Mắt biếc - môi hồng
Chương 1
– Anh sướng không?
– Anh sướng!
Nàng bú nút liếm dương vật của khách với tất cả nhiệt tình. Khách quen, tính nết của khách như thế nào, nàng biết rõ. Anh chàng này thích bú cặc. Bú càng lâu càng sướng đê mê, và như thế tiền boa rất lớn.
Thịnh cứ nằm lơ mơ, khoái cảm tột cùng. Chỉ ít phút nữa đây, chàng sẽ đút cặc nứng của chàng vào lồn kiều nữ, mắt biếc – môi hồng. Gái hạng sang có khác. Đẹp, thân hình bốc lửa những đường cong gợi cảm.
Quan trọng là lồn đẹp, khít. Chỉ có thế mới sướng cả lỗ tai, những âm thanh nhóp nhép, ma sát giữa cặc chàng và lồn nàng. Những rên kêu khe khẽ hết sức dâm đãng, gợi nứng. Tất cả, lắng đọng, tê rần từ dương vật, lan tỏa khắp châu thân. Xác thịt, thể xác và tâm hồn, có chút gì xót xa xen lẫn tiếc nuối…
Phải chi!?
Phải chi ta gặp nhau, quen biết nhau sớm, tiếc chi vật chất, tiền bạc. Thịnh sẽ cho nàng tất những gì mình có, đang được hưởng thụ.
Tiền bạc rủng rỉnh, ăn chơi trác táng. Rượu với tình, rượu hơn? Tình hơn?
Rượu say mèm mãi cũng chán, còn đọng lại chút tình – tình hơn!
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt, về lại đây tìm chút khoái cảm, thư giãn thể xác – tâm hồn. Lơ mơ nghiệm nghĩ nhân tình thế thái.
Yêu nhau đi! Đời nào có nghĩa chi, lấy đĩ về làm vợ, còn hơn lấy vợ về làm đĩ.
Sau những men say chếnh choáng. Những mây mưa tột đỉnh Vu Sơn, những chán chường lẫn nhau, ngoại tình, cắm sừng!
Cay đắng mùi đời nếm trải, vợ ôm tiền bạc, vàng vòng theo trai. Cũng chỉ vì sắc dục.
Những so sánh nọ kia, những ham muốn thể xác thấp hèn. Hai chữ thủy chung, sao mà nghe xót xa, cay đắng thế!
Vợ mình, trong vòng tay kẻ lạ!
Hờn ghen rồi cũng thế! Tiếc nuối có ích gì!?
Vợ và bạn! Chán như con gián!?
Ăn bánh – trả tiền.
Sòng phẳng!
Sau cuộc mây mưa, đường ai nấy đi!
Yêu thương sao mong manh thế!
– Anh, muốn làm em không? Lơ mơ nghĩ ngợi gì ghê thế, người ta gọi mãi không thưa!
– À! Quen nhau lâu thế, em tên gì!?
– Em không có tên.
– Em mấy tuổi?
– Em cũng không có tuổi!?
– Kỳ bí thế!
– Ai tin em! Anh tin em không?
– Được 60%.
– Nhiều thế!
– Em vá trinh à!
– Không! Anh là người phá trinh em đấy thôi, anh quên à!
– Thật không?
– 60%
– Ha ha! Em thông minh thế!
– Nghề em nó thế, toàn những chót lưỡi đầu môi, không ai tin con đĩ, nay thằng này, mai thằng khác. Đời em nhiều chai sạn, cay đắng đủ điều. Cũng có lúc bị đánh ghen, chỉ vì mang tội cướp chồng người ta!
– Và rồi hôm nay, anh sắp siêu lòng chỉ vì mắt biếc – môi hồng.
– Nói thật với anh, son với phấn, toàn những thứ rẻ tiền. Còn lại đây thân xác rã rời, bệnh tật liên miên.
– Em khuyên anh, đừng si mê em nữa!?