Mao Sơn ngoại môn

Chương 2



Phần 2

Hồng tò mò không biết lão đạo sĩ già đang làm gì, vừa nhảy vừa lẩm bẩm câu thần chú, liền hỏi:

– Này Vy, lão đạo sĩ đang làm gì vậy?
– À… Lão đạo sĩ đó đang đọc bùa xin phép thổ địa để động thổ xây nhà.
– A… Ngôn ngữ mà lão đạo sĩ đọc hình như không phải ngôn ngữ của nước ta?
– Tiếng Việt đấy.
– Sao mày biết đó là tiếng Việt? Mày cũng biết tiếng Việt à?

Tôi nhìn cô ấy mỉm cười nói:

– Bạn không nhớ cha tôi là người Việt Nam sao? Những câu chú đó là bài khấn vái thổ địa, hà bá vùng này hoặc ở vùng nào đó trên đất nước để ra mặt và xin phép động thổ…

Vừa nói tôi vừa giải thích cho cô ấy nghe về phong tục của Việt Nam, quê hương của cha tôi. Không ngờ những lời nói này của tôi lại lọt vào tai lão đạo sĩ đó. Khiến cho lão tò mò quay đầu lại nhìn tôi và Hồng. Nhìn thấy lão già đang nhìn chằm chằm vào tôi và cô ấy, tôi nhanh chóng nắm lấy tay cô ấy rồi rời đi. Chưa đi được bao lâu thì bị lão đạo sĩ chặn lại hỏi.

– Xin lỗi… Hai người có thể dừng lại một chút được không?

Tôi nhíu mày nhìn lão đạo sĩ rồi lên tiếng:

– Ông muốn nói gì với chúng tôi?

Lão đạo sĩ già nhìn chúng tôi từ đầu đến chân một lúc rồi nói:

– Các người biết phong tục tập quán của người Việt ta ưh…
– Vâng, tôi đã học về phong tục Việt Nam từ cha tôi, nhưng không nhiều.
– Cha của ngươi là người Việt Nam ưh?

Tôi chưa kịp trả lời câu hỏi của lão đạo sĩ thì Hồng giành lên tiếng nói:

– Đúng vậy… cha của bạn tôi là người Việt tên là Phương Lâm.

Lão đạo sĩ nghe đến cái tên Phương Lâm, sắc mặt tái nhợt, miệng run run, lắp bắp:

– Phương Lâm… không… không… không thể được…

Tận dụng cơ hội này, tôi và Hồng nhanh chóng chạy ra khỏi đây. Chạy được một lúc, chúng tôi dừng lại lấy sức, tôi nhìn cô ấy và nói:

– Cha tôi không phải là Phương Lâm. Bạn cũng biết Phương Lâm phải không?

Hồng thở hổn hển nói:

– Tao không biết, nhưng ngày đó tao nghe thấy bà ngoại và cha của mày nói về cái tên Phương Lâm. Cho đến hôm nay, tao vẫn chưa biết tên cha của mày, vì vậy tao mới nói với lão đạo sĩ già ấy rằng tên cha của mày là Phương Lâm.

Nghe cô ấy nói vậy, tôi thở dài và nói cha tôi họ trần, tên là Trần Quốc Lâm.

Tối hôm đó, khi đang ăn cơm, tôi hỏi bà ngoại về tên Phương Lâm, người tên Phương Lâm này là ai và có liên quan gì đến gia đình? Bà ngoại nhăn mặt hỏi khi nghe tôi hỏi điều này.

– Làm sao con biết cái tên này? Ai đã nói với con điều này?

Thấy không giấu được bà, tôi kể hết mọi chuyện, kể cả chuyện tôi phát hiện ra chiếc hộp gỗ giấu dưới bàn thờ. Bà ngoại thở dài rồi lên tiếng:

– Được rồi, nếu con đã phát hiện được cái hộp đó, bà sẽ kể cho con nghe mọi chuyện. Người tên Phương Lâm vốn là bạn đồng hành của cha con và cũng là đạo sĩ mao sơn. Cuốn sách và chiếc hộp gỗ đó cũng là của anh ta. Cha của con đã quen biết với anh ta trong quá trình đi tìm kiếm kho báu bị thất lạc của Tần Thủy Hoàng.

Nghe bà nhắc đến kho báu của Tần Thủy Hoàng, tôi thắc mắc không biết đó là gì nên hỏi:

– Bà ơi… báu vật đó là gì thế?

Bà nội đứng dậy, bước đến trước bàn thờ, thắp vài nén nhang rồi thở dài nói:

– Tần Vương chiếu cốt kính.
– Tần Vương chiếu cốt kính… nó là cái gì? Tôi lần nữa thắc mắc hỏi:
– Tần Vương chiếu cốt kính chính là chiếc gương trấn xác chết mà Tần Thủy Hoàng phát hiện được ở bãi biển cùng với một xác chết của một ông lão. Sau khi tìm được Tần Vương chiếu cốt kính, đêm hôm đó, Phương Lâm anh ta đã mơ thấy một điều gì đó vô cùng khủng khiếp. Thế là từ biệt cha của con và rời đi. Trước khi đi, anh ta đã đưa cho cha của con chiếc hộp gỗ này và bảo cha của con hãy giữ nó cho đến ngày anh ta trở về. Mãi không thấy anh ta trở về nên cha của con lên đường đi tìm kiếm thông tin của anh ta. Và từ đó không thấy cha của con trở về.

Kể đến đây bà ngoại thở dài buồn bã nói tiếp:

– Mọi chuyện xảy ra như vậy đều là do Tần Vương chiếu cốt kính gây ra. Còn phản ứng kinh ngạc của lão đạo sĩ khi nghe tên Phương Lâm anh ta thì bà cũng không biết. Việc con mở chiếc hộp gỗ đó ra và đọc được nội dung trong cuốn sách đó cũng là định mệnh.

Từ đó trở đi, tôi bắt đầu thực hành những gì được viết trong cuốn sách đó cho đến khi thành thạo.

Điều đáng nói ở đây là năm tôi 26 tuổi, đột nhiên bà ngoại mang về một chị gái cực kỳ xinh đẹp, chị ấy mới 30 tuổi, không biết bà ngoại đưa chị ấy từ đâu về.

Họ của chị ấy là họ Phạm. Tên là Phạm Hương.

Chị Hương bước tới bắt tay và trò chuyện làm quen với tôi. Trò chuyện một lúc, chị Hương nhìn tôi không chớp mắt, làm tôi tò mò không biết chị ấy nhìn tôi như vậy nên tôi hỏi.

– Chị Hương… có chuyện gì mà chị nhìn em ghê thế?

Chị Hương mỉm cười nói:

– Không có gì đâu vì em xinh xắn dễ thương quá nên chị nhìn em thôi.
– Ôi Chúa ơi… em không xinh xắn hay dễ thương gì cả… chỉ là một cô gái có làn da đen.
– Này… à… sao em lại nói thế… em phải tự tin chứ, sao lại hạ thấp mình như thế…

Chị Hương nhìn tôi một lúc rồi hôn miệng tôi, tôi nhẹ nhàng đẩy chị ấy ra rồi nói:

– Chị ơi… chúng ta mới gặp nhau chưa chi đã hôn miệng nhau rồi không nên.

