Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 9
Chương 42
Hắn ngửa mặt rống vang, mái tóc dựng lên cuồng loạn, hai mắt bắn ra hào quang vươn xa mấy chục mét. Hắn cảm giác toàn thân sắp nổ tung, một luồng đại lực không tưởng chảy trong cốt tủy, trong từng thớ thịt.
Những âm thanh thê lương không biết từ đâu vang lên, cứ như một bài hát từ thời cổ xưa vang vọng xuyên không gian và thời gian truyền đến. Một bài hát làm não nề linh hồn.
Hai con mắt của hắn bắt đầu thay đổi hoàn toàn, hai con ngươi bỗng nhiên biến mất rồi ngay lập tức hai luồng sáng cong màu đỏ bắt chéo nhau tạo nên con ngươi mới trong mắt John, nhìn vô cùng tà dị và không tưởng.
Năng lượng hùng hồn không ngừng lưu chuyển trong thân thể khiến hắn vô vàn thống khổ, cả xương cốt cũng thay đổi, thể chất kịch biến.
“A…”
Mái tóc John tung bay, ngẩng lên hú vang sau đó bay vút lên, thứ năng lượng bí ẩn chỉ dành riêng cho kẻ bị các thế giới ruồng bỏ tụ lên mình, tạo thành xung kích không tưởng tượng nổi, toàn thân hắn là sức mạnh khó dò.
Trên cơ thể John lúc này xuất hiện vô số các hình xăm với những hoa văn quái lạ màu đỏ máu, ngay cả trên mặt hắn cũng xuất hiện những hình xăm tương tự như thế, mái tóc tung bay trong gió chuyển dần thành một màu đỏ hồng đến đáng sợ, nhìn John lúc này chắc chắn không ai có thể nhận ra được John của ngày hôm qua là thế nào. Bởi đơn giản trông hắn bây giờ rất khác, giống với một huyết ma vương hơn là một con người bình thường.
John đứng trên không lạnh lùng nhìn Kefka phía dưới, lúc này hắn cảm giác được người đồng cấp đối chiến là như thế nào, không còn phải ngưỡng vọng sức mạnh của đối phương nữa.
“Vậy đây chính là thứ sức mạnh bí ẩn tồn tại trong cơ thể của một kẻ không có nhà để về như ta sao? Trông nó thật là quái dị, những hình xăm trên cơ thể này có ý nghĩa gì nhỉ?” – John lẩm bẩm nhìn vào những hình xăm trên cơ thể.
Cả người Kefka đột nhiên run nhẹ, một cảm giác sợ hãi mà trước giờ hắn chưa từng trải qua, nhìn vào đôi tay đang run lên hắn lẩm bẩm: “Đấy là thứ sức mạnh gì? Tại sao cơ thể ta lại run sợ trước nó? Vừa giống sức mạnh của tử thần, vừa có gì đó rất đặc biệt, rốt cuộc đấy là thứ sức mạnh gì? Tại sao ta chưa từng biết đến.”
Kefka không nói gì, hắn biết John hiện tại không giống như John cách đây vài giờ đồng hồ. Hắn ta rất khác, ngay tức khắc lớp năng lượng bảo hộ bên ngoài cơ thể Kefka được tăng lên hơn chục tầng đầy kiên cố, đồng thời trên tay hắn, một thanh cổ kiếm màu thanh đồng lập tức xuất hiện. Nhìn thanh kiếm này nhiều người có thể liên tưởng ngay đến thanh kiếm gãy mà Riven vẫn thường sử dụng, bởi đơn giản cả hai đều xuất xứ giống nhau, đều là cổ kiếm từ thời xưa.
Những họa tiết kì quái trên thanh cổ kiếm của Kefka bắt đầu phát sáng, thứ ánh sáng đầy mạnh mẽ hủy diệt bất cứ thứ gì chạm vào nó. Cổ kiếm vung lên rồi chém xuống, một đường kiếm khí thế xé nát không khí đánh đến John.
