Nhật ký loạn luân
Chương 54
– Ba mệt hông… đụ con cái nữa nổi hông, Vân hỏi.
– Nổi chứ… Ông ta hôn lên tóc con gái.
– Vậy ba đi nữa đi, con đi rửa rồi làm cho ba ly sâm… Ba xem clip mới của mẹ đi, Vân với tay lấy cái laptop… Con để ngay ngoài màn hình đó.
– Uh…
Vân rút cái đầm dài mặc vào mà không có nội y, Vân bước ra ngoài với đôi dép hình con chó rất to và rất đẹp. Ông già đi vào toilet rửa ráy, Vân đi thẳng xuống nhà dưới rồi mở cửa phòng Nam bước vào.
– Ổng đi đái rồi hả, Vân cười với hai thằng tôi rồi nhìn vào màn hình.
– Uh… Chị đi nấu cho ba ly sâm hả.
– Uh… Tao kêu bà bếp nấu rồi… Phải đến chục phút mới có lận.
Cũng vừa lúc ba Vân bước ra, ông ta dùng cái khăn quấn quanh bụng rồi lại cái máy vi tính mở ra. Nam nhìn chị nó rồi nói.
– Clip gì vậy.
– Bà già mình chứ ai… Thằng kép cũ của tao đó, bả với nó thôi nhau rồi, tự nhiên hôm bữa bả gọi cho nó, chắc ngứa lồn quá… Đúng lúc nó đang ngồi nhậu với mấy thằng rửa xe ở trọ gần chỗ nó. Vậy là bốn thằng kéo nhau đi về nhà nó, đặt cái máy quay rồi gọi bả đến, mới đầu bả không chịu chắc vì chê tụi này con nít và dơ bẩn, nhưng nó thuyết phục sao bả cho luôn… Nó đưa clip cho tao với một câu “Mẹ em nứng lồn đáo để”.
Ba Nam đã mở clip lên xem, máy quay được bật lên khi cả năm người bước vào trận, bà già với cơ thể săn chắc chỉ còn bộ đồ lót trong khi bốn thằng con trai chỉ còn cái quần sịp. Chiếc laptop hơi nghiêng nên khó nhìn, Nam nói.
– Cho tụi em chơi chị nghen, nứng quá.
– Uh… chơi nhanh đi… Cho tụi mày ra khí đó, để tồn khó chịu… Chứ hôm nay tao là của ba rồi…
– Dạ…
Tôi và Nam lập tức nhét cu vào lồn Vân mà nắc lấy nắc để, cứ thằng này tức thì rút ra cho thằng kia đút vào, cái lồn trơn nhớt của Vân liên tục bị đâm thọc. Trong cái màn hình mờ mờ vì bị lệch sáng, thằng con trai choai choai chừng 14 – 15 đang hì hục đóng vào lồn bà già, trong khi 2 thằng kia bú hai vú và thằng kép cũ của Vân đang đâm cu vào miệng bà ta. Ngoài này con gái bà ta cũng đang bị 3 thằng hành hạ, đúng là mẹ nào con nấy mà.
– Ra đi, để tao còn xách lồn cho ông già mình đụ nữa, Vân cười.
– Ok… Tôi và Nam từng đứa phóng tinh vào lồn Vân…
– … Chị ta lau sơ rồi bước ra, chị ta ngoái đầu lại nói nhỏ… Mai tao đưa clip cho coi, bà già sung phải biết, tao mới cho thằng kép làm giống bả, nhột nhột mà thích… để hôm sau tao chỉ tụi mày thử.
Vân đi lấy nước cho cha, tôi rửa ráy rồi bước ra, trên màn hình Vân và cha nàng bắt đầu trận chiến thứ hai, trong cái màn hình vi tình những hình ảnh thác loạn vẫn diễn ra đều đều, tiếng rên rỉ ú ớ của người con gái bị cha loạn luân vang lên văng vẳng. Tôi không xem tiếp mà đi về… Em gái tôi, tôi yêu em gái tôi… Cô em gái bé bỏng vẫn ngày ngày “hả họng” đón cu tôi… Đối với tôi loạn luân không gì là xấu cả, bởi cái đích tình và dục thì không có bất cứ đối tác nào tuyệt đỉnh cho bắc đối tác người thân.
