Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 8

Chương 36



Phần 36

“Bịch bịch bịch” – Tiếng bước chân vội vàng vang lên liên tục, Scorpio lòng không yên tiến thẳng đến nơi giam giữ Jarvan IV, chân đá tung cánh cửa nhà ngục đang giam giữ anh ta, cánh tay mạnh mẽ nắm lấy cổ áo của Jarvan IV mà hét lớn: “Jarvan IV, ta hỏi lại lần cuối, ngươi có chịu nói ra bí mật ấy hay không?”

“Đừng mơ tưởng nữa, muốn giết thì cứ giết, việc gì phải cực nhọc đến thế, hà hà” – Điệu cười của Jarvan IV đầy vẻ châm chọc, giết Jarvan IV đối với Scorpio lúc này là quá dễ dàng, thế nhưng giết hắn rồi thì làm sao hắn có thể biết nới cất dấu thứ năng lượng cổ ngữ ấy đây.

“Là ngươi muốn điều này đấy nhé!” – Scorpio tỏ ra đầy vẻ tức giận trừng mắt nói sau đó hắn ta lôi Jarvan IV ra khỏi nhà ngục đi thẳng về phía cung điện.

“Ngươi đưa ta đi đâu, giết ta đi.” – Jarvan IV cố gắng chống cự nhưng không thể, giờ đây cơ thể của anh ta đầy các loại vết thương lớn nhỏ, cơ bản không có đủ sức để mà chống lại.

Scorpio cứ như thế lôi Jarvan IV như lôi một món hàng tiến thẳng lên trên tầng thượng của cung điện, từ tầng thượng này có thể dễ dàng nhìn thấy toàn bộ cảnh quang của thủ đô bên dưới.

“Người nhìn thấy rồi chứ? Là cuộc chiến đẫm máu vì ngươi đấy?” – Scorpio nắm lấy đầu của Jarvan dí về phía trước để anh ta nhìn toàn cảnh thủ đô đang trong biển lửa cùng sự chém giết.

“Bọn họ….” – Jarvan IV lòng như thắt lại, nhìn cảnh người của mình lại chém giết lẫn nhau như vậy, một vị vua sao không thể không đau khổ được.

“Tất cả là vì ngươi đấy, Jarvan IV, ta cho ngươi thêm một cơ hội nữa, nói cho ta biết bí mật bằng không cả thủ đô của ngươi sẽ bị san phẳng thành bình địa, đừng nói là thuộc hạ của ngươi, ngay đến những người anh em cùng sống chết với ngươi trước kia là Garen cũng không thể nào sống nổi đâu!” – Scorpio bắt đầu hù dọa Jarvan IV, từng lời nói của gã ta đều mang một chút sự tàn ác.

“Ngươi định làm gì?” – Jarvan IV hoảng sợ, độ ác độc và làm việc không cần phải suy tính nhiều đến hậu quả là thương hiệu của Scorpio, hắn ta đã nói thì nhất định là làm được, Jarvan lúc này vô cùng sợ hãi, thủ đô mất thì có thể xây lại nhưng người dân và các binh sĩ đã chết thì không thể sống lại, một vị vua không thể để chuyện đó xảy ra được.

“Khịt khịt” – Mũi của Scorpio khịt khịt lên liên hồi, sau đó một nụ cười tươi hiện lên trên môi của hắn: “Đến rồi à, mặc dù không phải là cả đám nhưng một gã cũng đủ rồi, ha ha.”

“Rốt cuộc ngươi đang định làm gì bọn họ? Thằng khốn nói mau!” – Jarvan IV vừa phẫn nộ vừa sợ hãi, Scorpio càng dấu việc hắn định làm càng khiến anh ta càng thêm sơ hãi.

“Cứ đợi ở đây thêm một lúc nữa, rồi ngươi sẽ rõ toàn bộ thôi.” – Scorpio vẫn chưa chịu nói việc hắn định làm.

Cùng lúc đó, John phóng thẳng đến nơi mà hắn cảm nhận được có nguồn năng lượng lớn tồn tại, nhưng khi bay giữa đường thì đột nhiên nguồn năng lượng ấy biến mất một cách không rõ ràng. Mất dấu vết một cách bất ngờ, hắn đành phải chuyển hướng về phía cung điện, thông qua thông tin và Garen đã nói với mọi người trước đây về vị trí của nhà giam bên trong cung điện, hắn lập tức chạy thật nhanh về phía này, tiếc rằng đã muộn một bước, Jarvan IV đã bị Scorpio đem đi.

