Ma Vương - Quyển 10
Chương 124
Phe Vận Mệnh thần vực kéo tới đột ngột mà rút đi cũng không hề gây tiếng động.
Hai người Mạch Kim Lợi, Tạp Lôi vốn định chuẩn bị đánh một trận huyết chiến cho đã đời, dù sao thực lực của Vận Mệnh thần vực cũng đã thể hiện rồi. Hai người không dám coi nhẹ thực lực thần vực dám đối chọi lại với ba đại thần vực Quang Minh, Sinh Mệnh, Thủy, thần vực mạnh nhất tại Chúng Thần đại lục.
Sau khi xem hình ảnh ma pháp kính đặt trong tay, Mạch Kim Lợi lặng lẽ thu lại rồi cười khổ nhìn về phía lực lượng hủy thiên diệt địa của ba đại thần vực Quang Minh, Sinh Mệnh, Thủy đang không ngừng mất đi cao thủ kia, trong nhất thời không biết phải nói sao cho phải.
Trước giờ Mạch Kim Lợi vẫn biết Hàn Thạc nắm trong tay một lực lượng rất mạnh, nhưng lại không ngờ lực lượng này lại mạnh đến mức này.
Năm người bọn Hàn Kim, Hàn Thủy, Hàn Mộc, Hàn Hỏa, Hàn Thổ đều đạt tới cảnh giới Ngụy Chủ thần, dựa vào Thiên thi ngũ hành đại trận tận tình tàn sát bên ngoài Hỗn Loạn ma đô.
Cùng lúc đó Ma Ẩn cốc tiếp đón hai khách nhân.
Quang Minh thần A Tư Đình Tư, Thủy hệ nữ thần Mạn Nhu vừa vào Ma Ẩn cốc thì bản thể Hàn Thạc ở đáy cốc đã lập tức phát hiện được khí tức hai người, liền để thân ngoại hóa thân nhân tiện ở trong cốc bước ra tiếp đón.
– Thật là khách quý ha! – Hàn Thạc cười ha hả từ trong cốc nhìn về phía sắc mặt khó coi của Quang Minh thần A Tư Đình Tư cùng Thủy hệ nữ thần Mạn Nhu.
– Hàn Thạc, ngươi không tuân theo quy tắc! – Quang Minh thần A Tư Đình Tư không cười mà chỉ trầm giọng nói.
Cùng lúc đó bản thể Hàn Thạc ở đáy cốc cũng phát giác ra Sinh Mệnh nữ thần đã đến Hỗn Loạn ma đô phóng ra một luồng cuồng phong Sinh Mệnh vô cùng mạnh mẽ, trước hết là khôi phục lại linh hồn cho đám thần linh vẫn còn chưa mất đi linh hồn kia, sau đó lợi dụng cỗ cuồng phong Sinh Mệnh mạnh mẽ này để quấy loạn linh hồn Ngũ hành giáp thi, khiến bọn họ không thể tiếp tục hình thành Thiên thi ngũ hành đại trận.
Hàn Thạc biến sắc quát lớn:
– A Tư Đình Tư, Mạn Nhu, các ngươi làm vậy là ý gì!
Hàn Thạc vừa quát lên đã lập tức dùng không gian vị diện trong lòng bàn tay để liên hệ với Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa, Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa. Bốn người lần lượt xuất hiện ai nấy đều giận dữ nhìn trừng trừng lấy hai người Quang Minh thần A Tư Đình Tư, Thủy hệ nữ thần Mạn Nhu.
– Bên ngoài Hỗn Loạn ma đô, năm tên kia làm gì vậy?
Mạn Nhu cất tiếng lanh lảnh nói:
– Liên quân ba thần vực chúng ta có một nửa đã chết trong tay năm tên này. Ngươi không phạm quy thì là gì đây?
Mạn Nhu vừa hét lên thì bọn Phí Nhĩ Nam Đa, Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa vừa kéo đến sửng sốt, không rõ tình trạng thế nào, nghe Mạn Nhu nói vậy đành lộ vẻ kinh dị, còn Phí Nhĩ Nam Đa thì quay lại hỏi Hàn Thạc:
– Thật vậy à?
