Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 8

Chương 33



Phần 33

Cung Điện tại Thủ Đô Demacia.

Marcos lúc này ngồi trên chiếc ngai vàng, không giống với vẻ mặt mà nhiều người nghĩ trước đó, sắc mặt của hắn lúc này trông khá khó coi.

“Đức vua!” – Từ bên ngoài một gã binh lính lập tức chạy vào bên trong báo cáo: “Ngài… ngài Scorpio đến ạ.”

“Biết ngay mà, không sớm rồi muộn ông ta cũng đến đây để hỏi về chuyện đó.” – Marcos lập tức đứng dậy bước xuống bên dưới đón tiếp Scorpio.

Khuôn mặt của Scorpio anh tuấn bất phàm, nhưng từ sâu trong ánh mắt lại tỏa ra một từng luồng khí máu đen trông vô cùng tà dị, hắn ta nhìn Marcos đang đứng phía trước đón mình, “hừ” lạnh một tiếng rồi đi thẳng lên chiếc ngai vàng bên trên và ngồi xuống, Marcos từ đầu đến cuối không có chút phản ứng gì với hành động của hắn.

“Không… không biết cơn gió nào đưa ngài đến đây?” – Marcos lập tức hỏi, giọng hắn ta hơi run run hình như đang sợ hãi điều gì đó.

“Hừ” – Scorpio giận dữ đập tay vào ghế quát: “Marcos, ngươi thật to gan, ngươi định dấu ta đến bao giờ?”

“Thuộc hạ không dám, thuộc hạ không dám.” – Marcos kinh hãi quỳ xuống, trán chảy ròng ròng mồ hôi, cả người gần như không một chút sức lực phản khán.

“Nếu như Maria không báo cáo lại cho ta thì e rằng ngươi sẽ không bao giờ báo cáo lại chuyện này phải không? Marcos…..” – Tên của hắn ta được Scorpio nhấn mạnh như một sự tức giận.

“Xin ngài Scorpio hãy bình tĩnh, thuộc hạ không cho người báo cáo lại với ngài là vì thuộc hạ muốn lấy công chuộc tội đồng thời cũng cho binh lính tìm hiểu những kẻ đã cùng với Garen giải cứu đám người Xin Zhao. Tuyệt đối không có ý gì chống lại ngài.” – Marcos liền giải thích.

“Vậy đã có kết quả?” – Scorpio lập tức hỏi.

“Dạ đã có một ít!” – Marcos hít một hơi rồi nói: “Theo như thuộc hạ tìm hiểu được thì, những kẻ đã đi cùng với Garen có liên quan đến quân Cách Mạng.”

“Quân cách mạng?” – Scorpio giật mình đứng bật dậy hỏi: “Những điều này ngươi điều tra là chính xác?”

Marcos kiên quyết đáp: “Chính xác ạ, mặc dù không thể tìm hiểu ra lai lịch của những kẻ đó nhưng thuộc hạ chắc chắn bọn chúng là người của quân cách mạng.”

“Ngươi to gan lắm Garen, dám cấu kết với cả quân Cách Mạng, chắc ngươi không muốn sống rồi đây.” – Scorpio nhếch môi thâm hiểm cười nói.

Marcos tiếp tục nói: “Theo như thuộc hạ suy đoán thì nếu như Garen đã cấu kết với quân cách mạng thì sớm muộn gì bọn chúng cũng sẽ đến đây và giải cứu cho hoàng đế của bọn chúng là Jarvan IV, đến lúc đó chúng ta sẽ đặt ra một cái bẫy tóm gọn tất cả.” – Vừa nói hắn ta vừa làm những hành động giống như là chắc chắn bắt được tất cả vậy.

“Đồ ngu!” – Scorpio tức giận quát hắn một cái rồi nói: “Ngươi nghĩ Garen một khi đã cấu kết với quân cách mạng thì hắn chỉ dẫn vài người tấn công và giải cứu Jarvan IV thôi sao?”

“Vậy…. vậy ý của ngài là?” – Marcos không hiểu cho lắm.

Scorpio sắc mặt có vẻ rất nghiêm túc đáp: “E rằng lần này quân Cách mạng sẽ tận dụng việc giúp Garen giải cứu Jarvan IV mà có mưu đồ gì đó. Có thể lần này bọn chúng sẽ dốc sức hỗ trợ nhằm tạo ra một liên minh cho mình sau này khi chống lại ngài Ralaw và những nơi đi theo ngài.”

