Ngân Sương - Ngọc Cúc
Chương 53
Không biết vô tình hay cố ý mà lại trở thành thế đứng lý tưởng khiến cho dương vật của dượng chĩa thẳng vào cái bím xinh của nàng.
Nàng vừa bối rối vừa ngại chín mặt khi thấy dượng nhìn chằm chằm vào cái quần bó sát vào mu, chia vùng mu thành hai múi vun đầy, mũm mĩm.
Một khoảnh khắc thế thôi cũng khiến dương vật của ông lại giật giật như bị kích thích mạnh.
Bao nhiêu ký ức dục vọng của Tuyết Lan ùa về, cũng lâu lắm rồi… càng nghĩ làm nàng như khó chịu, một luồng nước ứa nhẹ từ âm hộ của cô… không nhiều nhưng đến mức có thể nhìn thấy rõ nó đang làm ướt nhẹp cái quần mỏng.
Tuyết Lan như đứng hình vì chưa bao giờ nàng nghĩ nước nhờn lại ứa ra mà nàng không tự chủ được… có lẽ nàng đã nhịn quá lâu, nhưng lần này lại là trước mặt dượng…
Dượng Phúc vẫn đứng như trời trồng, Tuyết Lan ấp úng lên tiếng:
– Dạ… con cảm ơn dượng.
– Ồ… không có chi Tuyết Lan. Xin lỗi cháu, hôm nay dượng không có đi làm, mới đi tập thể dục xong nên… mặc vầy cho mát.
Tuyết Lan nhìn kỹ lại thì trên người ông Dượng Phúc lúc đó đang ở trần và mặc độc mỗi cái quần xà lỏn ngắn.
Tuy không còn tuổi thanh niên nhưng nhờ thường xuyên tập chạy bộ nên ông có một thân hình cân đối, bắp tay rắn chắc, và đôi chân thon gọn khỏe mạnh, nàng thầm nghĩ đôi chân ấy trên giường mà đẩy tới thì chắc… khỏe lắm.
Tuyết Lan đoán ông mới tập thể sáng xong nên người vẫn còn đầy mồ hôi, một mùi nồng nàn nhẹ xộc vào mũi nàng.
Không cần nói Tuyết Lan cũng đủ hiểu mùi giống đực nó hấp dẫn đến nhường nào, nhưng mỗi người đàn ông là một mùi khác nhau, với Lê Cường là cảm giác đầu đời nên nàng nhớ rất rõ cái mùi hăng hắc đặc trưng ấy.
Nàng định rời ra nhanh nhưng cái nụ cười thân thiện của ông lại càng làm nàng thêm tò mò, nàng nhận ra là ông dượng mình có nụ cười đẹp thật, chắc khối cô cũng sẵn sàng chết vì ổng.
Lâu nay, từ khi vợ ông lao đầu vào công việc. Ông Phúc đã tự kiềm chế cái khoái cảm của đàn ông, có nhiều lúc ông tưởng là nó đã liệt mất… Vậy mà kể từ khi Tuyết Lan vào ở đây, mỗi sáng thức giấc ông đều thấy rất lạ, cái dương vật của ông cứ cương lên rất căng cứng, nó khoẻ mạnh một cách phi thường. Sáng nay mặc mỗi cái quần đùi lên trần thượng tập thể dục, rồi vô tình đi xuống tầng dưới. Ông vô tình được chạm vào người nàng mà lần này lại không phải bằng tay.
– Dạ không sao đâu ạ. Dượng… cứ mặc vầy cho thoải mái – nàng nhìn ông cười nhẹ, rồi nhanh chóng lách người làm việc tiếp.
Dượng Phúc mỉm cười khẽ lắc đầu xua đi cái ý nghĩ đen tối thoáng qua.
Ông lại bỏ lên sân thượng để tập thể dục tiếp, nhưng đó chỉ là cái cớ để che đi cái vật lủng lẳng đang biểu tình trong quần ông.
Tiện không khí mát mẻ, thoáng đãng, ông nghĩ hồi lấy quần áo ra giặt.
