Mẹ kế tuổi đôi mươi

Chương 4



Phần 4

Ít hôm sau ba nó xuất viện. Nó mừng lắm.

Ba nó xoắn áo lên, chỉ vô vết cắt nhỏ trên bụng.

“Con coi nè… thấy vết mổ chưa?”

Nó nhìn, xong lè lưỡi.

“Có đau không ba?”

“Không đau gì hết, người ta tiêm thuốc tê rồi…”

Rồi ông cười ha hả. Còn làm động tác vỗ vỗ bên hông. Tỏ vẻ mạnh mẽ. Nó thần tượng ba nó lắm.

Chẳng mấy chốc nó đã học xong lớp bảy. Chỉ còn tháng nữa là nghỉ hè lên lớp tám.

Nó lớn rồi. Giờ nó đã cao bằng mẹ kế.

Một ngày nắng nóng…

Thằng Hiếu qua chơi. Hai đứa rủ nhau đi tắm hồ bơi.

Cả hai vùng vẫy cả buổi chiều mới chịu về.

“Ê tao rẽ ngõ này về… Mai gặp nha mày…”

Thằng Hiếu chớp cái đã lẻn đi mất. Nó trông theo rồi lủi thủi đạp xe về nhà.

Tới nơi thì trời cũng xế chiều. Ánh tà dương nhúng màu vàng khắp ruộng lúa. Gió khẽ kêu rít lên.

Nó dắt xe vào nhà. Rồi lục tục chuẩn bị đồ đi tắm.

Nó chân bước xuống lầu, rồi hướng tới cửa nhà tắm trong cùng. Đèn đang bật sáng trưng. Nghĩ có người nó định quay đi.

Thì một giọng nói nhẹ nhàng cất lên:

“Hiền về rồi hả con?”

Gần đây cách nó nói chuyện khác hẳn, vẻ lấc cấc hơn nhiều.

Nó đáp gọn lỏn:

“Con mới về”

Giọng mừng rỡ vang lên:

“Mẹ để quên đồ trong phòng ngủ. Con vô lấy cho mẹ nha!”

Nó mới kêu dạ rồi đi.

Phòng ngủ của mẹ kế gần bên phòng tắm. Chỉ cách đoạn hành lang là tới.

Nó bước vô phòng, nhìn quanh một lượt. Rồi nó nhìn lên giường. Đồ của mẹ kế đang ở đó. Nó huýt miệng, rồi tiến tới cầm đồ của mẹ kế lên. Chợt nhiên nó dừng lại, trên tay nó là áo ngực màu hồng nhạt thêu ren và quần lót hồng mỏng tanh, mềm như nhung. Nó sững người một lát, rồi đột nhiên nó đưa lên sóng mũi hít lấy, mùi hương thơm tho quá. Giật mình, nó liếc nhìn quanh, trông nó cứ như ăn trộm vậy. Bối rối nó vội vơ nốt áo quần trên giường rồi đi ra ngoài.

Nó đứng trước cửa phòng tắm.

“Mẹ Mai ơi đồ của mẹ…”

Cửa phòng tắm khẽ hé ra. Một bàn tay trắng muốt vươn ra đón lấy đồ trên tay nó. Rồi khẽ thụt vào. Giọng ân cần cất lên:

“Con khép cửa giùm mẹ nha…”

Nó khẽ đóng cửa lại. Nhưng chỉ trong một khoảnh khắc, thân hình trần truồng của mẹ kế lọt vào tầm mắt nó.

Cửa đóng lại, Hiền đứng im như phỗng, gương mặt nó nóng ran như lửa đốt, cảm giác khó tả bùng lên trong nó, không biết tự khi nào, đũng quần đã nhô lên cứng ngắc.

Bạn đang đọc truyện Mẹ kế tuổi đôi mươi tại nguồn: http://truyen3x.xyz/me-ke-tuoi-doi-muoi/

Lúc trước thỉnh thoảng Hiền mới làm chuyện đó. Giờ đây cứ hai ngày hoặc chưa tới là Hiền lại vuốt lên vuốt xuống con cặc. Lúc bắn ra thứ trắng đục ấy là hông nó run lên, cảm giác tê rần chạy khắp cơ thể. Nó đứng lên, cầm vòi sen xịt xuống sàn nhà, nhanh chóng thứ trắng đục ấy cuốn theo dòng nước mất hút vào lỗ cống.

Mỗi lần như vậy nó cảm thấy sướng lắm. Không ngờ vuốt ve cặc lại sướng đến thế.

Có lần nó hứng lên nhưng không xuống nhà tắm được, nó làm ngay tại phòng. Nó lấy giấy lau lau cho sạch đi. Có lúc còn bắn vào đũng quần nữa, nhưng có hề chi, nó chỉ việc cởi ra ném vào thau đồ.

Nó xuống lầu, rồi nhờ mẹ kế lên phòng lấy đồ nó đi giặt.

Một hôm đi học về. Nó đáp gọn lỏn.

“Con mới về!”

Rồi tiếng nói trong bếp vang ra:

“Con vô đây mẹ bảo!”

Nó thắc mắc. Nhưng rồi cũng lên lầu thay đồ xong mới xuống.

“Có chuyện gì vậy mẹ Mai?”

