Những bà hàng xóm dâm đãng
Chương 27
Bữa sáng cuối cùng ở khách sạn 5 sao…
3 người chúng tôi ngồi ăn vui vẻ. Chú Hải hồ hởi cứ vỗ vai khen tôi rối hết cả rít.
– Chưa bao giờ uống lại sướng như hôm qua… công nhận vui thật… – Thế chú có bị đau đầu hay mệt mỏi gì không? Hôm qua chú uống quá nhiều ấy! – Không… không mệt tí nào luôn. Không đau đầu không khát nước không gì hết… Công nhận… mày chỉ chú cái trò uống tequila đấy… Hay thật… – Chú vui là cháu yên tâm rồi. – Lần sau có dịp tao sẽ lại đưa mày đi. Có mày đi cùng đỡ được bao nhiêu việc. – Ha ha… Thế thì còn gì bằng… tại hạ sẽ luôn cố gắng phục vụ Hải đại nhân…
Tôi vừa nói bằng giọng phim chưởng vừa giơ tay lên khiến cả 2 cô chú cười lăn cười bò…
Ăn xong cô chú lên phòng thu dọn hành lý. Tôi thì chả có gì… quần áo cứ nhét vào mỗi ba lo là xong. Tranh thủ xuống dưới mua ít quà…
Làm mấy cân mực khô, cá chỉ vàng, bánh xoài… Tôi cũng không quên ghé vào 1 tiệm nữ trang mua 2 cái nhẫn bạc đính ngọc trai xinh xinh (tiền đéo đâu ra mà mua nhẫn vàng) Về làm quà cho 2 chị người yêu.
Đóng thùng xong xuôi… cho lên taxi… Chúng tôi ra sân bay bay về Hà Nội.
Trên đường đi chú Hải và cô Hoa vui vẻ nói chuyện hỏi han tôi rất tự nhiên…
Chuyến đi này ai cũng cung. Chú Hải vui vì gặp đối tác thành công, có được cuộc rượu say tuý luý được ha oai hoành tráng.
Cô Hoa vui vì được địt tung lồn mấy ngày giời.
Còn tôi vui vì vừa được địt thỏa thích vừa đạt được những trải nghiệm thú vị đầu đời về một cuộc sống hưởng thụ cao cấp.
… Pip pip…
Về đến nhà rồi… Thu dọn hành lý xuống cửa nhà. Tôi chào tạm biệt cô hoa và chú Hải… Cảm ơn vì chuyến đi vui vẻ…
Chú hải xuống xe… gọi tôi lại.
– Này thằng cháu. Mày được lắm… có mày chú rất vui… Mày đỡ được cho chú rất nhiều việc… lại còn bảo vệ được cô Hoa khỏi bọn trấn lột… chú có cái này… cho mày làm kỷ niệm.
Nói xong chú rút trong túi quần ra cái motorola V3 gold óng ánh của chú… Đưa cho tôi.
Tôi đứng thẫn thờ… mặt đờ ra… Ngẩn ngơ…
– Ôi… Ôi cái này có lẽ cháu xin phép. Cháu có làm được gì đâu. Món quà này quá to… cháu không dám nhận đâu ạ – Gớm… Cứ cầm lấy… Chú quý mày lắm chú mới cho… Đấy!
Chú khẽ ghé vào tai tôi thì thầm:
– Cứ cầm lấy chú coi như chú tặng trước… lấy cái mà còn liên lạc… Sau còn lo giúp chú việc… Kia chứ.
À à… Tôi hiểu rồi…
– Lâm cứ cầm lấy cho cô chú vui. Co đã mua cái sim mới, cô cũng lưu sẵn số đt của cô chú trong đấy rồi. Sau có việc liên hệ cho tiện.
Tôi mừng như phát khóc… sướng vãi cả đái ra các ông ạ. Cái thời mà chúng bạn nhà thằng nào giàu nhất thì mới có con nokia 1100 đen trắng là đã hoành tráng lắm rồi. Còn tôi giờ đây đang cầm trong tay con điện thoại màn hình màu full hd, nắp gập thời thượng. Lại có cả camera chụp hình màu vàng óng như vàng 24K…
Dm tôi sướng sắp ngất rồi các ông ạ.
– À… còn cái sạc với tai nghe nữa này…
Chú Hải ngồi trong xe với ra đưa cho tôi…
Sướng quá tôi nhảy cmn cẫng lên.
