Nguyệt Vy
Chương 25
– Nguyệt Vy… – Thuận Minh chồm đến.
– Không… Đừng chạm vào em… – Nguyệt Vy lùi người lại, nước mắt giàn dụa.
– Không phải như em nghĩ đâu… Thật ra… – Thuận Minh bối rối.
– Tại sao như vậy? Tại sao? – Nguyệt Vy thì thào.
– Tất cả vì em thôi… – Liêu Đông bước tới. – Vì chướng ngại tâm lý của em… Không có chuyện này, em khó thể nào vượt qua được…
– Nguyệt Vy… Cảm giác thích thú của phụ nữ khi bị hãm hiếp là có thật… – Thuận Minh lấy lại bình tĩnh tiếp lời Liêu Đông – … có điều không ai dám thú nhận sau chuyện đó thôi… Đã không quên được, thì phải thấu hiểu nó, chấp nhận nó như một trải nghiệm… Vui sướng hay đau đớn đều do mình suy nghĩ thôi mà…
Nguyệt Vy mím môi, đầu cúi thấp, đôi vai nàng vẫn run rẩy.
Hùng và Tài há hốc nhìn nhau. Họ chợt hiểu ra kế hoạch của hai người này. Ban đầu, hai gã bị ép buộc, nhưng nghe nói được giày vò thân xác Nguyệt Vy, hai gã ngay tức khắc đồng ý. Cả hai cùng nghĩ, Thuận Minh và Liêu Đông là hai kẻ bệnh hoạn, thích đem vợ mình ra làm trò vui. Nhưng nghe phân tích của anh, hai gã hiểu ra nhiều điều. Ánh mắt hai gã giao nhau như có cùng ý nghĩ. Những cô giáo, nạn nhân trước đây của hai gã, phải chăng giờ vẫn đang cồn cào nhung nhớ hai gã.
– Nguyệt Vy… Anh yêu em… Anh… – Thuận Minh nắm tay nàng.
Nguyệt Vy ngẩng đầu lên. Mặt nàng vẫn đỏ bừng, nhưng ánh mắt đã không còn giận dữ.
– Em hiểu rồi…
– Hai anh lấy đồ về đi… Mọi chuyện sẽ như cam kết… – Liêu Đông nói.
Liêu Đông thở phào, quay qua xua tay đuổi thẳng Hùng và Tài. Hai gã đang đứng đó hóng chuyện, mắt tranh thủ nhìn ngắm cơ thể trần truồng của Nguyệt Vy. Giờ nhìn lại, hai gã vẫn không tin được mình đã được giày vò thân xác đó đến rã rời.
– Em hiểu… Nhưng em không muốn… tha cho hai anh dễ dàng như vậy… – Nguyệt Vy mím môi nói nhỏ, mặt nàng càng đỏ hơn. – Em muốn hai anh chịu một hình phạt của em…
– Hình phạt? – Thuận Minh nhíu mày.
– Phải… Hình phạt… là xem em… – Giọng nàng run lên. – … và… và hai người đó…
– Em… – Thuận Minh cười khổ.
– Ha ha… Nghe chưa… Bỏ tay ra… – Tài vùng ra khỏi tay Liêu Đông.
Anh cũng chết sững người, mặt đỏ lên.
Hùng mỉm cười bước lại giường. Dương vật hắn đung đưa to lớn giữa hai chân. Tài cuống cuồng cởi quần áo, máng cả lên vai Liêu Đông như trêu tức.
Nguyệt Vy hồi hộp, mặt đỏ lên. Nàng không dám nhìn anh. Vì nếu chỉ nhìn thấy một cái nhíu mày nhỏ của anh, nàng sẽ dừng lại ngay tức khắc. Nàng quỳ gối trên giường, cặp đùi nõn nà gấp lại, khít khao che lấp đi vùng tam giác thần tiên bên dưới. Cơ thể nàng trần trụi bóng loáng như bạch ngọc, đầu vú còn ửng đỏ, săn cứng chờ đợi.
Hùng nhẹ nhàng ôm ngang vòng eo Nguyệt Vy, đặt lên đôi môi đỏ hồng của nàng một nụ hôn. Nàng thoáng chần chừ, rồi hé miệng đón lưỡi của hắn vào trong. Tay hắn thô ráp, mân mê hai bầu vú của nàng. Nguyệt Vy thở dồn dập, ngọn lửa đang âm ỉ lại gặp gió thổi bùng lên, càng mãnh liệt hơn.
