Ngọc Cẩm

Chương 7



Phần 7

Nằm trường dài trên giường sau một ngày mệt mỏi, Ngọc Cẩm thở dài một hơi. Hương vị tinh dịch của ông Thuận còn đọng lại trên đầu lưỡi Ngọc Cẩm. Nàng gôm đồ vội vào nhà tắm, dưới làn nước mát nàng tự dưng suy nghĩ về những việc mình làm và đã làm. Không biết tự khi nào nàng thầm nhủ mình lại trở thành một con người như vậy, khác với mẫu người giảng viên mà nàng theo đuổi. Tuy là mọi người đánh giá Ngọc Cẩm là một giảng viên trẻ, tài năng và xinh đẹp nhưng bên trong nàng lại là một con người hoàn toàn khác. Một giảng viên dâm dục và khao khát nhục dục mãnh liệt, nghĩ đến đây âm hộ nàng lại rỉ nước dư âm cuộc làm tình dang dở khi nảy làm nàng bức rức mặc dù nàng đã nuốt tinh của ông Thuận nhưng dù sao thì miệng trên đã thỏa mãn nhưng miệng dưới nàng thì chưa.

Vô thức nàng đưa tay lay lay hai bên mép âm hộ từ từ đưa ngón tay mình nhẹ nhàng thủ dâm. Nàng nghĩ đến ông Thuận, nàng tưởng tượng ông Thuận đang chịch nàng, chịch một cách mạnh bạo. Nàng quằn quại, uốn éo cơ thể theo nhịp móc, thọt của ngón tay rồi. Một ngón, hai ngón tự thủ dâm một hồi lâu nàng rùng mình lên đỉnh nhưng cái cảm giác nó không sảng khoái như lúc ông Thuận chịch nàng. Nàng chặt lưỡi cho qua và thầm nhủ đây là nhu cầu sinh lý bình thường của một người huống hồ nàng là thiếu nữ một cô gái tuổi 25.

Ngọc Cẩm quấn chiếc khăn trên vai để tóc không làm vai nàng lạnh. Ngọc Cẩm bước ra không một mảnh vải trên người, nàng quá quen với việc này và củng hay thường làm khi ở nhà một mình. Do đã chuyển sang chỗ ở mới kín đáo, an toàn nên việc thỏa thân khiến nàng thoải mái hơn. Đứng trước tấm gương dài nàng nhìn thân thể nóng bỏng, không tỳ vết của mình tự hào.

– Dị hỏi sao khối đàn ông không chết cho được.

Ngọc Cẩm mỉm cười kiểu này hèn gì ông Thuận gặp nàng là súng ống dựng đứng cả lên. Nàng ngồi trên chiếc ghế chải lại mái tóc đen ướt của mình, sấy khô rồi lục lọi trong chiếc túi xách mình. Lục một lúc nhưng không thấy điện thoại mình đâu nàng giật mình “Chết rồi không lẽ rớt đâu rồi ta”. Ngọc Cẩm lo lắng nhưng rồi luồn suy nghĩ thoáng qua khiến nàng rùng mình, mặt tái xanh. Nàng tìm quanh nhà nhưng vẫn không có tung tích của chiếc điện thoại mình đâu. Ngọc Cẩm mặc bộ đồ ngủ ngắn của mình nhưng nàng vẫn không quên mặc nội y bên trong, nàng bước xuống sảnh khu nhà ở mượn chiếc điện thoại của cô tạp hóa nàng thường mua gọi thử. Điện thoại thì vẫn đổ chuông nhưng không ai bắt máy, cứ thế Ngọc Cẩm gọi một cuộc, hai cuộc rồi ba cuộc vẫn không có động tĩnh gì.

Nàng bắt đầu lo lắng, không phải lo lắng vì chiếc điện thoại mà lo vì những tin nhắn, hình ảnh làm tình của nàng bị phát hiện chưa tính cả những đoạn clip nàng quằn quại khi làm tình với ông Thuận trong đó. Nàng tái mặt cảm ơn cô chủ cửa hàng rồi một mạch chạy lên mở chiếc laptop ra nhấn cho ông Thuận.

– Alo anh ơi chết rồi điện thoại em rớt mất rồi.

Đợi một hồi lâu không thấy phản hồi, nàng càng lo lắng hơn nhưng lại không nhớ số điện thoại của ông Thuận mà gọi. Nàng nhấn một mạch cho ông Thuận:

– Điện thoại mất thì không sao nhưng lỡ ai nhặt được xem ảnh với clip trong đó thì sao anh, mình phải làm sao bây giờ. Em lo lắng lắm anh giúp em với…

Đợi một lúc lâu thì tin nhắn hiện trên màn hình laptop của Ngọc Cẩm. Là tin nhắn của ông Thuận.

– Không sao đâu em, ai thấy cho họ như rửa mắt…
– Anh còn giỡn được nữa…
– Hahaha nói vậy chứ không sao đâu chắc rớt đâu đó thôi mai lên chỗ làm xem lại…
– Em lo quá…
– Không sao đâu nếu mất mai anh mua cho cái điện thoại mới, điện thoại em cũng cũ rồi…
– Nhưng ảnh này kia sao anh…
– Em trên máy xóa hết tin nhắn là được rồi em có đồng bộ trên lap mà…
– À hé dị mà em không nghĩ ra, cảm ơn anh…
– Cảm ơn dị thôi à…
– Hôm nào em bù nha…
– Hai nháy, uống tinh nha…
– Dạ anh muốn sao em cũng chiều…

Ngọc Cẩm bớt lo lắng lại, nàng vội xóa hết tin nhắn trong zalo với ông Thuận. Nỗi lòng đã được giải tỏa nhưng những câu nói của ông Thuận làm nàng nóng ran, nàng nhớ lại cảnh tượng ông Thuận hì hục trên cơ thể mình, còn cảnh nàng bú mút ngon lành con cặc tổ bố của ông Thuận trong họng mà dâm thủy nàng trào dâng ướt một phần của chiếc quần lót nàng đang mặc. Ngọc Cẩm thôi nghĩ ngợi thỏa thân mà ngủ một giấc ngon lành, nàng nghĩ biết đâu để quên trên bàn làm việc thì sao gọi còn đổ chuông là không sao cả.

