Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 8
Chương 38
“Ầm” – Một tiếng nổ lớn vang lên, hơn năm ngôi nhà lập tức đổ xuống, khói bụi bay mù mịt.
“Lạch cạch lạch cạch” – Từ dưới đống đổ nát của những ngôi nhà kia, Zorro khó khăn thoát ra khỏi đó đứng dậy nhìn đối thủ trước mặt, ánh mắt hiện lên một sự hứng thú cao độ.
“Vẫn còn đứng được, cũng không tệ” – Đối thủ của Zorro là kẻ đứng đầu trong 4 kẻ dưới quyền Scorpio, hắn ta tên là Veron, kẻ này thoạt nhìn có chút bình thường nhưng khi đã ra tay thì tuyệt đối không như vẻ bề ngoài của hắn, mỗi chiêu tung ra đều vô cùng hiểm độc, thậm chí hắn còn không ngại xài các thủ đoạn bẩn thỉu để có thể dành được chiến thắng.
Zorro lúc này đã thực sự tin rằng thực lực của đối phương chỉ có thể ở trên hắn chứ không thể nào ở dưới hắn được.
Veron lạnh giọng nói: “Ngươi quả nhiên đã đạt tới trình độ rất cao, với độ tuổi này mà đạt được đến trình độ sử dụng kiếm như vậy thì tuyệt đối không phải người bình thường, tính ra thật không làm ta thất vọng.”
Zorro mặc dù tuổi đời còn rất trẻ nhưng khả năng sử dụng kiếm của cậu ấy thành thục đến độ có thể tùy ý điều khiển kiếm trong tay theo ý muốn, đấy được xem là một mức độ mà ai ai cũng muốn đạt được. Người bình thường muốn làm được như vậy thì ít nhất phải luyện trên 10 năm mới có thể tùy ý sử dụng kiếm theo mong muốn, những lời mà Veron nói ra đều là có ý khen hắn.
Zorro mặc dù cũng chỉ mới vừa lĩnh ngộ được khả năng tùy ý điều khiến kiếm nhưng trong lớp thế hệ thanh niên bằng tuổi thì cậu ấy tuyệt đối đứng hàng đầu.
Zorro nói: “Ngươi rất mạnh!”
Veron nhếch môi đáp lại: “Trong số những người cùng trang lứa, những người được ta coi là đối thủ không nhiều, đối thủ khó cầu, hôm nay đúng là một ngày khiến người ta vui mừng.” – Mặc dù gã không cười, thanh âm băng lãnh, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra vẻ hưng phấn.
Zorro thầm kêu không hay, tên lạnh lùng như tảng băng này không còn nghi ngờ gì nữa đúng là một kẻ điên cuồng si mê đánh nhau, đối đầu với một kẻ như vậy quả thực rất phiền phức, muốn dừng tay e rằng cũng gặp khó khăn.
Lần này Veron chủ động công kích, tay gã cầm trên tay là một cây đao có đường cong như mặt trăng khuyết nhằm Zorro chém xuống, đao khí giống như cầu vồng, phát ra những luồng ánh sáng chói mắt trong không trung.
Zorro tay nắm “Ỷ thiên kiếm” nghênh đón, kiếm khí mạnh mẽ rắn chắc như được luyện, ánh sáng lấp lánh, chói mắt.
“Bùng”
Lực công phá của hai luồng năng lượng va vào nhau quả thật kinh người, cát đá của khoảng đất trống bay tứ tung, đao khí và kiếm khí ở xung quanh khiến cho bề mặt đất ở gần đó bị va đập xuất hiện các hố lồi lõm.
Hai người đối chiến cũng bị chấn động đến nỗi bay tung ra, nhưng trong khoảnh khắc tiếp đất cả hai người lại nhanh chóng lao vào tấn công đối phương.
Đao ảnh – kiếm ảnh bay ngang dọc, những ánh sáng phát ra từ lưỡi kiếm giống như những tia chớp đan xen trên không. Lúc này ở nơi đây ánh sáng chói lòa, những tiếng “Đùng đùng” đinh tai nhức óc không ngừng vang lên.
Zorro và Veron thân hình hai người như chớp, giống như hai luồng ánh sáng đang di chuyển, cứ mỗi lần va chạm vào nhau là lại nghe vô số tiếng”Keng keng” – do binh khí va chạm.
Uy lực của Zorro và Veron như đang xâm chiếm tất cả, điên cuồng tàn phá, mặt đất xuất hiện vô số những hố sâu, đá bắn ra loạn xạ, cát bụi bay mịt mù. Hai người từ chỗ đất trống đánh vào tận trong rừng, cây cối đổ xuống từng hàng, dưới lưỡi kiếm lợi hại đều vỡ vụn, bay theo gió.
