Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 5

Chương 72



Phần 72

“John….” – mọi người lúc này vô cùng kinh hoảng trước sự biến đổi của John, đây là lần đầu tiên họ được tận mắt nhìn thấy John thể hiện sức mạnh của mình….

“Thật khủng khiếp, rốt cuộc cậu ta có phải con người không?” – Dr. Mundo kinh ngạc thốt lên.

“Lần trước gặp thằng nhãi này nó cũng đâu khủng khiếp đến thế” – Vikto lắc đầu kinh ngạc.

“Mười… mười cánh… không thể nào” – Kayle, Morgana, và nhất là hai người Sclos và Riva, mắt chữ O mồm chữ A kinh ngạc tột đột, sắc mặt họ sa sầm xuống…

“Chuyện này là sao? Tại sao cậu ta có tới mười cánh…” – Sclos thốt lên…

“Trưởng lão, anh ấy cũng là một thiên sứ như chúng ta, mặc dù không chắc chắn nhưng Kayle có thể cảm nhận được sức mạnh bên người của anh ấy có nhiều nét tương đồng với thiên sứ chúng ta.” – Kayle liền nói, trước đây khi John cứu cô, lúc đấy Kayle cũng đã nhận ra điều này rồi.

“Không đúng, cậu ta là thứ gì vậy? tại sao trong năng lượng đang tuôn trào kia lại có cả sức mạnh tương đồng với Thiên Sứ và Thiên Thần Sa Ngã….” – Riva kinh hoàng lắp bắp nói.

“Bà già, ta thấy hình như cánh của cậu ta không giống với cánh thiên sứ…” – Sclos xoay đầu nhìn Riva nói.

“Ầm” – sức mạnh của John tiếp tục tuông ra như thác chảy, từng luồng năng lượng như những con rắn khổng lồ uốn mình xunh quanh cơ thể hắn.

“Mọi người mau lui ra” – Vi và Caitlyn đột nhiên nhớ đến cái hôm John náo loạn Piltover, tinh thần hắn lúc ấy cũng như lúc này, không thể nào kiềm chế được bản thân, một khi có ai đó ngăn cản, tuyệt đối hắn sẽ không chút nương tay.

Mọi người xung quanh lập tức lùi lại mười bước, sức mạnh của John lúc này đủ sức bức cho bọn họ cảm thấy khó thở.

“Từ đầu tôi đã nghi ngờ cậu ấy không phải người bình thường rồi mà” – Soraka nói.

“Taric, John…. cậu ấy có cánh sao?” – Ezreal đỡ lấy Lux nhìn sang Taric nói.

“Làm sao tôi biết được, đây cũng là lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy như vậy… John… rốt cuộc cậu còn bao nhiêu bí mật dấu chúng tôi?” – Taric lẩm bẩm.

“Mười cánh à… cậu ta vẫn chưa chịu tung hết sức sao?” – Ryze lẩm bẩm… những lời này ngay lập tức lọt vào tai của hai người Sclos và Riva.

“Ngài nói thế là sao? Không phải tối đa của cậu ta là mười cánh à?” – Riva thốt lên.

“Ta đã từng chứng kiến tận mắt, một lần duy nhất, sau khi tạo ra kì tích dung hợp toàn bộ sức mạnh trong người, lúc ấy cậu ta tổng cộng có 12 cánh, khoắc trên mình bộ giáp cực kì lộng lẫy… giống như một cái thế thần vương vậy…” – Nasus đứng gần liền đáp.

Xerath gần đó nghe được cũng thêm vào: “Là giới hạn cực đại, sau lần đó cậu ấy vẫn chưa thể nào phá được giới hạn cực đại của mình để có thể đem ra đến 12 cánh… cậu ta nói vậy với tôi”

Nasus xoay người hỏi Ryze: “Ryze, ông biết Malzahar và John là hai cha con vậy ông biết được thế giới trước kia của cậu ta là ở đâu không?”

Ryze lắc đầu, Nasus cũng lắc đầu theo: “Xem ra hai cha con họ vẫn còn dấu chúng ta rất nhiều bí ẩn.”

