Ngoại tình với bạn chồng
Chương 9
Sau khi bị hai chị cùng nhà từ chối, tôi đâm ra vừa tự ti vừa xấu hổ, đặc biệt là với chị Thuý. Không xấu hổ sao được, khi mình định hiếp dâm chị, nhưng không thành. Tôi ngại hai chị nói chuyện với nhau về tôi, nên ngay sau ngày hôm đó tôi phải vội vàng nhắn tin xin lỗi, xin chị đừng kể cho ai về cái việc của ngày hôm qua. Rất may chị Thuý không giận tôi, chị cũng hứa đó sẽ là một bí mật của riêng chị. Tuy nhiên thì mọi chuyện không đơn giản như tôi nghĩ, chị Thuý nói không giận nhưng lại có vẻ dè dặt trong cách nói chuyện với tôi, luôn tạo khoảng cách không muốn thân thiện như trước. Tôi đã rất buồn khi chị Thuý xa lánh tôi như vậy, chỉ vì không kìm nén được dục vọng mà tôi đã mất đi tình bạn tốt đẹp với chị.
Bài học chuyện của chị Thuý, cũng giúp tôi nhận ra một điều rằng: “Không phải người đàn bà dâm nào, cũng dễ dàng đưa lên giường được nếu như họ không thích.
Nhưng chuyện của tôi với chị Thuý giờ là như vậy, thì có lẽ vẫn còn đỡ hơn là chuyện của tôi với chị Vân. Từ khi biết tôi có ý định tán tỉnh thì ban đầu chị lánh mặt, sau đó thì chị cố tình chơi khăm tôi, kiểu như muốn chọc cho tôi tức điên lên vì ghen.
Hôm đó vào thứ bảy không phải đi làm, tôi đang nằm ngủ nướng, thì tôi nghe thấy tiếng chị Vân mở cửa đi ra ngoài. Đến khoảng tầm 11h thì chị về, nhưng không chỉ một mình mà còn có thêm một người, đó là thằng Tây hôm trước. Tôi hơi bất ngờ khi thằng Tây xuất hiện trong nhà, bởi từ khi tôi ở đây thì chị Vân chưa bao giờ, chị lại dám dắt trai về nhà khi có mặt tôi, dẫu gì thì tôi cũng là em trai của anh Khanh mà. Vậy là chị Vân biết tôi sẽ không nói, chị cố tình trêu ngươi tôi.
Có lẽ hai người vừa hẹn nhau đi chơi, rồi đi siêu thị mua đồ về nấu nên xách hai túi đầy thức ăn. Vì tôi ở phòng khách nên không thể không chạm mặt, nên chỉ biết ngồi liếc hai người vừa nấu ăn trong bếp vừa chuyện trò. Tôi để ý thằng Tây có vẻ là người hài hước, khi những từ nó nói ra luôn làm chị Vân cười thích thú. Tôi cũng buồn và ghen… nhưng không thể không tò mò, liếc nhìn hai người ở trong bếp. Chị Vân đã thay quần áo ở đi ngoài, bằng chiếc váy ngắn gợi cảm. Nên tôi để ý thằng Tây cứ đứng sau chị, khen mùi thức ăn chị nấu thơm ngon, tất nhiên ngoài lời khen bằng miệng. Thì nó còn động viên chị, bằng những cái xoa lưng và xoa mông thật là kích thích, khiến cho cả người được xoa, lẫn người nhìn như tôi thấy rạo rực. Thú thực là tôi rất yêu chị Vân, nhưng cũng phải công nhận một điều rằng, hễ khi nào chị ở bên cạnh người tình thì trông chị thật là lẳng lơ. Cái miệng cười gợi tình, đôi mắt hấp háy dâm dâm đã nói lên tất cả…
– Kha ra ngồi ăn cơm!
Chị vân bảo tôi khi đang bê bát ra bàn ăn. Tôi cũng chưa ăn gì từ sáng, nhưng cũng chẳng có tâm trạng để ngồi ăn cùng hai người. Nên tôi từ chối khéo:
– Chị với bạn chị cứ ăn đi, em vừa nãy ăn bát mì rồi.
Thì chị cố nài nỉ nói:
– Thì ra ăn nữa cho vui, nhiều đồ ăn ngon lắm em ơi.
Tôi đang đói bụng cồn cào, từ cái lúc mùi thơm của thức ăn ngào ngạt bốc ra. Nhưng tôi vẫn sĩ diện từ chối lần nữa:
– Em no rồi thật mà, hai người cứ tự nhiên đi.
Lần này chị cũng không miễn cưỡng mời thêm nữa, chị bảo tôi:
– Nếu no rồi thì thôi vậy, em cứ ngồi xem phim nhé.
– Vâng.
Tôi đáp mà lòng hơi buồn, lại nhìn cái thằng Tây thật đáng ghét, ăn không lo ăn, cứ quay mặt sang nhìn chị Vân, rồi nở nụ cười quyến rũ ra để mê hoặc chị, làm tôi phát hờn và tủi. Lúc ăn gần xong có vẻ no rồi, thì tôi thấy cả hai bắt đầu chuyển sang những cái vuốt ve, ở dưới đùi cho nhau rất tình tứ. Tôi bắt đầu cảm thấy nóng mặt khi nhìn bàn tay chị Vân, liên tục xoa chỗ đũng quần của thằng Tây. Có vẻ hai người không thể chịu đựng được nữa, nên chị vân đứng dậy dọn dẹp bát đũa thật nhanh, rồi sau đó cùng thằng tây về phòng đóng kín cửa lại. Tiếng giường lại rung lên, mỗi khi thằng Tây địt, tôi nghe rất rõ tiếng động ấy, vì tôi chịu không nổi đã đến áp tai vào cửa để nghe, bởi sự sai khiến của tò mò và rạo rực, pha lẫn hờn ghen trong tôi.
