Mùa nước nổi
Chương 35
Đúng lúc ấy thì một tiếng ‘cạch’ vang lên. Thủy Tiên mở cửa ngó ra ngoài rồi gọi thật to khi không nhìn thấy người:
– Nghĩa ơi! Đâu rồi!
Cả Nghĩa và Cẩm Tú đều giật thót mình hoảng sợ vì tiếng gọi của Thủy Tiên ở cửa nhà, hông nhà nơi hai người đứng chỉ cách cửa có khoảng 5 mét mà thôi, tất nhiên còn may là khuất tầm nhìn.
Thủy Tiên ơi là Thủy Tiên, sớm không gọi, muộn không gọi mà lại gọi đúng lúc này, khi mà cơn cực khoái của Cẩm Tú mới vừa chỉ bắt đầu vì âm đạo cảm nhận được dòng tinh trùng nóng rực đầu tiên bắn vào. Khi mà Nghĩa mới xuất được đợt tinh trùng đầu tiên, còn phải dăm sáu đợt nữa mới hết được.
Cực khoái và xuất tinh cũng giống như đi đái, một khi đã mở lỗ cho dòng nước tiểu đầu tiên phụt ra ngoài thì phải đái cho kiệt mới có thể dừng lại, không ai có thể kiềm chế đái nửa chừng cả, đó là sinh lý của con người.
Cẩm Tú và Nghĩa cũng vậy, mặc dù biết là nguy hiểm cực kỳ nhưng đã đi đến bước này thì năm ăn năm thua, giờ nếu có bị Thủy Tiên phát hiện thì cũng đành chịu theo kiểu “đã trót đã lỡ” rồi chứ biết làm sao giờ. Cẩm Tú thì ôm cứng lấy mồm để không bị lọt một tiếng rên nào ra ngoài trong khi mông đít thì vẫn giật giật sướng nốt. Nghĩa thì không đến mức phải bịt mồm nhưng cũng ngậm chặt miệng giữ im lặng, hai tay bám vào hai mông đít của Cẩm Tú, cậu không dập mà giữ nguyên buồi ở tận cùng âm đạo và bắn nốt những đợt tinh cuối cùng.
Thủy Tiên mở rộng hẳn cửa rồi đứng ở hiên nhà nhìn một lượt, vừa rồi cô gọi nhưng không thấy Nghĩa đáp lời, chiếc xe đạp thồ vẫn dựng ở kia chứng tỏ Nghĩa vẫn còn ở đây chứ chưa đi đâu cả. Thủy Tiên không thể ngờ rằng chỉ cần cô rẽ phải theo hướng đứng của mình đi ra chỗ nhà để xe thôi là có thể nhìn thấy đôi nam nữ trong trạng thái cực kỳ dâm dục ở hông nhà. Nhưng trong đầu Thủy Tiên đúng thực sự là không thể nghĩ đến tình huống ấy, lúc này cô phán đoán Nghĩa vẫn còn đang ở vườn vì thấy ánh đèn sáng ở chỗ xích đu phản chiếu ra. Cô rẽ trái đi về đó.
Khi Nghĩa xuất nốt những dòng tinh trùng còn lại trong bìu dái thì ngay lập tức rút buồi ra khỏi lồn, một âm thanh ‘pụt’ phát ra từ âm hộ, buồi được rút ra tạo nên trạng thái hụt hẫng và mất mát, lỗ âm đạo chưa kịp co lại nên rỗng tuếch, lại cộng thêm Cẩm Tú đang trong trạng thái đứng nên tinh trùng men theo âm đạo chảy ra mặt ngoài lồn rồi tràn luôn xuống hai bẹn đùi, có một ít tinh trùng nhỏ tong tong thẳng xuống mặt đất.
Rất nhanh chóng, chiếc váy được phủ xuống trả lại cho Cẩm Tú vẻ kín đáo như chưa có chuyện gì xảy. Còn Nghĩa thì mất thời gian hơn một chút vì cậu còn phải kéo hai cái quần lên, kéo khóa phéc mơ tuya và cài thắt lưng da.
Trong lúc Nghĩa mặc lại quần thì Cẩm Tú thò một con mắt ra ngoài bức tường nhà nhìn lén vào trong hiên xem con gái ở đâu, không thấy nó đứng ở hiên thì Cẩm Tú mới phán đoán là đang ở vườn. Cô nảy ra một kế thoát thân trong lúc nguy cấp này:
– Nghĩa ra vườn đi, nhớ giữ Thủy Tiên lại ở đó một lúc để Tú lên nhà.
Nghĩa gật đầu, trước khi lộ mặt đi ra vườn thì không quên khóa hệ thống tưới nước tự động.
