Những bà hàng xóm dâm đãng 2

Chương 2



Phần 2

“Tít tít tít…”

Tiếng tin nhắn trong điện thoại vang lên!

Ai nhỉ? Ai lại nhắn tin cho mình vào giờ này được nhỉ?

Tò mò… nhanh như tên bắn… tôi mở đt ra xem.

“Ngày mai con sang bác ăn cơm nhé!”

Ủa? Là tin nhắn của bố Yến Nhi??

Sao tự nhiên lại nhắn tin cho mình vào giờ này? Sao lại mời mình sang ăn cơm vào ngày mai??? Ủa???

“Lâmmmmm… mày ngủ dưới đấy à? Có cần bố mày xuống mắc màn cho mày ngủ luôn dưới đấy kooooo?”

Tiếng của bà la sát làm tôi giật bắn cả người.

“Dạ. Con xong rồi đây ạ!”

“Mày vác cái dạ lên đây tao bảo…”

Thôi địt… lại chuyện gì nữa đây? Tôi nhanh nhảu thu xếp rồi chạy vội lên nhà. Thấy ông bà già đang ngồi uống nước xem tivi như ngày thường, không có chút cau có hay gắt gỏng gì… tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Dạ mẹ bảo con gì ạ?”

“Tình hình là tao với bố mày từ mai phải đi công tác cùng với ban Giám Đốc vào Hải Phòng để chuẩn bị mở thêm 1 nhà máy mới ở dưới đó, chắc là khoảng 1 tháng…”

Cái gì cơ? Cái gì mà đi công tác 1 tháng???

Tôi có nghe nhầm không? Ông bà già đi vắng 1 tháng để tôi 1 mình với cả vương quốc này á?

Ha ha ha… thật là vãi lìn. Vậy là tôi thích làm voi làm chuột gì, thích ăn giờ nào, ngủ giờ nào, đi chơi giờ nào là quyền của tôi á?

Ha ha ha ha… quá tuyệt vời!

“Nhưng bố thấy để con ở nhà 1 mình bố không yên tâm” bố tôi cất lời.

“Có gì mà không yên tâm, lớn như cái bồ sụt cạp rồi mà lại còn không yên tâm. Ông chỉ nói vớ nói vẩn, bằng tuổi nó, con nhà người ta còn đi công nhân, đánh giày, nhặt rác đầy ngoài đường kia kìa…” mẹ tôi cướp lời.

“Vãi lều…” theo các ông tôi có phải con đẻ của bà ấy không???

Bà la sát lại nói tiếp: “Tao là tao chỉ sợ mày ở nhà, học đéo học lại đú đởn nghiện hút, phá làng phá xóm thì về… bố mày lại phải đấm vỡ con mẹ mày alo… nên tao nói luôn. Tao gửi mày bên nhà cái Yến Nhi. 2 Đứa kèm cặp nhau học hành đến nơi đến chốn. Tao đi làm về, tao đón.”

“Dạ, vâng ạ!”

“Tính tao là đéo thích nói nhiều đâu, mày thu dọn quần áo đi, mai đi học về thì dọn đồ sang bên đấy! Nhà bên này cứ khóa cửa để đó, thi thoảng về ngó qua cái là được!”

Rất ngắn gọn và cục súc tích.

Thề luôn, chỉ cần ở cạnh bà la sát là đầu óc của tôi trở về = 0, cảm xúc của tôi chỉ có 1 cung bậc duy nhất đó là: Lo lắng và sợ hãi.

Đm đến cả bây giờ, hơn 3 sọi rồi, chỉ cần bà ấy ho 1 tiếng là không chỉ tôi mà cả bố tôi cũng vẫn đái cmn ra quần là điều quá bình thường luôn.

Thôi thì cứ răm rắp làm theo lời mẹ yêu để bà ấy đéo đấm đã rồi còn đâu tính sau.

Tôi lọ mọ đi sửa soạn quần áo, sách vở cho vào trong cái bao tải to, buộc vào xe đạp để mai đi học, gửi dưới bảo vệ. (Dm nhếch vl, thời đấy đào đéo đâu ra vali mà sang với cả chảnh)

“… Tùng tùng tùng…”

Tiếng trống báo hiệu hết tiết 5, tôi với Yến Nhi đợi nhau ngoài cửa lớp để cùng về, Yến Nhi vẫn thế, vẫn nhí nha nhí nhảnh ríu rít hỏi han tôi đủ chuyện đủ trò, còn tôi thì như người mất hồn, ậm ờ cho qua chuyện…

Thì tỉnh táo vui vẻ thế đéo nào được khi từ qua để nay bị ỉa chảy rát hết cả lỗ đít, buồi dái thì vẫn sưng tấy vì bỏng ớt, tâm trạng thì rối bời vì áp lực bà la sát dọa đấm vỡ Cmn alo nếu tôi làm gì sai.

