Nhà có con gái mới lớn

Chương 13



Phần 13

“Bộ đồ này của anh…” Hoàng Hải Sơn nhìn bộ đồ của tôi nói, theo sau dùng tay vuốt ve một chút vải dệt.

“Trước kia mới mặc vài lần…” Tôi lúc này có chút lúng túng khó xử nói, cùng đồ của hắn đang mặc so sánh mà nói của tôi đúng là hàng chợ, vừa nhìn hình thức cùng sờ một cái sẽ biết chỉ có mấy trăm ngàn.

“Đi Xxx cửa hàng đi…” Hoàng Hải Sơn trực tiếp nói với tôi.

“Này…” tôi lập tức kinh ngạc, Xxx tây trang thật đắt, tôi chính xác là không mua nổi.

“Không sao, tôi mua cho anh, đây là phúc lợi của anh ở công ty. Cùng tôi đi ra ngoài đều là thượng tầng nhân vật… chúng ta phải giữ mặt cho công ty nha, đi thôi…”

Sau đó Hoàng Hải Sơn mang lấy tôi tiến vào cửa hàng. Linh Như cùng Nhật Hạ cho tôi chọn lựa, cuối cùng tôi chọn một bộ quần áo hơn 10 triệu.

“Ừm anh mặc lên thật hợp” Hoàng Hải Sơn gật gật đầu nói, lúc này tôi nhìn mình trong gương thật không thể tin được mình mặc đồ tây cao quý cũng rất có hình.

“Ba ba rất đẹp trai…” Nhật Hạ lúc này cũng vây quanh tôi xoay vòng vòng nói, đồng thời cho tôi sắp xếp quần áo.

“Trước kia ba quá xấu…” tôi lúc này cười đối với Nhật Hạ nói.

“Trong mắt Nhật Hạ ba ba là đẹp trai nhất…” Nhật Hạ đứng trước mặt tôi, trong mắt mang lấy một tia ôn nhu.

“Chú thì sao này?” Lúc này Hoàng Hải Sơn hướng về Nhật Hạ hỏi.

“Chú cũng thật đẹp trai…” Nhật Hạ cũng cười đối với hắn trả lời.

“Tôi một mực muốn nhận Nhật Hạ làm con gái nuôi, không biết Nhật Hạ có cùng anh nói chưa, Đại Phong ý của anh như nào…” Hoàng Hải Sơn thở dài thở ra một hơi nói, nhìn Nhật Hạ trong mắt hắn mang lấy một tia yêu thương.

“Cái này… tùy theo ý nguyện của con…” Tôi lúng túng khó xử cười một chút, theo sau hướng bên ngoài đi đến.

“Chú có thể kêu cháu là con gái hoặc con gái nuôi nhưng cháu chỉ có thể gọi chú là chú…” Nhật Hạ lúc này mang lấy một chút xin lỗi cùng Hoàng Hải Sơn nói, có lẽ hắn cho tôi công việc cùng quần áo làm Nhật Hạ đối với hắn thân cận không ít, nhưng vẫn như cũ không muốn kêu Hoàng Hải Sơn là ba ba.

“Chú đã biết, ba ba là dành riêng cho Đại Phong, chú cũng không có khả năng dành…” Hoàng Hải Sơn ngược lại không quan tâm cười ha ha một tiếng nói, Nhật Hạ không có trả lời chính là ôm cánh tay của tôi hướng về tôi cười, hai má mang lấy một tia đỏ bừng. Nhật Hạ giống như người yêu ôm lấy cánh tay tôi, con vóc dáng so với tôi cao hơn, cùng con đứng chung chính xác là đối lập hoàn toàn. Nhưng nhìn đến tuổi của chúng tôi người ta đều cho rằng chúng tôi là cha và con gái chứ không giống người yêu.

Nghĩ vậy trong lòng tôi không khỏi thở dài, nếu chúng tôi cùng một tuổi có một người vợ xinh đẹp như Nhật Hạ cũng không tệ, Nhật Hạ vốn là một cực phẩm mỹ nữ, lại đảm đang mọi việc.

