Ngọc Cẩm
Chương 23
Sau ngày “mệt nhọc” hôm đó Ngọc Cẩm đã cảm thấy nhẹ nhỏm hơn vì đã giải quyết xong việc của bản thân mà tập trung vào việc du học của mình. Thiên và Bảo cũng đã giữ lời hứa của mình không đăng bất cứ đoạn clip hay hình ảnh nào của Ngọc Cẩm lên mạng nhưng ngược lại Ngọc Cẩm cũng đã hứa khi du học xong sẽ về “gặp lại” hai cậu học trò của mình. Ngọc Cẩm đã chuẩn bị xong hành trang và giấy tờ chuẩn bị cho chuyến đi của mình, nàng nhờ Thiên và Bảo mang hộ hành lý của mình của ra sân bay và trước để làm thủ tục cất cánh. Máy bay từ từ cất cánh bên trong cửa sổ máy bay Ngọc Cẩm trầm ngâm nhìn vào khoảng thời gian kỷ niệm của mình ở Việt Nam, nhìn lại toàn cảnh quê hương của mình một lần nữa để bước ra một thế giới mới.
Sau hơn 5 tiếng trên máy bay cuối cùng Ngọc Cẩm cũng đã có mặt tại Seoul, nàng nhìn xung quanh một khung cảnh mới mẻ, lạ lẫm trước mặt mình. Nàng hít thở sâu đặt quyết tâm mình sẽ tận dụng tốt cơ hội này của mình. Nàng ra khu vực chờ thì tên nàng được vang lên ở xứ người…
– Cẩm… Cẩm đây nè!!!
Ngọc Cẩm nhìn quanh khi nghe tên mình, nàng thấy Kim Anh cô bạn cùng quê của mình. Nàng vội cầm vali kéo đến bên bạn mình. Cả hai cô bạn ôm chầm lấy nhau sau từng ấy năm xa cách.
– Kim Anh ơi… tao nhớ mày chết đi được…
– Tao cũng nhớ mày nữa chào mừng mày tới Hàn nhé…
– Gặp mày tao mừng quá không gặp mày tao cũng không biết làm sao…
– Thôi không nói nữa… đi… đi về nhà tao nghỉ ngơi cái đã…
– Khoan mày cho tao mượn điện thoại gọi về cho cha tao cái…
– Lên xe rồi gọi tao cũng nhớ chú ba quá, à quên giới thiệu…
Kim Anh chỉ tay về người đàn ông Hàn Quốc đứng bên cạnh, dáng người cao khoảng 1m8 cao ráo, thân hình hơi gầy trong bộ áo vest sang trọng và đặc biệt cái nhìn đầu tiên của Ngọc Cẩm về người đàn ông là đôi mắt một mí, bọng mắt to và khóe mắt như biết cười. Mái tóc uốn cao, mái ngang chuẩn kiểu thịnh hành của người Hàn. Người đàn ông nở nụ cười chào Ngọc Cẩm, nàng cũng gật đầu chào lại.
– Đây là Dong – hyun chồng mình…
– Chào anh…
Người đàn ông lên tiếng…
– 안녕 (Xin chào)
*** Vì tiện cho mọi người nên mình xin dịch những câu nói bằng tiếng Hàn sang tiếng Việt cho mọi người dễ theo dõi nhé***
Trên chiếc xe hơi sang trọng Ngọc Cẩm và Kim Anh nói đủ thứ chuyện từ quê lên thành phố, Kim Anh rất vui vì gặp được đồng hương nơi xứ người và đặc biệt là người bạn thuở nhỏ. Ngọc Cẩm gọi về nhà cho bà Mai để thông báo rằng nàng đã an toàn để bắt đầu du học, Kim Anh cũng có dịp hỏi thăm hàng xóm của mình và hứa sẽ chăm sóc cho Ngọc Cẩm thật tốt. Chiếc xe dừng ở một ngôi nhà sang trọng với hàng rào cao tường xung quanh, Ngọc Cẩm bước xuống xe ngó nghiêng quả thật không khí bên Hàn lạnh hơn bên Việt Nam nó làm Ngọc Cẩm nhớ đến không khí Đà Lạt se lạnh mà thoải mái.