Ở bên kia cách chỗ ở Ngọc Cẩm khoảng độ 4km thằng Thiên vừa tắm ra, trên người chỉ còn mỗi cái quần sọc đá banh MU. Nó ngao ngán ngồi trên ghế chùi rửa vết thương nó té trên ghế lúc nãy càu nhàu chửi rủa…

– Mẹ xui gì đâu, cuối ngày còn đổ máu chán vkl…

Thằng Thiên bực dọc nghĩ đến chuyện vừa xảy ra ở trường, trong đầu không biết là người phụ nữ khi nảy là ai. Nó mừng thầm vì xém tí nữa đã bị bắt tại trận cũng may là nó nhanh trí không là sắp mặt.

– Cô Thu, không phải. Cô Hạnh, không phải luôn. Ai ta hông lẽ gái. Ông này dám kêu gái đến tận trường để chơi à.

Nó lầu bầu trong miệng mà quên mất đi cái điện thoại bỏ vội trong túi lúc này. Lúc này điện thoại thằng Thiên reo lên in ỏi. Như phản xạ nó với lấy điện thoại nhưng màn hình không có sáng lúc này nó mới chợt nhận ra điều gì đó. Trước mặt nó chiếc điện thoại bị vỡ một góc màn hình sáng lên, nó không tin vào mắt mình nữa trên màn hình điện thoại một cô gái trong trang phục tốt nghiệp xinh đẹp lộng lẫy. Không khó để nhận ra đó là cô Cẩm, khuôn mặt, vóc dáng không thể nào sai được chính là cô người mà nó và tụi bạn nó hay bàn tán trong các buổi cà phê tán gẫu. Điện thoại vẫn reo nó nhắc máy lên. Bên kia đầu dây thằng Bảo rai rải lên tiếng.

– Đâu rồi ku team đang đợi mày nè ra làm vài trận (liên minh) rồi cf khuya…

Chợt nó le lói cái ý nghĩ gì đó đen tối trong đầu nó…

– Thôi nay tao lỡ hẹn bữa đi có chuyện quan trọng rồi.
– Đm mới hẹn lúc chiều, quan trọng éo gì ra đi…
– Thôi mai đi cà phê sáng đi tối nay tao có phi vụ mới…
– Dụ gì đó ngon không tao tham gia với…
– Để hôm nào tao kể mày nghe…

Nói xong tắt cái rụp, thằng Thiên không ngờ người mà chiều nó bắt gặp lại là cô Cẩm. Người có thể nói là hoa khôi của trường, không những thuộc top ngon nhất trong giáo viên mà với sinh viên cô củng nằm ở top đầu danh sách do bọn nó bình chọn rồi. Nhìn màn hình điện thoại mà cu cặc gì nó nhỏng lên hết, nó mở khóa màn hình nhưng điện thoại đặt mật khẩu không mở được. Nó vội bật laptop đối với nó thằng sinh viên IT như nó thì mấy chuyện này nó làm cái rụp (nói vậy chứ gần cả tiếng đồng hồ chứ chơi mới mở được điện thoại). Cũng may là dòng điện thoại đời cũ cũng chẳng phải cao cấp gì nên việc mở khóa cũng không phải không có cách.

Nó vội lấy điện thoại của Ngọc Cẩm ra xem trước mắt nó là album ảnh toàn ảnh cô chụp thời còn sinh viên hay lúc dưới quê mình thôi. Thằng thiên thấy chán phèo nhưng coi như vớt được mớ ảnh đẹp của cô giáo đủ để khoe với tụi bạn nó. Nó lướt điện thoại Facebook, mess cô chỉ toàn là bạn hoặc tin nhắn từ các cô trong trường. Đúng là chán thật nó nghĩ cô giáo chỉ biết vậy. Nó lướt sơ qua zalo cô thì cũng vậy group bà tám, chị Hoa kế toán, ba yêu, mẹ yêu… nhưng có gì đó khiến thằng Thiên tập trung vào M. Tính tò mò của nó nổi dậy mặc dù biết nó đang làm điều vi phạm pháp luật đánh cấp thông tin người khác nhưng vẫn làm. Mặt nóng bừng, tai đỏ gắt thằng Thiên đọc từng tin nhắn mà người M này gửi cho Ngọc Cẩm. Ngọc Cẩm cũng không ngờ rằng đã xóa trên laptop nhưng tại sao lại còn trên điện thoại cô. Thằng Thiên như vớt được vàng nó không ngờ, không ngờ rằng nó đọc được những tin nhắn này và một điều nữa là clip ảnh chi tiết cuộc giao hoan của Ngọc Cẩm phơi bày trước mắt thằng Thiên bây giờ. Nó lôi cặc nó ra sục, vừa sục vừa xem cận cảnh rên rỉ của ông Thuận và cô giáo nó. Nóng từng nghĩ rằng chịch Ngọc Cẩm chắc sướng lắm nhưng nó không ngờ lại có lúc thấy tận mắt cô giáo nó dâm lõa thế này.

Từng chi tiết ghi sâu vào trong đầu nó, cô giáo mà nó cảm phục tài năng của cô vừa giỏi vừa xinh mà bây giờ nó còn nhận ra còn rất dâm đãng nữa chứ, hơn thế nữa lọt top đại dâm nữa chứ. Từng tin nhắn, ảnh, clip đều được nó xem hết nó cẩn thận lưu lại trong laptop mình. Nó xịt xối xả đống tinh trùng nó ra sàn nhà, mọi khi nó ra lâu lắm mới ra mà nay mới có vài phút nhìn cô giáo nó mà nó đã ra mất kiểm soát rồi.

Một ý nghĩ táo bạo hiện ra trong đầu nó. Thằng Thiên tạo một zalo ảo và lấy điện thoại Ngọc Cẩm add tài khoản của nó đương nhiên Ngọc Cẩm không hề biết điều này.

Sáng hôm sau đến trường đang ngồi lướt lướt cái facebook với mấy tin lá cải nhảm lý thằng Bảo bước tới hỏi.

– Ê ku nghe qua mày có phi vụ gì ngon lắm hả, vớt vát được gì không…
– Từ từ rồi cũng được…
– Nghe mờ ám quá mậy…

Cái căn tin thường ngày đông đúc chật chội trong trường giờ le hoe chỉ còn vài người vì giờ bắt đầu nghĩ giữa kỳ rồi nên cũng chẳng còn bao nhiêu sinh viên. Nó với thằng Bảo hẹn vào để lấy đơn đăng ký học bổ sung môn mà thôi.

