Muốn nói với em
Chương 1
Cùng gặp lại nhau trong 1 buổi tiệc, làm ta nhớ lại những ký ức không thể nào quên, khi những làn khói vape, những giọt rượu vang, đan xen nhau qua từng hơi thở, chỉ cần 1 nụ hôn thôi, giây phút đó, bỗng chốc mọi thứ xung quanh cũng chẳng còn quan trọng nữa, phải không em!!!
Mỗi khi nhấp môi 1 tách cà phê nóng, cùng làn khói vape, nghe những bản nhạc huyền thoại của thập niên 80, thì cảm xúc của những chuyện đã qua lại ùa về…
Tôi có sở thích hút vape, khi những giọt tinh dầu ngắm thẳng vào môi, hòa quyện cùng ngụm cà phê vừa uống, thật sự lúc đấy mọi stress công việc, cuộc sống, đều tan biến hết… vì vậy nơi tôi thường hay tìm đến là những quán có môi trường như thế… Và có lẽ định mệnh đã cho tôi gặp được em…
Cũng chính đêm đó, khi hạt mưa tí tách còn rơi rớt trên những chiếc lá bàng, dòng xe tấp nập chen chúc nhau len lỏi qua các con đường, thì tôi đang mang nhiều nỗi tâm sự căng thẳng cùng mớ công việc vừa được giải quyết xong… muốn tìm 1 chỗ có thể thư giãn với quên đi những mệt mỏi đã qua, không đâu khác chính là quán coffee vape nằm ngay quận 1 mình…
Đang loay hoay check chai tinh dầu malay Mango B. Currant, thì em, người con gái với đôi mắt to, gương mặt thanh tú, sống mũi cao, môi chu chúm chím cùng làn da trắng mướt với mái tóc đen dài óng mượt hỏi anh:
– Anh ơi, anh dùng juice gì mà mùi thơm với dễ chịu thế (ơ em này cùng sở thích với mình sao???)
– À chai anh dùng là xoài chín mix nho đen, tinh dầu malay nè.
– Em cũng thích những mùi nhẹ nhàng nhưng đậm vị như thế, anh có thể tư vấn cho em chứ…
– Okay nhưng anh sẽ tính phí đó nha.
Em bĩu môi cười.
– Okay no problem hihi.
Sau 1 hồi cũng giới thiệu được cho em chai tinh dầu ưng ý, cái cách em nhẹ nhàng cùng mùi nước hoa tôi đoán không lầm là Miss Dior, thì tôi nghĩ chai juice Mangosteen của vapeultra có lẽ sẽ hợp khẩu vị của em nhất…
– Ôi em cảm ơn nhiều nhé, thích mùi này quá đi, nay em cũng có ý định đi coffee nhưng do bạn em bận hết rồi, cũng 1 phần muốn đi mua tinh dầu nữa, em mời nước anh nhé, để cảm ơn lời tư vấn của anh.
– Hi ukm nè, không ngại thì ngồi cùng bàn anh nhé.
Cùng em tận hưởng bên nhau trong căn phòng lạnh, đan xen là những câu chuyện đời, dường như đã quen nhau từ rất lâu rồi… Qua lời nói, cử chỉ lạc quan, yêu đời của em, nhìn vào cứ nghĩ em là 1 cô bé vui vẻ, hoà đồng, chẳng phải lo lắng bất cứ điều gì… Nhưng không! Mỗi khi thấy em rít 1 hơi vape, thở phào ra làn khói dày dịu dàng và uống 1 ngụm coffee thì đôi mắt em lại nhìn ra ngoài trời, một ánh mắt tưởng chừng như có thể xuyên thủng màn mưa, tận sâu trong đôi mắt là 1 nỗi lòng khó ai có thể xoa dịu được…
Cơn mưa chợt tạnh, cũng là lúc tôi với em chia tay nhau cung như đã có liên lạc của nhau rồi… Time cứ thế trôi, mỗi khi buồn, hay muốn thư giãn lại hẹn nhau tại địa điểm quen thuộc, nơi lần đầu gặp mặt, và nó sẽ dừng lại ở mức đó, nếu 1 ngày em book grab không được và tôi đưa em về, trao tôi nụ hôn và nói “em thích anh”…
