Miền Tây sông nước
Chương 5
Thằng Sảnh vụng về trèo lên cắm cặc vào lồn đụ con Hạnh. Và dù không rành lắm, con Hạnh vẫn sung sướng tuyệt trần, vì đây là giây phút mà nó đã chờ đợi gần hai năm nay.
Suốt hai năm qua, con Hạnh kiếm chuyện đi câu rô, hái sen, hái súng để có dịp gần gủi với Sảnh. Ðã nhiều lần Hạnh nói gần nói xa, ngay cả dùng kế mỹ nhân cho thằng Sảnh thấy hết phần khêu gợi của da thịt mình. Mà thằng nhỏ nhát gan, cứ phải làm lơ.
Nhưng bây giờ thì Sảnh đang đụ hết tình hết nghĩa. Hai đứa tha hồ la vang động cả khu Bàu Cồng Cộc. Mấy con le le, vịt trời đang ấp trứng gần đó, tung cánh bay phần phật. Quái lạ, chưa cưới nhau mà cả hai bắt đầu thương nhau như vợ chồng. Một lúc sau, Sảnh ôm con Hạnh nắc hùng hục và nó đã bắn ra dữ dội những tia khí đầu đời sâu vào trong lồn con Hạnh. Hạnh nghe Sảnh đang tận hưởng nỗi sung sướng ngút ngàn mà lòng chất ngất hạnh phúc.
Cho tới bây giờ, Sảnh đang chống xuồng lùa vịt về, Hạnh ngồi ở mũi ghe nhìn mà thương Sảnh quá. Nó biết thằng Sảnh có vẻ mệt vì trưa đó hai đứa đụ nhau gần tới trời xế bóng. Thằng Sảnh thấy im lặng quá, kiếm chuyện nói:
– Nè Hạnh. Tư Ðát là em rể chị Hai Mừng, mà tại sao họ lại đi làm cái chuyện tầm bậy tầm bạ quá vậy cà?
– Chớ anh hổng nghe chỉ nói chồng chỉ mỗi tháng chơi có một lần à? Mà ổng bắn ra rồi là ôm gối ngủ, không cần biết tới ai sao? Vợ chồng mà vậy trách gì chỉ không…
Biết mình lỡ lời, con Hạnh ngừng ngay, nói chuyện khác:
– Nước năm nay lên sớm, làm ngập lúa hết á.
Dầu vậy cặp mắt thằng Sảnh cũng đăm chiêu. Bụng nó hơi lo cái câu nói của con Hạnh: “Vợ chồng mà vậy, trách gì chỉ không… ” Rồi Sảnh cố cười giả lả:
– Ai coi cặp này chơi rồi cũng không làm sao nhịn được.
– Anh mới coi có một lần…
– Chớ bộ em coi mấy lần rồi hả?
Con Hạnh mắc cở cúi đầu xuống miệng chúm chím cười:
– Anh hỏi kỳ cục thấy mồ. Có ai cố tình đi coi chuyện tầm bậy vậy đâu. Tại gặp giữa rừng, giữa bụi thì mình…
– Vậy là em có coi mấy lần rồi phải không?
– Ừa có. Mà không phải Tư Ðát với chị Hai mà với con Ngọc.
– Con Ngọc. Phải con Ngọc em gái út chị Hai không?
– Chớ còn ai.
– Năm nay nó mới 15 tuổi, bằng tuổi em chớ mấy, mà cũng biết…
Nói tới đó, thằng Sảnh ngừng ngang, vì nó chợt nhớ tới bữa nay con Hạnh cũng đụ tơi bời hoa lá với nó. Con Hạnh nguýt thằng Sảnh một cái, rồi mắng yêu:
– Xí, đàn ông con trai gì mà nói chuyện không chịu coi trước nhìn sau. Chớ bộ bằng tuổi em rồi không biết đụ hả.
Lần đầu tiên con Hạnh dám nói chữ “đụ ” ra mà mặt mày ráo hoảnh. Nó tự cảm thấy như mình đã là người lớn rồi, vì đã nằm ở Bàu Cồng Cộc làm tình say sưa ngất ngây với Sảnh.
– Em thấy Tư Ðát đụ con Ngọc ở đâu? .
– Thôi mà, chống ghe lẹ lẹ về em nấu cơm cho cha ăn.
– Năn nỉ đó. Làm ơn nói đi mai anh thưởng…
Con Hạnh nhìn thằng Sảnh với cặp mắt sáng rỡ vì chữ “thưởng. ” Rồi Hạnh từ từ kể thật rõ cái bữa nhìn lén Tư Ðát đụ con nhỏ Ngọc ngoài đình. Ông Của.
