Nguyệt Vy

Chương 33



Phần 33

Ekip chụp hình đã ngưng làm việc. Hai cô người mẫu và ba gã đàn ông thu dọn đi về khách sạn. Henry cẩn thận lau chùi rồi đưa cho một người phụ tá khác, cất máy ảnh vào túi. Đột nhiên, Nguyệt Vy đứng lên.

– Nguyệt Vy… Em làm gì vậy? – Hiền đỏ bối rối níu tay nàng.

– Anh xuống bơi với em không? – Nguyệt Vy mỉm cười hỏi.

– Không… Em… – Hiền ngỡ ngàng nhìn nàng như một người khác.

Nguyệt Vy từng bước đến sau lưng Henry. Dáng đi nàng nhẹ nhàng lả lướt như tiên nữ cưỡi mây.

– Anh xuống bơi với em đi… – Bàn tay nàng lướt nhẹ sau cổ Henry, chân chậm chậm bước xuống hồ.

– OK… – Henry mừng rỡ đứng bật dậy.

– Cậu mang máy về trước đi… – Anh nói, không quay lại nhìn, mặc gã phụ tá cứng đờ đứng đó.

Làn nước mát rượi hòa tan cảm giác rít rít của nước muối trên da nàng.

– Hi hi… – Nguyệt Vy bất ngờ quay lại tạt nước về hướng Henry.

– Ha ha… Đùa ah… – Henry xông tới tạt nước nàng.

Henry ôm chầm lấy nàng. Cả hai thở hổn hển, cười giỡn vui vẻ. Chợt anh sững người nhìn nàng. Từng giọt nước long lanh lăn dài trên gương mặt tuyệt đẹp của Nguyệt Vy, đôi mắt nàng thật sâu trong veo thuần khiết. Nàng thoáng chần chừ vòng tay qua cổ anh, nhướng người đặt lên môi anh một nụ hôn. Dù đã trải qua nhiều chuyện với nhau, nhưng đây là lần đầu nàng hôn môi Henry. Đôi môi nàng run rẩy hé mở đón nhận chiếc lạ lẫm của anh vào trong.

– Không… Không thể nào…

Hiền lẩm bẩm thất thần, mắt anh nhòe đi. Anh bước đi, mặt cúi gằm xuống như né tránh. Né tránh một sự thật làm trái tim anh tan nát.

– Em xin lỗi…

Nguyệt Vy thì thầm một mình. Nàng nhìn theo bóng dáng Hiền thất thểu xa dần.

– Làm như vậy có tội anh ta quá không?

Henry nói khẽ, giọng anh thật ấm, khác hẳn sự phấn khích mới nảy. Anh choàng cánh tay đặt nhẹ lên eo nàng. Nguyệt Vy im lặng nhìn hai cánh tay rậm lông của Henry. Bộ râu quai nón xồm xoàm của anh, đã có lúc nàng ghét cay ghét đắng nó, đã có lúc nàng đờ đẫn vì nó cọ xát giữa hai chân mình. Chợt nàng thấy anh đáng yêu lạ lùng.

– Anh ở đây đến bao giờ? – Nàng chợt hỏi.

– Sáng sớm mai anh về rồi… Đêm nay em dành cho anh được không? – Henry cúi xuống, ôm ghì lấy cơ thể mềm mại của nàng.

– Ưm… Không… Ưm…

Đôi môi dầy ấm áp của Henry trám kín miệng nàng, chiếc lưỡi to lớn của anh ta cuốn lấy lưỡi nàng. Mùi thuốc lá thơm thoang thoảng trong miệng nàng, thật lạ lẫm nhưng đầy phấn khích. Bàn tay to lớn của anh nhẹ nhàng đặt lên ngực nàng.

– Ưm… Đừng anh… – Nguyệt Vy thở hổn hển.

– Cho anh âu yếm em chút thôi mà… Anh nhớ em lắm… Em biết không? – Henry thì thào.

Nguyệt Vy thở dồn dập, ngực nàng phập phồng dưới bàn tay mơn trớn nhẹ nhàng của anh. Dường như mỗi người đàn ông đều có cách vuốt ve phụ nữ riêng của mình. Henry rất nhẹ nhàng, trái ngược với bề ngoài to lớn xù xì của anh. Anh mang đến cho nàng sự lạ lẫm bất ngờ, cơ thể nàng mềm nhũn ra dưới hai bàn tay anh ta. Áo tắm nàng lỏng ra, bàn tay ấm áp của anh áp nhẹ lên bầu vú trần của nàng, ngón tay miết lên núm vú săn cứng của nàng.

