Người đàn bà nhiều chồng
Chương 8
Sáng hôm sau, vừa tỉnh dậy, hai mẹ con nhìn nhau cười thoải mái. Ánh mắt đồng lõa trao cho nhau đã nói lên hết những gì cần phải nói.
Tôi nói:
– Bắt đầu từ hôm nay, Mẹ không còn là Mẹ của con nữa vì Mẹ đã lên chức… làm người bạn thân thiết nhất của con.
Mẹ Linh mỉm cười:
– Nếu con không chê Mẹ già thì Mẹ cũng muốn xem con là người bạn thân thiết nhất đời của Mẹ.
Cả ngày hôm đó, hai người chúng tôi nắm tay nhau mà vui đùa như hai người bạn thân thiết thật sự.
Tối đến, khi thằng Toàn ngập ngừng đến gõ cửa thì Mẹ Linh không còn gúc mắc gì nữa. Bà đã hoàn toàn tùng phục tôi và nhất trí nghe lời tôi.
Tôi biểu Mẹ phải bú thằng con trai. Mẹ nói nhỏ vào tai tôi:
– Mẹ lo lắm, Mẹ chưa bao giờ làm chuyện này.
Tôi mỉm cười, ngồi bên cạnh Mẹ để hướng dẫn Mẹ từng bước một.
Mẹ nhu mì làm những gì mà tôi muốn. Bà bú nó đến giọt khí cuối cùng đến khi thằng Toàn nằm dã dượi không nhúc nhích nổi.
Cũng như tối hôm qua, Mẹ Linh rạo rực, hứng tình, hấp tấp muốn vào giường… Mẹ Linh lại sung sướng nằm vào lòng tôi mà tự thủ dâm. Tôi nhắc Mẹ không nên kìm hãm những cảm xúc của mình. Mẹ chiều ý tôi và lần đó những tiếng rên rỉ của Bà đã làm tôi nổi da gà vì thích thú.
Chuyến du lịch với Mẹ Linh đã giúp tôi nhận ra một góc cạnh không ngờ của tôi. Trong tôi có hai con người trái ngược: Một người đàn bà và một đứa con nít. Phần đàn bà của tôi đã biết mình cần có một người bạn gái tri kỷ để chia sẻ vô số chuyện đàn bà phụ nữ. Phần con nít của tôi lại ao ước mình có được một người Mẹ, một người Vú bảo bộc, chăm sóc cho đứa con gái mình.
Và điều mà tôi khám phá ra trong cuộc đi du lịch với Mẹ là tôi muốn người đó phải nhất thiết chìu chuộng tôi, hết mình nghe lời tôi, tùng phục tôi. Mẹ Linh xuất hiện thật đúng lúc trong đời tôi và Bà đáp ứng được tất cả các nhu cầu đó của tôi. Tôi biết mình tham lam ích kỷ, đòi hỏi quá nhiều nhưng ngược lại tôi nghĩ là mình cũng đem lại cho Mẹ Linh rất nhiều! Mẹ vẫn thường nói là tôi đã đem lại ánh sáng cho cuộc sống của Bà mà!
Từ lúc tôi có thai, tính tình tôi có phần thay đổi, tôi hay dễ quạu. Mà tôi lại có tật xấu là trong những lúc đó tôi hay kiếm cách gây sự với Trung. May cho tôi là Trung hạnh phúc với đứa con sắp chào đời nên chàng chìu chuộng tôi, nhường nhịn tôi hết mức.
Hôm qua, tôi đã có một cuộc cãi vã với Trung và vì cảm thấy quá căng thẳng nên tôi chạy lên Thủ Đức để tìm sự yên ắng nơi Mẹ Linh.
Chạy xuống bếp thấy Mẹ đang đứng nấu cơm, tôi xà đến ôm Mẹ từ phía sau. Mẹ cười hiền hòa:
– Phượng đó hả? Con gái của Mẹ đó hả?
Tôi không trả lời, dụi đầu vào vai Mẹ để ngửi mùi thơm của Mẹ. Tôi thích những giây phút nhõng nhẽo này lắm, bao nhiêu căng thẳng đều tan biến như mây như khói. Tôi lại rón rén thò hai tay qua phía trước mà xoa bóp hai vú của Mẹ.
Mẹ giậm chân cười nhỏ:
– Nè… nhột mà!
Tuy nói vậy nhưng Mẹ vẫn tiếp tục làm bếp, để mặc cho tôi xoa bóp vú. Mẹ biết là xoa vú của Bà giúp tôi có được sự an bình trong tâm. Bà cười và có nói là chắc do tôi mất Mẹ từ sớm, nên không có được những giây phút nhõng nhẽo, cận kề cơ thể của Mẹ mình nên bây giờ tôi bù đắp những thiếu thốn đó.
