Long Đế
Chương 5
Ám quốc…
Trong căn phòng của nữ vương hôm nay thật náo nhiệt, liên tục phát ra những âm thanh xấu hổ vô cùng.
“Ái… ui… ui”
“Hơ… hơ chàng đừng mút nữa nó sưng hết rồi đây này”. Lã Phương đỏ mặt, với hơi thở nặng nhọc mà thốt lên.
“Cặp đồi núi này thật là sinh động a, hai cái hạt nhỏ này cứ hút miệng ta vào đấy, chứ thật ra ta muốn ăn luôn cả cái đồi núi này hơn khà khà”.
“Đáng ghét tại sao ta lại dễ dàng cho ngươi khi dễ ta như vậy chứ… ưm”. Chưa nói hết câu Lã Phương đã bị Long khóa chặt môi.
Quay lại một lúc trước…
Sau một hồi mút nhau của Long và Phương. Long đưa tay lên từ từ xâm phạm ở trên đôi bầu vú to tròn đó. Phương bị hút hết chất mật nên thân thể vẫn còn mềm nhũn, thân thể vô lực phản kháng, để mặc cho tên này muốn làm gì thì làm.
“To vãi nếu úp mặt vào đây có ngạt thở chết không nhỉ”. Long sờ soạng quanh ngực của nàng mà thầm nghĩ.
“Á… nhẹ nhẹ thôi tên quỷ dâm này, chưa gì đã muốn hái đào của người ta”. Phương liếc hắn một cái đỏ mặt nói.
“Ta không chỉ hái mà còn ăn nữa”. Nói xong hắn ôm nàng đi đến bên giường.
“Bịch bịch”
Nàng đấm nhẹ hắn mấy cái làm nũng để phản kháng cho có lệ.
“Buông ta ra ai cho ăn mà ăn hả”.
Long nhìn nàng cười dâm một cái. Đặt nàng trên giường sao đó nhẹ nhàng cởi chiếc áo màu đen mỏng ra khỏi cơ thể nàng. “Thật to a” Long cảm thán cái ưu vật này lại về tay cửa hắn vận khí này kẻ nào dám hơn.
Hắn nhẹ nhàng nắn bóp cái cặp đồi thành muôn hình vạn trạng.
“Ứ… á… ư… Nhẹ thôi muốn chúng nó rũ xuống hay gì, tên không biết thương hương tiếc ngọc”. Nàng vừa rên vừa nói.
“Không phải nàng đang sướng sao”. Tay hắn đã nghịch ngợm tới lên tới đỉnh ngọn núi rồi. Tay hắn đung đưa cái đỉnh đang nhô cao, nhéo nhẹ một cái.
“Á đau thiếp”. Nói đau nhưng bên dưới nàng đang cảm thấy ngứa ngáy vô cùng, nơi sâu trong hang động đang rỉ nước ướt cả cái nội khố.
“Ta muốn ăn đào rồi” Long gương mặt hưng phấn nói.
“Muốn làm gì thì làm, có cản cũng không được”. Phương buông xuôi cho hắn giày vò nhũ hoa của nàng.
Quay trở lại lúc này…
“Ứ… á… đừng mút nữa sưng hết thật rồi”. Sự ngứa ngáy, đau nhức sung sướng ở trên lẫn ở dưới khiến Phương không kìm nổi cơn khó chịu mà sướng khoái của mình.
“Thật sưng rồi nè”. Long ngừng mút, búng vào đầu vú nàng một cái.
“Á… ui… ui người ta đã đỏ hết rồi còn chọc vào nữa, muốn phá hư thật à”. Phương nhăn mặt giận dỗi.
“Đúng a, như vậy mới không có ai chạm vào được nàng ngoài ta”. Long cười tà nhìn vào hai đầu vú sưng đỏ của nàng, rồi lại nhìn lên khuôn mặt đáng yêu của nàng nói.
Nàng đỏ mặt quay sang hướng khác, không thèm nhìn tên nam nhân đang nằm trên ngươi mình đang bú mút nãy giờ.
“Ngươi nghĩ ta dễ dàng cho nam nhân khác đụng vào à, tên nào dám đụng vào ta đã bị ta chém tan xác rồi”.