– Ha ha ha… cảm ơn cô chú nhé!!!
Cô chú thấy thế cũng cười phớ lớ… Rồi lái xe đi…
Trong lòng tôi đang ngập tràn 1 niềm vui sướng. Tôi mở cửa nhà… mang hết hành lý vào trong nhà cất đâu ra đấy.
Rồi ra nghịch, khám phá điện thoại.
Cuộc đời lần đầu tiên cầm vào chiếc đt di động, nó sướng không thể tả được.
Bắt đầu mở ra nghiên cứu các chức năng… Rồi cài đặt chuông, chơi game… Khiến tôi quên mất thời gian…
– Lâm đã về rồi đấy à?
À là tiếng bà la sát nhà tôi… trong lòng vừa vui sướng vừa nhớ nhung người mẹ thân yêu của tôi sau 2 ngày xa cách thì mẹ tôi lại cất tiếng nói trìu mến:
– Địt mẹ mày… đi thì chớ… về đến nhà để bừa ra như này à? Đéo dọn dẹp nhà cửa gì… Cơm nước gì chưa???
Chán… Haizzzz…
Tối hôm đó bà già đi mua vịt quay cả nhà ăn cơm… Ăn xong bà mang cá mực với cá chỉ vàng bánh trái… Sang hàng xóm biếu mỗi nhà 1 ít…
Được cái bà già cũng tốt tính. Mồm chỉ quạc quạc thế thôi chứ… cục cằn đanh đá chua ngoa lắm!
– Mày mua được tí thế này ai ăn ai đừng – Hic… nhưng con làm gì có tiền… – À ừ nhỉ… Đm tao quên mất! Ha ha…
Thế là bả chạy đi mua can bia hơi… về nướng nốt chỗ mực với cá chỉ vàng còn lại… cả nhà ngồi uống bia ăn mực vui vẻ.
Sáng hôm sau:
Tỉnh mắt ra tôi dụi dụi mắt… Mới hôm qua nằm khách sạn hôm nay… lại về túp lều tranh… Chán ghê… Haizzz thôi ráng… chịu khó sau đi làm kiếm tiền xây cái nhà lên lên cho tươm tất!
Dậy đánh răng rửa mặt… Tôi cầm 2 cái nhẫn sang gõ cửa nhà bác Loan…
Cả 2 chị vui rạng rỡ chạy ra mở cửa đón tôi…
Tôi ôm chầm lấy cả 2 rồi tíu tít kể chuyện…
Nào là khách sạn 5 sao, nào là bãi biển nên thơ, nào là hoàng hôn mơ mộng, nào là hải sản thơm ngon… nào là bar club sôi động…
Cả 2 chị hào hứng nghe tôi kể… 1 cách chăm chú.
– À em suýt quên. Em có quà tặng 2 chị đây… – Ôi thật á thật á??? – Thật chứ sao không. 2 chị luôn trong trái tim em mà…
Tôi rút trong túi ra 2 chiếc nhẫn bạc trắng tinh được xi một lớp vàng trắng trông như vàng thật ấy. Trên 2 chiếc nhẫn đính 2 viên ngọc trai thật ấy nhá… không phải ngọc đểu = nhựa đâu.
Tôi đeo chiếc màu vàng cho chị Trang… và cái nhẫn màu trắng vào tay chị Vân.
Chiếc nhẫn vừa khít. Lại còn được đeo lên 2 bàn tay búp măng trắng nõn nà lại càng tôn lên thêm đẹp.
2 chị vui sướng nhảy cẫng lên ôm tôi hôn tíu tít vào mặt.
Tôi rút cái điện thoại ra chụp tự sướng… Làm cả 2 chị em vân trang mắt chữ O mồm chữ A… ngạc nhiên không thốt lên lời…
Đi có 2 ngày nhưng dường như tôi đã biến thành 1 người khác… Trưởng thành hơn, đĩnh đạc hơn… sành điệu hơn… không còn là thằng lâm trẻ trâu quần đùi áo ba lỗ như trước nữa.
Đúng lúc ấy thì đt nổ chuông.
– Alo… Vâng cháu đây – Cô qua đón cháu bây giờ á? – Dạ vâng. Thế cũng được.
Là cô Hoa… các ông ạ!
