Những bà hàng xóm dâm đãng
Chương 42
Tiếng chuông báo thức làm tôi choàng tỉnh giấc… 1 bên đùi tôi tê nhừ vì đầu chị Nhung gối vào…
Tôi khẽ nhấc đầu chị ra… thì chị nũng nịu ôm ghì lấy chân tôi không buông…
– Ứ ừ!!! Không dậy đâu… em muốn ngủ tiếp cơ…
Ô vãi lồn… vậy nghĩa là tôi được làm anh à???
– David… ôm em đi…
Địt… cái lồn gì thế??? Tôi đéo nghe nhầm đâu các ông ạ!
Từ từ… đm tôi phải nảy số phát…”David ôm em đi”
Như vậy chắc chắn thằng người yêu bà này tên là David… Vậy nó là tây hay việt??? Đéo biết… Nó đang ở đâu?? Việt nam nay nước ngoài… cũng đéo biết luôn… Nhưng… chắc chắn… 1 điều rằng…
Mình chả có giá trị buồi gì trong lòng con mặt lồn này… giá trị của mình chỉ đơn giản là 1 cái sextoy để khoắng lồn cho đỡ ngứa trong lúc đéo có bạn trai ở bên… bài học này tôi đã từng vấp phải từ thời chị em Vân Trang rồi…
Vậy tôi phải làm gì???
Vùng vằng rồi bỏ đi à???
Không!!! Tội đéo gì phải làm thế… nó coi mình là sextoy… thì mình cũng chỉ coi nó là cái lồn đẹp để địt cho đỡ buồn… Rất đơn giản… sòng phẳng… đéo bao giờ đặt trái tim và tình cảm thật lòng… hết mình vì 1 con đàn bà như thế… Vậy là xong… vui vẻ…
Đéo phải người yêu thì làm người tình… thế thôi… các ông công nhận không???
Nảy số xong tôi nhẹ cả đầu.
– Nào Lâm… ôm em đi nào…
Vãi lồn… lại cái địt gì nữa đây??? Lúc nãy David giờ thì lại Lâm… Đéo phải tôi chứ???
Đm tôi hoang mang hết sức!!!
– Ôm em đi…
Đm… giờ thì đéo có cả Lâm hay David… Thôi được bố chiều mày thêm lần nữa…
Tôi nằm xuống ghế… choàng tay ôm chị từ đằng sau… Cảm nhận được hơi ấm của tôi… chị quay người lại… dụi dụi rúc vào trong lòng tôi nũng nịu…
– Anh ở lại với em đêm nay nhé!!! Nay em ở 1 mình đấy!
Tôi hoang mang vãi cả lồn ra… Đéo biết bả nói mơ… hay nói thật… mà bả nói với ai??? Với tôi… Hay thằng david mặt lồn nào đó??? Tôi im lặng… đéo trả lời…
Bả bỗng nhảy chồm lên… đè nghiến tôi xuống… quát lớn…
– Em hỏi nãy giờ sao anh không trả lời???
Tôi vẫn nhìn chị… nhưng không dấu được vẻ bối rối… Lúng túng… lắp bắp trả lời…
– Thì em… em sợ chị đang nói với anh david nào đó… không phải em…
Bả Nhung bả phá lên cười sằng sặc như được mùa…
– Ha Ha ha ha…
Còn tôi vẫn ngơ ngác đéo hiểu chuyện gì…
– Ủa… có gì đáng cười sao???
– Ha ha… ngốc… đồ ngốc… David là anh đấy!!!
Rồi chị cúi xuống ôm và hôn tôi lấy hôn để.