“Ồ… mạnh thật” – Antolos kinh ngạc không thôi, hắn đang ngầm so sánh, nếu đem sức mạnh này so sánh với thống đốc của bọn chúng không biết ai hơn ai.

“Antolos, ta phải băm người thành ngàn mảnh” – John gầm lên một tiếng mạnh mẽ, lao lên phía trước, mũi kiếm sắc nhọn xé gió đâm đến, sắc mặt của Antolos vẫn bình thản, hắn mỉm cười đứng tại chỗ nhìn John đang lao đến.

“Vụt” – như một cơn gió, Sona đột nhiên đứng trước mặt Antolos chắn ngay đường tấn công của John, một kiếm đâm đến, dừng ngay trước mũi của cô, John nghiến răng quát lớn: “Tránh ra!”

“Nếu muốn giết thì giết ta trước, ta không cho ngươi làm hại đến ngài ấy.” – Sona quát.

“Ha… ha… John… ngươi sao thế…. chém đi chứ… sao hôm nay trông ngươi yếu đuối như vậy?” – Antolos trêu chọc.

“Rắc rắc… thằng khốn” – Tiếng rắc rắc từ hai hàm răng của John nghiến chặt vang ra, chém? Hắn dám chém Sona sao?

“Đồ bỉ ổi, ngươi nghĩ cứ bám váy đàn bà là một một thằng đàn ông sao?” – Lux ở sau khinh bỉ quát lớn.

Antolos liếc cặp mắt sắc lạnh nhìn về phía Lux, ngay lập tức như có một dòng điện cao thể truyền đến cả người của cô, khiến đôi chân như mềm ra không thể nào đứng vững.

“Tránh ra!” – John lại quát lớn.

Sona lạnh lùng nhìn John, cô đáp trả: “Đừng hòng làm tổn thương đến ngài Antolos của ta.”

“Á” – John gầm hét như điên, khí lực từ miệng của hắn xuyên qua chín tầng mây, xuyển thủng cả bầu trời, doanh trại xung quanh bị thổi bay, những binh sĩ cũng phải cố gắng lắm mới trụ được trên mặt đất…

Antolos vòng tay phải qua eo của Sona sau đó nhấc bổng cô lên trên không, từ trên cao nhìn xuống cười nói: “John… suốt đời này ngươi cũng chỉ là bại tướng của ta… bây giờ ta sẽ đưa Sona về thủ đô, sau đó sẽ tổ chức đám cưới với cô ấy, ha… ha…. ngươi cứ tấn công thủ đô để rồi nhận xác của cô ta… à đúng rồi không biết mùi vị của Sona sẽ thế nào nhỉ… chắc rất tuyệt hảo…. à.. đừng lo… vào buổi tổ chức đám cưới ta sẽ cho người đến đưa thư mời ngươi… ha… ha….”

Nói xong Antolos cùng Sona lập tức tiến vào một khe nứt hư không rồi biến mất.

John gần như không thể nào làm gì được, Sona liên tục đứng trước mặt Antolos, khiến hắn không thể nào xuống tay, chưa lúc nào như lúc này hắn cảm thấy mình thật vô dụng, thật yếu đuối.

“Á” – John điên cuồng vung kiếm chém ngang dọc xung quanh, mặt đất bị những nhát chém của hắn chẻ ra làm nhiều khúc… những tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên khắp nơi. John gần như hóa điên… hắn cuồng loạn vung kiếm chặt chém vào trong không khí

Ầm ầm ầm…

Mặt đất, rồi không khí xung quanh va chạm kịch liệt với kiếm khí John phát ra hàng loạt tiếng nổ.

“Mau ngăn cậu ta lại.. nếu không cậu ta sẽ làm hại đến những người xung quanh…” – Nasus lập tức hô lớn… nhưng căn bản lúc này không ai dám đến gần John… sức mạnh của hắn hiện giờ khiến bọn họ quá dè chừng.

“Viện trưởng người có cách gì ngăn cậu ta lại không?” – Swain cầu cứu đến sự giúp đỡ của viện trưởng nhưng ông ấy cũng lắc đầu, sức mạnh của John lúc này đã vượt hơn ông ấy rồi, làm cách nào để mà ngăn cản hắn đây.

“Trưởng lão, có cách nào không?” – Kayle lo lắng nói.