Chị Hương mỉm cười nói:

– Được rồi! Xin lỗi em nha! Bây giờ chúng ta làm quen với nhau nhé, tôi tên Hương, tôi 30 tuổi.

Tôi cũng mỉm cười và lịch sự trả lời chị ấy:

– Không sao… hôn miệng nhau cũng là một cách để tìm hiểu nhau. Em tên là Trần Vy năm nay 26 tuổi.

Dứt lời, tôi và chị ấy hôn miệng với nhau, coi như là quà ra mắt.

Thấy chúng tôi hôn nhau lâu quá, bà nói:

– Được rồi, đừng hôn nhau nữa. Việc con gái hôn nhau như thế này là trái luật lệ.

Bắt đầu từ ngày hôm đó, tôi có thêm một người bạn bên cạnh, khiến tôi không còn cảm thấy cô đơn nữa.

Một ngày nọ, bà ngoại gọi tôi và chị Hương vào một căn phòng nhỏ. Bà đưa cho tôi một cái hộp nhỏ và nói:

– Bởi vì bà cả đời làm bà đỡ và cũng là thầy bói tiết lộ thiên cơ nên bị ngũ huyệt tam khuyết vì đã phạm chữ ‘Quan’, khi còn trẻ bà lấy chồng nhưng chồng mất sớm, sau này bà mới hiểu. Vì điều này nên bà không bao giờ kết hôn nữa! Bà để chiếc hộp này cho con, hãy nhớ kỹ, nếu chưa đến ngày đó, con tuyệt đối không được mở hộp ra nhìn, nếu không bà sẽ không tha thứ cho con! Đừng buồn, ai rồi cũng phải chết. Sau khi bà mất hãy chôn cất bà tại mảnh đất mà bà đã chọn. Ông ngoại của con cũng được chôn cất ở đó.

Sau đó bà quay sang chị ấy nói:

– Hương con hãy chăm sóc con bé giúp bà nhé…

Giọng bà ngoại tôi ngày càng nhỏ hơn. Tôi và chị Hương ngẩng đầu lên nhìn thì chỉ thấy bà nằm nhắm mắt mỉm cười rồi qua đời.

Bà ngoại… Tôi bật khóc, trong thâm tâm bà ngoại là người thân thiết nhất trên đời này và giờ đây bà đã đột ngột qua đời.

Theo sự sắp đặt của bà ngoại, tôi đã mời nhà sư đến chủ trì tang lễ và làm một bàn hương án, để giúp ông bà tôi đoàn tụ dưới suối Vàng.

Tôi và chị Hương cúi đầu cảm tạ mọi người. Chúng tôi đốt rất nhiều vàng mã và ngựa nhưng không thể làm bà nội sống lại. Hai người chúng tôi chỉ biết cúi đầu ngồi buồn bã.

Từ đó trở đi, tôi và chị Hương nương tựa vào nhau mà sống.

Lúc đó tôi đã mở một gian hàng nhỏ. Tôi bắt đầu gánh vác trách nhiệm tài chính trong gia đình, còn chị Hương đảm trách việc nhà, đi chợ và nấu nướng.

Thỉnh thoảng Hồng cũng ghé qua nhà tôi thăm hỏi. Từ ngày hôm đó, cô ấy dần dần không lui đến nhà tôi nữa. Tôi đã đến nhà cô ấy nhiều lần để hỏi thăm nhưng không bao giờ gặp lại cô ấy nữa. Khi hỏi hàng xóm thì tôi được biết là bọn họ đã chuyển đi nơi khác.

Thời gian thấm thoát trôi qua…

Việc kinh doanh của cửa hàng có rất ít khách hàng. Dù tôi vẫn cố gắng duy trì hoạt động, thậm chí nhận làm vàng mã, tay nghề rất tốt nhưng tôi tuyệt đối không đi xem phong thủy, xem bói, trừ tà. Vì thế việc kinh doanh ngày càng tệ hơn.

Về đạo pháp hay coi bói thì tôi đều biết hết, nhưng vấn đề là chỉ cần tiếp xúc với đạo pháp cũng đồng nghĩa với việc nhập môn chắc chắn sẽ phạm vào ngũ biệt tam khuyết.

Chị Hương thỉnh thoảng làm thêm cho một cửa hàng tạp hóa để kiếm thêm thu nhập cho gia đình.

Ngoài việc duy trì hoạt động của cửa hàng, tôi còn đảm nhận công việc Grab giao hàng. Một trong những số khách hàng nữ của tôi cũng hài lòng và thậm chí còn hứa sẽ trả nhiều tiền hơn.

Đôi lúc tôi cũng hơi kiêu ngạo, có lẽ vì tôi tài giỏi nên họ đối xử với tôi rất ưu ái.

Một ngày nọ, tôi lái xe như bay qua các con phố để giao hàng đến từng nhà… Ở căn biệt thự nơi tôi giao hàng, có một cô gái mới lớn đang học năm nhất đại học. Tôi thường xuyên đến đây để giao hàng nên cả hai chúng tôi đều biết mặt nhau. Cô ấy tên là Tuyết.

Nói chung là cô ấy cũng xinh, ít nhất là không đẹp bằng chị Hương của tôi nhưng cô ấy có tính cách rất tốt và hay mua quà cho tôi. Cô ấy thậm chí còn tặng tôi quà Pháp.

(Tặng quà pháp chắc chắn ai cũng biết).

Ngày hôm đó, cô ấy cùng bạn bè tập trung tại một địa điểm để tổ chức sinh nhật. Do uống say quá rồi không biết gì nữa.

Vừa vặn tôi đi ngang qua… bắt gặp cô ấy say rượu đến mức không đi nổi.

Thấy vậy, tôi dìu cô ấy đưa lên xe taxi.

Đột nhiên tôi nhìn thấy một luồng khí đen lạnh lẽo bay thẳng vào xe, sau đó xâm nhập vào cơ thể cô ấy nằm bất động.

Trong lòng tôi biết rất rõ thứ đó là gì, tôi phải làm gì bây giờ đây?

Tôi gọi điện cho chị Hương đến lấy xe. Sau đó tôi cũng lên xe và nói địa chỉ cho tài xế taxi, xe bắt đầu lăn bánh.

Tôi cảm thấy nhiệt độ trong xe ngày càng lạnh hơn, lạnh đến mức tôi rùng mình.

Liệu tôi có nên cứu cô ấy bây giờ không? Tôi đang thắc mắc, nhưng trước hết tôi cần phải tìm hiểu cái thứ nhập vào người cô ấy là gì đã.

Tôi thò tay vào chiếc váy ngắn lấy ra một chiếc khăn mỏng, bên trong là một lá liễu khô. Lá liễu thuộc cực Âm. Ngâm trong nước mắt trâu vài ngày, sau đó lấy ra và vẽ một pháp ấn lên trên rồi phơi khô. Khi sử dụng chỉ cần nhắm mắt lại chà sát vào mắt, sau đó có thể mở mắt âm dương trong ba ngày, sau ba ngày sẽ tự động đóng lại.

