Như Trăng Như Mật Lại Như Hương

Chương 16



Phần 16

Màn đêm che phủ, ánh trăng treo bên ngoài cửa sổ, thằng Cương đang chăm chú hoàn thành nốt bài tập thì chuông cửa reo lên.

Cương ra mở cổng, người đến là Tuyết, tuy hôm nay là ngày Tuyết đến dạy Cương theo lịch hẹn nhưng Cương vẫn tỏ ra ngạc nhiên, một phần vì Tuyết đến sớm, một phần vì cách ăn mặc của Tuyết.

Hôm nay Tuyết mặc một chiếc đầm lụa đỏ kiểu dạ hội ôm sát cơ thể, vai áo bồng bềnh trễ xuống hai bên vai khiến làn vải mỏng manh hoàn toàn phơi bày, phần ngực áo ôm sát hai bầu ngực tròn và để hở một phần ngực làm khe ngực gợi cảm lộ rõ.

Lớp vải lụa bóng mượt ôm sát làn eo con kiến, phủ qua vùng hông đầy đặn và kéo dài xuống tận cổ chân, đầm có một đường xẻ tà từ ngang hông xuống dưới khiến một bên chân trắng nõn lộ ra vô cùng gợi dục.

Gương mặt Tuyết cũng được trang điểm đậm hơn ngày thường, đôi môi đỏ mọng, hai gò má phấn hồng, đôi mắt đen láy mi cong, trông nàng lúc này thật sang trọng quý phái và cũng cực kỳ quyến rũ.

Sở dĩ ăn mặc như vậy là vì Tuyết vừa đi dự tiệc sinh nhật của một người bạn thân rồi về sớm nên ghé qua dạy Cương học vẽ.

Trước vẻ đẹp kiêu sa lộng lẫy của Tuyết, Cương si mê cảm thán: “Hôm nay cô đẹp quá!”

Được khen, Tuyết hé môi cười thật rạng rỡ, nàng cũng không quên trêu chọc: “Thế ngoài đẹp ra thì còn gì quá nữa không?”

Cương hiểu ý liền liếm mép tỏ vẻ thèm thuồng đáp: “Dạ trông cô ngon quá!”

Nghe thế Tuyết liền khúc khích bật cười, Cương cũng khoái trá cười theo, tuy lời nói như đùa nhưng ý dâm thì rất thật.

Hôm nay Hương đi thăm bệnh một người họ hàng bên ngoại nên chỉ có thằng Cương ở nhà.

Còn khá sớm nên hai cô trò không dạy học ngay mà Tuyết ngồi nghỉ ngơi ở sofa phòng khách.

“Em rót cho cô ly nước nhé, cô uống nước ngọt không?” Cương chu đáo hỏi Tuyết, vì Tuyết thường đến nhà chơi nên Cương biết Tuyết cũng hảo ngọt giống nó, tuy nhiên nàng cũng không dám ăn uống đồ ngọt nhiều để giữ dáng.

Tuyết cũng đang khát nên gật đầu đáp: “Ừ! Cho cô một ít thôi!”

Cương mở tủ lạnh nhưng lại nhớ ra nhà vừa hết nước ngọt, giờ đi mua thì lại lười, Cương sực nảy ra một trò tinh quái, nó rót một ly nước lọc mang đến cho Tuyết.

“Dạ mời cô uống nước ngọt.”

Tuyết cảm ơn rồi đưa ly lên môi nhấp một ngụm, nhưng nàng tỏ vẻ bất ngờ hỏi: “Em rót nhầm à? Nước ngọt gì mà nhạt như nước lọc vậy?”

Cương trơ tráo cãi: “Nước ngọt mà cô!”

Tuyết tròn mắt, nàng đưa ly nước cho Cương và nói: “Đây em uống thử xem.”

“Dạ…” Cương nhận lấy ly nước, trên miệng ly thủy tinh lờ mờ dính một dấu môi son của Tuyết, nó nhắm ngay vị trí đó để kê môi vào và ngậm một ngụm nước vào miệng.

“Nước lọc đúng không?” Tuyết tỏ vẻ đắc thắng hỏi.

Nhưng khi Tuyết hỏi thì đột nhiên thằng Cương đưa tay giữ cằm nàng lại cho môi nàng hé ra, đồng thời nó đem môi nó đặt vào môi nàng để nhả nước trong miệng nó vào miệng nàng.

Bị tập kích bất ngờ nên Tuyết không kịp chống trả, cái lưỡi thơm tho của nàng bị lưỡi Cương quấn lấy trong khi nước từ miệng nó trôi dần xuống cổ họng nàng.

Khi cảm thấy Tuyết đã nuốt hết nước của mình thì Cương mới nhả môi nàng ra và đắc ý hỏi: “Nước có ngọt không cô?”

Tuyết đỏ mặt, nàng không đáp lời mà vừa cười xấu hổ vừa đấm nhẹ vào ngực Cương.