Các ông nghĩ cô ấy sẽ đón tôi đi đâu???
– Ai thế Lâm?? – Dạ cô Hoa ạ! Cô bảo qua đón em đi bệnh viện khám lại theo lịch hẹn ạ. – Ôi thế về thay đồ đi… rồi còn đi. Cảm ơn lâm về món quà nha… Chị rất thích!
Tôi ôm hôn cả 2 chị rồi ra về… thay quần áo.
Một lúc sau:
Pip pip…
Có tiếng oto… Tôi chạy ra thấy chiếc xe taxi đỗ cửa. Cô Hoa vẫy vẫy… Tôi khóa cửa rồi leo lên xe…
Haizzzz trên xe có điều hòa mát lạnh lại có mùi thơm ngát từ người cô hoa toát ra.
Cô Hoa nhìn tôi cười… Rồi ngó bác tài xế không để ý liền đặt tay lên đùi tôi. Cô nói:
– Hôm nay cô đến đón lâm… mình đi mua ít đồ nhé!
Đúng như lời hứa hôm nọ các ông ạ… Cô hoa đưa tôi đi cắt tóc, mua quần áo.
Đầu tiên cô đưa lên đê la thành. Vào 1 hàng cắt tóc. Vào đây người ta cho lên bàn gội đầu rồi uốn xoăn, nhuộm màu nâu hạt dẻ… xong xuôi… Tá ra… ôi tôi đẹp trai vãi loằn các ông ạ. Đúng kiểu như trai hàn quốc.
Tôi khuyên các ông. Không phải do mình không đẹp trai đâu. Mà là do mình để tóc không đúng. Trước nay toàn cắt của mấy ông thợ quê… Có duy nhất 1 kiểu chất nghệ gặp trời mưa rẽ ngôi lệch.
Nhưng đến hiệu chuyên nghiệp. Bảo nó uốn xoăn xong vuốt 37… Đm đẹp đúng như giai hàn quốc luôn… thề!
Xong xuôi cô chở ra cầu giấy, quán thánh, chùa bộc… Làm 2 đôi giày… 4 cái quần và chục cái áo… Cô lại còn mua cho 1 hộp sịp với chục đôi tất mới.
Đúng là người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân… Chỉ cần người dong dỏng cao… mặt mũi không nhiều mụn và quá xấu… là cứ cắt tóc, vuốt sáp xịt gôm… ăn mặc chuẩn thời trang tí là ngon giai ngay… Tay lại cầm con V3 gold… Xời… dm chất chấm hết luôn các ông ạ!
Shopping 1 vòng… Ngon lành… cô Hoa Ngắm nghía tôi 1 lúc rồi khen…
– Đúng là mình có con mắt nhìn người… Công nhận Lâm ăn mặc tử tế vào đẹp trai thật sự.
– Đẹp trai thì mới… Xứng đáng được… địt cô chứ!!! – Suỵt! Nghiêm túc nào. Không đùa… đùa lúc khác! Giờ cô có việc muốn nhờ cháu. – Dạ việc gì vậy cô? – Đi tiếp khách cùng cô. – Uây. Cháu có biết gì đâu mà tiếp khách. – Không sao… cô tin với khả năng hoạt ngôn của cháu sẽ dễ thích nghi được thôi. À quên phải tuyệt đối gọi cô xưng cháu nhớ chưa? – Dạ… Vâng… (Tôi ấp úng miễn cưỡng đồng ý)
Cô Hoa đưa tôi đến 1 khách sạn… 1 cuộc hội thảo các ông ạ. Chủ đề đéo gì mà xúc tiến đầu tư gì gì đó.
Cô đi trước. Tôi đi sau. Đến 1 bàn khá đông. Toàn những chị, những cô trông có vẻ sang trọng…
– Xin chào các chị. Em có chút việc nên đến hơi muộn một chút. – Ồ không sao… cũng vừa mới bắt đầu thôi mà… – Ơ đây là??? – À đây là Lâm… trợ lý kiêm vệ sĩ riêng của em! (Cô hoa giới thiệu) – Chà chà… trợ lý trẻ ngon lành quá ha! – Thế đã… gì gì chưa??? – À không không… đây là cháu họ em… người trong gia đình ấy mà… – Ồ thế à? Dạ vâng.
