Nghề chăn gái - Quyển 1
Chương 6
Sau vụ cái Trang bị lấy mất dây chuyền thì tính đề cao cảnh giác của mấy đứa nhà em được nâng lên một tầm cao mới. Chúng nó tự ngồi trao đổi kinh nghiệm với nhau, nào là đi đêm thì không được mang tiền, ngủ thì điện thoại phải để dưới gối, mà tốt nhất là không đeo vàng bạc, trang sức gì cả. Cái Trang sau hơn một tuần từ ngày mất đồ thì chăm cày cuốc hơn trước. Nói chung thì nó vẫn kén, vẫn tỏ thái độ khi thấy khách không hợp gu, hoặc khách đứng tuổi nhưng được cái là nó vẫn chịu đi. Chắc con giời đang muốn kiếm lại cái sợi dây bị mất. Gớm mặt, nó mà chịu khó làm thì hai ba ngày là nó mua được cái dây mới. Chuyện cái Trang bị mất đồ tôi cũng kể qua với bà chị, nói chung có vấn đề gì là mình phải thông báo.
Bà chị tôi làm cái nghề nuôi gái này hơn 10 năm nay, có thể nói bà ấy thuộc hàng đại thụ. Các mối quan hệ từ ông dân phòng đến ông đồn trưởng trên huyện bà ấy đều nắm trong tay. Thêm vào đó chồng bà ấy lại là người có số má trong vùng, anh em bạn bè, đệ tử chân nhang cũng tầm vài ba chục đứa. Cho nên chẳng phải tự nhiên mà cái quán này tồn tại được lâu như vậy.
Tháng nào cũng phải tầm 5 cái phong bì để cúng các bố từ trên xuống dưới. Cũng phải thôi, muốn làm ăn yên ổn thì phải có cái gì bịt miệng các bố vào chứ. Bà ấy cũng đi chơi, đi ăn uống với công an liên tục, lần nào cũng là người chủ chi, mà mời còn phải có lòng các bố ấy mới đi cơ. Mất tiền nhưng phải có thành ý nữa. Công nhận làm công an sướng. Ngoài mặt là thế nhưng bà ấy luôn bảo tôi:
– Chơi với công an như chơi với hổ ấy, cho ăn thì nó vui, còn một khi đói là nó nhai cả xương mình luôn. Đại khái là nó nhả ra thì mình sống mà nó bóp thì mình chết.
Quả thật sau này câu nói ứng nghiệm, bà này nếu không phải họ hàng nhà tôi thì chắc tôi phải nghĩ bà ấy là con cháu ông Lượng (Gia Cát Lượng) mới đúng. Phán câu nào không những chuẩn mà nó còn có khả năng cao sắp xảy ra nữa cơ. Như kiểu thầy bói gặp thời. Chập tối hôm đó, cả nhà vừa ăn cơm xong, đứa thì rửa bát đứa thay đồ, đứa trang điểm. Tự nhiên ngoài cửa quán có một con xe ôtô trắng đỗ lại. Cửa kính hé ra một ông vẫy tay gọi tôi:
– Thằng em, lại đây anh bảo này.
Tôi chạy ra:
– Dạ, có việc gì vậy anh.. !??
– Bà chủ có nhà không.. ???
– Không anh ạ… Chị em giờ ở nhà trên cơ.
– Bọn anh là cảnh sát giao thông ở quận này. Nhà có ai trẻ đẹp không, xếp cho 4 người.
Nghe công an với cảnh sát tôi cũng thấy chối. Mẹ sư nhà nó, cho đi cũng dở mà không cho đi cũng éo được. Tôi bảo mấy bố ấy đợi một chút rồi lấy điện thoại gọi cho bà chị:
– Có mấy ông bảo là csgt, có cho đi không chị… !??
Tôi còn tả cả cái ông lái xe mặt mũi, tóc tai như này như này. Xe màu gì, biển số bao nhiêu.
Đờ mờ các anh, đi chơi gái thì cứ đi lại còn trưng phông bật biển làm tôi thấy ái ngại vcl. Bà chị tôi nghe máy bảo:
– À thằng Quân bên giao thông đấy. Có chứ, cứ cho đi bình thường. Giao thông với công an nó đi chơi suốt. Nhưng dặn mấy đứa em khéo khéo tí.
– Thế tiền nong thu sao.. !??
