Mối hận thù

Chương 5



Phần 5

Ba mẹ tôi chia tay nhau từ khi tôi còn nhỏ, tôi giận ông lắm. Nhưng khi lớn lên rồi, tôi mới hiểu và thông cảm cho ba mẹ, khi cả 2 không còn tình cảm thì có cố sống chung với nhau, bằng mặt không bằng lòng, thì nhà cũng không khác gì chốn ngục tù. Ông vẫn chu cấp đều đặn, thi thoảng gặp tôi sau những chuyến công tác dài, vậy là đủ. Có lần tụi trong xóm trêu tôi là đồ không có ba, những lần vậy tôi chạy về nhà mếu máo với mẹ. Vậy là bả tìm tới nhà từng đứa chửi hẳn bố mẹ nhà bọn nó không biết dạy con. Mẹ dạy tôi thằng nào cà chớn cứ thụi cho nó cái là nó hết nhây. Giá mà bây giờ cũng dùng cách đó được…

Thế giới giờ đây thật tàn nhẫn.

Có lẽ cái chết lại là sự giải thoát.

Bạn đang đọc truyện Mối hận thù tại nguồn: http://truyen3x.xyz/moi-han-thu/

Tôi lờ mờ tỉnh dậy, toàn thân ê ẩm. Căn phòng trắng toát. Đây là thiên đường sao?

– Anh!! Anh tỉnh rồi!! Bác sĩ… bác sĩ!!!

Ồ không! Tôi vẫn còn sống và đang nằm trong viện. Tôi nhận ra giọng nói của Phương. Thế mẹ đâu rồi! Tôi gắng gượng vùng dậy, đầu tôi thỉnh thoảng có cơn nhưng nhức, dây thần kinh cảm giác đang căng như dây đàn. Đang lững thững bước ra thì bác sĩ, y tá ập tới cản tôi lại, dìu về giường. Tôi thấy rõ Phương rồi, gương mặt nàng gầy hẳn đi, mắt đẫm lệ. Người con gái của tôi chịu nhiều khổ sở rồi.

– Bệnh nhân thể trạng tiến triển tốt. Các anh có thể tiếp xúc được nhưng không được làm bệnh nhân căng thẳng quá. Cần theo dõi mấy ngày tiếp theo đến khi hồi phục hoàn toàn.

Vị bác sĩ nói vậy với 1 người đàn ông lạ mặt, tôi cũng không rõ là ai.

– Anh… Anh còn đau ở đâu không…

Phương nức nở khóc, tôi chỉ biết nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng rồi ôm chặt vào lòng.

– Em kể cho anh mọi chuyện đi. Mẹ anh đâu rồi?

Tôi nín thở, nghe Phương kể lại.

– Sau khi anh chạy đi tìm mẹ. Em lo lắng nên gọi cho Hoàng kể chuyện mẹ anh bị thằng Thông ép buộc. Ba của Hoàng lập tức triển khai vây bắt chúng nó. May mắn đến giải cứu anh và mẹ kịp thời. Tang chứng vật chứng đã rõ, em và mẹ đều đang hợp tác lấy lời khai. Có chú cs kia được cử túc trực bảo vệ anh từ hôm nhập viện. Mẹ anh vẫn ổn, buổi sáng mẹ vừa mới ở đây.

Tôi như trút bỏ được cả tấn xiềng xích giăng kín trong lòng, người tôi nhẹ hẳn đi. Cái thở phào chưa bao giờ nhẹ nhõm đến thế.

Hai chúng tôi dắt tay nhau đi dạo trong khuôn viên của bệnh viện. Bầu trời buổi chiều tà thật yên bình. Cơn khổ ải của gia đình tôi có lẽ đã qua đi rồi. Cảm tạ trời phật.

– Em… Anh quyết tâm rồi! Anh sẽ học hành thật chăm chỉ, kiếm thật nhiều tiền rồi cưới em làm vợ!
– Hmmm. Anh vẫn bị ấm đầu à. Chắc gì vào đại học xong anh còn nhớ tới em!!
– Không bao giờ…

Tôi kéo nhẹ cằm Phương lên, môi kề môi, hơi thở ấm áp của nàng khiến tôi thật sự hạnh phúc…

– Anh yêu em…

Nụ hôn thật sâu, nàng khẽ đặt tay lên ngực trái tôi, tôi vòng tay qua sau nàng, vuốt ve cái eo lưng nhỏ nhắn rồi thật nhẹ luồn tay vào áo nàng. Mịn quá! Người tôi nóng bừng lên, 2 đầu lưỡi đã quấn chặt với nhau rồi. Tay tôi mon men tới cặp ngực của Phương, chiếc bra không gọng khiến tôi cảm nhận rõ sự tròn trịa của bầu vú tới mức hoàn hảo, tôi khẽ vuốt ve nhẹ nhàng vầng ngực rồi tới cái rãnh, rồi bất ngờ bóp mạnh khiến Phương há miệng ư lên một cái, tôi càng quấn chặt lưỡi hơn.