Quả nhiên Thủy Tiên đang đứng ở trung tâm vườn, chỗ xích đu, đầu vẫn ngoảnh đi ngoảnh lại tìm Nghĩa, định quay trở vào tìm chỗ khác thì thấy Nghĩa lù lù bước đến, Thủy Tiên hỏi ngay:
– Đi đâu mà gọi không trả lời?
Đã chuẩn bị sẵn tinh thần chống chế nên chưa tiếp cận Thủy Tiên thì Nghĩa đã trở lời:
– Tôi đi khóa hệ thống nước tưới.
Đúng là nước ở những đường ống khắp khu vườn vừa mới tắt là minh chứng cho lời nói của Nghĩa, không còn bắt bẻ được nữa, cũng đến giờ đi chơi nên Thủy Tiên nhanh chóng tiến về phía sân nhà, thấy vậy Nghĩa còn bước nhanh hơn về phía Thủy Tiên, hai người gặp nhau ở giữa lưng chừng, đoạn khuất tầm nhìn với hiên nhà, đứng chắn đường của Thủy Tiên, Nghĩa nói:
– Từ từ đã, tôi muốn cho Thủy Tiên xem cái này.
Thủy Tiên khựng lại không thì ngực đã chạm vào Nghĩa rồi, cô nàng tỏ ý không hài lòng vì bị chặn, nhưng lại xen lẫn một chút ngạc nhiên, không hiểu là cái vườn toàn cây này có gì để xem nhỉ:
– Cái gì?
Lúc ấy, thấy yên yên, Cẩm Tú lại như một con mèo, lúc đến rón rén thế nào thì lúc về rón rén thế ấy. Lúc đầu Cẩm Tú đi chân đất ra hông nhà là có ý cả đấy, bước chân trần của nàng không gây một tiếng động nào, cửa nhà cũng đã được Thủy Tiên mở sẵn, chỉ có điều, theo bước chân nàng đi, có vài giọt tinh trùng sền sệt rơi xuống đất.
Trở lại với Nghĩa, nói bừa với Thủy Tiên là có cái hay muốn dẫn nàng xem nhưng thực ra trong đầu chửa nghĩ được là cái gì, đành chỉ đại vào một cây hoa hồng gai ở ngay chỗ hai người đang đứng, rồi tỏ vẻ cực kỳ nghiêm trọng:
– Thủy Tiên phải rất chú ý đấy nhé, hoa hồng có gai đấy. Cẩn thận đứt tay.
Thủy Tiên mím môi trợn mắt:
– Hoa hồng có gai? Chỉ thế thôi à?
– Uh, thế thôi.
Đứng phắt dậy, Thủy Tiên nói:
– Đúng là cái đồ… điên. Tự nhiên kêu người ta lại, tưởng bảo gì, hóa ra là hoa hồng có gai. Cái đấy đây biết lâu rồi. Vớ vẩn. Thôi đi đi.
Rồi Thủy Tiên nhìn Nghĩa một lượt từ trên xuống dưới, cô phát hiện ra một điểm đặc biệt cực kỳ khả nghi:
– Mà này, vừa nãy sơ vin sao giờ áo lại ngoài quần… mà… hình như có mùi gì… lạ lạ.
Cái này là sơ xuất của Nghĩa, vừa nãy vội quá không kịp sơ vin, còn cái mùi lạ mà Thủy Tiên đang nói tới thì không cần phải nghĩ cũng biết là mùi gì, mùi tinh trùng và dâm thủy chứ còn mùi gì vào đây nữa. Nghĩa cãi:
– Thì làm vườn phải bỏ ra chứ, giờ sơ vin lại là được chứ gì.
Rồi Nghĩa cũng khịt khịt mũi mình ngửi ngửi giống như Thủy Tiên: “Hình như là mùi phân bón cho hoa. Đúng rồi, hôm qua vừa bón phân xong. Kinh nhỉ. Thôi đi đi không muộn đấy”.
Cái mùi này vừa lạ vừa quen với Thủy Tiên, lạ là cô chưa bao giờ ngửi trực tiếp, còn quen là trong thời gian vừa qua chơi bời với đám bạn, mỗi lần chúng nó chơi nhau xong thì có cái mùi này. Chỉ tiếc là Thủy Tiên chưa thể nhớ ra ngay, thấy Nghĩa giục thì không thèm đôi co nữa, cô trở lại ga ra để lấy xe. Tranh thủ lúc ấy, Nghĩa lại cởi quần và sơ vin lại.
Lúc Nghĩa cởi quần, thì ở trên cửa sổ tầng 2, có một cặp mắt hau háu dòm xuống, tưởng lại được nhìn thấy con chim khổng lồ mà cách đây mấy phút còn ở trong bướm mình, nhưng đành thất vọng vì chỉ là sơ vin thôi mà.