“Không… không thể nào? Nếu làm thế chắc chắn dân chúng Demacia sẽ không theo bọn họ.” – Marcos kinh hãi thốt lên.

“Dân chúng Demacia thì cũng chỉ là tập hợp của những kẻ ngu ngốc, bọn chúng đâu có thiếu cách để đối phó với suy nghĩ của bọn họ. Cái ta lo lắng nhất bây giờ chính là việc bọn chúng sẽ tấn công nơi này khi nào?” – Scorpio nói ra sự lo lắng của mình, đúng là hắn ta lo lắng có nguyên nhân, chưa nói đến quân cách mạng, việc trước đây, khi ảnh phân thân của hắn bị tiêu diệt bởi một kẻ vô danh mà trước giờ chưa từng biết khiến hắn có chút bất an, hắn sợ rằng kẻ này là một trong những thủ lĩnh của quân cách mạng.

“Ý ngài là sẽ có chiến tranh ư? Bọn chúng làm sao đủ binh lực mà chống lại chúng ta kia chứ? Không thể nào?” – Marcos gần như không tin vào những gì sẽ diễn ra.

Scorpio không muốn nói chuyện ảnh phân thân của hắn bị giết bởi một trong những kẻ mà hắn cho rằng là thủ lĩnh của quân cách mạng, hắn ta chỉ nói: “Bên trong quân cách mạng đám nhóc ấy ta không lo, nhưng cách đây mấy ngày ta có biết đến một kẻ, có thực lực cực kì mạnh mẽ, ta nghi ngờ hắn cũng là người của quân cách mạng, với sức mạnh ấy e rằng cấp bậc không thể dưới đám nhóc kia. Mà có thể chính là người đứng sau cầm đầu tất cả quân cách mạng.”

“Ngài… không lẽ lần này quân cách mạng thực sự dốc toàn lực để gây chiến với chúng ta nhằm cứu lấy Jarvan IV! Nguy rồi, vậy tôi sẽ lập tức điều động binh lính sẵn sàng chiến đấu.” – Marcos đứng dậy cúi người nói.

Scorpio đưa tay hỏi: “Thế còn chuyện kia, Jarvan IV đã chịu khai ra nơi cất dấu thứ đó chưa?”

Marcos nghe Scorpio hỏi đến chuyện này thì sợ hãi đáp: “Xin ngài tha lỗi, thuộc hạ đã sử dụng hết tất cả mọi biện pháp nhưng vẫn không thể khiến hắn ta mở miệng được.”

“Vẫn không chịu nói sao? Hắn ta thật cứng đầu, thôi được, từ bây giờ chuyện ấy cứ để ta lo, ngươi hãy nhanh chóng tập trung binh lực để đối phó với quân Cách Mạng có thể tấn công bất cứ lúc nào.” – Scorpio ra lệnh, ngay tức khắc Marcos cúi người rời đi.

Cả căn phòng rộng lớn chỉ còn mỗi Scorpio ở tại nơi này, khuôn mặt có chút lo lắng, hắn tự nói: “Theo như Maria báo cáo, thì Ricardo bị giết bởi một kẻ vô cùng mạnh, sức mạnh của kẻ đó theo như Maria báo lại thì có thể sánh ngang với mình, liệu có phải là hắn không nhỉ? Hừ, nếu là hắn thì càng tốt, thực sự ta đang rất muốn được đánh một trận thực sự với hắn ta. Còn về quân cách mạng xem ra một mình ta sẽ không thể nào giải quyết ổn được, phải gọi thêm vài kẻ đến đây hỗ trợ mới được.”

Nói xong cả người của Scorpio lập tức hóa thành hàng ngàn hàng vạn hạt cát rồi bay đi.

Bạn đang đọc truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 8 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/lien-minh-huyen-thoai-quyen-8/

Nói về cuộc tấn công tại doanh trại của quân Demacia lúc này thì mọi chuyện đã kết thúc được hơn 10 phút trước, vì không muốn để cuộc hành quân bị lộ tung tích cho nên gần 100 binh sĩ ở bên trong không ai còn sống sót. Garen mặc dù rất đau lòng vì việc này nhưng vì đại cuộc trước mắt anh ta không thể không chấp nhận kết quả này, khi mặt trời còn chưa ló dạng Garen cùng Lux đã đến nơi này, cùng với thuộc hạ của mình chôn cất 100 binh sĩ như một cách để giúp họ có thể an nghỉ một cách thoải mái hơn.