Cả hai đúng là kì phùng địch thủ, long tranh hổ đấu kịch chiến đến nghẹt thở.
Zorro càng đánh trong lòng càng sợ hãi, cậu ta cảm thấy rằng thực lực của Veron xét về kiếm thuật thì ngang với mình nhưng càng đầu lâu dài cậu ta lại cảm nhận được mỗi nhát chém của đối thủ lại càng mạnh hơn, nó chứa sự điên cuồng và hưng phấn quái lạ.
“Thuộc hạ của Scorpio có khác!” – Zorro búng người về phía sau nhìn vẻ mặt hơi chút ngơ ngác của Veron liền nói: “Đừng nghĩ ta bỏ chạy, có thể đợi ta một lúc được không?”
“Làm gì?” – Veron vô cùng khó hiểu, nhưng lâu lắm rồi hắn mới gặp một đối thủ có thể kích phát được sự hưng phấn của bản thân thế này nên lập tức đồng ý.
Zorro muốn Veron chờ đợi không phải là vì cậu ta muốn có thời gian để nghĩ kế bỏ chạy mà đơn giản, Zorro đã hạ quyết tâm thắng được hắn ta, Zorro cuối người cởi giầy, cởi áo giáp, cởi cả giáp bảo hộ ở tay và đầu gối.
“Ầm ầm ầm” – Khi những thứ giáp sắt trên người Zorro được cởi ra và rơi xuống mặt đất, lập tức vang lên những tiếng động vô cùng lớn, mỗi thứ như vậy khi rơi xuống đất lập tức khiến mặt đất lún sâu hơn 1 mét.
“Này… này… mấy thứ đó nặng bao nhiêu kí?” – Veron bị những bộ giáp mà Zorro tháo ra hù dọa cho nhảy dựng cả lên.
Zorro điềm tĩnh cười đáp: “Mỗi thứ như vậy chừng 3kg, có áo giáp thì 10kg… được rồi, bây giờ thì nhẹ nhàng rồi, chúng ta lại đấu tiếp.”
“Không phải chứ, hắn ta…. chừng đó tổng cộng cũng phải gần 30 kg, hắn đã mang cả đống thứ ấy đánh với mình từ nãy giờ sao?” – Veron bắt đầu có một sự uy hiếp không hề nhỏ phát ra từ Zorro.
“Tiếp chiêu!” – Zorro hô lớn một tiếng, cả người biến mất rồi xuất hiện ngay trước mặt Veron, cái tốc độ này khiến hắn ta muốn tặc lưỡi miễn bình luận, cơ bản không thể nào kịp phản ứng.
“Phập” – Ý thiên kiếm của Zorro theo sự điều khiển của cậu ta chém mạnh về phía trước một nhát, lưỡi kiếm sắc bén chém ngang ngực, một dòng máu đỏ tươi bắn ra từ cơ thể của Veron. Sắc mặt kinh hãi vẫn chưa biến mất.
“Sao vậy? Trận đấu mới bắt đầu mà thôi!” – Zorro mỉm cười, tay cậu không chạm vào kiếm, bây giờ ý thiên kiếm lơ lửng trước mặt của Zorro, Zorro điều khiển vũ khí của mình bằng ý chí, là tuyệt kĩ mà mẹ cậu đã truyền khả năng nói chuyện với vũ khí và làm bạn với chúng, đấy được gọi là”ý chí của lưỡi kiếm.”
“Thế đéo nào lại như vậy? Hắn ta sao lại mạnh như thế?” – Veron thoát khỏi đống đổ nát bước nặng nề ra và ngước nhìn Zorro đang lơ lửng trên không.
“Tiếp tục” – Zorro hô lớn một tiếng, ỷ thiên kiếm trước mặt đột nhiên phân tách ra thành vô số các lưỡi kiếm khác nhau, chuyển động xung quanh cơ thể Zorro. Theo cử động của bàn tay Zorro mà phóng thẳng đến tấn công Veron.
“Lần này không có chuyện để ngươi đánh trúng nữa đâu!” – Veron gầm lên một tiếng, vung đao phóng đến, điên cuồng chặt chém những lưỡi kiếm mà Zorro tạo ra công kích.
Veron dần dần kiệt sức, hắn đã cảm thấy có chút không chịu đựng nổi, mồ hôi chảy ướt hết áo, khắp người hắn toàn là mồ hôi.
Ỷ thiên kiếm và đao ảnh bắt đầu chém vào nhau, những tia lửa bắn ra xung quanh, những âm thanh”Leng keng, leng keng” không ngớt vang lên.
Trải qua hàng trăm chiêu, Zorro âm thầm tích tụ được một chút năng lượng trong người, chuẩn bị nhanh chóng đánh Veron một đòn mạnh. Nhưng đúng lúc này, Veron lại đi trước một bước gây khó khăn, hai tay gã dùng lực một phần, đao trước mặt một hóa thành hai, đao không ngờ lại là do hai thanh đao sắc bén hợp thành.
