Người dì tuyệt vời
Chương 7
Giờ ra chơi tiết 3, đợi cả lớp ra chơi hết thì em mới ra khỏi chỗ ngồi, đi xuống căn tin thấy nó đang ngồi với mấy đứa con gái các bác àh, em đi lại vỗ vai nó thì nó quay lại tròn mắt nhìn em, mấy đứa con gái kia nhìn em, nó rút môi ra khỏi cái ống hút đang ngậm rùi nói:
– Hả??? Ra về cơ màz.
Em quê quá, chuồn luôn, mặt đỏ như gấc, hic, mấy đứa con gái kia cứ nhìn em kiểu như em là thằng mê gái và bị con này từ chối vậy ak, nhục lắm lun ak. Lúc sau thì có kẻng vào lớp, học 3 tiết cuối ngán thôi rồi nhé các bác, lại thêm có 2 cái thằng ngồi trên cứ quay xuống đá đểu em, tức vãi mà éo làm gì được, tan học, đang soạn vở bỏ vào cặp thì thấy tin nhắn “Ra phía sau nhà vệ sinh nữ đi, tui ra trước àk” thì ngay lập tức em nhìn lên bắt gặp ánh mắt nó đang nhìn em, đá lông nheo cái rùi nguẩy đít đi thẳng ra cửa lớp, mông to thôi rồi nhé.
Lúc đó em lại háo hức, chưa có chuyện gì xảy ra mà trym em cứ gọi là chọc thẳng căng cả quần lun í, em chậm chậm đi ra, cơ bản là muốn đợi mấy đứa trong lớp đi về, nên em cứ chầm chậm đi thôi, đi xuống tầng 1 thì em vòng ra phía sau vào căng tin mua 2 chai sting dâu, bỏ vào cái bịch chung với cái áo khoác, rồi nhìn quay xem xét xem có nhiều người không? Có ai đang để ý mình không. Đoạn em lẻn ra sau nhà vệ sinh nữ thì thấy có 1 chùm dây leo kiểu mồng tơi nhưng mà không phải mồng tơi mà là cái dây gì gì í, éo pit nữa, nhìn thẳng vào thì thấy nó đang ngồi trên cái tảng đá, phải nói là em có 2 điều khá bất ngờ.
Trước giờ đi học xong thì đi về, em chẳng bao giờ để ý là phía sau nhà vệ sinh nữa lại có 1 khoảng trống như vậy cả, được che mát bởi cái cây chò bên hông phải WC, giữa trưa mà mát vãi đái lun các bác.
Thứ 2 là nó ngồi đó đợi em, cầm cái cọng gì gì ý, lắc qua lắc lại rồi nhìn buâng quơ, xinh đáo để.
Em vén dây lá bước vào nó thấy em thì đứng lên, em lại gần đứng trước mặt nó, em xin kể lại đoạn hội thoại ngày hôm đó như sau ( có hơi kì tí, mong các bác đừng gạch nhé)
– Em: Tui ra rồi nèz, bà có gì mún nói thì nói đi. Em nhìn nó rồi nói.
– Nó: Ờ, nãy tui nhắn tin kiu ông ra đây ák. – Nó cũng nhìn em hơi cúi mặt.
– Em: Ờ, thì thấy tin nhắn nên ra đây nè.
– Nó: Ờ, mua cho ai dzạ? – Chỉ vào cái nắp sting lòi ra khỏi cái bao.
– Em: Bà uống hông? Cầm nèz. – Em lấy ra chìa đưa cho nó.
– Nó: Hì, cám ơn ông nhar, dễ thương.
– Em: Ờ, nói đi, trưa rồi. – Em nói lun.
– Nó: Ờ, tui muốn hỏi ông, hôm qua nhắn tin tui hở??? Có gì hông? – Nó chu mỏ ra.
– Em: Ờ, không có gì đâu, tại có số nên nhắn thử thôi.
– Nó: Ông thấy tui đep hông? – Nhìn thẳng mặt em lun, mắt mở to.
– Em: Cũng được thôi, đẹp đẽ gì như bà.