Về đến cửa nhà Yến Nhi, cả bố mẹ nhi ra đón chúng tôi từ ngoài cổng…

Giúp tôi hạ cái bao tải quần áo sách vở xuống, bố Yến Nhi từ tốn bảo:

“Để đó bố mang vào cho, 2 đứa vào rửa chân tay rồi vào ăn cơm kẻo nguội”

Nghe mà nó đã cái lỗ tai gì đâu ấy… đúng là được lời như cởi tấm lòng, tiếng nói của bố Nhi thật sự khiến tôi thấy nhẹ lòng và thoải mái hơn rất nhiều so với cách truyền chỉ của bà la sát nhà tôi, ước gì mẹ tôi được bằng nửa của bố Nhi thôi thì… đời tôi chắc chắn sẽ hết nước chấm! Đấy có bố mẹ tâm lý nó sướng như thế đấy các ông ạ!

Ngồi vào bàn ăn cơm, bố Nhi nói:

“Công ty chuẩn bị mở nhà máy mới ở Hải Phòng, nên khả năng bố và các cán bộ nòng cốt, sẽ phải đi công tác vào đó để setup khoảng 1 tháng…”

“Bố mẹ Lâm cũng là cán bộ nòng cốt nên sẽ cùng đi với bố đợt này, Bố với mẹ Nhi đã thống nhất với bố mẹ Lâm, sẽ để Lâm ở đây, vừa tiện 2 đứa học hành, vừa tiện ăn ở, trông nom…”

“Con cứ tự nhiên, coi đây như nhà của mình nhé! Mẹ Nhi sẽ thay bố chăm sóc cả 2 đứa!”

Mẹ kế của Nhi khẽ mỉm cười, quay sang nhìn tôi và bảo!

“Lâm sẽ ở phòng phụ dưới tầng 1 nhé! Cô mang đồ đạc vào đó rồi, chăn màn giường chiếu hôm qua cô và bố Nhi đã chuẩn bị đầy đủ rồi, cần thêm gì lâm cứ bảo cô nhé! Rồi giờ cả nhà mình ăn cơm thôi, không nguội hết thức ăn rồi!”

Ôi!

Không biết kiếp trước tôi tu ở chùa nào, mà kiếp này tôi gặp toàn người tử tế! Chu đáo, và lịch sự thế nhở! Cảm giác như thể đây mới chính là gia đình của tôi vậy!

Sướng thật các ông ạ!

Bữa cơm diễn ra vui vẻ và rất ngon miệng, mọi người cười nói, hỏi han, còn tôi thì pha trò khiến bữa cơm đã thân mật thì lại càng đầm ấm hạnh phúc hơn.

“Pim pim…”

Có tiếng còi xe oto ngoài cửa.

Ôi! Nhanh thật, đã đến giờ bố phải đi rồi! Lâm phụ bố mang vali ra xe nhé! Bố lên thay ù bộ quần áo rồi ra sau.

Tôi kéo vali quần áo của bố Nhi ra xe oto.

Làm giám đốc sướng thật các ông ạ, có xe riêng đưa đón, mà là xe sedan hạng sang chứ không phải xe bus đâu nhá, quần áo thì cất vali kéo như trong phim chứ không phải nhét bao tải như của tôi.

Hãy đợi đấy! Rồi một ngày tôi sẽ phấn đấu làm được như thế! À không, phải hơn thế chứ…

Bố Nhi đi khuất. Mẹ Nhi với Nhi vào dọn rửa bát, tôi phụ 1 tay dọn dẹp.

Mẹ Nhi: “Thôi… Lâm để đó cô làm cho, về phòng, thay quần áo đi rồi nghỉ ngơi chiều còn học bài”

Tôi: “Cô để con phụ 1 tay ù cái là xong, ở nhà mấy việc này con làm suốt ấy mà”

Mồm nói, tay làm, tôi thoắt thoắt dọn dẹp đâu vào đấy trong đúng chỉ 1 nửa nốt nhạc…

Xong xuôi, mới về phòng mà bố Nhi sắp xếp cho tôi.

Căn phòng với toàn bộ giường tủ, chăn ga gối đệm toàn đồ mới tỉnh tình tinh…

Quần áo của tôi được xếp ngay ngắn trong tủ…

Còn sách vở để nghiêm chỉnh trên bàn học.