– Hổng phải mình em thấy mà có cả con Chỉnh, con ông Hương Ngự nữa. Nếu bữa đó em quá giang xe anh Lộc về trước thì đâu có dịp. Em lấy làm lạ, suốt buổi cúng đình, sao con Ngọc cứ quấn quýt bên Tư Ðát như vợ chồng. Lên lạy tụi nó cũng lạy chung. Ăn cũng ngồi kề ăn chung. Ăn rồi mỗi đứa cầm ly nước ra sau chái hè ngồi nói xầm xì cái gì đó, rồi cười chúm chím. Em nghĩ tại anh em nó mến nhau nên quấn quýt bên nhau. Nhưng con Chỉnh tinh mắt hơn, nói với em:
– Coi vậy mà hổng phải vậy đâu à mầy. Vợ của chả tức chị Ba của con Ngọc, hình như mê anh Sử đờn ghi ta, hổng có cho chả làm ăn, nên chả thập thò con Ngọc này lâu cả mấy tháng nay rồi đó. Hổng tin mày với tao cứ xớ rớ đâu đây, rình coi tụi nó tư tình.
Ăn xong, họ dọn dẹp ai về nhà nấy, mà Tư Ðát với con Ngọc vẫn còn lẫn quất chỗ cây sung sau nhà bếp. Em với con Chỉnh ra cổng tam quan rình nhìn.
Chừng nửa giở sau, hai cô cậu dắt tay thập thò vô chánh điện. Tức tốc hai đứa em chạy ra cửa hậu, nhập vô, ngồi núp sát dưới một bàn thờ chờ xem.
Tư Ðát nói với con Ngọc:
– Trời còn sớm. Giỏi lắm bây giờ chừng hai giờ chiều. Hai đứa mình đụ nhau một mách rồi tối nay anh chèo xuồng ra chợ coi hát, ăn hủ tiếu luôn nghe cưng.
Con Ngọc phụng phịu lắc đầu:
– Vậy thì chờ đến tối mình đụ dưới xuồng kín hơn.
– Chớ bộ ở đây không kín à. Thiên hạ về hết trơn rồi, đâu còn ai. Bây giờ mình làm một cái rồi tối đụ nữa.
– Xí cái đồ mặt dâm tà. Hèn chi chị Ba em chịu hổng thấu cũng phải. Mới đụ hai cái chiều hôm qua, mà bây giờ…
Ngọc nói hết được bởi vì Tư Ðát đã sà sát môi hôn ngất ngây lên môi nó. Vừa hôn Tư Ðát vừa đưa tay cởi áo cho Ngọc, rồi tuột luôn cái quần con nhỏ, bế thốc nó lên. Tư Ðát chỉ cần tuột cái quần đùi xuống, cầm cặc đâm lút vô lồn con Ngọc. Vậy là hai cô cậu bắt đầu đụ lừng trời phía bên hông chánh điện.
Con Chỉnh cầm tay em bóp thật mạnh và cặp mắt ngất ngây theo dõi cảnh đụ lạ lùng của Tư Ðát. Ngồi phịch xuống đất, con Chỉnh dựa lưng vô tường, tay thọc vô lồn làm gì không biết.
Em chỉ nghe tiếng lẹp nhẹp phát ra, giữa lúc Tư Ðát bế con Ngọc đi tới đi lui đụ tha thiết. Còn em, em không dám táo bạo như con Chỉnh, chỉ để tay ngoài quần bóp nắn cái lồn mềm như bún.
Hai người đó vừa đụ vừa nút lưỡi say sưa. Máu dâm của em dâng lên làm em nóng mặt. Mắt đổ hào quang. Em thèm sinh lý, thèm được ai đụ cho một cái để đỡ thèm vì lồn em đã nứng bưng bưng và nước lồn đã ứa ra chẹp nhẹp. Lúc đó em có nghĩ đến anh. Ðịnh bụng sáng mai theo anh vào Gò Ô Môi, thế nào cũng dụ khị cho anh đụ em một trận chứ không thể nào nhịn tiếp tục được nữa. Vậy mà anh không dám, anh làm ngơ. Em tủi thân gần muốn khóc…
Nếu còn tiếp tục ngồi đó coi Tư Ðát đụ con Ngọc, thế nào em cũng táo bạo làm cái gì đó. Cái gì đó chưa biết ra làm sao. Nhưng chắc chắn thế nào em cũng nhảy ra cởi truồng, mời Tư Ðát đụ một cái. Cho nên em để con Chỉnh ngồi lại một mình, rồi em chạy vụt ra ngoài, về thẳng nhà. Nên em chẳng biết những gì đã xảy ra trong ngôi đình Ông Của.
Lại một lần nữa mắt của Sảnh đăm chiêu, lo cho mối tình vừa chớm nở có thể bị đứt đoạn lúc nào không biết. Vì Hạnh vừa thố lộ một ý nghĩ táo tợn là đã từng muốn đụ luôn với Tư Ðát. Con Hạnh nói với Sảnh như nhắc nhở:
– Rồi, em kể hết cho anh nghe rồi đó. Mai mà anh không thưởng, là em…. cũng theo Tư Ðát luôn cho anh coi.
Tim thằng Sảnh thắt lại. Nó đau một nỗi đau tàn khốc. Trong phút chốc, Sảnh muốn cấp tốc cưới Hạnh rồi đưa Hạnh ra khỏi xóm Gò Ô Môi, và ba tháng sau, nó đã làm được điều đó.