Ngọc - Phú
Chương 19
Vợ chồng Phú hiện giờ đang trải qua nhiều chuyện mông lung mà cả hai đều không biết đi hướng nào hay là dừng cuộc chơi. Ngọc là người có lẽ là may mắn được hưởng thụ nhiều nhất nên nàng chìm đắm trong đam mê xác thịt với Sếp vả cả ông Tư. Đang ăn sung mặc sướng thì có ai từ chối được. Phú thì không trách ông Tư, anh trách vợ mình nhiều hơn khi nàng giấu nhẹm chuyện đó mà không hề khai báo. Cấm đoán thì không hề muốn, Phú đành im lặng vờ không biết gì và anh quay sang tìm niềm vui với bà Mai.
Tranh thủ giờ nghỉ trưa, Phú xin về luôn vì có việc. Trước đó vài phút anh nhắn tin cho bà Mai rủ rê:
– Bố đang ở nhà hả mẹ?
– Ừ.
– Vậy mình vô khách sạn hoặc nhà nghỉ nhé?
– Thôi, mẹ có tuổi rồi, vô những chỗ đó ngại lắm. Như hôm trước ý, cái con nhân viên cứ nhìn mẹ cười tủm tỉm mà xấu hổ chết đi được.
– Ngại gì, bình thường mà mẹ. Lúc sướng ai sướng cho!
– Thôi mẹ không đi những chỗ đấy đâu. Đợi hôm nào bố con không có nhà thì mẹ sẽ nhắn cho con đến.
– Nhưng đang thèm quá rồi. Đợi biết đến khi nào ông ấy mới đi vắng đây? À, hay mẹ gọi taxi qua nhà con đi. Giờ này tuyệt đối an toàn vì không có ai ở nhà. Hehe, mình sẽ có ít nhất 3 tiếng để vui vẻ.
– Ưm, cũng được. Thế đi ngay à?
– Vâng, mẹ gọi taxi luôn đi. Con về nhà trước luôn đợi mẹ nhé.
– Ừ, lúc nào đến thì mẹ sẽ gọi điện con ra mở cửa nhé.
– Vâng… tình yêu của con.
– Hihi.
Phú rời cơ quan rồi phóng xe nhanh về nhà để tắm rửa trước cho thơm tho. Đang trong tâm trạng hào hứng vì hẹn hò lén lút với bà mẹ vợ mà Phú không để ý đến bất cứ chuyện gì khác. Anh đóng cửa lại rồi bước chân vội vã lên phòng để lấy quần áo xuống tắm. Phú vô tư mở cánh cửa phòng ngủ thì bất chợt anh đứng khựng người lại mắt tròn xoe nhìn vào bên trong. Cả Ngọc và Minh đang trần như nhộng luống cuống mặc quần áo lên người. Minh vừa kéo quần lên vừa nhìn ra cửa, mồm há hốc khi thấy người xuất hiện chính là Phú.
Phú cũng ngại không kém gì hai người, anh ấp úng không nói lên câu rồi theo phản xạ đóng cánh cửa lại để hai người mặc quần áo. Phú đi xuống dưới nhà ngồi chờ, việc đầu tiên anh làm là lấy đt ra nhắn tin cho bà Mai:
– Mẹ đừng đến nhà con nữa, Ngọc đang ở nhà mẹ ạ.
Nhắn tin xong thì Phú xoá ngay tin nhắn đó đi, anh ngồi chờ hai người đi xuống. Phải hơn năm phút sau thì Phú mới nghe thấy tiếng cửa phòng trên gác mở ra, Ngọc và Minh từ từ lộ diện, hai người bước chân chầm chậm xuống từng bậc cầu thang.
Nhìn thấy Minh lúng túng thì Phú lên tiếng trước:
– Anh Minh ngồi đi, đừng ngại gì cả.