Hai cô trò ngồi trò chuyện một lúc rồi cùng lên phòng làm việc của cha Cương để bắt đầu buổi học.

Hôm nay Tuyết dạy Cương vẽ chân dung, bài tập lần trước nàng giao nó vẽ khá ổn nên hôm nay Tuyết tăng thêm độ khó bằng cách dạy nó vẻ toàn bộ cơ thể người.

Sau khi giảng dạy Cương những kiến thức cần có, Tuyết giao Cương nhiệm vụ vẽ một người trong tư thế ngồi.

Sau một hồi vò đầu bứt tai, Cương không thể nào tưởng tượng ra một tư thế ngồi chính xác để vẽ nên liền hỏi Tuyết: “Cô ơi em không tưởng tượng ra được, hay cô ngồi làm mẫu cho em vẽ nha?”

Tuyết biết với một người còn non tay như Cương thì chuyện vừa tưởng tượng vừa vẽ cho đẹp là gần như bất khả thi, cho nên nàng đành phải ngồi làm mẫu cho nó.

Cương ngồi trước giá vẽ còn Tuyết thì ngồi trên ghế bành cạnh kệ sách phía đối diện nó. Tuyết chọn tư thế ngồi xếp chéo chân, lưng nàng tựa vào lưng ghế, đầu nàng hơi cúi xuống để đọc một quyển sách trên tay. Dáng ngồi này kết hợp với trang phục kiểu đầm dạ hội xẻ tà đang mặc khiến Tuyết trông đẹp như một vị mỹ nhân kiêu sa và trí tuệ làm Cương mãi ngắm nhìn quên cả vẽ.

Cương mất khá lâu để hoàn thành khâu phác họa, lúc này tạm thời chưa cần làm mẫu nên Tuyết lại đến ngồi bên cạnh để quan sát nét vẽ của Cương.

Đã từng trải qua một đêm mưa ngọt ngào nên Tuyết không cần giữ khoảng cách với Cương nữa, nàng thoải mái ôm lấy nó và tựa đầu nàng lên vai nó đúng nghĩa của tình nhân trong khi vẫn vừa xem nó vẽ vừa giảng bài bằng giọng điệu của một cô giáo.

Ngồi cảm nhận cái ôm dịu dàng của Tuyết, ngửi hương thơm của mái tóc nàng, Cương không thể nào kháng cự cám dỗ, dù tay vẽ nhưng tâm trí nó hoàn toàn đặt vào cơ thể xinh đẹp cạnh bên.

Tuyết cảm nhận được hơi thở gấp gáp của Cương, tim nàng cũng đang đập rộn ràng, nàng càng ôm sát nó hơn và kề đôi môi quyến rũ thì thầm vào tai nó: “Tập trung mà vẽ đi!”

“Nhưng em không tập trung được…” Cương khổ sở nói.

Tuyết khẽ cười và đáp bằng giọng quyến rũ: “Vẽ xong đi rồi muốn làm gì cô cũng được.”

Nghe thế thì Cương càng hăng máu, nó cố căng mắt tập trung vẽ cho xong.

Trong khi đó thì bản thân Tuyết lại không thể khống chế, hai tay nàng từ ôm Cương giờ chuyển sang vuốt ve khắp, nàng nép sát hơn khiến một bên ngực nàng tựa vào một bên lưng nó.

“Cô làm thế thì sao em vẽ được?” Cương nhăn mặt nói, sự vuốt ve của Tuyết càng khiến nó muốn bùng nổ hơn.

Tuyết chống chế: “Em có biết vì sao em không thể vẽ được chính xác những gì em tưởng tượng không? Đó là vì em không đủ tập trung, cho nên em phải rèn luyện cách tập trung tối đa bất kể trong tình huống nào.”

Tuy Tuyết nói không sai nhưng Cương biết mục đích chính của nàng vẫn là muốn nghịch ngợm cơ thể nó. Dù vậy nó cũng rất quyết tâm thực hiện bức vẽ.

Sau một hồi vuốt ve cơ thể Cương, một tay Tuyết chui vào áo nó để lần mò tìm đến ngực nó để sờ mó và khều chọc đầu ti nhỏ xíu của nó. Tay còn lại Tuyết chui vào quần Cương và vuốt nhẹ cây sắt trụ nóng hổi trong quần nó.

Cương vẫn vẽ khá tốt, nhưng Tuyết càng ngày càng bạo hơn, sau một hồi dùng tay sục khúc thịt của Cương, Tuyết rời khỏi ghế và bò xuống quỳ giữa hai chân Cương ngay dưới giá vẽ.

“Vẽ đi, nhìn cái gì?” Tuyết nói giọng xua đuổi khi thấy Cương cúi xuống nhìn nàng. Nói xong, Tuyết vừa liếc Cương vừa dùng đôi bàn tay trắng nõn kéo quần nó xuống.

