Nhã Uyên

Chương 6



Phần 6

Thình lình, hắn kéo nàng đứng lên, quay người nàng lại, đè nàng úp lên mặt bàn. Thật đau lòng khi thấy hắn đối xử với nàng như một công cụ tình dục, nhưng tôi chẳng thấy nàng có chút phản kháng gì. Ngược lại, tôi thấy nàng liếc nhìn về sau, như thể đang nóng lòng chờ đợi hắn xâm chiếm nàng. Nàng khẽ liếm môi, rồi cắn nhẹ môi dưới trong khi cặp mắt mơ màng, sâu thẳm nhìn con cặc hắn đầy thèm muốn.

Hắn đứng hơi nghiêng sang một bên như thể để tôi có thể thấy rõ khe lồn nàng khẽ mở ra, ướt đẫm. Tôi nghĩ hắn đang cố tình trêu tức tôi. Nhưng tôi không quan tâm, giờ đây con cặc tôi cũng cứng trở lại, chờ đợi.

Lần này, hắn không một chút nhẹ nhàng nào, bước ngay đến phía sau bờ mông căng mọng, tống toàn bộ con cặc to đùng dài ngoằng vào lồn này trong một nhát. Nhã Uyên oằn mình, nấc lên, đầu gối run lẩy bẩy trước cú thúc đầy bấc ngờ. Có lẻ nàng thốn và đau không ít. Nếu không có cái bàn chặn lại, có lẽ nàng đã lao về phía trước. Nắm hay tay nàng kéo ghịt về sau làm điểm tựa. Hắn dùng con cặc như thể một cái máy khoan, không ngừng cong phá lồn nàng. Người nàng cong lên, tóc nàng bay lõa xõa che kín cả khuôn mặt.

Thỉnh thoảng, không mặt nàng lộ ra, tôi nhận rõ nét mặt nhăn nhó như thể là đau lắm. Nàng cố quay về sau há hốc mồm như muốn nói gì đó, cuối cùng, nàng cũng thốt lên đứt quãng:

– “Á, .. anh .. chờ .. chút .. để .. em …”

Hắn mặc kệ nàng cầu khẩn, tăng tốc thục liên tiếp như máy khoan mặc kệ nàng vùng vẫy cố thoát. Tôi cảm thấy thật tội cho nàng, nhưng cũng cảm thấy hả hê như thể nỗi đau khi thấy nàng ngậm cặc hắn được xoa dịu.

– “Em thích cặc bự này không, cưng? ” Tôi nghe hắn hỏi nàng. “Cặc bự đụ sướng lắm phải không? Sau hôm nay em sẽ cầu xin nó đụ em tiếp đó. Ha ha ha”

Mỗi lần hắn kéo ra, tôi thấy dường như hắn lôi cả lớp da trong lồn nàng ra ngoài, ngay cả hột le của nàng giờ cũng lòi ra, mỗi lần hắn tống vào, hay hòn dái dập mạnh vào đó không thương tiếc. Con cặc và hai hòn dái hắn giờ đây bóng lưỡng nước lồn nàng. Lồn nàng ướt đẩm, trơn láng, mặt trong hai đùi cũng ướt mem. Không biết từ lúc nàng, nàng đã thôi không vùng vẫy, tôi thấy nàng, như nhón chân lên, cong mông như để hắn dễ dàng đụ nàng hơn. Tay nàng không còn bị hắn nắm nữa, đã chóng xuống bàn làm điểm tựa, đẩy ngược mông về sau phối hợp từng cú nắc của hắn. Tôi không nhận ra người vợ ngây thơ của tôi nữa, trước mắt tôi là là một cô gái biết nuốt tinh trùng rồi dạng chân ra hết cở để có thể đón nhận càng nhiều con cặc ấy càng tốt. Người vợ trước đây mà tôi từng biết dường như chẳng có đòi hỏi gì về tình dục. Còn đây, Nhã Uyên trước mặt tôi, giống như không biết thõa mãn, man dại và cực kỳ sung mãn. Tôi khó khăn lắm mới có thể khẳng định nàng chính là vợ tôi, chứ không phải là một diễn viên phim sex nào đó.

Thình lình hắn ghịt mông nàng, gồng cứng mông tống cặc vào tận gốc. Hai chân Nhã Uyên rung lên giãy bần bật, tay đập liên tục xuống mặt bàn. Rồi nàng nhón chân cong lưng lên, đầu ngã lên trời thét lớn. Người liên tiếp co giật. Lồn nàng bắn nước ra như đái, văng tung tóe xuống sàn. Hắn cũng gầm lên, tay bấu chặt mông nàng thành dấu. Trong khi hắn bơm tinh trùng đầy ắp lồn nàng, tôi cũng xuất ra đầy tấm khăn giấy. Đầu óc tôi quay cuồng, mắt hoa lên, khi nhìn từng dòng tinh trào ra từ miệng lồn đang lấm kín bời cặc hắn, chảy dọc theo hai đùi đang run rẩy của nàng xuống đất. Tôi không hiểu sao hắn có nhiều tin đến thế. Tôi xuất xong, mà hắn vẫn còn giật giật người như cố trút hết tinh trùng trong dái vào trong nàng.