“O” – Đầu John như có một luồng điện cao thế chạy ngang qua, sắc mặt hắn tái đi trông thấy, bởi lúc này hắn lại một lần nửa cảm nhận thấy luồng sức mạnh mà hắn cảm thấy trước đó đang xuất hiện ở trung tâm thành phố, đồng thời ở một luồng năng lượng khác cũng đang tiến về phía trung tâm thành phố, luồng năng lượng này rất quen thuộc, chắc chắn là của Scorpio.

“Không được rồi, phải mau chóng đến đó!” – John không chút suy nghĩ lập tức xoay người phóng đến trung tâm thành phố, đấy là nơi tập trung của 4 cánh quân, nếu như 2 kẻ kia là đồng minh của nhau thì e rằng khi bọn chúng hợp lực lại quân ta sẽ tổn thất vô số kể.

Lúc này ở khu vực trung tâm thủ đô, bốn cánh quân từ bốn hướng đã bắt đầu tập trung tại nơi này, Max chỉ huy toàn bộ quân đội, sau khi xốc lại đội hình lập tức ra lệnh tiến thẳng về phía cung điện giải cứu Jarvan IV và dành lại vương quốc Demacia.

“Ầm” – Đột nhiên lúc này từ trên cao một bóng đen lao xuống như một tảng thiên thạch, nặng nề đáp trên mặt đất, lớp gạch đá bị lún sâu hơn 3 mét, tạo nên vô số kẽ nứt chạy dọc ra tứ phía.

Khói bụi dần tan, để lộ kẻ vừa xuất hiện, hắn ta có gương mặt vô cùng quái dị, đầu bò, lưng đeo rìu, đôi mắt đỏ ngầu như mắt lửa, thân hình to lớn vạm vỡ đầy cơ bắp. Hắn ta xuất hiện khiến cho toàn bộ binh sĩ ở phía sau như đang đứng trước một tảng đá vô cùng to lớn.

“Hí…” – Những con ngựa như không thể chịu được sự áp lực mà kẻ vừa xuất hiện tạo nên, nên liên tục hí vang và lùi về sau.

Max, Garen và những người khác nhanh chóng xuống ngựa, Max hỏi: “Ngươi là ai? Tại sao lại cản đường bọn ta?”

Kẻ kia giọng nói ồm ồm nghe thật dễ sợ: “Các ngươi là người của quân Cách Mạng đúng chứ?”

“Phải thì sao?” – Max gật đầu.

“Ha…. ha….” – Hắn ta đột nhiên cười một cách diên cuồng, điệu cười đầy vẻ man rợ kia khiến cho mọi người càng thêm cảnh giác.

Garen đứng gần Max nhất cảnh báo: “Max, cậu cẩn thận, ta cảm thấy tên này rất đáng sợ.”

“Ừm, tôi cũng cảm thấy thế” – Max gật đầu.

Gã kia nhìn toàn bộ quân đội Cách Mạng mà nói: “Thật là tuyệt vời, vậy là Scorpio không ‘chém gió’ với ta rồi, quả nhiên ở đây tập hợp rất nhiều quân cách mạng, thật đáng tiếc cho mấy gã Leo và Sagittarius, bọn chúng nghĩ ở đây không có kẻ nào đáng quan tâm nhưng thực tế quân tình báo của bọn chúng lại không hề hay biết thủ lĩnh quân cách mạng lại xuất hiện ở đây, ha…. ha…. điều này là quá tuyệt với ta…”

“Hắn đang nói cái gì vậy?” – Mọi người đều không hiểu ý của gã lạ mặt kia.

“Ha…. ha…. Để ta nói cho các ngươi biết chút thông tin, tên ta là Taurus một trong 12 hộ vệ.”

Những lời này nói ra khiến người người sửng sốt, kẻ nửa người nửa bò kia là một trong 12 hộ vệ ư? Điều này sao có thể, ở đây lại có đến 2 hộ vệ.

“Sao vậy? Sao mặt các ngươi lại đần thối ra như thế? Bất ngờ sao? Ha… ha…” – Lại cái điệu cười kinh tởm ấy vang lên, Max cùng những người khác không thể để lộ ra sơ hở ngay tức khắc lùi lại mấy bước ra lệnh cho binh sĩ: “Tất cả những người không đủ thực lực mau chóng lui về cổng thành, canh giữ thật chắc các chốt phòng thủ, tuyệt đối không được xuất hiện ở đây.”