Dương vật Cương bật thoát làm mùi đàn ông của nó lan tỏa vào chiếc mũi nhỏ xinh của Tuyết, nàng vô thức khép hờ mắt để cảm nhận mùi hôi kia một cách mê say thoải mái.

Rồi Tuyết cầm khúc thịt vẫn còn trông rất non nớt của Cương để nhìn ngắm và khều chọc một cách vô cùng hứng thú.

Thằng Cương nhìn cảnh này không chịu nổi nữa, nó buông bút vẽ, đưa một tay xuống cầm dương vật mình chĩa vào đôi môi thơm của Tuyết trong khi tay còn lại nó tóm lấy mái tóc xoăn bồng bềnh của nàng để kéo đầu nàng sát vào giữa hai chân nó.

Tuyết tự đưa mình vào thế quỳ nên không thể phản kháng, dù nàng lắc đầu chống trả nhưng Cương vẫn có thể kéo đầu nàng sát lại và đem dương vật nó đẩy vào đôi môi đỏ hồng của nàng.

Dù không có tế bào vị giác nhưng khi đầu khấc chạm vào môi Tuyết thì Cương vẫn có cảm giác như nếm được hương thơm vị ngọt từ môi nàng, nó càng hăng máu thọc dương vật sâu vào, tách đôi môi đang cố mím ra và chạm vào hàm răng trắng sáng.

Dù Tuyết cố cắn răng nhưng Cương chỉ cần dùng tay bóp hai bên hàm của Tuyết là có thể khiến nàng hé răng để nó thọc dương vật vào sâu đến tận cổ họng. Bất chấp sự phản kháng của Tuyết, Cương thọc tận gốc dương vật nó vào miệng nàng và cứ giữ như vậy để trừng trị nàng vì dám khiêu khích nó.

Bị dương vật nóng hổi đẩy vào tận cổ họng, Tuyết mắc nghẹn cố sức giãy giụa, hai tay nàng liên tục đẩy vào đùi Cương để tìm cách thoát ra nhưng vô ích vì đầu nàng đã bị tay Cương giữ chặt từ phía sau.

Mất một lúc Cương mới chịu buông tha, nó thả đầu Tuyết ra cho nàng nhả dương vật nó khỏi miệng mình rồi cúi đầu ho sặc sụa, nước dãi ùn ứ chảy đầy trên đôi môi đỏ hồng và nhễu nhão chảy xuống.

Sau khi hồi phục lại, Tuyết nhìn lên thấy Cương đang cười cợt mình thì liền hờn dỗi đánh nhẹ vào dương vật nó khiến khúc thịt này ngã lệch sang bên rồi bật trở lại đong đưa vài cái.

“Ui da!”

Cương la lên rồi ôm lấy dương vật mình và cúi gập người tỏ ra vô cùng đau đớn, Tuyết thấy vậy liền lo lắng hỏi:

“Đau lắm hả em? Cô xin lỗi cô lỡ tay…”

“Dạ đau lắm, hình như bị gãy rồi cô ơi!” Cương vờ rên rỉ nói.

Tuyết ngạc nhiên, nàng biết lực đánh của mình rất nhẹ nhưng vẫn khá lo lắng cúi sát đầu vào giữa hai chân nó và nói:

“Đâu đưa cô xem.”

Thằng Cương liền buông tay khiến dương vật nó rơi ra gõ vào gò má của Tuyết. Thấy Cương khoái chí cười, Tuyết hiểu ra rằng nó cố tình lừa nàng, liền liếc nó bằng ánh mắt giận dữ.

Mặt thì giận dữ, nhưng môi Tuyết lại hé ra ngậm đầu khấc nó vào.

Thằng Cương suýt rên lên vì khoái cảm lan tỏa, cảm giác đầu khấc bị đôi môi thơm lừng quấn lấy khiến nó sướng tê dại.

Tuyết dùng môi mút mạnh khiến dương vật Cương dần bị hút vào đôi môi mọng của nàng, lưỡi nàng đưa ra liếm lên đầu khấc nó rồi cuộn lấy dương vật nó trong khi cổ nàng lắc lư cho dương vật nó đẩy đưa vào ra trong miệng nàng.

Thằng Cương cứng người trong khoái cảm, sau một hồi hưởng thụ, nó sực cầm lấy bút và tiếp tục vẽ bức tranh còn dang dở.

Tuyết rất ngạc nhiên, nàng không ngờ trong tình huống này mà Cương vẫn nhớ chuyện học vẽ, nhưng sự thật là nàng đã lầm. Hành động của Cương là vì cảm giác cầm bút vẽ trong khi có một cô giáo xinh đẹp đang quỳ gối dùng môi thơm lưỡi mềm chăm sóc dương vật của mình thật sự vô cùng thỏa mãn, không chỉ là vẽ, mà hầu như bất cứ hành động nào khác cũng vậy, như lúc ăn cơm, lúc làm việc, lúc dùng điện thoại, lúc đọc sách, lúc xem tivi… chỉ cần có thêm một người phụ nữ xinh đẹp quỳ giữa hai chân là cảm giác thư giãn tăng lên gấp bội.

