫn, có thể nói Talon là một chiến binh mà tôi rất tôn trọng. Anh ấy còn là một người bạn của tôi nữa, những nhiệm vụ khó hay những lúc tôi gặp khó khăn anh ấy luôn sẵn sàng giúp đỡ…”

“Ờ” – Garen gật đầu, sau đó thở dài, không rõ lắm nhưng hình như anh ta nghe Kata nói Talon là một người bạn thì có vẻ yên tâm điều gì đó.

“Tất cả dừng lại!” – Kayle đang đi bên cạnh đột nhiên dừng lại hô lớn, ngay lập tức Garen và những người khác cũng dừng lại, Garen vội hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

“Sát khí! Ta cảm nhận được sát khí” – Aatrox ở bên vội đáp.

“Sát khí ở đâu? Ở nơi này vắng vẻ thế này lấy đâu ra sát khí?” – Katarina kinh ngạc nhìn quanh một vòng nhưng vẫn không thể nào nhận ra điều gì bất thường.

“Để an toàn tôi sẽ cử vài người đi trước kiểm tra” – Garen tỏ ra vô cùng cẩn thận, ngay lập tức phái ba binh sĩ cưỡi ngựa chạy về phía trước kiểm tra tình hình.

Chừng 15 phút sau ba người lính được cử đi đã quay trở về, bọn họ báo cáo không phát hiện ra điều gì bất thường ở phía trước cả. Kayle lắc đầu đáp: “Thật lạ rõ ràng là cảm nhận có điều gì đó bất thường.”

“Có thể là do mấy con thú hoang trong rừng đấy thôi” – Xin Zhao từ nãy giờ yên tĩnh ở bên lúc này mới nói.

“Có thể là vậy.” – Garen gật đầu nói với Galio và Fiora ở phía sau: “Galio, Fiora, hai người cảnh giác phía sau, dù sao chúng ta cũng cần phải cẩn trọng, đây là trận chiến cuối cùng, tuyệt đối không được để có sai lầm gì.”

“Được, cứ để chúng tôi lo” – Galio gật đầu sau đó bay về phía cuối hàng quân đội, Fiora cũng đi theo.

Đoàn quân của Garen lại tiếp tục tiến lên phía trước.

“Xoạt xoạt xoạt” – đột nhiên từ hai bên trong rừng hàng ngàn mũi lao phóng ra nhắm ngay hai bên sườn đội quân của Garen mà đâm…

“Phập phập phập” – binh sĩ liên tục dính các mũi lao vào nơi chí mạng, chết ngay tức khắc.

“Tập kích… có tập kích” – Garen lập tức rút kiếm ra hô lớn.

“Vù vù vù” – Lại từ trong rừng hàng trăm các quả chông gắn đầy gai sắt nhọn được ném ra, tốc độ bay cộng thêm những cái gai bằng sắt kia không một chiếc áo giáp nào chịu nổi..

“Á” – Binh sĩ liên tục ngã xuống, những tiếng la hét đau đớn vang lên khắp nơi.

“Không được loạn, không được loạn..” – Garen liên tục nói…

“Tấn công, tấn công” – Từ hai bên rừng, hàng ngàn quân lính Hư Không chui đất đứng lên, từ phía trước, phía sau đều có quân lính Hư Không, là”Thập diện mai phục” – quân đội Liên Minh đã bị rơi vào cái bẫy mà quân Hư Không giăng sẵn.

“Chuyện này là sao? Không phải cuộc hành quân này rất bí mật sao? Tại sao… tại sao…” – Morgana không thể nào hiểu được.

“Không còn đường nào thoát rồi, tấn công….” – Garen hô lớn vung kiếm lao đến tấn công. Ngay lập tức toàn bộ binh sĩ phía sau cũng lao lên, thà chết cho anh hùng còn hơn chưa làm gì đã chết.

“Keng keng…” – tiếng vũ khí vang lên khắp nơi.

“Đội xạ thủ bắn.” – Từ trong rừng hàng trăm mũi tên tẩm độc được bắn ra, nhắm về phía binh sĩ liên minh.