Chợt nhận ra khi chính người con gái bên anh ta, 1 chàng kỹ sư người Hàn, luôn chu cấp cho em mỗi tháng để trang trải cuộc sống cho mình, mở lời như thế với tôi… tôi phải làm sao khi nghe được khá nhiều tâm sự của em về tình nhân hơn em 20t…
Và chẳng gì có thể ngăn cản được cảm xúc chính mình, vô tình ta đã đến bên nhau 1 cách nhẹ nhàng nhất, sau những lần cùng em rơi nước mắt, say bí tỉ, những lần đón đưa, những câu chuyện hàng giờ đến tận sáng sớm, bao nhiêu nỗi niềm đều được em chia sẻ… Dù rất muốn ôm chầm lấy em và bảo “Anh ở đây, có thể bảo vệ che chở được cho em mỗi khi buồn, và lúc em cần anh nhất…” Nhưng làm sao có thể thốt lên những lời đó khi tôi thừa biết tương lai cũng sẽ chẳng đi về đâu, đừng quá cay nghiệt, điều tự nhiên sẽ tự được dàn xếp, nói ra sau này chỉ để đau lòng nhau mà thôi…
Điều không tránh khỏi đã đến, nhớ không em! Những lần cùng nhau dạo phố, nắm tay khi cùng trên xe, hát nhau nghe qua từng con đường quen thuộc…
Em! Với vẻ ngoài tiểu thư, style chanh sả, nhưng vẫn muốn cùng anh ngồi quán lề đường, không ngại dựa đầu vào vai anh thưởng thức trà đào, bánh tráng các kiều như những cặp tình nhân tuổi teen khác, em từng nói…
– Em thích mình như thế này hơn, đơn giản, thoải mái, không gò bó, không cần phải gồng mình ở những chốn sang trọng, bên anh em chỉ cần như vậy thôi, đối với em, thật sự bình yên lắm rồi…
Nhớ không em! Đêm chúng ta muốn đổi gió biển, sau những ngày cả 2 đều tấp nập công việc, mọi muộn phiền đều tan biến hết khi ngồi cùng tựa vai nhau ngắm biển đêm, cùng làn khói vape…
Em hốt hoảng khi dùng tay vạch con cu 17cm của anh ra.
– Wooo anh gắn cái gì vào cu mình vậy.
– Bi đó, em thích chứ.
– Lần đầu tiên em thấy nó, chắc mang lại cho phụ nữ nhiều cảm giác mới lạ lắm phải hông anh…
– Em bú nó nha.
Từng cái mút cu, chiếc lưỡi ma thuật của em quấn lấy đầu con cặc, khiến anh không thể nào quên đi được cảm giác rùng mình, điếng người khi em nút mạnh 2 hòn dái…
Cảm giác lạ như thế nào em, khi anh ghim cặc từ từ để viên bi cạ sát vào bề mặt bên trên cái lồn xinh xắn lông được em cắt tỉa gọn gàng…
– Anh à! Cảm giác này lạ quá, viên bi cà vô lồn em sướng lắm anh biết hông… aa. Aaaa.
– Nhanh lên anh, em chịu hết nỗi rồi, bú vú em đi, cắn núm vú, aaa… aa anh giết em đi mà…
Từng cái nắc của anh, từng câu nói dâm dục của nhau, từng cú dập sâu vào cái lồn ấy, càng mang ta đến gần nhau hơn, chỉ lúc đấy thôi, mọi thứ xung quanh chẳng còn quan trọng nữa…
Căn phòng ấm dần lên theo từng nhịp thở, những tiếng rên khoái lạc từ em như xé tan bầu không khí yên tĩnh giữa màn đêm nơi khách sạn gần bờ biển chúng ta ở. Em như hét lên cho cả thành phố biển này biết được em đang tận hưởng sung sướng thật sự là như thế nào…
Dù đôi ta không nắm chắc được tương lai, hạnh phúc của mình sẽ đi về đâu, nhưng đối với nhau, ta đã yêu 1 cách trọn vẹn nhất. Hãy để lại trong nhau những khoảnh khắc đắm chìm vào cơn mê ấy, những kỷ niệm đẹp, những giây phút bình yên nhất cùng em. Trong tim anh, đã có 1 vị trí quan trọng, chứa đựng hình ảnh em, chỉ mình em…