Tôi cũng vẫn ngạc nhiên và chưa hết bàng hoàng… đéo hiểu chuyện gì…
– Ngốc ạ… Từ hôm đầu tiên nhìn anh đánh thằng Nam… rồi một mình anh chiến đấu với cả ban giám hiệu… em đã yêu anh rồi… eo ôi ngầu dã man… giống hệt như Thánh David trong phim…
– Đến hôm nay, Thật không ngờ… anh còn ngầu, còn lãng mạn, thú vị và tinh tế hơn cả David…
Tôi sững cmn người… đm đéo phải nhé… đm đừng lừa bố… bố đéo tin đâu nhé… đừng nghĩ bố trẻ con mà giở cái văn tình yêu đẹp ra để quyến rũ trói buộc bố nhé!!!
Đm lạ đéo gì…
– Em mà không thích anh… thì còn lâu em mới cố gắng ở lại trường… còn lâu mới để anh vào đây… yêu em như này. Anh quên em thích làm tiếp viên Hàng Không à???
Địt… vậy là tôi hiểu lầm cô ấy rồi…
Không!!
Nhưng tôi đéo được phép tin… kệ cmn ở đấy đã… cứ chờ xem rồi tính tiếp… bố mày ghét nhất bị gài, bị lừa, bị lợi dụng…
Chị Nhung thấy tôi vẫn đơ ra… bèn dụi đầu vào lòng… Thủ thỉ…
– Em yêu anh. Sau này nếu có người thì anh gọi em là cô giáo… còn khi nào chỉ có 1 mình… thì gọi em là Lisa còn anh là David nhé!!!
Vãi lồn… thế tôi là Lâm David à? Hay là David Lâm??? Ha ha… Nghe tây phết… nhể… ha ha ha… Có mà lâm đạp vịt… lâm địt vịt thì có… Ha ha Tếu vãi lồn.
Chị nhung cứ thủ thỉ rồi dụi đầu vào lòng tôi khiến tôi đéo thể nào chịu được… có lẽ tôi mủi lòng mất các ông ạ!!!
Có thể cô ấy yêu tôi thật lòng chăng???
Dm đéo biết như nào mà lần… thôi kệ… cứ thuận theo tự nhiên thôi…
Tôi dịu người xuống… mỉm cười thoải mái… Tôi nhìn cô nhung trìu mến.
– Ngay lần đầu gặp em… Anh đã yêu em rồi… Ôi khuôn mặt lạnh lùng… Nhưng rất đỗi xinh tươi… thấp thoáng trên bờ môi… trái tim mọng đỏ… Nhưng lại gần em thật là khó vì em chẳng mỉm cười…
– Người yêu ơi… anh muốn tới bên em… và xin em 1 cơ hội… a vò đầu a bứt tóc… buồn phiền và suy nghĩ… phải có được cách nào để chiếm trái tim em…
Đm… tôi đọc luôn cmn đoạn rap các ông ạ!
Chị Nhung nghe mà mặt nghệt cmn ra như ngỗng ỉa… Đéo hiểu là bả đang cảm động hay bả đang… đéo hiểu tôi xì xồ cái lồn gì… Ha ha… cơ mà kệ cm… tôi dang rộng cánh tay… Chị chạy ngay vào lòng… tôi ôm chị… chị ôm tôi…
– Mình cứ bên nhau hoài như này anh nhá! Em sợ cô đơn lắm… em cũng đã từng được yêu, từng tin tưởng… từng hy vọng… Và để rồi… người ấy rời xa em không một lời từ biệt… Đã gần 2 năm rồi… Ngay khi gặp anh… lần đầu tiên ở trong phòng y tế… em đã cảm thấy 1 điều gì đó vô cùng đặc biệt… Và đến ngày hôm nay… em đã thực sự biết đó là điều gì rồi…
– Đó là điều gì???
– Ngốc ạ… Là tình yêu… Em yêu anh!!!
Dứt lời… chị ngồi dậy tìm lấy môi tôi… chúng tôi trao cho nhau 1 nụ hôn ngọt ngào và say đắm… Một nụ hôn hoàn toàn trong sáng… Là kết tinh của tình yêu thuần khiết… không vương mảy may chút gợi dục nào…
Chúng tôi tan vào nhau… hoà vào nhau… chìm đắm vào nhau…
Phải chăng đây là tình yêu…
Tình yêu đầu đời của tôi???
