Ngân

Chương 17



Phần 17

Sáng nó tắm sớm xong đưa nhỏ Tomboy về phòng thay đồ… Hai đứa đi ăn sáng thì vô tình nó gặp gái với nhỏ Giang… Gái nhìn nó… Cái ánh mắt trách móc… Nó chẳng nói gì… Vào quán và ăn bình thường…

Nếu gái và nó là hai cực đối chiều thì nó và nhỏ Tomboy lại là cùng chiều… Cả hai chỉ nói những gì cần thiết… Thi thoảng dở chứng thì nhỏ mới líu lo với nó… Nhưng nhỏ có lần chia sẻ với nó…

– Gặp anh làm em phải tập nói nhiều hơn… Vì cả hai đi với nhau mà cứ im im thì khác gì đưa đám…

Mấy hôm sau mọi thứ vẫn vậy… Nó cũng chẳng sang nhà cô nữa… Phần nó ngại… Phần vì nó muốn cả hai đều phải quên đi chuyện này…

Có người sẽ nói nó ngu… Nhưng các bạn nên nhớ rằng… Ai cũng có một cách sống và nguyên tắc sống riêng… Đừng bao giờ nghĩ đến việc bạn có thể lợi dụng ai đó một cách dễ dàng… Cuộc sống là một sự trao đổi… Có đi có lại… Bạn lợi dụng một ai đó thì ngay sau đó thôi… Sẽ có người lợi dụng lại bạn… Nếu ai đã đi làm rồi thì sẽ thấm nhuần cái tư tưởng này của nó… Còn nếu các bạn đang ngồi trên chiếc ghế của nhà trường với đôi mắt nâu đen truyền thống của người châu á. Hãy thử nhìn xung quanh đi…

Đừng mải mê với những thứ phù du rồi quên mất rằng cuộc sống còn nhiều trông gai lắm… Kẻ khôn là kẻ được mọi người công nhận là khôn chứ không phải là kẻ tự nhận mình khôn… Hai từ gian nan và vất vả chẳng thể làm nên một câu chuyện đời của một con người… Không ai là kẻ bất hạnh và chẳng ai là kẻ hạnh phúc… Đó chỉ là cái ảo tưởng về cuộc sống mà các bạn tự đặt ra sau mỗi lần vấp ngã… Các bạn tự nhận mình là kẻ thất bại. Nhưng đâu biết những kẻ thành công đã từng thất bại đến mức nào… Cuộc sống không ai cho không ai gì cả… Những kẻ sớm thành công đa số thường không biết cách đứng dậy sau vấp ngã… Nhưng đứng dậy hay không? Đó vẫn là việc của các bạn… Không ai có thể can thiệp vào được…

Đến đây thôi nhé… Miên man quá rồi…

Chiều thứ hai… nó đang định ra quán cafe chơi thì có điện thoại… Là của mẹ gái…

– Alo… Con nghe. – Nó mở lời…

– Con đang ở đâu zợ?

– Con chuẩn bị ra quán làm ạ?

– Con với Ngân có chuyện gì thế?

Mẹ gái nói làm nó ngạc nhiên. Sau một giây suy nghĩ thì nó cũng trả lời bình thường…

– Không có gì đâu ạ…

– Vậy tối con Ngân đón con qua nhà dùng cơm nha… – Mẹ gái vẫn đều đều…

– Con bận làm bài tập nhóm mất rồi… Để bữa khác nha mẹ…

– Không được… Chỉ hôm nay thôi…

– Vâng… Vậy tí con tự qua ạ…

Nó tắt máy luôn… Chả hiểu chuyện gì đang xảy ra… Phong từng là người mà mẹ gái nhắc đến khi muốn chia rẽ nó… Gái cũng giải thích là mọi chuyện không như nó nghĩ đâu… Gái có lý do riêng… Nhưng nó hỏi thì lại không nói… Khó khăn chồng chất khó khăn…