Dường như khoái cảm lan tỏa từ giữa hai chân làm tăng cảm hứng của Cương, sau một vài phút thì nó đã hoàn thành công đoạn phác họa, những nét vẽ nguệch ngoạc ban đầu giờ đã có thể nhìn ra hình dạng một người đang ngồi đọc sách.

Tuyết liếc thấy Cương dừng vẽ thì nàng liền nghiêng đầu liếc nhìn lên bức vẽ trong khi miệng vẫn còn ngậm dương vật của nó, sau đó Tuyết mới nhả ra và nói: “Tạm ổn rồi, nhưng vẫn còn vài chỗ chưa đúng tỷ lệ và sai cấu trúc khung xương.”

Để chỉ Cương chỗ sai, Tuyết nhướng người lên và quay lại đặt cặp mông tròn trịa ngồi lên khoảng ghế còn trống giữa hai chân Cương.

“Ở đây kích cỡ bàn chân hơi to so với cổ chân.” Tuyết vừa nói vừa đưa bàn tay mềm mại cầm vào tay Cương để giúp nó vẽ lại những vị trí chưa hợp lý.

Được cơ thể mềm mại của Tuyết ngồi trong lòng mình, Cương để tay cầm bút của mình cho Tuyết tùy ý điều khiển, tay còn lại hắn liền vòng tới trước ôm lấy làn eo thon thả gợi cảm của nàng và nhẹ nhàng vuốt ve.

Bị sờ mó, Tuyết dùng tay còn lại đánh nhẹ vào tay Cương, nhưng chỉ khiến nó càng tham lam hơn vuốt dần lên ngực nàng khiến nàng rùng mình vì cảm giác nhột nhưng đầy khoái cảm.

Lớp vải lụa bóng mềm mượt giúp tay Cương vuốt ve Tuyết một cách mượt mà êm ái, nó vuốt lên bộ ngực tròn trĩnh như quả đào tiên của nàng và bắt đầu xoa nắn trêu chọc.

Tuyết cố nén cảm giác đê mê muốn rên rỉ để không làm gián đoạn quá trình tìm điểm sai trên bức vẽ của Cương, nàng kéo tay cầm bút của Cương về phía ngực mình trong bức vẽ và tỏ vẻ tức giận nói:

“Sờ ngực cô đã đời rồi mà lại vẽ ngực cô xệ quá vậy hả? Có giống đâu?”

Cương phì cười, đúng là nó vẽ ngực nàng hơi thấp so với thực tế, ngực Tuyết to tròn vừa phải, lại rất căng và dẻo dai nên không quá xệ xuống kể cả khi nàng không mặc áo ngực.

Sửa xong phần ngực, Tuyết chỉ Cương vẽ lại bờ vai vì nó vẽ vai nàng trông giống như vai u thịt bắp chứ không mỏng manh quyến rũ như thực tế.

Khi Tuyết cầm tay Cương để vẽ lại bờ vai nàng, nó cũng đồng thời nhìn bờ vai trần của nàng để so sánh, quả thực vai tuyết rất mỏng manh và quyến rũ, nó bị mê hoặc nên cúi đầu đặt môi hôn vào vết lõm gợi cảm giữa một bên vai nàng.

“Ư…” Tuyết khẽ rên lên và hơi nhướng vai để kháng cự cảm giác kích thích lan tỏa trên bờ vai. Thằng Cương không chỉ hôn mà còn liếm, mút làn da mềm mại của nàng, rồi nó vén tóc nàng để hôn dần lên chiếc cổ thon thơm lừng.

“Ư… Đừng nghịch nữa…” Tuyết nũng nịu rên rỉ, tuy khuyên ngăn Cương nhưng bản thân nàng cũng đang bị dục vọng xâm chiếm, cặp mông tròn ẩn dưới lớp lụa bóng mượt đang khẽ đẩy đưa cọ vào khúc thịt trần trụi của Cương ở phía sau.

Tuyết vẫn tiếp tục chỉ Cương vẽ, lần này là khu vực đầm xẻ tà bên hông nàng.

“Chỗ này em vẽ nét thẳng cứng quá, phải vẽ hơi uốn lượn mới thể hiện được chất mềm của vải.”

Lời Tuyết giống như vẽ đường cho hươu chạy, tay Cương liền mò đến đường xẻ tà quyến rũ trên đầm của Tuyết, nơi một bên đùi trắng nõn non nớt của nàng lấp ló lộ ra.

