Như một giấc mơ 2
Chương 16
Da thịt nàng như muốn bốc lửa… Nguyên ngồi lên… hai tay nâng hai mông nàng đặt lên trên hai đùi chàng… lồn bị nâng cao… ưỡn cong… mu lồn mum múp phơi bày tênh hênh…
Hai tay đàn ông vén lông lồn cho cái khe lồn hồng hồng lộ ra… tay vuốt nhẹ lên cánh lồn… vẹt nhẹ hai cánh lồn ra hai bên… Đàn ông cúi xuống… miệng chụp lên lồn đàn bà nóng bỏng… Thu rùng mình:
– AAAAA anh uuuuuiiiiiưưu dadaaaaa…
Thì lồn đã bị lưỡi vuốt mạnh từ dưới lên trên… Cú vuốt nóng bỏng bạo bùng làm Thu cong rướn người theo… thì cái hột le bị môi miệng đàn ông chụp xuống… lưỡi xoay tròn… môi nút… Lúc đầu còn nhè nhẹ càng lúc càng bạo bùng…
Thu nghe tê dại rùng rùng khắp người mà đàn ông cứ mê mải cong người như con ong đang say mê hút nhuỵ hoa ngọt ngào… hai bàn tay tham lam lại vung lên chụp bóp nắn tơi bời hai bầu vú trắng căng tròn cong ưỡn…
Từng luồng, từng luồng tê sướng, tê sướng từng cơn từng cơn rần rần trong nàng… Thu năn nỉ:
– Anh ơi… đéo em đi anh…
Nứng lồn em quá anh ơi…
Thu thấy hai tay đàn ông buông hai mông nàng xuống giường… Cặc đàn ông chạm trên cái hột le làm nàng rùng mình trong thèm muốn… cặc ấn vào… Thu rướn cong lồn nàng mở ra hứng trọn… cặc nong lồn nóng ướt chật chội sát rạt…
Cặc đàn ông nhấn sâu vào… cọ sát nóng bỏng… tê dại… Thu cong người níu tay Nguyên… cặc rướn sâu lút trọn trong lồn đàn bà dâm đãng gọi mời…
Nguyên chồm lên phủ trên người nàng… Thu nghe Nguyên nói tiếng của con tim chàng đang nhảy múa trong hoan lạc bài luân vũ tình yêu:
– Anh Yêu Em, Thu ơi…
Trong vòng tay ôm xiết ghì chặt ân tình của người đàn ông, nàng cũng nghe con tim nàng lên tiếng:
– Em Yêu Anh…
Và còn lại là những cọ sát nóng bỏng của cặc trong lồn… cặc giũa mài lồn nàng te tua không còn manh giáp… cặc làm nàng nghe tê dại từng cơn… cặc vờn cạn trên cái hột le căng căng… đâm sâu… nắc mạnh khi nhè nhẹ vuốt ve êm êm ru ru, khi thì sầm sập như giông như bão… cho đến lúc cả hai nghe tê điếng ở cặc trong lồn…
Thu níu tay… bấu lưng Nguyên…
Chàng lồng lên… cặc dài căng dập nắc cái lồn đàn bà chật chội, ướt át, êm ái, cong rướn ở dưới… Thật nhanh… thật sâu… thật dữ tợn… rồi ấn mạnh…
Cặc tia bắn bùng vỡ trong lồn co thắt rung giật bạo bùng…
Chàng và nàng ghì nhau trong tê dại của vô cùng… Sát na của cửa Thiên Thai được mở ra… cả hai thấy mình như đang trôi nổi bềnh bồng trong muôn ngàn cảm giác tuyệt vời… không ngôn ngữ nào có thể diễn tả nổi…
Mỗi giây phút bây giờ đối với Nguyên bỗng trở thành những hạnh phúc miên viễn của yêu thương.
Đột nhiên Thu mở ra một cánh cửa mới dẫn Nguyên đến cả một cõi trời khác lạ mà chàng chưa hề kinh qua.