Cái thời những năm 99 – 2000 mà có phòng riêng như thế thì khác gì thiên đường…

Ê cơ mà… từ tập trước đến tập này tôi toàn kể chuyện ở đẩu ở đâu ấy nhỉ? Chả liên quan tí nào đến địt bọp cả.

Các ông đang nghĩ thế đúng không?

Cái gì nó cũng phải có logic của nó, chứ Có phải cứ thích là đè con nhà người ta ra mà địt được đâu. Thằng nào mà cứ mở chuyện ra là địt với bọp, thì trăm phần trăm con lợn ấy… bốc phét!

He he!

Cơ mà được ở phòng riêng, cảm giác nó sướng thật các ông ạ. Cảm giác tự do tự tại, như là thế giới này của riêng mình vậy. Tôi lột phăng cmn quần áo, vứt ra đất, xong cứ thế trần chuồng buông mình nằm trên chiếc giường có ga đệm mới tinh thơm phức như khách sạn.

“Két! Lâm ơi… Á Á Á…”

Ơ cái lề gì thốn? Tôi giật mình nhìn theo hướng tiếng kêu…

Ô là Yến Nhi đang đứng ở cửa còn 2 tay thì che mặt, miệng không ngừng kêu la như cháy nhà!

Tôi chạy vội ra xem thì đúng lúc ấy Mẹ kế của Nhi cũng chạy tới!

“Á Á Á…”

Mẹ nhi cũng kêu thất thanh giống như Nhi…

Tôi ngạc nhiên… mà thực ra là hoang mang vì chả hiểu chuyện gì mà cả 2 mẹ con nhà Nhi cùng kêu…

Hay là có chuột, rắn rết gì ở đâu quanh đây???

Bỗng nhiên tôi thấy cơ thể mình man mát, lành lạnh…

Tôi đưa mắt theo phản xạ, nhìn xuống dưới!

“Á Á Á Á…”

Tôi hét còn to hơn 2 mẹ con nhà kia…

Vãi lồn… tôi quên cmn mất là tôi vẫn đang cởi truồng. Chả có miếng vải nào trên người, buồi dái thì cứ lủng là lủng lẳng ở bên dưới, đã thế do tác dụng phụ của việc sóc lọ bằng… ớt từ tối qua, đến giờ buồi tôi nó vẫn sưng tướng, đỏ ửng y hệt như kiểu quả cà chua hiếp dâm quả cà tím ấy.

Xấu hổ…

Nhục nhã…

Ê chề…

Thề… đéo biết dấu mặt vào đâu cho nó hết nhục. Kể mà có cái lỗ nẻ ở đây tôi cũng chui xuống 1 nghìn 500 năm cho bớt nhục.

Và trong lúc bối rối, tôi lại sơ xuất nên đéo biết phải làm gì để được lượng thứ nên cũng bị giật mình, luống cuống, nhảy lùi lại… không để ý… Cốpppp… đập cmn đầu vào thành giường… lăn ra đất… bất tỉnh nhân sự!

Bạn đang đọc truyện Những bà hàng xóm dâm đãng 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nhung-ba-hang-xom-dam-dang-2/

“Lâm… Lâm ơi… dậy… dậy…”

Ủa, ai gọi mình vậy nhỉ???

“Dậy đi học không muộn rồi…”

Cái gì thế nhỉ? Hình như tôi ngủ quên các ông ạ? Phản xạ tôi đưa tay lên tự sờ khắp người thấy… sột soạt, đầy đủ quần đùi áo ba lỗ… ủa… hay là mình mơ?

“Ái chà… sao đau thế?”

Tôi vừa uể oải vừa mở mắt cựa mình và cảm thấy đau nhói ở phía sau gáy.

Đau??? Vậy là mình không mơ??? Ơ nhưng mà… quần áo mình vẫn còn đây cơ mà???

Vừa ngái ngủ, vừa uể oải đau nhức, vừa băn khoăn ngổn ngang suy nghĩ trong đầu. Tôi ngồi dậy, dụi mắt!

Thấy Yến Nhi đang đứng cạnh ngay đầu giường gọi tôi dậy đi học!

Tôi trở về với thực tại và…

“Nay có kiểm tra 1 tiết môn sử đấy, học bài chưa?”

Goặt đờ phặc… sao giờ mới nói???

Từ qua đến nay lu bu bao việc đã sờ vào sách vở tí nào đâu!!!

Đéo cả đánh răng rửa mặt, tôi mặc vội quần áo, sửa soạn sách vở và lắp mô tơ một ngàn bốn trăm phân… khối vào đít, phóng vội đến lớp.

