Người sơn nữ

Chương 1



Ở cái lứa tuổi mười bốn, A Mường bị thất lạc trong một lần đi săn bắn. Trong lúc đang tìm lối ra, sơ ý A Mường vấp té xuống vách đá của núi Klon bên dòng suối M’Cor và ngất xỉu. Trong cơn mê nửa tỉnh nửa mơ, A Mường thấy một vật gì to lớn nhảy phốc qua khỏi đầu mình.

Chiều đó, A Mường gượng đứng dậy và lắng nghe tiếng lào xào ở đằng sau. Khi A Mường ngoái đầu lại nhìn thì A Mường thấy một khu rừng xanh tươi cây thẳng tắp với những trái nâu tròn tròn treo lủng lẳng trên cành cây.

A Mường với tay bẻ một nhánh cây để làm gậy rồi lội dọc theo con suối để tìm lối ra. Khi A Mường bước chân xuống suối bỗng thấy cảm giác mát lạnh khoan khoái vô cùng. Liền đó A Mường trầm mình xuống nước để tắm gội sạch sẽ.

Thình lình một vật gì tròn to như trái dừa ném thẳng vào đầu A Mường. “Bum”. A Mường ngó quanh dáo dác nhưng không thấy ai, chỉ nghe tiếng cười khúc khích của ai đó văng vẳng sau vách đá.

Tò mò A Mường lần bước về phía đó để xem biết ai đó trêu ghẹo mình. “Bum”. A Mường bị ai đó ném từ hướng khác trúng ngay chóc giữa đầu. A Mường tức lắm ôm đầu vò vò. Tiếng cười lại vang lên, nhưng không phải một nửa mà là hai.

A Mường tức giận cầm nhánh cây phóng về phía phát ra tiếng cười. Thình lình trong đám rung rinh thì bỗng cả chục trái dừa ném tới tấp vào người A Mường. A Mường luống cuống quơ tay quơ chân chống đỡ đến nổi rơi tõm xuống suối.

Khi A Mường lồm cồm ngồi dậy thì trước mặt A Mường là hai người sơn nữ trần truồng vóc vạc nở nang trạc tuổi 15 đứng trên mỏm đá cười tủm tỉm. Một cô đẹp tuyệt vời còn một cô xấu xí. Cô đẹp thì tóc đen còn cô kia tóc nâu. Cổ đeo vòng vàng, tay đeo xuyến bạc. Họ có nước da ngăm đen y hệt như A Mường. A Mường còn đang ngơ ngác thì một cô tóc đen nói:

– Ơ, Vừng ơi! Ngươi từ đâu mà tới. Tên chi?

A Mường trả lời:

– Tôi tên A Mường, ở núi Klon, làng Pliu Pei vô tình té xuống nơi nay, xin nhờ hai cô tốt bụng chỉ đường cho tôi ra.

Cô tóc nâu lên tiếng:

– À Mường là trai r’cong (trai tơ)?

A Mường ngạc nhiên vì câu hỏi đó, nhưng cũng gật đầu.

Cô tóc đen nói tiếp:

– A Mường cởi cái xà rông ra cho, X’reng and X’ri xem đi nhá!

A Mường càng ngạc nhiên, nhưng thiết nghĩ hai cô sơn nữ lạ lùng này không mặc áo quần là chuyện bình thường, có lẽ là phong tục của họ, mình phải tỏ thiện chí thì mới mong được trở ra. Thế là A Mường đứng dậy cởi luôn cái xà rông ra.

Khi đó, X’reng và X’ri đều tròn xoe đôi mắt trước Kok to lớn của A Mường. Hai cô cười tấm tắc chỉ trỏ vào cái Kok đầy lông lá của A Mường làm cho A Mường thẹn chín người vì chưa bao giờ có ai nhìn thấy Kok của A Mường ngoại trừ ba mẹ A Mường.

Thình lình một người đàn bà khác xuất hiện sau cái hang đá cách đó 10 thước, người này trạc tuổi 30, cao lớn, cổ đeo vòng kiềng nanh heo rừng, mũi xỏ sâu, tóc rối bôm xôm. Cũng như X’reng và X’ri, người đàn bà này trần truồng phơi bày chùm lông đen đúa mọc lan lên tới rốn. Nhưng vú của người này chảy xệ không săn chắc như hai cô.