Lời nói của Max đã quá rõ ràng, những người có đủ thực lực để có thể chiến đấu với một trong 12 hộ vệ thì chỉ có 11 vị thủ lĩnh cùng với đám người Garen mà thôi.

“Bịch bịch bịch” – Tiếng bước chân dồn dập do binh sĩ thối lui vang lên.

“Ồ, sao lại rút hết thế? Không ở lại đây chơi với ông nội các ngươi sao?” – Gã Taurus kia đúng là một kẻ miệng lưỡi đầy thứ bẩn thỉu, hắn mở miệng nói đều là những điều không lấy làm gì hay ho cả.

“Đừng nhiều lời với hắn, lên” – Max ra lệnh, lập tức 10 vị chỉ huy ở phía sau, cùng với Garen và Lux đồng loạt xông đến.

“Khóa Ánh Sáng” – Mở đầu cuộc tấn công là tuyệt kĩ khóa ánh sáng của Lux, luồng ánh sáng chói lòa bắn với tốc độ cực nhanh về phía Taurus, một tiếng Oong vang lên, cả người Taurus lập tức bị một chiếc vòng ánh sáng khóa chặt tay chân, điều kì lạ là khuôn mặt của gã lại vô cùng bình tĩnh, từ lúc Lux thi triển tuyệt kĩ đến khi bị trúng đòn, Taurus gần như không có hành động muốn tránh né.

“Công Lý Demacia”

“Trảm”

“Kanh… kanh…. keng… keng…” – Tiếng vũ khí đồng loạt vang lên, tiếng nổ vang trời từ những đòn phép thuật cực mạnh bắn thẳng vào cơ thể to lớn của Taurus.

Khói bụi dần tan đi, Taurus vẫn đứng sừng sửng như một ngọn núi, nhìn qua cơ thể hắn ta gần như không chút thương tổn.

“Sao có thể?” – Mọi người đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn Taurus, không ai có thể tưởng tượng được sau một loạt chiêu công kích mạnh mẽ như vậy mà hắn ta vẫn đứng yên tại đó như không có chuyện gì xảy ra.

“Hô hô… cũng hơi tê tê, các ngươi đánh đã chưa?” – Taurus nhìn đám người Garen và Max phía trước khinh thường nói.

“Hắn ta là thứ gì vậy?” – Max đôi chân mày nhíu lại.

“Là gì thì cũng là kẻ thù, chúng ta lên tiếp, giết hắn đi!” – Peter tính tình nóng nảy, phóng thẳng về phía trước, cuồng đao trên tay cháy rực mãnh liệt, một con rồng lửa nhanh chóng huyễn hóa xuất hiện rồi nhanh chóng lao về phía taurus.

“Biến thành bò nướng đi!” – Peter hét vang điều khiển rồng lửa tấn công Taurus, thế nhưng đáp lại sức mạnh của Peter, Taurus chỉ cười nhếch môi một tiếng, nấm đấm to lớn vung lên, một luồng khí cực mạnh như sóng biển vỗ bờ đập đến chấn nát toàn bộ rồng lửa của Peter, sóng lực còn dư tiếp tục bắn thẳng đập mạnh vào ngực khiến Peter phải phun ra một búng máu rơi xuống mặt đất.

“Peter, Peter” – Mọi người lo lắng chạy lại đỡ lấy Peter.

“Em không sao!” – Peter lau đi vết máu trên miệng rồi đứng dậy.

“Chắc các ngươi đánh đã rồi nhỉ, giờ để cho ta khởi động chút đã nhé!” – Nói xong Taurus đột nhiên há mồm rống lên một tiếng, âm thâm từ cuống họng phát ra ồm ồm chấn động đến tận sâu trong não bộ của người nghe, nhà cửa xung quanh như bị sóng âm từ miệng của Taurus làm cho rung chuyển, không ít căn nhà đã phải đổ sụp.

“Hà… hà…” – Khi âm thanh kia dừng lại cũng là lúc đám người Garen và Max phải liên tục thở dốc, nếu như họ không phải trong trong người có sức mạnh phép thuật bảo vệ chắc giờ đây hai màng nhĩ đã sớm bị thủng rồi.

“Taurus, khoan giết bọn chúng đã!” – Lúc này giọng nói của Scorpio vang lên.

Từ trên không Scorpio đáp xuống, bên tay phải của hắn có đem theo Jarvan IV, khi nhìn thấy Jarvan IV trong bộ dạng thê thảm Garen và Lux không thể kiềm lòng được mà gọi vang tên của anh ta.