Cả buổi ngồi nghe hội thảo tào lao… tôi chả hiểu cái mô tê gì… nhưng vì được giới thiệu là trợ lý… nên chăm chú ghi chép và mặt mũi có vẻ đăm chiêu lắm.
Bỗng Ting ting… Là đt của tôi reo.
– Alo… sếp ạ… à quên chú ạ… – Ha ha. Vâng thế từ giờ cháu sẽ gọi bằng sếp nhá! – Vâng sếp! Em nghe đây… – Dạ. Em thu xếp rồi… để sang tuần em báo cao lại nhé… Sếp yên tâm.
Là chú Hải gọi hỏi vấn đề cô Thủy… Thấy tôi sếp sếp… lại rút con V3 gold… Nên các chị cũng nhìn tôi bằng con mắt khác… không còn coi thường theo kiểu nhãi ranh nữa…
Cuối cùng hội thảo cũng xong. Cô Hoa hô hào…
Chả mấy khi chị em mình gặp nhau… Đi hát Karaoke đê! Mấy bà cũng vui tươi hưởng ứng… Ok ok… Đi luôn…
Thế là tất cả xuống dưới người thì bắt taxi… người thì tự lái xe, người thì có tài xế riêng… Đi theo cô Hoa…
Trước mặt tôi là X – Men CLUB…
Quán karaoke hoành tráng nhất nhì hà nội thời bấy giờ.
Nhanh chóng nhận phòng. Mọi người lên phòng to đẹp nhất… Phải nói thật lối thiết kế nội thất ở đây chất thật… vừa độc đáo, vừa hiện đại không nơi đâu có được.
Vào phòng hát… Các bà sồn sồn gọi nào bia… nào hoa quả, nào bò khô bim bim…
Tôi bảo… theo em… hôm nay mình uống thử 1 thứ khác được không ạ? Thú vị hơn uống bia 1 chút đấy ạ.
Mấy bà nhao nhao…
– Thôi bia đi cho mát…
Cô Hoa bảo…
– Ai uống bia thì cứ uống. Lâm cứ gọi như mọi khi đi…
Thế là tôi gọi tequila ra…
Lúc đầu mấy bà uống bia thì chê không uống…
Mấy bà uống coca với sinh tố cũng chê…
Sau… thấy cách uống là lạ, đập ly sủi bọt nên cũng tò mò thử…
Ha ha… rồi bà nào bà ấy khen rối rít…
– Cái này ngon hơn bia… – Cái này ngon hơn coca… – Cái này dễ uống phết…
Rồi lại thi nhau đập ly… thi nhau uống…
Cơ mà… có 1 vấn đề. Các bà đi hát lại toàn những bài nhạc đỏ nghe nó buồn thối ruột thối gan.
Nào là tình ca biển bạc đồng xanh… nào là thương về miền trung… rồi trường sơn đông trường sơn tây… Nẫu hết cả lồn.
Tôi lẻn ra ngoài… Dúi cho cậu phục vụ 50k.
– Bạn chọn hộ mình mấy bài bolero song ca nhá! Ok…
Tôi vào ngồi uống cạnh cô Hoa… 1 lúc sau…
Thấy bài: Sầu tím thiệp hồng song ca quang lê với lệ quyên… Tất cả ngơ ngác… tôi bảo cô Hoa…
– Cô hát được bài này không? – Hát được nhưng thiếu giọng nam. – Vậy cháu với cô nha!
Đm… bảo rồi. Hát hò với tôi là nghề cmn luôn rồi các ông ạ. Đm hát không giống quang lê… nhưng đúng nhịp, đúng cao độ, trường độ… Lại còn rung luyến như cmn ca sĩ luôn. Đã thế lại còn thêm chất giọng trầm vỡ tiếng rất nam tính…
Các bà ở dưới nghe hát mà mắt cứ chữ O, mồm chữ A… Ngay đến chính cô Hoa cũng tỏ vẻ ngạc nhiên cơ mà.
Thế là tôi lại đắt show… các bà thi nhau chọn song ca và tôi là giọng nam duy nhất trong đây nên đương nhiên là phải hát liên tọi rồi.