Hàn Thạc gật đầu rồi quay sang A Tư Đình Tư, Mạn Nhu quát:
– Năm kẻ này đều chỉ có thực lực Ngụy Chủ thần, căn bản không có ai có lực lượng thần cách! Trong đám thần linh các ngươi đưa tới cũng không ít cao thủ Ngụy Chủ thần, ta làm sao mà phạm quy chứ?
– Đơn độc mỗi tên trong năm kẻ đó thì đúng chỉ là lực lượng Ngụy Chủ thần, nhưng cả năm tên liên thủ lại đã tạo ra uy lực của một nửa thần cách!
A Tư Đình Tư nổi giận, mất đi bình tĩnh ngày thường lên tiếng:
– Theo thế này thì Chúng Thần chi chiến đánh làm gì, bọn chúng liên thủ năm người là đã có thể ngang dọc các đại thần vực, trận đại chiến này còn ý nghĩa gì chứ?
– Không sai!
Liền đó có tiếng hô nhỏ từ bên ngoài truyền đến, Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã đi vào Ma Ẩn cốc rồi nhìn Hàn Thạc nói:
– Lực lượng do năm người liên thủ lại, quả thật đã cao hơn một nửa thần cách rất nhiều, không phải chỉ là lực lượng của năm tên Ngụy Chủ thần bình thường! Hàn Thạc, cứ như vậy thì Chúng Thần chi chiến không có ý nghĩa gì đâu, mà ngược lại chính là Vùng đất hỗn loạn các ngươi loạn sát mọi người mà thôi.
Nghe Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã nói vậy, A Tư Đình Tư, Mạn Nhu liền vội vàng lên tiếng phụ họa, dùng lời lẽ danh ngôn chính thuận để trách mắng Hàn Thạc. Bốn người Phí Nhĩ Nam Đa, Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa chống lưng hắn, lúc này cũng lập tức cãi vã với bọn họ ầm ĩ cả lên. Sáu đại Thần cách Chủ thần cộng thêm Hàn Thạc, không ngừng tranh cãi với nhau trong Ma Ẩn cốc, nhất thời không phe nào chiếm được thượng phong cả.
– Theo quy lệ cũ, bỏ phiếu số đông đi! – Qua một hồi, Vận Mệnh thần vực thấy tranh cãi cũng không phải là biện pháp, đành quay sang đề nghị với Phí Nhĩ Nam Đa.
Phí Nhĩ Nam Đa biết có nhiều người bầu phiếu đối với bọn họ không có lợi lắm, nhưng cũng không còn cách nào. Quy củ bao nhiêu năm nay không thể thay đổi, ông ta chỉ đành tạo ra mấy không gian thông đạo, lôi các Thần cách Chủ thần khác tới Ma Ẩn cốc.
Quả thật không ngoài Hàn Thạc dự liệu, ngoại trừ cha con Hàn Thạc, các đồng minh Phí Nhĩ Nam Đa, Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa ra, đám Thần cách Chủ thần khác đều đem danh ngôn chính thuận ra chỉ trích hắn, nghiêm khắc muốn ngăn cản hành vi côn đồ kiểu này.
Hiện giờ gồm cả cha con Hàn Thạc thì cả thảy có mười bốn người có quyền quyết định, trong đó hết tám người phản đối, hắn cũng đành hết cách.
– Được rồi, từ giờ ta bảo năm người bọn họ không được liên thủ là xong, đừng nói là ta ăn hiếp các ngươi. – Hàn Thạc nhún vai, bất đắc dĩ trả lời.
– Không được, năm kẻ đó tuyệt đối không được tham chiến! Ta vừa để ý, bất kỳ hai người trong số bọn họ mà liên thủ thì thực lực không chỉ tăng đơn giản gấp đôi!
