Long Đế
Chương 7
Trong căn phòng…
Môi kề môi tay nắm chặt tay hai thân thể dính sát vào nhau, từng đợt sóng tình trào dâng như muốn cuốn trôi hai con người đang nằm ở giữa giường vậy. Long luồn lưỡi vào mà liếm mút cái lưỡi thơm ngọt, những giọt nước mát cuồn cuộn chảy vào trong cổ họng hắn.
Tay bắt đầu tìm nơi bầu vú to tròn săn chắc bắt đầu nắn bóp ve vuốt. Ngón tay Long bắt đầu từ trên đỉnh núi kéo cái nhũ qua đỏ hồng gợi tình đó lên một cái…
“Á… đứt ra mất… đừng mà nó đứt ra mất… còn để cho con bú nữa… huhu”. Phương rên la ra vẻ tội nghiệp nhìn Long như cầu xin hắn tha cho nàng. Long như nhận thấy nàng muốn mạnh hơn chứ không phải như trong lời nói kêu dừng lại, nên một tay hắn vẫn tiếp tục công việc, miệng thì đã đưa vào nhũ hoa mà cắn một cái khiến nàng là oai oái. Cơn động tình trào dâng khiến Phương mất đi kiểm soát cơ thể, cứ để nó tự nhiên theo lẽ thường, nhưng điều đó khiến cho Long cảm thấy càng kích thích hơn. Hắn buông tha hai bầu vú nàng đã đỏ thẫm lên và thấm đẫm mồ hôi. Long liếm từ trên nhũ hoa xuống bụng, tới đâu cũng để lại dấu vết một cuộc giao hoan mãnh liệt. Rồi từ bụng đến chỗ chòm lông tuyệt đẹp và khêu gợi. Hắn đưa tay bức một cọng lông trên cái mu u cốc của nàng.
“Á chàng sao lại bức lông thiếp, trong đầu chàng toàn thứ xấu xa.” – Nàng e thẹn che khuôn mặt đỏ bừng của mình đi.
Long cười cười rồi lại tiếp tục liếm, đến cái hạt ngọc nhỏ đó hắn cắn một cái, khiến cho Phương run lên kịch liệt từ trong u cốc trào ra dòng suối nhỏ ướt cả ga giường.
“Á đừng cắn chỗ đó… sướng chết mất… thiếp ra… ra đây… thiếp đang ra á…”
Long vẫn bú mút cái hạt nhỏ trên cái âm hộ khiến Phương liên tục co giật, liên tục thoải mái xuất ra ướt cả một mảng nước trên tấm ga giường. Long luồn lưỡi vào trong khe cửa hẹp mà bú mút, lưỡi đánh vào hai bên thành vách màu mỡ trơn nước. Có bao nhiêu âm tinh chảy ra hắn húp hết bấy nhiêu. Mỗi lần Long đánh lưỡi đều khiến Phương tê tái thân thể, càng ngày càng ngứa ngáy, khó chịu.
“Đừng mút nữa… ứ… đút… đút vào đi”.
Long dừng động tác, đem cây côn thịt đang cương cứng nhắm vào cái cửa u động mà đẩy mạnh một cái, cái u động này chật hẹp cực kỳ dù đã mất đi trinh tiết nhưng vẫn rất bót. Khiến cho Long sướng khoái dập liên hồi vào âm hộ của nàng.
Phạch phạch phạch…
“Ưm… đúng rồi nhanh… ứ… ớ… đâm hư nó đi chàng… thiếp sướng quá… đâm mạnh nữa lên… ứ… sâu nữa… nó là của chàng rồi… muốn đâm rách nó cũng được… ớ… á”.
Nàng khẩu dâm cực nhiều, trong cơn sướng như đang bay trên trời lạc vào cõi tiên khiến nàng không dừng lại việc rên rỉ được.
