Ma Vương - Quyển 10

Chương 115



Phần 115: Chủ Thần Tề Tựu…

Vừa ra khỏi giọt nước là chân tay Hàn Thạc lập tức khôi phục được hành động. Hắn hít một hơi rồi trầm mặt nhìn Thủy hệ nữ thần Mạn Nhu, nhưng cũng không lập tức trở mặt.

Lúc ở Hắc Ám thần vực hắn đã từng giao đấu với Ám Mông, biết rằng chưa dung hợp hoàn toàn thân ngoại hóa thân thì sẽ không phải là đối thủ của Thần cách Chủ thần. Mạn Nhu đột nhiên xuất hiện, lại còn dùng phương thức đánh lén cầm cố hắn trong giọt nước, hắn không thể giãy thoát ra ngoài cũng là chuyện bình thường. Mạn Nhu hẳn là không thích hắn lắm, vừa tới đã lợi dụng Thủy hệ thần lực cầm tù hắn, cho dù là không có ý giết hắn nhưng lại rắp tâm làm nhục hắn.

Hàn Thạc hiểu rõ lúc này không phải là lúc phát tác, chỉ đành ngấm ngầm nhớ kỹ hành động của Mạn Nhu ngày hôm nay, đợi khi bản thể của hắn tại Ma Ẩn cốc thoát thai hoán cốt rồi mới tính toán tới.

Thủy hệ Chủ thần Mạn Nhu, Hỏa hệ Chủ thần Tra Đặc Lý Tư, còn thêm ba người Ám Mông, Cổ Lạp Đa, Nội Tư Đặc đến đây khẳng định không phải là ngẫu nhiên. Hàn Thạc để ý một chút thì phát hiện ra trên người Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa không ngừng phóng ra lực lượng, trong không gian mù mịt tạo ra một không gian đạo muôn màu muôn sắc.

Rõ ràng là kẻ đang triệu tập các Chủ thần từ mọi khu vực chính là Thời Không Chủ thần.

Từng người một xuất hiện không không gian đạo giữa hư không. Tiếp đó, các Chủ thần khác lần lượt từ trong không gian đạo bước ra, tụ tập tại khu vực đặc biệt này.

Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã, Quang Minh thần A Tư Đình Tư, Sinh Mệnh nữ thần Lai Na, Thuỷ hệ nữ thần Mạn Nhu, Phong hệ nữ thần Bách Lệ Nhi, Hỏa hệ Chủ thần Tra Đặc Lý Tư, Lôi Điện Chủ thần Lãng Tư Lạc, Đại Địa Chủ thần Bách Cách Sâm, Hắc Ám Chủ thần Ám Mông, Tử Vong Chủ thần Nội Tư Đặc, Hủy Diệt Chủ thần Cổ Lạp Đa, Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa, tổng cộng mười đại Thần cách Chủ thần đều tề tựu nơi này.

Quang Minh thần A Tư Đình Tư vừa đến đã cười híp mắt liếc nhìn Hàn Thạc rồi gật đầu nói:

– Hay lắm, cũng hay là vẫn còn đứng ở phe đối lập.

Hàn Thạc biết hắn nói gì. Năm xưa khi Quang Minh thần hậu thuẫn thần thể của Cam Đạo Phu đã từng cảnh cáo hắn, muốn hắn không đụng đến Cổ Nhĩ, đã từng nói nếu Hàn Thạc động đến Cổ Nhĩ là sẽ trở thành kẻ địch của hắn ta. Đáng tiếc là Hàn Thạc vẫn đường ta ta cứ đi, giết chết Cổ Nhĩ tại Hỗn loạn ma đô (Thâm Cốc). Nếu không phải đạo thần ấn của hắn ta kịp thời xuất hiện, thì thần hồn của Cổ Nhĩ đừng hòng trốn thoát.

– A Tư Đình Tư, cho dù Hàn Thạc không đụng tới hắn thì hắn cũng chỉ có đường chết.

Thời Không Chủ thần nhíu mày nói:

– Cổ Nhĩ không ngờ cầm tù Mạch Kim Lợi bao nhiêu năm, hắn có kết cuộc ngày nay cũng là chuyện đương nhiên.
– Ha ha, Phí Nhĩ Nam Đa nhà ngươi chẳng lẽ phải tự mình ra tay sao?

A Tư Đình Tư cười ngất nói:

– Dựa vào lực lượng thần cách của ngươi mà giết chết Cổ Nhĩ tự nhiên là dễ như trở bàn tay, nhưng ngươi làm như vậy có phải là hơi quá phận một chút không?
– Ai nói ngươi là ta phải tự mình ra tay?

Phí Nhĩ Nam Đa nhướng mày nói:

– Tạp Lôi du hành thời không bao lâu nay đã sớm đạt tới cảnh giới Chủ thần. Hàn Thạc không giết Cổ Nhĩ thì khi Tạp Lôi trở về Ảo Không thành cũng sẽ tìm Cổ Nhĩ thanh toán. Hừ, không phải chỉ có người của ngươi mới có thể đạt tới cảnh giới Ngụy Chủ thần đâu.

Tạp Lôi là thành chủ của Ảo Không thành, nghe nói đã đạt tới cảnh giới Thượng vị thần hậu kỳ từ rất nhiều năm trước. Sau đó tu luyện bước vào con đường du hành thời không, biến mất một khoảng thời gian thật lâu, sau khi trở về Ảo Không thành năm năm trước, thực lực đã vững vàng nằm ở cảnh giới Ngụy Chủ thần.