A Mường cảm thấy sợ khi người đàn bà đó khi nhìn A Mường với có cặp mắt hận thù. A Mường chưa kịp phản ứng gì thì bị người đàn bà bước tới chộp vào Kok của A Mường. Bóp chặt. Bà ta vừa hỏi vừa miết cái Kok của A Mường làm A Mường đau thốn nhưng chẳng dám than van. Bà ta nói:

– Ai lạc vào nơi này đều phải chết. Kể cả ngươi. Thần núi sẽ không dung tha cho bất kỳ kẻ lạ mặt nào. Nhưng trước khi chết ta cho ngươi được ăn được uống và thỏa mãn.

A Mường chưa kịp hiểu rõ và phản ứng ra sao thì người đàn bà đó cúi xuống nắm cái Kok của A Mường bỏ vào miệng ngập tới tận đáy. A Mường sợ quá đứng chết trân mặc cho người đàn bà đó tự tung tự tác. Chẳng mấy chốc thì A Mường thấy toàn thân cứng ngắc, A Mường cúi xuống nhìn thì thấy cái Kok của mình phình to như chưa bao giờ có được.

Người đàn bà đó dùng hai bàn tay bóp chặt Kok của A Mường vuốt lên vuốt xuống. A Mường rùng mình như muốn phóng tinh. Người đàn bà đó bỗng kề miệng tới ngậm chặt đầu Kok và nhai nhai. A Mường thấy đau thốn, giật người ra phía sau tránh né, nhưng người đàn bà đó quá khỏe, nắm chặt Kok của A Mường không cho A Mường nhúc nhích và tiếp tục mút chùn chụt.

Người đàn bà đó liếm đầu Kok của A Mường, nói và cười lớn:

– Siu Kpa thích ăn thịt tươi mát của đứa trẻ như ngươi. R’cong như ngươi thì có nhiều thú vui cho ta lắm. Ngươi sẽ là vật tế của thần núi.

Siu Kpa cười xong thì đưa miệng ngậm Kok của A Mường mút liếm tiếp. A Mường là con trai mới lớn chưa hiểu biết về tình dục nhiều, nay được Siu Kpa khai phá thì như bước từ cõi u mê ra ánh sáng, như Vừng đã mở cửa ra đón chào làng tộc như Già Làng Ksor Thap hay nói cho A Mường nghe những khi trúng mùa cây trái.

Siu Kpa càng làm càng nhanh, đôi môi Siu Kpa khô quánh có lẽ dùng quá nhiều chất Kiu Xue là một loại như á phiền, làm cho da thịt A Mường hơi rát nhưng bàn tay của Siu Kpa thì điệu nghệ vô cùng. A Mường không còn chống chọi được bao lâu nữa dưới những cái vuốt như kéo hết ruột gan A Mường ra ngoài. A Mường ngước nhìn X’reng và X’ri đang chăm chú nhìn mình một cách thèm thuồng. A Mường bỗng thấy hai cô đưa tay vào giữa hai đùi làm cái trò tự thỏa mãn.

X’reng đứng im cho X’ri nút liếm nhũ phòng của mình, trong khi bàn tay X’reng lần mò vào giữa hai đùi X’ri để tìm cái lỗ thịt. Một lát sau A Mường nhìn thấy cử động cánh tay ra vào của X’reng cành lúc càng nhanh. Có lúc X’reng rút tay ra và kê lên miệng nút ngón giữa một cách ngon lành.

Tiếng rên rỉ của X’ri làm cho A Mường nóng bừng. A Mường thót mông, mười ngón chân A Mường bấu chặt xuống tảng đá rong rêu tạo thành dấu cùng lúc Siu Kpa xốc xốc mạnh cánh tay ở Kok. Mặt A Mường nhăn nhó. Mình A Mường con lên. A Mường phóng tinh ra ngoài nhưng Siu Kpa đã chờ sẵn hứng hết không còn giọt nào. Và đó là lần đầu tiên A Mường biết thế nào là tình dục mà Già Làng Ksor Thap thường nói cho đám trai làng nghe trong những đêm trăng rằm gió mát.

Sau đó Siu Kpa đứng dậy, đưa hai tay lên trơ mắt ngó theo cánh tay nói to:

– A Vừng ơi, thằng bé này nếm ngon lắm! Cảm ơn A Vừng. Nó dành để tế cho Vừng đây.

