Ngân

Chương 2



Phần 2

Sáng hôm sau nó đến lớp thì gặp gái chặn ngay trước cửa lớp, mắt rưng rưng.

– Cậu có sao không? Tại mình hết…

– Không sao đâu. Muỗi đốt inox.

Nó xoa đầu gái cười. Vì uống thuốc giảm đau cũng đỡ. Với lại từ bé sức khỏe nó đã hơn người rồi ^^!

“Ồ…”

Cả lớp làm nó với gái ngượng đỏ mặt. Khỏi phải nói gái trông yêu ghê gớm. Nó lại cười…

Lại có tiếng xì xào. Nó chẳng quan tâm. Có lẽ nó thích gái rồi… Cũng có thể vì gái là hotgirl nên nó mới có cảm giác lạ vậy.

Hôm nay gái đích thân xin xuống bàn cuối ngồi với nó. Nó chẳng nói gì. Lớp lại xì xào.

Trong giờ thì nó bị mất tập trung rất nhiều. Cái mùi con gái làm nó rạo rực. Hay một hành động vén tóc của gái cũng làm nó không tập trung được. Vòng 1 gái thi thoảng lộ qua cái cổ áo làm nó… Bất ngờ gái nói:

– Chữ đẹp nhỉ?

– Cũng bình thường mà.

– Con trai như thế là đẹp lắm rồi đấy.

– …

Phải nói là bao nhiêu năm đi học. Chữ nó vẫn đẹp. Đến tận bây giờ…

– N. Đ. Hiếu đi lên phòng giám hiệu…

Đang lơ mơ thì nó bị gọi. Lên đến nơi nó lại bị tra hỏi vì cái vụ hôm qua. Rõ ràng là nó bị đánh mà lại bị phạt nặng hơn. Chắc thằng này con ông cháu cha rồi. Haizzz…

Đang lơ mơ viết bản tường trình thì có ông thầy vỗ vai. Sau này mới biết ông là hiệu trưởng. Cái ông bắt nó viết bản tường trình là ông bí thư đoàn.

– Học sinh này bị sao vậy? – Ông thầy hiệu trưởng hỏi ông bí thư.

– Đánh nhau thầy ạ! – Ông bí thư trả lời.

– Đánh nhau hả? – Ông thầy hiệu trưởng hỏi nó.

– Em bị 5 đứa đánh mà. – Nó càu nhàu vì bị ông bí thư đoàn trường bắt bẩn.

– Vậy sao bắt nó viết bản tường trình là đánh bạn thế? – Ông thầy hiệu trưởng hỏi ông bí thư.

– À cái này…

Rồi ông bí thư nói nhỏ gì đó với ông hiệu trưởng. Sau ông hiệu trưởng có vẻ tức lắm quay ra bảo nó về lớp đi không phải viết nữa. Nhìn kĩ lại nó mới nhận ra đó là người đàn ông nó giúp nhặt giấy tờ cách đây mấy hôm. Đúng là do ăn ở mà…

Về lớp nó vẫn im lặng. Gái nhìn nó có vẻ tội tội thì nó bật cười…

– Nhìn cậu ngu quá =))

Nói xong câu nó mới biết nó ngu. Làm gái giận luôn.

– Giận hả?

– …

– Xin lỗi nhé!!!

– …

Xong nó cũng im luôn. Vì đơn giản gái và nó chưa là gì cả. Lúc về Gái giật cái 1200 cùi bắp của nó. Ấn ấn gì đó xong đặt lại bàn. Nó chẳng quan tâm lắm. Ngoài số bố mẹ và ông Khánh ra. Nó chẳng quen ai hết.

Đến chiều nó đi làm. Chị chủ ra tận nơi nhìn khắp người nó. Liên tục hỏi có sao không? Nó cười xong cũng bảo không sao. Hiểu nhầm thôi. Nhưng Hôm nay có vẻ chị hơi nóng khi biết nó bị đánh. Hỏi han đủ thứ xong. Chị bảo nó:

– Đưa số đây. Có gì gọi chị. Khờ ghê…

– …

Làm theo lời chị xong chị lại chạy đi chơi. Chị teen lắm. Mắt to. Mặt vline mũi cao. Bị nó trêu ế suốt, mà lúc cãi chu cái mỏ lên nhìn yêu lắm. Vòng 1 phải nói là cực đẹp. Mấy lần nhìn trộm mà nó tí phụt máu mũi =)). À quên chị chủ nó tên Vy.

Hết ca nó lại về phòng. Tối đó có số lạ nhắn tin tới số nó:

“Có là gì đâu mà phải dỗ dành nhỉ?”