Từ nhỏ tôi đã nhìn thấy rất nhiều hồn ma của trẻ em. Kể từ đó, tôi chưa bao giờ mở mắt âm dương, nhưng hôm nay, tôi không thể ngồi yên nhìn cô ấy xảy ra chuyện.

Tôi nhắm mắt lại và đặt lá liễu lên mắt, và niệm chú khai nhãn âm dương, tôi từ từ mở mắt ra nhìn vào gương chiếu hậu.

Sau đó tôi nhìn thấy một nữ quỷ mặc áo trắng với mái tóc buông xõa nằm trên người cô ấy. Nữ quỷ đang hôn vào miệng cô ấy để hút thứ gì đó. Tôi biết, nó đang hút sinh khí của cô ấy.

Đúng lúc này, đột nhiên trong đầu tôi vang lên giọng nói của một cô gái:

– Nữ quỷ này có đạo hạnh tu vi rất mạnh, hãy cẩn thận.

Nữ quỷ này có hai cánh tay gầy như cây gậy, cánh tay dài và nhọn như móng vuốt hổ, tư thế trông cực kỳ đáng sợ.

Nó cảm thấy có gì đó, nó rời môi khỏi môi cô ấy ngẩng đầu lên và nhìn về phía tôi.

Mắt nó cứ nhìn vào kính chiếu hậu để quan sát tôi.

Đột nhiên tôi nổi da gà khắp người, mồ hôi đầm đìa, tim đập thình thịch, cảm giác như có vật gì đè lên ngực, khó thở lắm.

Tôi cau mày, khi nhìn thấy nó, từ nhỏ tôi còn chưa biết ma quỷ là gì nên cũng không sợ.

Ngày nào tôi cũng nghe kể chuyện ma trên mạng về đủ loại ma quỷ, thây ma, lệ quỷ… hỏi ai nhìn thấy mà không sợ chứ…

Từ khi còn nhỏ, tôi đã gặp vô số loại quỷ. Có thể nói có thể sống yên bình đến ngày hôm nay đã là điều rất may mắn rồi.

Tuy tôi đã tu luyện pháp trong sách và chưa bao giờ bắt đầu thực hành nó, nên tôi không biết phải làm như thế nào. Hiện tại nhìn thấy nữ quỷ này bộ dáng đáng sợ như vậy, trên người máu tươi chảy ra, nói không sợ hãi là nói dối.

Đúng như lời cô gái nói, nữ quỷ này rất ghê gớm, tôi cảm thấy toàn thân lạnh buốt, tim vẫn đập thình thịch.

Thế nên tôi phải giữ vẻ mặt bình thường, nó sẽ không để ý đến tôi. Bằng cách đó tôi có thể dễ dàng quan sát hành động và cử chỉ của nó.

Bởi vì trên người tôi có một thứ mà ma quỷ ghét nhất, đó là khí tức của người tu luyện, cho nên nó càng tránh xa tôi càng tốt.

A… Phải nói thêm một chút về khí tức, không phải khí tức của người tu luyện nào ma quỷ cũng sợ hãi.

Ví dụ: Khí tức đạo đồng thường có màu nhạt, không có một chút tu vi nào. Loại này ma quỷ không hề sợ hãi.

Còn khí tức của những người đã tu luyện nhiều năm là màu vàng kim, toát ra khí chất uy nghiêm. Loại này ma quỷ rất e ngại không dám đắc tội. Nếu không thì chỉ có con đường hồn siêu phách tán.

Nữ quỷ nhìn tôi đầy nghi ngờ một lúc. Nó có lẽ không ngờ rằng tôi sẽ nhìn thấy nó nên một lúc sau mới cúi đầu xuống áp môi vào môi cô ấy, tiếp tục hút lấy sinh khí của cô ấy.

Không biết con quỷ này đã bám theo cô ấy bao lâu rồi, nếu lâu thì nguy hiểm lắm.

Tôi giả vờ như không biết gì rồi đưa tay lên xoa trán. Nhưng mắt tôi vẫn dõi theo.

Rất nhanh, xe về tới nhà, tôi cõng cô ấy trên lưng, cô ấy nằm bất động như người chết, trên người có thêm một nữ quỷ.

Lúc này mẹ cô ấy nhanh chóng lấy chìa khóa mở cửa, tôi bế vào phòng ngủ.

Cởi giày ra và đắp chăn, khuôn mặt hiền hậu của người mẹ nhìn con gái ngủ ngon lành mà có vẻ yên tâm.

Nhìn thấy nữ quỷ cũng theo cô nàng lên giường không chịu buông, tôi cắn môi bực bội suy nghĩ.

Đang nghĩ ngợi thì mẹ cô nàng lên tiếng:

– Vy… cảm ơn, lần này làm phiền cô rồi!

Sau đó dẫn tôi ra ghế sofa ngồi, sau đó mở tủ lạnh lấy cho tôi một chai nước ngọt. Tôi nhận lấy rồi uống ừng ực.

– Cũng muộn rồi, tôi bật nước nóng cho cô tắm, nghỉ ngơi một lát rồi đi tắm nhé! Tối nay cô hãy nghỉ ngơi ở đây, sáng mai về.

Tôi mỉm cười cảm ơn rồi lấy điện thoại ra gọi về nhà để báo cho chị Hương biết hôm nay tôi không về được.

Lúc này, tôi và mẹ của cô nàng ngồi nói chuyện rất lâu thì bà ấy đứng dậy xin phép về phòng nghỉ ngơi.

Tôi ngồi quan sát phòng khách một lúc rồi vào phòng tắm bên cạnh để đi tắm. Khi đang tắm, cô gái bất ngờ xuất hiện khiến phòng tắm trở nên lạnh lẽo.

Cô gái áp sát vào lưng tôi và thì thầm những lời hay ý đẹp vào tai tôi. Rồi cô gái đưa tay chạm vào mặt tôi và hôn lên miệng tôi. Tôi và cô gái đứng dưới làn nước ấm hôn miệng với nhau say sưa. Tiếng hôn vang vọng trong phòng tắm.

… chóp chép… chóp chép…

Đang hôn miệng nhau với cô gái, thì nghe tiếng của mẹ cô nàng ở phòng khách vang lên:

– Vy… Sau khi tắm xong, ra ngoài ăn chiếc bánh do tự tay tôi làm.

Tôi đẩy miệng cô gái ra rồi trả lời:

– Dạ vâng.

Sau đó, tôi và cô gái tiếp tục hôn miệng nhau thêm một chút rồi bước ra khỏi phòng tắm. Thấy tôi trần truồng và không có gì để thay, bà ấy vội đưa cho tôi một bộ quần áo khác để mặc.

Sau đó bà ấy đưa cho tôi một chiếc bánh thật to và bảo tôi hãy lấp đầy cái bụng. Thực ra tôi đang rất đói nên đã lấy nó lên và ăn ngay.

Ăn xong, tôi nhìn bà ấy một lúc, có lẽ tôi cần phải cho biết biết sự thật để tránh gặp rắc rối về sau.