Lúc gần tối thì có điện thoại của nhỏ… Nhỏ rủ nó đi chơi mà nó từ chối vì phải làm bài tập… Nhỏ cũng à một tiếng bảo cũng quên chưa làm bài tập… Xong líu lo một lúc là tắt máy…

Một lúc sau gái sang… Lừ lừ như tàu ngầm… Giọng khó chịu…

– Mẹ bảo sang nhà ăn cơm… Lên xe đi…

Nó đang gấp gọn đống quần áo trên giường nên quay ra nói…

– Đang bận… Về trước đi… Tí sang…

– Không… Làm xong thì đi cùng… – gái không tha cho nó…

– …

Nó cũng kệ… không khí im lặng hình như làm gái không chịu được… Tí tí là thở dài…

– Anh yêu con bé đó phải không? – Gái nói…

– Ừ.

– Tại sao chứ? Em đã làm gì?

– Cái này em tự hiểu… – Nó vẫn gấp quần áo…

– Anh… Ngày hôm đó chỉ là tình cờ gặp thôi.

– Vậy nếu không tình cờ thì sao? Nó ném cái áo đang gấp dở xuống quay lại nhìn gái…

– Anh khinh em thế cơ à? Vậy cái lúc anh với chị Vy thì anh nghĩ em cảm thấy thế nào? Anh nghĩ em phải là người chấp nhận còn anh thì không chứ gì? Đồ ích kỷ…

Gái nói như thể dồn nén từ rất lâu rồi…

– …

– Anh có cho em giải thích không hay là anh chỉ biết đi với con bé đấy?

– …

– Anh tồi lắm… Em muốn cho anh bất ngờ mà giờ chính anh lại cho em cái bất ngờ khác…

– …

– Mà thôi… Qua rồi… Em mệt mỏi rồi… Anh muốn làm gì thì làm… Em không muốn quan tâm đến chuyện này nữa… Anh nhanh lên sang nhà bố mẹ bảo gì ấy…

– …

Nó thì từ nãy tới giờ vẫn im lặng…

Đúng là thế… Gái luôn là người phải chịu thiệt thòi… Trước cũng vậy… Nó quyết định chọn chị thay vì gái… Nó nghĩ nó cần có trách nhiệm với chị… Và nó lại bỏ quên đi gái…

Giờ nó mới hiểu phụ nữ khi nổi giận thật sự thì dữ dội như thế nào… Nó thấy hoảng hoảng nên cứ im im làm theo lời gái thôi… Chả dại gì để mà lên báo lá cải cả…

Nó lại thấy lạ lạ… Bình thường gái sẽ sụt sịt lâu rồi… Nhưng hôm nay thì quá cứng so với quy định…

Sang đến nhà gái… Bữa cơm tối đã sẵn sàng… Bố gái đi làm chưa về thì phải… mẹ gái vẫn nhìn nó cười tươi… Nó vẫn im lặng như thường ngày… Đến bữa bố gái cũng về… Nhìn nó cứ hằm hằm… Bữa cơm đang diễn ra trong im lặng thì bố gái nói…

– Thế hai đứa có chuyện gì mà con Ngân nó nhốt trong phòng mấy hôm nay?

– Bố hỏi anh ấy đi… – gái đổ luôn cho nó…

– …

Bố gái bắt đầu tra hỏi nó… Thỉnh thoảng gái lại bồi thêm mấy câu… Hóa ra gái định làm valentine cho nó… Bắt bố gái đi mua thì bố gái bận… đến siêu thị mới gặp Phong… Cái kiểu gặp người yêu cũ thì đôi khi cũng sẽ có một số hành động quá mức… Đa số là ở con gái… Gái sang xin lỗi nó mấy lần thì nó chẳng có ở phòng… Nó khai hết từ đầu tới cuối như phạm nhân… Nhưng có lẽ nó cũng ích kỷ thật…

– Thế giờ anh định bỏ con gái của tôi để yêu đứa khác à? – Vẫn là bố gái…

– Đâu có đâu bố? Nó chỉ là bạn bè bình thường thôi?

