Người con gái năm ấy…
Chương 11
Em và nó học “cùng” nhau với từ lớp 6, tại sao em phải nhấn mạnh từ “cùng” ở đây, bởi đơn giản ngoài cái lớp ra thì em và nó chả có điểm nào chung hết. Nó thì là loại con gái xinh xắn, thuộc hạng hót của trường, nhà lại khá giả, nghe thiên hạ đồn thấy bảo bố làm to. Em cũng chả quan tâm lắm… ( bé biết đéo gì đâu )
Còn em thì là thằng dân tỉnh lẻ ra Hà Nội học, đen đúa, nhìn ngu ngu bẩn bẩn nên bọn cùng lớp có vẻ khinh em lắm. Hai đứa cứ như hai đường thẳng song song, chắc chẳng bao giờ nói chuyện với nhau nếu như không có một ngày, một thế lực hùng mạnh sử dụng đôi bàn tay đầy quyền năng của mình gấp đôi tờ giấy lại. Để cho 2 đường thằng ấy giờ đã có điểm chung.
…
– Em N hay nói chuyện, chuyển xuống ngồi cùng bạn X lớp phó học tập.
Giờ em vẫn nhớ cái cảm giác ấy, vừa ngại lại vừa sợ. Các bác có phải thắc mắc là tại sao được ngồi cạnh gái xinh mà lại sợ không?
Đm thằng to con nhất lớp ( tạm gọi nó là thằng chó nhé :3 không phải em ác cảm gì với nó đâu nhưng thích gọi thế )
Thằng chó thích con X từ lâu lắm rồi, trước con X ngồi với đứa con gái khác thì chả sao. Chứ thằng nào trong lớp mà bén mảng với nó, thằng C nó cho nhừ tử.
Em cũng sợ lắm, tính xin cô giáo chuyển chỗ khác. Nhưng tiếc rẻ gái xinh, thôi thà một lần vụt sáng còn hơn le lói trăm năm. Em kệ cmn thằng kia, sải bước như trên sàn cát wuắc ôm cặp sách về chỗ mình ngồi.
Vừa ngồi vào đến chỗ, con X lôi từ đâu ra 1 viên phấn. Nó gạch 1 đường thẳng dài, chia cái bàn ra làm hai.
Phần của nó 2/3, phần của em chỉ được 1 góc nhỏ. Hóa ra con này thuộc loại xinh nhưng bị khùng, em không phải loại dại gái đến mức mà ai đặt đâu ngồi đấy, cho gì ăn nấy, bảo gì làm đấy.
Em : Mày bị ngu à ?
X : Ngậm miệng lại !
Em im bặt luôn, chả thèm chấp nó. Chắc nó không thích ngồi với em, cũng có thể là nó phải xa con bạn cùng bàn nên lên cơn điên. Nhưng nghĩ vẫn cay, bàn là của chung. Chứ có phải bố nó mua cho đâu mà em phải nhường?
Đúng là trời không phụ thằng đẹp trai, thời cơ cho em trả thù đã đến, mấy hôm sau lớp có bài kiểm tra lý 1 tiết, không phải nói ngoa chứ hồi đấy em học lý đỉnh lắm. Năm nào cũng đi thi học sinh giỏi cả ( Đéo hiểu sao sau này vào Bk tạch cmn cả 2 lý, mà chuyện đấy nói sau )
Con này xảo trá lắm, vừa hôm qua mặt lạnh như tiền. Hôm nay đã hớn ha hớn hở, đòi chép bài em. Đâu có dễ thế, em cố tình làm sai hết sạch. X nó vừa chép vừa thắc mắc:
– Ê mày, tao thấy có gì đó không đúng lắm mày ạ. o.O
– Làm gì mà không đúng, chép nhanh đi, sắp hết giờ rồi.
Đến lúc trả bài kiểm tra … 2 đứa ăn ngay 2 con 0 tròn đến mức không thể tròn hơn được nữa. Cả lớp ồ lên.
Đang sung sướng vì trả đũa được, quay sang tự dưng con X khóc nức nở ( đéo hiểu sao được 0 điểm mà cũng khóc, con này học BK chắc khóc đến đột quỵ mà chết mất ). Lúc ấy thì em biết là Đm xong film rồi. Giờ ra chơi thằng chó cộng với một bầy đàn em của nó gọi em ra nhà vệ sinh.
Thằng chó : Mày làm con X khóc, tao đéo cần biết lý do. Nhưng nể tình học cùng lớp nên tao cho mày 2 sự lựa chọn. 1 là đánh hội đồng 2 là đánh solo. Chọn đi.
Em : Đánh hội đồng là sao?
Thằng C : Là tất cả bọn tao đập mày.
Em : Thế còn solo ?
Thằng C : Là 1 mình mày đánh với tất cả bọn tao…
Chả cho em thời gian chọn lựa, bọn nó lao vào mỗi thằng cho em một thọi. Quỵ cmn xuống, đầu cua tai nheo cũng tại cái con mít ướt.
Em cú lắm rồi, đêm đến về nhà ăn không ngon nhưng ngủ như điên. Nung nấu kế hoạch trả thù đôi gian phu dâm phụ, không phải em tỉnh lẻ mà nó muốn làm gì cũng được.
Em ngày đêm nung nấu kế hoạch báo chù, tính em chịu gì cũng được chứ quyết không bao giờ chịu thiệt. Mày ăn tao 800 thì phải trả bố 1000 … đó là nguyên tắc sống cmnr.