Nhìn cũng biết là gái rồi. Chậc. Nó chẳng nhắn lại vì nó chẳng biết nhắn gì nữa. Vậy là nó lại học bài. Đến lúc 10h thì có cuộc gọi đến. Là số gái. Nó ấn nghe.

– …

– Alo. Nó mở lời…

– *Sụt sịt*

– Sao thế?

– KHÔNG SAO CẢ. ĐỒ VÔ TÂM.

Giọng gái như hét lên…

– …

“Tút… tút…”

Nó chẳng hiểu sao nữa. Gái có chút gì là thích nó đâu nhỉ. Nó chỉ trêu chút thôi mà…

Bạn đang đọc truyện Ngân tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ngan/

Hôm sau gái không ngồi với nó nữa. Đi qua bơ luôn nó. Chắc là giận to rồi. Nó nghĩ vậy. Nó cũng thích gái nhưng chưa đủ để nói là yêu. Và lại nó nghèo nữa. Nhìn gái chắc cũng không phải con nhà vừa. Nghèo cũng là một cái tội mà…

Cứ thế hơn một tuần trôi qua. Nó với gái theo lớp đồn là đang chia tay. Mấy ông thần lớp cạnh sang tặng quà với thư nhiều lắm. Mà gái phải nói là phũ phàng dã man. Cầm quà xong. “Phụp.” Vứt thẳng vào sọt rác…

“May mình không tặng.” – Nó nghĩ…

Tối đó nó đang ăn mì thì nghe ngoài cổng có tiếng lạ. Giống gái quá. Ra ngó thì đúng gái thật. Đi bộ luôn. Mò vào đây làm gì nhỉ? Nghĩ vậy chứ nó lại đi vào ăn tiếp. Gái đứng cửa phòng hét ầm lên:

– ĂN UỐNG THẾ NÀY HẢ?

– …

– BỎ NGAY CÁI BÁT XUỐNG…

Nó im lặng làm theo…

Gái lôi trong túi ra bao nhiêu thức ăn nào gà nào trứng nào cơm.

– Ơ???

– Im… Ngồi ăn đi!

– …

– Có ăn không?

* Gật gật *

Nó ra lấy thêm bát cho gái thì gái quát:

– ĐI ĐÂU? NGỒI XUỐNG ĂN NHANH…

Giật mình rơi vỡ cả cái bát. Nó tiếc rùi rụi. Lấy bát với đũa khác cho gái…

– Ăn Rồi. Không Ăn nữa…

– …

– Ăn nhanh đê. Nhìn gì mà nhìn. Bỏ thuốc không uống mấy hôm rồi?

Gái nói sau khi ép nó ăn rồi ra bàn nhìn túi thuốc…

– …

– Ăn nhanh uống thuốc…

Nó chỉ biết cặm cụi ăn. Ăn xong gái đưa cho 1 đống thuốc ông K mua rồi đi về. Nó vẫn đứng hình. Tính nó uống thuốc hơi khỏi là nó bỏ nên là…

Bạn đang đọc truyện Ngân tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ngan/

– Bạn gái xinh nhỉ. Đang cãi nhau à?

Chị Liên phòng bên cạnh hỏi nó.

– Không. Yêu gì đâu ạ?

– Chị biết thừa. Hi hi…

Nó cười…

Bất giác nó cười. Gái làm nó ngày càng thích gái thêm. Nhưng ranh giới của nó với gái. Nó hiểu.

Sáng hôm sau đi học bình thường. Trưa gái kéo tay nó đi mua thức ăn rồi về phòng nó nấu:

– …

– Chỉ là muốn chuộc lỗi lần bị đánh thôi. Nhìn cái gì.

Nó nghĩ buồn cười mà chẳng dám cười. Khỏi đến nơi rồi mới chuộc lỗi =))

Ăn xong nó nhìn gái nói…

– Gần khỏi rồi. Không cần làm vậy đâu?

Đầu tiên gái lườm nó. Ánh mắt hình viên đạn. Rồi sau lại phụng phịu…

– Không phải đuổi khéo.

– Không có mà. Không thích phiền cậu thôi.

– KHÔNG SAO CẢ. PHIỀN AI?

– …

– Mai được nghỉ. Có bận gì không? – Gái hỏi.

– Chiều mai đi làm thôi. – Nó quên mất mai chủ nhật…

– Sáng mai sang đưa đi chơi. Ở phòng đấy.