“Đúng rồi, kế tiếp chúng ta đi nơi nào?” Sau khi lên xe tôi hỏi Hoàng Hải Sơn.

Kế tiếp chúng tôi đi đến công trường, phải nói sản nghiệp của Hoàng Hải Sơn thật lớn, hắn mang tôi đi gặp một số quản lý công trình, tôi đều thêm số ĐT bọn hắn. Ở trong lòng tôi đối với Sơn thật kính nể, hắn chính xác là đang bồi dưỡng tôi.

“Đi về nhà tôi đi.” Đang đi dạo công trường về sau lúc này thời gian đã 6h rồi.

“Hoan hô” Nghe được về nhà Linh Như không khỏi vỗ tay, hôm nay đi dạo một ngày nàng đã mệt chết rồi, vốn tưởng hôm nay được đi chơi ai ngờ đi dạo một vòng công trường làm nàng chán chết. Nhật Hạ ngược lại không sao cả, cả ngày con đều vãn cánh tay của tôi cùng tôi đi dạo chơi. Thậm chí người khác còn cho rằng Nhật Hạ là tôi bao nuôi tiểu tam, dù sao tôi mặc đồ tương đối quý làm tôi trẻ lại không ít, Nhật Hạ lớn lên cũng không giống vị thành niên cùng tôi thân mật như vậy ở công trường thật làm cho mọi người nhìn tôi với ánh mắt khác thường.

Vốn dĩ tôi cùng Nhật Hạ khuôn mặt cũng không giống, ai nhìn cũng không đoán được chúng tôi là cha con. Nhưng Nhật Hạ không quan tâm người khác ánh mắt, vãn cánh tay của tôi thật chặt.

“Cái này…” Lúc này nghe được Hoàng Hải Sơn kêu tôi đi nhà hắn tôi có một chút do dự, nói thật bình thường tôi không quá yêu thích giao tiếp, bởi vì loại này dối trá giao tiếp cảm giác mệt chết, tôi tình nguyện trở về nhà ăn bữa cơm rau dưa, ngủ ở giường mộc mạc. Nhưng nhìn đến Nhật Hạ, tôi cần phải kiếm thật nhiều tiền hơn cho nên vẫn là gật đầu, sau đấy theo địa chỉ hắn đưa lái đi.

Đến nhà Sơn tôi vẫn là chấn kinh rồi, biệt thự là xa hoa nhất trong khu. Ngoài biệt thự còn có vườn hoa, rừng cây, bể bơi… ước chừng phải 1000m2. Nhìn căn biệt thự này trong lòng tôi thật cảm khái, tôi cả đời này cũng không có khả năng mua được.

Tiến vào bên trong vàng son lộng lẫy, trần nhà đèn thủy tinh lấp lánh, bức tường khảm nạm bích họa, đá cẩm thạch… thật không dám tưởng tượng độ xa hoa của nó. Lúc này trong biệt thự còn có mấy người làm mặc trang phục màu trắng.

“Con đói chết rồi…” Linh Như ngồi trên ghế sofa, bỏ dép lê chân trần khoát lên phía trước cao cấp bàn trà, không thèm chú ý hình tượng. Mà Nhật Hạ không phải lần thứ nhất đến nơi này cho nên cũng thật tùy ý. Người giúp việc bưng lên trà cùng hoa quả còn Hoàng Hải Sơn thì lên lầu thay đồ, chỉ chốc lát đổi một bộ quần áo ở nhà.

“Hôm nay cho anh làm quen với xe với gặp một chút người quản lý, đừng cấp bách chậm rãi sẽ quen thôi, chỉ cần anh cố gắng tôi tin không bao lâu anh sẽ làm vô cùng tốt.” Sơn ngồi ở trên sofa rót cho tôi một chén trà nói.

“Đến, chúng ta cùng nhau ăn cơm, đêm nay anh phải cùng tôi uống một chút, lần trước anh không đến tôi không có ai uống cùng.” Sơn dẫn tôi vào nhà ăn, căn phòng này có thể to bằng toàn bộ phòng ở nhà tôi rồi.