Bước đến vào nhà một người đàn ông chạc tuổi 50 dáng người cao ráo bước ra chào hỏi, Ngọc Cẩm chỉ đáp lại bằng cái gật đầu quen thuộc của người Việt. Kim Anh giới thiệu đó là ba chồng Hyun – woo của cô, cả 4 người dùng bữa trước khi Dong – huyn bắt đầu chở nàng đến ngôi nhà mà Kim Anh đã chuẩn bị cho Ngọc Cẩm. Vợ chồng Kim Anh chở Ngọc Cẩm đến một ngôi nhà nhỏ ở Nam – gu, Pohang nằm ở phía đông nam của Hàn Quốc. Ngôi nhà tuy nhỏ nhưng đối với Ngọc Cẩm đó không thể là một chỗ nào lý tưởng hơn để nàng bắt đầu cuộc sống ở Hàn của mình.
Ngôi nhà được xây dựng theo kiểu Hanok một kiểu nhà đặc trưng của Hàn quốc. Kim anh cho biết…
– Đây là ngôi nhà của vợ chồng mình lúc trước khi mới qua thì sống ở đây nhưng do làm việc mình chuyển về gần ở với chồng mình, chỗ này thì cách nơi mình ở hơn 60km nhưng gần chỗ bồ học hơn. Vốn dĩ vợ chồng mình định bán nhưng do nhiều kỷ niệm mà giữ lại và giờ bồ ở đây nên cũng coi như có người giữ gìn giúp vợ chồng mình.
– Cảm ơn bồ nhiều nha Kim Anh, quả thật mình ngại ở ký túc xá lắm…
– Có sao đâu tui với bồ đâu còn xa lạ chơi với nhau từ nhỏ tới lớn rồi…
– Nhưng mà tui nói trước nha Kim Anh, tui thuê chứ không có ở nhờ nha…
– Biết rồi bồ nói vấn đề này mãi thôi để tui gọi dịch vụ dọn dẹp giúp bồ nhé…
Ngôi nhà được dọn xong quả thật công nhận hiệu quả làm việc của người Hàn rất cao, dọn cả căn nhà chư đến một ngày. Ngọc Cẩm chỉ dọn vào và ở để chuẩn bị cho việc học, vợ chồng Kim Anh dẫn Ngọc Cẩm mua một ít vật dụng cá nhân rồi giới thiệu một số nét đặc trưng cũng như cách sống của người Hàn dành cho nàng. Kim Anh đã dành gần một tuần để đưa Ngọc Cẩm đi chơi ở Hàn Quốc trước khi bắt đầu việc học, hầu như đêm nào cả hai cũng tâm sự tới khuya mới chịu ngủ.
Thấm thoát đã hơn một tuần từ khi Ngọc Cẩm đặt chân đến Hàn Quốc, vợ chồng Kim Anh cũng đã về và mọi thủ tục nhập học vợ chồng Kim Anh đã giúp nàng giải quyết xong. Ngọc Cẩm lao đầu vào học tiếng Hàn và học hỏi phong tục tập quán của xứ Kim Chi, nó sẽ giúp cho nàng rất nhiều trong 3 năm ở nơi đây.
Cuối tuần Kim Anh lại đến để dẫn Ngọc Cẩm đi vui chơi cũng như biết thêm về người Hàn. Kim Anh dẫn Ngọc Cẩm đến một quán rượu nhỏ ở gần biển để tâm sự. Kim Anh hỏi kẽ Ngọc Cẩm…
– Bồ có dự định gì chưa…
– Thì học cho xong rồi về thoi…
– Không ý mình là bồ có tìm một việc gì đó làm không?
– À mình cũng tìm một việc gì đó để tìm thêm thu nhập mặc dù học bổng toàn phần nhưng cũng cần có việc làm…
– Mình biết thế nào bồ cũng muốn làm mà đâu ăn ở không phải không?
– Mà sao bồ hỏi việc này Kim Anh…
– Thì có chuyện mới hỏi bồ, nơi chỗ chồng mình có một trang trại dâu cần người phụ bồ có thể đến đó làm việc…
– Vậy thì xa lắm…
– Cũng không xa đâu cách nhà mình hơn 20km nhưng cách chỗ bồ khoảng 30 phút chạy xe à…
– Vậy cũng được việc nào cũng là việc mà nhưng đợi mình ổn định và lấy bằng lái đã…
– Ok quyết định vậy đi còn xe cộ mình có nói chồng mình dọn lại chiếc xe cũ rồi, tuy cũ nhưng chạy rất êm đủ để cậu đi học tránh nắng tránh mưa…
– Thật sự bồ giúp mình nhiều lắm nhiều luôn ấy Kim Anh…
– Có gì đâu gặp bồ mừng muốn chết có người Việt mình hủ hỉ cũng vui.