Hai thằng bạn luyên thuyên một hồi bổng một dáng người thon thả, cao ráo lướt qua với áo sơ mi trắng quần tây đen nhìn rất gì và này nọ. Biết bao nhiêu người thèm luồng khi nhìn thấy cái body của Ngọc Cẩm. Thằng Thiên lại nghĩ về mớ ảnh và clip trong điện thoại cô làm cu nó dựng đứng cả lên…

– Ê ku làm gì đờ người ra dị, mê gái ra mặt dị ba…
– Gái không mê gì mê mậy…
– Người ta là giảng viên gia giáo đó…
– Gia giáo hay không mà dâm thì khỏi chê…
– Mày nói gì mậy…
– Thấy dị chứ mấy người dị dâm bà cố luôn đó…
– Tao thấy bả cũng nhiệt tình, giỏi nghe đâu là thủ khoa ngành sư phạm lúc học đại học hả gì đó…
– Tao không quan tâm, tao chỉ quan tâm thịt được không thôi…
– Thằng này gan, mà tính ra cô chứ bả củng lớn hơn mình có 4 5 tuổi hả gì đó…
– Gái vậy mới ngon mày chờ xem màng hay ha…

Hai thằng ngồi bàn tán một lúc rồi tính tiền ra về. Phía dọc hành lang Ngọc Cẩm đang từng bước chậm rãi tiếng về phía phòng ông Thuận, cô hay thường lên phòng nhưng dưới tư cách cấp dưới để trao đổi công việc thôi. Bước vào phòng khung cảnh cũ người đàn ông bệ vệ giữa căn phòng rộng lớn nở một nụ cười dâm đãng với nàng.

– Thầy gọi em có việc ạ?
– Cô vào đi…
– Dạ…

Bước vào phòng Ngọc Cẩm đóng cửa tiếng lại đối diện ông Thuận, lão củng kịp ngó sang cửa xem có ai nữa không mới mạnh dạng nói.

– Sao thèm ăn rồi phải không nè…
– Anh kỳ quá, người ta thèm hồi nào mà anh gọi em có việc gì vậy?
– Nè anh tặng em cái điện thoại 11 pro max nè…

Ông Thuận đưa cho Ngọc Cẩm cái hộp điện thoại mới toang.

– Trời thiệt hả anh, đó giờ chưa nghĩ em mua cái điện thoại xịn sò tới vậy…
– Coi như phần thưởng em ngoan, cứ ngoan anh cho em nhiều thứ nữa…
– Cảm ơn anh nha mà em lo cái điện thoại cũ quá. Em xóa rồi như vẫn cảm thấy bất an…
– Không sao đâu em nếu có thằng nào lụm bán nó cũng cài lại chứ mở được đâu lo gì…
– Hy vọng là vậy thôi em về làm xíu việc cho xong…
– Tối nay thử điện thoại mới gửi anh xem nhe…
– Xem gì anh…
– Ảnh khỏa thân…
– Anh này kỳ…

Ngọc Cẩm đỏ bừng mặt mà cầm điện thoại giấu đi bước ra khỏi phòng. Ngọc Cẩm chưa từng nghĩ sẽ mua cái điện thoại tốt tới vậy. Đúng là cặp bồ với đại gia có khác vừa sướng vừa có tiền. Ngọc Cẩm rùng mình khi bản thân nghĩ tới chữ sướng.

Thằng Thiên sẽ dự định làm một vố lớn trong tối nay. Nó mặc kệ những lời rủ rê từ tụi bạn nó, nó phải làm vố này lớn một chút mới chịu. Tối đó Ngọc Cẩm đang tắm nhưng chợt nhớ lại điều ông Thuận nói với cô hồi chiều. Ngọc Cẩm nghĩ táo bạo liền đặt điện thoại mở cửa phòng tắm cô ghi lại cảnh mình tắm tiên gợi dục cho ông Thuận xem. Nàng uốn éo cố tình quằn quại như bị hiếp đến nơi, nàng cố tình phơi bày cái lồn nàng trước điện thoại nhiều hơn. Không biết từ khi nào Ngọc Cẩm lại dâm đãng tới như vậy…

Cô gửi ông Thuận trong lòng mỉm cười nghĩ chắc lão sẽ nứng lắm đây. Dòng suy nghĩ chợt một tin nhắn vang lên. Zalo thông báo một người vừa nhắn tin cho bạn. Ngọc Cẩm vô tư nhấn vào một biểu tượng hello trước mặt nàng. Ngọc Cẩm nghĩ chắc đây lại là một số thành phần cưa cẩm nàng đây mà vì chuyện bắt chuyện kết bạn này Ngọc Cẩm đã gặp rất nhiều lần từ thời còn là sinh viên trường. Đây cũng là điểm mà Ngọc Cẩm tự hào vì mình quá đẹp, dễ thương nên người ta mới thích.

Ngọc Cẩm bỏ qua luôn tin nhắn mà không thèm để ý. Việc cô để ý là phải tận hưởng sự mới mẻ và sang trọng từ cái điện thoại mới này. Rồi lại một tin nhắn nữa vang lên. Lần này lại là gì đây Ngọc Cẩm nhấn vào dòng thông báo tay chân nàng run rẩy khi trước mắt nàng là ảnh một cô gái đang mút dương vật người đàn ông. Một khung cảnh hết sức dâm dục mà nàng chắc chắn rằng nữ chính không ai khác ngoài nàng. Ngọc Cẩm run rẩy mặt tái mét nhấn lập bập:

– Anh là ai, tại sao có ảnh này. Anh nhặt điện thoại của tôi phải không, anh muốn gì…
– Có muốn gì đâu cô giáo sao sốt ruột vậy…
– Anh là ai sao biết tôi là cô giáo…
– Thì cô giáo quá nổi tiếng quá ngon đặc biệt dâm dị cơ mà…
– Anh ăn nói cho đàng hoàng anh là ai anh muốn gì…
– Không có gì chỉ muốn bắt chuyện với cô giáo xíu thôi mà, à mà quên không được nói cho ai biết tôi nhắn tin cho cô kể cả lão béo kia. Bằng không tôi đăng toàn bộ lên mạng đấy…
– Anh là ai, muốn gì ở tôi, sao biết anh Thuận…
– Cuối tuần này thứ bảy cô đến quán cf xxxx đường xxxx nhé tôi sẽ cho cô biết. Đừng quên không được nói ai biết nhé đặc biệt là người tình của cô hahaha…

Ngọc Cẩm Liên tiếp nhấn hỏi, thậm chí là bực dọc sắp chửi rủa mà vẫn im re không một phản hồi. Suốt cả tuần đó cô không thể nào ngủ ngon được. Trong người luôn thấp thỏm lo âu không biết chuyện gì đến với mình, cả ông Thuận nàng củng không nói và cũng không có thời gian để gặp lão.

