Ngược

Chương 6



Phần 6: Anh

– Anh, anh dạy em chơi với!
– Nhưng từ trước đến nay em có chơi bao giờ đâu!
– Kệ! Anh cứ dạy đi, để sau này nếu anh có đi thi đấu không mang em theo, thì em ở nhà chơi 1 mình hoặc là chơi với con cũng được!
– Khiếp chưa, khiếp chưa! Chưa gì đã muốn cho anh ra rìa để chơi với con cơ đấy nhé!
– Kệ em! Thế anh có dạy cho em không nào!
– Dạy, dạy chứ! Thưa công chúa…

Thế là anh dạy cho nàng từng thứ cơ bản nhất của cái trò snooker này, từ cách đứng, cách dựng cầu tay, cách cầm cơ sao cho đúng! Trước kia lúc còn làm ở club, nàng cũng hay nhìn anh chơi, và nàng chẳng hiểu cái trò đấy có trò gì hay mà anh lại nghiện đến như thế! Có mỗi cái việc đánh viên bi trắng vào mấy viên bi màu khác trên bàn thôi chứ có gì đâu cơ chứ! Nhưng đến bây giờ, khi được anh cầm tay chỉ cho từng thứ một, thì nàng hiểu là anh thực sự yêu trò chơi này, nhưng mà chắc không yêu nhiều hơn nàng đâu nhỉ!

Nàng đang cúi xuống để tập bắn, còn anh vẫn đứng phía sau nàng để chỉ điểm như mọi khi! Đột nhiên nàng cảm thấy có cái gì đấy cứ chọc chọc vào mông mình!

– Anhhhhh! Đừng trêu em nữa, sao lại lấy gậy chọc em!
– Anh có làm gì đâu?
– Thế cái gì đang chọc vào mông em đấy?

Nàng quay lại, hơi xụ mặt! Anh, với vẻ mặt tỉnh bơ, dang ngang 2 tay, tỏ vẻ là anh có làm gì đâu! Nàng cúi xuống phía dưới, bây giờ thì nàng biết “cái gậy” nãy giờ chọc vào mông mình là từ đâu tới rồi! Nàng đỏ mặt xấu hổ, đấm thùm thụp vào ngực anh! Anh thu tay, ôm chặt nàng vào lòng, “cây gậy” của anh lúc này lại chuyển sang chọc lên gò mu của nàng! Rồi anh bế thốc nàng đặt lên trên bàn snooker. Nàng yếu ớt chống lại…

– Đừng anh, nhỡ có ai lên thì sao?
– Làm gì có ai? Giờ này chắc cô Lan đang nằm xem tv trong phòng cô ấy rồi…

Nàng buông xuôi, nghiêng đầu sang 1 bên, không chống cự lại nữa! Anh vội vàng cởi chiếc áo phông của nàng, nàng cũng phối hợp giơ 2 tay lên để anh dễ dàng hơn! Nhưng anh loay hoay mãi chẳng mở được khóa áo lót của nàng, nàng cười âu yếm, đưa tay ra phía sau tự làm hộ anh! Anh cũng lột phăng bộ quần áo của mình! Trên người nàng lúc này chỉ còn lại chiếc quần short ngắn, nàng nằm bán khoả thân trên bàn, như 1 bức tượng thần vệ nữ chờ anh tới chinh phục! Anh cúi xuống nàng, tham lam bú mút lấy bộ ngực trắng nõn, rồi anh hôn dần lên cổ, lên mặt, cho đến lúc môi anh khóa chặt môi nàng, lưỡi anh tiến vào khoang miệng thơm tho, thì đôi tay của nàng chỉ biết xoa bộ tóc anh đến rối bời!

