Người dì

Chương 1



Sydney những năm 2000…

Hằng đêm Tuấn phải đi bộ đến bệnh viện rước người dì tan làm về nhà. Khu cư xá của bệnh viện, cách đó hơn 500 mét nhưng phải qua con lộ rợp bóng cây, tán cao to lớn phủ che bầu trời, thiếu ánh sáng sợ kẻ gian phá phách, trêu chọc, bắt cóc hãm hiếp. Vì thế ban đêm cần phải có người Nam đồng hành cho yên tâm. Dì Linh là Y tá quốc gia, thuê chung cư của chính phủ giá rẻ, thuộc Bộ Y tế xây cất cho công nhân viên chức gần bệnh viện.

Dì Thùy Linh là kế mẫu của tôi, trong khi ba đang làm xa nhà, chỉ có hai dì cháu nói chuyện thân thương như Mẹ với con. Ba tôi – Trần Bá Thảo dược sỹ đang trông coi hiệu thuốc Tây tư nhân ở khu nội Thành phố Sydney, là người tỵ nạn mới tạm cư, cuộc sống gia đình chúng tôi chưa ổn định, ba tôi phải học lại định cấp bằng dược sư, cấp liên bang mới xin chân bán thuốc, chủ hiệu thuốc tư cho ở căn phòng trên lầu, và thường di chuyển bằng xe hỏa, phương tiện công cộng đi làm cuối tuần mới về một lần. Tuy lương tiền cao, vật chất dễ kiếm ở xứ văn minh, nhưng bên cạnh ông cần người đàn bà chăm sóc nhà cửa và thằng con trai đang theo bậc trung học. Còn dì Thùy Linh cần người đàn ông để nương tựa vì thân phận “liễu yếu đào tơ”, nệm ấm chăn êm trên xứ lạ quê người. Hai người vốn có căn bản học thức gặp nhau phục vụ ở bệnh xá bên đảo tỵ nạn Pulao Bidong, ghép form để định cư vào Úc theo diện nghề nghiệp Y dược. Họ như đôi phượng hoàng đồng gãy cánh. Một đàng vợ và con gái, cùng họ hàng bên Ngoại vượt biên trước mất tích, biền biệt không tin tức, trong khi ba tôi còn trong cảnh cải tạo thâm sơn cùng cốc tận miền Bắc giá rét, không định ngày về, may mà tôi – là thằng Tuấn lại được bên Nội gửi đi chuyến tàu khác trước, không cũng hóa ra ma, tuyệt tự cả họ Trần.

Còn hoàn cảnh dì Thùy Linh thương cảm hơn, chồng là Sĩ quan Sư Đoàn 18 Bộ Binh chiến đấu bị tử nạn ở mạn tỉnh Long Khánh – Đắc Xu vào cuối tháng Tư đen. Họ không phải thương yêu nhau như những cặp nhân tình trẻ tìm sự đam mê xác thịt, chánh là nương nhau, cảm thông nhau, tạo hạnh phúc sống vui vẻ hài hòa với nhau. Trước khi đi đến quyết định chung sống, có lẽ hai người tìm hiểu nhau sâu xa, tâm đắc và cam kết không có thêm con cái, rán nuôi dạy hai đứa con riêng chúng nên danh phận, thành nhân chi mỹ, và nhất là tôn trọng tự do cá nhân của nhau trong tự chế.

Tôi nhớ lại độ hơn hai năm trước, khi chúng tôi đến Úc cả bốn tạm cư vào khu tạm cư “Westbridge Hostel” phía Tây Nam thành phố Sydney, ba và dì lo học Anh ngữ và đời sống đất Úc, còn chúng tôi theo học trung học công lập Chester Hill gần đó. Gần hơn 6 tháng nay cha tôi theo dì Thùy Linh và đứa con gái riêng dọn về sống tại chung cư Bộ Y tế, hiện nay chị Loan đang theo đại học phân khoa Dược, ở lại nội trú sinh viên trên thành phố. Dì Linh phụ nữ vốn đôn hậu, dịu hiền tử tế, thường chăm sóc miếng ăn, giặt áo quần cho tôi đang học cuối niên lớp 12, vì thế luôn luôn kính trọng dì như dưỡng mẫu.