– Ưm… Thôi anh… – Nguyệt Vy đẩy nhẹ người anh, mặt nàng đỏ bừng, tay che ngang ngực. – Người ta nhìn kìa…

Trên chiếc ghế lúc nảy nàng ngồi, tự lúc nào đã có một vị khách không mời. Hắn đội mũ cói trắng, đeo mắt kính che phủ gần nửa khuôn mặt, đầu cúi xuống như ngủ gật.

– Lên phòng anh nhé… – Henry nhăn nhó, anh cài lại dây áo cho nàng.

– Không… Em không muốn… – Nguyệt Vy đỏ mặt quay đi tránh ánh mắt anh.

– Vậy… ăn tối với anh nhé… – Henry nài nỉ.

– Hi hi… Cũng được… Em ăn không ít đâu nhé… – Nguyệt vy cười, chợt nàng nhìn xuống người mình. – Nhưng… em phải về khách sạn…

– Ừ… nhưng em không sợ gặp lại hắn ah… – Henry nháy mắt. – Bây giờ thế này… trong kia có một cái shop nhỏ… em lựa mua một bộ đồ… lên phòng anh tắm… rồi mình đi ăn tối… thế nào?

– Anh… sao kế hoạch của anh lúc nào cũng có lên phòng anh hết vậy… Anh gian vừa thôi… – Nguyệt Vy bĩu môi.

– Ha ha… Do em suy nghĩ lung tung thôi… Em tắm trước… Anh tắm sau… Hay cả hai cùng tắm… đều do em hết… Mọi mệnh lệnh của em, anh đều tuân thủ… Được không? – Henry nắm tay nàng đi lên bờ.

Nguyệt Vy ngượng ngùng để anh dắt tay đi vào sảnh khách sạn. Xung quanh họ có rất nhiều khách du lịch, Tây ta đủ, một số người cũng mặc quần áo bơi như nàng. Nhưng rất nhiều ánh mắt tập trung nhìn Nguyệt Vy, có lẽ vì vóc người nàng rất đẹp trong bộ bikini màu vàng nổi trội.

– Chào chị… Chị muốn mua gì ạ? – Cô bán hàng lễ phép chào.

Nguyệt Vy gật đầu chào. Nàng đi rảo xung quanh các kệ quần áo. Nàng tự ngẫm mình chỉ cần một chiếc váy dài bình thường nhất, giá không mắc, nhưng quan trọng là vải phải dày. Nàng không muốn người khác nhìn thấu cơ thể mình khi nàng cởi bỏ bộ đồ bơi này.

Bạn đang đọc truyện Nguyệt Vy tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nguyet-vy/

Cửa thang máy vừa khép lại. Nguyệt Vy hơi cúi đầu, nhìn chiếc váy hoa trong tay, loại dày nhất mà nàng tìm được trong shop. Tim nàng đập thật nhanh, cảm giác đi lên phòng người đàn ông khác không phải chồng mình thật lạ. Hồi hộp và nhộn nhạo phấn khích. Nàng chợt nghĩ đến một người khác, một người lạ nàng vừa gặp khi nảy, nhưng sự ngượng ngùng lúc đó lại không để nàng kịp nhìn kỹ ông ta là ai.

– Em sao vậy? – Henry hỏi nhỏ.

– Em đang nghĩ về gã đàn ông mới nảy… Em thấy hắn có gì đó quen quen… – Nguyệt Vy nhíu mày.

– Phải người tình cũ không? – Anh ôm gọn vòng eo nàng.

– Không… – Nguyệt Vy ngẩng đầu nhìn Henry – Anh có biết là ngoại trừ chồng em… Thì anh là người đầu tiên làm chuyện đó với em không?

– Thật không? – Henry vui sướng reo lên.

– Thật mà… Ưm… Nhột quá… Anh…

Nguyệt Vy thoáng rùng mình, bàn tay anh vuốt ve dọc sống lưng làm gai ốc nàng nổi lên. Henry cúi xuống hôn rít lấy môi nàng. Nàng chỉ khẽ đẩy anh ra, nhưng chỉ rất khẽ, không dùng bao nhiêu sức lực. Nụ hôn của anh ta làm cơ thể nàng nóng lên.

Bạn đang đọc truyện Nguyệt Vy tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nguyet-vy/

– Anh… anh không ngoan… em đi về đấy… – Nguyệt Vy thở hổn hển, né tránh những nụ hôn tới tấp của anh ta.

– Tuân lệnh… Ngoan… Ngoan ngay nè… – Henry buông nàng ra, đứng thẳng người như một gã lính mới nhập ngũ.

– Hi hi… – Nguyệt Vy che miệng cười.