Thế là mọi công việc cũng như nơi ở của Ngọc Cẩm đã được suôn sẻ giờ đây chỉ còn bắt đầu cuộc sống của nàng thôi. Đây là ngày đầu tiên Ngọc Cẩm bước vào học chính thức tuy đã vào một vài lần làm thủ tục nhập học nhưng cảm giác lạ lẫm vẫn còn đối với nàng. Pohang hay gọi là Đại học khoa học và công nghệ Pohang là nơi mà Ngọc Cẩm sẽ gắn bó trong mấy năm ở Hàn Quốc một ngành được nàng đào tạo là ngành Khoa học & kỹ thuật máy tính. Trường nằm ở Cheongam – ro, Jigok – dong, Nam – gu, Pohang, Gyeongsangbuk – do, Hàn Quốc. Điều đầu tiên của Ngọc Cẩm đối với ngôi trường là một khuôn viên quá rộng với diện tích trên 2, 2 triệu m2 với toàn là trang thiết bị hiện đại.
Chương trình đào tạo của Ngọc Cẩm ở đây được tiếp xúc với rất nhiều người có cả những người ở Đông Nam Á đến để du học trong đó có cả người Việt. Việc học ở Hàn rất được quan tâm, các học sinh và sinh viên phải chú tâm vào việc học nếu không đến khi thi là không qua được kỳ thi kiểm tra và phải tốn chi phí học lại. Những du học sinh khi qua du học tại Hàn Quốc bắt buộc phải học qua một khóa về ngôn ngữ tiếng Hàn, nếu làm bài kiểm tra đậu thì mới được vào trường học chính thức, còn nếu không đậu phải đóng tiền học lại, nhưng đối với người học nhanh hiểu nhanh như Ngọc Cẩm thì điều đó quá dễ dàng.
Mọi công việc cũng như việc học của Ngọc Cẩm đã đi vào nề nếp nàng đã bắt đầu thích nghi với cuộc sống ở Hàn. Kim Anh và Ngọc Cẩm vẫn hay gặp nhau vào cuối tuần để đi chơi, tâm sự. Nay là một ngày cuối tuần và Ngọc Cẩm được vợ chồng Kim Anh mời đến nhà để dùng tiệc, nàng đã chuẩn bị từ sớm để ghé mua một món quà cho gia đình Kim Anh đây là lần đầu tiên nàng dự tiệc ở nhà của cô bạn mình sau vài tháng sinh sống ở Hàn.
Đến nhà cô bạn thì bác Huyn – woo ra mở cửa cho Ngọc Cẩm, giờ đây Ngọc Cẩm mới để ý ba chồng của Kim Anh là một người có vóc dáng to cao làn da không quá ngâm. Ông bước ra với một chiếc áo thun và một chiếc quần sóc nhưng đặc biệt là ông mang vớ và dép, đối với người Việt mang vớ và dép là một cái gì đó rất “thần kinh” nhưng ở Hàn hầu như khi ở nhà người Hàn vẫn hay mang vớ để sạch và giữ ấm chân. Lúc này cô bạn Kim Anh mới bước ra trên tay là đứa bé con của cô, thấy Ngọc Cẩm đến Kim Anh hớn hở mời bạn vào nhà.
Chồng Kim Anh còn bận chút việc ở nông trại nên về hơi trễ nhưng không sao đây cũng là dịp để hai người bạn có thời gian tâm sự nhiều một chút. Bác Huyn – woo thì đang chăm bé thay Kim Anh chợt lúc này chuông điện thoại reo lên là chồng của Kim Anh, anh bảo rằng đang về và sẽ ghé để mua một tí rượu cho buổi tiệc. Kim Anh nhờ Ngọc Cẩm giữ hộ bé để nàng xuống dọn tiệc, Ngọc Cẩm đã ngỏ ý muốn dọn tiếp nhưng bác Hyun – woo đã ngăn lại với lý do là chủ nhà nên dọn để mời khách nên Ngọc Cẩm cũng đành vui vẻ nhận lời.