Cuối tuần cũng đến nàng đã xong hết việc trong tuần để cuối tuần này tập trung giải quyết chuyện của nàng. Một tin nhắn hiện lên cả thời gian địa điểm Ngọc Cẩm đều đã nắm được giờ chỉ đợi tới chiều cô sẽ đi ngay thôi.

Ngọc Cẩm chậm rãi hồi hộp bước vào quán cà phê. Cô mừng thầm vì quán cafe này đông đúc lại thuộc khu chợ nên cảm thấy an toàn hơn và nghĩ rằng sẽ không sợ bị làm gì nơi đông người thế này. Cô vào quán cf thì tin nhắn reo lên bảo cô ngồi tầng trệt đợi hắn. Ngọc Cẩm gọi một ly cam vắt rồi nhìn xung quanh chẳng ai đang giống kiểu đang nhắn tin với nàng.

Thằng Thiên vồn là người tỷ mỹ nó ngồi sẵn trên lầu trước mặt nó là chiếc laptop vờ nhưng đang gõ gõ mà quan sát xem Ngọc Cẩm có dẫn theo ai hay báo với ông Thuận không khi chắc ăn nó mới dám cất laptop từ từ bước bước xuống chỗ Ngọc Cẩm.

– Chào cô giáo?

Ngọc Cẩm thoáng hoảng hồn trước mặt nàng là một chàng trai nhìn độ củng trông dễ nhìn và không phải lớn tuổi. Thằng Thiên cao 1m65 không phải quá cao nhưng vừa ngang với Ngọc Cẩm. Chưa kịp hoàng hồn thì thằng Thiên ngồi xuống, anh nhân viên mang ly cf đặt xuống bàn khiến cả hai im lặng một lúc.

– Cậu là Thiên lớp Trí tuệ nhân tạo A2 đúng không?
– Dạ cô còn nhớ làm em mừng rồi…
– Cậu là người nhắn tin cho tôi…
– Dạ đúng rồi cô em nhấn cho cô lúc nảy, em ngồi trên kia cô đi vào em mới dám xuống…
– Tại sao cậu lại làm vậy, cậu muốn gì nói mau…

Ngọc Cẩm mặt biến sắc như muốn đổ lửa, nàng không ngờ người gửi tin nhắn cho nàng là một cậu sinh viên trớ trêu thay lại còn là sinh viên mà cô dạy nữa chứ. Thằng Thiên có vẻ bình thản mà mỉm cười đồng thời đưa chiếc điện thoại đặt đưa về phía Ngọc Cẩm.

– Nhặt được của rơi trả lại người đã mất.

Ngọc Cẩm vội giật điện thoại như sợ mất…

– Cậu muốn gì, nội dung trong đây cậu có copy lại không?
– Cô nghĩ em không copy sao dám trả cô…
– Cậu… Cậu muốn gì…

Ngọc Cẩm nóng giận ra mặt nhưng cũng từ từ hạ giọng vì nàng biết nếu bây giờ mà nóng nảy mọi chuyện sẽ tệ hại hơn. Có khi, nó đăng lên mạng là coi như xong đời. Từ tốn Ngọc Cẩm thờ hơi dài nhẹ nhàng đàm phán:

– Cậu muốn gì, muốn tiền thì ra giá đi…
– Em đâu thiếu tiền đâu cô…
– Cậu muốn gì, chắc không tự tiện copy nội dung lại đâu và tôi tin rằng chuyện cậu làm là xâm phạm đời tư người khác. Cậu không sợ tôi báo cảnh sát bắt cậu hay sao…
– Haha nếu em sợ em đã không đưa lại cho cô rồi, với lại em nghĩ cô không có gan để báo cảnh sát hay ông Thuận đâu. Một cô giáo mà làm những việc này thì tương lai gì đâu nữa…
– Cậu… Cậu muốn gì…

Ngọc Cẩm tức rõ trong mình, nếu như là nàng lúc trước thì có lẽ đã cho thằng Thiên một bạt tay rồi. Có lẽ làm giáo viên trong trường được một thời gian cộng với tính chuyên nghiệp của mình mà Ngọc Cẩm kiềm chế cảm xúc rất tốt.

– À không có gì cô môn cô dạy ở học kỳ hè này em có đăng ký nhờ cô chiếu cố thôi…
– Cậu chỉ có vậy thôi à, tôi không tin cậu ra đây chỉ có những điều này…
– Cô không những xinh đẹp mà còn thông minh nữa chứ…
– Cậu muốn gì nói mau…
– Em chỉ thấy cô đơn muốn kết bạn với cô thôi, gần gũi cô như ông Thuận vậy thôi…
– Cậu… tống tình…

Mặt Ngọc Cẩm đỏ gắt khi nghe những lời mà sinh viên của mình nói ra. Cô không ngờ một ngày nàng lại nghe những lời nói mà chính những người nàng nghĩ rất ngoan ngoãn.

– Em có số của cô rồi, hẹn gặp lại cô nhé…
– Này cậu đi đâu tôi sẽ không thực hiện những gì cậu muốn…
– Em còn giữ ảnh, clip sinh động thế nên em nghĩ cô sẽ thông minh khi đưa ra quyết định vậy nhé à quên đừng báo ai cả không tốt nhe cô…
– Cậu… này này…

Nói dứt lời thằng Thiên đứng dậy đi ra lấy xe chạy một mạch để lại Ngọc Cẩm ngồi trầm ngâm như trời trồng trong quán cf. Nàng cần tịnh tâm một lúc, bối rối không biết mình phải đối mặt sao với chuyện này. Cả hai ngày cuối tuần Ngọc Cẩm không tài nào ngủ yên vì một đống hỗn độn trong đầu. Chiếc điện thoại mang lại cho nàng quá nhiều rắc rối.