Cũng là đường xẻ tà từ eo trở xuống khá giống áo dài nhưng đường xẻ tà trên chiếc đầm lụa này lại khiến vùng chân của Tuyết trở nên quyến rũ và gợi tình vô cùng, thằng Cương đưa tay sờ vào làn da đùi mát rượi mềm mại và vuốt ve một cách say mê sướng khoái.

Vùng da đùi nhạy cảm bị xâm chiếm, sự kích thích lan tỏa đến cửa mình khiến Tuyết cảm nhận được âm đạo của nàng ngày một ướt át hơn.

Đường xẻ tà táo bạo cũng giúp tay Cương dễ dàng mò vào vùng tam giác bí ẩn của Tuyết, nó sờ vào lớp quần lót ren thêu hoa mỏng mềm của nàng, phần đáy quần hơi ướt át giúp Cương dễ dàng cảm nhận được hai mép âm đạo mũm mĩm của nàng. Cảm giác gần kề hai mép thịt mềm mại quyến rũ khiến Cương vội vàng vạch đáy quần lót nàng sang bên để có thể trực tiếp vuốt ve nơi cửa mình hồng hào ướt át của Tuyết.

“Ư… Chưa vẽ xong mà em…” Tuyết bị ngón tay Cương xâm nhập vào khe suối tình ẩm ướt liền run rẩy nhắc nhở, dù nhắc nhở nhưng hai chân nàng lại chủ động hé ra cho tay Cương tiện bề xâm nhập sâu hơn.

Thằng Cương đâu còn quan tâm chuyện vẽ vời nữa, không vẽ hôm nay thì mai vẽ tiếp, nhưng bắt nó nhịn chuyện ấy lúc này thì sao nó làm được?

Ngón tay Cương được Hương đào tạo nên rất biết cách trêu chọc và chăm sóc cửa mình phụ nữ, sau một hồi vuốt ve khiến dâm thủy ứa ra ướt đẫm, nó bắt đầu chọc tay sâu vào để luồn lách trong khe thịt ướt non mềm tìm đến khu điểm G nhạy cảm.

“A… Đừng… Ư…” Bị trêu chọc điểm G khiến Tuyết rên rỉ, nàng lắc đầu nguầy nguậy nhưng không phải tỏ ý từ chối mà vì kích thích không chịu nổi.

Cương trêu chọc móc ngoáy một hồi thì đột ngột rút tay ra khiến Tuyết chưng hửng vì khoái cảm đứt đoạn, nhưng đây cũng là một bài nó học được từ mẹ, khoái cảm ngắt quãng có thể khiến khoái cảm tiếp nối bùng nổ hơn.

Cương kề môi thì thầm vào tai Tuyết: “Mình vẽ tiếp nha cô?”

Tuyết không tin là Cương thật sự muốn ngừng lại và vẽ tiếp, nhưng nàng cũng tò mò không biết nó định giở trò gì tiếp theo, liền khẽ gật đầu đồng ý.

Khi Tuyết gật đầu, Cương liền buông bút xuống và kéo tay nàng ra sau để tay nàng cầm vào dương vật đang cương cứng của nó và nói:

“Nhưng bút em nghẽn không vẽ được, cô giúp em làm nó ra màu nha?” Cương lại thì thầm như rót mật vào tai Tuyết khiến nàng rùng mình vì kích thích.

Cầm dương vật nóng hổi của Cương trong tay, Tuyết quay mặt sang liếc nó bằng ánh mắt đầy dâm tình quyến rũ và nũng nịu nói: “Bút này đâu thể vẽ tranh? Chỉ vẽ ra em bé trong bụng người ta thôi!”

“Thế cô dạy em vẽ một đứa nhé?” Cương thở gấp hỏi lại.

Hơi thở của Tuyết cũng dồn dập phả vào mũi Cương, nàng liếc nó bằng ánh mắt dâm đãng vô ngần, mông nàng tự giác nâng lên cho một tay Cương vén đầm nàng lên tận eo, một tay còn lại nó vén quần lót nàng sang bên, mà tay nàng thì cầm dương vật nó chỉ thẳng vào khe suối ẩm ướt đang chảy róc rách của nàng.

Môi hai cô trò mỗi lúc một sát vào nhau, Tuyết nũng nịu đáp: “Thì… cứ bơm màu vào trong cô là được… Ư…”

Lúc Tuyết đang nói thì Cương cũng bắt đầu ưỡn hông lên để dương vật nó tách cửa mình nàng ra và xâm nhập vào, dù chỉ vào được một phần ba nhưng dâm thủy đã ứa ra chảy xuống phủ ướt dương vật nó.

Khúc thịt nóng hổi dần bị đôi môi mật nuốt trọn vào trong, Cương và Tuyết nhìn nhau và cùng nở nụ cười thỏa mãn, hai đôi môi đang cận kề cũng bắt đầu ngọt ngào hút chặt vào nhau.