A Mường cảm thấy cơ thể co giật khi lần đầu tiên sung sướng. A Mường nghĩ: Có lẽ những người phụ nữ này sẽ không gây hại gì cho A Mường. Có lẽ người đàn bà này cũng hiền như A Mường. Và X’reng, X’ri thì cũng như em gái của A Mường – hồn nhiên ngây thơ như con nai ở rừng Xê Thuc.

Siu Kpa ra hiệu cho X’reng và X’ri dẫn A Mường mon men theo bờ đá dọc con suối đi sâu vào phía trong, nơi có một thảm cỏ xanh mướt to cỡ hai căn nhà của A Mường gộp lại. Cảnh vật chung quanh thật tao nhã. Chưa bao giờ A Mường thấy được.

X’reng nằm ngửa ra bãi cỏ, bàn tay X’reng với tới nắm lấy Kok của A Mường. A Mường bỗng thấy rung động xao xuyến khi bàn tay người thiếu nữ chạm vào chỗ kín mình. X’reng dùng một tay chà bóp Kok của A Mường như người ta hay chà bắp. A Mường bỗng thấy Kok cương cứng trở lại.

X’reng nhìn thẳng lên mặt A Mường đầy vẻ dục tình khêu gợi, nói:

– X’reng muốn A Mường vào sâu trong mình của X’reng.

X’reng nói xong thì nắm Kok A Mường kéo xuống, A Mường ngoan ngoãn làm theo. X’reng nắm Kok cạ vào Psu lớm chớm lông của mình. A Mường cảm giác chất nhờn ướt chạm vào đầu Kok, những sợi lông đen tuyền xoăn tít châm châm vào niệu đạo của A Mường làm A Mường khó chịu lắm.

X’reng không vội vàng gì. X’reng làm cho A Mường rên xiết khi gần đạt tới khoái cảm thì ngưng. Mặt A Mường bây giờ đỏ như gấc, mếu máo năn nỉ X’reng cho mình xuất tinh. Nhưng X’reng dễ có nào nghe.

X’reng đanh đá nói:

– Xin tôi đi, xin tôi cho A Mường xuất tinh đi.

A Mường không còn chịu nổi nữa khi bàn tay điệu nghệ cứ thúc thúc cái cương cứng của mình. Dẫu A Mường là chàng trai cứng đầu nhưng cũng phải năn nỉ X’reng:

– Xin X’reng cho tôi xuất tinh trong mình X’reng đi. Tôi sẽ đội ơn A Vừng thiêng liêng giúp cho X’reng xinh đẹp tuyệt vời.

X’reng trả lời:

– Bộ A Mường muốn cho X’reng có mang hay sao mà muốn xuất tinh vào trong Psu của X’reng. X’reng biết là X’reng xấu nhưng X’reng không màng. X’reng chỉ mong A Vừng giúp cho X’reng tìm được người vừa ý.

A Mường không còn kiên nhẫn để chơi trò thời gian với X’reng nữa:

– Cũng được. X’reng muốn có mang thì tùy chỉ cần cho tôi xuất tinh trong người của X’reng là đủ rồi. Biết đâu A Vừng thấy X’reng tốt bụng sẽ cho X’reng trẻ đẹp và gặp luôn người vừa ý.

X’reng nói tiếp:

– Chúng tôi ở đây không có đàn ông, X’reng muốn có đàn ông nhưng mẹ X’reng không cho phép. Mẹ nói đàn ông đều xấu cả và đều phải chết. Mẹ bắt A Mường phải gieo giống cho X’reng trước khi đem giết A Mường.

A Mường hơi thở dập dồn nói:

– Được! Được! Sao cũng được miễn là X’reng cho tôi xuất tinh trong người X’reng.

X’reng nghe nói vậy thì hài lòng lắm liền nắm Kok của A Mường đâm thẳng vào hướng Psu của mình. Khi đó A Mường biết mình đã được phép xâm nhập vào mình của X’reng để thải tinh khí ứ tụ nãy giờ liền hấp tấp nhào tới.