Anh buông nàng ra, đắm đuối, anh không chịu thêm được nữa, dương vật bùng nổ cần tìm chỗ làm nó dịu lại! Nàng khẽ ưỡn mông để anh kéo chiếc quần short và quần lót xuống dưới! Anh như ngấu nghiến lấy âm hộ của nàng, anh như muốn hút lấy tất cả tình thuỷ của nàng vào trong cái miệng tham lam của mình, hạt đậu của nàng căng phồng lên, thấm đẫm cả tình thuỷ lẫn nước bọt của anh, 2 mép môi như khẽ mở ra chờ đợi 1 thứ quen thuộc tiến vào. Anh đứng thẳng, tay cầm đầu dương vật lách dần vào trong âm đạo chật chội, ướt át, nóng bỏng của nàng…

– Ah…

Cả 2 cùng rên dài 1 tiếng thỏa mãn khi anh vào hết trong nàng, rồi anh bắt đầu rút ra, tiến vào. Tình thuỷ của nàng tiết ra càng lúc càng nhiều, sủi bọt trắng xóa phủ đầy thân dương vật lực lưỡng của anh…

– Phạch… Phạch…
– A… nh… an… h… anh ơi! E… em… m… muốn…
– Phạch… phạch… phạch…

Căn phòng tràn ngập tiếng giao hoan của 2 người, xen lẫn vào đôi khi là tiếng những viên bi trên bàn va chạm vào nhau lạch cạch! Nàng bấu chặt lấy 2 cánh tay anh, lắc đầu liên tục sang 2 bên, rồi nàng ưỡn cong người lên hết cỡ, chân nàng quắp chặt lấy hông anh, như không muốn anh rút ra thêm nữa. 1 tia nước ấm nóng từ sâu bên trong nàng phun tràn ra ngoài, anh càng thúc nhanh hơn, rồi từ đầu dương vật anh, dòng suối tình yêu của anh dành cho nàng tuôn trào bên trong nàng, anh đổ gục xuống, 2 người quấn chặt lấy nhau, cho đến tận khi anh rút dương vật ra ngoài! Hỗn hợp tình thuỷ của nàng và tinh trùng của anh trộn lẫn khẽ rỉ ra 1 chút từ cửa âm đạo của nàng!

Bạn đang đọc truyện Ngược tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nguoc/

Dũng vừa lấy được chìa khóa từ tay bà Lan thì lại vội vàng chạy lên trên chỗ mẹ mình! Vừa mới định cất tiếng gọi “mẹ ơi” thì Dũng khựng lại! Dũng thấy mẹ mình đang dùng 1 tay chà xát lên phần mu của mình, còn 1 tay thì khẽ xoa bóp bộ ngực! Há hốc mồm khi lần đầu tiên thấy mẹ mình như thế, nhưng dĩ nhiên là cậu không dám đứng nhìn lâu! Dũng lùi lại vài bước cho khuất hẳn khỏi tầm nhìn của mẹ mình, rồi cậu vừa giả bộ bước đi, vừa cất tiếng…

– Mẹ ơi, chìa khóa đây rồi ạ!

Vân giật mình tỉnh khỏi cơn mơ kỳ lạ, nàng vội vã chỉnh lại áo váy xộc xệch…

– Ừ, nhanh lên con…

Dũng chậm rãi đi lên cầu thang tầng áp mái, cậu để ý thấy 2 chân mẹ mình khép chéo lại, 2 tay khoanh trước ngực, tuy mẹ cậu cố tỏ ra vẻ tự nhiên nhưng càng cố như thế lại càng lộ ra vẻ bất thường! Vân nhận lấy chìa khóa từ tay con trai, nàng loay hoay 1 lát với cánh cửa, rốt cục thì cũng mở được cửa ra! Bên trong tối om, Vân lần tay ấn cái công tắc đèn ở cạnh tường!

Mọi thứ vẫn y hệt như ngày anh còn ở đây! Vẫn là chiếc bàn này, nơi mà nàng cùng chơi với anh trong những ngày hạnh phúc nhất của mình! Dũng đi 1 vòng quanh phòng, kinh ngạc vì không ngờ cha cậu từ ngày xưa đã tự trang bị những thứ như này để tập luyện ở nhà rồi, nhưng chiếc bàn này đã cũ lắm rồi, không thể nào sử dụng được nữa, cả bộ cơ dựng ở góc tường cũng đã bị cong hết rồi!