Bữa tiệc dần được dọn lên đã ngửi thôi cũng thấy mùi cay hắc hắc của kim chi rồi món ăn đặc sản mà mọi nhà ở Hàn đều có. Rồi đứa bé mà Ngọc Cẩm đang bế phun nước bọt làm dính vào cổ của nàng, Ngọc Cẩm loay hoay tìm cái khăn lau thì nàng thấy gần bếp có hộp khăn giấy nàng bước đến để lấy. Ngọc Cẩm vô tình nhìn qua khe sách của nhà Kim Anh nhìn thẳng vào bếp. Một khoảnh khắc làm Ngọc Cẩm bỡ ngỡ, trong bếp Kim Anh với bộ đồ thun đang xào nấu món gì đó còn bác Huyn – woo thì đang chuẩn bị đĩa để mang lên, nếu như là việc dọn thì chẳng đáng gì để nói nhưng thay vì dọn đĩa lên thì khi đi ngang Kim Anh, bác Huyn – woo lấy tay mình bóp vào mông Kim Anh một cái và đáp lại cái bóp mông đó là một cái lườm mà có lẽ hành động đó là dành cho những cặp vợ chồng.
Kim Anh không hề biết hành động vừa rồi tưởng chừng như rất kín đáo lại bị cô bạn mình bắt gặp, Ngọc Cẩm nhanh chóng quay lại để tiếp tục chăm bé và gạt đi những suy nghĩ về hành động vừa rồi. Một lúc thì Dong – Huyn cũng về cả 4 người ngồi ăn uống và nói đủ thứ từ Việt sang tận Hàn, Ngọc Cẩm cảm thấy cả ba và chồng của Kim Anh rất dễ mến nên nàng của đỡ ngại. Buổi tiệc cũng dần tàng rượu cũng uống được nhiều, Kim Anh sợ Ngọc Cẩm không lái xe về được nên ngỏ ý mời bạn ngủ lại với mình. Trước sự hiếu khách của cô bạn Ngọc Cẩm đành chấp nhận.
Cả hai trò chuyện rất khuya đến khi rượu đã thấm mới chịu đi ngủ, đang ngủ Ngọc Cẩm giật mình bỗng thấy khô họng muốn uống tý ước nhưng trở mình lại không thấy cô bạn mình đâu. Ngọc Cẩm ngồi dậy bước xuống bếp thì thấy ánh sáng của tủ lạnh nghĩ bạn mình đang uống nước định ra xin ké một miếng nhưng chợt nàng dừng lại. Cái khe sách lúc trưa Ngọc Cẩm nhìn vào cảnh tượng mà nàng không thể nào ngờ đang hiện ra trước mặt nàng, Huyn – woo bố chồng Kim Anh đang ôm eo chính con dâu mình mà hôn ngấu nghiến. Ngọc Cẩm phải lấy tay bịt miệng lại trước hành động đó cô bạn, Kim Anh đang chủ động ôm lấy lưng của ongo Hyun – woo mà hôn đáp lại, tay của ông ta cũng không để yên vừa ôm tay kia vừa bóp lấy cái mông căng mọng của nàng. Bỗng một tiếng “kẹt” làm cả ba giật mình, Ngọc Cẩm vội bước nhẹ nhàng vào phòng đóng của kê sát tai để nghe ngóng.
Hóa ra là Dong – Huyn bước xuống từ trên gác, Ngọc Cẩm tò mò xem chuyện gì xảy ra thì có tiếng vang lên từ bên ngoài…
*** Tất cả bằng tiếng Hàn nhưng dịch ra cho dễ***
– Con quấy hả anh…
– Đúng rồi anh xuống lấy khăn lau cho con, bố làm gì thế…
Huyn – woo lúc này mới lên tiếng…
– Bố kiếm tí nước uống gặp sinbu (con dâu trong tiếng Hàn) đang lấy nước nên bố xin một ly…
– Thôi lấy khăn lên lau cho con đi a bố cũng vào đi ngủ đi ạ…
Tiếng ở ngoài đã không còn Ngọc Cẩm vội trở lại giường nằm ngửa người như chưa có chuyện gì xảy ra đến khi cô bạn mình ở về phòng. Cả hai nằm ngủ tiếp nhưng những hình ảnh lúc nảy làm Ngọc Cẩm không thể ngủ được chút nào, những câu hỏi được đặt ra trong đầu nàng về cô bạn luôn van vãng trong đầu cô. Sáng hôm sau khi tạm biệt cô bạn Ngọc Cẩm lái xe trở về nhà, trên đường Ngọc Cẩm vẫn không hiểu những gì nàng thấy trong tối qua nàng nghĩ rằng sẽ có lúc nàng hỏi Kim Anh về việc này.