Tôi tiến lại gần bà ấy và thì thầm vào tai bà ấy:

– Thưa bà, tôi có chuyện muốn nói với bà, Tuyết cô ấy bị dính vào một nữ quỷ!

Trong lúc tôi đang nói chuyện với bà ấy thì cô gái bò lên người bà ấy và hít hít.

Tôi liếc mắt nhìn cô gái. Thấy tôi nhìn một cách nghiêm túc, cô gái không dám làm gì lỗ mãng, bỗng hóa thành một làn khói đen bay vào cánh hoa đào trên mu bàn tay tôi.

Khi nghe tôi nói, bà ấy mở to mắt và nhìn tôi đầy kinh hãi.

– Cái gì? Cô nói lại cho tôi nghe được không?

Tất nhiên, đối với bà ấy, con gái mình chính là mạng sống của mình, vẻ mặt của bà ấy lúc này giống như gà mái dang rộng đôi cánh để bảo vệ con mình.

Bà ấy thực sự là một người mẹ tuyệt vời, nhưng đáng tiếc là tôi thì không có.

Tôi thấp giọng hỏi.

– Bà có sợ nhìn thấy ma không?
– Cô có thể cho tôi gặp ma được không?

Bà ấy vừa nói vừa nhìn tôi với vẻ mặt ngạc nhiên không thể hiểu được.

Tôi gật đầu, thầm nghĩ, trong vòng ba ngày chỉ giúp bà ấy mở mắt âm dương, điều này không tính là gia nhập tông môn!

Bà ấy không hề tỏ ra sợ hãi và gật đầu nhanh chóng.

Tôi lấy ra một chiếc lá liễu ngâm qua nước mắt trâu đưa cho bà ấy và nói:

– Sau đó xoa cái này lên mắt và trong vòng ba ngày bà sẽ thấy ma quỷ!

Bà ấy lấy chiếc lá, lập tức xoa nhẹ vào hai mắt.

Tôi dặn dò dù có trông thấy thứ gì đi chăng nữa, vẫn phải tỏ ra thật bình thường, nếu không con nữ quỷ đó sẽ làm hại con mồi!

– Vy… Cô đi với tôi nhé!

Tôi gật đầu đồng ý và lấy hết can đảm để cùng bà ấy bước vào phòng ngủ của cô nàng, thực ra tôi cũng lo lắng vì trước đây tôi chưa từng trừ quỷ bao giờ!

Tiếng cánh cửa cọt kẹt mở ra, dưới ánh đèn đêm mờ ảo trước giường, tôi nhìn thấy một nữ quỷ, người đầy máu nằm trên người cô nàng, hút lấy sinh khí.

Nữ quỷ giữ chặt khuôn mặt của cô nàng bằng hai bàn tay dài như cây sậy, luồng khí quỷ dữ nồng nặc khiến cả hai chúng tôi rùng mình. Lúc này, bóng đèn trong phòng liên tục vụt tắt.

Tôi cảm thấy thân thể mẹ của cô nàng sắp sụp đổ nên tôi nhanh chóng ôm lấy và thì thầm vào tai bà ấy:

– Thưa bà, không phải bà bảo tôi mượn lược của cô ấy sao? Vậy nó ở đâu?

Vừa nói tôi vừa vỗ vai bà ấy bảo hãy giữ bình tĩnh, đừng hoảng sợ, nếu không sẽ bị nữ quỷ phát hiện.

Nói thật tấm lòng của người mẹ thật là vĩ đại, Một người nhát gan như bà ấy mà phải tỏ ra kiên cường dũng cảm, giả bộ như không có chuyện gì xảy ra, chỉ vào cái tủ đầu giường nói:

– Nó ở trong cái tủ đầu giường kia!

Tôi ngước mắt lên để tỏ ra rằng không cần phải sợ hãi. Sau đó tôi bước tới chiếc bàn cạnh giường ngủ để quan sát. Nữ quỷ luôn tập trung vào việc hấp thụ sinh khí và lờ đi tôi và bà ấy.

Sau khi quan sát một lúc, tôi kéo tay bà ấy ra khỏi phòng ngủ và nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Khuôn mặt tái nhợt của bà ấy tràn ngập sự kinh hoàng. Tôi nhanh chóng đỡ bà ấy ngồi xuống ghế sofa, không kiềm chế được nỗi sợ hãi mà ngã xuống ghế, còn dùng tay bịt miệng mình lại để không cho mình hét lên.

Tôi lặng yên ngồi ở một đầu ghế suy nghĩ cách trục con quỷ này ra khỏi người cô nàng.

Hồi lâu sau, cô mới lấy lại bình tĩnh, lập tức ngồi dậy, quỳ xuống đất, cúi đầu trước mặt tôi nói:

– Vy… Tôi cầu xin cô hãy cứu Tuyết… nếu con bé có chuyện gì, tôi không thể sống nổi nếu không có con bé! Tiền! Đúng rồi, tôi có tiền, tôi có hơn 19 triệu đồng, tôi sẽ đưa hết cho cô nhờ cô mời cao nhân, chỉ mong cô có thể cứu được con bé…

Bà ấy thật sự rất sợ hãi! Tôi nhanh chóng đỡ dậy, hôn nhẹ lên miệng bà ấy rồi nói:

– Không cần phải vậy, tôi sẽ áy náy trong lòng… Thưa bà, thực ra tôi chỉ giúp bà nhìn thấy ma thôi, tôi không biết trừ tà. Nhưng theo tôi được biết, tình huống này căn bản không cần để ý, có thể ngày mai nó sẽ tự động rời khỏi, Tuyết tự nhiên sẽ trở lại bình thường, nhiều nhất chỉ là bệnh một đoạn thời gian mà thôi, không có vấn đề lớn gì!
– Nhưng nếu nó từ chối rời đi thì sao?

Bà ấy nhìn tôi và nói.

– Vậy… nửa tháng nữa tính mạng của Tuyết sẽ gặp nguy hiểm!

Tôi đã trả lời thành thật.

Bà ấy ngồi dậy một cách buồn bã, và tôi thấy rằng bà ấy thực sự rất buồn.

– Đừng nản chí, nếu hai ba ngày nó không chịu rời đi thì chúng ta có thể đi mời thầy đuổi nó đi!
– Ừ, lời cô nói rất có lý!

Tôi bước tới đỡ bà ấy ngồi lên ghế và chúng tôi hôn miệng nhau thật chậm rãi. Trong lúc đang hôn nhau, bà ấy đặt ngón tay lên môi tôi và nói:

– Vy… Nếu không phiền thì cứ gọi tôi là cô Lan hoặc là dì Lan cũng được! Tôi chẳng qua mới 50 tuổi thôi. Chứ gọi bằng bà thì già quá.

Tôi thực sự thấy mềm lòng, nhưng khi Tuyết gọi tôi là chị, tôi gọi mẹ cô ấy là cô cũng có lý.

– Cô Lan, cô đừng lo lắng quá, tạm thời đừng hôn nhau nữa mà hãy nghe tôi nói, bởi vì việc này có liên quan đến tính mạng của Tuyết.