Minh có lẽ vẫn không thể ngờ rằng Ngọc lại chính là vợ của Phú, một hoàn cảnh quá trớ trêu mà chắc chẳng ai muốn gặp bao giờ. Minh từ từ ngồi xuống ghế, mắt nhìn Phú rồi cố gắng mở miệng:
– Thực sự anh… anh… không biết em là chồng của Ngọc.
Phú nhìn vợ rồi mỉm cười nói:
– Em chạy ra ngoài mua cho bọn anh ít bia hơi đi. Anh và anh Minh cũng cần nói chuyện riêng một lúc.
– Vâng.
Ngọc mỉm cười nhẹ nhàng nhìn chồng và sếp vài giây rồi mở cửa nhà lấy xe máy phóng đi mua bia.
Khi chỉ còn lại hai người thì Phú quay sang Minh bắt đầu cuộc trò chuyện.
– Em biết chuyện của anh với Ngọc lâu rồi và em cho phép cô ấy yêu anh đó.
Tuy vừa nãy đã hỏi Ngọc và được nàng nói cho biết là như vậy nhưng Minh vẫn thắc mắc không hiểu tại sao.
– Anh không hiểu sao em lại cho phép? Chẳng nhẽ em không còn yêu Ngọc?
– Rất yêu là đằng khác. Vì yêu em mới cho cô ấy qua lại với anh.
Phú càng nói thì Minh lại càng không hiểu.
– Yêu mà lại thế?
Phú gãi đầu xấu hổ nhìn Minh cười hì hì, anh bịa lý do:
– Chẳng giấu gì anh, cái khoản kia em hơi yếu nên em cho Ngọc tìm người đàn ông khác để có thể thỏa mãn chuyện sinh lý. Từ đầu em chỉ biết Ngọc quan hệ với sếp của nàng, mãi hôm ở quán bar em mới biết anh lại chính là ông sếp đó. Đúng là trái đất này nhỏ bé thật.
Có vẻ như Minh dần hiểu mọi chuyện và thấy Phú vui vẻ tiếp chuyện chứ không ghen tuông hay là tức giận nên anh cũng bình tâm và tự tin hơn.
– Lúc thấy em đứng ở cửa, nói thật là anh cũng không ngờ đó lại là em.
– Hihi, thôi giờ anh em mình cũng đã biết và rõ ràng mọi chuyện hơn rồi nên chúng ta không cần chơi trò úp mở nữa.
– Anh không hiểu em nói gì?
– Có gì đâu mà anh không hiểu. Nghĩa là từ nay bên ngoài xã hội trước mặt mọi người thì anh với Ngọc kín đáo chút, còn về nhà thì hai người thoải mái, em cho phép mà…
– Em đang nói nghiêm túc đấy chứ?
– Hoàn toàn nghiêm túc.
Đúng lúc đó có tiếng xe máy, biết là Ngọc về nên hai người im lặng. Ngọc cầm can bia tươi cười bước vào nhà đặt lên bàn rồi ngồi xuống đùi Phú nói:
– Hai người nói chuyện gì vậy? Có nói xấu em không đấy?
Phú cười bóp nhẹ mông vợ trả lời:
– Có chứ! Anh Minh đang kêu là em dâm kia kìa.
Ngọc đỏ mặt vừa tủm tỉm vừa lườm yêu cả chồng lẫn nhân tình, nàng đánh trống lảng bằng cách đi xuống bếp lấy cốc. Khi cầm cốc lên nhà thì Ngọc đổi chỗ ngồi, nàng ngồi cạnh sếp của mình… ngồi sát vào nhau như muốn công khai điều gì đó…
Hai người đàn ông nhưng chỉ có một người đàn bà, Phú là người yếu thế nhất khi phải nhìn vợ ngồi cạnh người đàn ông khác như cái đêm hôm ở nhà Minh. Khi ba người mới uống được vài cốc thì Minh từ chối:
– Thôi anh không uống nữa đâu vì phải về công ty. Uống nhiều vào cái giờ trưa như thế này buồn ngủ lắm.