Cái cõi trời đơn giản nằm trong tiếng Thu nũng nịu – “sướng hôn?”… “chịu hôn?”… “thích hôn?”… “coi dzậy mà hổng phải dzậy”… hoặc là “anh cù lần, đi dzới em”, “đi theo em nè”…
Cái cõi trời lạ lùng mở ra ở lúc Thu ôm ghì chàng trong mê đắm trùng trùng của hoan lạc hai đứa cho nhau và nói ba chữ lạ lùng của con tim “Em Yêu Anh”.
Nhưng điều diễm phúc nhất đối với Nguyên là cái cõi trời lạ lùng đó hiện hữu trong vòng tay ôm của chàng như một phép lạ của hạnh ngộ và định mệnh.
Ô hay, khi người ta không giải thích được cái gì đó xảy ra trong cuộc đời, thì hình như cách giải thích dễ dàng nhất vẫn là sử dụng lý do rằng… định mệnh đã an bài.
Thu đến với chàng như một ấp ủ, ân cần cho một tâm tình vỡ vụn trong đau khổ.
Thu nhanh chóng thay thế Thùy trong Nguyên vì cái lối sống và cách nhìn đơn giản của nàng và cũng vì thật ra Nguyên thích hợp với cái tính nhẹ nhàng dung dị của các cô gái miền Nam, cái nơi chốn hiền hòa của quê hương mà chàng được sinh ra và lớn lên.
Con gái miền Nam thương ai thì cho ai đó trọn vẹn nghĩa tình, và nhất là trọn vẹn ái ân nồng nàn, không màu mè, không rắc rối, không đòi hỏi suy nghĩ lôi thôi.
Thu đến với chàng êm đềm như con sông Long Hồ lặng lẽ uốn khúc êm ả ở Vĩnh Long.
Nàng bước vào cuộc đời chàng nhẹ nhàng như mùi hương lavender mà nàng yêu thích trong những ngọn nến tím lung linh của những đêm ngà ngọc. Nàng dâng hiến cho chàng những ngất ngây trên da thịt mượt mà.
Nàng mở ra cho chàng những cánh cửa của hoan lạc vô cùng mà con tim của chàng gần như bị choáng ngợp bởi một hạnh phúc bất ngờ chợt phủ chụp trên chàng như một cơn bão ghê gớm ập tới mà không có một dấu hiệu báo trước.
Trái tim Nguyên mở ra đón nhận tình cảm của Thu bởi lẽ đơn giản và dễ hiểu là con tim thì không bao giờ biết lý luận.
Con tim thì chỉ biết vài tần số rung động và sẽ mở cửa nếu có ai đó nắm được tần số bí mật đó và có thể làm cho nó reo vui.
Nhưng nhiều khi con tim ngưng tiếng rộn rã reo vui thì Nguyên vẫn nghi ngờ về sự lẩn khuất của một mầm mống khổ đau mà chàng đang trải qua.
Vì vậy Nguyên nói với Thu như thế này:
– Em à… nhiều lúc ôm em… anh cứ ngỡ như một giấc mơ… Có khi nào em cũng biến mất trong đời anh, như Thùy bỏ anh mà đi không?
Chàng không nghe Thu trả lời mà chỉ nhận được vòng tay ôm của Thu. Nàng kéo đầu chàng vào cái góc vai và phía trên bầu vú mát rười rượi của nàng và dịu dàng vỗ về:
– Thương anh quá…
Nguyên vẫn cứ nghi ngờ:
– Anh không muốn em tội nghiệp anh…
Thì Thu nói cái tình cảm sâu kín trong nàng cho chàng nghe:
– Anh “cù lần” à… em thương anh từ lâu rồi, nhưng hông nói được. Mà làm sao nói được hả anh? Thùy là bạn thân của em…
Nàng ngập ngừng rồi tiếp tục:
– Nhưng anh còn nhớ cái hôm mà Thùy gặp lại chồng cũ của nó… Thùy khóc hoài và tâm sự với em rất nhiều… Có điều này em chưa nói với anh…
Nguyên yên lặng nhìn Thu như thầm hỏi. Chàng nghe Thu nhỏ nhẹ:
– Em nói ra anh đừng tự ái… Trước khi ra đi với anh Đạt, Thùy dặn em nhớ chăm sóc anh giùm Thùy…
Nguyên cười khổ:
– À hả… các bà đá tui như đá banh…
Thu hôn lên môi Nguyên:
– Đã dặn anh đừng tự ái mà… mà bộ anh hông muốn làm… trái banh cho em ôm, em ấp em thương sao?