Công việc trở lại bình thường với Ngọc Cẩm, nàng đã có những buổi đầu tiên ở trường một cách suông sẻ và giờ bản thân Ngọc Cẩm đã có thể tìm một công việc để làm kiếm thêm thu nhập. Ngọc Cẩm chủ động liên lạc với Kim Anh để đề cập về chuyện làm ở nông trại, Kim Anh rất vui vẻ chấp nhận và tạo điều kiện cho bạn mình. Trang trại là của ông nội của Dong – huyn để lại cho con nhưng ông Huyn – woo lại không thích việc của nông trại nên từ đó việc kinh doanh bị trì trệ đến khi Dong – Huyn đủ trưởng thành thì nông trại mới phát triển trở lại. Khi nghe vợ mình đề cập vấn đề thì Dong – huyn rất sẵn lòng và nhận Ngọc Cẩm vào làm việc.
Những ngày đầu tiên Ngọc Cẩm được một chị trong vườn hướng dẫn rất tận tình nào là “Dâu tây Hàn Quốc rất tinh tế và được hái bằng tay với những chiếc “mũ màu xanh lá cây” vẫn được gắn với quả”, “người trồng phải chọn những quả đã chín vì nếu không chín, khi hái xuống, quả dâu tây Hàn Quốc sẽ không tiếp tục chín nữa.”… Đó có thể là những khái niệm rất mới đối với người Việt nhưng không khó đối với Ngọc Cẩm vì nàng đã rất sáng dạ.
Một hôm khi xong việc ở nông trại thì Ngọc Cẩm định bụng sẽ mua một vài món đồ cho con của Kim Anh vì khi nàng qua Hàn đến giờ chưa mua được cho bé món đồ gì. Ngọc Cẩm vào cửa hàng chọn cho con của bạn mình một vài bộ đồ và một ít thức ăn để cho bác Huyn – woo, nàng khá hài lòng về món đồ mình chọn tuy ít tiền nhưng với con mắt nhìn của nàng thì chắc bé sẽ thích. Xe Ngọc Cẩm đậu trước cửa nhà của Kim Anh định sẽ bấm chuông nhưng lại gần nàng thấy cửa nhà không khóa và để hờ một chút vì ở Việt cũng lâu Ngọc Cẩm nghĩ có trộm nên đã từ từ bước vào nàng cũng không quên cầm theo một viên đá để phòng thân.
Ngọc Cẩm không dám đi thẳng vào trong nhà mà đi vòng bên hông của sân sau bếp, giờ đây nhìn nàng mới giống dáng vẻ của một tên trộm đang thập thò bên hông nhà. Từ cửa sổ nhìn vào một cảnh tượng làm Ngọc Cẩm giật bắn mình. Cảnh tượng tối hôm đó lại được tiếp diễn trước mặt nàng, Kim Anh cô bạn mình đang ôm hôn ngấu nghiến bố chồng. Hai cơ thể dựa vào thành bếp tay ông Huyn – woo luồn vào trong áo của Kim Anh mà nhào nặn.
Bên trong nhà, sau màn cháo lưỡi khiến ông Huyn – woo đê mê, Kim Anh tử từ nhả lưỡi ông ra, miệng cô cũng ứa ra những dòng nước bọt chảy xuống cằm trông vô cùng dâm dục. Từ bên ngoài Ngọc Cẩm có thể nghe nhỏ từ âm thanh nhóp nhép của của hai, Kim Anh nói nhỏ nhẹ như vừa van xin nhưng Huyn – woo thấy cũng như vừa ra lệnh:
– Nào bây giờ đến lượt bố liếm lồn cho con đi! Con ngứa lồn lắm rồi bố ơi.
Ngọc Cẩm nghe rõ từ tí một mặc dù là tiếng Hàn nhưng giờ đây có lẽ nàng chắc chắn câu nói dâm dục đó không thể nào sai được. Ông Huyn – woo thấy không còn từ nào có thể miêu tả nổi độ dâm đãng của đứa con dâu Việt, nhưng nghĩ thì vậy thôi vì chính ông nghe lại thấy kích thích vô cùng, nghe mà dương vật trong quần giật giật liên hồi. Ngọc Cẩm có thể thấy rõ cái khúc gân đang độn lên dưới lớp quần của ông Huyn – woo và ngay lập tức Huyn – woo dùng hai tay banh hai chân của Kim Anh ra và ông từ từ cúi đầu xuống để vụt mặt vào háng cô con dâm yêu quý của mình.