– Anh đừng có mà ngụy biện… Tôi nói cho bố anh biết rồi… Anh chỉ được cái giống bố anh… Hở ra phát là biết ngay được…

– Bố nói quá… Bố con bảo bố không không kém gì bố con đâu…

Nó thấy giọng bố gái đùa đùa là lại phải cãi ngay…

– Anh lại định đổ thừa cho tôi phải không?

– Bố con kể cho con nghe mà…

– Bố con kể gì zậy?

Mẹ gái thấy nó nói thế là hỏi ngay…

– Thôi thôi… Anh đừng có mà linh tinh… Bố anh thì biết cái gì… Tôi tuyên bố là hai anh chị dừng ngay cái trò này lại… Đừng làm khổ cái thân già này nữa… Anh thấy tiến hành được thì bảo bố anh khiêng ngay quả boom này hộ tôi nhé…

Bố gái chuyển chủ đề ngay…

Mẹ gái thì đâu có tha… Hỏi nó bằng được nên nó đành phải… Kể hết… Thậm chí còn thêm vào một số chi tiết hoang tưởng… Làm bố gái bị lườm cháy mặt…

– Tí nữa vào phòng nói chuyện… – tiếng mẹ gái…

Bố gái lại lườm lườm nó…

– Không phải lườm nó – mẹ gái bênh nó tiếp…

Thu dọn xong gái kéo thẳng nó lên phòng… Nó được giải tỏa hết tâm lý nên lại phải để im cho gái hành… Lên phòng thì gái ngồi xuống ghế… Bắt nó đứng…

– Nói nghe… Yêu mấy đứa? – Gái lườm nó…

– Không có mà…

– Đừng giấu… Điều tra rồi… Trả lời thật không thì đừng trách…

– Không tin thì thôi… – Nó định ngồi xuống ghế thì gái quát…

– Đứng đấy… Ai cho ngồi mà ngồi?

– Thế như nào nữa… Nhanh còn về ngủ… Muộn rồi…

– Ai cho về?

– …

– Đã làm gì chưa?

– Không có gì cả mà… Thề đấy…

Sau câu nói ấy thì gái ôm cổ nó hôn luôn… Nó cũng chẳng biết phải làm gì nữa… Mọi thứ diễn ra nhanh hơn nó tưởng… Nó nghĩ nó phải quên gái và bắt đầu với một mối quan hệ nào đó mà nó chẳng biết là có hạnh phúc không thì chuyện lại xoay vòng 180 độ… Nhưng thôi kệ đi… Kết quả này quá ổn rồi… Nó cần gái… Mặc định của nó… Nó cởi hết áo của gái và hôn vào ngực gái… Gái ôm đầu nó rên nhỏ… Nó đẩy gái xuống giường cởi nốt cái quần và…

– Chồng hư lắm…

– …

– Tất cả tại chồng ấy… Qua mất valentine rồi còn đâu…

– Ừm… Vậy để sang năm làm một thể đi…

– Không… Phải là năm nay…

– Thế anh chịu… – Nó nhăn nhó…

– Hay mình cưới đi… Vợ lo quá…

Gái nói câu này làm nó hoảng luôn… Chả có thằng đàn ông nào muốn cưới vợ sớm cả… Chỉ trừ một là do bác sĩ… Hai là do không có việc gì làm, suốt ngày lông bông rồi vô tình phập vào cô nào đó… Có vẻ như sinh ra là để dành cho nhau… Nhưng cưới rồi mới biết là không phải… Muộn màng…

– Hâm à? Đang lớp 10 thôi nhé…

– Nhưng cứ tí ra là lại bị giật mất… – gái nũng…

– Vợ đâu có kém? – Nó cằn nhằn…

Gái tắt đèn gối đầu tay nó ngủ ngon…

Mọi chuyện với gái đã xong… Giờ với nhỏ thì nó không biết bắt đầu như thế nào cho đúng… Nó sợ nhỏ đau… Nó không hứa hẹn gì với nhỏ nhưng… Nhỏ chân thành quá mức với nó… Có lẽ chỉ thua mỗi một người… Nhưng dù gì nhỏ cũng biết nên nó quyết định gọi cho nhỏ…