Qua một lúc sau…
“Á thiếp ra… sướng quá ưm… chịu không nổi nữa… ra đây… á… á…” một dòng âm tinh ào ạt phun ra ngoài, trôi lướt lên đầu cây côn thịt khiến nó giật giật phóng từng đợt tinh binh vào trong sâu thẳm u cốc. Hai người nằm thở một hồi, sau đó lại tiếp tục chiến nhau lên bờ xuống ruộng, chiến đến long giường lở đất, trận chiến kéo dài rất lâu mà không có dấu hiệu dừng. Nhưng cái thông báo đã hoàn thành xong cái việc mở món đồ trong Đế châu khiến hắn dừng lại động tác mà chờ đợi.
Keng!
Chúc mừng ký chủ nhận được pháp bảo kiến trúc Đế thành không rõ cấp độ.
“Vãi lồn con vợ nó hết hồn, pháp bảo dùng để cho người ở à, có cần trùng hợp vậy không, ta cũng muốn tìm căn nhà cho thê tử mình ở trong Đế châu bớt cô đơn, giờ trúng ngay cái pháp bảo này, vận mệnh của ta như thiên tử vậy khà khà”.
Hắn nhìn vào người thiếu phụ đang nằm dưới thân mình thở dốc mà cười rạng rỡ.
“Nàng thả lỏng tinh thần, ta chuẩn bị dành cho nàng sự bất ngờ đây”. Hắn nói với cái điệu bộ vui vẻ khiến Phương cũng cảm thấy muốn nhận được điều bất ngờ đó thật nhanh. Không có cử chỉ thừa nàng thả lỏng cơ thể nép vào lòng ngực hắn.
“Nhập” một tiếng nói, căn phòng không còn thấy bóng người, chỉ còn lại mùi vị của giao hoan thật làm người khác khô khóc tinh thần.
“Bịch” tiếng chân chạm đất bên trong không gian rộng lớn tràn đầy ánh sáng.
Như cảm nhận được độ khí ở đây dày đặc hơn bên ngoài mười mấy lần khiến cho Phương mở đôi mắt phượng mà nhìn xung quanh. Rộng lớn quá, có thể còn rộng hơn cả cái tính cầu này, không khí thật thoải mái, cảm giác ở đây tu luyện 1 năm bằng tận 10 năm bên ngoài. Mọi thứ nơi đây khiến nàng tự nhiên có cảm giác vui sướng nhưng cũng không hiểu tại sao, chẳng lẽ đây là nơi thuộc về nàng và hắn. Ánh mắt nàng di dời lên trên mặt đang đắc ý của hắn mà nhìn đầy cảm giác hạnh phúc.
“Vậy bất ngờ của chàng là đem ta vào đây sao, ở đây tuy có khí rất dày đặc nhưng thiếp cũng không cần tu luyện thêm nữa rồi, nhưng thiếp cũng thích nơi đây a”.
Long cười không nói mà trong đầu đang lẩm nhẩm kêu hệ thống chuẩn bị sử dụng đồ vật đó.
Sử dụng vật phẩm kiến trúc pháp bảo Đế thành.
“Ầm ầm”
Một sự rung động dữ dội bên trong Đế châu khiến cho mặt đất xung quanh chấn rung. Hai con người cũng như không đứng vững được mà lắc lư theo từng đợt rung lắc. Một tòa kiến trúc hình thành từng phần từng phần trước mắt hai người. Nó đích xác đang được xây dựng nhưng tốc độ rất kinh khủng ngày cả tốc độ của Tiên thiên cũng không bằng được.
Cạch! Viên gạch cuối cùng được đặt vào. Hoàn thành một công trình khủng bố uy nghiêm tráng lệ, tuyệt xảo xuất sắc như vậy. Tất cả mọi cái đẹp đều dồn vào tòa thành này, rộng to đẹp vi diệu là điều có thể nói bao quát về nó. Bên trong thành có đủ tất cả mọi vật dụng và tổng cộng có 108 căn phòng ở 4 phía đông tây nam bắc. Mỗi phía có 26 phòng còn dư lại 4 căn phòng nằm ở trung tâm một phòng dùng để kinh thư để đọc thư giãn, một phòng dùng chứa các vật dụng quan trọng, một phòng dùng ấp trứng, còn một phòng có tên là Uyên Ương điện dùng để song tu.
Phương lúc này trố mắt lên nhìn như muốn lồi ra hai con ngươi, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại nắm tay Long mà nói.