Bạn đang đọc truyện Những bà hàng xóm dâm đãng 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nhung-ba-hang-xom-dam-dang-2/

Buổi học hôm đó kết thúc, tôi cũng kịp đọc lướt qua bài cũ tí ti nên làm được bài kiểm tra sử… là do tôi bốc phét 100% chứ học được chữ đéo nào!!!

– Thôi đi về! Như mọi ngày, tôi lại cùng Yến Nhi chờ nhau ở cổng trường rồi đèo nhau thẳng về nhà Yến Nhi ở cầu giấy!

Mới đến cửa nhưng mùi thức ăn thơm phức đã bốc lên khiến bụng tôi sôi lên ùng ục.

“Whoaoooo!!”

Nhanh chóng vào nhà, không buồn rửa chân tay thay quần áo, với cái bụng đang sôi lên sùng sục… tôi với Nhi ngồi luôn vào bàn ăn. Hôm nay nhiều món ngon quá các ông ạ!

Nào là ruột hàu chiên trứng, mực hấp hành gừng, tôm chiên trứng muối, bạch tuộc xào cay…

Toàn là hải sản ngon ơi là ngon. Lâu lắm rồi mới lại được ăn hải sản nhà nấu mà không phải nhà hàng và…

Địt… goắt đờ phắc…

Mẹ… mẹ kế của Yến Nhi… trời ơi…

Hôm nay cô ấy mặc 1 bộ ngủ lụa bóng 2 dây đang đứng bếp thoăn thoắt dọn đồ ăn ra bàn.

Mọi ngày tôi thấy cô ấy vẫn hay mặc bộ cotton vải họa tiết hoạt hình hoa lá, đây là lần đầu tiên thấy cô mặc áo 2 dây, nhưng quan trọng nhất là bên trong cô… không mặc gì.

Với Yến Nhi có lẽ không nhận ra điều khác thường. Nhưng tôi – 1 kẻ thèm địt lâu ngày… thì lại hoàn toàn khác. Nhìn cặp mông tròn lẳn không gợn mép quần lót, cặp vú tròn to, núng nính với cái núm nhỏ xinh đang đội lớp vải áo nhô hẳn lên khiêu khích…

Chết tôi rồi… nứng như thế này thì tôi sống làm sao đây???

Ngồi vào ăn mà Tôi cứ bần thần cả người ra.

Đồ ăn ngon, phụ nữ đẹp, đã thế thi thoảng lại gắp thức ăn cho tôi…

“Lâm ăn đi”… “Lâm ăn nhiều vào nhen”…

Ân cần và chu đáo!

Yến Nhi ngồi cạnh tôi… đúng là trẻ con. Nó ăn như cái máy, chả gắp cho ai, mà cũng chả cần ai gắp, vừa ăn vừa tíu tít nói chuyện, mà tôi cũng không thể nghe ra được là nó nói cái gì. Bởi lẽ tôi đang tập trung vào 1 thứ khác.

– À hôm nay ăn hải sản, hay là uống rượu vang đi… mẹ kế Yến Nhi đề nghị.
– Vâng… đúng rồi, mẹ lấy vang trắng nhá, con cũng thích uống mà mọi ngày không dám uống sợ bố mắng. Lâm có uống không… (Yến Nhi hưởng ứng!)
– Nhất trí luôn nhưng uống tí ti thui nhé… tôi đồng thanh!

Thế là Mẹ Nhi đứng dậy đi lấy ruou… Thề nhìn từ phía sau, mỗi bước chân là 1 lần cặp mông tròn lẳn núng nính nó rung lên… nhìn nó đẹp, nó nứng một cách khủng khiếp các ông ạ!

– Cảm ơn bếp trưởng vì đồ ăn hôm nay ngon quá là ngon!
– Đúng rồi, cảm ơn mẹ đồ ăn hôm nay ngon lắm ý!
– Thế ngày nào mẹ cũng sẽ nấu những món ngon cho 2 đứa ăn nhé!
– Hi hi vâng ạ! Zô nào!!! 2 – 3 Zô…

Đúng là rượu vào lời ra…

Có tí rượu vào, cả 3 người chúng tôi vừa ăn vừa uống vừa buôn dưa lê bán dưa chuột cũng thoải mái hơn, tôi cũng quên luôn cả cơn nứng hòa đồng cùng mọi người…

– Mà này… lâm còn đau đầu không?

Mẹ Yến Nhi hỏi tôi… tôi như sững người lại.