… Bạn đang đọc truyện Nhật ký loạn luân tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nhat-ky-loan-luan-full/
Mùa xuân về rộn ràng bên cửa sổ, mấy anh em tôi chuẩn bị bắt xe về. Ba tôi dù chỉ ba cha dượng nhưng ông thương chúng tôi lắm, ông bắt xe đò lên chuẩn bị đồ cho mấy anh em chúng tôi về. Chuyến xe khá đông đúc, bọn tôi đến 4 người với ba nữa là 5, không đủ ghế nhưng chỉ có một chuyến về ngang nhà nên cũng đành chịu vậy.
Cha mẹ Lan Phương cũng không quá khắt khe, nhất là khi tôi mở lời, ông bà vui vẻ cho cô con gái rượu theo ba anh em tôi về quê, với bản tính đàn bà mẹ Lan Phương cũng chỉ dặn dò những thứ vớ vẩn.
Tôi đưa Lan Phương đi thăm đồng ruộng, ở miền đông thì ruộng không nhiều, đa phần là những cánh đồng ngô, sắn dài tăm tắp, rồi đồng mía, vườn cây ăn trái, vườn điều… cả những vườn cao su thẳng tắp những hàng cây, những giọt mủ mà người đời gọi là giọt vàng lỏng chảy xuống, kinh tế quê tôi chủ yếu là như thế.
– Waaaaa… thích quá, Lan Phương reo lên, hai đứa tôi ra cánh đồng cỏ may, quê tôi có một cánh đồng cỏ may rộng đến mấy mẫu, nghe ba tôi nói của một gia đình, mà họ đã đi xa không ai làm, ngày xưa nó là ruộng lúa khi đất cằn cỗi cánh đồng chỉ mọc toàn cỏ may.
– Thích không… ngày xưa Hưng ra đây thả diều.
– Thích… Lan Phương chạy tung tăng vào đám cỏ, mùa này hoa nở nhiều, những mông hoa li ti chen giữa đám cỏ cao ngang gối cũng đua nhau nở hoa. Mùa này hoa điều và hoa xoài cũng bắt đầu nở, đàn ong mật bay vo ve khắp nơi.
Những bông hoa cỏ may cắm vào cái quần vải làm quần Lan Phương như một cái đệm làm bằng hoa cỏ may vậy. Cô nàng cười khúc khích, rồi lại chạy vào cho cỏ bám nhiều hơn, tôi đứng nhìn, lòng thấy nhẹ nhàng như mây. Tình yêu có thật là như thế, một thứ tình yêu sáng như gương không mang theo dục vọng, nó sáng đúng như cái bản chất của lứa tuổi chúng tôi.
Tôi rảo bước đến một bãi hoa màu tím tím, những cành cây bé xíu mềm mại nở ra những bông hoa li ti, tôi bước vào thì Lan Phương chạy ù tới, cô nàng đứng dạng háng che không cho tôi bước vào đám hoa.
– Hông được vào… cô nàng phùng má.
– Sao không được…
– Nó đẹp thế Hưng dẫm lên là nát hết.
Tôi cười, ở đây có đến cả chục đám như thế… Không thèm chấp tôi bước về phía đám cỏ chỉ, loài cò mọc thành dây dài bện lấy nhau rất êm chân, cạnh đám cỏ là cái gò mối mà lúc xưa chúng tôi hay chơi trò làm vua. Lan Phương nghịch ngợm chạy lại giành chỗ êm nhất rồi ngồi duỗi hai chân, tôi cười rồi bất chợt tôi nằm gối đầu lên chân Lan Phương.
– Á… Hưng làm gì thế.
– Thì Phương giành mất chỗ thì Hưng nằm đây.
– Người ta thấy là chết luôn đó, Phương nói tôi nhưng vẫn để im.
– Chân Phương mềm thật đó, tôi lắc lắc cái đầu.
– Á… nhột nè.
Ánh nắng dìu dịu cuối ngày. Mùa này khí trời thật mát mẻ, nắng vào giữa trưa cũng nhẹ hơn còn ánh nắng chiều thì đẹp vô cùng. Tôi nằm nhìn lên trời, Lan Phương cũng nhìn bâng quơ, hai tay chống ra sau nhìn ánh nắng soi vàng một góc trời, cô nàng cố tình làm ngơ cái việc tôi đang nằm trên đùi.