Chỉ một phát là A Mường đâm thẳng vào trong cơ thể của X’reng. X’reng rú lên một tiếng làm chim chóc gần đó bay tán loạn. A Mường xuất tinh liền ngay lúc đó. X’reng ôm A Mường trong tay cười nắc nẻ khi cảm giác một dòng đặc sệt nóng hổi lan tràn trong Psu của mình.

A Mường đuối sức vì hai lần xuất tinh liên tiếp. X’reng biết được điều đó bèn nói:

– A Mường hãy nằm trên mình của X’reng mà ngủ đi, chừng nào tới giờ cơm tối thì X’reng sẽ đánh thức A Mường dậy.

A Mường thức dậy khi mặt trời đã nằm trên ngọn cây. A Mường rên khẻ và trở mình cố gắng trở dậy bỗng thấy toàn thân tê nhức. Giật mình nhìn xuống thì thấy hai tay bị trói chặt mới hay là mình trở thành tù nhân.

X’ri bỗng cười vang khi thấy A Mường cựa quậy một cách khó khăn, vừa đau vừa lạnh. Một vật gì nhọn sắt đâm sâu vào giữa mông A Mường. A Mường nhăn nhó rên rỉ. X’ri lên giọng chế giễu:

– Ngươi cảm thấy mắc lắm phải không. Không có sao cả, ai ăn vô mà không đi ra.

X’ri vừa nói vừa cầm vật nhọn sắt ngoáy ngoáy làm cho A Mường cảm thấy ruột già đau thốn, một cảm giác buồn nôn đi tiêu.

X’ri kề bên tai của A Mường thủ thỉ lời chanh chua:

– Không sao cả. Ngươi sẽ quen dần với cảm giác này. Ta sẽ tẩy gội cho ngươi được sạch sẽ để tiếp đón thần núi.

Lúc đầu A Mường còn tưởng mình lọt vào chốn bồng lai với hai người đẹp sơn nữ. Nào ngờ A Mường bị hành hạ thân xác và chuẩn bị làm con vật hy sinh để tế thần núi.

A Mường đi tiêu không biết là bao nhiêu lần nữa cho đến khi thấy toàn thân rã rời, bụng đói cồn cào làm cho choáng váng muốn xỉu.

A Mường thầm nghĩ không biết điều gì sẽ xảy ra kế tiếp chỉ còn biết nằm đó nhắm mắt chờ đợi cái chết sẽ đến với mình. Thình lình A Mường cảm giác đôi môi mềm ướt lướt nhẹ trên đùi của mình. Mở mắt ra nhìn A Mường thấy X’reng đang ngậm Kok của mình vào trong miệng. X’reng chỉ đảo hai vòng lưỡi vòng quanh khối thịt mềm èo thì đã biến nó thành cứng ngắc.

A Mường bỗng cảm giác mình bị người ta hãm hiếp: Lúc thì đối xử tàn tệ như một người nô lệ, lúc thì đối xử kính trọng như trưởng làng. Một ý tưởng mâu thuẫn chạy lẩn quẩn trong đầu của A Mường.

X’reng dựng đầu A Mường dậy và nhìn thẳng vào mắt A Mường như muốn thôi miên. Nhưng trong ánh mắt đó của X’reng, A Mường thấy thuần túy là một cô sơn nữ hiền dịu. Khác với X’ri và Siu Kpa, X’reng là người ít nói trầm lặng chỉ ngặt nỗi là đam mê dục tình và có khuôn mặt xấu xí.

X’reng thì thào bên tai A Mường:

– X’reng có xin mẹ tha chết cho A Mường nhưng mẹ không cho nhất định bảo A Mường phải chết. Xin lỗi A Mường, X’reng không thể cãi lại lời mẹ nếu không thì X’reng cũng phải chết.

X’ri thì ác độc như mẹ, là một đứa hoang dâm. Trong tình dục thì dã man. Nhưng X’ri có một vẻ đẹp mê hồn.

Trong lúc X’reng đang mải mê nhìn vào mắt của A Mường thì X’ri từ đâu xuất hiện và lần những ngón tay vào giữa hai đùi A Mường để tìm cửa hậu. X’ri đâm thẳng ngón giữa vào đó làm cho A Mường nảy người lên cả tấc bất giác X’reng phải đè A Mường xuống lại và hôn lên môi A Mường thắm thiết.