Căn bản việc tôi trần truồng ngã ra đất ngất xỉu mà sáng dậy lại mặc nguyên quần áo hôm qua đến giờ tôi vẫn ngờ ngợ. Đéo biết là mơ hay là thật.

Thế mà giờ mẹ Nhi lại hỏi tôi vậy. Thế thì chắc chắn không phải tôi mơ rồi.

– À… ùm… ờ… dạ… dạ cũng còn… hơi đau đau ạ.

Tôi lúng túng trả lời rồi đưa tay lên gáy xoa xoa. Mà đúng là vẫn còn hơi đau thật!

– Eo ơi… Lâm nặng ghê người. 2 mẹ con vật mãi mới lôi được lên giường đấy! (Yến Nhi hồn nhiên nói đế thêm vào!)

“Đù… lại còn 2 mẹ con lôi lên giường?” Vậy là đúng mẹ rồi. Đéo phải mơ các ông ạ. Hoàn toàn là sự thật 100%

– Lúc Lâm ngất, cô với nhi sợ ơi là sợ. Định gọi cấp cứu… may mà… (Mẹ Nhi đáp lời)
– May mà làm sao hả cô? (Tôi cũng tò mò hỏi lại)
– Ha ha… may mà chim của cậu nó cứ sưng tướng lên xong lại còn giật giật… nên mới đoán là cậu vẫn… sống ha ha ha ha… (bà Yến Nhi vô duyên… phọt cmn ra luôn chả ý tứ gì…)

Đù… vậy là tôi ngã… xong ngất… mà trong khi ngất xỉu, buồi dái lại dựng đứng dựng ngược lên… để cho mẹ con nhà ấy nhìn thấy hết từ đầu đến cuối… ôi… dcm xấu hổ.

Đéo biết trốn đâu cho hết nhục bây giờ.

Trong khi đó thì con bé Yến Nhi cưới cười khằng khặc. Xong lại còn dựng ngón tay trỏ lên lắc lắc gật gù giả bộ như con cặc tôi tối qua.

Hic. Mà sao ngất, chim lại cửng được nhỉ? Tôi tưởng ngất là lịm cmn đi luôn chứ. Có ông nào giải thích hộ tôi được không?

Trong lúc tôi đang băn khoăn thì cả 2 mẹ con nhà kia thi nhau cười rũ rượi như được mùa.

… Ôi đm…

Xong bữa ăn… Nhoằng cái 3 người làm hết nhẵn 4 chai vang! Đồ ăn cũng hết sạch. Mặt ai cũng đỏ như gấc! Yến Nhi thì nằm gục trên bàn bất tỉnh nhân sự.

– Lâm đưa Nhi lên phòng đi để cô dọn dẹp rửa bát!
– Dạ con nghĩ là cô đưa Nhi lên phòng giúp con, để con dọn dẹp cho.
– Không, ai lại làm thế, mà Cô bế làm sao được cái Nhi.
– Hay là cả 2 cô cháu mình cùng làm cho nhanh… nhé!
– Dạ vâng ạ!

Thế là tôi và mẹ Yến Nhi cùng dìu Yến Nhi lên phòng.

Bình thường, Yến Nhi chắc 1 tay tôi xách cũng được, nhưng rượu vào, người mềm như bún, mà tôi cũng biêng biêng nên đúng là 1 mình bế nhi khó thật, may là có mẹ Nhi đỡ cùng.

Cơ mà xốc nách con bé lên tay, tôi chạm vào cặp vú bé tí xíu của Nhi thì ít mà chạm vào… nách của Mẹ Nhi thì nhiều, (vì mỗi người 1 bên mà) vừa mềm vừa mát, vừa mịn… và tự nhiên tôi lại bị nóng…

Đặt Nhi nằm ngay ngắn trên giường xong. Tôi và mẹ Nhi chả ai nói với ai lời nào. Cả 2 cùng đi ra ngoài cửa.

Tôi đi trước, mẹ Nhi đi sau. Tôi dọn, Mẹ Nhi rửa bát, tôi lau bàn, mẹ Nhi quét sàn… cả 2 cùng dọn dẹp một loáng đã xong nhưng tuyệt nhiên không ai nói với ai 1 lời…

Tự nhiên giữa tôi và mẹ Nhi có 1 điều gì đó ngượng ngùng khôn tả.

Có lẽ bởi trong lòng của cả 2 đều đang chất chứa vô vàn suy nghĩ, vô vàn cảm xúc lại còn được cộng hưởng thêm bởi tác dụng phụ men nồng hơi rượu.

Mà công nhận. Cái trò đã hải sản thì chớ, lại còn rượu vang, xong lại còn bị đụng chạm với da thịt nữa thì… đỡ thế đéo nào được.