Sinh Mệnh nữ thần Lai Na nghiêm khắc nói:
– Ta không biết bọn họ làm sao làm được vậy, nhưng chỉ cần hai tên cùng ra tay, là bọn họ có thể tạo thành lực phá hoại vô cùng đáng sợ. Thêm một người, là uy lực tăng lên không chỉ mười lần. Năm người này tuyệt đối không thể tái chiến nữa!
Nghe nói vậy bảy Thần cách Chủ thần kia ai nấy đều hùa theo, sắc mặt ai cũng khó coi.
Bọn họ không phải lo lắng về năm tên Ngũ hành giáp thi. Cho dù cả năm Ngũ hành giáp thi liên thủ, hình thành Thiên thi ngũ hành đại trận thì cũng chỉ đạt tới lực lượng của một nửa Thần cách Chủ thần thôi, căn bản không phải là đối thủ của bất kỳ ai trong bọn họ.
Nỗi lo của bọn họ chính là Hàn Thạc. Quả thật là ma công do hắn tu luyện có thể tạo ra sinh mạng cho Ngũ hành giáp thi, lại có thể khiến Hàn Hạo đột biến tạo thành thần cách. Hàn Thạc cứ tu luyện ma công kiểu này, rốt cuộc sẽ đạt đến mức nào chứ?
Nghĩ tới năm đó Ma tôn Cổ Thiên Tà phá tan trở ngại vũ trụ, nguyên khí đại thương mà vẫn còn đánh Sáng thế mẫu thần trầm tịch đến giờ. Chỉ cần Hàn Thạc có một nửa thực lực của Cổ Thiên Tà, cho dù bọn họ có liên thủ giết chết Sáng thế mẫu thần, sợ rằng cũng không có biện pháp đối phó với hắn.
Nghĩ vậy nên phần đông Thần cách Chủ thần mới ngầm hạ quyết tâm, một khi khai mở chướng ngại của Thiên Không thành thì sẽ lập tức bằng mọi giá tiêu diệt Hàn Thạc, trừ đi mối lo tâm phúc hậu hoạn này.
– Không tham chiến thì không tham chiến, các ngươi đông người quá, ta tranh không lại các ngươi. – Hàn Thạc lạnh lẽo nhìn đám người này rồi hừ một tiếng.
Hắn để ý quan sát, phát hiện ra trong mười hai đại Thần cách Chủ thần, chỉ có Phí Nhĩ Nam Đa là một lòng đứng về phía hắn, ngay cả mắt của ba người Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa cũng bắt đầu lóe sáng.
Hàn Thạc thầm than một tiếng, trong lòng hiểu rõ lực lượng của Ngũ hành giáp thi đã khiến mười hai kẻ kia chấn động. Sợ rằng ngay cả ba người Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa cũng ý thức được chuyện này, khó lòng có thể trấn an bản thân, cho nên mới bắt đầu cân nhắc chuyện cần làm sau khi giết Sáng thế mẫu thần.
Hàn Thạc biết rõ lúc này không thể đụng chạm đến bọn họ, bằng không đến khi chuyện không hay xảy ra, sợ rằng kết giới Thiên Không thành còn chưa phá xong thì bên hắn đã tổn thương nguyên khí rất nhiều rồi.
– Ừm, cứ như vậy đi. Năm kẻ đó không thể tiếp tục tham chiến, chiến trận có thể đánh tiếp được rồi. – Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã quyết định.
– Áo Nhĩ Sắt Nhã, còn thiếu bao nhiêu? – A Tư Đình Tư chợt động tâm niệm.
Lần này ba đại thần vực Quang Minh, Sinh Mệnh, Thủy bị tổn thất nghiêm trọng dưới tay Ngũ hành giáp thi. Bọn họ khơi mào chiến tranh, đã có tổn thất không nhỏ ở Vận Mệnh thần vực. Sau đó Phong, Hỏa, Lôi Điện, Đại Địa còn cùng nhau đánh lén Quang Minh thần vực, khiến bọn họ bị trọng thương thêm. Ba bốn lần bị đả kích như vậy cho nên hiện giờ thực lực của ba đại thần vực bọn họ là hao tổn nhất.