John không còn cảm thấy áp bức như trước, sức mạnh đồng cấp đối kháng nhau khiến hắn đứng vững trên không, hóa thành một tia sáng đỏ bổ tới.
Tốc độ nhanh hơn tưởng tượng tránh thoát cổ kiếm của Kefka, song cước liên tục đá ra hơn ngàn lần, Kefka như diều đứt dây rớt xuống, ngập vào mặt biển.
Nhưng Kefka không trọng thương, mặt biển nổ tung, hắn lại bay lên không, lạnh lùng nói:
– Vừa rồi chỉ là thăm dò mà thôi, lần này ngươi chịu chết đi!
Không hề có dao động năng lượng nhưng những người sở hữu sức mạnh phép thuật thuộc hạng khủng như Swain Kata, các thủ lĩnh quân cách mạng, hay Lux ở ngoài xa cũng rùng mình, một luồng “Thế” hùng hồn từ Kefka phát ra, vốn nó thuộc về sức mạnh tinh thần nhưng lại vượt trên tinh thần.
Cuồng phong vô hình từ Kefka quét ra, bất luận là cổ thụ ngàn năm rễ bám sâu trong đất, hay những khối đá nặng cả chục tấn đều bị cuốn bay đi như lá khô trong gió.
Ngoài xa, không ai nhìn rõ động tác của John và Kefka, cả hai quấn lấy nhau trên không, biến mất khỏi tầm nhìn. Ngay cả bóng dáng họ cũng không ai nhìn rõ, nói gì đến quan sát chiêu số.
Từng phiến không gian tan vỡ, tràn ra ào ạt, lúc đó họ mới nhìn ra quỹ tích của hai người.
“Bình.”
Một tiếng nổ lớn, hai bóng người bắn ra về hai phía, sắc mặt vẫn vô cùng bình thường, ánh mắt John như lóe sáng, con ngươi quái dị hình chữ X đột nhiên xoay tròn liên tục, kế tiếp đó, giữa trán hắn xuất hiện ba dấu ấn lần lượt là màu tím, vàng kim và bảy sắc. Ngay sau khi ba dấu ấn này xuất hiện thì cũng là lúc cánh tay của hắn xé rách một mảnh không gian bên cạnh, thò vào bên trong và lôi ra một thanh kiếm đang tỏa sáng mãnh liệt.
Nếu ai không biết thì xin nói luôn, thứ John lôi ra kia chính là Tam hợp kiếm được làm riêng cho hắn của thợ rèn huyền thoại Doran. Nhờ việc ba loại sức mạnh hư không, Cổ ngữ và nội năng đồng thời nhún nhường trước sức mạnh màu đỏ kia mà tam hợp kiếm cũng theo đó chịu sự điều khiển của John một cách dễ dàng.
“Ầm”
Ngay khi Tam hợp kiếm được John cầm trên tay hàng chục tiếng nổ lớn vang lên trong không khí, giống như sự xung kích điên cuồng của các nguyên tố trong không khí với nhau vậy.
Hai bóng dáng xuất hiện trước mắt mọi người, John cầm tam hợp kiếm, cùng Kefka giằng co trên không, hắn quát lớn: “Cuồng Phong Nhảy Múa”
Ở Piltover, Yasuo nhìn vào chiêu này của John thì ngẩn ngơ người bởi không ai ngoài anh ta hiểu hơn rằng đây là một chiêu trong Phong tuyệt kĩ của bản thân. Điều đáng nói hơn ở đây chính là việc Yasuo không hề hay biết rằng John đã học được phong tuyệt kĩ từ chính bản thân mình, đây là mấu chốt dẫn đến những chuyện xích mích giữa hai người họ. Nhưng đấy là việc của tương lai còn bây giờ cứ để tâm đến trận chiến trước đã.
Phong tuyệt kĩ kết hợp cùng thứ sức mạnh khủng khiếp của John tạo nên một bộ các chiêu thức đầy mạnh mẽ và tuyệt luân, một chiêu đánh ra lập tức hóa Kefka trở thành một bộ xương trắng.