– Anhhhhh – tiếng của nhỏ mừng…

– Mình gặp nhau nhé…

Quán cafe xxx…

– …

– Anh nói gì… Em không hiểu… Nó có gì hơn em chứ… Đã vậy lại còn… – nhỏ to tiếng với nó nhưng nó ngắt lại…

– Anh nói rồi mà…

– Lũ đàn ông các anh… Thằng nào cũng giả dối hết… Lũ dối trá…

Nhỏ nói xong đứng dậy đi thẳng… Giá mà… Nó có thể giữ nhỏ… Lâu hơn một chút…

Nó đi về phòng và ngủ… Đây là một trong số ít câu chuyện mà nó giữ làm của riêng nó… Ai cũng vậy… Chả riêng mình nó… Một góc tối cho những câu chuyện buồn…

Gái và nó bình thường trở lại… Nó cũng ít thấy nhỏ hơn… Tháng sau thì biết tin nhỏ đi du học tại úc… Cũng tốt…

Mọi chuyện cứ thế trôi qua… Đôi lần nó vẫn trốn gái để đi chơi cùng cô giáo… Chỉ là ăn kem… Uống cafe đôi ba chục phút đồng hồ…

Những tháng hè lại sắp đến… Nó cũng đã đi học vẽ… Nó chọn lớp toàn là nam theo ý muốn của gái… Đều đều gái đưa đi đón về… Gái đi học thì nó lấy xe đi rồi hết giờ qua chỗ gái…

Lớp 11 trôi qua nhanh chóng… Hay có những chuyện nó không nhớ thì cũng chẳng biết nữa… Rồi lớp 12 cũng gần trôi qua… Giận hờn có… Hạnh phúc cũng có… Trước lúc thi tốt nghiệp hai tháng thì nó nhận cái tin mà không biết là vui hay buồn… Gái có thai… Gia đình hai bên cuống cuồng hết cả lên… Gái có thai là ngoài ý muốn… Vì thường thường mỗi lần ở cạnh nhau là gái đều tính toán rõ ràng… Nhưng người tính không bằng trời tính… Bố mẹ gái thì cứ um củ tỏi bắt thi tốt nghiệp xong phải cưới ngay… nó và gái thì lại muốn cả hai đều được thi đại học nhưng cũng không muốn bỏ bé… Qua lại nhiều lần quyết định thì thi tốt nghiệp xong… nó vẫn phải đi thi như bình thường… Thi xong là cưới luôn… Gái phải ở nhà nuôi con… Còn nó làm ông bố bất đắc dĩ…

Ngày cưới nhanh chóng đến mà nó vẫn chẳng thể nào tin nổi… Quá nhanh…

Lễ cưới xong là nó cũng biết điểm thi… Nhưng học tài thi phận… Thiếu 0, 5 điểm… Nó buồn mất mấy ngày…

Quay trở lại với gái… Nó với cả hai gia đình chiều gái hết mực… Gì cũng là nhất gái…

Ngày 19 tháng 2 năm 2013 thì thiên thần nhỏ bé của nó chào đời… Một bé gái xinh xắn… Đang suy nghĩ đặt tên gì cho đẹp thì bố nó nói thầm với nó xong cười toe toét…

“Ngọc Bích” Đứa bé mang tên mối tình đầu của bố nó…

Trước Ngày đầu tiên làm ông bố bất đắc dĩ… Nó lo phát khóc… Nhìn cái mặt gái quằn quại mà nó cứ đi qua đi lại ở cửa phòng cấp cứu… Mọi thứ cũng ổn… Mẹ tròn con vuông… Gái xuất viện về thì được mẹ nó với mẹ gái chăm từ đầu đến chân… Sinh xong phụ nữ phải kiêng khem nhiều thứ mà…

Nhưng Cuộc sống hôn nhân của giới trẻ chẳng khác nào một món đồ chơi của trẻ con… Đầu tiên thì cũng mặn nồng lắm, thích lắm nhưng càng về sau thì càng nhiều vấn đề nảy sinh và chán… Cái thời gian yêu đẹp bao nhiêu thì cưới nhau rồi lại xuống dốc bấy nhiêu…