Tài lao đến, đầu hắn vụt vào ngực Nguyệt Vy. Cơ thể nàng run lên, vô thức ưỡn ra, đón nhân cái lưỡi tham lam của hắn. Tài đỡ nàng nằm xuống, hai tay Nguyệt Vy vô thức đưa lên cao cho hắn kềm chặt. Hai bầu vú căng tròn lên, trống trải hoàn toàn cho miệng lưỡi hắn quần vũ. Hai chân nàng bị Hùng giơ cao lên, hai mép âm hộ ướt đẫm hé mở chờ đợi.
– Ưmmm…
Nguyệt Vy ưỡn người đón dương vật to lớn lạ lẫm đang từng phân lấp kín âm hộ nàng. Cảm giác căng tức kỳ lạ làm nàng phấn khích muốn hét lên. Giống như lúc Henry tiến vào người nàng, nhưng cảm giác này mãnh liệt hơn nhiều. Không phải vì nàng thích hắn, không phải vì kích thước dương vật hắn to lớn đặc biệt, mà có gì đó vừa vụn vỡ trong tinh thần của nàng. Có lẽ, đó là tấm màn ngăn giữa lý trí và bản năng, từ ngay chúng sẽ hòa là một.
– Ưm…
Liêu Đông nhìn sang Thuận Minh, nhíu mày khó hiểu. Anh bật điện thoại tiếp tục quay phim. Mặt anh đỏ bừng, nhưng trong ánh mắt đó, không có sự ghen tuông, chỉ có hưng phấn cùng cực. Anh đưa máy thật gần nhìn dương vật kia từng chút một xâm nhập hạ thể Nguyệt Vy.
Hùng đỏ mặt phấn khích. Mắt hắn cố mở to, không vì sự sung sướng bó chặt bao quanh dương vật mà nhắm mắt lại. Hắn muốn nhìn thật rõ từng giây từng phút chính hắn đang chinh phục người phụ nữ xinh đẹp này. Hắn thích thú nhìn dương vật căng cứng của mình ép căng hai mép thịt đỏ hồng kia, ra vào liên tục. Hắn muốn kéo dài cuộc chơi thật lâu, nhưng càng nhìn ngắm khuôn mặt tuyệt đẹp của Nguyệt Vy, đôi mắt đờ đẫn động tình của nàng đang nhìn hắn, cơ thể nàng cong lên vặn vẹo theo cái lưỡi của Tài trên ngực. Hùng gồng đến đỏ mặt nhưng không ngăn được cơn sướng khoái kéo đến dồn dập.
– Ahhh… Ôi…
Hùng gầm lên, túm dương vật kéo ra thật nhanh. Vừa định buông tay xuất tinh lên bụng Nguyệt Vy, chợt nhận thấy ánh mắt hình viên đạn của Liêu Đông. Hắn ngậm ngùi quay sang bên cạnh, xuất đầy trên giường.
Tài vùng dậy. Hắn ôm gọn vòng eo Nguyệt Vy, lật nàng sấp lại. Cặp mông tròn lẳn, âm hộ nàng đỏ bừng bóng nhẫy, lênh láng nước nhờn, tênh hênh ngay trước mặt Tài. Hắn lấy dương vật mình lách nhẹ qua hai mép âm hộ nàng. Dương vật hắn thúc nhanh như vũ bão. Tiếng hai hạ thể va nhau chan chát liên tục.
– Ahhh…
Nguyệt Vy rũ rượi, bấu chặt lấy tấm ra giường nhăn nhúm. Mông nàng bị bóp nghiến, kéo rộng sang hai bên như mở đường cho dương vật của Tài chinh phạt. Dương vật hắn không to như của Hùng, nhưng khá dài, lại cong cong. Đầu dương vật cứ cọ xát lên thành trên âm hộ nàng liên tục. Cảm giác sướng khoái tê dại xông lên làm đầu óc nàng mụ mẫm, chân nàng muốn nhũn ra. Tay nàng chới với, xoải rộng trên nệm, chợt một bàn tay ấm áp khác nắm chặt nàng.
– Anh… Ơi… – Giọng nàng ngắt quãng. – Em… yêu… anh… Ôi…
Thuận Minh không kềm được nằm xuống trước mặt Nguyệt Vy. Dương vật anh căng cứng đung đưa trước mặt nàng. Nàng đang há hốc tê dại trước những cú thúc sâu của Tài, chợt bờ môi truyền đến cảm giác ấm áp quen thuộc. Nguyệt Vy ngay lập tức mở miệng ra, đón dương vật anh vào trong.
… Bạn đang đọc truyện Nguyệt Vy tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nguyet-vy/
– Ưm…
Tiếng nàng rên rỉ tắc nghẽn trong cuống họng. Nàng nghiêng đầu, mái tóc dài rũ sang một bên. Gương mặt nàng đỏ hồng, mắt nhắm chặt, đôi môi căng phồng ngậm cứng dương vật Thuận Minh.
