Người mẹ xinh đẹp và gợi cảm
Chương 3
Bất kể mùi vị tiết ra từ cửa mình của bà ấy hơi nồng nặc, nhưng anh hoàn toàn bị ám ảnh bởi từng bộ phận sinh dục nữ của mẹ anh, anh liếm nhẹ nhàng lên cái bờ mu bướm trắng nõn rậm lông của bà, rồi anh liếm toàn bộ thành bên trong môi hai mép âm hộ của mẹ anh nữa, đặc biệt là xung quanh âm đạo của bà ấy thì anh liếm láp nhiều lắm. Khi lưỡi anh Hữu Bằng di chuyển đến âm vật nhạy cảm nhất của người phụ nữ, lúc đó mẹ anh không khỏi kêu lên “a… ư… a…”, sau đó anh đưa một ngón tay vào âm đạo và bắt đầu kéo ra bơm vào, đồng thời cái miệng của anh vẫn mút và hôn phần dưới của mẹ anh thật say sưa quên cả lối về. Đến đây, hơi thở của người phụ nữ trung niên xinh đẹp càng lúc càng dồn dập, nhưng Hữu Bằng không ngừng kích thích âm vật của bà, rồi anh thấy phần dưới cơ thể của mẹ mình sưng lên vì nứng và chất lỏng nhờn nhợt như mật ong cứ tuôn ra theo cái ngón tay của anh móc ngoáy trong âm đạo của bà ấy, rồi bà ấy như nứng quá nên thèm tình hay sao mà nhúng ngón tay con trai mình vào thứ chất lỏng trơn như mật ong của bà…
Cuối cùng là một tiếng kêu dài và sắc bén không thể kìm nén được. Mẹ anh cong người trắng như tuyết, rồi toàn thân bắt đầu co giật. Hữu Bằng dường như không nghe thấy gì, tiếp tục kích thích mẹ mình bằng những hành động liếm láp và ngoáy ngón tay trong âm đạo, rồi anh mừng rỡ biết mình đã đưa bà ấy lên đỉnh. Một lúc sau, mẹ anh thở hổn hển, bộ ngực to săn chắc cọ vào ngực anh, ngượng ngùng thì thầm: “Con ơi, trong đời mẹ chưa bao giờ hạnh phúc đến thế”
– Mẹ, mẹ có biết không? Mẹ rất xinh đẹp và gợi cảm. Được làm tình với mẹ là ước mơ từ lâu của con.
– Ưm! Con trai, thành thật mà nói, con có thực sự thấy mẹ con xinh đẹp không?
– Dạ! Tất nhiên, mẹ còn đẹp hơn những ngôi sao điện ảnh đó…
Nghe câu này từ con trai thì Nghi Đình rưng rưng nước mắt, mà quả thật là bà ấy rất đẹp, rồi sau đó bà ấy nhẹ nhàng ôm cổ con trai và hôn lên môi anh ấy, đồng thời bà cũng ngượng ngùng đưa tay xuống nắm lấy dương vật của Hữu Bằng, rồi Nghi Đình từ từ dẫn dương vật của con trai lên đầu đùi của bà, rồi xoa xoa lên xuống. Khi Nghi Đình đưa đầu dương vật của đứa con trai mười sáu tuổi chạm vào âm đạo ẩm ướt của bà thì Hữu Bằng phát ra tiếng “Mẹ…”, rồi anh tiếp tục thì thầm “Con yêu mẹ”. Tuy câu thì thầm của anh nhỏ xíu nhưng mẹ anh như thể đang âm thầm bày tỏ sự đồng ý, thế là Nghi Đình dang rộng đùi mình sang hai bên và đặt dương vật của Hữu Bằng vào ngay lối vào lỗ âm đạo đang ẩm ướt của bà. Bây giờ Hữu Bằng nhìn sâu vào mắt mẹ anh, và mẹ anh thì kéo anh vào trong lòng rồi nói: “Ồ! Con trai…”