Ông có cái thú cuối tuần là giặt mấy bộ quần áo yêu thích bằng tay, vì ông nghĩ một số loại giặt bằng máy thường mau phai màu, mà ông lại thuộc tuýp người chú trọng hình thức.
Ông ngồi xuống ghế và khẽ lắc mông, cái dương vật đang ngóc nên trong quần, theo đà lắc của chủ nhân chỉ trong chốc lát nằm gọn sang một bên, ông cảm nhận được điều đó và khẽ cười một mình.
Ông ném cái nhìn bâng quơ ra phía xa, nghĩ đến việc vừa xảy ra là đúng hay sai.
Đã lâu rồi bà Hoa vợ ông luôn lạnh nhạt chuyện ấy, vì ông biết bản thân bà cũng mãn kinh sớm nên không hứng thú vì chuyện gối chăn, nhưng với Tuyết Lan thì…
Về phần Tuyết Lan sau một lúc suy nghĩ, nàng đã lên lầu nàng mặc một cái quần khác màu trắng nhưng cũng cụt ngắn rất chật, ngắn đến tận bẹn, để lộ ra cặp đùi thon dài và chắc, đồng thời cũng làm tôn lên hai mép mông ở phía sau. Thoáng suy nghĩ nàng quyết định không mặc đồ lót. Phía trước mặt nếp giữa đũng quần ép chặt lấy khe âm đạo lõm xuống làm hai má âm đạo hai bên nổi u lên rất khiêu gợi. Màu lông đen cũng mờ mờ ẩn hiện sau lớp vải quần trắng. Áo nàng mặc rất rộng cổ, màu đỏ, không có cánh tay để hớ ra một khoảng trống đủ để thấy thứ muốn thấy, hấp hé đôi nhũ hoa lộ rõ sau lớp áo.
Mải giặt đồ trong thau ông Phúc không để ý, Tuyết Lan đã đứng sau lưng mình:
– Dượng giặt đồ à? Sao dượng không giặt bằng máy?
– À tại quen rồi, mấy cái đồ của dượng thích giặt tay hơn. Chỉ có chút là xong ngay, sẵn hít thở chút không khí.
– Con ngồi chơi với dượng nha, ở đây mát thật.
Ông nheo mắt nhìn vào đôi mắt tươi trẻ của Tuyết Lan, rồi cái động tác nàng kéo ghế ngồi trước mặt ông. Cả cái đùi trắng nõn nã bị ép chặt vào quần khi nàng ngồi xuống. Tuy nói là ngồi một cách có ý tứ, nhưng khoảng trắng giữa hai đùi nàng thì như muốn mời gọi, phần mép thịt như thể được bơm căng lên, và cái áo mỏng manh kia không che đậy nổi hai núm thịt hồng hào in hằn lên theo mỗi động tác của nàng.
– Dượng à. Từ ngày con vào ở với dì dượng con có điều gì không phải không vậy?
– À không, sao con lại hỏi vậy?
– Dạ tại con thấy dượng ít nói chuyện với con, sợ dượng giận chuyện gì đó – giọng Tuyết Lan có vẻ hơi buồn.
– À không… không… dượng ít nói chuyện là vì… ờ vì dượng chưa biết nói sao. Chứ không có giận gì đâu – dượng Phúc tay vẫn giặt nhưng mắt không ngừng nhìn vào Tuyết Lan, khó khăn lắm ông mới tập trung lại với việc giặt đồ.
– À vậy con an tâm rồi. Con mới lên thành phố, ba mẹ mất hết rồi. Mới lên đây nên ít bạn lắm. Mình là người một nhà, nhưng con muốn hơn nữa…
– Uhm… con muốn… sao?!
– Muốn dượng cháu mình xem nhau như bạn bè được không?
– À… Dượng tưởng gì… chuyện đó nhỏ xíu.
Cả hai cùng cười, mọi khoảng cách dường như thu hẹp lại. Ông nhìn nàng tủm tỉm:
– Là bạn thì nhiều khi nói giỡn không có giận à nha.