Tôi tự nhủ… nếu có người yêu thật lòng… tôi sẽ chị địt duy nhất 1 mình cô ấy… còn tất cả những người khác… có lẽ tôi sẽ gác lại… sẽ tìm cách giãn ra… Dàn xếp êm thấm!
Chỉ có duy nhất cô Quỳnh… là đang ràng buộc vì khoản lương lậu… Còn lại tất cả… tôi đều có thể dàn xếp êm xuôi hết! Thôi biết vậy đã… từ từ tính dần!
– David…
– Ơi…
– Tối nay anh ở lại đây với em nha!
Đm tôi nảy số ngay những hình ảnh về những cú đấm… những cái đá… những phát song phi đạp… của bà la sát… Vào mặt tôi khi tôi về muộn…
Vãi lồn… nghĩ thôi đã rùng cmn mình rồi…
… Bạn đang đọc truyện Những bà hàng xóm dâm đãng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nhung-ba-hang-xom-dam-dang/
Giờ về cũng tiếc… mà đéo về cũng chết…
Nào… bình tĩnh cân nhắc phán đoán tình hình xem nào… Đéo được địt hôm nay thì mai địt… đéo ngủ hôm nay thì mai ngủ… nhưng đm đéo về thì… thôi… đéo còn có ngày mai nữa đâu…
Bà la sát bà ấy đéo đùa bao giờ… Anh Hùng phải qua được ải Mỹ Nhân các ông ạ!
– Lisa ơi… cơ mà giờ em phải về rồi… chị không biết hoàn cảnh nhà em thế nào đâu… Ai chả muốn được ở bên người mình thương, người mình yêu cơ chứ!!! Hu hu hu…
Tôi khóc nấc lên…(tất nhiên là giả vờ thôi… đm các ông ạ… làm cái gì mình cũng phải có chiến thuật)
– Ơ… Lâm… sao thế??? Được rồi… được rồi… Em hiểu rồi… À thế để em đưa anh về nhé!
Tôi bắt đầu im… lấy tay dụi mắt…
– Vấn đề là em không muốn xa chị! Em muốn ở bên chị nhiều hơn… lâu hơn… muốn ở cạnh bên mãi mãi cơ… hức hức…
– Thế giờ làm thế nào nhỉ? Hay là… em sang nhà anh…
Tôi giật mình, tròn mắt nhìn chị.
– Uấy… thật không???
– Thật chứ… cơ mà phải có lý do gì đó chính đáng.
– Ừ… lý do gì bây giờ nhỉ?
– Hic thôi 4h rồi… nhất định em phải về không là mẹ em đấm em chết luôn đấy… chị nghĩ lý do đi… à với cả về tối nay mình nhắn tin cơ mà…
– Ậm… ừ… Thôi cũng được… để em đưa anh về nha!
– Ừ… cũng được… à mà thôi… đưa ra cổng thôi… em còn lấy xe về… xe đang gửi ở quán nước… người ta không cho gửi ở đấy qua đêm đâu…
– Anh đi xe đạp à?
– Vâng ạ… em đi xe đạp… cơ mà sáng đi vội bị ôtô đâm… gãy càng xe… nên gửi ngoài kia… chứ không đã đạp thẳng vào đây! Hi hi…
Tôi vừa nói vừa cười khổ…
– Ôi thế á? Sao anh không nói gì??? Người ngợm có làm sao không???
Chị Nhung nhìn tôi lo lắng…
– Không sao… hì hì… gớm nếu mà sao thì… Địt chị kiểu gì?
Tôi nói thầm vào tai chị… khiến chị nhột cười phá lên…
– Đúng là cái đồ… đồ…
– Đồ gì???
– Đồ… Khoẻ… hi hi…
– À hay là anh lấy xe em mà đi… cái xe kia anh tặng cho em… em làm kỷ niệm.
– Xe máy kia á??? Em đã đủ tuổi đi xe máy đâu.