Đến lúc này A Tư Đình Tư đành phải suy nghĩ cho ba đại thần vực, trong lòng cũng có ý muốn thối lui.
– Ta sắp xong rồi nhưng không biết bên hắn còn thiếu bao nhiêu. – Áo Nhĩ Sắt Nhã dường như muốn đổ cơn giận của mọi người lên mình Hàn Thạc, liền liếc mắt về phía hắn rồi thản nhiên nói.
– Ngươi còn thiếu bao nhiêu? – Cả ba người A Tư Đình Tư, Lai Na, Mạn Nhu đều nổi giận quát lớn với Hàn Thạc.
– Nhanh thôi, nhanh thôi… – Hàn Thạc có chút xấu hổ cười nói.
Hắn biết tâm tình ba người A Tư Đình Tư không khá lắm. Bốn đại Thần cách Chủ thần của Phong, Hỏa, Lôi Điện, Đại Địa vì chịu tổn thất trầm trọng tương tự cũng lộ bộ mặt khó coi. Nếu tự hắn nói câu trước là chết càng nhiều càng tốt thì sợ rằng cả đám sẽ đánh hội đồng hắn, đành phải thuận theo ý của Áo Nhĩ Sắt Nhã.
– Nếu Quang Minh thần vực không còn thần linh để sử dụng thì đừng trách ta không nói quy củ, khiến cho bọn ngươi ai nấy trong tay cũng không còn ai cả! – A Tư Đình Tư hừ một tiếng, phang một câu hung hăng như vậy rồi giận dữ bỏ đi. Hai người Mạn Nhu cùng Lai Na cũng hung hãn trừng mắt nhìn Hàn Thạc rồi theo sát A Tư Đình Tư mau chóng rời khỏi Ma Ẩn cốc.
Vẻ mặt đám Thần cách Chủ thần Đại Địa, Phong, Hỏa, Lôi Điện ai nấy cũng ngượng nghịu, chỉ hừ một tiếng rồi chia nhau đi vào thông đạo. Vận Mệnh nữ thần liếc xéo Hàn Thạc, vẻ mặt lộ nét quái dị, rồi cũng theo không gian thông đạo rời khỏi Ma Ẩn cốc như ba người A Tư Đình Tư.
– Vậy chút nữa là được rồi, sớm thu tay thôi.
Cổ Lạp Đa đi tới trước mặt Hàn Thạc, nói:
– Cứ theo tình thế này, ta e bọn kia không khống chế nổi mình nữa. Ngươi thấy sao?
– Ta từ trước đến giờ không phải là kẻ gây hấn, lúc nào cũng chủ trương hòa bình. Người khác không xâm phạm ta thì ta cũng sẽ không chủ động đối phó người khác! – Hàn Thạc xoa xoa tay biểu lộ bộ mặt thuần khiết nhất.
– Bọn ta đang nói hắn!
Nội Tư Đặc chỉ về hướng Hàn Hạo nãy giờ vẫn chưa lên tiếng:
– Lúc bọn ta đại chiến, Liệp thần giả trong khu vực mười hai đại thần vực đã thừa cơ đoạt lợi, tình hình vô cùng nghiêm trọng, không thể cứ vậy đâu.
– Ồ!
Hàn Thạc gật đầu rồi liếc mắt nhìn Tiểu Khô Lâu cười nói:
– Không có gì, các ngươi đều trở về đi. Chiến trận tại Đại Địa thần vực vẫn tiếp tục.
– Ừm. – Ba người Nội Tư Đặc gật đầu rồi lập tức kéo nhau đi vào không gian thông đạo.
– Ta vẫn luôn ủng hộ ngươi. – Đến khi nơi này chỉ còn lại cha con Hàn Thạc, Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa mới thản nhiên nói một câu rồi lập tức biến mất không tung tích.
– Tương lai sẽ chừa cho Thời Không thần vực một vị trí. – Sau khi Phí Nhĩ Nam Đa bỏ đi, Hàn Thạc há miệng cười rồi nói.