“Scorpio, có gì nói nhanh đi, ta còn cần phải chơi đùa với bọn này!” – Taurus cảm thấy hơi chút cụt hứng nói.

“Đừng lo, bắt được lũ quân cách mạng này mọi công lao ngươi cứ nhận hết!” – Scorpio nói ra điều này khiến hắn ta cảm thấy cực kì khoái chí gật đầu lia lịa. Sau đó, Scorpio nhìn đám người phía trước nói: “Các ngươi thấy hắn rồi chứ? Hậu quả của việc không khai ra bí mật của hoàng gia.”

“Thằng Khốn! Mày đã làm gì cậu ấy?” – Garen chỉ thẳng kiếm vào mặt Scorpio mà hét lớn đầy phẫn nộ.

“Xộc” – Scorpio xách đứng Jarvan IV lên như xách một món hàng, gương mặt gầy còm trơ xương nhìn những người bạn trước mặt của mình mà nói: “Mọi người mau chạy đi đừng lo đến mạng sống của ta, hắn sẽ giết hết tất cả chúng ta đấy.”

“Jarvan IV, anh đừng lo em và mọi người sẽ cứu anh.” – Lux gần như muốn khóc khi thấy Jarvan IV ra nông nổi này.

Scorpio nhìn Jarvan và nói: “Nghe cho kĩ đây, bây giờ ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu ngươi muốn bảo vệ các bạn của ngươi thì mau chóng nói ra bí mật ấy, bằng không với thứ vũ khí hủy diệt mà ta đã bí mật lắp đặt tại thủ đô này một khi kích hoạt thì không thứ gì có thể sống sót nổi đâu.”

“Ngươi nói sao? Vũ khí hủy diệt?” – Jarvan IV và mọi người kinh hãi.

“Maria, Vela, Veron” – Scorpio nói lớn.

“Chủ nhân có gì căn dặn” – ngay lập tức ở sau lưng Scorpio ba tên thuộc hạ thân tín nhất của hắn xuất hiện, cuối người một cách cung kính.

“Ba người các ngươi ở lại đây hỗ trợ Taurus!” – Scorpio nói với 3 tên thuộc hạ của mình, sau đó hắn nhìn sang phía đám người trước mặt và nói: “Các ngươi có vài sự lựa chọn, một là đánh bại Taurus và sau đó là đánh bại ta để giải cứu Jarvan IV. Hai là thuyết phục Jarvan IV nói ra bí mật kia, hoặc chính miệng hắn ta nói ra cũng được, như vậy mạng sống các ngươi sẽ được đảm bảo.”

“Scorpio, ngươi nói vậy là ý gì? Vũ khí hủy diệt đó là thứ gì?” – Jarvan IV gằn giọng cố gắng nói.

Scorpio tỏ ra thoái mái thở ra một hơi rồi nói: “Để ta nói cho ngươi nghe nhé Jarvan IV, thứ vũ khí ấy kinh khủng lắm, nó đủ sức san phẳng cả thủ đô này trong chớp mắt thôi, ngươi chắc không muốn bạn bè của mình gặp nguy hiểm chứ đúng không? Nếu ngươi nói ra cái bí mật ấy ta nhất định để bạn bè ngươi sống, ta nói thật đất!” – Scorpio vừa nói vừa chăm chú nhìn vào sắc mặt của Jarvan IV, cảm thấy kế này của mình đã bắt đầu phát huy tác dụng, Scorpio tiếp tục nói: “Cái bí mật ấy rốt cuộc có thể so sánh với bạn bè của mình sao? Có thể so sánh với dân chúng và cả cơ nghiệp của tô tiêng dòng tộc các ngươi sao? Tại sao phải giữ kín nó đến thế, chi bằng nói ra sau khi có được nó ta sẽ rời đi, bạn bè của ngươi cũng sẽ bình yên, hai bên cùng có lợi đúng không?”

“Có thật ngươi sẽ tha cho bạn bè của ta?” – Jarvan IV vội hỏi.

“Tất nhiên” – Scorpio gật đầu tỏ ra chắc chắn.

“Jarvan IV, anh không được nghe những gì hắn nói, hắn là kẻ nổi tiếng gian xảo, hắn đang lừa anh đấy.” – Max ở bên kia hét lớn cảnh báo.

“Lừa? Cứ thử để ta kích hoạt thứ vũ khí ấy xem có phải là lừa hay không?” – Nói xong Scorpio cười một cách đầy khoái chí.