– À không. Xe đạp… em có cái xe đạp trước mua để tập thể dục… đi cùng em…
Chị nhung đưa tôi đến gara dưới hầm.
Vãi lồn…
Rolls Royce phantom màu đen… Bentley continental màu trắng… Mercedes SLK 350 mui trần màu vàng rực…
3 con xe khủng khiếp đỗ ngay ngắn trong gara xe… Đcm nhà này đéo phải nhà bình thương các ông ạ…
Mắt chữ O… mồm chữ A còng… Tôi lại gần sờ tận tay từng chiếc xe…
– À chiếc màu đen là xe của bố em… cái màu trắng là xe của mẹ em… còn xe này là của em vốn dĩ nó màu bạch nhưng em đi dán decal lại thành màu vàng đấy.
– Uây… sao chị không lái xe đi đến trường…
– Không… ai lại làm thế… nên tế nhị 1 chút chứ… mà… với cả từ khi đi dạy nên lâu lắm rồi… em cũng không đi đến xe! Anh mà đi được em cũng để cho anh đi…
Ôi vãi lồn… 2 con Roll Royce và Bentley thì thôi… tối đéo nói nữa… nó trùm cmn cuối rồi…
Nhưng con Mec mui trần màu vàng kia thì nó đẹp… nó ngầu… nó… địt mẹ… đéo biết tả thế lồn nào nữa…
Các ông cứ hình dung cái thời 2003 – 2005…
Đi con sh, dylan, @, Lx đã là khủng khiếp công tử tiểu thư cmn rồi… Nhưng lái con mui trần màu vàng này mà lượn phố lượn hồ tây thì cái đám công tử củ lìn kia thành… công cmn công hết.
Đi đến cuối gara có 2 chiếc xe đạp…
Tôi lại gần nhìn kỹ.
1 chiếc là xe đua màu vàng… hiệu Cannondale…
1 chiếc là xe địa hình leo núi màu cam… hiệu Trek…
– Em mua 2 cái để tập thể dục… anh thích cái nào thì lấy mà đi… em tặng…
Vãi lồn… con Cannondale là xe đua khung carbon… cả cái xe nặng đúng 5kg…
Còn con Trek là chiếc xe leo núi nhập khẩu của Mỹ… 2 giảm sóc trước sau… 2 phanh đĩa, bộ líp số 7 tầng…
Tôi đần người ra… cầm lái thử cái xe Trek… đm nó nhún êm như xe máy các ông ạ…
– Em nghĩ anh hợp xe địa hình hơn đấy! Hay anh lấy nó nha!
Tôi vẫn cứ bần thần không nói nên lời… chị nhung chạy tới ôm chầm lấy tôi.
– Anh đừng ngại nhé!!! Nó là xe cũ nhưng là xe của em nên coi như có em ở bên cạnh… nha nha nha… chụt chụt chụt…
Với chị ấy thì ngại vì đây là xe cũ… còn với tôi thì sững sờ vì con xe đạp này nhập khẩu chính hãng từ Mỹ về… còn đắt hơn cả chiếc xe máy cùi… Hic…
Chị Nhung lấy xe máy đèo tôi ra cửa khu đô thị… để tôi xách chiếc xe đạp bị gãy càng rồi lại đèo tôi trở về gara… chị xếp nó gọn gàng… ngay ngắn nghiêm chỉnh cạnh chiếc xe đua…
Chúng tôi hôn… tạm biệt rồi tôi đạp xe ra về!!!
Dcm… đạp cái xe mà tôi cảm giác phê như lái xe máy phân khối lớn…
Xe đéo gì mà nhẹ tênh… giảm sóc êm… mềm… leo lên vỉa hè… phi xuống ổ gà… nhẹ như lông hồng… Ha ha sướng thật sự!
Đấy… người khác địt nhau mất tiền… còn tôi địt nhau được cái điện thoại, được con xe đạp và cái tài khoản gần 50 triệu “Lương” 1 tháng ha ha…
Tôi vui vẻ đạp xe… về đến nhà đã thấy ông bà già ở nhà sẵn rồi!