Thời gian gần đây, cứ sáng sáng Tuấn, là tôi thức giấc cảm thấy hiện tượng lạ dương vật mình bỗng dưng cương cứng lấy làm áy náy, chưa biết tỏ bày cùng ai trong gia đình. Cha tôi không thường xuyên ở nhà, còn dì ghẻ hơi ngượng ngùng, chẳng lẽ đi nói chuyện “dái và cặc” vô tri thức và vô lễ…

Cảm xúc yêu thương ngủ yên trong tâm thức của thanh niên trẻ, nhưng nay chúng sống lại, bừng dậy lên khi Tuấn trưởng thành, thao thức bước vào độ tuổi 17. Khỏe mạnh thể xác lẫn tinh thần dạn dĩ hơn, muốn tìm hiểu cái gì mới lạ theo bản năng sinh tồn. Những lúc ngồi học riêng một mình trong phòng vắng, lòng tôi mơ mộng được nhìn thấy cơ thể người khác phái.

Năm trước còn Thùy Loan ở chung nhà, tôi có dịp tò mò nhìn thân thể nàng những lúc ăn mặc thời trang hở hang mùa hè oi bức, bộ nhũ hoa căng mọng, tuyệt đẹp, nhưng không hề động tâm, ham muốn sắc dục chưa bị “thức dậy”. Giờ gia đình chỉ còn dì là Nữ, cạnh kề ngày đêm, tôi chưa bao giờ có nảy ra ý nghĩ dâm loạn với dì Linh.

Tôi cảm thấy như đã trưởng thành hơn nhiều, khi thanh quản tiếng nói của mình bể giọng ồ – ồ khang khác, như con ngang đực nhập đàn, trổ mã thanh niên: Lông nách, vú hơi cứng cứng và cơ bắp săn chắc, đặc biệt phát giác chòm lông tơ lún phún mọc cọng dài, cọng ngắn màu vàng vàng hai bên hòn dái bóng lưỡng, lớp biểu bì còn bao phủ hết đầu khấc phía trước, như quả bắp chuối sắp trổ còn toòng teng trên thân cây. Trong ý thức tò mò đầy ngổ ngáo tôi lấy tay chạm nhẹ “khúc gân” cương cứng, da quy đầu bị khởi động như từ từ tuột dần ra, một vài lớp biểu bì cỏn con như võng mạc rơi ra trắng trên mặt ghế. Cảm thấy hơi nhồn nhột chuyển dần sang đau đau khi lớp biểu bì tuột hẳn khỏi quy đầu, trong niềm đau ấy có sự sướng khoái là lạ, và dường như có chất nhớt trong trong rịn kèm theo đầu lỗ đái ướt ướt, tay càng mạnh mân mê, khúc gân lại giật mạnh ói ra tinh khí thêm chút. Tôi hơi linh cảm hoảng sợ vu vơ, như có người đến gần thấy cớ sự, mắc cỡ ngượng đến chín người – vì dì Linh thường mang bánh và sữa lại cho tôi uống, tôi vội kéo chiếc xì líp kín lại, ngồi yên vị học không dám mơ tưởng chuyện viển vông xằng bậy nữa…

Cho đến một đêm tôi vẫn đi rước dì như thường nhật, về nhà thường dì Linh chưa rót ly sữa tươi, mang ít bánh ngọt ăn để nó tiếp tục “gạo bài” nốt. Nhưng chờ hoài chẳng thấy, bụng cồn cào đòi hỏi, thì hóa ra dì đang tắm.