Đây có lẽ cũng là một kinh nghiệm sống nó muốn chia sẻ với những ai đang muốn lấy vợ sớm… Nó chỉ muốn khuyên các bạn đừng như nó… Hãy học cách chịu đựng…

Mấy tháng đầu… Chính xác là 6 tháng đầu sau khi có bé của nó và gái phải nói là quấn quýt bên nhau suốt… Nhưng khi nó bắt đầu đi làm cùng bố gái thì nó lại bị cuốn vào những cuộc vui không điểm dừng… Đôi khi là phải đi tiếp khách hàng… Hoặc chỉ đơn giản là nó mải chơi game… Mà phụ nữ có thai và sau khi sinh thì các bạn biết đấy… Khó tính kinh khủng khiếp… Ban đầu thì nó cũng chiều ý… Nhưng những lúc công việc không như ý muốn thì ở cái tuổi nó lúc bấy giờ không thể nghĩ đến việc nhường nhịn… Mọi thứ trở nên rắc rối hơn…

Bạn đang đọc truyện Ngân tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ngan/

Cuộc đời con người thật sự là lạ lùng… Có những thứ chẳng ai giải thích được cả… Trước những cơn bão bầu trời thường bình yên đến lạ…

Mọi thứ giữa nó và gái bắt đầu trở nên rắc rối hơn… Nó và gái cãi nhau nhiều hơn… Giới trẻ bây không như người thời trước… Họ cũng chiến tranh lạnh khi giận hờn… Nhưng họ lại chọn cách bỏ đi thay vì ở lại…

Họ không biết trước khi làm bất cứ việc gì thì điều đầu tiên là phải học từ “nhẫn”.

Một từ dễ hiểu mà có mấy ai học được đâu… Và đó là sai lầm lớn nhất của cuộc đời nó…

Ngày 27 tháng 12 năm 2013…

Mùa đông… Gái và nó chiến tranh lạnh đã gần tháng… Nó thật sự không nhớ đã nói và làm gì với gái… Nó chỉ nhớ nó đã đi ra ngoài… 11h đêm cùng ngày nó thấy nóng ruột… Thật sự là nó có một nỗi lo vô hình nào đó… Gái chưa về… Bỗng nó có điện thoại… Đôi tay nó run lên… Đánh rơi cái điện thoại… Chẳng suy nghĩ nhiều nó lấy cái xe phi thẳng ra đó… Không mũ và độc một cái áo mỏng… Ra đến nơi… Nó chết điếng… Thả tay khỏi cái xe máy nó đi đến chỗ gái… Nó không tin… Gái nằm đó cạnh chiếc xe tải…

– Đừng mà… Đừng nhắm mắt mà… Thở tiếp đi mà… Vợ… Còn bé Bích đang chờ em mà…

Nó ôm cái xác lạnh lẩm bẩm trong vô vọng… Không biết là bao lâu nhưng nó cứ lẩm bẩm mãi vậy… Đôi mắt nó dại đi… Nó không quan tâm đến những thứ khác nữa…

Đám tang cô gái trẻ diễn ra ngay sau đó… Ai cũng xót thương cho số phận của cô gái xấu số… Mẹ gái quằn quại bên cạnh cái quan tài… Đối diện với nó…

Nó cứ ngồi nhìn… Ai hỏi cũng kệ… Ai nói gì cũng kệ… Tai nó ù đi… Nó không khóc nhưng chẳng muốn nghe gì nữa… Tất cả là tại nó… Chỉ vì nó không giữ gái… Hạnh phúc tưởng chừng như đến tận tay nó trong suốt quãng thời gian còn lại thì chỉ cần vài giây để biến mất…