Mà hát song ca bolero bà nào lên hát cùng cũng ôm eo khoác vai… thậm chí còn ôm rồi nhảy như khiêu vũ ấy… tất nhiên tôi không dám manh động vì có cô Hoa ở dưới…
Hát bolero chán… tôi lại chạy ra ngoài kêu nv phục vụ… cho anh mấy bài… remix…
Xời… Đang bolero ỉu xìu xìu… lại có tí rượu vào… nên nhạc remix nổi lên phát… Tất cả cùng đồng loạt đứng dậy… quẩy loạn xì ngầu… Nhưng nhạc remix tiết tấu nhanh, lại đa phần là tone Nam… nên đương nhiên… tôi lại phải cầm mic…
Phải nói tôi hát remix là chấm hết các ông ạ… không những hát… thi thoảng tôi lại còn đế thêm những đoạn rap… Làm tất cả các chị em rú ầm lên còn máu hơn đi bar.
– Lên nào… lên nào… lên nào… hey… gái xinh ơi… hey… gái đẹp ơi… hêy… Máu lên nào… hết cỡ nào… Máu ở đâu là máu ở đâu… hey… Máu chỗ nào là máu chỗ nào… hey… Máu chỗ này thì chửa mất thôi… ha ha ha Tất cả như được là chính mình. Họ được cởi bỏ hết mọi muộn phiền, gò bó, phép tắc, lễ nghĩa… Họ uống hết mình… Họ nhảy hết mình… Và họ còn lợi dụng để ôm thằng Mc, sờ chim thằng Mc…
Thậm chí có bà còn nhét tiền vào túi tôi liên tọi… Ha ha…
Phải nói hôm nay vui vãi đái… Cô Hoa cũng vậy. Cô nhìn tôi ra điều hài lòng lắm. Các bà các chị ai cũng khen… cô Hoa có thằng trợ lý đẹp trai, hát hay, khéo ăn nói lại biết khuấy động kết nối…
Nhoằng cái đã 8h tối… ôi đcm… nhà cửa chưa dọn… cơm chưa nấu… mà giờ về đến nhà chắc bà già bà ấy băm… Tôi hoảng hốt bảo cô Hoa… Cô mỉm cười…
– Yên tâm… trước khi qua đây… cô xin phép mẹ cháu rồi… – Ô làm sao cô xin được? – Thì cô đến công ty mẹ cháu. – Ở sao cô vào được? – Thì công ty của nhà cô mà… bố chú Hải và chú Hải là cổ đông lớn nhất ở đấy đấy. – Ơ… cháu tưởng chú làm cán bộ huyện mà… đúng rồi nhưng phải làm nhiều việc chứ. Chứ làm nhà nước không thì sao mà đủ ăn hả đồ ngốc…
Đm… vãi đái thật… tôi còn quá ngây thơ các ông ạ.
Kêu phục vụ lên thanh toán xong xuôi… mọi người chào tạm biệt nhau ra về mất một nửa… Nhưng vẫn không quên bắt tay và dành tặng tôi lời khen ngợi. Hôm nay tôi đã làm quá tốt.
Cô hoa và 1 nửa còn lại rủ nhau lên Tống duy tân… Ăn.
Trong nhóm này cô Hoa giới thiệu tôi với 1 cô… tên Quỳnh. Cô ấy là trưởng phòng kế hoạch đầu tư Hà Nội…
Chúng tôi ngồi ăn vui vẻ. Tôi và cô Quỳnh ngồi gần nhau. Cô Hoa ngồi cạnh tôi nhưng tiếp chuyện những người khác.