Đối với một cậu bé ở độ tuổi này, dương vật của Hữu Bằng rất to và dài, còn âm đạo của Nghi Đình giống như một cánh hoa dưới lực đẩy vào kéo ra của dương vật anh, thế là Nghi Đình vì ngọn lửa của con trai bà nên bà cũng hăng hái phối hợp. Cái phần thân thịt mu bướm của Nghi Đình chúng như búp hoa đang hé nở… đến đây anh ấy thấy mẹ mình nâng phần thân dưới của bà ấy lên để toàn bộ chiều dài dương vật của anh chạm tới sâu trong âm đạo đến tử cung của bà. Kể cả sau khi sinh hai con, âm đạo của mẹ anh vẫn rất căng và khít, các cơ thành trong quấn quanh dương vật của anh như một pít tông vì nó bót quá. Thấy lỗ âm đạo của mẹ mình hẹp và bót thì anh rút dương vật ra, lại trượt vào, rồi bơm như điên, và mẹ anh cũng lắc hông và eo theo nhịp điệu cuồng nhiệt để đáp ứng động tác đẩy dương vật của anh nhanh chóng được thấm đẫm nước tình yêu…
Bây giờ hai mẹ “Nghi Đình – Hữu Bằng” cùng làm việc như một cỗ máy sinh ra để yêu thương, mỗi lần anh đưa dương vật vào sâu trong âm đạo là mẹ anh như lập tức kiểu đứng dậy đón nhận con cu con trai vào con bướm của bà vậy. So với bộ ngực đầy đặn đung đưa theo hình “parabol” gợi cảm, mỗi lần như vậy, anh đều cảm thấy đầu quy đầu mình ấn vào và đụng cổ tử cung của mẹ anh, còn mẹ của anh cũng bắt đầu thở ngày càng nhanh hơn khi đầu cu của anh nó va chạm trong tử cung của bà. Lúc cao trào này, Hữu Bằng phát điên như vậy chừng mười lăm phút, rồi mẹ anh thân hình lại cứng đờ, đồng thời mẹ anh dùng tay ôm lấy mông anh, rồi bà đưa ngón tay bóp thật mạnh cái mông của Hữu Bằng kéo sát vào để cho dương vật của anh trong âm đạo của bà được sâu hơn, và dương vật của anh cũng bị lớp thịt mềm mại ấm áp kẹp chặt không có lỏng lẻo. Giờ đây anh cảm thấy phần dưới cơ thể căng cứng và lần đầu tiên trong đời, anh xuất tinh tinh trùng trong âm đạo của mẹ mình. Hết lần này đến lần khác, chắc hẳn anh ta đã xuất tinh rất nhiều, một lúc sau, dương vật cảm nhận được tinh dịch vừa tiêm bắt đầu chảy ngược lại. Cứ thế, anh và mẹ anh hòa quyện vào nhau, tận hưởng dư vị của đỉnh điểm vừa mới trải qua…
Một lúc sau dương vật của Hữu Bằng lại vào trong âm đạo của mẹ anh. Khi dương vật của anh trở nên cương cứng, anh cũng bắt đầu bơm thụt ra vào nhẹ nhàng. Lần này vì thoải mái hơn nên hai mẹ con kiên trì rất lâu để hưởng thụ cảm xúc thăng hoa của hai cơ thể nam và nữ đang lõa lồ, cuối cùng họ cùng nhau đạt đến cao trào của sắc dục. Đêm tuy dài nhưng quá ngắn đối với mẹ con “Nghi Đình – Hữu Bằng”. Sau lần vướng mắc vừa rồi, mẹ anh ghé vào tai anh ngượng ngùng nói: “Con trai, con lớn quá rồi, bố con còn chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy. Ah… Ah… Mẹ gần như quên mất lần cuối cùng mẹ vui vẻ đến thế.”
Lời nói của mẹ anh vừa thốt ra khiến anh cảm thấy tự hào vì mình là một người đàn ông đích thực, dẫu rằng anh mới học hết cấp 3 mà thôi. Lần đầu tiên của Hữu Bằng làm tình với mẹ anh, nhưng mà mẹ anh rất hài lòng hơn bất cứ điều gì bà từng trải qua kể từ khi bố mẹ anh ấy lấy nhau. Anh vui vẻ nói: “Mẹ ơi, có lẽ là vì con quá yêu mẹ!”