“Á khổ rồi khổ rồi, ta không những chạm mà còn ăn luôn hai quả đào tiên như vậy thì không chỉ tan xác, không còn một khúc xương nào luôn rồi, haizz khổ quá mà”. Long nói với giọng đầy sự trêu chọc.
“Ngươi chết luôn đi tên đáng ghét, đã cho ăn rồi còn dám nói bậy bạ, hứ sao ta lại đi yêu cái tên vô sỉ như ngươi chứ”. Phương hằng hộc quay sang nơi khác.
“Á” Phương giật nảy mình vì cảm giác ướt át của thứ gì đó chui vào trong khiến nàng toàn thân tê dại khép chân lại theo bản năng. Lúc nãy khi Lã Phương đang nói chuyện hắn đã nhanh tay lột cái nội khố nàng ra mà không thèm nhìn vào cái nơi u cốc xinh đẹp đó, mà đưa mũi vào cảm nhận hương thơm mùi cam, sau đó luồn lưỡi vào bên trong nơi đầy dịch ngọt bú mút liên tục.
“Ái ui… Nàng kẹp chặt vậy làm gì để cho ta ăn sò chứ” Long bất mãn nói…
“Cái tên khốn kiếp, khi dễ nữ nhân, chàng làm sao lại mút chỗ đó chứ, thật khiến thiếp xấu hổ”. Phương đỏ mặt cực kỳ nhưng cũng tách nhẹ hai chân ra để cho hắn tiếp tục liếm sâu vào trong u cốc của nàng”.
“Nói thì nói nhưng vẫn muốn ta bú liếm, đúng là tiểu hồ ly muốn giết chết nam nhân”. Nói xong hắn tiếp tục luồn lưỡi vào hang động ẩm ướt của nàng, dùng hai tay tách rộng hai đùi nàng ra để dễ tiến vào sâu hơn. Tiểu long của hắn đang muốn bùng nổ rồi.
“Á thiếp sướng quá, chàng giết thiếp rồi, nữa đi chàng Long ơi thiếp sướng, chọc vào sâu hơn đi, cơ thể thiếp ngứa quá, ưm… Sướng” Không ngăn được cơn sướng từ cô bé của nàng truyền lên, đầu óc nàng lâng lâng, không nghĩ ngợi được gì chỉ biết rên la.
Nghe được những lời nói dâm tình của Phương khiến dục hỏa của Long bừng cháy lên, mắt đỏ ngầu, ra sức chọc lưỡi vào thành vách cái u cốc để khiến nàng sướng khoái hơn nữa.
“Thiếp chết mất ư… ư tới… tới rồi… thiếp sắp tè rồi đừng mút nữa, á… á” một cơn lũ từ cái hang động chật hẹp trào ra tuôn vào miệng lưỡi Long. Vị dâm thủy của Phương khiến hắn mất kiểm soát đem cái cây côn thịt của mình đang căng cứng sắp nổ ra trước mặt nàng.
“Á, quái vật, sao nó to quá vậy, cái này không đút vào được đâu, rách của thiếp mất”. Phương nhìn con cự long xuất quân mà cảm giác như nó sẽ xé toạc cơ thể nàng ra vậy. Nhưng cái sự ngứa ngáy cứ liên tục hối thúc nàng phải chấp nhận cái cự vật to lớn này.
“Đệt đây là con trym của mình lúc còn sống mà, má ơi trym bất tử à”. Long trầm trồ và ngơ ngáo trước sự xuất hiện của vật mình sở hữu lúc trước.
Lúc này Hồng Liên hiện ra ” công tử không cần ngạc nhiên đó chính là tác dụng nhỏ của Diệt Đế kinh nó giúp cho bộ phận giao phối to dài ra theo ý nghĩ của người sở hữu. Mà lúc nào trong đầu công tử cũng nhớ về nó lúc trước to như thế nào thì giờ nó như vậy thôi”. Hồng Liên thoáng đỏ mặt nhưng không chú ý kỹ sẽ không nhận ra, Long cũng không ngoại lệ, hắn lo lắng nghe nàng nói nhưng vẫn nhìn vào vật yêu quý của hắn giúp cho đời trước chinh phục bao nhiêu là gái”.
“Ực” nuốt nước bọt một cái hắn nhìn Phương mà cười ôn nhu.
“Nếu nàng không muốn thì ta sẽ không ép, dù gì ta cũng thật lòng yêu nàng nên không muốn phải làm đau nữ nhân của mình.”