Đầu tuần mọi thứ diễn ra vẫn bình thường, công việc sinh hoạt vẫn diễn ra như chưa có gì xảy ra. Ngọc Cẩm không hé nữa lời với ông Thuận về việc thằng Thiên. Buổi chiều giữa tuần, nay Ngọc Cẩm về sớm ghé chợ mua ít đồ ăn về nhà công việc vơi dần nên nàng cũng thoải mái hơn. Về tới nhà chưa vội thay đồ ra nàng bày rau củ ra định bụng sẽ rửa sạch tắm xong mới nấu ăn thì tiếng chuông điện thoại reo lên. Trước mặt Ngọc Cẩm là một số điện thoại lạ hoắc.

– Alo Ngọc Cẩm nghe ạ…
– Chào cô em Thiên đây…

Ngọc Cẩm rùng mình, mặt bắt đầu biến sắc.

– Cậu cậu muốn gì sao có số tôi…
– À không có gì muốn gọi cho cô thôi…
– Cậu muốn gì nói mau tôi không có thời gian…
– Mới về chắc cô rãnh mà đâu bận gì đâu hả…

Ngọc Cẩm bất giác như mình bị theo dõi vội đóng cửa khóa chốt rồi bình tĩnh trả lời thằng Thiên…

– Cậu làm gì biết tôi mới về cậu theo dõi tôi sao?
– Dạ em đang ở dưới lầu nè cô…

Ngọc Cẩm giật bắn mình nàng không ngờ thằng Thiên lại liều đến vậy vội mở cửa nhìn xuống lầu quả thật nó đang đứng dưới bãi xe khu tập thể.

– Cậu… cậu muốn gì…
– Em muốn trao đổi với cô một số việc thôi à cô không định để em dưới này nói chuyện vậy với cô chứ…
– Có gì nói mau đi đừng kiếm chuyện…
– Em lên phòng rồi nói rõ với cô…

Ngọc Cẩm tức giận nhưng vì đoạn clip nên nàng cắn răng. Nàng định bụng sẽ giải quyết dứt điểm chuyện này. Thằng Thiên bước vào phòng ung dung như nhà của nó, nhìn một thoáng xung quanh như chủ nhà đi xem đất dõng dạc nói:

– Wow nhà sạch thật, thơm nữa đúng là nhà con gái có khác…

Ngọc Cẩm vội đóng cửa, trước đó nàng cũng cẩn thận nhìn xung quanh xem có ai không mới đóng rồi khóa trái cửa lại. Ngọc Cẩm quay lại thấy thằng Thiên ngồi trên giường mình một cách tự nhiên như ở nhà nàng khó chịu nhưng vẫn bình tĩnh nói…

– Rồi bây giờ không còn ai nữa, cậu có điều kiện gì mới chịu xóa hết ảnh đó…
– Thì em nói rồi đó em muốn cô…

Từng lời nói như vết cắt sâu tận trái tim nàng, Ngọc Cẩm không ngờ sinh viên mà cô cho rằng rất ngoan lại đang đe dọa tống tình cô. Nàng run rẩy lập bập như không nói nên lời. Mắt nàng rưng rưng như muốn khóc, thật tình nàng chưa gặp cảnh này bao giờ cho dù đã có rất nhiều người từng gạ gẫm hay đến ông Thuận cưỡng hiếp cũng không làm nàng cay đắng như lúc này.

– Cô yên tâm đi em uy tín lắm không để clip này lộ ra ngoài đâu. Em nghĩ cô sẽ không từ chối.

Ngọc Cẩm như chết trân uất ức không nói nên lời. Chưa kịp định hình thì thằng Thiên tiến tới trước mặt nàng. Một thân thể cường tráng đứng gần nàng làm Ngọc Cẩm giật mình. Thằng Thiên ôm chầm lấy cô, hôn tới tấp trên mặt trên cổ Ngọc Cẩm. Nàng bị tấn công bất ngờ nên không kịp phản ứng gì hết. Thằng Thiên không để cô có cơ hội liền đưa tay bóp mạnh cái vú nàng, nó cảm nhận được lớp áo vú sau chiếc áo sơ mi công sở đó. Ngọc Cẩm la toáng lên rồi vùng vảy lùi lại thoát ra, như phản xạ Ngọc Cẩm một tay che ngực miệng hét lên…

– Đồ mất dạy… e… m… em… làm gì vậy?
– Không lẽ cô từ chối, cô đừng quên em giữ những gì, Cô la lên cả khu này người ta ập tới cô không mắc cỡ à…
– Không… kh… ô… ng được.

Thằng Thiên vẫn mặc kệ những lời Ngọc Cẩm nói. Nó nổi xung lên và củng mạnh bạo hơn hẳn. Nhào tới đè Ngọc Cẩm ra giường, cả sức nặng thằng Thiên đè lên người Ngọc Cẩm, bộ đồ công sở làm nàng khó di chuyển nên thoáng chốc thằng Thiên đã tỳ nàng nằm trên giường. Mặc cho Ngọc Cẩm vùng vẫy nhưng với sức gái trẻ non nớt thì làm được gì đối với sức của thằng Thiên. Thiên giữ chặt lấy tay cô để cao trên đầu không cho cô vùng vẫy. Chân nàng vẫn đạp đạp lung tung nhưng nhanh chóng Thiên đã khống chế được nàng.