“Kayle, ta thấy con rất quan tâm cậu ta đấy, nhưng thật tiếc ta vẫn chưa nghĩ ra cách gì cả, sức mạnh bộc phát của cậu ta hiện tại quá lớn, chỉ cần tiến lại gần lập tức tan xương nát thịt ngay…” – Riva liền nói.

“Nếu như có cách tiếp cận được cậu ta sau đó truyền một luồng sức mạnh vào trong tâm thức xoa dịu cơn thịnh nộ kia, ta nghĩ sẽ thành công” – Sclos lên tiếng, nhưng chung quy vẫn cần tìm cách tiếp cận được John, mà làm việc này không ai đủ can đảm để làm cả.

“Hãy để chúng tôi, John nhất định không làm hại đến chúng tôi đâu” – Syndra lên tiếng, cô và những cô gái khác cũng đồng ý, bản thân mình sẽ là người tiến lại giúp John thoát khỏi cơn điên loạn này.

Riva nhìn đám người Syndra bà ấy lắc đầu nói: “Không được đâu, bây giờ cậu ta như thế không thể nhận ra ai được cả, các cô tiến lại chỉ… hả… chiếc nhẫn kia” – Đột nhiên Riva phát hiện thấy những chiếc nhẫn mà Miss rồi Syndra đang mang trên tay, bà ấy lập tức tiến lại nâng tay họ lên xem xét.

“Chiếc nhẫn này? Làm sao cô có được nó?” – Sclot cũng nhận ra những chiếc nhẫn kia, khuôn mặt kinh ngạc cực kì lập tức hỏi.

Ahri kì lạ không kém, lập tức đáp: “Là John trao nó cho tôi, các vị biết nó sao?”

Kayle tiến lại hỏi: “Chiếc nhẫn này người biết lai lịch nó sao?”

Riva và Sclos thở dài, đôi mắt như nhớ về điều gì đó xa xưa, Riva nói: “Đây là một loại trang sức cực kì đặc biệt do chính tay một vị thiên sứ cấp cao và một thiên thần sa ngã chung tay tạo ra.”

Sclos nói thêm: “Thiên sứ cấp cao ấy là một trong những vị trưởng lão trên thiên giới, còn vị thiên thần sa ngã kia chính là em trai của ta. Cả hai lúc đó đã vì ấp ủ chế tạo ra những chiếc nhẫn này nên đã phá bỏ luật lệ của hai phe thiên sứ và Thiên thần sa ngã để hợp tác cùng nhau. Cả hai sau đó đã bị trừng phạt.”

“Thế rốt cuộc chiếc nhẫn này có sức mạnh gì?” – Ahri lên tiếng.

Riva móc từ trong người ra một chiếc hộp gỗ nhỏ, bên trong có chứa một chiếc nhẫn, chiếc nhẫn này thoạt nhìn trong rất khác với chiếc nhẫn trên tay Ahri và các cô gái khác, nhưng để ý kĩ thì hoa văn trên đó rất giống.

“Đây là!” – Các cô gái kinh ngạc.

Riva liền đáp : “Đây là chiếc nhẫn chủ, hay nói cách khác, chiếc nhẫn này là chủ nhân của những chiếc nhẫn trên tay các cô, năm xưa khi hai người đó tạo ra chiếc nhẫn này mục đích là tạo ra một đội quân có thể tâm ý tương thông, thành lập ra một đội quân mạnh mẽ nhất để lật đổ chính quyền và luật lệ trên thiên đường. Tuy nhiên khi họ mới chế tạo ra được 1 chiếc nhẫn chủ và 10 chiếc nhẫn kia thì đã bị chúng ta phát hiện và tiêu diệt.”

“Riva, ta vừa nghĩ ra một ý này, không biết có nên mạo hiểm hay không?” – Sclos như có một luồng điện chạy ngang qua bà ấy nói.

Riva liền hiểu ra ý của Sclos bà ta đáp: “Có lẽ đây là ý của Chúa… chúng ta chỉ biết cách làm theo mà thôi, ta tin John sẽ biết cách sử dụng những chiếc nhẫn này vào mục đích tốt.”