Nguyên vùi mặt vào vú nàng không nói… rồi Thu tiếp tục:
– Hình như Thùy nó biết em cũng thương anh, Hôm em tiễn nó ở sân bay, nó nhìn em, ôm em thật lâu rồi nói với em “It’s good if you can stay in my house, for me… please.” Em nhớ ánh mắt của nó. Thùy nói với em là nó sợ anh khổ khi nó ra đi như thế này… rồi anh sẽ cô đơn. Nó vẫn thường nói với em về anh.
Nguyên tò mò:
– Thùy nói gì về anh?
Thu cười khúc khích:
– Thùy nói anh làm biếng tán gái… anh thì chỉ biết ngồi chờ sung rụng… hoặc có người dọn cỗ sẵn anh chỉ ngồi vào là được ăn… hihihihihi… có đúng dzậy hông anh “cù lần”?
Nguyên cười theo trong tiếng cười hồn nhiên của Thu. Chàng cắn lên làn da vú nuột nà của người đàn bà:
– Dám chọc quê anh hả… Cắn em nè…
Thu la oai oái rồi kết thúc nỗi nghi ngờ trong chàng:
– Nhưng mà em thương anh thiệt tinh… Chớ hổng có tội nghiệp anh…
Và câu nói đó làm con tim chàng reo vui nhảy nhót… những rắc rối của tâm tình vụt tan biến, nhường chỗ cho những bản hoan ca của ái ân nồng nàn…
Chàng chồm lên đè lên người yêu… da thịt đàn bà mềm êm mát rười rượi…
Chàng hôn lên đôi mắt to đen dài. Hàng lông mi cong cong nhắm lại như bóng dừa êm ả chạy dọc theo bờ sông quê nhà.
Chàng hôn lên vầng trán yêu kiều phẳng lặng như dòng sông êm trôi bình thản.
Chàng hôn lên mái tóc đen dài buông xõa thơm hương đàn bà ngọt ngào.
Chàng hôn lên hai má hồng hồng trên gương mặt bầu bĩnh tròn tròn phúc hậu dễ thương…
Chàng hôn cái cổ tròn… vòng lên cái góc trái tai xinh xinh…
Đàn bà nhột nhạt co rúm nhưng nhận ra hết những âu yếm trong từng nụ hôn của đàn ông…
Môi đàn ông chạy dài xuống cổ, men theo triền dốc vun cao của hai bầu vú sữa no căng. Môi say mê trong từng nụ hôn trên từng vùng đồi núi cao thấp chập chùng của hai bầu vú mịn màng thơm mùi sữa ngọt.
Môi chạy lên tít đỉnh cao rồi chạy xuống giữa cái trũng sâu của hai gò vú trắng… mơn man hôn hít… Môi mở đường cho lưỡi nếm mùi vị hương hoa của hai núm vú hồng căng căng mềm ấm… cho tay xoa tay nắn tay vò tay đè.
Đàn bà rên rỉ trong thèm muốn trong dâng hiến:
– Anh ơi… Anh dâm… anh hư…
Chàng như muốn tận hưởng từng rung động của người yêu trên từng góc cạnh của cơ thể đàn bà ngồn ngộn đang dang bày khiêu khích dâm tình đàn ông.