Cơ thể tôi nóng bừng… và tôi đoán… mẹ Nhi cũng thế! Nhưng tôi đéo dám manh động.

Dù là mẹ kế, nhưng cũng vẫn là mẹ của Nhi, và tôi lại là con nuôi của bố Nhi chứ có phải người dưng nước lã đâu.

Mà đấy là tôi đoán cô ấy nứng. Thực tế cô ấy đéo nứng thì sao? Rồi lỡ manh động cô ấy hét lên, báo công an thì… thì… đời… lại ăn lồn bốc cứt…

Không được. Không thể nào để con cu làm mù con mắt, làm khổ cái đời được. Thôi… đm nhịn… cho đỡ nhục vậy.

Quán triệt tư tưởng xong. Tôi hít 1 hơi thật sâu, mạnh dạn đi thẳng về phòng.

Tôi chạy thật nhanh vào phòng đóng cửa, cởi hết quần áo ra chạy vào nhà tắm…

Tôi xả nước mát lạnh vào khắp người… và quan trọng nhất là xả vào con buồi đang sưng tướng của tôi.

Con buồi vẫn còn bị dư âm của trận xát ớt nên nó vẫn còn hơi sưng, nóng và ửng đỏ lên to như cổ tay, nước lạnh xả vào đến đâu, dễ chịu đến đó, tôi tuột cái bao quy đầu ra, xả nước, và bôi tí xà phòng vào!

Tôi đứng dựa vào tường, vừa sóc lọ, vừa tự vê đầu ti của chính mình, mắt nhắm nghiền tưởng tượng đang được địt vào cái lồn nứng của mẹ Nhi.

“… Choang…”

Tiếng đổ vỡ ở đâu đó khiến tôi giật mình. Tôi mở cửa chạy ra thì thấy mẹ Yến Nhi đang luống cuống dọn mảnh vỡ thuỷ tinh của cái cốc vừa lắp bắp lúng túng.

– Cô… cô mang nước cam lên cho Lâm giải rượu… để cô xuống làm lại cốc mới…

Tôi cũng nhanh nhảu chạy lại, nhặt phụ 1 tay…

– Dạ không sao đâu. Con uống nước lọc cũng được cô ạ…

Nói dứt câu, tự nhiên tôi thấy…

… lạnh lạnh… vãi lồn… tôi vẫn trần truồng mà…

Buồi dái vẫn lòng thòng, chạm cả xuống nền nhà.

Tôi đứng dậy… định chạy vào wc lấy khăn tắm với quần áo… thì con buồi tôi nó lại sừng sững chĩa thẳng vào mặt mẹ Yến Nhi.

Như bị thôi miên, mẹ Nhi mở to mắt nhìn con buồi tôi chằm chặp. Còn tôi cứ đứng đó như trời trồng.

Con buồi ửng đỏ bóng nhẫy với gân guốc chằng chịt xung quanh đang giật giật hướng thẳng vào mặt mẹ Nhi.

Như một phản xạ. Tôi ưỡn buồi để nó chạm nhẹ vào má của mẹ nhi.

Tôi muốn mẹ nhi cầm con buồi tôi mà đưa vào mồm để ngậm, để bú để mút…

– Cô về phòng đây…
– Ơ… ơ kìa…

Ủa… alo? Cái lề gì thốn? Buồi dí sát tận miệng rồi… mà đùng 1 phát quay ngoắt 180 độ bỏ đi. Mà bỏ đi là đi thẳng, thẳng tắp cmn luôn. Đéo cả đóng cửa.

Tôi chưng hửng, tụt nứng, quay trở lại tắm nốt cho xong. Dcm từ qua đến nay cứ như trò đùa ấy! Đéo hiểu kiểu gì. Tôi cứ tự hỏi, lại tự trả lời hàng ti tỷ hoài nghi đéo biết như nào là thật, như nào là giả. Xâu chuỗi lại tất cả sự việc…

Tại sao cô ấy chưa sinh con…

Tại sao bố Nhi lại uống rượu trăn…

Cô ấy thấy mình trần truồng lúc tối qua, cô ấy nghĩ gì?

Lúc mặc quần áo cho mình lúc mình ngất cô ấy có làm gì không?

Tại sao hôm nay cô ấy lại ăn mặc mát mẻ vậy?

Tại sao hôm nay lại ăn hải sản…

Sao hôm nay lại uống rượu?

Sao lại còn mò vào phòng mình làm gì?