Đầu tôi quá gần cái khu vực thần tiên, nếu là em gái thì tôi đã hôn cho một cái. Bất chợt tôi nghĩ đến tình dục, Lan Phương có một cơ thể đầy đặn hơn em tôi dù hơi thấp một chút. Tôi xoay đầu, mặt úp vào cái tam giác vàng của cô bạn học.
– Í… Phương kêu lên rồi đẩy đầu tôi ra, mặt đỏ ửng.
Tôi ngồi dậy, ôm Lan Phương và hôn vào môi, cô nàng dùng dằng nhưng không quá mạnh, môi tôi vẫn cuốn lấy môi Lan Phương, Lan Phương như yếu đi hẳn, cô bé bị cuốn vào nụ hôn của tôi, lần đầu tiên tôi làm như thế với người con gái mà tôi yêu, một tình yêu trong sáng. Cài áo sơ mi cúc bấm nên khá dễ dàng cho tôi cởi ra, tôi cởi ba nút trên, kéo cái áo lót lệch xuống tôi ngậm lên vú Lan Phương.
– A… Hưng ơi, ba mà biết là đánh chết đó, Lan Phương run lên.
Rồi bất chợt tôi bỏ Lan Phương ra, cô nàng bối rối kéo lại cái áo ngực, cài lại mấy cái nút với vẻ mặt thẹn thùng. Tôi ôm chặt Lan Phương, tôi thấy có lỗi với cô nàng quá, thật khó để làm cái công việc mà tôi mê đến cả cuộc đời trên cơ thể người con gái này. Tôi có phải là người cao cả gì đâu, tôi có phải là người đủ sức vượt qua cám giỗ đâu, bằng chứng là tôi dễ dàng sa vào tình dục loạn luân với em gái. Vậy mà khi gần gũi người con gái này sao tôi khó thực hiện quá…
– Hưng xin lỗi nhé, tôi thì thầm.
– Uh… ba mà biết là đánh đòn đó.
– Uh… Tại Phương xinh quá.
– … Lan Phương lặng im.
Lan Phương mạnh dạn vòng tay ôm tôi, hai trái tim non thổn thức. Nói vậy chứ chúng tôi cũng gần lên lớp 10 rồi, cũng lớn rồi chứ. Tôi và Lan Phương đi về, một sự ngại ngùng ngăn cách hai chúng tôi, nói vậy thôi chứ sau sự việc này càng làm cho tình yêu chúng tôi thêm lớn hơn. Khi có tình dục chen vào thì tình yêu càng trở nên mạnh mẽ hơn, sâu đậm hơn vì con người khi đó đã gần gũi hơn.
Đêm giao thừa, tôi ngồi đàn, Lan Phương, bé Hương và cu Hùng cùng ngồi canh nồi bánh tét mẹ nấu. Cả ngày hôm nay chúng tôi phụ mẹ gói bánh tét, bánh ích, bánh ú… rồi mua trứng về kho tàu, măng ba phơi khô mẹ cũng đem xuống chuẩn bị kho với giò heo. Mùa này không còn tiếng pháo rền vang nữa, nhưng ở một vùng quê thì cái sự lệnh vua thua lệ làng vẫn có, những tiếng pháo lép bép đâu đó vẫn vang lên. Ba tôi là cựu bộ đội nên ông không bao giờ làm thế, quê chúng tôi tạo ra cái trào lưu đốt lửa đêm giao thừa, thì coi như thay cho tiếng pháo.
Ngọc qua chào tôi vào đúng cái dịp cuối cùng của năm cũ, tôi nhìn Ngọc, nó khác xưa nhiều quá. Ngọc là bạn học của tôi năm cấp 1, tôi và nó thân nhau lắm, cùng đi mò cua, bắt ốc, cùng đi đánh trận hay chơi trò giành ngôi minh chủ. Nó nhỏ nhắn nhưng lanh lợi, làn da bánh mật giúp nó thêm rắn rỏi… Nó ham học và học giỏi nhất lớp, rồi tôi đi học trên tỉnh, nó không có ba mẹ, nó ở với ngoại nên nó bỏ học để phụ ngoại nó. Tôi không gặp nó từ đó, nghe ba mẹ nói nó đi ở với một người dì đâu tận thành phố, lâu lâu nó lại gửi tiền về cho ngoại.