Nước vòi sen phun xả trên cơ thể ngà ngọc, tôi nhìn chiếc lưng của dì Thùy Linh xoay ra ngoài phô bày cặp đùi trắng như hoa bưởi nhun nhúc thịt, ba vòng thon thả đẹp không thể tả, tôi như ngây dại đứng ngắm đến bất động, chết trân một chỗ. Dì xoa xà phòng, kỳ cọ, rồi cầm vòi hoa sen rưới lên khắp châu thân, làm tan những bọt bong bóng xà phòng cỏn con cuồn cuộn trôi trên thân thể, rơi từng mảng xuống nền nhà chen nhau vào lỗ thoát dưới sàn bằng gạch men ướt sũng.

Tôi đã rón rén bước lại sát gần cửa nhà tắm, trước tiên đập vào mắt là bộ quần áo đồng phục của bệnh viện, chiếc nịt ngực màu đen to cỡ size B, tạo cảm giác đầy huyền bí, tôi muốn khám phá muốn chinh phục của thanh niên trưởng thành đầy nhựa sống. Đống quần áo dơ vứt ngổn ngang ngay cửa buồng tắm là tang chứng dì Linh trần như nhộng. Dì trang điểm chứ không làm đỏm, thoa lớp phấn nhạt son hồng đơn sơ còn hiển hiện trên khuôn mặt chưa rửa sạch, mái tóc ngắn gọn phủ xuống hai bờ vai thanh tân.

Qua khung cửa kính mờ của nhà tắm kéo lại chưa kín, đèn sáng từ trần tỏa xuống. Tim tôi đập mạnh khi ánh mắt theo dõi mải mê: Cặp vú to lớn của dì, gây kích thích mạnh đang nhún nhảy theo tiếng tí tách của dòng nước ấm phún phún tóe xuống thân thể lọt qua kẽ háng dì. Bất chợt dì Linh mở mắt quay lại, phát giác có người đứng tần ngần sát bên, tay như chụp hạ bộ che lại. Tôi luống cuống như thiếu hơi thở nhưng thu hết can đảm đưa bàn tay mình chạm vào bộ ngực đồ sộ khêu gợi của dì với hai núm vú to như hạt nhãn trước ngực. Tôi không ngờ mình đẩy lùi sự nhút nhát cách nhanh như thế:

– Lạ lùng làm sao! Không phản ứng theo bản năng, mà dì Linh vẫn đứng yên như tên Từ Hải thất trận quy hàng trước nàng Hoạn Thư hắc ám ghen tuông, đang mắng nhiếc!

Thú thật lần đầu tiên tay tôi chạm vào bộ nhũ hoa của người nữ, sao sướng khoái lạ kỳ, rần rật xốn xang tim tôi như muốn run lên cầm cập, muốn quỵ ngã, có lẽ vì ham muốn xác thịt đòi hỏi, mất chủ động thành tay tôi lụp chụp sờ soạng tứ tung. Dì Linh như thỏa chí vì sự ngờ nghệch của thanh niên vừa mới “lột xác”, hiếu dâm say mê sắc dục thích ngắm của lạ. Dì cũng đang hứng thú trong đầu óc trỗi dậy, rồi phát ra tiếng cười:

– Con muốn tắm chờ dì lâu quá phải không?

Thấy tôi ngập ngừng đáp trả không ra lời, dì đoán thằng “ranh con” rình mình đang trần truồng chớ gì, liếc nhìn hạ bộ “cục nợ” đang biểu dương:

– Bộ con làm lạ trên cơ thể đàn bà lắm sao?

Ồ phải rồi! Dì Linh nghiệm ra tuổi trẻ muốn mãn nhãn chứ gì? Học đòi làm người lớn, nếm biết mùi vị ái ân, hội nhập vào trường đời quả chẳng sai!?

– Thôi để dì lau khô vào phòng ngủ ở đây ướt bất tiện.

Tôi như tở mở lòng mừng thầm, không bị dì quát mắng. Bước chân đồng hành vào phòng, lòng vẫn bồn chồn như mặc cảm phạm tội lỗi gì lớn lao trong đời sống gia giáo của gia đình. Như tên thanh niên ăn trộm vặt, lần đầu hái trái “đào lộn hột” trong vườn ông phú hộ bị bắt quả tang còn run rẩy, nhưng dì Linh vốn đôn hậu chẳng chấp nhất. Nhìn đôi mắt long lanh đi kèm lời nói ngọt ngào, dì ít cười lã lơi nhưng chứa đựng niềm vui tận sâu đáy mắt. Phải chăng bản tính dịu hiền chuẩn mực của dì, tôi từ từ lấy lại bình tĩnh.