Hai thanh đao được gã dồn toàn bộ năng lượng phép thuật tinh thuần nhất, giống như tia chớp hướng phía Zorro đánh tới, đồng thời gã nhanh chóng mở chiếc túi da dài ở sau lưng ra, bên trong có mấy chục phi đao nhỏ xíu, mỗi thanh phi đao lại phát ra những tia hàn quang lạnh lẽo.
Zorro vừa mới tránh được hai thanh đao công kích tới, cậu ta kinh hãi phát hiện ra mấy chục phi đao hàn quang lấp lánh bay tới phía mình, trong không gian phát ra những tiếng rền kì quái, Zorro vội vàng ngửa người nằm trên mặt đất bay ra xa ba mét.
Veron bước tiến lên phía trước, động tác của hai tay vô cùng nhanh nhẹn, liên tục ném ra những thanh phi đao nhỏ xíu sắc lẻm.
Với động tác của Veron có thể biết rằng gã rất thường xuyên luyện tập phương thức tấn công này, động tác của hai tay nhanh nhẹn như điện chớp.
Cơn mưa đao trên không u tối lạnh lẽo, Zorro tránh nhưng không tài nào tránh được, cậu ta thử dùng kiếm đẩy được mấy lần rồi cuối cùng cũng từ bỏ. Những thanh phi đao bị đánh bật bay ra đại đa số đều quay trở lại phía Veron, những cây đao không ngừng được truyền năng lượng phép thuật, lần sau mạnh hơn lần trước, mấy chục thanh phi đao đan xen nhau trên không trung tạo thành một vùng lưới đao sáng chói lòa.
Mặt đất lồi lõm, có biết bao nhiêu hố to nhỏ, những chiếc hố này là dư chấn của Zorro và Veron đánh tạo ra từ lúc đầu cuộc đại chiến.
Zorro trong lúc nhanh chóng lùi lại phía sau không cẩn thận rơi vào một chiếc hố sâu chừng nửa mét, ỷ thiên kiếm tuột khỏi tay rơi ra ngoài hố, khiến Zorro vừa kinh vừa sợ.
“Ha… ha…. ngươi chết chắc rồi!” – Veron vừa lao đến vừa cười khoái chí khi thấy kiếm của Zorro đã rơi ra còn bản thân hắn thì lại ngã xuống hố.
“Vút vút vút…” – Vô số các thanh phi đao ẩn chứa uy lực phép thuật lao nhanh như tia chớp phóng đến.
Nhìn mấy chục thanh phi đao càng ngày càng gần, lúc cách hắn còn cách không đầy nửa mét, Zorro lập tức đưa tay phải lên. Giống như một chiếc lồng nhỏ xuất hiện trước lòng bàn tay của Zorro lập tức chặn lại toàn bộ những thanh phi đao đang lao đến, từ giữa trán của Zorro lập tức lóe lên những tia sáng chói lòa.
“Rít rít rít” – Những thanh phi đao đột nhiên đồng loạt rít lên những âm thanh chói tai.
“A” – Zorro hét lớn một tiếng, toàn bộ số phi đao kia dừng việc công kích xoay đó xoay người bay xung quanh cơ thể của Zorro.
“Chuyện… chuyện gì vậy?” – Veron mắt trong xoe kinh hãi nhìn cảnh tượng trước mặt, hắn vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra, những thanh phi đao của mình không chỉ không công kích Zorro mà bây giờ còn đang bay xung quanh cơ thể hắn như bị hắn điều khiển vậy.
“Vẫn chưa hiểu sao? Là ý chí của lưỡi kiếm mà mẹ ta đã dạy, mỗi loại vũ khí đều có suy nghĩ riêng của nó, đấy được gọi là tinh linh, ta đã nói chuyện với số phi đao này và nó đã hiểu những gì ta nói, giờ đây nó là vũ khí của ta là chiến hữu của ta, Veron ngươi thua rồi.” – Zorro nói xong vung tay về phía trước, toàn bộ số phi đao bắn thẳng về phía Veron, công kích vào cái cơ thể đầy sự mệt mỏi kia một cách điên loạn.
“Ta không thua…” – Veron bị chính những thanh phi đao mà ngày ngày mình luyện bắn xuyên qua cơ thể, khuôn mặt trắng bệch vì mất máu. Veron sắc mặt nhợt nhạt, gã liên tục lùi lại phía sau bảy bước dài, cuối cùng lắc lư người rồi đổ xuống đất. Gã nhìn Zorro ở phía xa nói: “Ta thắng rồi. Là người mạnh nhất dưới quyền ngài Scorpio, ta không thua… ha… ha…”
Veron nở nụ cười đầu tiên kể từ khi gặp Zorro, nói: “Ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng, là một đối thủ không tồi. Ta cảm thấy vô cùng vui sướng, cảm giác này ta đã lâu rồi không cảm thấy.”