Huyn – woo đưa lưỡi liếm vài đường thì sau đó ông áp cả cái miệng vào váy của Kim Anh, ngay lập tức miệng ông đã bị ngập trong dâm thuỷ của con dâu. Một âm thanh “ứ” phát ra từ miệng Kim Anh, cô ngửa cổ lên trần nhà một cách hưởng thụ. Bao nhiêu nước trong âm hộ chảy ra ông Huyn – woo lè lưỡi liếm sạch không sót giọt nào. Lúc này ông Huyn – woo và cả Kim Anh không còn lý trí gì hết, cả hai chỉ biết là cứ chơi cho thỏa cơn hứng tình mặc kệ mọi thứ xung quanh.
Huyn – woo lè lưỡi liếm một đường dọc hai mép âm hộ căng mọng của Kim Anh, hột le của nàng đã nổi lên một cục to đùng lúc ẩn lúc hiện dưới lớp váy mỏng. Lưỡi liếm đến hột le ông ngừng lại đá lưỡi qua lại liên tục làm Kim Anh quằn quại từng đợt phát ra tiếng…
– Aaa… Aaa… Con sướng, liếm mạnh lên, liếm lồn con mạnh lên bố ơi…
Được con dâu khích lệ ông Huyn – woo nuốt luôn hột le vào miệng cắn nhẹ không ngừng.
– Á á á… Á… Aaa… Con sướng… Bố làm con sướng quá bố ơi…
Kim Anh hét to như bể nhà, hai mắt trợn ngược nhìn ông bố chồng, hai đùi kẹp chặt đầu ông Huyn – woo. Trong người nàng dâm thuỷ tuôn như mưa, ông Huyn – woo liếm không kịp nên chảy xuống cả hai bên bẹn nàng. Thấy đã đủ và cũng ngạt thở vì bị hai đùi của Kim Anh kẹp chặt, ông Huyn – woo từ từ đứng dậy. Miệng ông lúc trước thì dính đầy sữa, giờ thì nhớt nhát dâm thủy bao quanh hai bên mép và cả cằm. Ông Huyn – woo không ngại ngần điều đó, ông vẫn kéo đầu Kim Anh sát mặt mình rồi hai người tiếp tục hôn nhau.
Khung cảnh bên trong được Ngọc Cẩm thấy rõ từ chi tiết một, mặt nàng đỏ ửng, máu như dồn lên não một lúc một nhiều. Bỗng nhiên nàng thấy âm hộ nào rạo rực, nàng thèm cảm giác như lúc Thiên hoặc Bảo cấm vào người nàng, theo phản xạ Ngọc Cẩm đưa tay xoa xoa âm hộ ngay lớp quần mình. Tiếng của ông Huyn – woo làm Ngọc Cẩm quay lại với câu chuyện bên trong.
– Con có thích không?
– Thích… đã lắm bố…
– Con thích nữa không?
– Có…
Ông Huyn – woo liền đút hai ngón tay vào âm hộ Kim Anh, cô quằng người để hai ngón tay của ông có thể đi sâu vào trong. Hai ngón của ông vừa chọc vừa như muốn banh, muốn nới cho âm hộ con dâu rộng ra. Thấy hai ngón đã đủ ướt thì ông rút ra và đưa lên miệng con dâu. Kim Anh mút, thè lưỡi ra liếm khiến ông Huyn – woo nhìn mà thấy rạo rực hết cả người. Ông nhìn cái lưỡi của nàng thè ra liếm một cách ngon lành. Không kìm được cảm xúc, ông Huyn – woo bế thốc Kim Anh lên người đi ra phòng khách có ghế salon. Hai chân Kim Anh quặp chặt hai bên hông ông Huyn – woo, hai tay thì bám sau gáy ông, nàng mỉm cười cúi xuống vừa hôn môi ông…
Khi thấy bóng người đã đi khuất Ngọc Cẩm cũng nhẹ nhàng quay đầu đi lại gần nơi cửa sổ phòng khách ngó vào. Ông Huyn – woo đặt Kim Anh ngồi xuống ghế, ông cởi chiếc áo phông trên người ra rồi đứng trước mặt nàng. Kim Anh hiểu ý đưa tay vuốt ve đúng cái cục nhô lên ở bên trong quần, nàng từ từ tụt chiếc quần đùi của ông xuống chân thì dương vật của ông Huyn – woo ngay lập tức bật lên như cái lò xo.