A Mường cảm giác Kok mình nằm sâu trong miệng X’ri. Khác với Siu Kpa, miệng X’ri mềm mỏng có nhiều nước giải làm cho A Mường có cảm giác trơn nóng.

Một ý nghĩ lại thoáng trong đầu A Mường: A Mường cảm thấy mình không được A Vừng đãi ngộ khi lạc vào chốn này để phục vụ sinh lý cho đám người sơn nữ. Phải chi X’reng là người nằm ở giữa hai đùi hôn hít chỗ kín mình và X’ri có khuôn mặt xinh đẹp thì hôn trên môi thì họa chăng A Mường còn thấy đỡ tủi.

X’ri chẳng hôn hít chỗ kín của A Mường được bao lâu thì A Mường cong mình tiết thể. X’ri liền cho ngón giữa mình thám hiểm cửa hậu A Mường. A Mường sướng tê ôm chặt X’reng trong tay nhưng không dám mở mắt nhìn khuôn mặt xấu xí của X’reng. X’ri ở bên dưới hứng hết những dòng sữa trắng đục phún ra từ Kok của A Mường. X’ri liếm hết và liếm một cách ngon lành. Xong xuôi X’ri còn liếm hai bên mép với vẻ tiếc rẻ.

Với cặp mắt mở to, A Mường có thể thấy hai thân thể trần truồng đang hùng hục hành hạ mình. X’ri chồm lên nói vào mặt A Mường:

– Mẹ ta có nói là sẽ ăn thịt ngươi. Ngươi biết sợ hay chưa?

A Mường sợ sệt như đã mường tượng ra cảnh chết chóc. A Mường tường nghe nói có một nhóm người chuyên ăn thịt người. Dạo đó, cách đây 20 năm về trước trong làng Pliu Pei xảy ra nhiều chuyện lạ lùng. Nhiều người ra đi đều bị mất tích, một số ít trở về nhưng không bị khùng thì cũng bị điên, ăn nói lảm nhảm toàn chuyện ăn thịt người. Ai nấy trong làng đều sợ sệt. Mãi cho đến khi khu rừng Xê Thuc bị cháy thì dân làng phát giác nhiều cái xác cũng bị cháy thui kềm theo những đống xương trắng. Kể từ đó thì chuyện ăn thịt người cũng không còn ai nhắc tới nữa. Người ta đồn rằng bộ tộc ăn thịt người đã bị cháy rụi theo cây lá.

A Mường vẫn bị trói gô và đặt lên trên một cái bàn. X’ri cầm một cây sắt nhọn với nụ cười ma quái ác độc, đâm thẳng vào nơi đi tiêu của A Mường. A Mường cảm giác đau nhói gần như ngất xỉu, đầu óc choáng váng. Theo cái ống sắt đó, X’reng trút nước vào đầu ống và dùng miệng thổi mạnh. A Mường cảm thấy nước đi từ cửa hậu tràn vào bao tử. X’ri cười to và nói:

– Hãy bơm cho nhiều để tẩy sạch cái ô uế trong người của nó. Rồi chúng ta sẽ nướng nó như nướng một con bê. Chúng ta sẽ nghe nó rên la giãy giụa dưới ngọn lửa hồng.

Siu Kpa đứng gần đó cũng vọt miệng khen cô gái út có bản tính giống như bà.

A Mường thấy lạnh sống lưng khi nghe con mụ X’ri báo trước cái chết của A Mường. A Mường cố vùng vẫy nhưng vô ích, sợi dây bện bằng nhánh cây rừng quá chắc. A Mường càng co giãn thì sợi dây càng cứa da cắt thịt.

Khi mặt trời đã lên tới đỉnh, A Mường cảm giác sự man mát của cơn gió thổi. A Mường nghe tiếng răng rắc của nhánh cây rừng cháy đâu đó quanh đây. Khói bốc cao lên tới ngọn. A Mường cảm giác thần chết đang lãng vãn đâu đây để đưa A Mường đi về với Vừng, về với thần núi.

X’reng trây trét lên mặt những thức nước sơn màu mè: Trắng đỏ xanh vàng, trông giống như một người phụ thủy xấu xí mà mẹ của A Mường thường kể cho A Mường nghe lúc nhỏ. X’reng ngắm nghía mình trông gương ra chiều hài lòng với sắc đẹp của mình lắm. Thấy A Mường ngắm nghía mình, X’reng bèn chìa cái gương về phía A Mường cho A Mường xem dung nhan của mình một lần cuối. Trong gương A Mường thấy mình bị cạo trọc đầu, chân mày và lông mi cũng bị vét sạch, toàn mặt A Mường bị bôi một lớp sơn màu đỏ choét. Đó là cách thức của tộc này trước khi làm lễ tế thần.