“Sao chàng lại có một loại pháp bảo cường đại như vậy, ta không tin là chàng vừa mới sống lại ở thế giới này a”.
Long cười gượng không biết nói gì, nhưng nếu nói thật là do cái hệ thống tuyệt vời này giúp thì ký chủ sẽ bị nó loại bỏ. Nên hắn cười cười nói.
“Chuyện này nàng nếu muốn ta bình an vô sự thì không nên hỏi, nhưng ta cam đoan với nàng nó là do ta lấy ra là được rồi, đừng hỏi sao ta lại có nhiều thứ lạ nữa nhé, yêu nàng”. Nói xong Long hôn Phương một cái rồi nắm tay nàng tham quan xung quanh thành. Nơi đây thật rộng nhưng lại khá buồn do ít người chỉ có hai người Long Phương ở đây thôi.
“Công tử có thể chọn phòng cho người khác sau đó nó sẽ tạo ra một tia thần thức khiến cho mỗi lần động thì sẽ giúp người trong phòng quay về lập tức”. Hồng Liên xuất hiện nhắc nhở.
Long lắng tai nghe rất rõ nàng nói nên khuôn mặt hân hoan hơn bao giờ hết. Lấy tay xoa xoa đầu cho Liên nhi, nhưng khi xoa hắn thấy biến chuyển nhẹ trên khuôn mặt nàng, cái nhũ có hiện tượng dựng đứng lên, phía bên dưới hình như có cái mùi của phụ nữ. Khiến hắn cả kinh nhưng cũng cố giấu đi. Về phần Liên nhi thì nàng cũng không hiểu sao, nàng lại cảm thấy cơ thể có một dòng ấm áp lan truyền, nhưng lại không biết nó là gì cũng đành im lặng, rồi biến mất. Nhìn vào Hồng Liên dần tan biến trước mắt hắn trong lòng có hơi tiếc nuối nhưng cũng không lâu. Long quay sang Phương đang ngơ ngác nhìn mình quơ tay lung tung trong không khí khiến hắn hơi đỏ mặt xấu hổ. Bất quá hắn vẫn nói nàng chọn phòng và nói rõ công dụng của tia thần thức này. Nàng chọn một căn ở phía Nam, căn phòng có một cái không khí khá u ám nhưng cũng ấm áp lạ thường. Hắn đặt tên căn phòng là Nam Phương hậu sủng phòng. Nghe hắn đặt tên mà nàng tim đập loạn, hậu là thê tử của vua a, không ngờ hắn lại đặt cho nàng cái danh đó rồi. Nàng hạnh phúc tuôn trào, nước mắt cảm xúc dâng lên.
“Chàng thật muốn lấy thiếp làm thê tử sao”.
Long cười ôm nàng vào lòng…
“Nàng đã thuộc về ta tất nhiên sẽ là thê tử ta, không có người nào ở với ta rồi mà ta lại bỏ rơi, nhưng nàng có đồng ý chấp nhận một tên chưa là gì trên cái tinh cầu này không”. Hắn nhìn nàng tình cảm nói.
“Thiếp đồng ý, chàng dù có là ai thiếp cũng nguyện ý sống chết vì chàng, suốt đời suốt kiếp đi theo phía sau hầu hạ cho chàng sinh con cho chàng, chúng ta sẽ sống hạnh phúc tới cuối đời”.
“Hahaha đa tạ nàng nàng là người thứ hai trên cõi đời này tốt với ta như vậy, ta tuyệt suốt đời suốt kiếp không phụ nàng, nếu không lôi đình sẽ oanh…” chưa nói hết Phương đã đem miệng hắn chặn lại.
“Nhưng thực lực chàng còn yếu nếu muốn làm nhiều việc hơn hoặc xưng bá cả cõi tu tiên này thì cần phải có nhiều nhân lực. Thiếp không muốn nam nhân khác ở đây cho nên chàng cần phải kiếm thêm nữ nhân a”. Phương nói rất tự nhiên cũng không có biểu hiện thử lòng hay ăn dấm chua gì cả khiến Long khóe môi giật giật muốn ôm nàng mà xâu xé ngày vì lối suy nghĩ này hắn vẫn không dám nói ra, vậy mà giờ nàng đã giúp hắn chấp nhận nó mà không oán trách, hắn nhịn sắp không nỗi rồi sắp cười chết rồi.