Ai cũng kinh hãi, mạnh như Kefka lẽ nào bị một pháp tắc hủy diệt? Nhưng hiển nhiên hắn không thể bị hủy diệt dễ dàng thế…
Một tiếng hú rống từ những linh hồn tận sâu trong địa ngục vang lên, xương trắng mọc thịt, thoáng chốc Kefka sống lại với một cơ thể hoàn toàn lành lặn.
Kefka cười lạnh:
– Với ta, ngươi chẳng qua là kẻ phế nhân, sức mạnh của ta chính là cội nguồn của tất cả sức mạnh trên thế giới này, hạ được ta ư? Ngươi vẫn chưa đủ tuổi đâu.
John lạnh lùng chỉ kiếm vào mặt Kefka mà đáp:
– Ta cũng không muốn nói nhiều, đầu người, kiếm và thứ sức mạnh của ngươi sẽ là chiến lợi phẩm của ta.
Một cuộc chiến giữa hai con người của hai thời đại, sắp khai màn.
Đúng như Kefka nói, phép thuật của hắn chính là cội nguồn của tất cả. Chưởng lực bài sơn đảo hải của John xuất ra năng lượng vô tận như sóng biển cuồng bạo quét đến.
Hào quang kín trời đất không tạo thành mảy may thương hại với Kefka, năng lượng vô tận như dòng sông gầm gào trước khi về biển lớn, toàn bộ chảy vào thân thể hắn ta.
Hắn như một tòa động không đáy, tham lam hút lấy chưởng lực của John, sau đó ngửa mặt hú vang tỏ vẻ hài lòng, cất tiếng tàn nhẫn:
– Thoải mái, sức mạnh được lắm, ha ha… ta đã nói sức mạnh của ta là cội nguồn của tất cả các sức mạnh, dù thứ sức mạnh của ngươi có kì lạ thế nào thì cũng không thể nằm ngoài quy luật chung được.
Kefka cầm cổ kiếm lao vào John như sao băng, cổ kiếm hung hãn đâm về phía ngực hắn.
John tung một quyền trúng cổ kiếm, không hiểu cây kiếm rỉ sét này được tế luyện bằng sắt thép hay vật gì khác mà bị đại lực đánh trúng vẫn trơ trơ. Cổ kiếm bùng lên hào quang mãnh liệt, va chạm với chưởng lực của John.
Cổ kiếm kinh hồn ẩn chứa sức mạnh bất thường khiến John kinh hãi, sức mạnh này chính là… chưởng lực hắn vừa đánh ra. Chưởng lực bị Kefka hút lấy rồi trả lại toàn bộ.
Thế là sao? Đối phương dùng chính sức mạnh của hắn đánh hắn, đồng thời, đại lực của Kefka như đại dương cuồn cuộn đổ tới, hai luồng đại lực hùng hậu cực điểm cùng đánh vào hắn.
Giao chiến thế này, thắng bại đã rõ.
John bị chấn bay đi, Kefka lao nhanh hơn tốc độ ánh sáng, xuất hiện ngay cạnh hắn, cổ kiếm như sấm sét xuyên qua sườn non, xâu hắn lên không.
Tình cảnh này khiến mọi người ở Piltover cả kinh thất sắc, cùng kêu lên hoảng hốt.
Hai mắt Kefka lấp lánh hàn ý, cười tàn nhẫn:
– Ta nói rồi, sức mạnh của các ngươi bị ta khắc chế.
John bị găm trên kiếm không khác gì một con tôm bị xiên qua, sườn non máu me đầm đìa nhưng sắc mặt vẫn không đổi, bình tĩnh đáp:
– Chưa đến cuối cùng, chưa thể khẳng định.
“Soạt.”
Hắn thuận theo thân kiếm lao xuống, mặc thân kiếm sắc bén xuyên qua thân thể, lao vào ngực Kefka, tất cả hành động diễn ra nhanh hơn điện. Tam hợp kiếm của hắn nhanh chóng chém xuống, chém trúng cổ Kefka.