Mẹ kế nhìn nó vẻ đăm chiêu lắm.

Rồi nó mới đờ người ra. Nó phải đi khám sức khỏe. Chỗ ngày xưa nó khám bệnh vùng kín.

Nó giãy nảy lên không chịu. Nhưng rồi cũng đành gật đầu. Nó không muốn làm mếch lòng mẹ kế.

Ăn cơm xong.

Nó ngồi làm bài tập. Ngó giờ cũng sắp tới. Nó mới lững thững đi tới chỗ mẹ kế.

“Đến giờ rồi mẹ Mai”

Mẹ kế đang ngồi xếp quần áo, người hơi cúi, áo thả lỏng xuống lồ lộ bầu ngực trắng trẻo. Nó nhìn chằm chằm không chớp mắt. Mẹ kế ngước lên, tay khẽ kéo áo lên che ngực lại. Rồi nhẹ nhàng nói:

“Ồ mẹ cũng quên mất, con chờ mẹ… mẹ đang lỡ tay…”

Không hiểu sao nó cảm thấy mẹ kế trừng mắt nhìn nó. Chỉ thoáng qua nhưng nó hiểu lý do. Tuổi của nó đang là tuổi mới lớn. Sự tò mò về phụ nữ ngày càng lớn dần trong nó. Tặc lưỡi, may mà mẹ kế chưa liếc xuống quần nó, không thì…

“Xong rồi con đi theo mẹ”

Tiếng mẹ kế phá tan bầu không khí im lặng. Nó theo mẹ kế lên xe máy. Hướng đến phòng khám.

Hiền ngồi trên giường khám, cô bác sĩ Ly ôn tồn hỏi nó.

“Dạo gần đây cháu thấy người sao?”

Nó đáp tỉnh bơ.

“Khỏe thưa cô bác sĩ…”

Bác sĩ Ly nhìn nó một hồi, rồi kêu nó vén áo lên, nó cũng làm theo, mặt tỉnh bơ, xong không ngờ cô bác sĩ thuận tay kéo quần nó…

Xuống, để lộ cả vùng dưới, hành động đó làm Hiền bất ngờ, xong cô bác sĩ giữ như thế rồi lại kéo quần nó lên.

Nó đứng thừ ra như ngớ ngẩn. Còn không hiểu chuyện gì xảy ra.

Cô bác sĩ lên tiếng:

“Cũng lớn rồi ha, mọc lông hết rồi kìa… về nhà nhớ vệ sinh kỹ nhen, chỗ đó hơi đỏ, đừng mặc chật quá.”

Nó mới chột dạ, hóa ra không nên vuốt lên xuống cái đó nhiều.

“Được rồi. Coi như xong xuôi. Cháu đứng dậy đi.”

Nó lờ đờ đứng dậy. Xong bước chân ra khỏi phòng, tự nhiên đập vào nó là dãy sách, trong đó có cuốn vẽ hình nam khỏa thân, rồi có mấy dòng chữ bao cao su. Tò mò nó thó một cuốn, nhét vào bụng rồi đi ra.

Mẹ kế nó ngồi ghế đá bên ngoài. Thấy nó ra mặt mẹ kế tươi tỉnh hơn hẳn.

Giọng mẹ kế vang lên:

“Con sao rồi khỏe chứ?”

Nó cười khách sáo:

“Con khỏe”

Cô bác sĩ bước ra, giọng cô oanh oanh.

“Thằng bé còn ở dơ lắm, về nhà mày tắm cho nó sạch sẽ”

Nhưng hóa ra cũng chỉ là câu đùa mà thôi.

Mẹ kế nhìn nó tỏ vẻ nghiêm khắc, làm nó cũng ngượng một nước. Bây giờ Hiền không còn để mẹ kế tắm cho nữa, bởi con cặc nó giờ mọc đầy lông, nó quyết không cho ai nhìn vào.

Trên đường về, mẹ kế còn khẽ nói trêu.

“Con nghe bác sĩ nói chưa… Còn ở dơ là mẹ phải tắm cho con đó… lớn rồi… còn con nít đâu…”

Bạn đang đọc truyện Mẹ kế tuổi đôi mươi tại nguồn: http://truyen3x.xyz/me-ke-tuoi-doi-muoi/

Nó cất cuốn sổ trong một góc.

Rồi nó xuống lầu. Tắm rửa và ăn cơm.

Cả nhà cùng ngồi ăn cơm. Nó thấy ba nó tủm tỉm cười. Thắc mắc nhưng ba nó không chịu nói ra. Rồi ông mới đi vào trong phòng, tay xách giỏ in chữ TGDD.

Ông mở ra, móc một chiếc hộp nhỏ hình chữ nhật ra, là điện thoại samsung. Vẻ đắt tiền lắm. Nó hoa cả mắt. Mừng quýnh lên.

Nó còn chưa mở miệng đòi điện thoại mà ba nó đã hiểu ý. Sau vài lần dặn dò cẩn thận nó gật đầu lên xuống. Không biết nhớ được gì không. Có điện thoại nó cảm thấy mình người lớn hơn hẳn.

Đêm đó nó ngủ ngon lắm.

Chương trước Chương tiếp
Loading...