Nhã Uyên đổ sập xuống bàn, rên rỉ. Mông nàng thỉnh thoảng lại giật giật, ngoáy ngoáy, nhưng đang cố vắt hết tinh trùng của hắn, thoa đều con cặc hắn với dâm thủy của hai người. Mắt nàng nhắm nghiền, mặt dãn thoải mái. Thở hắt ra đầy thỏa mãn. Nàng khẽ rên nhẹ hắn từ từ rút cặc ra khỏi lồn nàng. Khe lồn nàng khép lại, ép một dòng tinh trào ra, rơi vãi xuống sàn.

Tôi ngồi đó nhìn hắn mặt đồ lại rời đi. Trước khi đi hắn còn cuối xuống hôn nàng, thì thầm gì đó. Nhã Uyên vẫn nằm im trên mặt bàn. Thỉnh thoảng hai chân nàng giật giật, mông thắt lại. Cứ mỗi lần như vậy, từ lồn nàng một ít tinh tuôn ra.

Hồi lâu sau nàng mới ngồi dậy. Nặng nề lê từng bước vào phòng ngủ, tắm rửa. Tôi thấy nàng ngồi sụp trong bồn tắm khóc thật lâu. Rồi nàng cố kỳ cọ khắp thân thể mình như muốn gột rửa đi tất cả những gì đã xảy ra. Sau đó, nàng mặc lại đồ, lấy kẹp giấy kẹp lại chỗ nút áo đã đứt, lặng lẽ rời khỏi chỗ đó.

Tôi đón nàng ở nhà. Quỳ xuống kể nàng nghe về việc cá cược với hắn. Có điều, tôi không đề cập đến việc theo dõi mọi chuyện qua camera. Nàng giam mình cả đêm trong phòng, khóa trái cửa lại để mặc tôi quỳ bên ngoài cửa giải thích van xin. Sáng hôm sau, nàng bước ra với một chiếc valy và tờ đơn ly hôn. Nàng nói, những gì xảy ra, đã giúp tôi qua cơn khó khăn, coi như nàng đã trả hết ân tình cho tôi. Giữa tôi và nàng giờ không còn dính dáng gì đến nhau. Mọi chuyện đều do lỗi của tôi. Vì thế, tôi hãy ký tờ đơn để giải thoát cho nàng. Việc của hắn và tôi từ lúc đó trở đi không còn dính dáng gì đến nàng nữa. Tôi cố năn nỉ nàng ở lại, tôi sẽ bỏ tất cả để đưa nàng đi nơi khác, làm lại từ đầu. Nhưng nàng cương quyết: “Tôi yêu anh vì tưởng rằng anh là cây tùng cây bách có thể chở che cho đời tôi. Nhưng xin lỗi anh chỉ là một thằng hèn bán vợ!”.

Tôi bặt tin của nàng từ đó. Hết tuần đó, cái laptop bỗng dưng bốc cháy. Tôi cố tìm nàng nhưng không có tăm hơi gì. Thời gian sau mới thấy báo đưa tin “Người đẹp Nhã Uyên ly dị chồng đại gia giờ sống ra sao?”. Thỉnh thoảng thấy nàng chụp ảnh cho một vài tạp chí thời trang. Hay có lần chụp với con trai hắn trong một căn phòng làm việc của tổng công ty. Vẫn nụ cười rạng rỡ. Ánh mắt nên thơ mơ mộng. Ở nàng vẫn toát lên vẽ đoan trang nền nã như ngày nào.

Còn hắn, sau đó, từ từ rút lui khỏi quan trường. Có dịp còn nghe tin sang tận Pháp chửa bệnh. Rồi sự nghiệp của hắn cũng đến hồi lung lay. Đôi lần tôi muốn kiếm nàng, xem nàng có bị ảnh hưởng gì không. Nhưng chỉ dám đứng từ xa quan sát. Vẻ như những gì xảy ra cho hắn và gia đình hắn không ảnh hưởng gì đến nàng. Nàng giờ đây có phần tươi trẻ và tràn đầy sức sống hơn xưa. Còn tôi, cũng thu nhỏ việc kinh doanh. Chỉ ráng kiếm sống qua ngày… thỉnh thoảng nhớ lại quãng trời đau thương cuồng dại ấy.

— Hết —
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyen3x.xyz, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...