“Phập… phập…” – Binh lính chết như rạ, bốn phía đều bị bao vây, quân đội Liên Minh đang dần bị tiêu diệt dần.

“Kata cẩn thận” – Garen vung kiếm lao đến đanh bay ba mũi tên nhắm đến Kata từ phía sau lưng, Kata xoay đầu nhìn ba mũi tên tẩm độc dưới đất, không biết khi cô dính phải thì sẽ ra làm sao đây.

“Cẩn thận, chúng ta phải mở đường máu rút lui thôi.” – Garen liền nói với cô.

“Za…” – Năm tên lính hư không cầm giáo lao đến tấn công Garen ngay tức khắc…

“Khốn kiếp” – một kiếm của Garen lập tức chặn lại năm cây giáo, sức của năm tên lính khiến Garen bị đẩy lùi, chân trượt trên mặt đất một đoạn…. nhưng chưa dừng lại ở đó, ngay lập tức từ phía sau hai tên lính khác lại cầm kiếm lao đến.

“Xoạt xoạt” – Katarina đột nhiên xuất hiện giữa hai tên lính kia một dao cắt cổ hai tên, sau đó cô hét lớn: “Cúi đầu xuống” – Garen như theo quán tính lập tức cúi đầu, Kata lộn ngược người, hai tay lấy đầu Garen làm điểm tựa lập tức nhào một vòng tuyệt đẹp trên không, mười cây dao trong người như biết múa xung quanh cơ thể của cô, một chiêu lấy đầu năm tên…

“Coi như chúng ta hòa nhé” – Kata mỉm cười nhẹ nhàng nhìn hắn.

“Garen, mở đường máu rút mau, quân của chúng ta không thể nào cầm cự nổi” – Fiora ở phía sau, cả bộ áo giáp dính đầy máu địch, la lớn nói.

“Bùm bùm bùm” – đột nhiên từ trước mặt hàng chục chiếc xe pháo xuất hiện, những loạt pháo đầu tiên bắn đến, nổ vang giòn giã, mặt đất như rung chuyển, binh sĩ Liên Minh như những tản đá, bị những khẩu pháo bắn cho tan xác.

“Thế là sao tại sao bọn chúng lại biết mà tập kích chúng ta, tại sao?” – Garen hai mắt đỏ hoe nhìn binh sĩ của mình đang từng người từng người một ngã xuống…

“Ầm”

“Á” – ở bên kia, Katarina suýt nữa bị một quá pháo bắn trúng, nhưng uy lực của vụ nổ vẫn khiến cô bị đánh bay ra, ngã nặng nệ trên mặt đất, cả người đầy vết thương, miệng thấm đầy máu…

“Kata..” – Garen kinh hoảng chạy đến nhưng ngay lúc này”Ầm” – một quả pháo nữa bắn đến, sức nổ và sự tàn phá của nó khiến cho bộ giáp trên người Garen hoàn toàn nát vụn, hắn bị bắn đến ngay bên cạnh Kata, cả người đầy máu, Garen vẫn cố gắng cầm kiếm ở phía trước mặt Kata để bảo vệ…

“Tên ngốc này… không sợ chết à?” – Kata hai mắt đỏ hoe nói.

“Chết một mình thì đâu có vui…” – Garen cười đau khổ đáp…

Kata mỉm cười nói: “Hôm nay tôi thấy anh không như mọi ngày, bộ dáng khờ khạo khi đứng trước mặt tôi đâu mất rồi?”

“Vù” – một quả pháo nữa lại bay đến, nhưng lần này, Kayle đã đến kịp sức mạnh thiên sức của cô đã phá hủy quả pháo ấy trước khi nó kịp nổ.

“Kayle, chúng ta không chạy được rồi… bị bao vây thế này thì không còn cách nào khác” – Morgana ở gần đó đang ra sức chiến đấu, giết xong một tên lính cô lại điên cuồng hét lên.

Binh lính Hư không ngày một đông mà binh sĩ Liên Minh ngày một ít, có thể thấy tất cả đã được bên Hư Không chuẩn bị rất kĩ lưỡng, mọi thứ đều nằm trong sự sắp đặt của chúng.