– Ừm! Hữu Bằng, con trai yêu của mẹ, đây là lần đạt cực khoái tốt nhất mà mẹ từng có trong đời. Con trai yêu, đã đến lúc mẹ phải về rồi. Mẹ nghĩ chúng ta không muốn người khác nghi ngờ!
Thế là Nghi Đình và Hữu Bằng hôn nhau một lúc rồi nói vài câu những lời ngọt ngào. Bà ấy đứng dậy và nói, nhưng Hữu Bằng nhanh nhẹn nói trước và để cho bà lau sạch phần thân dưới của bà ấy: “Mẹ ơi, mẹ có thể để lại chiếc quần lót này cho con được không?”
Anh ấy nhẹ nhàng hỏi, nhưng mà mẹ anh lại im lặng một lúc, có chút bất an hỏi lại anh: “Để kỷ niệm lần đầu của chúng ta à?”
Nghe câu này từ mẹ mình thì anh vàng gật đầu, nói: “Dạ! Con hứa với mẹ…”
– Nhưng mà… nhưng con phải cất nó đi. Không được để quần lót của mẹ tênh hênh rồi bố với em gái con thấy nghe chưa?
Nói xong thì bà mặc lại quần áo, nhưng để lại đồ lót cho đứa con trai và lặng lẽ bước ra khỏi phòng Hữu Bằng. Đêm đó, hai mẹ con quan hệ bốn lần, cuối cùng anh ấy nhớ mình đã áp quần lót của bà ấy vào mặt anh rồi ngủ thiếp đi. Ngay cả trong giấc mơ, điều vang vọng liên tục bên tai Hữu Bằng là giọng nói ngọt ngào của mẹ anh như đang khóc. Tuy nhiên, hôm sau khi trời sáng, mọi chuyện tối qua dường như tan biến như sương mù. Khi cả nhà đang ngồi quanh bàn ăn ăn sáng, mẹ Hữu Bằng tỏ ra vô cùng lạnh lùng, coi như chuyện ân ái giữa anh và bà ấy chưa từng xảy ra, không những không nói chuyện với anh mà bà còn tránh nhìn vào mắt anh nữa. Hữu Bằng cảm thấy như đang rơi vào hầm băng nhưng vẫn không chịu bỏ cuộc, vì vậy khi bố và em gái lần lượt rời nhà đi làm và đi học, anh xin phép ở trong phòng chơi với chiếc quần lót màu trắng rỉ rả nước của mẹ mình tối hôm qua, và anh lặng lẽ chờ đợi cảnh ân ái ấy sẽ đến bên anh thêm một lần nữa. Không lâu sau, cánh cửa mở ra và mẹ anh bước vào như điều mà anh mong muốn. Khi thoáng nhìn thấy chiếc quần lót tục tĩu của mình trên tay con trai, mẹ anh lập tức đỏ bừng mặt xấu hổ, run giọng nói: “Con trai, chúng ta không thể lặp lại tội lỗi tối qua được nữa”
Hữu Bằng đang định bào chữa thì mẹ anh đưa tay ra hiệu cho anh không được nói: “Con trai! Tối qua mẹ thấy vui lắm. Mẹ sẽ luôn nhớ tất cả những gì chúng ta có, nhưng mẹ sẽ luôn nhớ… Thực ra mẹ là một phụ nữ đã có gia đình. Con trai, chúng ta không thể làm gì sai nữa”
– Nhưng… Mẹ ơi…
Nghi Đình im lặng thì Hữu Bằng con trai bà lớn tiếng phản đối và kéo cơ thể của bà vào lòng: “Con yêu mẹ! Con biết mẹ cũng yêu con mà, hãy cho con trai mẹ một cơ hội nữa đi!”
Hữu Bằng định hôn mẹ anh như cảnh tượng tối hôm qua nhưng mẹ anh lại quay đầu đi, rồi bà ấy vùng vẫy ra khỏi vòng tay anh rồi lắc đầu “Ưm! Không, con trai”. Mẹ anh rưng rưng nước mắt thì thầm: “Chỉ vì con là con của mẹ thôi! Chứ ngoài ra thì mẹ cũng muốn lắm!”