Máu tươi phun trào, Kefka cơ hồ bị chặt đứt đầu, y gầm lên tà dị, hất mạnh cổ kiếm khiến John bay xa mấy trăm mét.
Người ngoài đều cho rằng cả hai cùng trọng thương, một bị kiếm xuyên qua, một suýt bị đứt đầu. Nhưng với hai người, thương thế này không đáng kể, thân thể sáng rực, gần như lập tức khôi phục, vết thương tan biến không còn dấu vết.
Kefka cười lạnh:
– Đến đi, dùng hết sở năng, bằng không ngươi đâu còn cơ hội nữa.
John nắm tam hợp kiếm trong tay, John bùng lên hào quang như máu, ánh sáng màu đỏ ấy càng lúc càng thịnh, phút chốc đã chiếu rực cả một khoản trời, mái tóc đỏ vũ động liên tục trong không khí, nhưng hình xăm trên người cũng theo đó mà phát ra những tia sáng kì dị chạy dọc khắp cơ thể. John nhìn Kefka cười nói:
– Ngay từ đầu ta đã luôn xem ngươi là đối thủ khó xơi! Chưa có lần nào nghĩ rằng hạ ngươi sẽ dễ dàng cả.
Kefka cảm ứng được sức mạnh đáng sợ nhưng không hề hoảng loạn, ngược lại mỉm cười tàn nhẫn. John nhận rõ thần tình của hắn, ngầm giảm đi một nửa sức mạnh, rồi mạnh mẽ chém tới.
Kiếm lực như cầu vồng cắt ngang không trung, chém ngay vào Kefka.
Kefka cười lạnh, đưa cổ kiếm nghênh đón kiếm khí, quái sự lại xảy ra, cổ kiếm hút hết uy lực của kiếm khí cứ như cá kình hút nước, kiếm khí không tổn thương được hắn mà trở thành đồ cấp dưỡng cho hắn.
Nếu là đối thủ khác chắc đã hoảng sợ, cho dù mình xuất ra sức mạnh cỡ nào đều bị đối phương triệt để hấp thu, quả nhiên không dễ chịu.
Nhưng John quyết không buông xuôi.
Hắn nhớ lại lúc Kefka đỡ một chiêu đầu của mình, tình hình cũng thế này, mọi năng lượng đều bị hắn hút hết.
Liên tưởng với tình cảnh vừa rồi, hắn lập tức nghĩ ra một thứ gì đó, lúc đối phương công kích, tuyệt không có dao động năng lượng, kiếm khí hay bất cứ gì phát ra, hoàn toàn giống một người vung kiếm thông thường, vung cổ kiếm trực tiếp tiến công, đòn đánh cực kỳ đơn giản.
Hắn đã nắm được bản chất của vấn đề nhưng vẫn nhíu mày, hắn rất rõ Kefka là một kẻ có sức mạnh phép thuật rất khủng khiếp, thế mà từ đầu đến giờ hắn lại không sử dụng điều này thật quái lạ. Cứ như có một dòng điện chạy ngang qua não, John hiểu được mấu chốt của vấn đề. Tất cả là vì thanh cổ kiếm mà hắn đang cầm, dù không hiểu nguyên sâu là thế nào nhưng không loại trừ khả năng khi hắn cầm thanh kiếm ấy hắn sẽ không sử dụng được sức mạnh phép thuật của bản thân.
Tuy nhiên hắn vẫn cảm thấy rất đau đầu, thanh cổ kiếm ấy có khả năng hút lấy sức mạnh từ các chiêu thức của hắn, nếu cứ như thế này chẳng mấy chốc hắn sẽ cạn kiệt sức lực mà khuất phục dưới kiếm của kẻ thù mất.
Lẽ nào hắn cũng phải như Kefka, chỉ múa kiếm, không phát ra sức mạnh đáng sợ trong thân thể, chỉ tiến hành vật lí công kích đơn thuần? Quả thực có sức không được dùng.
Cùng lúc, Kefka lao tới, đâm kiếm vào John, hắn đành vung kiếm chặn lại.
“Choang.”