“Hai người có gì xin cứ nói, nguy hiểm đến đâu tôi cũng sẽ làm.” – Janna khẩn cầu hai người Riva và Sclos.

“Thôi được, vậy mấy cô nghe đây” – Riva nói: “Sức mạnh của những chiếc nhẫn các cô đang mang trên tay kia là rất lớn nhưng hiện tại nó vẫn không thể nào phát huy toàn bộ sức mạnh vốn có được nguyên nhân thì ta sẽ nói sau. Bây giờ ta sẽ dạy cho các cô một câu thần chú, đây là câu thần chú giúp kích hoạt một trong những sức mạnh đang ngủ sâu bên trong chiếc nhẫn kia, một khi sức mạnh của nó được kích hoạt sẽ khiến tâm ý của các cô tương thông lẫn nhau, các cô có thể hợp nhất toàn bộ sức mạnh của mình lại rồi cố gắng tiếp cận cậu ta, sau đó cầm chiếc nhẫn chủ này đến cạnh John, cố gắng đeo nó vào tay của cậu ấy, những việc tiếp theo như thế nào các cô sẽ tự rõ. Nhưng nên nhớ việc này rất nguy hiểm.

“Chúng tôi không sợ nguy hiểm, hãy để chúng tôi thử” – Elise lập tức nói, Riva gật đầu sau đó nhanh chóng truyền lại câu thần chú cho bọn họ, chỉ những ai đeo chiếc nhẫn trên tay mới có thể thực hiện công việc này.

Ngay khi đám người Elise đọc xong thần chú, tâm thức của bọn họ ngay lập tức tương thông lẫn nhau, sức mạnh của Miss, Janna, Elise, Syndra, Ahri, Nami, Diana nhanh chóng hợp lại vào nhau, một chiếc lồng phép thuật hiện lên bao bọc lấy người bên trong…

Riva quát lớn: “Mọi người mau cố gắng phân tán sự tập trung của John để cho những cô gái này tiến lại giúp cậu ta bình tĩnh, nếu cứ để tình trạng này kéo dài e rằng John sẽ phá nát nơi này mất.”

Những người xung quanh nghe vậy lập tức tán thành, Viện trưởng viện phó cùng với Riva và Sclos lập tức bay lên không đứng bốn góc bao lấy John, bốn luồng sức mạnh phép thuật cực đại từ họ lập tức bắn ra nhắm thẳng vào người hắn.

John như điên loạn, đôi mắt như giã thú, lúc này hắn không thể nào làm chủ được ý thức của mình, kiếm trên tay liên tục chém phá xung quanh, kiếm khí mạnh mẽ lặng lệ đến mức, không khí như bị xé toạt ra…

“A” – John hét lớn một tiếng, mái tóc tím dài rối xù, theo phản xạ, John lập tức đưa kiếm lên trước ngực, chặn lại bốn luồng năng lượng đang tấn công đến.

“Mau lên, khống chế cậu ta mau lên” – Riva quát lớn…

“Ryze, lên!” – Nasus lập tức nhảy đến, Ryze một đầu, ông một đầu, hai tay liên tục bắt các ấn chú, sau đó cả hai cùng đập tay lên mặt đất, một đồ hình ma thuật hình tròn lập tức xuất hiện, xoay phòng xung quanh cơ thể John… từ bên dưới đồ hình ma thuật kia, lập tức trồi lên rất nhiều sợi xích màu đen khóa lấy chân của John, tiếp theo đó, hàng loạt các kĩ năng được xem là mạnh mẽ nhất của những người xung quanh lập tức tung ra.

“Hầm Mộ Hàng Băng” – Lissandra

“Trói Hồn” – Morgana

“Sợi xích tội lỗi” – Varus

“Bẻ cong không gian” – Veiga

Rất nhiều các kĩ năng của những vị tướng đã được tung ra để nhằm khóa chặt John. Ngay lúc này đám người Elise được sự bảo vệ mới lồng năng lượng kia xuyên qua tầng tầng lớp lớp ma thuật được giăng ra nhằm khống chế John, đến trước mặt John, khuôn mặt của hắn lúc này mang đầy vẻ căm hận cùng sự thống khổ, bảy cô gái nhìn thế chỉ khiến lòng đau hơn, Elise cầm lấy chiếc nhẫn mà Riva đã giao đeo vào ngón tay của hắn… ngay khi chiếc nhẫn được đeo vào dị biến bắt đầu xuất hiện, một luồng năng lượng lấy John làm trung tâm lập tức bành trướng, chấn bay toàn bộ mọi người xung quanh ra xa hơn mười mét, ngã nặng nề trên mặt đất.