Quả nhiên, khi biết tính mạng con gái mình bị liên lụy, cô Lan thì bình tĩnh lại và nghe tôi nói.

Vừa nói, vừa quan sát cô Lan, tôi mơ hồ hiểu được cô Lan dường như không mấy tình cảm với chồng, nhưng đối với con gái, thì cưng như cưng báu vật. Sẽ không ngần ngại bỏ tính mạng ra để cứu con gái mình.

Đột nhiên cô lan nhìn tôi chăm chú rồi từ từ đưa môi lại gần môi tôi, làm tôi cảm thấy… Cô Lan lại muốn hôn nữa. Vì vậy tôi nhắm mắt lại để chuẩn bị tận hưởng.

Đột nhiên, môi cô Lan dừng lại cách môi tôi khoảng hai tấc và nói:

– Vy, tôi biết cô không phải người bình thường! Nếu không thì làm sao có thể nhìn thấy ma được…

Nói xong, cô lan không chút do dự hôn miệng nhau với tôi lần nữa rồi quay người nhìn vào phòng ngủ.

Tôi mỉm cười và nói:

Cô Lan, đừng nghĩ nhiều quá. Khi tôi còn nhỏ, bà ngoại đã đưa tôi đến Mao Sơn, nhưng tôi chưa bao giờ học được bất kỳ Đạo thuật nào, tôi chỉ có thể nhận biết ma quỷ chứ không thể giết chúng!

– Vậy cô có quen biết thầy nào không?

Tôi không biết phải trả lời thế nào. Tôi biết một ông thầy cao tay ấn, là sư phụ của tôi nhưng ông già ấy đã đuổi tôi đi và phớt lờ tôi. Còn những thứ tôi tu luyện trong cuốn sách thì tôi chưa từng dùng thử.

– Tôi biết một thầy cao tay ấn nhưng ông ấy không thèm để ý tới thế sự nữa.

Cô Lan nghe những lời tôi nói mà rất buồn và không nói gì thêm. Cả hai chúng tôi cứ ngồi như vậy suốt đêm. Tôi thực sự mệt mỏi và không biết mình đã ngủ từ khi nào.

Khi tôi chìm vào giấc ngủ, cô Lan ngồi cạnh tôi và nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến. Sau đó hôn lên miệng tôi một cách chậm rãi và say đắm.

Sáng ngày hôm sau, khi mở mắt ra, tôi không còn nhìn thấy cô Hồng nữa, tôi vội ngồi dậy và thấy cô Hồng đang đứng trước cửa phòng ngủ của con gái của mình, trầm ngâm suy nghĩ.

Nghe tiếng bước chân, cô Lan quay lại nhìn tôi, thấy vậy, cô Lan bước tới hôn lên môi tôi rồi nói:

– Tôi vừa vào thì thấy nữ quỷ hôn miệng con bé rồi biến mất. Nó đã đi rồi à?

Tôi bước sát tới giường vạch mi mắt của cô nàng để kiểm tra, bất chợt tôi phát hiện ra đồng tử của cô nàng đã thu nhỏ lại chỉ bằng đầu cái kim, đây chính là biểu hiện của một người đang trong trạng thái thôi miên.

– Không xong rồi…

Cô Lan hốt hoảng hỏi tôi:

– Sao thế Vy… con bé có chuyện gì ưh?
– Nữ quỷ còn chưa đi, cũng không nhìn thấy nữ quỷ, chỉ là ban ngày dương khí mạnh nên sẽ không xuất hiện. Có lẽ nó ẩn nút ở đâu đó và mặt trời lặn vào ban đêm, rồi nó xuất hiện. Có rất nhiều âm khí của ma quỷ và oán giận trong căn phòng này… Tôi sinh ra để có thể cảm nhận được năng lượng tà ác và oán giận! Cô Lan nhanh gọi điện bảo ông chồng về ngay, đồng thời nhờ thầy trừ tà trừ tà ngay.

Nếu chậm trễ không đến nửa tháng, Tuyết, cô nàng hôn mê bảy ngày như vậy, dương khí trong cơ thể sẽ khô cạn, rồi chết.

Lúc này tôi cũng rất bối rối, hình như tình huống này không phải do nữ quỷ này ngẫu nhiên đến hãm hại cô nàng.

Đây nhất định là nó muốn giết nàng vì cái gì! Chẳng lẽ gia đình cô Lan đã làm gì đắc tội với con quỷ này sao…

Cô lan nghe tôi nói thì hoảng sợ đến mức lắc mạnh con gái, đồng thời hét lên. Nhưng cô nàng vẫn nằm bất động, thậm chí bị dội gáo nước lạnh vào mặt, vẫn bất tỉnh và không phản ứng.

Tối hôm qua, sau khi cô lan hôn miệng tôi, đã gọi điện cho ông chồng, lúc này cô Lan như người điên cầm điện thoại bấm số.

Sau đó, cô Lan không chút do dự cúp điện thoại, ngồi xuống cạnh cô nàng, đồng thời vươn tay vuốt ve mái tóc dài óng ả đó, cử chỉ yêu thương, kèm theo một nụ hôn lên môi.

Sau đó cô Lan giận dữ chửi bới:

– Lão khốn nạn, con gái đang gặp nguy hiểm mà lão vẫn không về? Nếu con gái xảy ra chuyện gì, lão sẽ không yên tôi!

Tôi ngồi xuống bên cạnh và cùng cô lan hôn miệng với nhau một chút. Tôi biết ông ấy sắp về đến nên ở đây không tiện cho tôi. Vì thế tôi nói lời tạm biệt và rời đi.

Sau đó nhét cho tôi 1 triệu đồng, nói muốn trả ơn cho tôi.

Số tiền quá cao nhưng dù sao tôi cũng nói với cô lan rằng Tuyết bị quỷ ám nên tôi nghĩ sẽ không có vấn đề gì.

Về đến nhà, tôi vẫn bồn chồn không hiểu tại sao mình lại cảm thấy bất an đến thế. Không suy nghĩ nhiều, tôi vào phòng tắm đánh răng súc miệng, sau đó thay quần áo sạch sẽ, khoanh chân ngồi xuống và tịnh tâm lại.

Sau đó, tôi bảo chị Hương lấy ba chiếc đĩa sạch đặt lên bàn, rồi tôi bày trái cây ra đĩa.

Tôi thắp hương, tôi khấu đầu ba cái, thành tâm.

Sau đó tôi lấy một mảnh giấy màu vàng và một bát rượu cao lương nồng độ cao, bỏ chu sa vào đó, lúc này tôi bắt đầu chuẩn bị vẽ bùa.

Không biết tại làm sao tôi lại làm như vậy, tựa như chỉ có làm như vậy tôi mới thấy yên tâm.

Tôi vẽ ra một số bùa diệt quỷ, đây là bùa tấn công, trước đây tôi chưa từng thực hành, nhưng vì lần này Tuyết gặp yêu quái nên tôi mới bạo dạn thực hiện.