Gái vẫn nói trống không…

– Ừm…

Chiều đi học gái lại xuống ngồi cạnh. Làm nó không tập trung học được. Haizzz…

Tối đang vu vơ ngồi hát với nấu lại thức ăn thì gái phi xe AB vào lù lù trước cửa. Mặt hơi nhợt…

– Ăn uống gì rồi?

– …

Nhìn xuống chảo thức ăn…

– ĐỒ LƯỜI…

Thế là gái lại nấu. Nó nhìn gái mà nó thấy giống như vợ chồng trẻ vậy. Giá mà… Bất giác nó cười…

– Cười… gì mà cười.

Gái quát mà giọng với mặt ngượng ngùng…

– Không có gì. * Cười *

Tối thứ bảy máu chảy về tim mà =))

Nhìn gái ăn cơm mà nó thấy vui ghê. Mặt gái ăn nhìn ngộ và xinh lắm. Ăn xong gái nằm luôn trên giường nó…

– Không về nhà à?

– Tí về mà. – Gái nũng nịu.

Nó thu dọn rồi để gái nằm đó tí. Chắc mệt. Dọn dẹp xong gọi gái không thấy thưa. Sờ thấy chán nóng quá. Thế là vắt tạm cái khăn ướt lên trán gái. Ra mua viên hạ sốt về. Đến lúc 9h thì gái tỉnh. Thấy gái, nó đang gật gật cũng tỉnh luôn. Nó đưa gái về nhà. Đến nơi trước mặt nó là ngôi nhà 4 tầng. Mà cũng chẳng khác biệt thự là mấy. Nó đâm ra hoảng. Hình như gái hiểu nên đưa tay nó ra nắm chặt rồi cười. Nó cũng cười. Ranh giới…

Gái bảo nó cầm xe gái mà về. Nó lắc đầu. Gái mệt nên chẳng ép nổi nó. Nhìn thương quá. Một người đàn bà ra đưa vào nhà. Sau này mới biết là bà giúp việc. Gái hay gọi là dì. Nó chào người đó là cô. Dắt xe vào nhà cho gái xong nó về luôn.

Đi bộ về phòng mà nó nghĩ nhiều lắm. Rồi lên giường cũng ngủ quên luôn. Sáng sau gái sang. Thấy gái phát là nó kéo vào sờ trán luôn.

– Hết rồi. Đi chơi đi! – Gái phụng phịu…

– Hết đâu mà hết. Nóng này. Ở nhà đi…

– Đi mà…

– …

– Đồng ý rồi nhé ^^!

* Cười *

Thế là hết buổi sáng với gái. Đi nhiều lắm mà nó chẳng biết đâu vào đâu luôn. Chiều đi làm nhìn chị buồn buồn. Ra ngó…

– Chị bị anh nào đá vậy?

– …

– Em không đá chị đâu. Yên tâm.

Nó xòe tay ra như muốn bế chị làm chị phì cười…

– Đồ ngố…

– Em thông minh hơn chị cái chắc…

– Điêu…

– Thật…

– Thử làm giống con milu xem có hơn nó không đã rồi so với chị?

– Ơ??

– Ha ha. Nhìn mặt ngu kinh. – Chị ôm bụng cười…

Nó cũng cười. Nhìn chị cười làm nó bình yên đến lạ. Nhưng nó không hiểu cảm giác này là gì?

Tối. Gái lại sang. Lạ là hôm nay mang cả quần áo. Nó hỏi thì bảo đúng câu.

– Ngủ nhờ…

– Khỏi ốm chưa?

– Chưa? Không ai chăm…

– Ừm…

Bạn đang đọc truyện Ngân tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ngan/

Sau câu “Ừm” là gái tranh luôn phòng tắm. Nó cười. Bước ra với bộ quần áo barcelona. Đúng đội nó thích. Tối đó gái nằm cạnh nó luôn. Đang tính xuống đất thì gái kéo cổ lên với lý do không thể thuyết phục hơn. ” Tối ốm thì sao biết được???”

Thế là gái chui vào chăn. Gối đầu tay nó ngủ ngon lành. Nó chợt nhận ra là gái không mặc đồ lót… Thỉnh thoảng lại rúc rúc vào nó. Ngực thì có phải bé đâu. Chạm qua chạm lại thì nó khó chịu kinh khủng.

– Ngân…

– Dạ. – Gái ngơ ngác nhìn nó.

– Mà thôi…

Định bắt gái đi mặc thì nghe câu dạ nên lòng nó xuôi đi luôn theo câu dạ của gái. Thế là cả đêm nó trằn trọc mãi mới ngủ được. Nó cũng là đàn ông mà…

Chương trước Chương tiếp
Loading...