Ở trên bàn ăn hắn kiên trì mời tôi không thể không uống. Dựa theo hắn nói về sau công tác phải thường xuyên uống rượu giao tiếp, điều này tôi có thể hiểu được, bàn rượu là nơi nói chuyện tốt nhất.

Sơn lấy ra một chai Brandy, vừa nhìn liền biết giá trị xa xỉ, Hoàng Hải Sơn hi hi ha ha nói còn tôi chủ yếu nghe, có lẽ tôi lần thứ nhất uống rượu này nên một chút liền say, tôi bình thường cũng có uống rượu nhưng vẫn là lần thứ nhất uống say như vậy. Tôi chỉ nhớ mơ mơ màng màng bị Nhật Hạ đỡ đến một cái phòng, nằm ở trên một cái giường thoải mái. Có người cho tôi cởi đồ, tôi mơ màng mở to mắt nhìn thấy Nhật Hạ gương mặt xinh đẹp cùng với dịu dàng ánh mắt.

Tôi không biết ngủ bao lâu cuối cùng tỉnh lại, mở to mắt theo sau quơ quơ đầu nhìn cái phòng xa lạ sau đó mới nhớ đến tôi cùng Hải Sơn uống rượu, như thế nào lại nằm ở đây?

Tôi lúc này bụng nhỏ vô cùng trướng muốn đi toilet. Tôi xuống giường nhẹ nhàng mở ra cửa phòng đỡ lấy bức tường đi ra cửa. Vừa ra cửa liền thấy xa hoa lan can, có lẽ là ở trên lầu, tôi đang ở trong nhà Hải Sơn sao? Lúc này bên ngoài đen nhánh, Nhật Hạ đâu này? Con đang ngủ ở nơi nào? Trong biệt thự gian phòng rất nhiều có lẽ con đang ngủ ở một phòng khác. Tôi cũng không biết phòng vệ sinh ở đâu, khi tôi không nhịn được thì nhìn thấy ở phía trước không xa có một tia ánh sáng, nơi đó là toilet sao? Bình thường buổi tối toilet thường để đèn để người ta dễ tìm vị trí.

Tôi mơ màng đi đến, nhưng càng tới gần tôi dường như nghe được âm thanh khác thường, tôi lúc này đầu choáng váng, giống như là tiếng ân ái…

“Ba ba ba…” Tiếng thân thể va chạm phát ra, còn có một âm thanh rên rỉ dễ nghe của phụ nữ.

Bạn đang đọc truyện Nhà có con gái mới lớn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nha-co-con-gai-moi-lon/

Tôi liếc mắt nhìn khe cửa phát hiện bên trong chính là nhà vệ sinh, lúc này trong nhà vệ sinh đang mở đèn. Như vậy âm thanh nam nữ ân ái từ đâu truyền đến? Tôi lúc này nhìn bên cạnh cửa phòng toilet thấy bên cạnh còn có một cái cửa phòng, tôi mơ màng đỡ lấy bức tường đi tới, lỗ tai dán lên phía trên cánh cửa kết quả lập tức nghe được bên trong tiếng thân thể va chạm còn có tiếng thở gấp ồ ồ của một người đàn ông cùng với một người phụ nữ đang rên rỉ. Mà người phụ nữ này rên rỉ rất êm tai, chẳng qua cửa phòng đang đóng, cách âm cũng không tệ cho nên tôi nghe không được rõ lắm.