– A… anh hư thế, ai thấy bây giờ…

Trời nhá nhem tối, cơn rạo rực trong tôi bừng lên mãnh liệt, tôi vội vàng kéo Phương ra khu sau của bệnh viện. Nàng đỏ mặt bẽn lẽn rảo bước theo tôi. Chúng tôi nắm tay nhau xuyên qua dãy hành lang tối, dần dần thưa thớt bóng người. Tôi chọn 1 căn phòng chứa đồ đạc y tế cũ kỹ, cánh cửa mất then cài khép hờ. Hai ánh mắt đắm đuối nhìn nhau, chúng tôi lại vồ vập lần nữa. Mùi hương từ cổ Phương, một bên ngực bị tụt vội trễ nải, cái lưỡi của tôi nhanh chóng quẹt qua hết. Tôi xoay người nàng lại, hôn nhẹ dái tai rồi liếm xuống cổ, cu tôi cứng ngắc ép sát bờ mông mềm mại của nàng dễ chịu vô cùng. Bây giờ tôi mới phát hiện ra nàng rất thích đc hôn tai và sau ót, bằng chứng là xilip nàng đã tạo rãnh sâu ướt nhẹp khi ngón tay tôi vừa mò tới. Nàng luồn tay qua sau mân mê cặc tôi, chợt nàng kéo cổ tôi xuống thì thầm…

– Để em làm anh sướng nhé…

Tôi bất ngờ đến sướng điên người, nàng quỳ dưới chân tôi, mũi dúi dúi ngoài cái đống ngồn ngồn dưới quần. Nàng tụt phăng quần tôi xuống, con cặc cứng ngắc giật tưng lên ngang mặt nàng. Từng ngón tay nhỏ bé chạm vào thân cặc, nàng kéo tụt khiến dây thắng căng ra, cái lưỡi thè ra hết cỡ rồi từ từ tiến tới đầu cặc. Tôi nhắm nghiền mắt tê dại, lưỡi nàng ve vẩy quanh dây thắng, trườn lên khe tiểu rồi cuộn tròn đầu cặc, sau đó cả con cặc của tôi nằm gọn trong miệng nàng. Tôi búi gọn mái tóc bồng bềnh của nàng trên tay, thúc nhẹ nhàng cặc vào miệng nàng, mềm mại, ẩm ướt và ấm, tôi đắm chìm trong cơn khoái lạc.

Đang đắm chìm trong cơn hoan lạc, tôi bỗng nghe thấy tiếng bước chân khe khẽ đang tiến về phía chúng tôi. Có ai đó đang đứng ngay ở ngoài căn phòng. Qua cái bóng cao lớn kia, tôi đoán đó là đàn ông. Người đó đứng đó yên lặng, hình như không có ý ngăn cản chúng tôi làm điều bậy bạ trong bệnh viện.

Mặc dù biết đã bị người lạ phát hiện, nhưng thật kỳ lạ, tôi không muốn dừng lại. Trái lại, cặc tôi càng cương cứng lên trong hoàn cảnh đó. Tôi đã từng chứng kiến Phương bị ép làm tình, thậm chí từng có cả khoái cảm. Nhưng giờ đây, tôi đang trong hoàn cảnh ngược lại, cơn khoái cảm bừng lên khi có người chứng kiến tôi làm tình với Phương.

Người đàn ông đó vẫn lặng lẽ đứng ở ngoài. Ồ! Thì ra có 1 tấm kính nhỏ trong phòng. Chắc có lẽ người đó đang thấy đc chúng tôi qua tấm kính đó rồi. Phương càng lúc càng mút mãnh liệt, nàng không biết đc có ai khác đang quan sát mình, nàng chỉ cảm nhận đc con cặc tôi đang cứng ngắc và nhầy nước. Tôi khẽ kéo váy nàng lên cao, bờ mông trắng phau ẩn dưới chiếc xilip trắng ren, thật quá đỗi gợi cảm, đúng không? Tôi kéo nàng dậy, Vén áo thật cao để lộ cặp vú hồng hào, tụt phăng xilip, tôi nâng 1 bên đùi nàng lên, cả vú bướm nàng, đều đang bị tôi phô bày trước mắt người lạ. Cặc tôi và và bướm Phương đều đẫm nước nhờn, đến mức tôi hẩy nhẹ mông, con cặc tôi đã tiến sát mép lồn nàng. Không chần chừ nữa, tôi thúc cu chọc sâu vào lồn Phương. Nàng ư lên cái thật vang vọng. Con cặc tôi đang khám phá nơi bí hiểm nhất của ng con gái xinh đẹp này, biết bao người mong ước mà đâu đc, kể cả cái người đang ngay ngoài căn phòng kia. Càng nghĩ càng hưng phấn, tôi thúc vào lồn Phương càng mạnh, con bướm nàng siết lấy cặc tôi càng chặt. Một bên thúc, một bên siết, nước nhờn bắn thành từng tia tứa ra từ lồn nàng. Tôi ghì nàng vào tường, thúc những cú nước rút cuối cùng, tiếng rên thất thanh, tiếng phạch phạch, nhóp nhép hòa quyện trong cơn dâm điên cuồng. Phút chốc, lồn nàng đã ngập trong tinh trùng của tôi. Hai đứa thở hổn hển, nhễ nhại nhìn nhau cười trong hạnh phúc.

Phía ngoài kia, hành lang vắng tanh, không còn bóng người.

Chương trước Chương tiếp
Loading...