Liêu Đông phấn khích điên cuồng, anh cởi quần ném sang bên cạnh, nhanh chóng leo lên giường nằm song song với Thuận Minh. Nguyệt Vy đỏ mặt nhìn hai cái dương vật căng phồng trước mặt, nàng chưa hôn dương vật ai khác ngoài anh. Nhưng cảm giác sung sướng gào thét mãnh liệt trong cơ thể nàng, không cho phép nàng suy nghĩ nhiều. Nàng há miệng đón dương vật Liêu Đông vào miệng, tay vẫn bóp chặt lấy dương vật Thuận Minh không rời.
– Ưm… Ưm…
Nguyệt Vy say mê rên rỉ thật lớn. Miệng nàng mỏi nhừ luân phiên mút hai cái dương vật to lớn. Hai chân nàng mềm nhũn, xiêu vẹo, phải nhờ đến một cánh tay của Hùng mới dựng được người tiếp tục đón nhận dương vật Tài hì hục từ phía sau. Hùng hả hê sung sướng, đây là giấc mơ hoang lạc nhất của hắn. Hắn không kềm được ham muốn, tiếp tục ôm ghì, mơn trớn hai bầu vú của Nguyệt Vy, tay không ngừng vuốt ve dương vật đang cương cứng trở lại.
– Ahhh…
Tài gầm lên. Hắn rút dương vật ra, xuất tinh xối xả. Nhưng khi ngay lập tức, hốt hoảng nhận ra hắn vừa bơm đầy lên người của Hùng, cấp trên của hắn.
Liêu Đông ngay tức khắc bật dậy. Trám kín lấy âm hộ trơn nhẵn của Nguyệt Vy. Dương vật anh dễ dàng xâm nhập vào trong. Cảm giác ấm áp nhầy nhụa làm anh phấn khích điên cuồng.
– Ưm… Ahhh…
Thuận Minh hít hà sung sướng, anh quỳ lên, tay nâng khuôn mặt đờ đẫn của Nguyệt Vy. Hạ thể nhịp nhàng đưa dương vật vào miệng nàng. Mặt anh đỏ bừng nhìn tấm lưng trần trụi của Nguyệt Vy, vòng eo nhỏ gọn, bờ mông nở tròn mơn mởn giày vò trong hai bàn tay Liêu Đông. Cơ thể nàng uốn éo theo từng cú thúc liên tục từ hai đầu.
Thời gian như ngừng lại. Căn phòng chỉ còn tiếng thở dốc của những người đàn ông, tiếng da thịt vỗ vào nhau chan chát và cả tiếng rên rỉ của Nguyệt Vy.
– Ôi… Ưmm…
Nguyệt Vy rên rỉ như khóc, mắt nhắm nghiền. Nàng không nhớ được mình đã đạt cao trào bao nhiêu lần. Nàng chỉ biết, nó liên miên bất tận, dâng cao rút xuống rồi lại dâng cao như nước thủy triều. Cơn sướng khoái khác lại đến ồ ạt, nàng mụ đi, hai bàn chân co rút lại. Âm hộ nàng nức nở run rẩy. Liêu Đông gầm lên, ghì chặt mông nàng vào sát người, cơ thể giật lên từng hồi.
– Ahhh…
Liêu Đông ngã người, thở hổn hển. Anh ta nuối tiếc nhìn bờ mông căng tròn của Nguyệt Vy in hằn hai dấu tay mẩn đỏ. Hùng và Tài nuốt nước bọt, nhìn âm hộ đỏ bừng của Nguyệt Vy chảy dài một dòng tinh trùng trắng đục, ghen tị hiện rõ lên mắt.
– Ôi… Em ơi…
Thuận Minh phấn khích đỏ mặt. Anh rùng mình. Nguyệt Vy nhắm chặt hai mắt, miệng nàng đón nhận từng đợt, từng đợt tinh trùng nóng hổi của anh. Tinh trùng của anh nhiều đến mức nàng muốn ngạt thở. Mùi hăng hắc, vị mằn mặn thật lạ lùng xông lên mũi nàng. Trong cơn đê mê cùng cực, nàng nuốt xuống, nàng muốn nuốt cạn của anh, không sót một giọt. Nàng gục xuống, thiếp đi. Đôi môi nàng còn hé mở như vương vấn không muốn rời dương vật của Thuận Minh.
Không khí trong phòng đặc quánh mùi tinh trùng. Chỉ còn bốn cặp mắt đỏ bừng phấn khích, tất cả đều hướng về một thân hình tuyệt đẹp lõa lồ rũ rượi trên giường.