Tiếng môi lưỡi mút vào nhau vang lên gợi tình, bên dưới cũng bắt đầu xuất hiện những âm thanh ẩm ướt khi Tuyết nâng hạ mông cho cửa mình nàng nuốt nhả khúc thịt của Cương ra rồi lại vào.

“Ưm… Ư… Ưm…” Tuyết vừa rên vừa dâng lưỡi cho Cương say sưa hút mật, ngực nàng lắc lư lên xuống rồi bị tay Cương tóm gọn để mân mê.

Sau một hồi nâng mông, Cương đỡ Tuyết đứng dậy rời khỏi ghế và tiếp tục đẩy dương vật vào nàng trong thế đứng từ phía sau. Nhưng mục đích Cương đổi thế ngoài mỏi còn vì một nguyên nhân khác, một tay ôm ngực Tuyết để giữ nàng đứng tựa lưng vào ngực mình, tay còn lại của nó cầm lấy bút vẽ và bắt nàng cầm tay vào tay nó như cách nàng cầm tay hướng dẫn nó vẽ trước đó.

“Cô chỉ em sửa chỗ sai tiếp nha cô?” Cương cười gian nói trong khi nó vẫn đẩy vào nàng dồn dập.

Tuyết liếc Cương bằng ánh mắt dâm tình, nàng biết nó cố tình làm khó nàng như cách nàng trêu chọc nó lúc nó vẽ, nhưng cái ý nghĩ vừa dạy Cương vẽ phía trước vừa bị nó quan hệ từ phía sau khiến Tuyết kích thích lạ thường, cảnh tượng này vô cùng dâm dục mà cũng đầy tính nghệ thuật.

Tuyết không đáp lời mà vẫn đứng chổng mông ra sau cho Cương đẩy dương vật liên hồi trong kho tay nàng cầm tay nó để tiếp tục chỉnh sửa bức phác họa.

Nhưng mông bị đẩy liên tục thì tay đâu thể yên ổn mà vẽ?

“Ư… A… Nhẹ thôi… tay cô run… thì sao mà vẽ? A…” Tuyết vừa rên rỉ vừa nói với Cương.

Thế là Cương tạm dừng lại, nhưng chờ đến khi Tuyết cầm tay nó đặt bút vào bức tranh, nó lại cố tình đẩy dương vật cắm lút vào âm đạo Tuyết làm nàng giật mình rên lên, nét bút cũng vì vậy mà gạch thành một đường dài.

Tuyết tỏ vẻ giận dỗi quay mặt liếc nhìn Cương, nhưng nó nhe răng cười và đáp lại bằng một nụ hôn chụt lên môi Tuyết khiến nàng quên cả tức giận.

Cương đẩy mấy cái rồi lại dừng và nói: “Thôi em dừng lại cho cô sửa nốt chỗ đó nha?”

“Thật không?” Tuyết nghi ngờ hỏi.

“Dạ…” Cương gật đầu đáp.

Thế là Tuyết lại cầm tay Cương sửa tiếp bức vẽ, nhưng khi bút vừa đặt vào thì Cương nói thêm một chữ “không” rồi lại đẩy tới tấp vào mông Tuyết.

“A… Á… Ư… A…” Lần này Cương đẩy rất mạnh và dồn dập, Tuyết tức giận nhưng chỉ có thể vừa rên rỉ vừa trừng mắt với nó, kết quả là môi nàng lại bị nó hôn lên.

Bất chợt chuông báo tin nhắn từ điện thoại Tuyết đặt trên bàn reo lên.

“A… Ai nhắn tin giờ này nhỉ? Hay là mẹ Hương? A… Ư…”

“Xem thử đi cô.” Cương vừa đẩy vừa nói.

Thế là Tuyết phải vừa bước đến bàn vừa bị Cương đẩy tới tấp phía sau, nhưng trên màn hình không phải tin nhắn của Hương mà là của một người được Tuyết lưu tên là thầy Dũng. Qua màn hình, Cương có thể thấy nội dung tin nhắn là: “Em thấy khỏe hơn chưa? Anh mua thuốc qua cho em uống nhé?”

Cảm giác ghen tuông như lửa gặp xăng bùng cháy trong lòng Cương, nó biết thầy Dũng, cả trường đều biết chuyện thầy Dũng theo đuổi Tuyết nhiều năm nhưng không thành. Tin nhắn mùi mẫn này cũng khiến cơn hứng tình của nó dần nguội tắt, dương vật nó teo dần rồi rút khỏi ân đạo se khít của Tuyết.

Đang trong khoái cảm trực trào thì ngắt đoạn, Tuyết ngạc nhiên quay mặt lại và thấy vẻ mặt khó chịu của Cương, nàng hiểu ra nguyên nhân liền bật cười hỏi: “Em ghen phải không?”

Cương lắc đầu: “Không có! Em lấy quyền gì mà ghen?”