“Được, ta sẽ nói cho ngươi biết, nhưng ngươi phải hứa với ta tuyệt đối không được làm hại họ.” – Jarvan IV cố sức nắm lấy áo của Scorpio, ánh mắt như muốn hăm dọa.

“Tốt… tốt… tốt…” – Scorpio đứng dậy vác Jarvan IV lên trên vai đưa mắt ra ám hiệu cho Taurus, chỉ thấy một nụ cười tàn ác hiện lên trên cả hai chiếc môi kia.

“Scorpio, đứng lại!” – Lúc này John cũng vừa đến kịp hắn đứng giữ không trung nhìn Scorpio với ánh mắt đầy vẻ tức giận.

Taurus hơi kinh ngạc nhìn John và hỏi: “Này thằng nhóc con, ngươi là kẻ nào vậy?”

John không chút để ý đến Taurus hắn chỉ nhìn chằm chằm vào Jarvan IV với cái thân thể không thể thảm hơn được mà con tim như bị cấu xé thành trăm mảnh.

“Ồ, là ngươi đó sao?” – Scorpio nhận ra được khuôn mặt kia, cía khuôn mặt đã đánh bại được phân thân của hắn, hắn cười khà khà nói: “Ta rất chờ đợi cuộc chiến giữa hai chúng ta, nhưng tiếc là bây giờ ta đang có chút việc, không thể ở lại tiếp ngươi được, à chi bằng ngươi ở lại chăm sóc đám nhóc kia đi, bọn chúng sẽ khá là đau khổ đấy.” – Nói xong cả người Scorpio và Jarvan IV trên vai hóa thành một đám bụi cát biến mất.

“Đuổi theo, không thể để Jarvan IV gặp nguy hiểm thêm một lần nữa, hắn ta sẽ giết anh ấy ngay sau khi biết bí mật.” – Garen quát lớn lao đi, đột nhiên “ầm” một tiếng, Taurus thân hình to lớn nhưng tốc độ là cực nhanh xuất hiện ngay trước mặt Garen, chiếc rìu nãy giờ cứ đeo sau vai giờ được hắn đem ra sử dụng, nện một cú thật mạnh về phía trước ngăn cản bước tiến của Garen lại.

“Muốn đi đâu, phải được sự cho phép của ta!” – Taurus cười khà khà nói.

“Khốn kiếp!” – Garen tức giận, kiếm trên tay nắm chặt.

John cũng đồng tâm trạng với Garen, độ thâm hiểm và ác độc của Scorpio thì quá hiểu rồi, hắn ta sẽ giết ngay Jarvan IV sau khi đạt được mục đích. Cả tên Taurus này nữa, hắn làm gì quan tâm đến lời hứa của Scorpio và Jarvan IV chứ, bọn họ rời đi thì hắn sẽ giết tất cả mà thôi.

John nói lớn: “Mọi người ở lại đây, ta sẽ đi cứu Jarvan IV.”

“Roger, anh làm được chứ?” – Lux lo lắng nói.

“Dù cho có phải bỏ cả tính mạng này ta phải cứu được Jarvan IV, mọi người mau chóng tìm cho ra thứ vũ khí hủy diệt ấy đi, với Scorpio không có chuyện gì là hắn không dám làm đâu!” – Nói xong John phóng như một tia chớp về phía hoàng cung, nơi hắn cảm thấy có nguồn năng lượng của Scorpio đang xuất hiện.

“Muốn đến đấy, đâu dễ” – Taurus cũng lao đến chặn ngay trước mặt John, chiếc rìu vung lên tạo ra vô số sóng khí trùng trùng điệp điệp bủa vây.

“Vô ảnh bộ” – John hét lớn, cả người biến ảo khắp phương vị, đâu đâu cũng có tàn ảnh của hắn, vô ảnh bộ di chuyển biến hóa đến hoa cả mắt.

“Là vô ảnh bộ của Shen? Cậu ta biết sử dụng nó sao?” – Garen và Lux nhận ra tuyệt kĩ làm nên tên tuổi của Shen mà sửng sốt.

“Vút” – John biến ảo một lúc dễ dàng thoát khỏi tầm kiểm soát của Taurus, cả người như tên lửa phóng như bay về phía cung điện.

“Hắn ta thực lực không dưới ta!” – Đó là điều mà Taurus đã suy nghĩ ngay khi bị John vượt qua, nhưng hắn cũng không buồn đuổi theo, không phải ở đây có cả đám con mồi hay sao? Bỏ một con cũng có làm sao!..

“Các ngươi, kẻ nào muốn chết trước?”

Chương trước Chương tiếp
Loading...