Ngọc nghe Minh nói vậy thì quay sang mắng:
– Về công ty làm gì nữa, đang vui mà!
Phú cũng phụ hoạ theo:
– Lát uống xong anh lên phòng ngủ có sao đâu.
– Nhưng anh phải về công ty vì có chút việc.
– Việc gì? Em bảo ngồi đây là ngồi đây nhé. Ở công ty cho anh là sếp, nhưng ở nhà em mới là sếp đấy nhé.
Nghe Ngọc nói vậy thì cả Minh và Phú đều nhìn nhau cười.
– Chú thấy vợ chú ghê ghớm chưa?
Ngọc quay sang Minh hỏi tội:
– Ai ghê ghớm? Em chưa trị cái tội đêm hôm nọ anh nói xấu em với anh Phú đâu nhé.
– Nói xấu gì em nhỉ?
– Còn chở vờ không biết không? Anh nhớ lại đi!
Minh nhớ chứ và nhìn Phú ái ngại vì đêm hôm đó anh đâu có biết Phú lại là chồng của Ngọc đâu.
– Hihi.
– Cười nữa! Chưa xin lỗi em đâu đấy.
– Cho anh xin lỗi.
– Xin lỗi không thôi à?
Minh nhìn Ngọc đang chu cái mỏ ra thì hiểu ý cúi xuống hôn nàng một cái thật nhanh.
– Cái nữa!
Minh hơi ngại vì Phú đang ngồi trước mặt nhìn. Tuy nhiên cái miệng của Ngọc đang hé mở thật hấp dẫn khiến anh không thể kìm lòng được. Cái hôn thứ hai lâu hơn một chút thì Minh dứt ra ngay khi thấy lưỡi Ngọc lùa vào miệng mình.
– Thôi em! Phú đang ngồi ngay đây.
Ngọc thay câu trả lời bằng cách quàng luôn một chân sang hông, nàng ngồi xuống đúng vào phần hạ bộ của Minh, hai chân kẹp chặt hai bên, hai tay thì quàng sau gáy chủ động cúi xuống hôn.
– Phú thích nhìn mà anh!
Phú không nói gì mà chỉ giữ im lặng nhìn vợ và Minh tự biên tự diễn. Anh cảm thấy miệng khô cho dù đã uống khá nhiều bia. Trước mặt là cảnh Minh cho cả hai tay ra đằng sau vừa bợ vừa bóp lấy mông của vợ mình khiến Phú cảm thấy dương vật trong quần giật giật.
Lúc đầu còn hơi ngại, nhưng sau thấy Phú chăm chú nhìn thì Minh mạnh dạn hơn trong việc vừa hôn vừa sờ soạng khắp cơ thể của Ngọc. Minh vẫn không hiểu sao mình ăn phải gì mà may mắn đến như vậy. Khi cả hai đang cuồng nhiệt mút lưỡi nhau thì bỗng dừng lại bởi nghe thấy Phú rên nhẹ:
– Aaaaaa.
Minh và Ngọc đều cười nhìn thấy Phú cầm cặc xuất tinh lên hết quần áo, mắt nhắm lim dim như vừa trải qua cơn cực khoái.
– Đã ra rồi hả chồng?
– Ừ… anh không chịu nổi… kích thích quá.
– Đã làm gì đâu mà kích thích vậy?
– Tại nhìn em… nhìn em say mê mút lưỡi của anh Minh… nhìn anh Minh cứ cho tay móc lồn… anh không kiềm chế được.
– Thế bây giờ anh có uống bia nữa không?
– Không, em đưa sếp em lên phòng nghỉ đi. Anh nằm dưới ghế này cũng được.
Ngọc và Minh cùng đứng dậy nhìn Phú ngả người ra ghế vẫn trong trạng thái như phê thuốc.
– Em sợ ngủ quên, chiều anh đi đón con nhé.
– Ừ, em cứ ngủ đi, anh sẽ đón con.