Mồ hôi trên trán tôi chảy xuống như thác nước, chị Hương đứng bên cạnh nhìn thấy cũng lo lắng cho tôi, nhưng lại không dám làm phiền trong lúc tôi đang tập trung vẽ bùa niệm chú:

– Thiên địa âm dương, lệnh xuất thần phục, hạ bút vận thần, trấn áp quỷ yêu, cấp cấp như mệnh lệnh!

Cây cọ bút long trong tay tôi nhảy múa như bay, không ngừng nghỉ, trong đầu nhớ lại câu thần chú và hình ảnh lá bùa, tôi vẽ nó lên giấy.

Cuối cùng thì lá bùa cũng đã hoàn thành và tôi cảm thấy hơi mệt.

Lá bùa vừa được vẽ ra, một luồng ánh sáng vàng lóe lên, sau đó từ từ mờ dần và biến mất.

Nếu lá bùa được vẽ ra mà không có ánh sáng vàng thì tất nhiên là thất bại.

Sau sáu giờ khổ luyện, tôi đã vẽ được tổng cộng chín lá bùa, cảm thấy quá mệt mỏi, quyết định sau bữa tối tôi lại tiếp tục vẽ thêm vài lá bùa hộ thân.

Sau khi ăn cơm xong, tôi tiếp tục cắm cúi vẽ bùa. Bùa hộ thân đương nhiên là phải dùng một loại chú ngữ khác, tôi vừa vẽ vừa niệm chú.

Sau khi vẽ bùa xong, tôi cởi trần truồng lên giường nằm nghỉ và ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Lúc này, chị Hương đang ngồi ở mép giường, nhìn tôi trìu mến, rồi cúi người xuống hôn lên miệng tôi. Hôn miệng tôi được một lúc, chị ấy đứng dậy rời đi, không dám quấy rầy giấc ngủ của tôi nữa.

Lần này tôi đã ngủ rất lâu và tỉnh dậy cho đến khi điện thoại reo. Tôi nhận ra rằng tôi đã ngủ cả ngày lẫn đêm. Đã tám giờ tối rồi, tại sao lại có người gọi cho tôi vào lúc này?

Tôi nhấc điện thoại lên nhìn, tôi choáng váng, đó là cô lan, mẹ của Tuyết!

– Tuyết nó… Vy, cô ở đâu thế? Đến đây mau, Tuyết con bé điên rồi! Tôi mời mấy thầy trừ tà đến, nhưng đều bị con bé bóp cổ, nếu tôi không xông vào thì đã xảy ra án mạng… hu… hu… Vy, mau đến đây đi, tôi cầu xin cô, hu… hu…

Tôi giật mình, đúng lúc này, trong điện thoại vang lên giọng một người đàn ông:

– Vy… Tôi xin lỗi vì đã làm phiền, nhưng tôi thực sự không còn lựa chọn nào khác! Tôi thuê ba thầy trừ tà từ bên ngoài đến để trừ quỷ nhưng vô ích. Nếu cô có cách để cứu con gái tôi, bao nhiêu tiền cũng được…
– Yên tâm, không cần tiền, bé Tuyết… Tôi coi như em gái của tôi, chờ một lát, tôi sẽ tới ngay!
– Vậy mọi sự đành nhờ cô rồi!

Nói xong ông ta ngắt điện thoại.

Tại sao như vậy chứ? Ả ta chỉ là một con quỷ bình thường thôi, không thể hung dữ như vậy được? Tôi gãi đầu, đầu óc hỗn loạn, xem ra sự việc không đơn giản như tôi nghĩ.

Nghĩ nghĩ nhưng không nghĩ ra, không có thời gian nghĩ ngợi, vội vàng mặc bộ váy ngắn sơ sài, đeo ba lên lưng, rời khỏi nhà. Đi được một đoạn, tôi chợt nhớ ra mình chưa kịp mặc quần lót và định đi về nhưng thời gian không cho phép nên bỏ qua vấn đề đồ lót.

Khi tôi tới nhà cô Lan thì đã hơn chín giờ tối. Vừa bước vào trong, tôi lập tức choáng váng. Quỷ khí trong căn phòng này đã mạnh hơn rất nhiều so với lúc tôi rời đi, đây là dấu hiệu cho thấy oán khí sắp bùng nổ, tuy nhiên hiện tượng này không thể xảy ra mà không có nguyên nhân, nhất định phải có nguyên nhân!

Vừa bước vào cửa, tôi chưa kịp nói gì thì cô Lan đã lao tới hôn lên miệng tôi. Mới hơn một ngày trước, ta cảm thấy thân thể cô Lan đã yếu đi rất nhiều, ba ngọn lửa sinh mạng cực kỳ yếu ớt chứng tỏ, quỷ khí tác động rất lớn đến cơ thể.

Tôi và cô Lan hôn miệng với nhau được một lúc thì cô Lan nói:

– Vy, cô đến rồi, tôi lo quá, ba thầy trừ tà đã bỏ trốn, không ai dám tiếp tục, họ nổi tiếng nhất thành phố nhưng đều thất bại, họ nói sức không đủ để đối phó với nữ quỷ này. Họ bảo tôi đi hỏi những người khác mà bây giờ tôi không biết phải làm sao? Hu… hu…

Cô Lan đã không còn khống chế được cảm xúc nữa rồi, ôm mặt khóc lóc.

Ông Chồng cô Lan sắc mặt u ám hôn lên miệng cô Lan để an ủi rồi mời tôi vào nhà.

– Cô Lan, cô đừng khóc, đừng sốt ruột, Bé Tuyết đâu rồi?

Tôi an ủi cô Lan mấy câu, sau đó quay sang nhìn ông chồng.

Ông ta có khuôn mặt vô ơn, chiếc cằm lồi, chiếc mũi khoằm, đôi mắt hẹp, nhìn chung ông ta có dáng vẻ của một kẻ vô đạo đức. Vì thế tôi không có thiện cảm với ông ta.

– Con bé nấp trong tủ đứng, nó không chịu ra ngoài, nó cứ ở bên trong đó mà kêu gào trả lại con cho nó, cũng không biết được đã xảy ra việc gì.

Tôi trả lời lạnh lùng:

– Tuy rằng tôi không biết, nhưng tôi có thể quan sát!

Thực sự tôi rất nghi ngờ. Sở dĩ cô Lan tin có ma nên tôi mở mắt âm dương và cho nhìn thấy nữ quỷ. Nhưng ông ta là dân trí thức, có học vấn cao về khoa học. Đối với tôi, việc đầu tiên là cô Lan nói con gái mình bị quỷ ám chắc chắn ông ta sẽ phản ứng. Và kiên quyết đưa Tuyết đi bệnh viện.

Nghĩ vậy tôi liền đẩy cửa phòng ngủ bước vào.

Vừa bước vào trong phòng ngủ của cô nàng, khí lạnh trong phòng khiến cho tôi phải rùng mình, phía đầu giường ngọn đèn vẫn đang bật sáng, rèm cửa sổ bị đóng rất chặt, quỷ khí nồng đặc trong gian phòng.

– Hu… hu… hu, đứa con tội nghiệp của tôi… trả lại con cho tôi… hu… hu… Tiếng kêu khóc từ trong tủ quần áo phát ra…

Toàn thân tôi run bắn cả lên.