Bạn đang đọc truyện Nguyệt Vy tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nguyet-vy/

Căn phòng khách sạn của Henry rất sang trọng, khác hẳn sự giản đơn bình dân của chỗ nàng ở. Ban công rộng lớn phía trước nhìn thẳng ra hồ bơi và bờ biển bát ngát mênh mông. Nguyệt Vy nhíu mày nhìn chiếc ghế trống bên cạnh hồ bơi. Người đàn ông đó đã biến mất.

– Anh mở nước rồi đấy…

Giọng nói ấm áp của Henry kéo nàng trở lại thực tại. Nàng quay lại, mỉm cười. Nguyệt Vy đi vào buồng tắm, không quên ném lại cho anh ta một cái liếc mắt sắc lẹm.

Nguyệt Vy vừa tắm vừa hồi hộp nhìn về phía cánh cửa phòng tắm. Loại phòng tắm của khách sạn cao cấp không có chốt cài bên trong. Nàng tự thấy mình buồn cười, Henry không phải chưa thấy qua cơ thể nàng. Vả lại anh ta cũng không phải hạn người xấu xa đó. Dù nghĩ như thế nhưng Nguyệt Vy vẫn không rời mắt khỏi cánh cửa. Nàng không biết mình đang chờ đợi điều gì? Mong muốn anh ta quân tử lịch sự để yên cho nàng tắm, hay hy vọng anh ta trần truồng tung cửa xông vào?

– Vy ơi… – Chợt cánh cửa hé mở.

– Anh làm gì vậy? – Nguyệt Vy la khẽ.

Henry không dám nhìn vào, chỉ đẩy cửa một chút để nói. Hàm râu quai nón của anh ta run run lộ ra sau mép cửa.

– Anh… anh muốn… tắm với em… Được không? – Giọng anh run lên hồi hộp.

– Không… – Nguyệt Vy đỏ mặt la khẽ.

Henry thở dài. Cánh cửa lay động nhẹ, khép lại. Chợt Nguyệt Vy ấp úng, giọng nàng run lên:

– Chỉ tắm thôi… Nhưng… anh phải ngoan…

Henry mừng rỡ đẩy cửa bước vào, hai mắt anh ta say mê, sáng trưng như hai bóng đèn, nhìn cơ thể lõa lồ của Nguyệt Vy. Nàng ngượng ngùng, mặt đỏ hồng lên. Mấy tháng không gặp, anh đã cố ôn lại hình ảnh của nàng hàng đêm. Vậy mà khi đối diện với cơ thể nàng không mảnh vải che thân, anh thấy trí nhớ của mình thật kém. Nàng dường như đẹp hơn, đầy đặn, căng tròn, làn da mơn mởn hồng hào. Henry thấy cổ họng mình khô khốc bỏng rát như đang ngậm một cục than đỏ bên trong.

Đối diện với ánh mắt ấy, Nguyệt Vy thấy mặt mình nóng lên, hạ thể nóng bừng. Nàng biết Thuận Minh sẽ không trách nàng, nhưng dù vậy không có mặt anh, nàng vẫn thấy áy náy, ray rứt. Nhưng cảm giác đó rất mau chóng được thay thế bởi một sự khao khát phiêu lưu lạ kỳ.

Henry tuột phăng chiếc quần short trên người bước tới. Nguyệt Vy cắn môi, mặt đỏ lựng như say rượu. Nàng quay mặt đi, để mắt mình không bị vật to lớn sừng sững giữa vùng lông xoắn đen kịt giữa hai chân anh thu hút.

– Em đẹp lắm Vy ơi… Từ sau lần đó… Mỗi ngày anh đều nhớ đến em… – Henry khẽ xoay người nàng lại. Mắt anh đỏ lên nhìn nàng say mê. – Mỗi lần gần người phụ nữ khác… Anh đều nghĩ về em… Anh chờ ngày này lâu lắm rồi… Vy ơi…

Anh cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ hồng xinh đẹp của Nguyệt Vy.

– Ư… Không được… Anh nói chỉ tắm thôi mà… Hi hi… – Nguyệt Vy cười khẽ, quay mặt né tránh.

– Ha ha… Ok… Vậy để anh tắm cho em…

Henry bật cười lấy xà bông định xoa lên ngực nàng. Nguyệt Vy đỡ lấy tay anh ta đặt lên đầu mình.

– Không… Người em tắm rồi… Em cần người gội đầu thôi… – Nàng cười tủm tỉm, cúi đầu xuống đối diện anh ta.