Toàn nhà thiết bị hệ thống máy điều hòa, phòng nào cũng mát mẻ kiểm định bằng remote control. Giường ngủ dì phủ khăn vải trắng, màu của trinh bạch chỉ vết đen nhỏ có thể phát giác ra sự dơ bẩn, như tuổi dại của tôi sắp vấy vào ao tù tình dục. Buồng ngủ loại – master room – của vợ chồng khá to, có bàn phấn trang điểm với kiến lửng dọc ở tường, tủ áo quần âm vào tường và đặc biệt có toilet ở bên góc. Tôi đang ngơ ngác quanh những cảnh trí mới lạ, quay lại nhìn vào thân thể dì đang hơ hớ: “Bức tranh khỏa thân”, mỹ miều, một con người hiện thực.

– Ối trời đất ơi! Tôi như tóa hỏa tam tinh, cặp vú dì Linh to nhễ nhại như trái dừa, đầu núm nâu sẫm như hạt dẻ, khêu gợi mời gọi. Tôi hơi hoàn hồn đưa bàn tay nhỏ bé nâng niu xoa nắn cả khối thịt, rồi cùng lê – la khắp. Khi bàn tay lướt lên chu du đầu núm vú thì dì Linh lại ưỡn ngực lên để đón bàn tay thần kỳ mạnh bạo thêm hơn.

Như cảm giác thích thú hăng say, nhiệt tình của bàn tay trai tơ:

– Dì sướng lắm, con mạnh tay lên nào!

Tôi muốn phục vụ dì bèn đưa hai bàn tay ôm trọn một bên vú vò vọc không nao núng, không sợ sệt. Quả vú mềm êm êm tựa tấm nhung, thoa nắn mãi không hề nhàm chán. Được hơn mươi phút có lẽ dì Linh nóng lòng chờ không được nữa, vì biết tôi thiếu kinh nghiệm, nên thúc giục:

– Tuấn bú vú dì nhanh lên nào!

Tôi vui mừng gục đầu hôn lên trái vú to, ửng hồng rồi kê miệng mút mạnh. Dì Linh ghìm đầu tôi vào ngực mình như ra riết thêm. Tôi hăng say vừa mút, vừa dùng chõm lưỡi quét qua lại trên đầu núm. Còn tay kia tự động đưa qua thoa nắn quả vú còn lại. Dì nhốn nháo người chùn lên, sụp xuống, miệng chu chóe nổi đam mê thành tiếng rên nhỏ hừ… h… ừ… muốn điên lên vì sướng.

Dì Linh quay lại, bắt đầu hôn lên môi má tôi, thoạt tiên tôi như không cảm xúc gì, vì môi trai tơ nhạy cảm nhất trên cơ thể, nơi đánh thức mọi thèm muốn nhất chưa tỉnh dậy. Cho đến khi dì đưa chiếc lưỡi nóng hổi chui lọt vào miệng tôi. Chiếc lưỡi tung tăng nhảy múa không ngừng. Dì kinh nghiệm mút mạnh quấn lấy lưỡi tôi vào miệng dì cách trân tráo hòa hai dòng nước bọt chợt tuôn tóe ra. Rồi cả hai thay phiên dùng lưỡi kích thích nhau, chốt những điểm nhạy cảm của nhau: Nốc họng, vành môi… bây giờ tôi cảm nhận chiếc lưỡi thần kỳ tạo nổi say mê, khoái cảm đến xuýt xa, ngất ngây khiến ruột gan xốn xang lộn tùng phèo, dâm thủy nhốn nháo muốn xịt mạnh ra một lượt…

Trong khi dì cháu mơn trớn với nhau, hạ bộ của tôi chạm sát vào đùi mềm mại êm của dì, da thịt thơm tho tăng thêm sự thích thú! Dì Linh đột nhiên nhả môi tôi thoát ra, lại khom người ngậm đầu núm vú nhỏ xíu, liếm quanh, trây trét nước bọt dư thừa làm lạnh lạnh châu thân, từng mảng da cóc nổi lên cảm giác lâng lâng chạy loan tả khắp châu thân, toàn người tôi muốn sụm xuống lúc nào không hay.