“Nhưng cuối cùng các ngươi cũng sẽ chết cả thôi” – Veron nói ra điều này khiến Zorro hơi chút bất ngờ liền hỏi: “Ý ngươi là gì?”
Veron nói: “Các ngươi sẽ không thể nào thoát khỏi thứ vũ khí hủy diệt mà bọn ta đã đặt trong thủ đô này, chỉ còn 20p nữa thôi, tất cả sẽ bùm… ha… ha….”
Nói xong đôi mắt kia nhắm chặt, hơi thở cũng ngừng lại, một trận chiến ác liệt nữa lại kết thúc, máu lại tiếp tục đổ xuống.
“20 phút” – Zorro kinh hoảng.
“Zorro” – Isla và Ariel bay đến nhìn vẻ mặt sợ hãi của Zorro cả hai lập tức hỏi: “Có chuyện gì sao?”
“Là vũ khí hủy diệt mà Scorpio đã nói, nó có thật, và nó sẽ phá hủy cả thủ đô này trong 20 phút nữa.” – Zorro nói ra khiến cả Ariel và Isla đều sợ hãi.
“Mau lên, chúng ta phải mau chóng nói việc này với Anna và Lux, cùng ho nhanh chóng tìm ra thứ đó. Đi mau!” – Cả ba lập tức phòng người bay đi.
… Bạn đang đọc truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 8 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/lien-minh-huyen-thoai-quyen-8/
Ở một nơi khác, Anna và Lux vẫn cứ liên tục chạy từ nơi này qua nơi khác tìm kiếm nơi cất dấu vũ khí bí mật, nhưng chỉ có hai người mà tìm một thứ vũ khí trong cả cái thủ đô to lớn này thì có khác gì mò kim dưới bể.
Anna thở dốc nói: “Thử nghĩ xem, rốt cuộc thứ vũ khí có thể hủy diệt cả thủ đô có thể đặt ở đâu?”
Lux cũng thở dốc đáp: “Thứ có thể phá hủy cả thủ đô chỉ có thể là một quả boom nhưng rốt cuộc nó có thể được đặt ở đâu kia chứ?”
Anna cũng sầu não không kém, cô ôm đầu suy nghĩ: “Một quả boom có thể làm nổ cả một thủ đô rộng lớn, nó có thể được đặt bất cứ nơi trong thủ đô này, những nơi khả nghi nhất mình đã tìm qua, nhưng đều không có.”
“Anna, Lux” – Ở phía sau Isla, Zorro và Ariel hớt hãi chạy đến.
Cả Anna và Lux đều kinh ngạc khi thấy 3 người xuất hiện ở đây nhưng rồi cả hai cũng vui mừng vì bọn họ không sao, Anna hớn hở nói: “Vậy là họ vẫn bình an, thật tốt quá.”
“Không có thời gian để vui mừng đâu!” – Zorro gấp rút nói.
“Có chuyện gì sao?” – Lux vội hỏi.
Isla gật đầu đáp: “Vũ khí mà Scorpio nói đến là một quả boom, và nó sẽ phát nổ sau 20p nữa, chúng ta phải mau chóng tìm nó ngay.”
Lux thờ dài nói: “Bọn tôi cũng đoán được đấy là một quả boom nhưng khắp thủ đô này nơi nào cũng có thể là chỗ đặt boom, chúng ta tìm như vậy không khác gì mò kim đáy bể cả.”
“Khốn kiếp! Vậy không lẽ chúng ta đành bỏ cuộc sao?” – Zorro bực tức đấm mạnh nấm đấm vào tường.
“Một quả boom cho nổ cả thủ đô, chắc chắn uy lực sẽ rất lớn, nhưng để hủy diệt cả thủ đô rộng lớn này quả boom ấy phải đặt ở một nơi có thể gây ảnh hướng lan rộng và bao quát nhất đến thủ đô.” – Ariel vừa suy nghĩ vừa nói.
“Nơi rộng và bao quát toàn thủ đô?” – Lux giật mình kinh hãi, sắc mặt tái nhợt.
Anna nhận ra ngay biểu hiện kì lạ của Lux vội vàng hỏi: “Lux, cô biết gì sao? Nói mau đi.”
“Nơi đủ rộng và có sức ảnh hưởng lan tỏa ấy chính là quảng trường trung tâm thủ đô, là nơi mà mọi người đang đánh nhau với gã Taurus.” – Lux kinh hãi nói ra, những lời nói này có khác gì nhát búa chí mạng vào đầu những người còn lại.
“Đi mau!”
Thời gian quả boom nổ đếm ngược: 18’30s