Tôi thì được cái… cái gì cũng biết sơ sơ… nên bắt chuyện với cô Quỳnh khá hợp gu… từ việc cô thích nuôi chó poodle đến việc chăm sóc cây cảnh bancone… thậm chí một số kiến thức về phong thuỷ tôi cũng biết để bắt chuyện…
Ăn mãi đến 10h thì tất cả đứng dậy. Mọi người ra về hết còn mỗi tôi với cô Quỳnh, cô Hoa…
Cô Hoa bảo…
– Chị Quỳnh… nay uống hơi nhiều đấy nhé! Liệu có về được đến nhà không? – Ồi dời chị về được yên tâm…
Nói như vậy nhưng thấy dáng đi lảo đảo… liêu xiêu… Cô Hoa mới bảo…
– Không ổn rồi. Thôi thế này… Để em bảo trợ lý của em đưa chị về tận nhà an toàn… xe oto chị cứ gửi ở đây… mai đến lấy. Chứ giờ đi còn chả vững thì lái xe kiểu gì? Công an thổi nồng độ cồn đấy! – Liệu có ổn không? – Yên tâm là ổn. Lâm… cháu ra vẫy taxi đưa cô Quỳnh về hộ cô… giờ cô đi đón chú Hải… Nên cô về trước… cháu chủ động đi taxi về sau nhé… Nói xong… cô Hoa rút 1 xấp 100k đưa tôi rồi đi luôn… Tôi thậm chí còn chưa đồng ý cơ mà…
Thế là còn lại 1 mình tôi với cô Quỳnh… 1 người say 1 người… đứng tơ hơ còn chưa biết phải làm gì…
Thôi đành bắt cái taxi… taxi đến… tôi chạy lại dìu cô Quỳnh lên xe… haizz đúng là phụ nữ có tiền… da dẻ mịn màng, nước hoa thơm phức các ông ạ… nhưng mỗi tội say… nên người ngợm hơi bị mềm nhũn…
Lên xe tôi khẽ hỏi:
– Cô quỳnh ơi… mình về đâu vậy cô…
Cô không trả lời… mà nằm gục vào vai tôi… mắt nhắm nghiền…
Tôi hỏi lại lần nữa… Lần nữa… Cũng không có câu trả lời… giờ làm nào? Đéo biết đi đâu về đâu bây giờ! Tôi đành bảo bác tài…
– Bác cứ đi về hướng Cầu Giấy cho cháu… Tôi rút đt ra định gọi cô Hoa thì thấy tin nhắn…
“Địt cô Quỳnh giúp cô”
Ôi vãi lồn… Cái đéo gì thế này??? Địt bọp kiểu đéo gì??? Giờ say khướt thế này… rồi địt ở đâu??? Địt như nào bây giờ???
Mà tôi có phải phò đực đéo đâu mà bạ ai cũng địt… Haizzzz…
Hoang mang… Rối bời… đéo biết làm gì bây giờ… Thì ông tài xế bảo:
– Đến cầu giấy rồi em giai ơi…
Đm giờ đi đâu??? Không lẽ lại đi khách sạn. Mà biết khách sạn ở đéo đâu? Đã đi đặt khách sạn bao giờ đâu mà biết?
– Thôi bác cứ đưa cháu đến tạm cái khách sạn nào cũng được.
Nhìn qua kính chiếu hậu thấy ông tài nhếch miệng cười… đểu… tổ sư lần đầu tiên đi nhà nghỉ đấy! Các ông ạ… ngượng đéo chịu được.
Đến nơi… tôi để cô quỳnh trong xe… lên để lấy phòng.
– Anh ơi anh có phòng chưa – Chưa. Giờ anh mới đến. – Vậy anh cho em mượn cmt…
Vãi lồn… đào đéo ra cmt bây giờ… đi chơi chứ có phải đi nghĩa vụ quân sự đéo đâu mà mang cmt… nghĩ thế nhưng vẫn cố tỏ ra là bình tĩnh…
– Anh quên mất ở nhà rồi – Vậy thì rất tiếc…
… Bịch…
Tôi rút ra chục tờ 100 đập xuống bàn… ngần này được không???
– Dạ dạ được ạ… Mời anh lên phòng 506 ạ… chìa khóa anh đây! – Em giữ lại 1 tờ mai ăn sáng… còn lại đặt cọc đấy. Thiếu đâu mai anh thanh toán nốt…
Đm các ông thấy tôi nảy số nhanh không? Trong mọi hoàn cảnh đều phải nảy số thật nhanh và luôn phải giữ bình tĩnh các ông ạ!
Xuống trả tiền taxi… tôi đỡ cô quỳnh lên phòng… Say rượu nên người mềm nhũn… à may có mấy thằng phục vụ ra đỡ… nhẹ cả người… Đm đúng là có tiền bồi dưỡng có khác. Nhiệt tình thế!
Lên đến phòng… Đặt cô nằm xuống giường… Lúc này tôi mới thực sự là hoang mang này…
Đéo biết giờ như nào nữa… phải làm sao đây?
Bắt đầu từ đâu bây giờ? Lỡ mà bả say đến lúc bả tỉnh lại bà lại tống cmn mình vào tù thì thế đéo nào? Vợ quan còn đỡ đây bả còn là quan trung ương chứ có phải dạng vớ vẩn đâu???