Ở trung tâm của vụ chấn động lúc này chỉ còn duy nhất John và bảy cô gái… bảy người đứng yên bất động đối diện với John, cơ thể John lúc này cũng bất động theo. Bởi lúc này đây, linh hồn của bảy cô gái kia đang xâm nhập vào tâm thức của John, bọn họ đang cố gắng lôi John thoát khỏi sự mất kiềm chế…

Bên trong “Biển ý thức”(Tâm thức)

“John… tỉnh lại đi… nếu anh còn như thế này anh sẽ làm hại mọi người mất”

“John tỉnh lại đi…. Janna tin anh có thể khống chế được cảm xúc của bản thân mà… John… mau tỉnh lại.”

“John anh quên mất lời hứa của mình rồi sao? Anh phải giúp mọi người dành lại sự tự do trên khắp Valoran… anh không được thất hứa…”

“John… em tin Sona cô ấy vẫn còn giữ đâu đó trong ý thức của mình tình yêu của mình dành cho anh… em tin sẽ có cách cứu thoát cô ấy khỏi sự khống chế của tên đê tiện kia.”

“John… mau tỉnh lại và thoát khỏi đó… anh không muốn rời xa bọn em đúng chứ… một John mạnh mẽ mà mọi người thường thấy ở anh đâu mất rồi?”

“Tỉnh lại đi John… bọn em sẽ luôn ở bên cạnh anh dù có gặp khó khăn thế nào…”

“Chúng ta sẽ vượt qua mọi khó khăn hiện tại… không phải anh đã từng nói với Nami rằng… thất bại cũng chỉ là sự khởi đầu của thành công sao? Chỉ có những người chấp nhận thất bại mới là kẻ thất bại thật sự mà thôi… John… anh hãy mạnh mẽ lên….”

Bảy câu nói của bảy cô gái cứ liên tục vang lên trong biển ý thức của John… ở đâu đó trong cái gọi là biển ý thức kia John nghe được những câu nói ấy, hắn như tỉnh lại, một tiếng hét mạnh mẽ vang lên…. cả biển ý thức lập tức chấn động kịch liệt…

Ở bên ngoài này…. từ John phát ra một luồng sóng năng lượng cực mạnh… mười chiếc cánh trên lực lập tức biến mất, mái tóc dài màu tím nay cũng đã trở lại bình thường, đôi con người màu đen thay thế con ngươi tám màu kia… John cảm thấy toàn thân mềm nhũn ra ngã về phía sau bất tỉnh nhưng ngay lập tức đã được các cô gái lao đến đỡ lấy…

“Hay quá, anh ấy đã trở về bình thường rồi…”

“Mau đưa cậu ấy đến chỗ nào đó nghỉ ngơi đi…” – Soraka lập tức chạy lại, hiện tại toàn bộ doanh trại đã bị John cho thổi tung cả lên, họ buộc phải tìm một nơi nào đó trú tạm lại… rồi mới bắt đầu dựng lại toàn bộ doanh trại.

“Hiện giờ John như thế này chúng ta nên làm sao đây?” – Veiga tỏ ra lo lắng nói.

“Swain, nếu nói về chiến thuật và cầm quân thì dưới John chính là ông, xem ra trách nhiệm của ông hiện tại sẽ rất lớn đấy” – Garen tiến lại nói với Swain.

Trong chuyện này Swain cảm thấy mình là người có lỗi nhất, người giới thiệu cho John về Antolos chính là ông, hay nói cách khác ông chính là tác nhân cho hậu quả này, vậy nên Swain cảm thấy vô cùng có lỗi, ông như muốn chuộc lại lỗi lầm này, bằng cách thay thế John công phá cho bằng được thủ đô.

Chương trước Chương tiếp
Loading...