Thôi… địt… ăn máu lồn rồi… sao ông bả lại về sớm thế nhỉ??? Đéo cơm nước gì quả này bà la sát bà lại đấm cho đéo còn răng mà húp cháo rồi…
Tôi lo lắng… và vô cùng sợ hãi mở cửa cổng dắt xe vào nhà… Chuẩn bị tinh thần ăn liên hoàn đấm và nộ long cước từ người mẹ kính yêu hiền dịu của tôi…
Thôi… đm… quả này thân tàn ma dại cmn rồi! Hic.
– Ôi Lâm đã về đấy à???
– Lâm à con… vào đây con trai…
Vãi lồn??? Tôi có đi vào nhầm nhà không??? Hay là tôi vẫn đang mơ chưa tỉnh??? Hay ông bà già tôi bị ma nhập??? Có khi nào ông bà ấy là giả không??? Thế lực đen tối nào đã bắt cóc bố mẹ tôi… rồi giả dạng để lừa bắt cóc tôi đi không???
Địt mẹ… đéo thể nào… mà lại có những tiếng gọi âu yêm… thân thiện như thế vào giờ này cả… hay là… bả lừa cho mình vào nhà… rồi khoá cửa… đéo cho mình chạy… xong cả 2 ông bà ấy lao vào đánh hội đồng mình chăng??? Dễ thế lắm!!!
Thần kinh tôi căng thẳng tột độ… cơ thể tôi gắng gồng… để chuẩn bị hứng chịu 1 trận đòn lịch sử…
– Ha ha… vào đây… hôm nay cả nhà mình đi liên hoan nhá!!! Không phải nấu cơm nữa… (bố tôi nói)
– Được lắm con giai… vậy là không uổng công bấy lâu nay mẹ dạy dỗ yêu thương con nên người (bà la sát nói)
Đm… đéo thể nào những lời đường mật kia lại thốt được ra bởi ông bà già tôi và rót vào tai tôi như thế này…
Tôi vẫn hoang mang ngơ ngác… đéo thể hiểu nổi tình huống này.
– Hôm nay tổng giám đốc xuống xưởng… khen nức nở thằng con giai bố… vừa hát hay, vừa lễ phép, vừa ngoan vừa giỏi… Ha ha… đúng là nở mày nở mặt… (bố tôi nói)
– Cả bố và mẹ lại được nhận quyết định thăng chức… (mẹ tôi nói)
– Mẹ mày chuyển lên phòng tài vụ làm… còn bố làm quản đốc phân xưởng thay bác Tĩnh mới nghỉ… (bố tôi nói)
À… À… Rồi nhớ rồi… bố Yến Nhi làm tổng giám đốc công ty bố mẹ tôi… hôm nọ đến nhà tôi có nhờ dặn ổng chiếu cố ông bà già tôi tí… Ha ha… Ai ngờ ổng làm thật…
– Mẹ mày hứa gả mày cho con gái tổng giám đốc đấy! Ha ha ha… sướng nhá!
Goắt đờ phắc??? Cưới xin gì cái con bé tí hon đấy??? Xinh thì cũng xinh nhưng người ngợm bé tí như cái kẹo ấy về thì làm được gì??? Ho cái lại chả bay dính cmn vào tường ấy chứ!!!
– Ều… thật hả bố…
– Không thật thì gì… đm… tao chốt rồi đấy… liệu mà ăn học cho tốt… và chăm sóc con Nhi lớp trưởng đấy… không đm bố mày đấm chết cụ mày.
Đây… đây mới đúng là giọng văn của mẹ tôi… chứ bả ngọt ngào mẹ mẹ con con là tôi đéo ngửi được…
Thôi được… biết thế đã…
… Ting ting…
Điện thoại có tin nhắn.
“Em nhớ anh”
À tin nhắn của chị Nhung… Bả thì cứ anh anh – em em… Còn mình thì vẫn cứ chị chị – em em… ngại bỏ mẹ…
Thôi nhắn lại cho bả đỡ lo vậy.