Đè Ngọc Cẩm ra trên giường, Thiên rất nhanh chóng ngồi dậy dùng thân mình đè áp nàng xuống. Nó đưa lên chụp ngay miệng cô làm cho Phương chỉ còn kêu lên mấy tiếng rất nhỏ, chỉ còn “Ưm… ưm…” thay vì tiếng oan oải khi nảy. Thân thể Cường đè lên người cô không cục cựa được, một tay bịt miệng cô mặc cho Ngọc Cẩm ra sức chống trả. Một lúc lâu như không còn sức chống trả nữa Ngọc Cẩm chỉ còn ư ử trong họng như cá mất nước, mắt nàng đỏ ngầu như muốn nuốt sống thằng Thiên vậy. Thấy thời cơ đã chính mùi thằng thiên nới lỏng tay mình ra, tay còn lại Cường chụp lên ngực, vội tháo từng cúc áo sơ mi ra. Ngọc Cẩm thấy điều chẳng lành mấy chốc lại vùng vằng. Thằng Thiên bực dọc giật mạnh mấy cúc áo đứt bậc ra hai bên. Chỉ còn lại cái áo ngực trắng ôm trọn làn da nõn nà của nàng. Thiên giật mạnh xuống làm cho hai bầu vú trần của Ngọc Cẩm sổ ra. Cặp vú săn cứng chứ không chảy, hai núm vú đỏ hồng nhọn hoắt làm hai mắt Thiên sáng lên. Giờ đôi tay đã tự do vì Thiên buông tay ra nên Phương dùng để bấu hai vai cậu ta, bấm mạnh các móng tay thon dài nhọn của cô làm rách cả áo Thiên ở vài chỗ. Giờ khi cặp vú trần bị phơi ra, sức chống cự của Ngọc Cẩm có phần yếu đi vì cô cứ băn khoăn giữa việc cấu cậu ta hay dùng tay che vú mình lại. Nàng thì bối rối nhưng cặp vú cô cặp vú căng tròn nóng hổi hình như đã bơm cho Thiên một luồng sức mạnh, tăng thêm kích thích cũng như cổ vũ cho hành động đồi bại của cậu ta.

Miệng Ngọc Cẩm chưa kịp phản ứng thì thằng Thiên vội lấp đầy bằng miệng nó, đôi môi bé nhỏ của Ngọc Cẩm như bị đè ra trước màn cưỡng hôn của thằng Thiên. Không để đôi tay được yên một tay nó bóp hai bên má không cho Ngọc Cẩm cựa quậy, tay còn lại vẫn nhào nặn cặp vú của nàng. Ngọc Cẩm lúc này đờ đi một mặt vì nàng không còn sức chống cự, một mặt vì quá bất ngờ nàng không kịp trở tay. Chỉ còn biết ú ớ hai tay bấu chặt lưng áo của thằng Thiên.

Bỏ tay ra khỏi vú Ngọc Cẩm, Thiên định lột cái váy ngủ xuống sâu hơn nhưng Phương đã kẹp chân, không cho Thiên tuột cái váy sâu hơn nữa. Nó khó chịu rồi từ từ dùng tay luồn vào chân váy công sở. Ngọc Cẩm khó chịu miệng bị lấp đầy bằng đôi môi của thằng Thiên người nàng bẹp dí dưới sức nặng của thằng Thiên. Bây giờ đến đôi chân nàng cũng bị rệu rã khi tay thằng Thiên luồn vào dây dây mép âm hộ. Dây dây một hồi ngón tay hư hỏng của Thiên lọt qua khe quần lót chui vào sớ thịt của Ngọc Cẩm. Thiên cười bật ra tiếng rời môi Ngọc Cẩm.

– Ôi ra nước thế mà còn vùng vằng cô đúng là dâm quá mà…

Ngọc Cẩm không nói gì chỉ biết xấu hổ trước câu nói của thằng Thiên nhưng nàng không thể chối được vì cơ thể nàng bị kích thích lúc rửa rau khi cầm trái dưa leo nghĩ của ông Thuận. Giờ đây chính điều đó cộng với sự xúc tác của thằng Thiên thì dâm thủy nàng trào dâng làm ướt cái quần lót nàng đang mặc.

– Không… đừng… em bỏ tay ra đi… đừng làm vậy…
– Cô đang thèm lắm mà đúng không?

Ngọc Cẩm chỉ còn biết khóc nghẹn trước tình cảnh này. Tay nàng không còn quờ quạng lung tung nữa dũi dài qua 2 bên định bụng kéo cái váy công sở xuống khi thằng Thiên liên tục xóc lên theo ngón tay của nó.

Thiên xoay người nằm nghiêng một bên, dùng chỉ một nửa cô thể đè Ngọc Cẩm thôi, nữa còn lại cậu ta dùng tay tự kéo khóa quần của mình chắc định lôi gì đó ra từ trong quần. Ngọc Cẩm hoảng quá, nhân lúc Thiên dùng có một nửa trọng lượng đè cô, cô vùng mạnh làm hất văng cậu ta ra một bên. Cường bị hất văng nhưng nhanh chóng ngồi dậy. Khống chế lại Ngọc Cẩm đối với dân thể thao như hắn thì phản xạ có lẽ quá nhạy đối với hắn. Thấy Ngọc Cẩm như phản kháng trở lại mà hăm dọa.

– Cô vùng vẫy nữa em tung lên mạng hết cho cô xem…

Ngọc Cẩm nhìn đôi mắt thằng Thiên như đang nói thật phút chốc sợ hãi. Vừa lúc này thằng Thiên đẩy mạnh ngón tay vào sau cửa mình của Ngọc Cẩm đụng tới mồng đốc của nàng. Ngọc Cẩm như có luồng điện chạy dọc lên não, người ưỡn lên cơ thể tự động phản ứng không theo ý nàng. Một dòng nước vụt ra khỏi cửa mình như đang đái làm ướt hết tay thằng Thiên. Ngọc Cẩm nhíu mày co chân như lên đỉnh. Thằng Thiên cười đắc ý như vừa chiến thắng cá độ vậy, nó giờ đang làm chủ tình hình còn Ngọc Cẩm thê thảm mà chịu sự điều khiển của thằng Thiên. Thằng Thiên bỏ nàng ra đứng dậy lột sạch quần áo trên người khiến cây hàng của nó bật ra cứng đơ như cây dùi cui. Ngọc Cẩm vẫn còn hơi run do cú trào dâng dâm thủy lúc nảy.

Bây giờ Ngọc Cẩm mới định thần lại nhìn rõ cây hàng của thằng Thiên. Nó đen và dài to như cái dùi cui thoáng nhìn có lẽ to hơn của ông Thuận nàng nghĩ vậy. Nhìn thấy thằng Thiên trần truồng lộ rõ từng sớ thịt, cơ bắp tuy không phải dạng 6 múi hay gymer gì nhưng phải gọi là thân hình thằng Thiên cân đối vừa không quá mập cũng không quá ốm. Ngọc Cẩm đỏ mặt mới nhận ra tình hình lúc này của mình phần trên thì trống không phần dưới chỉ còn chiếc váy công sở kéo cao hơn phần mu chút xíu làm lộ cặp đùi trắng ngần ra trước mắt thằng Thiên.