– Mày về khi nào đi, tôi hỏi.
– Tao cũng chưa biết, về thăm ngoại vài bữa rồi tính.
– Uh…
– Vậy còn mày, nó hỏi tôi.
– Tao cũng sau tết vài ngày thôi, nhà nước quy định chuẩn hết rồi, nghỉ tết đến mùng 5 – mùng 6 là phải vô học.
– Vậy ah… mà tao có đi học đâu mà tao biết. Nó cười buồn.
Gương mặt nó buồn buồn, mái tóc màu hạt dẻ phủ nhẹ lên gương mặt nó, gương mặt nó có vẻ phong trần. Nó vẫn nhỏ nhắn nhưng nó lớn hơn, trắng hơn và nó đẹp hơn, gương mặt nhỏ xíu năm xưa nay thành gương mặt trái xoan rất ưa nhìn. Một cái quần Jean da bò, một cái áo thun kín cổ nhưng vẫn không che được vẻ hấp dẫn đẫy đà của nó, tôi liếc nhìn nó, có lẽ nó đủ khôn để nhận ra điều đó.
– Mày làm gì nhìn tao dữ vậy.
– Có đâu… Tại ngày xưa mày xấu đui mà giờ mày xinh lắm, tôi cười.
– Xạo đi… mà con nhỏ lúc nãy ngồi là bồ mày trên thị xã về hả.
– Bồ gì má… bạn học thôi.
– Vậy mày có yêu tao hông… mà tao lớn hơn mày một tuổi đó… Nó cười, mày dạo này đẹp trai đó, nó hóm hỉnh.
– Lớn hơn 1 tuổi là lợi hại lắm hả, ngày xưa mà toàn bị tao đánh, tôi cười.
– Uh… ngày xưa mày toàn nhè tao mà đánh mỗi khi hai đứa chia phe đánh nhau.
– Ai biểu mày làm tướng bên kia làm chi.
– … Nó cười hiền, gương mặt nó xinh hơn hẳn.
Gió lạnh lạnh lùa qua tán lá rung rinh, nó lạnh lùng như chính gương mặt nó vậy, không có cái vẻ run rẩy xoa xoa như Lan Phương, nó bình thản với cái áo thun mỏng trong làn gió lạnh. Màn đêm thật im ắng, nồi bánh tét mẹ tôi nấu lửa vẫn bập bùng, cu Hùng đã bắt đầu ríu mắt đòi ngủ, Lan Phương và em tôi cũng vào nhà vì gió lạnh. Tôi và nó vẫn ngồi ở góc sân, tình bạn rất cứng rắn dù rằng tôi và nó là hai phái khác nhau.
– Tao lấy cho mày cái áo, tôi nói.
– Áo gì… Tao đâu có lạnh.
– Xạo đi, đàn bà con gái gió này mà không lạnh hả.
– Đàn bà thì sợ gì lạnh.
– … Tôi nhìn nó, nò nhún vai cười rồi hớp một ly trà đã lạnh vì gió… Mày dạo này làm gì, tôi hỏi.
– … Nó im lặng không nói.
Bầu trời gió vẫn thổi, cái sự không trả lời của nó làm không khí thêm buồn tẻ, ánh sao lấp lánh vì gió, cơn gió dù rất nhẹ nhưng rất lạnh. Tôi hớp một ly trà, quá lạnh, tôi đi về bếp thay nước cho trà nóng hơn. Nó uống một ngụm trà nóng tôi mới rót. Nó nhìn tôi vẽ mặt đăm chiêu.
– Tao làm gà… Một câu trả lời rất nhỏ nhưng rất lạnh.
– Là sao… mày đi buôn gà hả, tôi hỏi.
– Mày đúng là con nít đó Hưng ạ. Nó cười như khinh.
– Mày… Tôi làm vẽ bực bội.
Nó lại im lặng, nó nhìn về phía cửa nhà tôi, vẫn không một ai để ý gì đến chúng tôi, ba tôi đang trò chuyện với mấy ông bạn, mẹ đang lui cui dưới bếp làm cho xong công việc, Lan Phương và em tôi chui vô buồng vì gió lạnh. Nó nhìn tôi nói nho nhỏ.