“Báo cáo Lisa… David đã về đến nhà…”
… ting ting…
“Anh nhớ tắm rửa ăn cơm rồi nghỉ ngơi đi nhá. Tối rảnh nhắn tin với em… nhớ anh… yêu anh”
Ôi vãi chưa… yêu người chín chắn nó sướng như thế đấy… Ngọt ngào như thế đấy… tan chảy như thế đấy các ông ạ… chứ mấy con trẻ ranh vắt mũi chưa sạch vú lồn còn chưa phát triển hết nói gì đến chiều sâu với cả tư duy…
Tôi đọc tin nhắn mà thấy hạnh phúc ấm áp ngập tràn…
“David hạnh phúc lắm… thật may mắn khi có Lisa ở bên… Yêu Lisa… nhớ Lisa… liếm lồn Lisa”
… ting ting…
“Khiếp eo ơi bậy thế… Em nhớ anh”
“Thôi… David làm việc đã nhé… tối david nhắn tin”
“Vâng… em yêu anh”
Đấy… các ông… Nếu là các ông… có tan cmn chảy ra không???
Dm những ông nào yêu chị Nhung rồi giơ tay…
Tối hôm đó… cả nhà chúng tôi đi ra 1 nhà hàng hải sản… ông bà già tôi gọi ít hàu nướng, ít tôm, ít mực… Căn bản lương công nhân không dám gọi nhiều… Đi ăn cải thiện như này là hoành tráng lắm rồi.
Tôi đứng dậy… gọi ông quản lý… rút xấp tiền sáng nay cô Quỳnh đưa… đếm và đưa cho 4triệu… bo riêng cho ông ấy 100k và dặn.
– Bố mẹ cháu công nhân nên không dám gọi nhiều… giờ cháu gửi chú chỗ này… chú làm cho cháu tất cả những món gì ngon nhất cho cháu… chú cứ bảo là hôm nay có chương trình bốc thăm trúng Thưởng để cho cháu bốc… cháu không muốn bố mẹ cháu nghĩ ngợi nhiều. Còn đây cháu biếu chú ăn sáng! Giúp cháu nhé!
Một lúc sau… ông quản lý bê ra 1 cái thùng… mời tôi bốc thăm trúng thưởng… tôi thò tay gắp đại 1 lá phiếu đưa cho bà già tôi mở ra…
“Phần thưởng của bạn là một set hải sản đặc biệt”
Bà già nhảy cẫng lên cười hô hố!
Ông già tôi cũng vỗ tay đèn đẹt cười phớ lớ theo.
Ngay lập tức… nào tôm hùm… nào cua bể… nào tu hài… sò huyết… rượu vang dọn ra đầy kín bàn…
Mấy bàn khác cũng nhao nhao… đòi bốc thăm cơ mà quản lý bảo:
“Dạ 1 ngày nhà hàng chỉ chọn 1 may mắn 1 bàn bất kỳ thôi ạ… mai quý khách lại tới… biết đâu may mắn lại mỉm cười giống như bàn này ạ”
(Từ hôm sau nhà hàng đông nghịt… và tôi lại được ông quản lý nhớ mặt, trở thành ân nhân, thành khách ViP ở đây)
Lâu lắm rồi mới lại được ăn hải sản thoả thích như thế! Cả ông bà già tôi vui lắm… vừa ăn vừa nói cười phớ lớ… cả nhà tôi lại cụng ly rượu vang…
Tối hôm đó tôi về… nằm nhắn tin với chị nhung mãi mới ngủ… bên giường bên ông bà già… hôm nay bỗng nghe bành bạch… Nhóp nhép… ha ha…
Chắc là tác dụng phụ hải sản với rượu vang… Tôi sắp có em chăng… He he…
Sáng hôm sau đi học… tiết đầu tiên là môn tiếng anh… và… và…
Giáo viên hôm nay là… Là… là…