– Em… em định làm gì… tha… tha cho cô đi… làm vậy là bậy… là tội đó…

Thằng Thiên như không nghe thấy nó từ từ tiến lại gần Ngọc Cẩm. Bây giờ, nàng như cá nằm trên thớt không chạy được cũng không cam chịu trận. Nàng co ro đôi chân nõn nà của mình lên tay che cặp vú mặt thì đỏ rưng rưng nước mắt.

– Đéo sợ… hổm giờ nhờ nhìn cô là tụi chịu đéo nổi rồi… mà nãy giờ… em nghĩ… chắc cô cũng dâm lắm… chưa làm gì mà nước ướt nhẹp là biết rồi…
– Không phải như em nghĩ đâu…
– Còn gì nữa mà không phải chẳng phải cô vừa mới lên đỉnh đó sao…
– Em… em… ăn nói… bậy bạ gì thế…
– Thôi mà em biết con người thật trong cô mà. Cô giáo dâm đãng…

Mới nói câu đó thôi khiến Ngọc Cẩm rùng mình như bị trúng tim đen làm nàng xấu hổ vô cùng.

– Để em làm cô sướng nhé…

Nói dứt câu thằng Thiên tiếng lại gần đè lên người Ngọc Cẩm lần nữa. Lần này Ngọc Cẩm không kháng cự nổi nên thằng Thiên dễ dàng khống chế nàng. Mặc dù vậy nàng vẫn không khuất phục củng vùng vẫy yếu ớt như đó là thường lệ chứ sức nàng thì như châu chấu đá xe so với thằng Thiên thôi. Tay của thằng Thiên lại tiếp tục luồn vào trong váy lần này khá dễ dàng. Tay kia ôm trọn cổ tay Ngọc Cẩm đưa lên đầu miệng đã ngậm đầu ti của Ngọc Cẩm mà mút. Cái mút khiến Ngọc Cẩm quằng người nàng như động kinh không một chút kháng cự quằn quại theo miệng của thằng Thiên. Nó hôn hết vú bên đây tới bên kia hôn lên cổ nàng từ từ đưa lên chiếm luôn đôi môi mọng đỏ của nàng.

Bên dưới thằng Thiên đã kéo mép quần lót sang một bên bây giờ chiếc váy đã kéo gần ngang hong. Một ngón rồi hai ngón thằng Thiên đã đưa 2 ngón tay vào trong âm hộ nàng ngoái ngoái. Ngọc Cẩm khổ sở lần đầu tiên Ngọc Cẩm cảm thấy mình như lên đỉnh liên tục vậy. Tay thằng Thiên quằng đến đâu nàng ngưỡng người tới đó. Như một con lươn nàng uốn éo, miệng thì ư ử không ngừng. Thằng Thiên nhanh chí để một chân vào giữa hai chân nàng rồi bóc chóc dạng háng nàng ra bỏ luôn hai chân vào giữa banh hai chân Ngọc Cẩm sang hai bên.

Thấy Ngọc Cẩm thở dốc, hơi thở đứt quãng nặng từng chút một thằng Thiên thôi hôn môi nàng. Tay Ngọc Cẩm vẫn bị trói chặt bởi tay thằng Thiên giơ lên đầu. Không biết từ lúc nào cái quần lót của Ngọc Cẩm đã bị thằng Thiên lột ra quăng trên giường. Gần như nàng không còn cảm nhận được thằng Thiên lột truồng nàng ra vậy. Một tay kết hợp với chân thằng Thiên dạng háng Ngọc Cẩm ra rộng hơn chiếc quần công sở nay đã kéo lên tới tận eo. Trước mắt thằng Thiên là khe suối địa đàng của Ngọc Cẩm. Ngọc Cẩm cạo sạch sẽ theo sở thích của ông Thuận chỉ còn lại một xíu chân lông nhìn rất đẹp.

Ngọc Cẩm cảm thấy vật gì đó nóng nóng trước cửa mình. Nhìn xuống thì thấy thằng Thiên đang cầm dương vật nó kê kê ngay cửa mình. Nhận thấy sự nguy hiểm đó Ngọc Cẩm cố gắng vùng dậy nhưng thằng Thiên đâu để nàng có cơ hội đó. Ót một cái thằng Thiên ra sức đâm một nhát chí mạng thẳng vào âm hộ Ngọc Cẩm. Nàng giật bắn người, gướng người theo thằng Thiên. Ngọc Cẩm cảm thấy như âm hộ mình bị xé làm hai tận tới tử cung mình vừa đau vừa sướng. Ngọc Cẩm không thở nổi người co giật như bị điện giật tự lúc nào. Thằng Thiên biết Ngọc Cẩm đã không thể chống cự nữa để yên dương vật trong người cô. Hắn bỏ hai tay ra khỏi tay cô một tay nhẹ nhàng gối dưới đầu Ngọc Cẩm, tay kia hắn dùng ngón tay xe xe đầu ti nàng.

Ngọc Cẩm lại như bị điện giật phía dưới nàng cảm thấy nóng hỏi còn đầu vú thì nhột nhạt kinh khủng. Chưa kịp quen với những gì vừa xảy ra miệng Ngọc Cẩm đã bị thằng Thiên trám bằng đôi môi của nó. Hết kích thích này đến kích thích khác Ngọc Cẩm như từ đất lên tận trời xanh. Người quằn quại, mắt đờ đi. Lưỡi thằng Thiên tách môi nàng đi vào sâu quấn lấy lưỡi Ngọc Cẩm. Nàng đờ người mặc cho thằng Thiên cự quậy trong miệng nàng. Thấy thời cơ đã chín muồi, thằng Thiên từ từ khoan thai rút ra nhẹ nhàng đẩy vào âm hộ Ngọc Cẩm. Ngọc Cẩm cảm nhận rõ từng milimet dương vật thằng Thiên rút ra tới đâu rồi lại cấm vào tới tận tử cung cô.