“A không được kiếm những cô nương yếu và lòng dạ độc ác về đây nếu không thiếp không tha cho chàng, ở đây một mình chán lắm nên thiếp cần có bạn trò chuyện a”. Phương nhìn hắn như muốn bùng nổ niềm vui mà cười hạnh phúc.
“Được rồi lão bà của ta yêu chết nàng đi được”. Hắn ôm nàng hun chùn chụt.
“Vậy còn không mau yêu thiếp”. Nàng gợi dục với Long khiến hắn bùng nổ dục tính ôm nàng bay thẳng về phía Uyên Ương cung mà đặt nàng nằm trên giường rộng xé toạc y phục hai người ra mà đè dập nát hoa nát lá.
Hơn một ngày sau…
Long lúc này đã rời khỏi Ám quốc nhờ vào Phương xé không gian đem hắn đi. Đưa hắn ra xong nàng hôn hắn chào tạm biệt rồi động niệm quay về trong phòng.
Long chia tay nàng xong cũng là lúc nhiệm vụ lần lượt xuất hiện…
Keng! Phát nhiệm vụ…
Chinh phục Hạo Linh tinh cầu nhiệm vụ cấp huyền thoại thất bại ký chủ chết. Thành công nhận công pháp trên cấp thần, hai bộ y phục trên cấp thần, hai pháp khí trên cấp thần, thiên địa chi khí, một bùa chú trên thần cấp, một bình đan dược trên thần cấp.
Mở rộng kết giao thế lực của năm học viện mạnh nhất Hạo Linh tinh cầu nhiệm vụ cấp sử thi, nhiệm vụ thất bại bị năm đại học viện truy sát. Thành công nhận một loại công pháp tự chọn, một công pháp ngẫu nhiên, một trứng linh thú, một tòa kiến trúc, một pháp bảo và một bùa chú ngẫu nhiên.
Luyện thành công ngũ loại khí nhiệm vụ cấp truyền thuyết thất bại đan điền vỡ trở thành phế vật. Thành công nhận một kiến trúc pháp bảo, một loại thiên địa chi khí, một loại công pháp ngẫu nhiên từ Quỷ cấp trở lên, một loại binh khí ngẫu nhiên, một loại bùa chú ngẫu nhiên…
Tìm khu rừng Thú Tinh để diệt hai trăm con yêu thú ngũ giai nhiệm vụ cấp sơ giai, thất bại trừ 2cm cậu nhỏ. Thành công nhận một loại công pháp tùy chọn thuộc tính, một thuộc tính ngẫu nhiên, một phù chú ngẫu nhiên…
“Ta xxx cái con mẹ cái hệ thống này, con cự thú của ta dùng để cua gái đấy ngươi lại dám lấy nó hù dọa ta, khốn nạn coi chừng ta đập nát ngươi”. Long tức giận dậm chân cả vùng đất kêu lên ầm ầm dữ dội. Biết mình quá chân nên hắn thù lại hoả khí tiến tới tìm khu rừng chết tiệt đó để diệt quái lên cấp. Bỏ lại mảnh đất đang từ từ vỡ nát, từ trong vết nứt xuất hiện một ánh mắt sắc bén nhìn phía sau lưng Long như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy, sau khi Long khuất xa, ánh mắt cũng đã biến mất, thay vào đó một thân ảnh đi ra trên người đầy cát bụi, nhìn kỹ sẽ thấy đó là một cô nương xinh đẹp tuyệt trần. Nàng điều hòa lại hơi thở lẩm bẩm.
“Ta đang luyện công ở dưới lại dám đạp ở trên, đầu ta không phải để thứ ruồi nhặng này đạp a, bất quá hiện tại ta phải hoàn thành xong cái này nếu không hơi khổ cho thân xác của ta, để ngươi thong dong chút cũng được”. Nói xong nàng tạo một cái lỗ trên mặt đất nhảy tọt vào trong biến mất.