– Thì vẫn như bình thường. Thằng ngố này, chúng nó đi chơi thì cũng là khách.
Nghe tư vấn có vẻ ổn ổn tôi vào nhà gọi mấy đứa em chuẩn bị. Đồng thời bảo khách đánh xe sang nhà nghỉ lấy phòng. Quán tôi làm thì thường thu tiền khách trước, cũng có lý do cả thôi. Lắm ông bựa lắm, đi lên cởi quần áo con người ta ra xong còn đòi đổi người. Hoặc đang đi dở lại dở trò không đi nữa để khỏi phải trả tiền…
Tránh trường hợp như vậy nên tôi toàn thu tiền trước. Con cái nhà người ta đâu phải các ông muốn xem là xem, lên phòng cũng đã mất tiền rồi chứ nói gì đến cởi quần áo con người ta ra. Chắc bắp để tránh xảy ra xô xát không cần thiết tốt nhất là cứ tiền chao mà cháo mới múc. Tiền tôi cầm rồi, lỡ có xảy ra một trong hai trường hợp trên thì về quán đàm phán, nếu chưa đi mà mới xem thì tôi trả lại nửa tiền. Còn một khi đã đút vào thì một nhấp hay hai nhấp cũng mất cả. Thế cho nó gọn gàng, không thu tiền trước xảy ra chuyện chẳng lẽ lại đè nhau ra đánh à. Thế chắc có mà đánh nhau cả ngày, sau vụ đánh khách lần trước tôi cũng bị mắng một trận rồi. Tại mấy thằng đầu gấu đầu mèo kia nó đánh chứ tôi có được hôi cái nào. Khổ cái là bọn kia nó đánh éo thương tiếc để rồi giờ đây tôi lại là người đưa đầu chịu báng.
Quay lại chuyện mấy anh cớm giao thông, sau khi đỗ xe đỗ pháo ngon lành tôi dẫn các anh vào nhà nghỉ lấy 4 phòng. Phòng phè xong tôi mới hỏi:
– Vậy anh nào thanh toán tiền cho em, em trả tiền phòng luôn. Các bác đi xong chỉ việc về.. !!!
Cái ông tên Quân ấy rút ví ra hỏi bao nhiêu tiền. ? Tôi trả lời:
– 4 vé là 1tr2, nhưng chỗ anh quen chị em thì em lấy 1tr thôi.
Tôi đã trái lời bà chị rồi đấy, nói chung làm gì thì cũng tuỳ cơ ứng biến. Cái gì nó xuê xoa được thì làm. Dù gì các anh ấy cũng là cớm, nịnh tí lấy lộc để lần sau các anh còn đến. Đang chuẩn bị chờ anh cớm Quân xì tiền thì đột nhiên một thằng mặt to bụng phệ lấy cmn tay che cái ví lại, giọng trịnh thượng:
– Thế đi xong giả tiền không được à, bọn tao có phải người vớ vẩn đâu. Quen biết thì cứ đi xong giả tiền…. Có được không.. !?
Các hạ thật là vãi loz, tiền thì người khác trả mà vẫn còn kỳ kèo. Đúng là cái thể loại vừa được ăn vừa được nói, có khi tí nó còn được gói mang về nữa cơ. Nghĩ chỗ bà chị quen chắc cũng đàng hoàng, lại thêm cái mác cớm nên tôi cũng đồng ý:
– Vậy các anh chơi đi, xong lát qua quán thanh toán cho em cũng được.
Cùng lúc đó Dung, Hoa, Hương, Ngọc cũng đứng đợi sẵn. Thằng béo mặt phệ mà mắt tinh như cú nó chọn ngay cái Dung. Chia cặp xong là 4 đôi lôi nhau lên phòng hành sự. Có tí rượu bia nên các bố ấy đi lâu vãi lồn, hơn tiếng mà chưa thấy đứa nào về. Đấy cứ dây đến cớm không vật vã thì cũng trầy da tróc vẩy, cứ phải luồn cúi như thầy dùi. Tầm 5′ sau cái Dung về:
– Em đi đốt vía đây, khách khứa mất dạy không chịu được.
Trời đất ơi, cái đứa một quyền chết bảy này mà nó đi xong về còn đòi đốt vía thì tôi có thể hình dung ra cái độ phanh bướm của 4 anh cớm nó như thế nào rồi. Tôi gọi nó lại:
– Thế làm sao, không đi được à… !?? Khách như nào mà kêu trời kếu đất thế.