Hai tay chàng nâng cái bụng thon thon tròn trĩnh chàng hôn chàng mấp cùng khắp cho Thu rên rỉ trong nhột nhạt… chàng mấp hai bên bờ eo thon cho Thu oằn người nằm sấp xuống… hai bờ mông tròn trắng vun cao hấp dẫn gọi mời…
Chàng ngồi dậy hai bàn tay vờn vuốt hai mông tròn… chàng cúi xuống trên lưng ong trắng mịn màng hôn dọc theo cái rãnh dễ thương dọc theo sống lưng… đàn bà rên nho nhỏ ư a trong miệng…
Chàng kéo nàng nằm ngửa… chàng ngồi đó si dại ngắm nhìn cái khu tam giác đẹp tuyệt vời của đàn bà… chàng cúi xuống hôn lên làn da non nõn nà trên cặp đùi thon tròn trắng mịn màng… tai nghe đàn bà rên rỉ tiếng con cái gọi mời con đực:
– Anh anh ui a aaaưuưi…
Chàng chạm nhẹ mấp say êm ru cho hai đùi dang rộng… lồn nóng ấm nồng nàn mời mọc môi miệng… chàng chụp môi miệng trên lồn đàn bà trong nỗi dịu dàng yêu thương tận sâu trong tim chàng…
Lưỡi chàng vờn vuốt làn da non dịu – nóng ấm – ướt át – nồng nàn hương thơm da thịt đàn bà phía trong hai cánh lồn hồng nhung êm… mỗi cái mấp liếm vuốt ve của môi lưỡi trong lồn là mỗi tiếng uuu aaa rên rỉ…
Rồi đến khi cái hột le lúc nào cũng mọng căng ướt át bị môi mấp, miệng nút, tay xoa tay vờn thì những tiếng u a càng nghe rền rĩ to thêm… đàn bà ướt nhẹp dâm tình kéo đàn ông đè phủ lên người…
Cặc chàng vùi sâu trong lồn nàng ấm áp… cặc ra vào nhấp sâu vờn nắc…
Lồn nàng chật chội ôm ấp cặc sát rạt… vuốt ve cặc trong âu yếm, trong dịu dàng…
Vậy mà tê dại trùng trùng lan lan êm êm như sóng dồn sóng dập liên miên vào bờ…
Khi chàng kéo nàng nằm nghiêng… hai đứa mặt đối mặt chàng nghe nỗi tê dại đó lan tỏa sâu trong khắp người chàng… Chàng hôn nàng lên đôi môi hồng nóng ướt. Trong nụ hôn ngọt ngào đó chàng cảm nhận được tình yêu mà nàng đang dâng hiến…
Nỗi ước muốn được hòa nhập trong nàng làm chàng rướn sâu cặc trong lồn…
Lồn đàn bà nhận ra cái dấu hiệu bí mật của Tình Yêu… lồn rướn cong hoà điệu… ăn khớp nhịp nhàng…
Lúc chàng tia bắn trong cái lồn rung giật thì Nguyên nhận hiểu được cái vô cùng của Tình Yêu, khi đàn ông và đàn bà trở thành Một…
Khi vạn vật ở trong trạng thái của một khối liền lạc chưa nổ tung phân cách ly tan… khi chàng tìm về lại được cái bản thể nguyên sơ của kiếp người…
Chàng nhắm mắt ôm ghì Thu trong vòng tay và cảm nhận một nỗi hạnh phúc lạ lùng bao phủ cà chàng và nàng…
Vậy mà một lần nữa, một thứ định mệnh khắt khe đã không cho Nguyên nắm giữ cái hạnh phúc mà chàng tưởng sẽ không bao giờ làm vuột mất.
Chiều thứ sáu cuối tuần, chàng đang trên đường về nhà… trong túi chàng là cái nhẫn cưới mà Thu chọn kiểu. Chàng và nàng đã hoạch định cho đám cưới hai đứa…
Dĩ nhiên là chàng phải có cái nhẫn cưới thật trang trọng… và dĩ nhiên chàng sẽ ghé ngang tiệm hoa quen để nhận cái bó hoa hồng đặc biệt chàng vừa đặt mua hồi chiều…
Dĩ nhiên anh sẽ quỳ gối và cầu hôn với em… Chàng nghĩ trong đầu…