– Nó: Ủa? Sao có mấy đứa khen tui đẹp màz, dễ thương rồi này kia nữa.
– Em: Đứa nào? Ba má bà chứ gì!
– Nó: Ặc, dám gọi ba má tui là đứa hả.
– Em: Chứ ai khen?
– Nó: Thì bạn tui rồi cả mấy thèn kia nữa, khen tui đẹp hoài à, ngại ghê!
– Em: Nó nịnh bà á, mà bà kiu tui ra đây chỉ là để khoe bà đẹp thui hả.
– Nó: Đâu có, tính nói ông cái này. – Đoạn nó trầm ngâm.
– Nó: Ông iu tui àh? Nói đi!!! – Cúi cúi
– Nó: Có thì nói đi, không tui không về đâu. – Cúi típ.
– Em: Không, thích bà thôi. – nhìn về phía tường rồi em nói.
– Nó: Sao thích tui, tui không đẹp mà, thích nhìu không?
– Em: Tui thương bà, cũng nhìu. – không rời mắt khỏi bức tường
– Nó: Tui cũng iu ông lắm. – nói rồi nó ôm chầm lấy em, sụt sịt. Lúc đó thật sự em rất bất ngờ, run bén lên, chym thì thụt vào đâu rồi í, cơ bản là không lên được vì quá run.
– Nó: Để ý ông từ lúc học lớp 10 kìa, con trai gì mà trắng vãi, tui iu ông nhìu lắm lắm!!!! – Khóc như đúng rồi.
– Em: Trắng nhìn sạch sẽ mà. – Em quay sang nói.
– Nó: Nhưng tui biết có chỗ dơ. – Nó vừa sụt sịt vừa nói
– Em: Lớp 10 tui chưa thấy mặt bà lần nào.
– Nó: Ông đi học rồi về, giờ ra chơi có thấy mấy khi lân la sang lớp khác đâu, đúng là ngu như bò.
– Em: Ặc, thì ngoan đó giờ mà.
– Nó: Tui có số ông trong mấy hùi đầu năm lun nè, nhưng chẳng dám nhắn tin trước, tại cứ thấy mặt cha hầm hầm gê quá mà.
– Em: Sao lúc Duy nhắn tin còn hỏi “ai dzạ” là sao, kì vậy???
– Nó: Thấy sdt hiện lên là tui run hết cả nên phải giả vờ chứ, ngu!!!
– Nó: Thế mà lát sau nhắn tin thì không thấy rep với lại gọi không bắt máy. !!!
– Nó: Thương tui thì phải nghe mấy chứ, ông làm dzậy tui buồn lắm, ngu, ngu ngu!!! – Lại gác đầu lên vai em
– Nó: Thương ông lắm, nên hồi sáng tui mới ráng đi học sớm đứng bên cổng canh me ông dzô ak!!!
– Em: Ừm, hồi đầu tui cứ tưởng trùng hợp chứ.
– Nó: Có đâu, tui đứng đợi ak cha.
– Em: Rồi… rồi giờ mình sao giờ??? – Em hơi quay sang phía bức tường.
– Nó: Thì… iu… chứ sao nữa. – Nó nói mặt đỏ ửng, cúi cúi xuống.
– Em: Ờ, bà uống sting đi, coi ngon hông!!! – Em đỏ mặt nói
– Nó: Chai nào hông giống chai nào pa!!! – Lại chu mỏ.
– Em: Hả!!! Đâu có, tui mua chai này có ướp đá mà!!!
– Nó: Hết lạnh oài!!!
Ngồi thêm lúc nữa thì em với nó về, vừa về là nó nhắn tin em báo về rồi, em cũng rep, thay đồ rồi xuống kiếm cơm ăn, Dì thì ngủ mất tiêu rồi.
Em với nó chính thức quen nhau, cả lớp ai cũng biết, lại hay xoáy đểu, hì cơ mà vui, cũng tối đi chơi, ngày gọi điện thoại, nhắn tin đều tay lắm, đang học cũng nhắn tin, đêm đêm còn điện thoại, dần dần tụi em cũng bắt đầu đi xa hơn, bắt đầu của việc đi xa đó là…