Sao lại quay đít bỏ đi…

Ngổn ngang hàng nghìn suy nghĩ khiến tôi không thể nào nằm yên được. Tôi đứng dậy. Đi ra ngoài lang thang trong nhà, hết xuống phòng khách bât ti vi, lại mò sang phòng Yến Nhi thấy bả đang ngủ ngáy o o…

Tôi lại lượn lên sân thượng ngó cây cối hít tí khí giời cho thoải mái!

Lên sân thượng phải đi ngang qua phòng của bố mẹ Nhi. Tôi dừng lại để ý thấy cửa không khóa.

Lắng nghe… có âm thanh gì đó rất lạ phát ra. Kèm tiếng thở hổn hển…

Tôi khẽ đẩy cửa và hé mắt nhìn vào phòng.

Woahhhh!

Đàn bà… đúng là đàn bà, vẫn là đàn bà… đéo thể nào khác được. Con người chứ có phải thần thánh đâu mà chống chịu lại được những kích thích như thế! Vậy là tôi đã đoán đúng. Mẹ Nhi cũng đang rất nứng. Nhưng lý trí mạnh mẽ khiến cho cô ấy chỉ dám về phòng tự thủ dâm chứ không dám địt nhau với tôi.

Ha ha. Nhìn mẹ Nhi đang nằm ngửa trên giường, 2 chân dang rộng 1 tay vừa day lồn, 1 tay tự bóp vú… đôi mắt nhắm nghiền còn miệng thì há to ngáp ngáp như con cá bị bắt lên bờ. Mà trong lòng tôi như mở cờ trong bụng.

Cặp đùi tròn lẳn, làn da trắng hồng, và cái lồn lưa thưa vài sợi lông bết dính bởi dâm thủy nhầy nhụa đang bị những ngón tay giày vò…

Vừa day lồn, cô vừa ưỡn lên như vẫn đang thèm điều gì đó, đang muốn điều gì đó…

Ừ… thì… Thèm địt chứ còn thèm gì nữa… đã rượu vang lại còn hải sản thì có mà thánh thần cũng nứng chứ đừng nói là cô!

Hít 1 hơi thật sâu… tôi nín thở, rón rén lẻn vào phòng, khẽ đóng cửa rồi tiến lại gần…

Như con hổ rình mồi. Tôi tiến đến mà không phát ra tiếng động nào dù là nhỏ nhất.

Đôi mắt tôi như dán vào cái lồn múp míp ướt nhoẹt nước dâm đang hẩy hẩy lên đầy khiêu khích của mẹ Yến Nhi…

Đúng cự ly thích hợp. Tôi lao tới thật nhanh vồ lấy con mồi. Miệng tôi ngoạm vào lồn, 2 tay ôm chặt 2 bên đùi để con mồi không thể thoát được ra.

Mắt tôi nhắm nghiền, mũi tôi hít hà mùi lồn, còn miệng tôi phát huy hết công suất bú mút, liếm, ngoạm tất cả mọi miếng thịt quanh cái lồn đang sưng tấy.

Mẹ Nhi giật mình khép chân, và co lại, 2 tay đẩy đầu của tôi ra. Miệng thì không ngớt.

– Lâm lâm… làm cái gì thế… bỏ cô ra… lâm lâm…

Miệng tôi đang bận bú lồn thì làm sao mà trả lời được cô đây.

Nhưng để ý là cô không dám la to, mà chỉ thào thào vừa nói, vừa đuổi tôi ra trong từng hơi thở.

Mẹ Nhi càng giãy giụa… thì tôi lại càng bám chặt hơn, bú lồn mạnh hơn. Đôi môi tôi mút chặt lấy hột le… răng cửa tôi khẽ cắn, khẽ nhay nhay, lưỡi tôi chà xát liên tục lên cái hạt thịt be bé đó. Thi thoảng tôi lại há to miệng, để ngoạm cả cái lồn, cái mép lồn và lùa lưỡi ngoáy thật sâu vào trong lỗ lồn…

– Ự… lâm… ự… ự… ự… ra… ự… bỏ… raaaaa…

Mẹ Nhi gồng cứng người, co quắp, trong khi 2 tay vẫn túm tóc tôi đẩy ra khỏi lồn…

Nước lồn vẫn không ngừng ứa ra trơn nhớt làm ướt nhoe nhoét cả miệng, chảy cả xuống dưới cằm tôi.

Chống cự mà như thế à? Không thích mà như thế à?