1 tháng sau đám tang gái… Ngày nào cũng vậy… Nó đi bộ hàng km để ra cái nơi mà không ai muốn đến… Chỉ để được ở gần gái… Nhìn cái bia mộ mới được đặt vẫn còn nguyên đó di ảnh của gái… Nó bật cười nhưng nước mắt trào ra sau đó… Đôi khi nó ngủ quên luôn ở đó và tỉnh dậy thì đang ở nhà… Nó bắt đầu nghĩ đến những cách giải quyết nhanh chóng cho tình trạng này… Bước vào trong phòng vệ sinh… Hình ảnh nó trong gương hốc hác… Nó ghét khuôn mặt này…

“Bụp…”

Nó lấy tay đấm vào cái gương… Những mảnh nhỏ li ti găm vào tay nó… Máu bắt đầu rỉ ra… Mảnh gương rơi xuống chậu rửa mặt… Nó nhặt lên… Nắm chặt… Kết thúc được rồi… Nó nhớ gái quá… Nó đưa tay chuẩn bị cắt thì bố gái đi vào… Giật mảnh vỡ gương trên tay nó làm tay bố gái bật máu…

Nó bắt đầu rơi vào tình trạng trầm cảm nặng… Những giấc mơ hàng đêm vẫn ùa về… Nó thấy gái nhưng càng dồn thì gái càng xa nó… Nó nghe rõ tiếng bước chân của ai đó vào sau đó là một ánh sáng phi đến phía nó… Ánh đèn của ô tô… ánh đèn tắt là nó thấy gái ở đó… Đôi mắt nhìn nó đầy trách móc… Nó như hóa điên sau mỗi lần như thế… Và nó không nhớ nó đã làm những gì trong suốt thời gian đó… Có lẽ là 4 tháng… Mẹ nó vẫn kể với nó về khoảng thời gian đó… Có khi thấy nó cầm con dao gọt hoa quả nhìn nhìn rồi đi lên phòng là phải kéo nó lại… Rồi đến cái mức phải cho về quê, nhốt nó vào trong phòng trống xích cả chân tay vào tường…

Nó không biết là đã bao nhiêu lần Giấc mơ ấy lặp lại… Nhưng Nó bừng tỉnh khi nghe thấy tiếng khóc của trẻ con… Nó đã quên mất điều gì đó chăng? Đúng vậy… Nó vẫn phải tồn tại… Nó vẫn còn mục đích cần phải thực hiện…

– Bích…

Nó cất tiếng nói sau gần nửa năm im lặng. Khi bố mang cơm vào cho nó… Sau câu nói ấy là hàng ngày nó phải đi bác gặp bác sĩ tâm lý… Nó bắt đầu nhớ mình là ai… Nó nhớ những thứ khác nhưng đâu đó một số kí ức cho đến tận bây giờ nó chẳng thể nhớ hết được…

Ngày đầu tiên trở lại với cuộc sống đúng nghĩa của một con người… Nó muốn bế bé… Cái cơ thể quá nhỏ bé… Quá mỏng manh làm nước mắt nó trào ra… Nó cười…

– Ít nhất là bố còn có con… Trong suốt thời gian còn lại…

Nhưng công việc của ông bố đơn thân không hề đơn giản… May là hàng xóm nhà nó có chị mới sinh… Nên bé được ăn sữa nhờ… Ngày tháng trôi qua… Bé đã gần hai tuổi… Bập bẹ biết nói… Và từ đầu tiên nó dạy cho bé là…

– Mẹ…

Bé nói xong cũng là lúc nó bật cười hạnh phúc… Nước mắt nó chảy… Bé quàng tay ôm cổ nó… Nó giật mình… Đôi tay bé bỏng…

– Con gái của bố giỏi lắm…

Trở lại với công việc… Nó quyết định không thi đại học mà ở nhà đi làm nuôi bé và… Được ở cạnh gái… Tội lỗi của nó bao giờ nguôi ngoai thì nó mới đi xa… Giấc mơ đó vẫn ám ảnh nó… Nhưng nó chấp nhận…