“Roger, thật không ngờ, trước đây chắc anh đã từng ở trong quân đội!” – Max và các thủ lĩnh khác đều tươi cười cùng kinh ngạc nhìn John mà nói.

John lắc đầu che dấu: “Không, tất cả chỉ là do đọc sách mà biết được thôi.”

“Sách? Sách gì vậy, giới thiệu cho bọn tôi đọc đi, những chiến thuật thế này quả thật trước giờ chúng tôi chưa bao giờ được biết.” – Sephiroth lên tiếng.

John nhìn đứa con trai có tên Sephiroth của mình mà thầm cười, giờ hắn không biết phải gọi sao đây, vốn trước đây cái tên Sephiroth là cái tên của sư phụ hắn nhưng lần này thành ra tên của con hắn, thật khó xử, Ahri quả là làm khó hắn mà.

John cố gắng đánh trống lảng: “Bây giờ chúng ta không có nhiều thời gian, phải gấp rút lên đường, trễ một phút mạng sống của Jarvan IV sẽ nguy thêm một chút.”

“Phải phải, tôi đã cho quân triệu tập đầy đủ cả rồi, chỉ cần Garen lo cho 100 binh lính Demacia an nghỉ xong là chúng ta sẽ lên đường.” – Max gật đầu nói.

“Ta xong rồi, chúng ta có thể lên đường” – Garen và Lux đi ra nói.

“Được vậy xuất phát nào, tiến thẳng đến thủ đô Demacia. !”

“Xuất phát! Xuất Phát!”

Trên đường đi, Isla xoay sang nới chuyện với người chị em của mình là Luke: “Luke, em có thấy lạ không? Anh ta không phải là người của quân cách mạng chúng ta vậy tại sao từ đầu đến cuối đều tỏ ra rất muốn giúp người Demacia giải cứu Jarvan IV?”

“Em cũng không rõ, có thể anh ta có quan hệ đặc biệt nào đó với bọn họ?” – Luke lắc đầu nói.

Ariel ở bên cạnh cũng xen vào nói: “Không đâu, theo như em hỏi chị Lux thì chị ấy trước đây chưa từng gặp anh ta một lần nào cả.”

“Kì lạ thật? Tại sao anh ta lại quyết tâm giúp đỡ đám người của tướng quân Garen đến vậy? Thậm chí là chống lại cả một trong 12 hộ vệ của Ralaw mà không ngần ngại tính mạng có thể mất bất cứ lúc nào?” – Đây là câu hỏi của hầu hết mọi người lúc này, nhưng không ai có thể giải thích được, người biết đáp án thì cũng duy nhất có John mà thôi, nhưng hắn lại không thể nói ra.

John cùng với Max và Garen dẫn đầu đội quân bí mật tiến thẳng về phía trước, hắn hầu như không nghe được cuộc nói chuyện giữa những đứa con của mình ở phía sau. John hỏi Max ở bên cạnh: “Ta thấy các thủ lĩnh của quân cách mạng người nào cũng có thực lực rất mạnh, không biết là ai dạy các cậu vậy?”

“Phải, bọn ta cũng cảm thấy các cậu mỗi người đều có một sức mạnh riêng và cực kì to lớn không biết ai đã dạy vậy?” – Câu hỏi của John nhường như cũng là câu hỏi mà Garen đã hỏi muốn hỏi từ trước.

Max nhìn sang hai người, nở nụ cười thân thiện nói: “Là mẹ chúng tôi dạy.”

“Mẹ sao? À đúng rồi, lúc trước khi đến đây, tôi có nghe Peter và Isla bảo rằng họ là con của Elise và Janna, trước đây tôi cũng có biết đến họ, không biết những điều này có phải là thật?” – Garen nói điều này khiến Max vô cùng sửng sốt, khuôn mặt lập tức có chút dấu hiệu biến sắc nhẹ, ánh mắt liếc sang nhìn Peter và Isla ở phía sau như muốn trách móc điều gì đó.