– Mẹ! Nhưng mà con…
Hữu Bằng lớn tiếng nói, bất lực nhìn mẹ anh đang chuẩn bị rời khỏi phòng mình: “Con sẽ không ngừng yêu mẹ, con sẽ tiếp tục theo đuổi mẹ”
Nghe giọng nỉ non của con trai thì nước mắt của Nghi Đình đã tuôn rơi nhưng bà không muốn ở lại với anh ấy mà vẫn muốn rời bỏ khỏi căn phòng này. Kể từ đó mối quan hệ giữa hai mẹ con nguội lạnh, có thể thấy quyết định của mẹ anh khiến anh rất đau đớn nhưng quyết tâm của mẹ anh vẫn không hề dao động. Thời gian trôi qua, bao tháng ngày làm việc vất vả trở nên vô ích, Hữu Bằng gần như mất hy vọng hàn gắn mối quan hệ của anh với mẹ mình. Mẹ anh luôn bận tìm bạn đời cho anh, bà liên lạc với mọi người mà bà có thể tìm được, hỏi xem họ có cô gái nào tốt không, bà còn tra cứu vài cuốn sách ngẫu nhiên để xem người mà bà tìm cho con trai có hợp nhau không, nếu phù hợp thì mẹ anh sẽ tìm và sắp xếp cho anh với người đó gặp nhau. Hữu Bằng cảm thấy rất đau đớn vì người phụ nữ duy nhất anh yêu thương, mẹ anh như vô tình sắp giết anh một cách dã man.
Bị đẩy ra xa khỏi cơ thể bà ấy… Cuối cùng anh cũng chọn một cô gái để làm người yêu, vì theo anh, cô ấy trông hơi giống mẹ mình và ngày đính hôn đã được ấn định. Lúc này có chuyện kỳ lạ xảy ra, thái độ của mẹ anh đối với anh đã khác trước, bà giống như một người phụ nữ hay ghen, luôn cố gắng bỏ đi những lỗi lầm nhỏ mà anh mắc phải. Hữu Bằng cười hỏi mẹ mình: “Mẹ không muốn con trai của mình lấy người con gái khác sao?”
Nghe câu này từ Hữu Bằng, mẹ anh không chịu thừa nhận, nhưng khi anh ấy chỉ rõ những thay đổi gần đây của bà và nói rằng đây là sự ghen tuông của người yêu thì mẹ anh lại im lặng, rồi bà chạy vào phòng cả đêm không ra. Ngày hôm sau, khi hai mẹ con ở nhà một mình, mẹ anh nói: “Con trai, chủ nhật chúng ta đi xem phim nhé?”
Câu nói như hỏi của mẹ anh tuy hơi lạ một chút nhưng anh vẫn rất vui, anh nghĩ chắc mẹ mình muốn an ủi, thế là anh gật đầu nói: “Mẹ ơi, cái này tuyệt quá. Con rất mong đợi điều này…”
Bây giờ Hữu Bằng không biết những ngày tiếp theo anh đã trải qua như thế nào, nhưng anh mong chờ đến ngày chủ nhật suốt cả ngày. Và khi hai mẹ con chờ đợi đã lâu thì ngày chủ nhật cũng đã đến, mẹ anh đã ăn mặc chỉnh tề để hai người cùng nhau đi chơi, lúc này Hữu Bằng không thể tin được người phụ nữ xinh đẹp ngồi cạnh lại chính là Nghi Đình, là người mẹ xinh đẹp nhất của Hữu Bằng. Xem phim xong, anh dẫn dắt mẹ anh đến nơi chỉ dành riêng cho hai người, tại đây anh ấy lại ôm mẹ mình vào lòng như lần hẹn hò đêm lúc trước, nhưng mẹ anh không từ chối và thế là hai người bắt đầu hôn nhau say đắm. Tay anh bắt đầu di chuyển khắp cơ thể mẹ mình, từ đôi chân bị kẹp chặt của mẹ anh, điều đó đã cho anh ấy biết có thể thấy mẹ anh đã rất hưng phấn rồi lắm rồi. Cứ thế, hai mẹ con ôm hôn nhau chừng một tiếng thì dừng, rồi hai người đi về nhà. Khi về đến nhà, giống như lần trước, bố và em gái anh đã ngủ say. Thế là mẹ anh ghé tai nói nhỏ: “Nè! Con đợi mẹ trong phòng con đi! Mẹ sẽ đi xem và bố em gái con thế nào?”