Hoa lửa tung tóe, ánh sáng đáng sợ từ cổ kiếm phát ra hùng hổ cuộn về phía John, là kiếm khí hắn xuất ra vừa nãy, giờ bị phản lại.
Hắn bay lùi, Kefka bám theo, hiển nhiên muốn hắn xuất ra năng lượng kiếm khí.
Đại chiến tới giờ, John cảm nhận được đối phương mạnh và đáng sợ cỡ nào, sức mạnh vượt trên cực hạn vẫn bị hắn hút mất. Nhưng cục diện đã thành sinh tử, nếu không diệt được đối phương sẽ bị đối phương diệt.
“Không đáng sợ như tưởng tượng. Nói thật lòng… hiện tại ngươi và đối phương ngang ngửa, từ những việc của ngươi được biết… hắn vốn dĩ đã chết vô số năm, và mới vừa được hồi sinh trong một cái thân xác không phải là hoàn mỹ, công các yếu tố đó lại hiện tại ngươi mạnh hơn hắn.”
Những lời này vang lên trong lòng John khiến hắn cả kinh, là giọng nói của sư phụ Sephiroth của hắn, hay nói đúng hơn là người đại diện cho sức mạnh hư không trong cơ thể của John đã lên tiếng.
“Cách này hơi tốn sức một chút nhưng ngươi thử sử dụng các tuyệt kĩ kiếm pháp có uy lực cao nhưng không cần sử dụng đến sức mạnh phép thuật bản thân để ra đòn thử xem, chiêu sau nối tiếp chiêu trước cứ công kích liên tục như vậy chắc chắn sẽ có cơ hội cho ngươi kết liễu hắn.”
Lần này là âm thanh của Cloud người đại diện cho sức mạnh nội năng.
Thú thật, John đã trải qua không ít các trận chiến, thập tử nhất sinh kiểu gì cũng từng trải qua cả, thế nhưng so với mấy lão già kinh khủng trao cho hắn sức mạnh kia thì cũng giống như hạt cát trên bãi biển mà thôi, bọn họ lúc này đang dùng kinh nghiệm chiến đấu cực kì phong phú chỉ đạo John.
Hắn tin ngay, hai người là sư phụ, còn lại là những bậc tổ tiên của các nguyên tố trong không khí, đều là những người uy phong lẫm liệt vào thời họ sống, họ chỉ bảo mình thì ngu gì không nghe theo chứ.
John lắc nhẹ cây tham hợp kiếm của mình, bỗng chốc tam hợp kiếm đầy thần kì thay đổi hình dạng, từ một thanh gươm có các hoa văn tinh xảo bỗng chốc trở thành một thanh kiếm sắc bén mỏng manh với vô số các dấu ấn ma pháp. Tam hợp kiếm phiên bản mới dành riêng cho John này của Doran thực sự thần kì, có thể tự động thay đổi hình dạng và sức mạnh bên ngoài tùy theo ý của người sử dụng. John cứ thế vung kiếm lao đến tấn công trực diện Kefka.
Phong tuyệt kĩ.
Kiếm pháp Sephiroth
Kiếm pháp Cloud
Tất cả các chiêu thức mạnh mẽ nhất hắn đều xen kẽ tung ra, không một chiêu nào mang trong đó sức mạnh phép thuật, toàn bộ đều là kiếm chiêu, kiếm ảnh đầy sắc bén và uy lực.
Kefka cười lạnh:
– Ngươi tưởng thế này ta không hút được năng lượng sao? Trừ phi ngươi không sức mạnh.
Cổ kiếm lại chạm vào trường kiếm định hút một phần sức mạnh của John qua Tam hợp kiếm
Nhưng lần này không có tác dụng, thứ năng lượng đỏ như máu ấy theo sự điều khiển của John khống chế toàn bộ năng lượng bên trong cơ thể, tam hợp kiếm cứ thế chém mạnh xuống cắt đứt cánh tay của Kefka.
“A… ngươi…” – Kefka kinh nộ, mồ hôi chảy đầy mặt, hiển nhiên cực kì kinh hãi.