– Là làm đĩ đó… mày nghe tới lần nào chưa, nó nói vẽ mặt lạnh lùng.
– … Tôi im lặng… tôi biết nó nói gì mà… Sao mày làm nghề đó, tôi hỏi nhỏ.
– Sao không được.
– Thì… thì tao thấy nhiều nghề mà.
– Nghề gì… một đứa con gái bỏ học khi chưa tới lớp 5, đi ở đợ… rồi bị… Nó khóc, nước mắt nó lăn dài trên má.
Không có khăn tay, tôi đưa tay gạt những giọt nước mắt của đứa bạn thuở thiếu thời, gương mặt nó lạnh ngắt, làn da không được mịn màn cho lắm. Nó cười cười, nó như lấy lại tinh thần rồi nó nói.
– Tao về ở với dì, dì tao còn trẻ nhưng mắc tiểu đường… mày biết bệnh đó không.
– Biết… bệnh đó không chữa được.
– Uh… cái đáng nói là bệnh đó còn làm cho người bệnh hết khả năng quan hệ vợ chồng… mày hiểu không.
– Tao học muộn, tao thừa am hiểu so với mấy đứa cùng lớp… mày đừng hỏi tao mấy câu như vậy nữa, tôi nhắc nó.
– Uh… Nhà dì tao buôn bán, dì tao bệnh mấy năm rồi nên dì nói ngoại cho tao về ở, mấy đứa con dì lớn hết rồi… Ah, dì là chị mẹ tao nghen, chứ không phải em… tao gọi bả bằng mẹ hai… Nó trầm tư… Khuya vầy mẹ mày có kêu vô ngủ không, nó hỏi.
– Không… ba mẹ tao rất tôn trọng con, mày cứ ngồi chơi tới sáng cũng được… Mày cứ nói đi, tao với mày là bạn mà, với lại nhà tao không ai ra đây đâu… mày bạn tao thì tao tiếp.
– Uh… Có ba mẹ vậy cũng thích thật… Uh… Nó lại trầm ngâm… Bả bệnh vài năm rồi, tao học hết lớp 4 thì ở nhà với ngoại được mấy tháng… Bả về nói ngoại cho tao lên phụ bả… Tao không muốn nhưng ngoại hay bệnh nên tao đi phụ bả để có tiền gửi ngoại uống thuốc.
– Ủa… dì mày không gửi hay sao.
– Không… bả nói con bả đi học, bả mang bệnh nên không có gửi cho ngoại đồng nào cả… Tao về ở được đâu 3 tháng, hai vợ chồng bả thương tao lắm… Nhưng bữa đó bả lên bệnh viện, ông về nhà… Tao đang nhặt rau tự nhiên ổng ôm tao… rồi ổng kể một hồi… Tao chả biết chuyện gì cả… rồi ổng bế tao vô giường… Nó lại im lặng.
– Rồi mày có nói với bả không.
– Không… Mà từ hôm đó ổng thương tao lắm… Ông lấy cái khăn trắng dính máu của tao dấu trong cái thùng, cứ mỗi lần làm tình với tao là ổng lôi ra coi… Ổng hơn 50t mà sung lắm. Quán dì tao là Ki ốt trong chợ, cách nhà chừng 3km, chiều nào Ổng cũng chở đồ với tiền về trước, bả bán hàng tiếp rồi đóng cửa về sau… Ổng dặn tao rồi nên chiều nào tao cũng nấu ăn sớm, tắm rửa sạch sẽ rồi lên lầu nằm đợi… Ổng về tự mở cổng vào, ổng để đồ, tiền vào phòng rồi lên lầu đè tao ra làm liền… Nó kể một hồi như muốn trút hết những gì nó giấu bấy lâu.
– Mày có thích không.
– Tao không biết nữa, chỉ là ổng thương tao, lén cho tao tiền, cho tao thêm đồ ăn nên tao cũng hài lòng… Mà nói bị ổng hiếp cũng hơi quá, tại mỗi lần ổng làm tao cũng không nhớ rõ cảm giác sao nữa, chỉ đại loại bình thường hay hơn như thế… Chỉ có thứ 7 và Cn là ổng không làm vì ngày đó đám anh chị tao được nghỉ học về chơi… Còn từ từ 2 đến thứ sáu là hầu như ngày nào cũng vậy… Ông khôn lắm, đường từ cổng vào nhà khá xa nên ổng làm tao trên lầu, trên đó rất dễ quan sát… Cửa sổ lại là loại cửa xếp có rèm che nên rất an toàn… Mà vui lắm, tao chuẩn bị sẵn xô nước, lở bả về thì lau cầu thang hay lau sân thượng, ổng nhanh chân chạy xuống dưới hoặc vờ lên sân thượng tập thể dục… Nó cười như khinh đời.