Đây không phải là tiếng của Tuyết, Đó là một giọng nữ lạ mà tôi chưa bao giờ nghe thấy trước đây.

Tôi lấy tấm bùa hộ thân ra khỏi ba lô và cầm nó trên tay.

Việc tôi sử dụng bùa hộ thân để không bị vi phạm giới luật, tôi chỉ muốn biết Tuyết rốt cuộc bị gì.

– Con của ta… hãy trả con cho ta… hu… hu…

Nữ quỷ trong cơ thể Tuyết không ngừng khóc, tiếng khóc vô cùng đáng thương.

Trong đầu tôi vang lên một câu nói rằng nhất định phải cứu Tuyết, nên tôi lấy hết can đảm mở cửa tủ ra.

Cót két… cót két… Cánh cửa tủ được mở ra, trong bóng tối, một đôi mắt lạnh lùng trong tủ nhìn tôi chằm chằm.

Tôi suýt hét lên.

Một hình bóng cô gái ngồi cuộn tròn, toát ra tà khí nồng nặc, trên mặt nổi gân xanh kèm theo hai cặp răng nanh, hai cánh tay chi chít những móng vuốt dài màu đen.

Thật là khủng bố quá đi, đôi mắt mang theo sự oán hận vô biên, tôi có cảm giác như con nữ quỷ này sẽ nhào đến bóp vào cổ tôi!

Thấy vậy tôi lùi lại mấy bước mở miệng lên tiếng, bàn tay trái cố tình để lộ ra đạo phù chú màu vàng.

Tay phải tôi bấm chỉ quyết, bất kỳ lúc nào cũng sẵn sàng niệm chú để phát động lá bùa.

Nữ quỷ cảm nhận được sức mạnh của lá bùa trên tay tôi nên không lao ra ngoài. Đôi tay của nó giơ ra những móng vuốt sắc nhọn, sẵn sàng phòng thủ. Lúc này, nó cũng ngừng khóc và chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt oán hận chứa đầy hận thù.

Tôi ngơ ngác nhìn nó với thái độ khó hiểu. Bởi vì mới mấy ngày trước nó đâu có có ý định này?

Nhập vào cơ thể con người là chuyện ma quỷ bình thường không thể làm, không những quỷ khí sẽ bị thất thoát rất nhiều, không phải ai quỷ cũng nhập.

Việc cô nàng bị quỷ nhập vào thân hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của tôi.

Tôi hỏi nữ quỷ một cách nghiêm túc:

– Cô là ai và tại sao lại nhập vào cơ thể Tuyết…

Lúc này, nữ quỷ trong người cô nàng bay đến áp sát mặt vào mặt tôi và cách môi tôi khoảng hai inch. Chỉ một chút nữa là sẽ chạm vào nhau.

Chuyện này xảy ra quá bất ngờ nên tôi phải lùi lại vì quá sợ hãi. Nhưng tôi vẫn cố gắng tỏ ra cứng rắn và giữ thái độ bình tĩnh.

Nữ quỷ này lúc này nó không có ý định tấn công tôi nên tôi cũng không còn sợ hãi nữa.

Nó đứng đó nhìn tôi một lúc lâu rồi áp môi vào môi tôi và nói một cách ai oán:

– Trả lại con tôi cho tôi… Trả lại con tôi cho tôi…

Trong khi tôi và nó đang hôn miệng nhau, nó dùng ý thức để kể lại một câu chuyện…

Tôi cũng dùng ý thức của mình nhẹ nhàng hỏi lần nữa:

– Vậy tại sao không đi gặp trực tiếp ông ấy…
– Trên cổ ông ta có tượng Bồ Tát che chở, tôi không thể lại gần được!

Sau đó nó lại bay vào tủ, đóng sầm cửa lại, tiếp tục khóc…

Lúc này tôi mới nhận ra chiếc váy ngắn mình đang mặc đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, tình thế vừa rồi quá nguy hiểm. May mắn thay, nó chỉ muốn hôn miệng nhau với tôi và kể cho tôi nghe câu chuyện.

Tôi lau mồ hôi rồi chầm chậm lùi lại và bước ra ngoài. Tránh gây động tĩnh đến nó.

Vừa mở cửa, tôi ngồi phịch xuống đất, thở dốc như cá thiếu dưỡng khí.

Nhưng tôi chưa kịp thở thì vợ chồng cô Lan đã lao tới chỗ tôi. Họ nhìn tôi lo lắng.

Vì cuộc trò chuyện giữa tôi và nữ quỷ là bằng ý thức thông qua hôn miệng nhau nên họ không thể nghe thấy gì khác ngoài tiếng hôn nhau. Thấy tôi như vậy, họ rất sợ hãi.

Tôi ngồi một lúc để lấy lại hơi thở thì hai người họ giúp tôi ngồi xuống ghế. Cô Lan rót cho tôi cốc nước, tôi uống một ngụm rồi tiếp tục ngồi thở.

Tôi nhìn hai người rồi cất tiếng nói:

– Bé Tuyết bị nữ quỷ nhập vào thân rồi!
– Có cách nào trừ khử nó không… Vừa rồi cô và nó hôn miệng với nhau à?

Tôi nhìn về phía căn phòng và chậm rãi trả lời:

– Đúng… Tôi có cách này… lúc nãy Tôi và nó vừa hôn nhau xong. Đồng thời nó muốn lấy mạng ông!

Cô Lan quay sang ngơ ngác nhìn ông ta với thái độ không hiểu.

– Là ông! Là ông tạo nghiệt dẫn oan hồn tới, có phải không?

Cô Lan như một người điên cứ thế đánh vào ngực ông ta.

Tôi không ngăn cản, chỉ lặng yên ngồi nhìn hai vợ chồng họ.

Ông ta không hề chống cự mà để cho cô Lan đánh. Một lúc sau, mới từ từ kể lại một chuyện bí mật đã giấu kín nhiều năm.

Trong những năm kinh tế khó khăn, ông ta kết thân với đám côn đồ và trộm cắp, hầu hết đều là cặn bã của xã hội, trong đó có một kẻ chuyên buôn lậu rau muống.

Bọn họ hợp tác kinh doanh… Nghề nghiệp của họ là đánh cắp thi thể phụ nữ và bán cho những người cần kết hôn để tổ chức đám cưới âm.

Đây là một hành động cực kỳ tàn nhẫn nhưng lại mang lại lợi nhuận cực lớn. Hãy nghĩ mà xem, nếu may mắn khai quật được một thi thể mà không bị phát hiện, bạn có thể kiếm được 20.0000 Đến 30.000 Đôla.

Khi đạt được mục tiêu, ông ta xin phép rửa thanh kiếm khỏi tay và không bao giờ làm công việc đó nữa.

Lần kinh doanh đầu tiên diễn ra suôn sẻ và cả hai đều kiếm được rất nhiều tiền, nhưng đến lần kinh doanh thứ năm, rắc rối lớn bắt đầu.

Lần này, khi thi thể được đào ra khỏi quan tài, cả hai người đều vô cùng bàng hoàng.