Siu Kpa thình lình xuất hiện. Trong tay của bà là bức tượng của một vị thần núi. Bức tượng thật đáng sợ dính toàn máu của không biết bao nạn nhân giống như A Mường vô tình té xuống đây.

Siu Kpa lớn tiếng bảo hai đứa con gái mình:

– X’ri con ra giúp mẹ chụm củi và nấu nước sôi chuẩn bị tế thần linh. X’reng, con mau tắm rửa sạch sẽ cho vật tế và giết chết nó lấy máu mang tới cho mẹ.

X’reng dắt A Mường xuống con suối gần đó. A Mường biết mình sắp bị cắt tiết và đem nấu chín để tế thần linh thì sợ sệt vô cùng. X’reng múc nước tưới lên đầu A Mường và kỳ cọ cho sạch sẽ từ đầu đến chân. Trong lòng A Mường muốn van nài X’reng hãy tha mạng cho mình nhưng A Mường không còn nói được nữa vì con dao lăm lăm trong tay X’reng như chực chờ cơ hội để cứa cổ mình.

Khi cảm thấy A Mường hoàn toàn sạch sẽ, X’reng cầm con dao đi vòng ra sau lưng A Mường. A Mường biết mình không còn cơ hội sống trên đời này nữa nên nhắm mắt chờ đợi con dao đó phập xuống lưng mình.

“Phực”

Sợi dây trói ở sau tay A Mường đứt. A Mường mừng rỡ kinh ngạc quay đầu lại nhìn X’reng. X’reng đứng trước mặt A Mường chừng 1 thước nhìn A Mường với cặp mắt tròn xoe khó hiểu. A Mường còn chưa biết tính sao thì X’reng nhào tới ôm A Mường đè vật ngửa xuống dòng suối. X’reng loàng choàng tìm Kok của A Mường hôn vội. Chẳng bao lâu thì A Mường động tình cương lên cứng ngắc. Cả hai dìu nhau tìm nơi suối cạn, X’reng nằm ngửa giữa dòng suối phơi bày cái thân thể trần truồng ẩn hiện dưới làn nước mát.

A Mường bò sấp lên người X’reng, như có kinh nghiệm lần trước A Mường không khó khăn gì để cái cương cứng mình vào cơ thể X’reng. Dòng suối mát mẻ lặng yên bỗng dập dồn cơn sóng do cái nhịp mạnh bạo tham lam của A Mường. X’reng lim dim đôi mắt phát ra những lời nói vô nghĩa. Tay chân lờ quờ dưới làn nước.

A Mường xuất tinh trong người X’reng lần nữa, dòng sữa trắng đục chan hòa dưới dòng suối trong vắt chảy xuôi xuống dưới nguồn. A Mường ôm X’reng trong vòng tay bỗng thấy X’reng còn đẹp hơn cả X’ri. Quá ngạc nhiên với sự thật trước mắt, A Mường định hỏi nhưng X’reng ra hiệu đừng nói. X’reng thỏ thẻ bên tai A Mường:

– Là A Vừng đã giúp cho X’reng. A Mường hãy đi đi. Lội theo con suối này. Đến một cái thác thì nhảy xuống. Lặn thật sâu thật lâu cho tới khi A Mường thấy ánh sáng bên kia là A Mường tới được làng Pliu Pei rồi đó. A Mường đừng bao giờ trở lại nơi này nữa. Vừng sẽ giúp cho A Mường mạnh khỏe. A Mường hãy quên X’reng này đi. Quên người sơn nữ này đi.

A Mường rơm rớm nước mắt, trong đời A Mường ít khi nào khóc. A Mường quay đầu bỏ đi chừng 10 bước nhìn xuống dòng suối mát mẻ dưới chân, A Mường thấy một màu đỏ tươi hòa lẫn trong làn nước. A Mường quay đầu lại thấy con dao cắm vào giữa ngực X’reng.

— Hết —
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyen3x.xyz, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...