“Phập phập” – hàng trăm mũi tên vẫn bắn, hàng chục quả pháo vẫn cứ thế oanh tạc không thương tiếc, quân lính liên minh hiện tại chỉ chừng vài ngàn người, Fiora, Xin Zhao, Aatrox, Morgana, Kayle, Kata và Garen đã bị thương rất nặng.

Có thể nào đây là dấu chấm hết cho bọn họ?

“Ầm ầm ầm” – hàng loạt tiếng pháo nổ vang lên liên tục, những quả pháo đang đồng loạt bay về phía Kayle, Garen và Kata…

Kata nhìn Garen nói: “Garen… ngươi chết có cảm thấy hối tiếc không?”

“Việc gì phải hối tiếc khi lần này ta được chết cạnh cô?” – Garen lúc này tỏ ra rất khác, anh ta không còn khờ khạo như khi đứng trước mặt Kata nữa, những gì anh ta nói lúc này xuất phát từ chính lòng mình.

“Hì… nếu vậy tôi cũng không có gì hối tiếc nữa rồi” – Kata nắm lấy tay của Garen nói.

“Tạm biệt” – Kayle nhắm chặt mắt như chuẩn bị cho cái chết của mình….

“Ầm ầm ầm ầm ầm”

Những tiếng nổ vang lên…. hoa lửa xuất hiện… nhưng nó không phải nổ trên mặt đất… mà là nổ trên bầu trời…

“Kayle… con yếu đuối quá đấy…” – Một giọng nói vang lên từ trên bầu trời….

Kayle kinh ngạc mở mắt nhìn lên trời, hai mắt cô mở to hết cỡ, toàn bộ binh sĩ liên minh, Fiora, Kata, Garen và những người khác cũng trợn mắt hết cỡ… trên bầu trời hàng trăm thiên sứ xuất hiện, đôi cánh trắng muốt tỏa ra hào quang chói lòa… một cảnh tượng mà dù có mơ họ cũng không thể nào mơ ra được….

“Thiên… thiên sứ kìa.. không phải một là cả trăm người” – những binh sĩ kinh ngạc thốt lên.

“Trưởng.. trưởng lão… sao người đến đây?” – Kayle lắp bắp nói.

“Kayle, con chiến đấu bảo vệ những người khác vậy con nghĩ nhưng thiên sứ như chúng ta lại không thể chiến đấu sao?” – Thiên sứ mà Kayle gọi là trưởng lão là một bà lão có khí thế cao quý, đôi mắt thể hiện sự tinh tường kinh nghiệm cả trăm năm, và điều làm mọi người kinh ngạc hơn là bà ấy có đến tám cánh, một thiên sứ được phân chia cấp độ tùy thuộc vào số cánh của người đó, bà ấy có tám cánh chứng tỏ là một thiên sứ có cấp độ không tầm thường, và xin nói thêm, trên “Thiên đường” , bà ấy chính là thiên sứ có cấp độ cao nhất, Thiên Sứ 8 cánh.

“Không ngờ lại gặp bà ấy!” – Morgana cười nói.

“Morgana, chúng ta có rất nhiều chuyện cần nói, cái tên Sclos kia cũng đã gia nhập trận chiến lần này rồi” – Trưởng lão thiên sứ nhẹ nhàng nói.

“Sao? Sư phụ cũng xuất hiện rồi?” – Morgana kinh ngạc…

“Rút lui mau đi.. chúng ta sẽ bọc hậu” – Bà ấy vội hô lớn, ngay lập tức những chiến binh thiên sứ gần đó đập cánh lao xuống tạo thành một bức tường ngăn cách quân đội Liên Minh và quân đội Hư Không.

“Garen, mau bắn pháo hiệu báo cho John biết chúng ta rút lui mau” – Xin Zhao hét lớn.

“Bùm” – Garen rút từ trong người ra một cái pháo bắn thẳng lên trời, pháo nổ ra một đám khói xanh lá trên bầu trời.

Chương trước Chương tiếp
Loading...