Đó là một xác chết xinh đẹp của một phụ nữ đang mang thai với cái bụng, nếu có thai mà bán cho người khác làm đám cưới thì không đáng tiền và cũng không có ai mua.

Ông ta đã nghĩ ra một ý tưởng. Chính vì ý định này khiến gia đình gặp rắc rối.

Đó là ông ta dùng dao rạch bụng người phụ nữ, lấy bào thai ra rồi khâu phần bụng lại. Tất nhiên vẫn có thể lừa người mua bằng cách mặc lại quần áo cô dâu vào người. Trước đó, ông ta đã làm một điều cực kỳ kinh tởm. Đó là làm tình với thi thể người phụ nữ đó.

Sau đó, thi thể người phụ nữ cũng được bán với giá cao, cả hai đều nhận được số tiền lớn, sau sự việc đó họ không làm nữa.

Nghe xong tôi và cô Lan đều chết sững nhìn ông ta.

Ọe… ọe… ọe…

Cô Hồng không chịu nổi nữa lao vào nhà tắm, ôm bụng nôn ói.

Lúc này tôi mới nghiêm túc nhìn ông ta, sau đó chậm rãi đưa môi mình đến gần môi của ông ta rồi nói:

– Ông đã làm nhiều chuyện quá đáng, thậm chí còn động vào xác phụ nữ mang thai, tôi thật sự không biết phải nói sao với ông nữa.

Ông ta nghĩ tôi muốn hôn nhau nên ông ta đặt môi mình lên môi tôi và hôn tôi. Nhưng sau khi hôn được một lúc, tôi chặn môi ông ta và nói tiếp:

– Nữ quỷ luôn dõi theo ông và người đó, ngày ngày nuôi dưỡng mong muốn trả thù vì nỗi ám ảnh quá sâu nên không muốn đầu thai. Khi nó đủ mạnh, nó sẽ trả thù. Trước đó là người kia, năm nay đến lượt ông!

Nghe đến đây, sắc mặt của hắn đột nhiên tái nhợt. Ông ta nhắm mắt đau đớn, rời khỏi môi tôi ra và nói:

– Trong trường hợp này, tôi sẽ dùng mạng sống của mình để đổi lấy mạng sống của con gái tôi!

Tôi không đáp, chỉ ngồi hôn miệng với ông ta một lúc rồi nhìn ông ta và đưa ra kết luận.

– Loại oán hận này quá sâu, đồng thời ông lại xúc phạm đến ma quỷ, đây là một điều cấm kỵ lớn, khó trách những thầy trừ tà đó không chịu giúp. Bởi vì điều này không hề đơn giản, đây là sự can thiệp của nghiệp lực.
– Cảm ơn cô…

Sau đó tôi và ông ta tiếp tục hôn miệng với nhau, đúng vào lúc này cô Lan trong phòng tắm bước ra, nghe thấy tôi nói vậy thì gần như ngất đi. May mắn thay, cô Lan không nhìn thấy tôi và ông ta đang hôn miệng với nhau.

– Ông thật sự là một tên lưu manh, dám làm chuyện vô đạo đức như vậy… nay quả báo đã xuất hiện rồi, ôi con gái ta! Tại sao số phận của tôi lại khốn khổ thế này?

Sau đó, Cô Lan ôm mặt khóc không thành tiếng.

Tôi và ông ta giật mình quay đầu lại khi đang hôn miệng nhau, rồi ông ta kéo sợi dây chuyền có hình Đức Phật xuống.

– Hãy để tôi vào đó, mặc kệ cô ta muốn xử lý thế nào, chỉ cần cô ta tha cho con gái, tôi phó thác mạng sống của mình cho cô ta!

Tôi đứng dậy chạy theo ông ta vào phòng ngủ thì thầm:

– Việc này không thể giải quyết được vấn đề chỉ bằng cách tiêu diệt nó, nhưng tôi nghĩ, có lẽ có một cách khác có thể giải quyết nỗi oán hận này!

Ông ta nhìn tôi đầy hy vọng.

Tôi mím môi và nói:

– Việc này nhất định phải tìm từ tận gốc rễ mới giải quyết được, đầu tiên phải tìm thi thể đứa bé, sau đó trả đứa con lại cho nó, như vậy mới giải quyết được.
– Không thể nào? Tôi đã ném nó xuống sông…
– Ý tôi là tìm thấy linh hồn của đứa bé và đưa nó vào trong hình nhân giấy rồi sau đó ông phải đào mộ của nữ quỷ 1 lần nữa, nhét hình nhân giấy đó vào trong bụng của thi thể. Do vì oán khí tích tụ quá nặng, cho nên cái thi thể đó sẽ không bị thối rữa… tôi đoán ông vẫn còn nhớ địa điểm!
– Vâng tôi biết rồi.

Tôi gật đầu và nói tiếp:

– Giờ ông có muốn cởi quần ra không?

Nghe tôi nói vậy, ông ta có chút bối rối hỏi:

– Tại sao lại cởi quần?
– Ông bị nhiễm thi độc của nữ quỷ nên con cu của ông bị nhiễm độc và mưng mủ.
– Làm sao cô biết con cu của tôi bị mưng mủ?

Tôi mỉm cười cay đắng nói:

– Ông tin hay không thì tùy, nếu để quá lâu tính mạng của ông không giữ được.

Nghe tôi nói xong, toàn thân của ông ta run lên, nhưng không còn cách nào khác là phải làm theo lời tôi, và cởi quần ra để tôi kiểm tra con cu.

Ngay khi ông ta vừa cởi quần ra, con cu to bự ấy lập tức ngỏng lên vì quá cương cứng. Tôi quỳ xuống, một tay cầm con cu, tay kia sục liên tục, để lộ đầu khấc to như con cóc, thân thô ráp và có những đốm hoại tử, trông cực kỳ đáng sợ.

Sau khi tôi sục cu ông ta được một lúc, một dòng tinh trùng nóng hổi bắn đầy lòng bàn tay của tôi. Có điều là tinh trùng màu đen không phải màu trắng đục chứng tỏ là bị nhiễm thi độc khá nặng.

Thấy vậy ông ta lên tiếng hỏi:

– Tình trạng của tôi có thể chữa trị được không?

Tôi đứng lên và nói:

– Việc này phải nhanh chóng giải quyết, trong vòng ba ngày phải hoàn thành! Ông có hiểu không? Nếu không, bé Tuyết sẽ chết, hoặc là ông sẽ chết!

Tôi nói với ông ta tất cả các giải pháp bởi vì tôi không phải là đạo sĩ và việc giúp ông ta là quá sức rồi.

– Còn… vẫn phải đào mộ à…

Vô tình cô Lan bước vào và nghe chồng mình phải làm công việc khủng khiếp này lần nữa, khiến cô Hồng run lên vì sợ hãi.

Ông ta lên tiếng:

– Vy, cảm ơn cô!

Cô Lan vội vàng định nói điều gì đó với tôi nhưng lại thôi.

Tôi nhìn cô Lan một lúc rồi quay sang ông ta nói:

– Ba ngày sau, nếu ông còn sống, chúng ta sẽ tính tiếp…


Còn tiếp…

Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyen3x.xyz, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...