Việc chị Vân từ chối tôi, cố tình đưa trai về nhà quan hệ, thì tôi cũng hiểu rằng chị ngầm làm như vậy, là để tôi từ bỏ ý định theo đuổi chị. Lúc đó tôi không hiểu tại sao, chị dễ dàng lên giường với người khác, mà với tôi thì chị nhất quyết không? Cũng có thể với Tây không bị ràng buộc chuyện tình cảm, với chị đó đơn thuần chỉ là sex. Nhưng rồi thì mọi chuyện cũng vỡ lở, khi một tối tôi đi làm về. Bước vào nhà tôi ngạc nhiên thấy chị Thuý, chị Vân và anh Khanh, họ đang ngồi phòng khách nói chuyện. Tôi ngạc nhiên là bởi hôm nay mới thứ năm, vậy tại sao anh Khanh xuống thăm chị vân sớm thế, tôi cũng lấy làm lạ khi thấy không khí trong nhà, như đang xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, bởi khuôn mặt của ba người trông rất tâm trạng, mọi người đều căng thẳng và khá buồn bã, tất cả đều đã im lặng ngay khi tôi về…
Tôi không rõ ba người đang xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn khuôn mặt của mọi người thì tôi chắc chắn họ đang có chuyện. Mọi người đi về phòng, để lại sự tò mò trong tôi và khi chuẩn bị đi ngủ, thì chị Thuý mang chăn gối ra phòng khách, để ngủ nhờ trên ghế sofa. Lúc đó tôi không tài nào ngủ được, bởi bao câu hỏi trong đầu, tôi mạnh dạn hỏi chị Thuý:
– Nhà vừa có chuyện gì hả chị?
– Ừ!
– Chuyện gì thế chị?
– Em hỏi cái Vân và anh Khanh ý.
– Thôi chị nói cho em biết đi, nhìn mọi người u ám như vậy, chắc là có chuyện gì quan trọng lắm à?
– Đã bảo là đừng hỏi chị mà, ngủ đi… muốn biết thì mai hỏi cái Vân nhé.
Thấy chị Thuý không muốn nói, thì tôi cũng không muốn hỏi thêm, tôi cố gắng nhắm mắt, để chìm vào giấc ngủ. Đến sáng ngày hôm sau, khi đi làm cùng chị Vân thì chị nói cho tôi biết, về mọi chuyện tối qua.
– Anh Khanh biết hết rồi!
Tôi toát mồ hôi khi nghe chị Vân nói vậy. Tôi rất sợ anh biết tôi tán tỉnh người yêu của anh, đêm qua tôi đã nghĩ như vậy. Bởi tôi thấy anh không thèm nói câu gì với tôi. Tôi vội hỏi chị:
– Anh Khanh biết chuyện gì hả chị?
– Chẳng biết đứa nào đem chuyện của chị, nói cho anh ấy biết rằng chị đang quan hệ với thằng Tây.
Tôi thở phào khi không có tôi trong câu chuyện của chị, nhưng cũng lấy làm lạ là không biết, ai đã nói cho anh Khanh bởi vì tôi thì không hề nói. Tôi chột dạ bảo:
– Em không nói gì đâu, ai nói cho anh ấy biết vậy chị?
Cũng may chị thản nhiên trả lời rằng:
– Chắc bà Thuý hoặc ai đó trong nhà máy.
Tôi cũng nghĩ trong đầu, tô đặt câu hỏi và nghi ngờ về chị Thuý, tôi nghĩ chị ấy chính là thủ phạm thật không sai. Nhìn chị Vân buồn buồn, thì tôi liền hỏi han xem chuyện của chị với anh Khanh tôi giờ như thế nào. Tôi nói:
– Thế anh Khanh đã nói gì với chị?
Chị vân thở dài rồi trả lời:
– Còn nói gì ngoài xỉ vả đến phát nhục, rồi anh ấy nói chia tay.
– Chia tay?
Tôi hoảng hốt khi nghe từ đó. Còn chị thở dài nói tiếp:
– Ừ… cũng may sau đó anh ấy nguôi giận nên đã tha thứ cho chị. Tuy nhiên cũng bắt chị hứa, từ nay phải chấm dứt chuyện tình cảm với thằng Tây.
– Và chị hứa chứ?
Tôi hồi hộp hỏi ngay, thì chị đáp lời:
– Thì chẳng hứa… chứ biết làm sao bây giờ.
Tôi cũng thấy mừng, khi từ nay không còn thấy chị Vân, chi đi lén lút quan hệ với thằng Tây. Thực sự tôi không thích chị đi với bất cứ thằng nào trong nhà máy. Vậy là bây giờ tôi cũng đã loại bỏ được một đối thủ, mà đang nặng ký cạnh tranh với tôi.