Dì Linh quỳ hai chân xuống thảm, mở nút quần tôi rơi tòm xuống quấn lấy hai cổ chân, tay dì áp lên chiếc xì líp bên trong khúc gân đang nổi cộm, rồi thao tác nhè nhẹ. Lần đầu tuổi thanh niên bị kích dục, người tôi bỗng nóng bừng lên hừng hực như muốn nổ tung từng mảnh, không lâu dì lột phăng quần lót, dương vật bật bung ra hung hăng trước ánh mắt thèm thuồng của người dì khát tình.

Khúc gân trinh nguyên, lớp da quy đầu còn phủ kín, bìu hạ nang. Tươi tắn trắng mượt, dì ngẫu hứng nắm lấy trọn dương vật hùng dũng, dài thượt vào lòng bàn tay mình. Dì khẻ thoa nắn nhẹ nhẹ nó cương cứng hẳn lên, da quy đầu từ từ hé mở như nụ hoa hồng ngậm sương tung từng cánh đón ngày nắng đẹp. Da quy đầu phồng to lên đỏ và gân chỉ căng thẳng, bất chợt tôi cảm giác như đau đau ở đầu khấc, hơi sụm xuống hai tay tỳ trên vai người dì.

Như con mồi vừa sụp bẫy, dì nắm lấy rồi ngậm trọn con cặc vào mồm, dùng chiếc lưỡi xoay tròn tròn, một lúc nước bọt thắm lớp da quy đầu tuột hẳn ra. Lúc bấy giờ dì Linh nắm toàn thân dương vật sụt mạnh liên tiếp, đột nhiên cái đầu khấc ló ra trắng hết với lỗ đái đầu chóp. Toàn thân tôi như muốn ngã quỵ dù hai tay vẫn còn chống trên hai vai dì.

Tôi sung sướng mắt dao động hoa lên như muôn ngàn ánh sao tung tóe ra, nổ đom đóm trong phòng, dâm tinh chợt tuôn ra đầu dương vật, cảm giác đê mê khó tả nhất là ở vùng hạ thể. Thế rồi, dì Linh bóp bóp mạnh cặc tôi và rà rà chởm lưỡi vào da quy đầu, dương vật bị kích động tung tinh khí vào chiếc mồm xinh đẹp của người dì. Tôi nhìn thấy dòng tinh trắng đục còn vươn rải ở khóe miệng của dì. Tâm tư tôi sung sướng nhưng hối hận, vì cảm giác phạm tội nao nao xâm chiếm, vì lợi dụng sự rộng lượng của dì, hành sử không phải lẽ, tôi đã không đè nén dục tính của mình:

– Xin dì tha lỗi…

Dì Thùy Linh ôm chặt tôi vào lòng đầy thỏa mãn:

– Không có gì, dì mới cảm ơn con. Nói xong dì cúi xuống hôn tôi cách thiết tha.

Mặc dù bị hao phí số nhiệt lượng nhưng sức trai sớm hồi phục, nhất là dục vọng ham sắc hoàn toàn chưa vơi. Tôi đứng dậy ngoạm lấy đầu vú dì Linh, tay ranh mãnh chụp xuống vùng tam giác, từ xưa nay chưa hề biết da thịt “vùng cấm địa” nhạy cảm của Nữ giới ra sao?

Dì Linh đứng dậy, đi về chiếc giường nói to:

– Tuấn đã nhìn thấy “chỗ kín” của phụ nữ chưa nào?