Đang cơn co quắp cực điểm. Tôi bỏ lồn ra, đứng dậy, Mẹ Nhi như bừng tỉnh, mở mắt nhìn tôi, chuẩn bị nói điều gì…

Ngay lập tức, chỉ trong chưa đầy 1 nửa giây, tôi đã tụt quần, đâm ngay con buồi nứng pọt 1 cái vào lỗ lồn đang hụt hẫng tơ hơ kia.

Lâu lắm rồi tôi mới được địt, lại đang nứng dở, nên được cắm buồi vào cái lồn mọng nước của mẹ Yến Nhi… khiến tôi sướng như điên như dại.

Đối với tôi ngay lúc đó chỉ nghĩ được duy nhất 1 điều.

“ĐỊT”

Mắt tôi mờ đi, tai cũng ù đi, không nghe thấy gì, không nhìn thấy gì hết… bởi mọi giác quan, tôi đang tập trung vào hết những xúc cảm nơi đầu buồi.

Sướng… quả thật là sướng vô cùng, à không… sướng nhất từ trước đến giờ thì mới đúng.

Thanh niên trai tráng nứng buồi mà lâu ngày không địt, không sóc lọ, không xuất tinh, đã thế lại còn bị kích thích, bị hãm địt, bị không cho địt… xong bây giờ được… ĐỊT… thì khác gì con ngựa bất kham…

Lồn của mẹ Yến Nhi cũng vậy, cũng nứng, cũng sưng, nhưng thèm địt, phải tự nghịch lồn để xoa dịu đi cơn nứng.

Giờ đây được 1 con buồi trẻ, vừa nóng, vừa cứng, lại vừa to, vừa dài, vừa đâm vừa địt như vũ bão thì còn gì bằng.

Miệng mẹ Nhi há to, mắt mở lớn, nhìn chăm chằm vào nơi lỗ lồn bị buồi tôi địt…

Mẹ Nhi nín thở không thốt lên lời, toàn thân cô gồng cứng, như để chống chịu những cơn sướng khi lồn mang lại.

Bên trong lồn đầy ắp nung núc thịt, vừa nóng, vừa trơn, vừa siết chặt con buồi khiến cho mỗi lần tôi địt phát ra những âm thanh như tiếng ếch kêu…

“… ọp ọp…”

Tôi kéo mẹ Nhi lui xuống mép giường. Vẫn để Mẹ Nhi nằm ngửa, dang rộng 2 chân ra, còn tôi đứng xuống đất, nhanh chóng kê buồi đâm lại vào lỗ lồn, tôi gác chân mẹ nhi lên vai, còn 2 tay bám vào đệm giường để làm chỗ vịn.

Vì phải ở thế này tôi mới có thể địt tốc độ cao được.

Hẩy buồi đâm tiếp tục vào lồn, tôi lại cảm nhận rõ cái nóng, cái chật chội, và cái sướng nơi lỗ lồn mang lại.

Buồi địt hết tốc độ vào thẳng trong lỗ lồn…

Lần này âm thanh không còn kêu ọp ọp nữa… mà lần này là tiếng mu buồi tôi va đập vào mu lồn cô, là tiếng 2 hạt cà tôi lủng lẳng theo nhịp địt va đập vào mông đít của cô.

“… bạch… bạch… bạch…”

Cả tôi và cô không nói lời nào, cả căn phòng chỉ ngập tràn tiếng địt.

– Mẹ ơi…

Goắt đờ phắc… đó là tiếng của Yến Nhi.

Sao nó lại dậy vào giờ này. Chẳng phải là nó say rượu bất tỉnh nhân sự sao?

Mẹ Yến Nhi giật bắn đứng dậy tìm quần áo. Còn tôi cũng hốt cả hền không kém phần long trọng, mặc vội cái quần rồi cuồng cuồng tìm… nơi để nấp.

– Chui vào tủ kìa…

Mẹ Yến Nhi khẽ giục. Vừa sửa lại quần áo, và lấy chăn phủ lên cái đệm loang lổ nước dâm…

– Mẹ ơi, con đau đầu quá!
– Chắc là nãy uống rượu ấy mà, để mẹ lấy thuốc giảm đau cho.
– Mẹ ơi. Lâm nó đi đâu ý. Con tìm không thấy. Đến giờ học rồi mà trốn đi đâu không biết!
– À… à chắc nó trong phòng, có khi đang ngủ cũng nên.
– Không. Con sang thấy cửa mở, không có trong phòng.
– Vậy chắc nó đi ra ngoài có việc. Tí nó về ấy mà.
– Haizzz đúng là cái đồ ham chơi… Thôi con về phòng đây!

Hú hồn hú vía. Suýt thì bị bắt quả tang.

Chương trước Chương tiếp
Loading...