Tôi lại thò tay ra sau lưng Bà để tháo gỡ nịt vú để được ôm trọn hai gò vú trần của Bà. Mẹ Linh rùng mình nhưng vẫn không phản ứng. Tôi thích thú vuốt ve hai gò vú êm như nhung của Bà… tôi lại tinh nghịch nắm hai nhũ hoa mà se se trong hai ngón tay làm chúng phồng lên cứng nhắc.
Mẹ chìu tôi nên đứng im tiếp tục xào nấu, để cho tôi mặc sức mà xoa bóp vú mình.
Mặt Mẹ đỏ gấc…
Ăn trưa xong, hai mẹ con vào nằm nghỉ trưa. Tôi nhất quyết đòi vào nằm chung giường với Bà. Mẹ lại dễ dãi để tôi tháo nút áo ra mà mằn mò vú.
Mẹ cười hiền hòa:
– Con gái mẹ lớn chồng ngồng, lại đang có thai… vậy mà lại như đứa con nít ba, bốn tuổi mằn vú mẹ… không biết mắc cỡ sao?
– Không mắc cỡ gì hết. Con may mắn còn có Mẹ thì cứ mằn vú, ai nói gì thì kệ họ!
Tôi mải miết sờ vú Mẹ nên không nhìn thấy gương mặt của Mẹ: Mẹ chấn động một cách mãnh liệt… khi đứa con gái vào nhà bếp mà đứng sau lưng Bà để bóp vú Bà thì nó đã làm Bà rạo rực lắm rồi, nhưng Bà không dám biểu lộ tâm trạng của mình.
Tưởng đâu cho nó sờ vú để giải tỏa stress của nó cho xong chuyện, ai nhè nó lại đòi vào ngủ trưa với Bà và lại đòi mằn mò vú Bà nữa! Bị liên tục kích thích như vậy, Bà đâu phải là gỗ đá gì đâu mà chịu cho được?
Bà cố hết sức gồng mình lên để chống chọi… Bà không muốn cho con gái mình biết là mình đang sướng một cách mãnh liệt. Nó là con gái mình… mình không có quyền được sướng khoái khi nó sờ vú mình! Không thể được!
Bà mím môi khép chặt một cách tuyệt vọng hai đùi lại để chặn đứng sự lan tỏa của kích thích.
May mắn cho Bà là cùng lúc đứa con gái buông núm vú ra, rút đầu vào nách Bà rồi thiêu thiêu ngủ.
Bà thở phào… lồn Bà ướt nhẹp. Bà mong con Phượng về nhà nó nhanh chóng để Bà rãnh trí mà kiểm điểm lại cái tình huống đang làm Bà rối trí đây.
Từ lúc gặp con Phượng nó cứ kéo Bà vào những hướng đi thật mới lạ làm Bà cứ hết ngỡ ngàng đến lo lắng: Nó buộc Bà phải thủ dâm rồi bú cu một thằng con trai ngoài Mũi Né, nó làm Bà kích thích quá đến nỗi tự thủ dâm trước mắt nó, nó sờ mó vú Bà làm Bà bị hứng tình ngoài ý muốn của mình…
Nhưng trong thâm tâm, Mẹ Linh phải tự thú nhận là dù có ngỡ ngàng, dù có lo lắng, sợ sệt nhưng Bà cũng rất biết ơn con Phượng đã đem lại một nguồn lực sống mạnh mẽ cho Bà. Sự thay đổi ảnh hưởng từ ngoại hình đến tâm lý của Bà. Bà không còn là một người đàn bà già trước tuổi, ăn bận nhạt nhòa: Con Phượng đã chăm sóc ngoại hình của Bà làm Bà ngạc nhiên thích thú và tự tin hẳn lên khi nhìn bóng mình trong gương. Nhưng sự thay đổi liên quan nhiều nhất đến tâm lý của Bà: Tuy lúc trước Bà thường tự hào là mình khá cởi mở nhưng con Phượng đã khiến Bà thay đổi toàn diện trong quan điểm sống của Bà, chính Bà đôi lúc còn giật mình vì nhiều ý tưởng táo bạo mà Bà nuôi dưỡng…
Những khi mà Bà quẫn trí vì phải đối diện với một vấn đề quá phức tạp như chuyện vừa xảy ra hôm nay thì Bà cứ làm theo lời khuyên của con Phượng: Gạt bỏ những ưu tư phiền phức qua bên và để cho mọi việc diễn ra theo lý tự nhiên của chúng. Nếu hôm nay, bị con Phương sờ bóp vú quá mức làm cho Bà hứng tình mà ra nước ướt hết khe lồn thì mặc kệ! Tới đâu hay tới đó là xong…
Trở về nhà, tôi biết mình hơi quá đáng với chồng tôi nên tôi không ngần ngại mà xin lỗi Trung. Tính tôi đôi lúc cứ ào ào nhưng tôi cũng biết nhận lỗi của mình dễ dàng. Trung không để bụng, ôm tôi mà hôn tới tấp.