Nghe hắn nói tim Phương càng thấy ấm áp cực kỳ, lần đầu tiên nàng mới được quan tâm như vậy, có người không muốn nàng đau. Ánh mắt nàng nhìn hắn một cách nhu tình ngập nước, khóe mắt nàng hơi cay của niềm hạnh phúc mà suốt mấy ngàn năm qua không có được. Nàng chủ động vòng tay kéo đầu hắn lại mà trao cho hắn nụ hôn, sự yêu thương chân thành của Long đã khiến Phương giải thoát khỏi nỗi cô đơn, hằng đêm phải lạnh lẽo, ngay cả đứa con chính nàng sinh ra vẫn không chú ý tới nàng. Nhưng giờ đây đã có người nam nhân này, chịu chấp nhận nàng, yêu, bảo vệ, tạo cho nàng bao hạnh phúc, niềm vui. Nàng giờ đây lại có một mục tiêu sống đó là vì hắn người mà nàng đã trao trọn con tim, tâm hồn và thể xác. Hai người hôn nhau âu yếm, như không muốn rời xa nhau dù chỉ một giây.
Rời môi hắn nàng đè hắn nằm xuống còn nàng thì ở bên trên, để cái u cốc nằm trên cây côn thịt như muốn nuốt trọn nó vào vậy. Nàng nhìn hắn đầy yêu thương…
“Để thiếp làm cho chàng sướng”
Nói xong Phương nhắm cái u động mình ngay cái hướng chĩa lên của cây côn thịt từ từ ngồi xuống. Đầu nó chui vào u động, tách ra hai mép môi hồng hào, từ từ nông rộng hai thành vách thịt thơm ra.
“Ọt”
Nàng ngồi thẳng xuống cây côn thịt khiến nó chui toạc vào trong xé rách cái màng trinh của nàng.
“Á”. Nó không đau nhiều như nàng nghĩ, thật ra nàng thuộc song thuộc tính luyện khí và luyện thể nên cơ thể không bị phá đi trinh tiết mà đau quá nhiều.
“Nàng còn trinh sao” Long bất ngờ cực kỳ với những gì diễn ra trước mắt. Gái một con mà vẫn còn trinh nói ra ai tin.
“Ưm… ngốc ạ thiếp mặc dù mất đi trong trắng do sinh em bé nhưng sau khi luyện thể đã bị mất đi cơ thể ban đầu luyện thành cơ thể mới, nên cái màng trinh này đã tạo lại.” Nàng cười ôn nhu nói.
Không cho Long nói thêm nàng đã bắt đầu nhịp những cú nhẹ nhàng. Cơn sướng lan khắp cơ thể nàng, cây côn thịt như gãi tất cả chỗ ngứa của nàng, đầu óc nàng như được bay vậy, mơ màng không còn biết gì, chỉ còn nghĩ đến làm cho bản thân tiêu trừ đi dục hoả.
“Phành phạch phành phạch”. Nàng quen nhịp mà dập nhanh hơn cây côn thịt to dài động đến nơi sâu nhất nơi u động nàng như muốn phá cửa mà tiến vào.
“Ứ… ưm… ái… ui thiếp sướng quá, chưa bao giờ sướng như vậy, a nữa sâu hơn nữa, nó chạm vào sâu quá, không được rồi ra đây… Ra a… a. A…”. U cốc của nàng co bóp dữ dội, giật giật phun ra một hàng âm tinh thấm quanh thân cây côn thịt. Nàng gục xuống ngực Long mà thở ra hơi nóng. Hắn bật dậy đem nàng từ trên cao đè xuống, gác hai chân nàng lên vai, tiếp tục nhấp nhanh vào nơi ẩm ướt ấy.
“Ứ… ưm… thiếp vừa ra mà đừng chuyển động nhanh như vậy… ui… thiếp chết mất”.
Long vẫn nhấp nhanh mạnh chạm vào tới cái nụ hoa của nàng, hang động khít liên tục co bóp khiến hắn sướng tê. Hắn cúi xuống hôn ôn nhu vào môi nàng. Lưỡi xoắn xít lấy nhau, hắn húp sạch nước ngọt trong khoang miệng nàng, như một chất kích thích hắn càng hăng hơn đẩy vào rút ra như cái máy khâu.