– Cha ngày xưa cũng chuẩn bị chu đáo quá mẹ nhỉ?
– Ừ! Cha con nghiện chơi snooker hơn cả mẹ ấy chứ!
– Nhưng mà những thứ trong này cũ quá rồi mẹ ạ, không dùng được nữa rồi!
– Mẹ biết! Trong tháng này sẽ có người đến lắp đặt bàn mới cho con thôi!
– Thế con với cha ngày xưa thì ai giỏi hơn hả mẹ? – Dũng hỏi mẹ, câu hỏi mà có lẽ cậu đã biết trước câu trả lời…
– Tất nhiên là cha con rồi! Con còn phải học tập nhiều! Được rồi, đi xuống đi nghỉ đi thôi! Con chỉ cần tập trung học tập ở trường là được rồi, mọi thứ còn lại đã có mẹ và cô Lan lo…
– Vâng!

Dũng đáp lại, đi ra khỏi phòng, rồi như nhớ ra cái gì, cậu ngoảnh lại…

– Mà mặt mẹ đỏ quá! Mẹ cẩn thận không bị sốt đấy!
– Uhm! Mẹ không sao! Con xuống đi…

Khi Dũng đi khuất dưới cầu thang, Vân mới đưa 2 tay áp lên má mình, nóng rực! Rồi nàng lắc đầu mấy cái thật mạnh, sao lại thế này, tại sao lại như thế được cơ chứ! Rồi nàng cũng tắt đèn, quay về căn phòng ngủ của mình!

10h đêm, lại một lần nữa sự yên tĩnh có dịp bao trùm lên căn nhà…

– Anh, anh muốn đặt tên con chúng mình là gì?
– Hmmm, xem nào, nếu là con trai sẽ đặt tên là Dũng, còn nếu là con gái sẽ đặt tên là Hân! Mà em hỏi sớm thế, chúng mình đã có gì đâu?
– Chỉ có anh là không có gì thôi!
– Ừ thì anh làm gì có gì ngoài em đâu!

Nói xong, anh như mơ hồ nghĩ ra cái gì đấy, nhưng anh không chắc chắn, anh muốn xác nhận lại, anh mở to đôi mắt, nhìn sang nàng! Nàng cũng gật đầu lại, xác nhận giúp cái mơ hồ của anh…

– Ôi thật á? Thật? Em nói thật đấy? Không đùa anh chứ?
– Em không trêu anh đúng không?
– Chắc chắn là nói thật đúng không…
– Thật á…

Trong khi anh cứ liên tục vừa chạy tới hết bên này đến bên kia của nàng, rồi hỏi liên tục, thì nàng chỉ ngồi, mỉm cười hạnh phúc, gật đầu liên tục. Rồi anh chạy như bay ra khỏi phòng ngủ của 2 người, anh lao xuống dưới phòng khách, nơi cô Lan đang ngồi xem tv, anh chụp lấy 2 vai cô, lắc liên tục làm cho cô muốn bay ra khỏi ghế…

– Cháu lên chức bố rồi cô ơiiiii!

Xong kệ cô Lan ngồi thừ ra đấy chả hiểu gì? Anh lại chạy vèo ra ngoài sân, vừa chạy vừa hét toáng lên…

– Tôi lên chức bố rồi!!!

Xong anh lại lao vèo vào nhà, lại túm lấy 2 vai cô Lan, lại lắc cô muốn bay khỏi ghế…

– Cháu lên chức bố thật rồi cô ơi!!!

Xong anh tự véo vào mặt mình 1 cái, rồi ré lên “ái dời ơiiiii”, xong lại phi vèo lên trên phòng ngủ, nơi Vân đang hiền lành đứng đợi anh ở cạnh cửa. Anh ôm bổng nàng lên, quay mấy vòng…

– Thả em xuống, thả em xuống!

Như nhận ra cái gì, anh chầm chậm dừng lại, rồi bế nàng đặt lên giường. Rồi lại tiếp tục chạy lên chạy xuống đến lúc mệt phờ ra mới dừng lại!