Tuyết mỉm cười nói: “Thầy Dũng theo đuổi cô lâu rồi nhưng cô không thích thầy ấy, cô đã từ chối nhiều lần nhưng thầy ey cứ đeo bám mãi. Hôm nay cô dự tiệc sinh nhật và cũng vì chạm mặt thầy ấy nên mới viện lý do không khỏe để về sớm.”

Vừa nói Tuyết vừa mở tin nhắn cho Cương xem, trước tin nhắn mới nhất thì cũng có một số tin nhắn hỏi han từ thầy Dũng nhưng Tuyết trả lời rất ỡm ờ cho có, thậm chí nhiều lúc không thèm trả lời.

Lúc này Tuyết ôm chặt lấy Cương và dịu dàng thỏ thẻ: “Cô đã trao hết cho em rồi, em không có quyền ghen thì còn ai có nữa?”

Cảm giác ngọt ngào hạnh phúc lan tỏa làm xoa dịu cơn ghen trong lòng Cương, nhưng nhờ vậy nó mới biết được vị trí của Tuyết trong lòng nó không hề thua kém vị trí của mẹ, nếu đối với mẹ khát khao của nó là khao khát loạn luân thì đối với Tuyết lại chính là tình yêu đôi lứa.

Cương nhìn sâu vào mắt Tuyết và hối lỗi nói: “Em xin lỗi…”

Tuyết nở nụ cười rạng rỡ hỏi Cương: “Thế… giờ có muốn người ta nữa không?”

Cương nhe răng cười đáp: “Muốn chứ!”

Hai cô trò bật cười rồi lại nhìn nhau đầy tình ý, hai đôi môi lần nữa hôn vào nhau một nụ hôn kéo dài say đắm.

Tuyết lùi về phía bàn làm việc, Cương theo sát nàng tiến tới, rồi Tuyết tựa mông vào cạnh bàn cho Cương vịn đùi nâng một chân nàng lên, cửa mình mũm mĩm tươi hồng và ẩm ướt hoàn toàn hé lộ khi Tuyết dùng tay vén đáy quần lót ren màu đỏ quyến rũ của nàng sang một bên.

Tay còn lại Tuyết vịn vào cổ Cương để giữ môi nó hút chặt vào môi nàng cho hai chiếc lưỡi quyến luyến không nỡ rời nhau.

Dương vật của Cương lại nóng bừng lấy lại sức trẻ và từ từ cắm sâu vào cửa mình Tuyết sau một phen tạm hoãn.

“Ưm… A…”

Cương đẩy tới tấp vào Tuyết, cơn ghen vừa rồi dường như khiến nó càng sung mãn hơn.

Chợt Cương sực nhớ ra một chuyện, liền dừng lại và hỏi Tuyết: “Cô không trả lời tin nhắn của thầy Dũng hả?”

Cương không có ý trêu chọc hay đay nghiến Tuyết, nó chỉ hỏi vì từ nhỏ đã được mẹ dạy thói quen lịch sự, không muốn bất cứ ai phải chờ đợi.

Tuyết đang ngập tràn khoái cảm thì hơi đâu để tâm, nàng nói: “Kệ ổng đi! Đã từ chối bao nhiêu lần, thậm chí cô nói cô có người yêu mà ổng vẫn không chịu từ bỏ.”

Chợt trong cơn dâm tình Tuyết nảy ra một ý tưởng táo bạo, nàng liền nói với Cương: “Hay là em dùng máy cô gọi cho thầy ấy đi!”

“Em gọi thầy ấy làm gì?” Cương tròn mắt hỏi.

Tuyết cười ngọt ngào đáp: “Thì nói với thầy ấy em là người yêu của cô, bảo thầy ấy đừng làm phiền cô nữa!”

Một ý tưởng bình thường, nhưng trong tình cảnh hiện tại thì khiến Cương càng thêm kích thích, lúc này thì Cương đang dừng nhưng Tuyết lại chủ động đẩy đưa cho âm đạo nàng tiếp tục quá trình nuốt nhả dương vật của Cương.

Cương cũng bắt đầu đẩy đưa dồn dập trở lại, nó cầm điện thoại của Tuyết lên, trong đầu thầm soạn ra những gì cần nói.

Tuyết thì vừa rên rỉ vừa nhìn Cương bằng ánh mắt động viên, nàng tin Cương sẽ dám gọi thầy Dũng vì nó không còn là thằng nhóc nhút nhát trước đây nữa.

Cương hít sâu một hơi rồi bấm gọi vào số thầy Dũng bằng điện thoại của Tuyết.

Thầy Dũng đang chờ đợi tin nhắn của Tuyết, khi thấy có cuộc gọi vang lên, lòng thầy mừng rỡ vô cùng vì đây là lần đầu cô Tuyết chủ động gọi cho thầy, thầy có cảm giác rằng sao bao nhiêu nỗ lực theo đuổi thì cô Tuyết xinh đẹp cuối cùng cũng xiêu lòng, đúng là đẹp trai không bằng chai mặt.