… Bạn đang đọc truyện Nguyệt Vy tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nguyet-vy/
– Wah… Người đẹp đến rồi…
– Sao trễ vậy…
Nguyệt Vy cười tủm tỉm, gò má nàng đỏ hây hây, khẽ đặt túi xách xuống bàn. Nàng nhìn quanh toàn những khuôn mặt thân quen, cảm giác thật ấm áp dễ chịu. Phòng Giáo viên trường vẫn như thường ngày, chiếc quạt gió quay vù vù trên trần, rất nhiều bàn làm việc xếp thành dãy dài, nhưng chỉ loe hoe vài người rảnh rỗi, phần lớn đều trên lớp.
– Cảm ơn chị dạy giúp em buổi sáng… Tối qua em thức hơi khuya nên… sáng mệt… – Nàng nói nhỏ với Hằng.
– Không sao… Nhưng phải khai báo… Tối qua rất “hoành tráng”… đúng không? – Hằng ôm cổ Nguyệt Vy hai mắt nháy nháy.
– Phải phải… Nói mau… – Thùy nhao nhao hùa theo.
– Hoành tráng gì chứ… Không có mà… – Nguyệt Vy đỏ mặt nhớ đến chuyện hôm qua.
– Thật là không?
Hôm nay, không phải ngày Nguyệt Vy có lớp, nên nàng mặc một chiếc váy hồng ngang đầu gối, cổ áo rũ xếp nhiều lớp trước ngực. Hằng bất ngờ kéo cổ áo nàng trễ xuống.
– Wahh… Hoành tráng… Ha ha… – Hằng hét lên.
– Ahhh… Chị… – Nguyệt Vy hoảng hốt che cổ áo mình lại.
– Ha ha… Cái này tiếng Anh gọi là gì cô Nguyệt Vy… Love Mark hả? – Thùy la toáng lên.
– Nhìn là biết hoành tráng rồi…
– Phải phải… Hi hi…
– Mấy chị… kỳ qua đi… – Nguyệt Vy che mặt, đỏ tới mang tai.
Hiền đỏ mặt quay đi. Khoảnh khắc chớp nhoáng vừa rồi, vừa đủ cho anh thấy rãnh sâu hun hút giữa hai bầu ngực ép chặt của Nguyệt Vy trong chiếc áo ngực nửa cup màu hồng nhạt. Trên làn da căng bóng của nàng, mờ nhạt những dấu đỏ nhạt nhiều nơi. Nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, nhưng đôi mắt vẫn long lanh hạnh phúc của nàng, tim anh đau nhói như bị xé ra từng mảnh nhỏ.
Hiền là giáo viên nam, trẻ thứ hai ở trường sau Nguyệt Vy. Anh đã từng tơ tưởng đến Nguyệt Vy ngay từ ngày đầu tiên nàng vào trường. Lúc đó, kè kè đưa rước nàng lúc nào cũng là một gã to lớp hộ pháp, nhìn giống đực nào cũng như kẻ thù. Không ai trong trường thích kẻ đó, nhìn biểu hiện của Nguyệt Vy cũng rõ ràng là nàng không yêu hắn. Hiền cũng thấy thấp thỏm hy vọng. Nhưng ngày mà Thuận Minh đến trường, vui vẻ hoạt bát chiếm hết cảm tình của anh chị em trong phòng. Hiền đau khổ thừa nhận cơ hội nhỏ nhoi trong tưởng tượng của anh cũng không còn.
– Ừ quên mất! – Chị Hằng chợt vỗ tay một tiếng lớn. – Tuần sau Trường mình tổ chức cho Giáo viên và gia đình đi cắm trại ở Phú Quốc. Em và Minh phải tham gia đó!
– Em… Em… cũng không biết… Nếu anh Minh đi được, thì em đi. – Nguyệt Vy ấp úng, quả thật nàng không biết anh có thể đi được không, nhưng nàng dứt khoát không muốn đi thiếu anh.
– Nếu… anh Minh… đi được… thì em mới đi… – Thùy nhại giọng Nguyệt Vy, môi bĩu dài ra. – Nó mê trai như điếu đổ rồi, chị khỏi rủ nó nữa.
– Ha ha… Mê chồng thì tốt chứ sao? Vy hen…
– Không có mà… Em chỉ sợ bỏ ảnh ở nhà… Ảnh buồn thôi… – Má nàng đỏ lên, xua xua tay rối rít.
– Mệt mấy người quá đi… Vợ chồng người ta mới cưới… Tối nào cũng bắn pháo hoa hoành tráng… Rủ rê cái gì…
– Trời ơi… Em không nghe nữa… Mấy anh chị kỳ quá đi…
– Ha ha… Hi hi…