Cô Lan ngồi yên lặng mỉm cười, mừng cho cậu chủ, mừng cho chính bản thân mình mà cô cũng chả hiểu vì sao lại cảm thấy mừng cho bản thân mình! Thế là từ ngày hôm đấy, cô Lan liên tục đi mua đồ bổ về cho Vân dưỡng thai, còn anh thì chỉ lúc nào cần lắm mới chịu ra khỏi nhà, còn không thì anh chỉ loanh quanh bên cạnh Vân, như 1 người cận vệ trung thành!

Bố mẹ Hùng thì khỏi phải nói, ngay khi nghe tin con dâu mang thai, 2 ông bà đã một sống hai chết đòi đưa 2 vợ chồng qua Anh cho tiện. Nhưng dĩ nhiên là Hùng không đồng ý.

9 tháng 10 ngày sau, Dũng ra đời trong sự sốt sắng của cha và yêu thương của mẹ! Trong ngày lễ thôi nôi của Dũng, ngoài những món đồ bình thường như bao nhiêu gia đình khác, Hùng đã len lén bỏ vào thêm 1 viên bi – a lấp lánh, không phụ sự chuẩn bị của anh! Thằng bé nhìn thấy món đồ sáng lấp lánh đã ngay lập tức chọn lấy. Hùng được một phen cười ngoác miệng, còn Vân với cô Lan thì chẳng biết làm gì hơn.

Chỉ mấy ngày sau lễ thôi nôi của con, Hùng phải lên máy bay để bay sang Anh chuẩn bị cho giải đấu quan trọng sắp tới, giải đấu mà anh mất rất nhiều công sức mới có thể có suất tham gia! Trước khi đi, anh hôn nhẹ lên trán 2 người mà anh yêu thương nhất…

– Anh sẽ về nhanh thôi!
– Anh phải cẩn thận đấy nhé!
– Anh đi đánh giải snooker chứ có phải đi đánh nhau đâu mà! Em cứ lo hão!

Thế rồi anh đi mãi thật! Chuyến bay của anh gặp phải 1 cơn bão khủng khiếp, khi đoàn tìm kiếm tìm thấy những mảnh vỡ của chiếc máy bay trôi nổi trên biển, họ kết luận rằng máy bay đã gặp tai nạn, hậu quả toàn bộ phi hành đoàn và hành khách đều không qua khỏi! Khi vân đang cho con bú thì nàng nhận được cái tin sét đánh ấy! Chỉ thiếu chút nữa là nàng đã muốn quyên sinh để đi theo anh, nhưng “nếu cô không sống cho mình, xin cô hãy sống vì giọt máu cuối cùng của cậu chủ”. Thế nên nàng đành từ bỏ ý định kết liễu đời mình, càng nhìn nụ cười thơ ngây của đứa trẻ kháu khỉnh nằm trong vòng tay mình, nàng càng như đứt từng khúc ruột…

– Anh sẽ về, nhanh thôi!

Câu nói của anh mãi mãi văng vẳng trong đầu nàng, trong từng giấc mơ đẫm nước mắt! Nàng vẫn ở đây chờ anh mà, sao anh chưa về? Anh đi mãi sao? Còn cu Dũng cũng đang chờ quà của cha nó đây này anh ơi! Sao anh…

Bạn đang đọc truyện Ngược tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nguoc/

Tầng 3 của một căn nhà trong khu phố, lão Tuấn lại dán mắt vào ống kính, lão lại chờ đợi khung cảnh hương diễm như đêm hôm qua, thằng em của lão cũng nhúc nhích chờ đợi! Nhưng chẳng có cảnh hương diễm nào hết, trong ống kính của lão, người phụ nữ mới hôm qua còn oằn mình trong sung sướng, hôm nay đang quằn quại như đau đớn lắm, tay nàng ôm chặt như muốn xé tung chiếc gối, lão mơ hồ đoán rằng từ khóe mắt nàng, đang chảy dài 2 dòng lệ, lấp lánh…

Chương trước Chương tiếp
Loading...