– Hì hì, dượng là người lớn, không giận thì thôi, con khó giận lắm à nha… Haha – Tuyết Lan cười sảng khoái, đã lâu nàng mới được cười một cách vô ưu như thế.
– Cháu cười đẹp lắm, người đẹp, tên đẹp, cười lại càng đẹp!
Tuyết Lan khẽ đỏ mặt:
– Cháu mà đẹp gì – Tuyết Lan khẽ đung đưa người và quay đi khẽ cười… rồi quay lại nhìn dượng Phúc, nàng liếc đôi tay trần cứng cỏi nhanh thoăn thoắt của dượng Phúc rồi hỏi:
– Dượng giặt nhanh ghê, tay dượng khỏe thật đó. À mà sao dượng không thêm chút nước xả cho thơm, chai kế bên đó dượng.
– Uhm, con không nhắc dượng quên mất – dượng Phúc trả lời.
– Để con giúp cho.
Tuyết Lan khom người, với tay lấy chai nước xả ở cạnh chân dượng Phúc. Ông liếc mắt và chợt đứng hình nhìn thấy cặp vú trắng phau đong đưa theo hướng với tới của nàng, chỉ sát mắt ông chừng 30 cm, đẹp lắm ông thầm nghĩ khi thấy được cảnh tượng đó. Ông không ngờ rằng cặp tuyết lê của nàng lại hiện ra sinh động nhường thế, cái tưởng nằm yên trong lòng ông vì hành động nhỏ này mà bất giác vùng lên mạnh mẽ.
Tuyết Lan khom người rót một chút nước giặt và thau đồ.
Nàng từ từ ngồi xuống gần dượng Phúc… tim Tuyết Lan bỗng giật mạnh vì khi ngồi xuống, đập ngay vào mắt nàng là vùng đũm quần dượng Phúc đã to hơn lúc nãy rất nhiều, tư thế ngồi giang chân của ông làm lộ rất rõ cái bìu chảy xệ xuống gần một nửa như đang muốn lọt ra bên ngoài.
Nàng thầm nghĩ đến cảnh tượng mà Ba Phát đã làm với nàng trước đó, cũng cực kỳ kích thích, chỉ khác là tại đây ngay giữa ban ngày nàng nhìn cái vật chứa đựng tinh trùng đàn ông kia một cách rõ ràng và chi tiết hơn.
Cái bìu của dượng Phúc dài và to hơn Ba Phát, nhìn như quả trứng gà bán trong siêu thị, đã vậy còn nổi hẳn ra những sợi gân máu màu xanh nhạt.
Tuyết Lan đỏ mặt khi so sánh rằng giữa dượng Phúc và Ba Phát, nàng nghĩ chắc hẳn ông dượng nàng có thể sẽ phóng tinh nhiều hơn vì cái túi bíu kia quả thật căng đầy hơn hẳn.
Thời tiết đã nóng hơn giữa buổi sáng sớm này.
Dượng Phúc lại càng không kiểm soát được bản thân, mồ hôi bắt đầu tươm ra làm ướt hết cả người.
Vẫn giả bộ nhìn chăm chú vào thao tác giặt đồ của ông nhưng Tuyết Lan bao dạn hơn đã nhìn liếc mắt vào phía bên kia ống quần… Tuyết Lan thấy dương vật ông, chống quần lên rất cao, và đập ngay vào mắt Tuyết Lan là cái khuôn hình của dương vật dượng Phúc bắt đầu in lên trên mép quần vì mồ hôi trong người ông rịn ra, cái thân của dương vật nó tương đối dài và to, chỉ có mỗi cái đầu của dương vật thì Tuyết Lan chưa nhìn thấy vì nó đang nằm ở trong quần. Tim Tuyết Lan đập thình thịch, mặt hoa đỏ ửng… Nước trong nàng lại bắt đầu ứa ra, cảm thấy không chịu đựng được nữa, nàng quyết định phải hành động.
– Lát dượng lên phòng con nhờ xíu nha.