Tôi vừa ngập ngừng lắc đầu, thế là dì ra lệnh:

– Vậy quỳ dưới chân dì đi.

Thật mệnh lệnh bất ngờ, tôi run sợ lúc ấy hình như mất hết lý trí, cơ thể tôi nóng rang, muốn nổ tung. Trước mắt tôi giữa háng của dì Linh không phải chỉ hình tam giác màu đen, nổi cộm đám chân lông đen đậm rộng hơn hai ngón tay, khi sát gần mà còn cái gì là lạ dài nhằng như khoảng giữa hai ngón nhập lại. Nhúm chân lông đen kịt nằm trên dãy múi thịt trắng hế mịn màng phơi bày càng hấp dẫn, gợi dục.

– Thật thích thú, thật lạ mắt trong đời?

Tôi đưa tay mò mẫm, xoa nắn lên hai bờ mu cảm nhận nhột vì cộng chân lông lồn va chạm xúc giác tay tôi, như réo gọi cơn dâm về. Tôi ngỡ ngàng chẳng lẽ “chỗ kín” chỉ có vậy thôi sao?! Quả tôi không ngờ chỗ thâm sâu mới đưa “quân tử” chồn chân nơi chiến trường. Tôi nhớ trong văn chương lớp 11, nữ tác giả Hồ Xuân Hương cao rao mô tả câu dâm tình: “Vĩ nhân cũng từ chỗ ấy mà ra…”? Tôi đâm phân vân vì kích cỡ nữa…

Dì Linh chợt khẽ dạng rộng háng ra, và hơi chùn người xuống, một lằn rảnh xuất hiện giữa hai múi thịt, tôi đang rờ rẫm, bất chợt ngón tay trỏ lại lọt hẳn vào lỗ sâu hun hút giữa hai rãnh ấy, mặt tôi áp sát gần quan sát kỹ hơn.

– Ối cha chả!

Ngoài cái rãnh sâu ướt ướt kia còn điểm một nụ hồng, nhỏ và xinh xắn như hạt đậu đỏ nằm trên chỏm cùng. Tôi tò mò, muốn trở thành nhà thám hiểm chuyên nghiệp, thọc ngón tay đã sẵn trong rãnh ban nãy tiến vào sâu hơn, ngoái vài cái và đồng thời áp ngón cái phối hợp chạm vào hạt đậu đỏ. Dì Linh nhảy thót người lên như bị đạp vào lửa nóng, dâm tinh rịn ra mỗi lúc nhiều hơn, bóng bóng cửa âm môn.

Ngón tay ma quái di chuyển dễ dàng trong âm đạo dì như cơn gió lốc xoáy tròn. Tiếng rên sướng khoái nho nhỏ từ trong cuống họng dì. Hai tay dì ghì sát đầu tôi vào âm hộ mình, ngửi thấy mùi âm tinh tanh ngây ngấy, nhớ lại dì Linh đã bú cặc mình trước đây, nên bắt chước le lưỡi liếm dọc theo chiếc mu, hai tay banh mu lồn rồi cho chiếc lưỡi quấy động trong âm đạo, mùi tanh tanh nồng nàn tiết ra nhiều hơn nhưng tôi cứ nhắm mắt mải mê bú lồn, phần ngượng ngùng phần không biết làm sao cho dì Linh sướng, nên thử đủ kiểu hết chiếc lưỡi sang các ngón tay.

Lúc le lưỡi quậy trong âm đạo, tay mân mê hạt đậu đỏ mồng đốc, khi cho ngón tay thọc trong âm đạo, đồng thời dùng môi mút và lưỡi rà rà trên chõm, dường như dì thích thú khi mút mạnh mồng đốc kéo nhẳng lên, dì nẩy sàng đít qua lại, ép mặt tôi vào mu lồn sát hơn, lúc đó kích ngất tiếng rên cũng to hơn. Dì khom xuống để cọ xát vú mình lên đầu, hai “quả dừa” đè nặng trịch trên đỉnh, dâm tinh tràn trề theo các ngón tay làm ướt cả lòng bàn tay.