– Ổng làm mày lâu không… bả phát hiện không… mà ổng không sợ mày có bầu hả, tôi hỏi.
– Sao mà có được… Sau khi làm tao được vài lần ổng lén bả đi thiến rồi… Mà ổng làm tao được đâu hai năm thì tao dậy thì nhanh nên tao lớn quá, đám con trai cứ tới chơi làm ổng ghen mày… Ổng hay đánh tao vì ổng cấm không cho giao du với bọn đó nhưng tụi nó tới chơi lúc dì tao đã về nên ổng không dám làm gì, mà dì tao cũng ủng hộ chuyện bạn trai… mà có lẽ bà đánh được mùi vì tao lớn và có vẻ đầy đặn quá mà, bả bị vậy ổng bả đâu có ăn ngủ gì được… Có lúc đang làm ổng cũng đánh tao nữa… Tao chịu vậy đâu 1 năm nữa thì tao nói với bả, tưởng bả bênh tao ai ngờ bả đánh tao một trận no đòn… Bả đuổi ra khỏi nhà lúc giữa khuya mà không có một ngàn nào hết… Nó im một lúc rồi kể tiếp.
Tao lang thang tới công viên, đang định ngủ thì có ông nào hỏi bị sao, tao nói bị dì đánh đuổi đi giờ muốn về ngoại mà không có tiền, ông nói đưa tao về nhà ngủ mai bắt xe cho tao về ngoại… Ông đưa tao vô nhà nghỉ… Tao nhớ lần đó mãi… Ông đè tao xuống làm tình, tao đâu biết kêu ai nên nằm im… Tưởng xong rồi thôi, ai dè cứ xuống một chút ổng lại leo lên… Từ đó đến sáng 4 – 5 tiếng ổng không cho tao nghĩ… Nó cười nhạt rồi rụt cổ ra vẻ sợ hãi.
– … Tôi ngồi im nghe… Nó có lẽ chưa bao giờ nói với ai nên nó nói như một người đang say rượu.
– Rồi ổng chở ra công viên, ông nói đứng đó ổng mua đồ ăn lại… Tao chờ đến trưa mà ổng cũng mất tăm… Tao lang thang nhịn đói… Đến tối tao gặp một thằng choai choai hỏi tao có đi với nó không… Tao nói tao đói lắm không đi đâu được nữa… Nó chở tao đi ăn… Tao trả công cho nó bằng một đêm làm tình… Nó khoái hay sao mà nó đưa tao về phòng nó, Được chừng một tuần thì nó đưa tao đi gặp một ông già, chắc là nó bán tao vì tao thấy ổng đưa cho nó tiền… Ông đưa tao vô nhà nghỉ làm đêm đó, sáng ổng chở tao đến một quán cafe giao cho bà chủ… Tao làm đĩ cho tới giờ… Nó lại cười cho cái sự đời rong ruổi.
Tôi cũng không biết nói gì chỉ ngồi im… gương mặt lạnh như tiền của nó đã dịu đi rồi lại căng lên đầy trách móc, đầy buồn bã nhưng cũng đầy cứng rắn.
– Tao đẹp mà trẻ nhất quán nên mấy chú mấy bác rất thích, tao hay diện mấy bộ quần áo học sinh của Nhật làm mấy chú khoái lắm… Đầu hói, bụng bự… Đưa tao đi Hạ Long, Đà Lạt… Già bằng cha bằng ông tao mà cứ chui dưới đít tao… nghĩ cũng hài… Nó cười… Nó lại kể… Toàn tai to mặt lớn mà có những thú vui lạ lùng, bắt tao mặc đồ học sinh, gọi Tao bằng Lan, bằng Huệ… Không biết thèm con gái hay cháu gái gì đó mà không được nên bắt tao làm theo, gọi tên nó rồi thậm thụt không ngừng.