Nó bắt xe ra thành phố… Bế bé theo để ông bà ngoại được gặp cháu… Nó cũng gọi trước cho bố mẹ gái rồi… Ra đến nơi thì ai cũng nhìn nó như lạ lắm vậy… Có lẽ nó đã biến mất quá lâu rồi chăng? Bố mẹ gái vỗ vai hỏi thăm mọi thứ rồi mẹ gái trách nó sao không sớm ra để bà được bế cháu… Đi suốt nên không có thời gian vào thăm… Nhớ cháu lắm… Bé nhìn thấy bà ngoại thì gọi…

– Mẹ…

Mẹ gái nhìn bé rồi nhìn nó… Bật khóc ôm bé vào lòng… Nó gật đầu cười…

Nó lại bắt đầu công việc cùng bố gái… Bố gái làm nội thất… Công việc của nó vẫn là đi theo học hỏi để có những ý tưởng thiết kế… Nó cũng đã đi học thêm một khóa về thiết kế nội thất để có thêm kinh nghiệm…

Bố nó cũng quyết định cho cả mẹ nó ra đây để tiện việc chăm cháu và đi làm… Giờ nó mới biết mối quan hệ của bố nó không tầm thường chút nào…

Đã hơn một năm từ thời điểm đó… Bé cũng đã biết đi… Có lẽ được gái phù hộ nên bé khỏe mạnh lắm… Nó vẫn lên thăm gái thường xuyên… Đôi ba tuần một lần… Và một tháng thì ít cũng phải 4 lần…

Nó kể cho gái nghe về bé… Từng chút… Từng chi tiết một… Nó tìm trong phòng gái thấy một cuốn nhật ký đang viết dở… Nó không dám đọc hết… Từng kỉ niệm hiện về… Những dòng nhật kí dừng lại ở ngày 26 tháng 12 năm 2013. Nó quyết định sẽ viết tiếp… Nó sẽ viết về bé… Về cách mà bé lớn… Có lẽ nếu bé biết chuyện bé sẽ hận nó nhưng chưa phải là bây giờ… Giấc mơ hàng đêm nó vẫn gặp bây giờ chỉ thi thoảng mới lặp lại… Cảm giác vẫn như mới ngày hôm qua vậy… Nó vẫn bật khóc mỗi lần thấy ánh mắt của gái…

Nó cũng bắt đầu có chút thực lực nên được chuyển xuống công ty ở đà nẵng… Bố mẹ gái và bố mẹ nó động viên mãi nó mới đi… Đến vùng đất mới gặp những con người mới… Ai cũng không tin nó có một con… Mãi đến khi nó gọi, cho bé nói chuyện bi bô vài câu thì mới tin…


Nhật ký, ngày 27 tháng 12 năm 2014
Một năm kể từ ngày mẹ con không còn… Bố đã trốn tránh quá khứ để không phải suy nghĩ… Nhưng không được… Bố phải đối mặt… Bố tìm thấy thứ duy nhất còn lại của mẹ con… Bộ quyết định sẽ viết tiếp. Bố sẽ viết về con, về cách mà con lớn… Về những giận hờn khi con lớn… Về cả những lỗi lầm mà bố phải chuộc lại… Con sẽ lớn như bao đứa trẻ khác… Con sẽ xinh đẹp như mẹ… Nhưng thật là thiệt thòi khi con không có mẹ… Con sẽ biết chuyện này khi lớn… Con sẽ giận bố… Nhưng bố không bao giờ trách con mà bố sẽ cảm thấy tự hào vì con đã lớn đã hiểu được những điều đúng sai… Và được nhìn con lớn là niềm hạnh phúc vô bờ bến của bố…

— Hết —

Mình không giám hứa trước, nhưng mình sẽ cố gắng viết thêm về người vợ hiện tại cũng như con của mình, lúc nào viết xong mình sẽ gửi admin để admin up lên. Còn truyện về “Ngân” thì mình xin được kết thúc tại đây, cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện.

Update: Tác giả đã gửi truyện về người vợ hiện tại của tác giả qua cho mình rồi nhé. Bạn nào muốn đọc thì bấm vào đây nhé: http://truyen3x.xyz/nguoi-vo-hien-tai-cua-toi/ Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyen3x.xyz, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...