Dì sướng quá giật giật vài cái như chơi vơi lạc lõng, chợt ôm hôn lấy hôn để khắp mặt mũi, tôi cũng phản ứng cách nhiệt thành bằng nụ hôn sâu thẳm, nhưng ngón tay không rời âm đạo, tôi móc móc, chà mạnh trong lồn dì, hành động như thế dì phát rùng mình dâm tinh oòng ọc chảy ra thêm, như gáo nước đổ đầy vào hang con dế.

Thùy Linh cho tay xuống hạ bộ. Dì phát giác khúc gân chánh hiệu của tôi:

– Dương cụ thức dậy rồi kìa.

Bây giờ chúng ta qua giường, dì bày trò mới cho con thỏa thích như người lớn, giống ba con ở nhà làm tình với dì vậy!?

Nằm trên giường chênh hênh phơi bày giang sơn của cải, nhìn vú dì to, hai mông đít phốp pháp. Tôi nổi cơn hứng như điên như dại. Hết rờ rẫm, vuốt ve khắp thân thể, tay lại bóp vú, hăng say móc móc lỗ lồn ướt nhẹp của dì.

Dì Linh nhớ lại lúc gặp ba của tôi, khi hai người xa vắng xác thịt cũng hành động thiếu kiểm soát như thế, nhưng làm bộ đóng kịch, mắng yêu:

– Làm gì như tàu hỏa tốc vậy?

Giang sơn gấm vóc giờ của con hết mà! Dì Linh kéo tôi nằm ụp lên mình, hai thân thể như khối thịt, dính chặt vào nhau. Dương vật tôi chỏi ngay cửa âm môn, dù rằng đã cương cứng như cột cờ. Tôi ngớ ngẩn không biết sao xâm nhập vùng cấm địa, khi “quân sĩ” cận thành quách rồi? Loay hoay, ngờ nghệch mãi, như tên trộm thành Baghdad cầm bảo vật trên tay, lạc lối chần chừ tiến thối lưỡng nan, dì Linh chộp lấy khúc gân ngoay ngoay chỗ cửa hang sâu thẳm một lúc, rồi ưỡn người cao để cây gậy nương theo chui vào âm đạo ấm hiểm, lúc này tôi ấn sát để dương cụ chui ngập bên trong nữa. Cảm nhận sự ấm hiểm, tôi sung sướng cứ hít hà từng chập, cảm giác lâng lâng lan tỏa nhanh khắp châu thân. Âm môn dì Linh ôm chặt lấy khúc gân non dại của tôi cứ ngâm nga hoài, nghe dì bảo:

– Đúng tọa độ rồi, con cứ nhẫn nha rút ra, đâm vào liên tục.

Đêm nay, con sẽ ngủ chung ở đây sẽ khai trinh con, dì dạy con sự đời.

Bạn đang đọc truyện Người dì tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nguoi-di-full/

Mỗi động tác tôi nhổm đít cao, nắc mạnh xuống nhịp nhàng dì cũng ưỡn cao để đón nhận khúc gân chìm ngập sâu trong âm đạo. Sướng khoái, mê tơi đến xuýt xoa vì ngất ngây một lúc. Bất giác, đang say sưa nhấp nhấp miệng tôi quát to theo vô thức:

– Ôi chao! Đau quá, bị kiến cắn đầu khấc, tăng tăng mất hẳn cảm giác.

Tôi rút nguyên “bửu bối” bị lỗ lồn sâu thẳm ngoạm nuốt, nhai ngốn, chà xát theo thành vách âm đạo, “cây thịt” bị ma sát giống như hai bàn tay mỹ nữ “giặt lụa” trên sông, mất phăng sự trinh nguyên, để lại vài lốm đốm máu đỏ bám theo thân dương vật.

Giây phút thiêng liêng, đời người trai chỉ có một lần… thành người đàn ông.

Tôi đành bỏ cuộc, thối thác nổi đê mê hưởng cảm giác khoái lạc.

Chương trước Chương tiếp
Loading...