– Hả? Ngươi nói Tạp Lôi hả, ngươi cho rằng hắn có thể giết Cổ Nhĩ sao?

Quang Minh thần cười khẩy nói:

– Thân thể Cổ Nhĩ đã được ta bồi đắp lại rồi, nếu ngươi đứng một phía với Hàn Thạc thì rõ ràng là tính đối địch với ta. Cứ xem đi, đến lúc Chúng thần chi chiến, ngươi cứ xem Cổ Nhĩ làm sao giết chết Tạp Lôi. À à, đừng nói ta không cảnh báo ngươi trước, lực lượng của Cổ Nhĩ đã khôi phục như cũ rồi.
– Ta cũng đang mong chờ đây. – Phí Nhì Nam Đa lạnh lùng lên tiếng, rồi sau đó không thêm lời gì nữa, chỉ nhìn về phía Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã, đường như đang đợi nàng ta nói gì đó.
– Phí Nhĩ Nam Đa cũng đã nói rồi, thời gian của chúng ta rất cấp bách.

Áo Nhĩ Sắt Nhã nhìn khắp mọi người một vòng, đến khi thấy họ đều chú ý mới tiếp tục:

– Chỉ còn thời gian hơn hai trăm năm. Vận Mệnh chi cảnh của ta vẫn còn thiếu nhiều lực lượng thần hồn. Chắc hẳn lúc gần đây các ngươi cũng cảm giác được hấp lực khổng lồ đến từ Thiên Không thành. Nếu không có thần hồn bổ sung Vận Mệnh chi cảnh, không cần đợi đến bà ta ra khỏi Thiên Không thành, thì thần cách của bọn ta cũng có thể không chịu khống chế mà bay thẳng vào Thiên Không thành. – Nghe Vận Mệnh nữ thần nói vậy, ai nấy đều trầm nét mặt. Phí Nhĩ Nam Đa cùng A Tư Đình Tư cũng không đấu khẩu với nhau nữa.
– Bố Lai Ân, ta biết bản thể của ngươi ở Ma Ẩn cốc vẫn đang tụ tập được một cỗ lực lượng của Chúng Thần đại lục mà bọn ta không thể vận dụng được. Trong thời gian hai trăm năm, ngươi có thể tiến bộ thêm một bước không? – Áo Nhĩ Sắt Nhã đột nhiên quay đầu nhìn Hàn Thạc rồi hỏi.
– Áo Nhĩ Sắt Nhã, hắn thật sự có thể phá kết giới của Thiên Không thành à? – Sinh Mệnh nữ thần Lai Na chen miệng vào.

Nghe nói vậy, ánh mắt mọi người đều tập trung giám sát Vận Mệnh nữ thần và Hàn Thạc, xem ra ai nấy đều để tâm tới chuyện này.

– Ngoài hắn ra, ta nghĩ không ra có ai khác trong vũ trụ này có thể giúp bọn ta.

Áo Nhĩ Sắt Nhã thản nhiên lên tiếng:

– Năm đó kẻ kia có thể đột phá trở ngại của hai vũ trụ để đến nơi này, Bố Lai Ân khẳng định cũng có thể khai mở kết giới của Thiên Không thành. Đây chính là lối thoát duy nhất của bọn ta.
– Chính ta cũng không chắc lắm.

Hàn Thạc xoa xoa tay cười khổ:

– Trong thời gian trăm năm, ta quả thật có thể tiến triển thêm một bước, nhưng ta không biết sau khi tiến đến bước đó thì có thể phá vỡ kết giới này hay không.
– Ngươi làm được mà.

Áo Nhĩ Sắt Nhã quát nhỏ một tiếng rồi nói:

– Năm xưa khi bà ta tạo ra kết giới của Thiên Không thành đã bị trọng thương, cho nên kết giới này không phải là hoàn mỹ. Từ sau khi ngươi đến Chúng thần đại lục, ta đã ngầm quan sát ngươi. Mỗi lần thực lực đề cao một cảnh giới là sẽ tăng vọt hẳn. Đến cảnh giới kế tiếp thì lực lượng của ngươi sẽ không thua kém mấy người bọn ta. Lực lượng đặc biệt kia của ngươi không thuộc về vũ trụ này, chắc là có thể khai mở Thiên Không thành.
– Bọn ta đều sẽ là đối thủ của bà ta sao? – Phong hệ nữ thần lẩm bẩm có chút bi quan.
– Có thể sẽ có người hoàn toàn biến mất khỏi vũ trụ này, nhưng bọn ta vẫn còn một hy vọng.

Áo Nhĩ Sắt Nhã trầm trọng quét mắt nhìn mọi người rồi trịnh trọng nói:

– Nếu như bọn ta ngay cả liên thủ vẫn không uy hiếp được bà ta, ta nghĩ bà ta đã sớm ra khỏi Thiên Không thành rồi, sẽ không đợi đến bây giờ.

Nghe Áo Nhĩ Sắt Nhã nói vậy, tất cả các Chủ thần đều gật đầu đồng ý với ý nghĩ của nàng ta.

– Xin giới thiệu với mọi người một người bạn mới.

Áo Nhĩ Sắt Nhã nhíu mày rồi nhìn sang Phí Nhĩ Nam Đa đề nghị:

– Phiền ngươi mang Hàn Hạo đến đây đi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...