– Tôi mỉm cười… Ah… Sự đời nó thế… Trong cái bóng tối dục tình mới lộ ra cái điều mà ai cũng giấu, cũng che… Chỉ có đứa gái điếm như Ngọc mới hiểu hết sự tình.
– Thôi tao về… Nếu muốn thử xem đàn bà nó thế nào thì cứ xuống quán NL… Tao đang là gái bao hot ở đó… Nó bẹo má tôi rồi bước lại cửa chào ba mẹ tôi… Đồng hồ đã chỉ về cuối cùng của năm. Dáng nó bước đi trong cơn gió lạnh, yểu điệu nhưng mạnh mẽ và thanh thoát… Tiếng pháo giao thừa ai đó đốt trộm lốp đốp trong màn đêm… Mùa xuân lại đến rồi đấy.
Ba tôi cúng xong thì đi qua nhà hàng xóm, quê tôi như thế, giờ là lúc những người lớn xúm lại làm thịt lợn, bò chia ra cho cả xóm. Mẹ tôi sắp xếp đồ xong thì cũng đi với ba, tôi cũng thích thú cái vụ này dù mẹ bảo tôi đi ngủ. Tôi khoác cái áo để đi theo mẹ.
– Hù… Tôi quay lại thì bé Hương đang đứng sát hù dọa tôi.
– Ủa em không ngủ hả, Lan Phương ngủ chưa.
– Rồi… Công chúa của anh yếu xìu hà, ngủ lâu rồi, mẹ đi rồi hả… anh em mình đi đi, em cũng muốn xem làm heo ra sao.
– Tào lao… Ba la chết đó. Quê tôi con gái không được tham gia mấy vụ giết heo giết bò như thế.
– Hứ… Mà anh với chị Ngọc nói chuyện gì vậy, con bé lại nũng nịu.
– Bạn bè lâu ngày mà.
– Chị đẹp hen, Em tôi khen.
– … Tôi nhìn em gái, em tôi cũng xinh đẹp đáo để… Tôi vịn hai má hôn nhẹ.
– Í… Chị Phương mà thức là chết đó… Con bé kéo tôi ra sau bếp.
Tôi và bé Hương dẫn nhau vào nụ hôn nồng nàn, những con muỗi đói vo ve không làm anh em tôi bớt đi hưng phấn. Tôi quyện lấy lưỡi em gái, tay tôi bóp lên gò đào non tơ nhưng đẫy đà của em, em gái tôi, người con gái thân thương nhất của tôi. Tôi yêu tất cả những gì là của em, những thớ thịt non mát của em gái tôi, dòng máu chảy trong em sao mà thân thương quá, sao mà yêu quá.
– Quê mình hay làm thịt heo đầu năm… Năm nay anh cũng làm thịt em đầu năm, tôi thì thầm.
– Gớm chưa… mà anh định làm thịt em thế nào, con bé ôm cổ tôi thì thào.
– Anh sẽ đâm em.
– Hihihi… Anh đâm hông chết mà còn sướng, con bé cười thật nhỏ nhưng cũng đầy dục vọng.
Tôi và em lại quyện vào nhau trong hơi thở gấp gáp. Bé Hương rũ đi trong nụ hôn ướt đẫm nhục dục của tôi. Em gái tôi mới 13t sao mà thơm tho thế, sao mà ngọt ngào thế, sao mà căng đầy nhục dục đến thế. Kéo cái áo tôi ngậm lên đầu ti nho nhỏ của cô em xinh xắn, làn da mịn màng mềm hơn cả nhung làm đôi bàn tay tôi thêm thích thú. Thế này mà cấm đoán sao được, thế này mà gọi là loạn luân sao, chả sao cả vì tôi và em gái đang chìm vào dục vọng yêu đương cho dù là anh em đi chăng nữa. Tôi sờ lên mu lồn con bé.
– Í… Em đang có… Con bé chợt nhớ ra, thì ra em tôi đang có tháng.
– Thì sao… Lâu chưa.
– Em mới có sáng nay… Có làm được không anh.
– Được hết…
– Cái lỗ còn đó đâu có bị bít mà sợ hả anh… Con bé cười, những tiếng xì xầm đầy dục tính của anh em tôi.