Dung nhìn tôi nói:
– Chịu thôi anh ạ, chiều chuộng đủ kiểu, bảo em kèn em cũng kèn. Nhưng đang đi dở lại cứ rút bao ra đòi đi trần. Đeo đi đeo lại cho ông ấy phải 4 cái bao. Không đốt vía chắc hôm nay em không làm ăn được gì quá.
Đúng đời lắm thằng bệnh, đm đi chơi phò còn thích đi trần. Chúng nó không thấy sợ à.. !?? Thế mà hôm trước cái Mai về kể có thằng khách đi còn phải đeo 2 bao cho nó an toàn. Bọn nào đi chơi gái mà đòi đi trần tôi cứ thấy chúng nó ngu đéo thể chịu được. Tầm 10′ sau ba đứa kia cũng kéo nhau về. Giật mình tôi hỏi:
– Khách đâu rồi em…. !!!
Cái Hương trả lời:
– Lên ôtô hết rồi anh ạ.
Ơ các anh cớm hình như quên cái gì hay sao ấy. Tôi chạy ngay ra đầu đường thì thấy con ôtô trắng đang nổ máy chạy thong thả một cách ung dung tự tại. Tôi đứng ngay đầu đường vẫy tay, gọi:
– Anh ơi chưa trả tiền.. !!!
Thế mà cái bọn có tai như điếc, có mồm như câm ấy nó còn phóng nhanh hơn. Bất giác chạy về quán lấy con Sirius phóng đuổi theo. Đuổi gần đến nơi tôi vượt lên vỗ vỗ vào cửa kính, mồm vẫn:
– Chưa trả tiền anh ơi.. !!
Nhưng đéo thằng nào care, kiểu như bị thần lol ám nên bọn này nó trở nên vô tri, vô giác hay sao ấy. Đến đoạn đèn vàng tôi đi sau, chúng nó vội vượt đèn vàng rẽ trái một cái thế là mất hút. Lần đầu tiên tôi đứng giữa ngã tư chửi bậy:
– Địt con lồn mẹ lũ chó giao thông.
May sao lúc đó không có anh áo vàng nào đứng cạnh. không lại bị lên đồn vì tội xúc phạm người thi hành nhiệm vụ. Tôi phóng xe về nhà, mấy đứa nhân viên nhìn tôi bảo:
– Mấy ông đấy là công an hay sao ấy anh ạ. Lên phòng ông nào cũng bảo anh làm công an ở đây, ở đây. Thế nên bọn em cũng sợ, cố đi cho xong rồi về chứ cũng chẳng dám nói gì.
Tôi nói:
– Ừ, đm chúng nó công an với giao thông đấy. Đéo đuổi được chúng nó. Đm cái lũ địt chùa, nhục như con chó.
Cái Hoa nhìn tôi nói:
– Không lấy được tiền thì coi như bố thí cho nó anh ạ. Em cũng không cần đánh dấu vé này đâu.
Nhưng mặt ba đứa kia thì không thích lắm, bọn nó không nói gì. Tôi đáp luôn:
– Không sao, anh là chủ không thu được tiền là lỗi của anh. Các em đi làm mất công không làm thế được… !!
Tôi vẫn vào sổ cho mỗi đứa một vé, đồng thời thấy tởm mấy thằng cớm địt phò quỵt vãi lồn….. Quả thật xã hội vẫn có những thằng còn mạt hạng hơn cả phò. Thế mà cũng mang tiếng là người có học. Nhưng kiểu vía đen, vía dữ nó ám hết vào mấy thằng cớm kia hay sao mà tối hôm đó quán đông khách vãi ra. Mấy đứa em đi không nghỉ phép luôn. Cái Dung hôm đó làm được 15 vé chưa tính tiền bo, vừa đi xong đặt đít ngồi chưa ấm chỗ đã có khách gọi. Tuyệt chiêu đốt vía xem chừng hiệu nghiệm hơn cả mong đợi. Mấy đứa còn lại cũng toàn chục, hơn chục phát. Đã vậy tầm 12h hơn có nguyên một top thanh niên 5 người vào hỏi đi đêm. Thôi thì em chém tạm mỗi chú 1 triệu bù vào quả công an chập tối… Âu cũng là do số phận…