Thầy hồi hộp nhấc máy, cố trả lời bằng giọng yêu thương trìu mến: “Anh nghe đây Tuyết ơi.”

Bên kia, Cương vẫn đẩy tới tấp vào âm đạo Tuyết, một tay nó ôm eo nàng, tay còn lại nó giữ đùi nàng nâng lên, điện thoại thì nó kẹp vào vai, nó vừa ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp đang vừa sướng vừa hồi hộp của Tuyết và nói bằng giọng giả khàn: “Chào anh, tôi là người yêu của Tuyết.”

Thầy Dũng đầu tiên là ngạc nhiên rồi không tin, thầy luôn tìm hiểu các mối quan hệ của Tuyết qua những cô giáo khác nên biết rõ tình trạng mối quan hệ của Tuyết, thầy nghi ngờ Tuyết nhờ người nói dối để lấy cớ từ chối hoặc thử lòng thầy, thầy hỏi: “Ai mà đùa kỳ vậy? Cho tôi gặp cô Tuyết.”

Lúc này Cương đã xoay người Tuyết lại cho nàng chống tay lên bàn và chu mông về phía nó để nó có thế đẩy càng mạnh hơn, nó vừa đẩy vừa dùng một tay nắn bóp ngực nàng, tay còn lại nó cầm điện thoại vừa nói vừa đưa điện thoại đến tai nàng: “Em yêu, có thầy Dũng nào muốn gặp em nè.”

Cương diễn rất đạt, lại còn gọi Tuyết là em yêu khiến nàng đỏ mặt liếc nó một cái rồi trả lời điện thoại: “Thầy Dũng… ạ? Có… chuyện gì… không thầy… Em… đang bận… A…”

Vì Cương vẫn đẩy liên hồi vào mông Tuyết nên giọng nàng bị ngắt quãng, thậm chí tiếng rên rỉ nũng nịu của nàng cũng nghe rõ, ngoài ra còn có tiếng đùi Cương vỗ bành bạch vào mông Tuyết cùng âm thanh ẩm ướt của hai bộ phận sinh dục. Cả Cương và Tuyết đều cố tình làm lộ ra âm thanh này cho thầy Dũng nghe.

Thầy Dũng si tình đến mù quáng, dù nghe âm thanh dâm dục kia khá rõ ràng nhưng vẫn cố lừa mình và hỏi: “Em đang giặt đồ hả?”

“Bạch bạch bạch…”

“A… Ư… Ư… Nhẹ thôi anh…”

Âm thanh dâm đãng phát ra từ điện thoại như là lời phủ nhận cho câu hỏi của thầy Dũng.

Mà bên này, Tuyết không hề cố tình mà thật sự bị Cương đẩy tới không chịu nổi phải rên rỉ lớn tiếng.

Cương thì đẩy như điên dại, cảm giác được lớn tiếng khẳng định chủ quyền ngay trước tai của tình địch khiến nó hưng phấn cực độ, nó buông điện thoại Tuyết trên bàn mà không cần tắt máy để có thể rảnh hai tay giữ chặt làn eo mỏng của nàng lấy thế đẩy dồn dập.

Tuyết cũng mặc kệ thầy Dũng nghe gì nghĩ gì, trong đầu nàng lúc này chỉ còn cảm xúc thăng hoa tột đỉnh cùng với Cương, người đàn ông đầu tiên và có lẽ cũng sẽ là duy nhất của đời nàng.

“Ư! Ứ! Ui… Nữa đi… Á! Em… sướng quá… Á! Ui… A…”

Cương đẩy mạnh tới mức dâm thủy từ âm đạo Tuyết phún ra như mưa, nó vừa gồng mình cố kiềm chế cơn xuất tinh vừa hỏi Tuyết:

“A… Anh xuất… ra ngoài nha!”

“Đừng! Á! A! Xuất… trong em… Làm em… có thai… đi… anh yêu… A… Hự…”

Cuối cùng, như Tuyết mong muốn, Cương cắm phập dương vật nó vào nàng và bắn tinh xối xả.

Tuyết hứng chịu từng dòng tinh nóng hổi rồi mềm oặt ngồi bẹp xuống sàn nhà, mặc cho tinh dịch từ âm đạo rỉ ra ướt thành một mảng trắng, Tuyết thở hổn hển nhìn thấy Cương vẫn còn đứng và dương vật ướt sền sệt của nó đang chỉ ngay mặt nàng, nàng liền há miệng ngậm vào và mút sạch hỗn hợp dâm dịch nhầy nhụa dính trên đó.

Cuộc gọi vẫn chưa ngắt, tiếng môi Tuyết bú mút một cách ngon lành như một vết cứa lên trái tim vốn đã bị đâm nhát dao chí mạng của thầy Dũng, thầy lúc này như hóa đá trong tuyệt vọng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...