Lúc này hô hấp của tôi cũng dồn dập dù sao chính mình rất lâu cũng chưa từng chạm qua phụ nữ. Nhưng rất nhanh tôi đã bị cơn buồn tiểu làm thanh tỉnh cho nên bất chấp tiếp tục nghe chân tường mà đỡ lấy bức tường đi đến bồn cầu. Cuối cùng cũng tiểu xong, sát vách gian phòng bên trong tiếng giao hợp cũng đã ngừng lại, tôi lại lần nữa đi đến trước cửa phòng kia chỉ nghe bên trong có hai tiếng thở hỗn loạn, hình như còn có tiếng nói chuyện nhưng tôi không thể nghe rõ được. Tôi trở lại phòng nghỉ của mình, nằm tại trên giường lần nữa nặng nề ngủ…

Mãi cho đến buổi sáng hôm sau tôi mới bị Nhật Hạ đánh thức. Chờ tôi sau khi ra khỏi phòng Nhật Hạ dẫn tôi đi đến toilet rửa mặt, Nhật Hạ cũng thường xuyên đến nhà Linh Như chơi cho nên đối với cái phòng này rất quen thuộc. Khi tôi đánh răng rửa mặt xong thấy Hải Sơn đang xem máy tính bảng vừa ăn sáng, người thành công thật không giống người thường, tôi hiện tại đầu còn có chút choáng váng.

“Đại Phong, còn tốt đó chứ? Ha ha ha…” nhìn tôi xuống lầu Hải Sơn buông xuống máy tính bảng hướng về tôi cười nói.

“Thật làm cho anh chê cười…” Tôi lúc này chỉ có thể cười khổ lắc lắc đầu nói.

“Không sao, rượu loại này lần thứ nhất sẽ như vậy, chủ yếu do anh chưa quen, uống vài lần sẽ quen thôi…”

Bữa sáng chính là sandwich, chân giò hun khói, trứng ốp lết cùng sữa bò. Đây là bữa sáng của người có tiền, tuy rằng tôi ăn không quen nhưng vẫn cố nhịn nuốt vào.

“Một hồi anh đến địa chỉ này làm việc đi, sẽ có người hướng dẫn anh, chỉ dạy cho anh một chút việc.” Hải Sơn vừa ăn vừa nhìn tôi nói.

Lúc ăn bữa sáng tôi nhớ đến tối hôm qua nghe được tiếng giao hợp, ở căn nhà này trừ tôi ra có vẻ giống như chỉ có Hoàng Hải Sơn là đàn ông, người giúp việc đều là nữ. Nói như vậy người tối qua chính là Hải Sơn, còn nữ nhân là ai? Lúc này tôi nhìn những người giúp việc trong nhà trừ bỏ một người lớn tuổi vài người khác đều trẻ tuổi, chừng khoảng 20 tuổi, hơn nữa tuy rằng không quá xuất sắc nhưng cũng coi như là xinh đẹp. Hoàng Hải Sơn dù sao cũng là đàn ông độc thân nên có một người nữ nhân cũng là bình thường, hơn nữa người ta có tiền, có tiền có thể mua được bất cứ vật gì.

Nếu như tôi có tiền tôi cũng muốn tìm một người phụ nữ phát tiết một chút. Kẻ có tiền chính là như vậy cho nên bây giờ tôi cũng không quá để ý, đều là đàn ông độc thân cho nên tôi có thể lý giải hắn.

Bởi vì tôi chưa hoàn toàn tỉnh rượu cho nên Hải Sơn tự lái xe, trước tiên đưa Nhật Hạ về nhà. Vốn dĩ Hải Sơn muốn Linh Như mang lấy Nhật Hạ đi chơi nhưng Nhật Hạ nói phải về nhà ôn tập còn muốn giặt quần áo, dọn dẹp nhà các loại… cho nên chúng tôi chỉ có thể đưa con về nhà. Nhật Hạ sau khi lên lầu, Hoàng Hải Sơn nhìn theo bóng lưng con thở dài.

“Nhật Hạ thật hiểu chuyện, nếu như con gái tôi được như con bé một nửa thì tốt…” Hoàng Hải Sơn cảm khái nói.

“Con nhà nghèo sớm trưởng thành…” Tôi lúc này chỉ thể nói ra một câu như vậy. Cho tới bây giờ Hải Sơn cùng Linh Như cũng không biết chúng tôi không phải là cha con ruột, bí mật này tôi ngăn cấm Nhật Hạ nói ra, bởi vì bí mật khó giữ nếu nhiều người biết. Bởi vì một người đàn ông trung niên sống cùng một thiếu nữ còn không phải là cha con ruột bảo không truyền ra tin đồn gì cũng khó, đồng thời cũng có khả năng đối với Nhật Hạ tạo thành khốn nhiễu.