Phạch phạch phạch…
“Nhanh nữa lên chàng… úi… á… hơ hơ… thiếp lại sắp ra nữa rồi á”. Nước tràn bờ đê lênh láng khắp tấm trải giường. Nàng vừa mới ra chưa thở lấy sức thì lại bị Long hùng hục đẩy tới rút ra khiến nàng co bóp lấy cây côn thịt hắn dữ dội.
“Ái… ui… ui chàng giết thiếp mất… sướng quá… thiếp đang bay… ứ… đâm sâu vào đi chàng… đâm chết thiếp đi… ưm… thiếp muốn ra cùng chàng, hãy ra cùng thiếp đi, chúng ta cùng nhau hòa tan, á… thiếp ra… ra đây…”. U cốc co bóp kịch liệt lấy cây côn thịt khiến nó giật giật xuất những dòng tinh khí vào sâu trong bông hoa nhỏ của nàng, nước mát của Phương cũng tuôn trào ra như suối.
Keng! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến chinh phục mẫu thân tiến hành nhận phần thưởng nhiệm vụ.
Hệ thống trao phần thưởng 10 giây đếm ngược.
Hắn vẫn đang còn sướng, nghe thông báo hệ thống mà cơn hưng phấn tăng lên kịch liệt cây côn thịt mới xuất dương khí lại rục rịch muốn trở lại.
1… 0 keng hoàn thành nhận thưởng nhiệm vụ…
“Nhận một lần mở công pháp từ thần cấp trở lên.”
“Nhận một lần triệu hồi pháp bảo trên thiên cấp.”
“Một vật phẩm trong Đế châu ngẫu nhiên.”
“Một tấm cực cấp hộ thể phù.”
“Một bình mỹ nhân đan.”
“Tra thông tin” Long hí hửng xem thông tin của các món đồ có sẵn, còn cái mấy đồ ngẫu nhiên kia để sau hãy tính.
“Công tử hãy mở trước những vật phẩm ngẫu nhiên vì nó cần thời gian để mở ra”. Hồng Liên xuất hiện nhắc nhở.
“À được rồi, mở 3 loại vật phẩm ngẫu nhiên”
Keng mở triệu hồi công pháp thời gian đếm ngược 3000 giây.
“Vãi loèn luôn 3000 giây”
“Thời gian càng lâu xác suất có được vật phẩm hiếm càng lớn” Hồng Liên giải thích.
“Lại phải hack rồi” Long tràn ngập mong chờ vật phẩm sắp xuất hiện.
Keng mở triệu hồi pháp bảo thời gian đếm ngược 300 giây.
Keng mở triệu hồi vật phẩm của Đế châu thời gian đếm ngược 1 ngày.
“Cái quỷ gì vậy một ngày, ôi mẹ ơi con có bị vấn đề về mắt không”. Hắn lấy tay nhéo má mình một cái đúng là có cảm giác đau.
“Chúc mừng công tử ra được một vật phẩm lâu như vậy. Nhưng đồ vật trong Đế châu 1 ngày chỉ là tầm trung thôi nên không cần phải bất ngờ”. Hồng Liên tiếp tục nói.
“Nè nàng cho ta sướng một chút không được à”.
Keng mở thành công túi pháp bảo ngẫu nhiên…
Nhận được Ỷ Thiên Kiếm đẳng cấp quỷ sơ giai.
“Vãi ỷ thiên kiếm cũng có ở đây à còn có cấp cao như vậy lời to rồi. Hahaha”. Con cự long của hắn đã căng cứng trở lại trong cái u cốc của Phương.
“Á”
“Cho thiếp nghỉ mệt thêm chút nữa được không… sau chàng khỏe vậy chưa gì đã cứng lại… làm sao mà người ta chịu nổi hả trời…”. Phương than thở nhưng cái gương mặt vẫn còn nét khêu gợi mời chào Long tiếp tục.
“À do ta hơi phấn khích, vậy nàng nghĩ chút đi”. Hắn biết là nàng cực độ nứng rồi nhưng vẫn cố tình dụ dỗ chọc ghẹo nàng.
“Hứ cho thì ta nằm nghỉ, động là thiếp bóp chết chàng”. Nói rồi nàng co bóp cái thành vách hang động một cái. Chìm vào giấc ngủ bằng cảm giác cực độ thỏa mãn, nơi cái u động ngập tràn âm dương tinh khí của hai người.