Henry nhăn nhó cười khổ. Hai bàn tay to lớn của anh lúng túng đan vào mái tóc nàng, cào nhẹ nhẹ. Mắt anh không ngừng nhìn xuống hai bầu ngực căng bóng nước, hai núm vú đỏ hồng của nàng. Càng nhìn cơ thể anh càng nóng lên.

– Ahh… – Nguyệt Vy đỏ mặt nhìn dương vật anh cương lên nhanh chóng. – Anh hư quá đi…

– Phản ứng tự nhiên… Ha ha… Tự nhiên thôi mà… – Henry cười cười.

Nguyệt Vy quay người vào tường, ngửa mặt ra phía sau. Mái tóc dài của nàng phủ quá ngang lưng. Bàn tay Henry thật nhẹ nhàng gội đầu cho nàng. Nàng im lặng, nhắm mắt, cảm nhận hơi thở anh nóng hừng hực sau gáy. Cả hai trái tim đập thật nhanh, thật nhanh. Anh khẽ cúi xuống hôn lên cổ nàng. Nguyệt Vy thổn thức, nghiêng đầu đón nụ hôn ấm áp của anh. Cơ thể anh nóng hừng hực áp sát người nàng, hai tay anh đưa lên nhẹ nhàng mơn trớn hai bầu vú căng tròn của nàng. Miệng anh tìm đến đôi môi của nàng.

– Ưm… Anh… Anh hứa chỉ tắm thôi mà… – Nguyệt Vy phản đối nhưng miệng nàng vẫn hé mở đón chiếc lưỡi ấm áp của anh.

– Ừ… Đang tắm mà… – Henry thì thầm.

Henry khẽ xoay người nàng lại. Anh ngồi xuống thành bồn tắm, hai mắt thẫn thờ nhìn bầu ngực tuyệt hảo trước mặt mình. Cổ họng anh đáng ực một cái rõ to. Nguyệt Vy thấp thỏm cúi xuống nhìn biểu hiện của Henry. Ánh mắt say mê của anh làm hai đầu vú nàng săn lại. Nhưng anh ta cứ mãi nhìn, làm nàng khó chịu…

– Ưm…

Nguyệt Vy bật miệng, rên khẽ. Henry như đã quá sức kiềm chế, anh ôm ghì lấy eo Nguyệt Vy, miệng tham lam ngấu nghiến hai bầu vú của nàng. Nguyệt Vy mím môi mặt đỏ lựng nhìn bộ râu quai nón của anh chà sát trên ngực mình. Đôi môi thô dày của anh trùm kín đầu vú nàng, hết bên này đến bên kia. Tay anh bấu chặt cặp mông của nàng, xoa nắn cuồng nhiệt.

– Ưm… Anh…

Những ngón tay Henry trượt sâu vào kẽ mông nàng, day nhẹ lên vùng thịt ẩm ướt của nàng. Cơ thể nàng run lên, hai chân nhũn ra tựa hẳn vào anh.

– Em… chụp hình trong lúc thế này… với anh Minh bao giờ chưa? – Henry chợt ngẩng đầu nhìn nàng, hai mắt sáng lên.

– Chưa… – Nàng đỏ mặt lắc đầu.

– Anh muốn… chúng ta chụp vài tấm kỷ niệm… Được không?

– Chúng ta… – Nguyệt Vy tròn mắt nhìn anh.

Hình ảnh như thế này, không phải nàng không có. Ngay chính đêm tân hôn của nàng, anh đã chụp nhiều tấm khi nàng nằm trong vòng tay Liêu Đông và Tài. Nhưng những tấm hình đó anh chụp khá mờ nhạt, tối đen.

– Anh nhớ quy định mà… Không giữ lại hình ảnh nào… Tất cả đưa cho em… Được không? Dù chỉ có em được xem lại… Nhưng đối với anh đó là một cách làm em nhớ anh… – Henry chân thành.

Nguyệt Vy mím môi gật đầu khẽ. Ý nghĩ chụp hình trong tình trạng như vậy làm hạ thể nàng nóng lên. Đột nhiên nghĩ đến gương mặt đỏ bừng của anh khi xem những tấm hình nàng sắp chụp với Henry, nàng mỉm cười. Anh rất thích xem nàng nằm trong vòng tay người đàn ông khác. Đây sẽ là một món quà Phú Quốc cho anh. Anh sẽ tức điên lên vì không được tận mắt chứng kiến.

Henry đi ra ngoài. Anh vội vã nhấc điện thoại bàn gọi gã phụ tá, vì hắn giữ các thiết bị của anh lúc dưới hồ bơi. Hai phút sau, tiếng gõ cửa dồn dập vang lên.

Chương trước Chương tiếp
Loading...