Mẹ anh nói nhẹ nhàng, thậm chí là rất là khẽ. Khi bà ấy bước vào phòng, Hữu Bằng đã cởi quần áo và nằm trên giường. Mẹ anh quay người, khóa cửa lại, đi về phía anh đang nằm trần truồng trên chiếc giường ngủ, rồi hai mẹ con bắt đầu hôn nhau say đắm sau một thời gian dài vắng bóng. Không chút gấp gáp, anh nhanh chóng cởi quần áo của mẹ anh ra, để cho thân hình của bà trần truồng như anh và đè cơ thể bà nằm xuống dưới. Anh hôn từng tấc làn da mỏng manh của mẹ anh, rồi anh dùng hai tay ôm lấy cặp mông tròn trịa của mẹ anh nữa, anh hôn cuồng nhiệt phần dưới của mẹ anh nơi chỗ mu bướm múp míp trắng nõn của bà, cứ như vậy, mẹ anh đã ngứa ngáy bởi động tác gợi dục của anh và đạt đến cao trào. Sau đó, anh nằm xuống trên cơ thể trần truồng của mẹ anh, rồi anh để bàn tay của mẹ anh cầm dương vật cứng như sắt của mình, rồi đưa đầu dương vật vào lỗ thịt của bà ấy, sau đó anh đẩy khúc dương vật cứng như sắt của anh về phía trước và dễ dàng đưa vào âm đạo vốn đã ẩm ướt của bà ấy. Anh ôm lấy cặp mông tròn trịa của mẹ mình ấn mạnh. Với mỗi cú thúc, bà ấy lại ngửa đầu ra sau và rên rỉ “á… á…” đầy mê đắm.
Lúc này, trong căn phòng ngủ của Hữu Bằng, hai cơ thể lõa lồ đang lăn lộn trên giường. Có lúc mẹ anh nằm trên anh nằm dưới, có lúc anh nằm trên mẹ anh nằm dưới, cứ như vậy rất lâu, hai người cứ chơi trò môn đô vật người lớn hì hục í ới mãi… cuối cùng anh ấy cũng xuất tinh vào âm đạo ấm áp của mẹ mình. Lần này mẹ anh cũng lên đỉnh, anh chưa bao giờ thấy mẹ mình cười mãn nguyện như vậy. Bà ấy nói trong sung sướng mê ly: “Con trai, con thật tuyệt vời”
– Mẹ nói con tuyệt vời! Nhưng sao… Mẹ, mẹ vẫn ép con kết hôn à?
Hữu Bằng có chút bất an hỏi nhưng mẹ anh trả lời: “A, con ơi, mẹ yêu con. Ngày cưới của con càng đến gần, mẹ càng không thể chịu nổi, mẹ như phát điên. Mẹ biết con ghen tị. Mẹ yêu con hơn bất cứ thứ gì trên đời. Kể cả trên thế giới.”
– Có phải… Giống như người yêu phải không?
– Ừm! Đúng vậy, đó không chỉ là tình mẹ dành cho con, mà còn là tình yêu như người yêu. Mẹ không thể để con rời xa mẹ nữa, dù chỉ một giây.
– Thế… Mẹ có yêu con hơn yêu bố không?