– Ư Ư…

Ngọc Cẩm chỉ còn tiếng ư ử trong miệng hai tay bấu lấy hai khủy tay thằng Thiên. Miệng hắn rời khỏi miệng Ngọc Cẩm, hắn ngồi dậy hai tay chống hai bên hông nàng từ từ nhịp nhàng nắc Ngọc Cẩm. Nàng chết lặn chỉ còn biết rên nhỏ trong miệng theo nhịp nắc của thằng Thiên. Mồ hôi nàng vả ra tráng thằng Thiên cũng vậy nhưng bên dưới vẫn nhịp nhàng nắc một hồi lâu như muốn nàng không thể quên hắn được. Thằng Thiên rút dương vật ra một ít chỉ chừa đầu khuất trong âm hộ nàng, hắn xoay người Ngọc Cẩm qua một bên tay cầm chân Ngọc Cẩm đưa lên cao theo thế cây kéo. Ngọc Cẩm đờ đi không còn sức gì nữa nàng mặc cho thằng Thiên làm gì làm miệng chỉ còn biết rên rỉ.

Thằng Thiên dồn hết sức đẩy lút cán trong người Ngọc Cẩm. Nàng giật người thốn tận tử cung nhưng con sướng ập đến làm nàng rên rỉ.

– Ớ Ớ… Sướng…

Thằng Thiên như trúng mánh lớn, Ngọc Cẩm không biết sao mình lại rên như vậy nhưng thật sự cô không khống chế được cảm xúc của mình. Thằng Thiên cứ thế kéo ra rồi thúc mạnh làm Ngọc Cẩm quằn quại khi đầu khấc hắn chạm tới tử cung nàng. So với ông Thuận làm tình thì thật thằng Thiên làm cho nàng sướng hơn, quằn quại hơn. Tay chân nàng quơ lung tung mắt nhắm nghiền đi vì sướng. Thấy đến lúc dứt điểm Thiên để Ngọc Cẩm lại đúng tư thế lúc đầu cả quá trình hắn không hề rút dương vật ra cứ để vậy từ từ xoay người Ngọc Cẩm lại. Hắn đã chơi nhiều cô gái, phá trinh đó, tình một đêm có, cave có nhưng đây là lần đầu hắn chơi cô giáo mình.

– Dạng chân ra xíu để em chịch nào…

Ngọc Cẩm như con robot cứ răm rắp làm theo không biết nàng có bị cưỡng hiếp hay đang tự nguyện trong lúc này nữa. Thằng Thiên tiếp tục dập từ từ rồi nhanh dần. Ngọc Cẩm đi từ cơn sướng này đến cơn sướng khác. Nàng quằn quại hơn tay nắm chặt miếng ga nệm. Thiên thích thú càng tăng tóc hơn khi nhìn vú Ngọc Cẩm đung đưa theo nhịp nắc của hắn. Tay thằng Thiên ôm bên hông Ngọc Cẩm chạy nước rút làm Ngọc Cẩm không kịp thở.

– Sướng… s… u… ớn… g quá… Em sắp ra rồi…
– Đừng… Đừng ra… Ra bên ngoài…
– Đừng ra bên ngoài vậy em ra bên trong haha…

Nói dứt điểm hắn rùng mình giật giật như động kinh cấm lút cán dương vật trong người Ngọc Cẩm. Lúc này như mắc đái Ngọc Cẩm củng run mạnh người đầu nàng tê dại âm hộ như muốn nổ ra. Nàng cảm nhận dòng tinh khí nóng hỏi từ người thằng Thiên truyền qua âm hộ nàng. Ngọc Cẩm giật giật liên hồi chân nàng duỗi thẳng ra miệng vẫn còn rên ư ử trong khi tay nắm chặt ga giường. Mồ hôi mồ kê cả hai quyện vào nhau trong hết sức dâm dục.

Thiên xuất tinh xong hắn không rút dương vật ra mà cứ để sâu trong người Ngọc Cẩm. Hắn khoái trí nhìn thân thể nàng trần trụi sung sướng. Để một lúc lâu Ngọc Cẩm như định thần lại rã rời nhìn xuống vẫn thấy thằng Thiên cắm dương vật trong người cô. Giọng cười đểu cáng nhìn Ngọc Cẩm làm nàng mắc cỡ quay sang một bên.

– Rút ra được rồi…
– Rút gì cô…
– Rút… Rút cu em ra được rồi…

Nó cười khoái trá rút dương vật từ từ mềm xuống ra khỏi người cô. Một dòng trắng đục tràn ra nệm. Ngọc Cẩm vẫn nằm trơ trơ chân vẫn chưa khép lại. Nàng mắc cỡ khép hai đầu gối lại thì Thiên ngăn cản.

– Khép lại chi để vậy tuyệt mà cho tinh trùng chảy ra hết…

Ngọc Cẩm mắc cỡ mặt đỏ nhìn lờ đi trốn ánh mắt của thằng Thiên. Thằng Thiên lấy tay đỡ Ngọc Cẩm ngồi dậy trong khi hắn vẫn đang quỳ trên giường. Ngọc Cẩm lồm cồm ngồi dậy nhưng trớ trêu thằng Thiên kê dương vật nó trước mặt Ngọc Cẩm. Thoáng đỏ mình vì quá gần cộng thêm mùi tinh dịch hắc thẳng vào mũi làm nàng khó chịu.

– Cô rửa cho em đi giống như rửa cho ông Thuận vậy đó…

Ngọc Cẩm rùng mình biết thằng Thiên nói cái clip mà ông Thuận quay cảnh nàng bú cu ổng. Ngọc Cẩm mắc cỡ nhưng tay vẫn từ từ cầm dương vật thằng Thiên từ từ đưa vào miệng. Thằng Thiên cũng ranh ma vừa đưa ngay miệng nó thúc một phát vào tới cổ họng cô. Nàng như muốn ói nhìn lên nhưng nụ cười khoái chí của thằng Thiên làm nàng không chống cự nổi. Cứ thế nàng bú cu thằng Thiên một cách ngon lành, mùi tinh dịch mùi dâm thủy nồng mặc trong miệng nhưng nàng vẫn nuốt hết chắc vì quá quen với mùi này của ông Thuận nhưng bây giờ nàng cảm thấy thứ nhơ nhớp ấy từ thằng Thiên ngon hơn nhiều. Có lẽ vì trai trẻ nên tinh trùng ngon hơn chăng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...