“Là thật!” – Max đành phải gật đầu.

“Không thể tin được, nhưng không hiểu sao khi tôi bảo họ là con của Ralaw thì họ lại không bảo rằng không phải và tỏ ra thái độ rất tức giận, thật là khó hiểu.” – Garen nói điều này ra lập tức sắc mặt của Max rất khó coi, hình như cái vấn đề người ta cho rằng bọn họ là con của Ralaw khiến bọn họ rất khó chịu.

John nhìn sang Garen nói: “Garen, thường ngày anh rất ít nói, sao hôm nay nói nhiều vậy?”

Garen hơi đỏ mặt vốn định cãi lại nhưng suy nghĩ thì John chính là đang nhắc khéo hắn, có vẻ như hắn đã động chạm vào điều gì đó bí ẩn của bọn họ, nên chỉ cười vài cái rồi im lặng đi.

“Cộc cộc cộc” – tiếng vó ngựa vang lên, từ đằng xa một binh lính khoắc lên trên mình một chiếc áo choàng rách rưới cưỡi ngựa lao đến.

“Là quân địch sao?” – John hơi nhíu mày nói.

“Không phải đâu! Là người của chúng ta!” – Right ở phía sau lao lên nói.

“Hí” – Tiếng ngựa hí vang lên khi dừng lại, người thanh niên ở trên lưng ngựa lập tức đến trước mặt Right và những người khác cúi người đưa ra một cuộn giấy.

Ánh mắt Right đảo nhanh qua thông tin ghi trên giấy, ngay sau đó lập tức ra lệnh hủy toàn bộ.

Max ở phía sau vội hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Right lập tức báo cáo: “Quân do thám của chúng ta tại thủ đô báo về, Marcos vừa ra lệnh điều động binh lính, gia tăng quân sĩ, chuẩn bị mọi vũ khí để có thể ra trận bất cứ lúc nào.”

“Chuẩn bị quân lực sao? Không lẽ bọn chúng biết được hành động của chúng ta?” – Max và những người khác kinh ngạc không kém đồng loạt thốt lên.

“Không thể nào! Rõ ràng sau khi tiêu diệt căn cứ của quân Demacia kia thì tin tức không thể bị lọt ra ngoài được. Chuyện này sao có thể?” – Garen lắc đầu nói.

“Vậy tại sao ở thủ đô, tên Marcos kia lại cho triệu tập binh lính, chuẩn bị vũ khí như vậy? Đấy là hành động để có thể đáp trả lại cuộc tấn công của chúng ta.” – Zorro cũng không thể giải thích được vấn đề này.

John lên tiếng: “Theo ta suy đoán, bọn chúng không biết cuộc hành quân của chúng ta đâu, hành động ấy như một sự đề phòng mà thôi, không phải lúc giải cứu đám người Xin Zhao chúng ta đã gây ra một chấn động không nhỏ đấy sao? Vả lại Garen cũng thả tên tướng quân Zico ấy về, cô gái tên Maria kia cũng trốn thoát, kết hợp các yếu tố ấy lại, bọn chúng chỉ đang nghi ngờ rằng sẽ có một cuộc tấn công vào thủ đô để cứu lấy Jarvan IV mà thôi.”

“Max… đúng như anh Roger đã nói thì không phải tính mạng của anh Jarvan IV sẽ càng gặp nguy hiểm sao?” – Lux lo sợ.

Natasha lắc đầu nói: “Tôi không nghĩ vậy, Scorpio là một kẻ thông minh, hắn sẽ tính trước tất cả các con đường, kể cả đường rút lui, vậy nên đề phong việc quân Demacia thất thủ hắn có thể đem Jarvan IV ra như một con tin để uy hiếp chúng ta rút quân hoặc đầu hàng. Vả lại không phải hắn đang muốn moi thông tin về sức mạnh cổ ngữ năng lượng ánh sáng từ Jarvan IV hay sao? Nếu như Jarvan IV chưa nói ra thì tính mạng của anh ta sẽ còn giữ được.”

“Có lý!”

“Có lý”

Nếu thế thì chúng ta không thể di chuyển với tốc độ thế này được, phải nhanh chóng lên đường, nội trong 2 ngày phải đến được Thủ Đô Demacia.

“Rõ!”

“Rõ!”

Chương trước Chương tiếp
Loading...