Tối hôm đó, để « chuộc lỗi », tôi cho Trung hưởng một trò mà chàng rất ưa thích. Một tay tôi sục cu cho chàng trong khi tay kia tôi đút một ngón vào lỗ đít chàng mà nâng niu. Trung sướng quá cứ rên hừ hừ… tôi kéo dài trò chơi thật lâu làm chàng phê quá… cứ mỗi khi Trung đến sát đỉnh và sẵn sàng xuất khí thì tôi lại ngừng để cho cơn kích thích dịu xuống đôi chút… để rồi lại tiếp tục…
Trò chơi kéo dài dài đến lúc Trung bức rức quá, chịu không nổi phải năn nỉ tôi ban phát cho chàng « ân sủng »… khí của chàng bị đè nén quá lâu nên khi xịt ra thì nó vung vãi tung tóe trong khi chàng kêu rên trong sướng khoái. Tôi phải công nhận là tôi rất thích cảm giác khổng lồ khi được nắm trong tay một con cu đang oằn mình run rẩy mà bắn khí ra dầm dề. Những lúc đó người đàn ông, dù có quyền lực, địa vị bao nhiêu chăng nữa cũng chỉ là một nô lệ yếu đuối của người đàn bà, không hơn không kém.
Trung ôm tôi mà cảm ơn rối rít. Tôi cười nhạo:
– Chị thấy hình như em rất thích được đút ngón tay vào lỗ sau hé! Hay là chồng tôi có khuynh hướng pê – đê?
– Chắc chắn là có rồi. Em có dịp đọc một bài thảo luận của các chuyên gia. Họ nói là trong mỗi người chúng ta đều có cả hai phần Âm và Dương. Không có ai thuần Dương 100% và cũng không có ai thuần Âm 100%.
– Nghĩa là sao?
– Thí dụ em là đàn ông, là Dương. Trên lý thuyết em sẽ bị lôi cuốn bởi đàn bà thuộc khối Âm. Nhưng tối đa em chỉ có thể là Dương 70, 80 hay 90 phần trăm mà thôi. Những phần trăm còn lại là Âm, phần đó sẽ kéo em về phía đàn ông. Đó là cái phần pê – đê như chị vừa nói đó. Nếu cái phần Âm quá lớn – trên 50% chẳng hạn – thì em sẽ là pê – đê chính cống.
– Tóm lại theo em thì ai cũng có lưỡng tính hết?
– Đúng, không ít thì nhiều mà thôi.
– Như vậy thì… nếu có cơ hội em sẵn sàng làm tình với một người đàn ông?
– Không hẳn là như vậy, vì sau đó còn ảnh hưởng của giáo dục, xã hội, môi trường… phần em thì em nghĩ: Em chỉ có thể quan hệ đến một mức độ nhỏ nào đó mà thôi với một người đàn ông.
– Ví dụ?
– Thì… như là… nắm cu để thủ dâm cho người đàn ông đó. Vậy thôi.
Rồi chàng cười hì hì:
– Nhưng thí dụ thực tế hơn hết là em thích được vợ mình vừa đút tay vào lỗ sau vừa chăm sóc con cu của mình.
Cuộc trò chuyện với Trung làm tôi thầm nghĩ: Như vậy là mình cũng có cái phần Dương trong mình? Nghĩa là mình cũng có thể thích được gần gũi tình dục với một người đàn bà? Có phải vì vậy hay không mà mình ưa được mằn mò vú của Mẹ Linh, hay là mình thích được nhìn Bà thủ dâm trong vòng tay của mình?
Nghĩ đến Mẹ Linh, tôi nghe lòng mình rộn vui lên. Mình thật may mắn mới có được người bạn như Mẹ Linh. Bà tốt với mình quá, Bà chìu chuộng mình hết mức. Tôi thầm nhủ: Mình phải hết sức lo cho Bà để Bà được vui. Dạo sau này mình cứ đòi hỏi Bà đủ thứ, mà lại không quan tâm đúng mức đến Bà, mình thật ích kỷ quá! Mình sờ bóp vú của Bà vì điều đó làm mình sung sướng nhưng thật ra mình có hỏi là Bà có thích hay không? Hay là Bà chỉ để mình làm chuyện đó vì thương mình, vì chìu mình?
Một ý tưởng lóe ra trong đầu tôi: Hay là mình tìm cho Bà một người đàn ông? Một người tình, một người chồng?
Ý tưởng đó cứ ám ảnh tôi suốt mấy ngày làm tôi chịu không được phải chạy lên tìm Bà mà trình bày ý kiến của tôi.
Phản ứng của Mẹ Linh làm tôi bất ngờ!