Khi anh hỏi câu này, anh tiếp tục ôm mẹ anh lần nữa, anh xoa nắn bộ ngực tròn trịa như ngọc của mẹ anh và làm cho đôi thịt viên tròn trịa dần dần phồng lên, rồi anh hôn lên đầu núm vú sưng tấy của mẹ mình. Trong niềm vui, mẹ anh lẩm bẩm: “Ôi con ơi, mẹ tôn trọng cha con, nhưng mẹ không yêu ông ấy. Ở bên con, mẹ mới biết thế nào là tình yêu, là tình dục nó dâng trào đến mức nào, giống như “Sống không tình yêu, là chết mà không biết thở” vậy con yêu ơi, mẹ sắp làm vợ con, khi ở trong vòng tay con, mẹ cảm thấy rất hạnh phúc”
Nghe câu câu giãi bày tâm sự của bà ấy khiến anh bàng hoàng khi nghe những lời như vậy từ người mẹ thân yêu của mình. Anh nói: “Mẹ ơi, mẹ đã biến con thành người đàn ông hạnh phúc nhất thế giới. Con không muốn chia sẻ tình yêu của mẹ với bất kỳ ai khác, kể cả bố con. Mẹ là của con. Con muốn sở hữu thể xác và tâm hồn của mẹ. Con muốn mẹ luôn nằm trong vòng tay con như thế này. Con muốn được kết nối với mẹ như thế này, mẹ ạ!”
Thế là bà ấy ôm chặt lấy lưng con trai của bà, rồi bà dùng tay lật người con trai mình lại, chỉnh lại tư thế rồi ngồi lên eo con trai cho đến khi dương vật của con trai bà hoàn toàn vùi vào ổ tình yêu của bà rồi hôn con trai say đắm, rồi bà di chuyển cái mông trắng nõn mập mạp của mình lên xuống trên người con trai. Bà ấy nói: “Con trai, điều này thật tuyệt, nhưng sự kết hợp của chúng ta nhất định là bí mật giữa hai mẹ con. Cha con và em gái con đều không thể biết được, nếu không chúng ta sẽ không thể ở bên nhau”
– Dạ! Tất nhiên là con biết…
Trả lời xong, anh dùng bàn tay ôm lấy cặp mông chín chắn của mẹ mình, anh hẩy hẩy để đẩy mạnh dương vật của anh vô trong trong âm đạo của bà ấy, lúc đầu thì anh hẩy hẩy chậm rãi, sau đó thì anh hẩy hẩy tăng dần tốc độ. Đột nhiên, lưỡi mẹ anh xoắn với lưỡi anh như điên, rồi đến lúc cao trào, toàn thân mẹ anh run rẩy dữ dội và mẹ anh bật ra một tiếng kêu thầm “ư… ư…”. Hữu Bằng biết mẹ mình có khi đạt đến cao trào, thế là anh nhanh chóng lật người mẹ anh lại và ấn cơ thể của bà ấy xuống, rồi cứ thế mà anh vùi dập từng cú thúc đẩy thật mạnh. Thân hình xinh đẹp và bụ bẫm của bà ấy bị anh làm tình dữ dội và rung chuyển. Mỗi cú vuốt ve của anh đều khiến toàn thân người mẹ xinh đẹp của anh run rẩy, ngực và mông lắc lư. Khi những làn sóng điện vui sướng chạy khắp cơ thể, mẹ anh cuối cùng cũng hét lên “Á… Á…”, cùng lúc đó, dương vật của anh xâm nhập vào tử cung của bà, phun một lượng lớn tinh dịch của anh vào bên trong, lấp đầy cung điện của bà những hạt giống loạn luân.
Sau cơn điên cuồng, hai mẹ con ôm nhau, phần thân dưới của mẹ anh vẫn dính liền với phần thân dưới của anh. Quấn quýt nhau một lúc thì mẹ anh đẩy anh xuống giường và bắt đầu hôn khắp người anh, khi nụ hôn chạm đến giữa hai chân anh, mẹ anh đưa dương vật của anh vào miệng và bắt đầu quan hệ tình dục bằng miệng. Và cuối cùng anh không thể kiềm chế được và xuất tinh lần nữa. Cũng không quá bẩn, lần này người mẹ nở nụ cười duyên dáng, nuốt hết tinh dịch của con trai vào bụng. Ngày hôm sau, mẹ con anh đến tiệm vàng đặt một chiếc vòng bạc cho đám cưới, không ai biết người anh sắp cưới chính là mẹ thân yêu của anh. Anh cũng mua một bộ đồ cưới cho mẹ mình mặc và tất nhiên là của Hữu Bằng.