Hải Sơn dừng xe ở một tòa nhà cao tầng, toàn bộ các tầng đều thuộc công ty của hắn.

“Anh ngồi đi” tiến vào phòng làm việc, hắn để tôi ngồi ở trên sofa, lúc này tôi còn đang ngáp, rượu tác dụng vẫn chưa tan.

“Thùng thùng thùng…”

Bên ngoài cửa phòng làm việc vang lên tiếng gõ cửa.

“Vào đi.” Hải Sơn ngồi ở trên ghế nói.

“Ca” lúc này cửa phòng làm việc mở ra theo sau bước vào một người phụ nữ mặc đồ chức nghiệp, trong tay cầm lấy văn kiện, tóc thắt bím đuôi ngựa, chân mang một đôi giày cao gót màu đen. Trang điểm mặc dù có chút thành thục nhưng trên mặt lại có vẻ non nớt, trước ngực phình phình, này quả thật chính là mặt trẻ vú to. Nhưng nhìn biểu cảm cùng khí chất của người này nhất định 25 tuổi trở lên.

“Hoàng tổng…” người phụ nữ này đi đến trước bàn làm việc khom lưng ân cần hành lễ.

“Người này là tổng giám đốc công ty của chúng ta. Bình thường tôi ở bên ngoài đều là cô ấy giúp tôi xử lý toàn bộ công ty, là trợ thủ đắc lực của tôi. Có thể nói có cô ấy tôi mới sẽ thoải mái như thế này.” Hoàng Hải Sơn hướng về tôi giới thiệu.

“Người này là ông bạn già của tôi, ở công ty không cần nói ra quan hệ của tôi với ảnh, thời gian này cô hướng dẫn cho ảnh làm quen một chút công ty…” Hải Sơn đối với mặt trẻ vú to nói nói.

“Tốt…” Tôi gật gật đầu theo sau đứng dậy.

“Xin chào, tôi là Vân Trang, lần trước ở công trường tôi đã gặp qua anh” Người phụ nữ này đi đến trước mặt tôi vươn tay giới thiệu.

“Tôi gọi Đại Phong” Vân Trang mỉm cười cùng tôi bắt tay.

“Hiện tại mang anh ấy đi phòng nhân sự trước cho anh ấy kiêm chức vụ trợ lý chủ tịch kiêm lái xe đi, tiền lương cấp bậc giám đốc cao cấp.” Hải Sơn hướng về Vân Trang phân phó, thật có một loại khí chất ông chủ lớn.

“Vâng…” Nghe Hải Sơn lời nói Vân Trang trong mắt lóe lên một tia khiếp sợ, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.

Vân Trang mang tôi đến phòng nhân sự làm thủ tục, lúc điền bằng cấp tôi hai má ửng đỏ điền vào “Cấp 2” bằng cấp, kết quả HR đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Dù sao giám đốc cấp cao tháng lương hơn 40 triệu nhưng tôi tướng mạo xấu xí, nói chuyện đều là ấp a ấp úng… Tuy nhiên bọn họ cũng không nói gì thêm chỉ là khi tôi đi ra văn phòng nghe được bên trong HR bắt đầu châu đầu ghé tai.

“Không làm đi, tụ tập làm cái gì? Không muốn làm rồi hả?” Chính là Vân Trang quay đầu thấy trực tiếp mở ra cửa phòng làm việc lập tức khiển trách một tiếng, bên trong lập tức im phăng phắc.

“Viên chức nhỏ không hiểu quy định, anh đừng trách…” Vân Trang hướng về tôi cười nói, trong mắt mang lấy một tia xin lỗi.

“Không sao, tôi quen rồi…” Tôi cười hồi đáp, trong lòng hơi có chút khổ sở. Nhưng để tôi ngoài ý muốn chính là tuy còn trẻ nhưng Vân Trang khí tràng vừa nãy đều làm cho tôi sợ hãi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...