Ngọc Cẩm lúc này mặt đỏ như gắt, nàng giờ đây có thể nhìn thấy rõ thân hình của ông bố chồng Kim Anh. Người ông cao khoản m8 cơ thể săn chắc và có thể thấy ở độ tuổi trên 50 của ông nhưng cơ bắp phải gọi là như trai trẻ ở Việt Nam. Bụng gọn gàng và nếu nhìn kỹ chắc cũng được hai múi. Cái dương vật là thứ đập vào mắt của Ngọc Cẩm, nó to gân guốc và đỏ hỏn, nếu như so sánh có thể gần bằng cổ tay Ngọc Cẩm thì có thể. Nghĩ đến đây nàng rùng mình bỗng dưng cái ý nghĩ…
– Cái đó mà đâm vào người mình thì chịu gì nỗi…
Gạt đi cái ý nghĩ đen tối đó ra khỏi đầu Ngọc Cẩm tập trung vào những gì xảy ra bên trong phòng khách của gia đình Kim Anh. Tiếng cô bạn nàng vang lên…
– WOW… To thế…
Kim Anh cầm khúc thịt vừa cứng vừa to của bố chồng, nàng thốt lên rồi ngước mắt nhìn ông mỉm cười dâm dật như là ngạc nhiên và rất ngưỡng mộ khẩu súng đại bác của ông.
– To thế này lát địt chắc sướng lồn con mất bố nhỉ?
Kim Anh thủ thỉ lí nhí trong miệng nhưng vẫn đủ để ông Huyn – woo nghe thấy và tự hào về bảo bối của mình.
– Con thích buồi to như thế này không?
– Con thích lắm chứ. Càng to càng thích.
– Nhưng con không lớn quá đau à?
– Địt phải đau ra mới sướng bố ạ. Lát nữa bố cứ địt mạnh vào nhé…
– Uh… Tí nữa bố sẽ làm cho con sướng. Bây giờ con mút đi, cứ sóc thế này bố khó chịu quá mất thôi.
Kim Anh tay cầm con cặc, miệng nhìn ông bố chồng mỉm cười rồi từ từ hé miệng ra. Nàng thè lưỡi ra mút mút rồi cầm con cặc đập đập mấy cái lên lưỡi mình. Sau khi gây tê thân cặc và cái đầu khấc bằng lưỡi thì Kim Anh há to miệng ra để nuốt chửng cả chiều dài con cặc chui vào tít sâu tận trong cổ họng. Ngọc Cẩm cũng kinh ngạc trước sự dâm đãng của cô bạn mình, nàng nghĩ:
– Thứ đó mà nuốt hết vào có mà sặc chết…
Nghĩ thì thế nhưng sao điều đó lại có sức hút với Ngọc Cẩm như vậy, nhìn vào trong ông Huyn – woo như không thể đứng vững, tay ông túm lấy tóc Kim Anh để giữ thăng bằng, ông sướng… Sướng đến nỗi phải ngửa miệng lên trần nhà mà thốt lên:
– Ôi… Ôi… Cái miệng con làm bố sướng cái buồi quá… Sướng thế này thì bố làm sao bỏ được đây.
Kim Anh nghe ông Huyn – woo rên rỉ như dốc bầu tâm sự, nàng thích lắm khi đã lắm. Khi thấy Kim Anh mút và ngậm buồi mình trong miệng thì ông Huyn – woo cũng phối hợp bằng cách hẩy mông trông giống như là ông đang địt vào miệng nàng. Kim Anh lúc này cũng phối hợp với bố chống bằng cách miệng cố gắng há thật to để dương vật đi vào còn tay nàng vịn vào đùi bố chồng làm điểm tựa mà địt.
Ông Huyn – woo sướng quá tăng dần tốc độ nắc vào họng Kim Anh. Mỗi cú nắc tăng lên cả về độ mạnh và độ sâu khiến Kim Anh đôi lúc cảm thấy như mắc nghẹn, khó thở. Ông Huyn – woo vừa nắc vừa nhìn xuống thấy buồi mình và cái miệng của con dâu nhầy nhụa nước miếng trông vô cùng kích thích. Kim Anh nhắm nghiền mắt mặc cho bố chồng địt vào miệng mình.