Những kỷ niệm về đàn bà

Chương 15



Phần 15

Dọc đường về chị Nhung cứ nhìn tao thấy ngại. Còn Hoài thì vờ như không có gì ngoài tin nhắn ” giỏi lắm rồi. Không ngờ”. Tao rep lại ” ta đã bao giờ làm nàng thất vọng chưa”.

Mạnh dạn tí cho xứng với các chị. Cái dại dột lớn nhất của ngoại tình là để quá nhiều người biết. Bình thường tao đã xây dựng 1 hình ảnh thân thiết chị Hoài mà không quá trớn. Năng nổ giúp chị Nhung mà để người khác nghĩ tao đang cố gắng nịnh sếp hay giúp đỡ nữ đồng nghiệp để không ai đoán được tao quan tâm ai.

Trước lúc về phòng, Nhung nhắn ra gặp chỗ sân sau. C nghiêm nghị…

– Hoài có chồng rồi em. Đừng để mọi thứ vượt quá kiểm soát.
– 2 Chị em quan tâm nhau thôi chị ạ. Bạn thân chị chắc chị rõ. Chị ấy không phải người dễ dãi. E cũng rất trân trọng 2 chị. Có những điều chồng chị ấy không thể chia sẻ thì e sẵn lòng lắng nghe thôi. E nghĩ e đang giúp kéo dài hạnh phúc gia đình c ấy.
– C nghĩ gđ nó đang hạnh phúc mà. E xen vào không hay…
– Thật không? C nghĩ vậy ạ. C ấy có kể cho c về việc làm của chồng hay những khó khăn trong đời sống gđ không?
– Nhưng không thể dùng cách này để giải quyết.
– Cách gì ạ? E còn chưa đi chơi với c ấy bao giờ. C ấy có kể chị nghe việc e đón c ấy lúc say khướt rồi đưa về nhà thay vì nhà nghỉ không?
– Có. Nó khen e đàn ông. Không lợi dụng.
– Vậy đấy. Có gì đâu mà lo lắng hả chị.
– Thật không có gì chứ.
– Thật.

Cuộc nc kết thúc. Tao tin Nhung không hoàn toàn tin tưởng. Nhưng cũng chẳng có chứng cứ gì.

Tối đó nhóm tao đi ăn lẩu cá hồi rồi thắng cố. Chỉ nhớ ai cũng rượu hết. Khoác vai đi như 1 lũ nát. Vào quán hát rộng to đùng. Hát hết bài này bài kia. Nửa quân số về ngủ sau khi kết thúc. Còn lại chục mạng đi lang thang ghé vào quán ăn đồ nướng ven đường. 2 vợ chồng Cường Nhung tỏ ý muốn về vì ông Cường bị chuốc say rồi. Bắt taxi cho 2 người đó về trước. Tụi tao đi vào quán bar.

Nó chưa nổi nhạc vì chưa tới giờ. Ai nấy cũng lờ đờ rồi. Bọn quán đem ra mấy quả bóng cười. Lắm đứa chưa xài bao giờ đang xỉn đập bốp cái vỡ mẹ quả bóng rồi phá lên cười. Đ cười vì hít khí mà cười vì vỡ bóng. Hài vl.

Hoài cũng ríu rồi. Nhạc nổi lên bia mang ra. Lại 2 tơn bia rồi kéo nhau ra nhảy. Quán khá đông. Đèn nháy loạn xạ thêm màu huyền ảo. 1 lúc đ hiểu sao t với Hoài lại bay ra tít góc. Chỗ ấy tối. Tiện làm điều không muốn ai thấy. Ôm nhau nút lưỡi. Hoài kêu thích quá.

– Gì cơ…
– Chị thích…
– Thích e à…
– Ừ. Hư lắm…

Có lẽ Hoài cũng đã biêng rồi.

Hoài xoay mông về tao rồi làm động tác khêu gợi. Con cu tao cứng lên rồi tao ôm hông chị kéo vào sát hơn để cảm nhận. Bờ mông đầy đặn và căng quá. Hoài quả thật là báu vật. Người cao vừa. Đầy đặn. Khúc nào ra khúc nấy. Mặt còn duyên và đằm thắm. Ngực tao bóp thấy còn khá đẹp. Chị bảo không nuôi 2 đứa bằng bú trực tiếp mà vắt ra cốc. Ngực hơi xệ nhưng không nhão mà tròn đầy.

2 con người đang hành động theo bản năng. Mệt quá ra bàn ngồi. Còn khoảng 5 đứa. Đồng hồ điểm 2h sáng. Kéo nhau về bằng taxi. Tay lái taxi của tao với Hoài phóng như ăn cướp. Lúc xuống xe Hoài bảo ra quảng trường ngồi đã. Làm đ có ai. Sương xuống. Thôi.

Cổng khách sạn hiện ra rồi. Hôn nhau trong thang rồi chia tay về phòng. Hoài nhắn…

– Sang đây chị nhờ. 3 Đứa cùng phòng chị say khướt hết rồi. Nằm cả dưới sàn. Sang khiêng 1 đứa dưới sàn lên giường, 2 đứa nằm đúng vị trí. Nhìn tình trạng là bết rồi. Hoài chui ra từ phòng tắm bộ váy ngủ 2 dây không áo ngực. Tóc buộc cao. Hỏi tao uống nước không? Rồi đưa chai nước suối. Tao uống nửa chai rồi Hoài đưa tay muốn lấy lại để uống. Tao uống hụm to rồi quăng chai đi kéo Hoài vào truyền nước qua miệng. Chị nuốt hết. Tắt đèn. Kéo nhau vào nhà vệ sinh. Đẩy Hoài về phía bồn rửa nhìn chị qua gương đầy nhục dục. Miệng mút ráy tai, tay kéo trễ váy rồi xoa nắn 2 bầu vú. Giờ mới thấy vú không hồng hào, hơi nâu hồng. Rồi chị xoay lại hôn môi nút lưỡi khi chị đã hoàn toàn trần truồng. Nhanh chóng cởi áo còn chị cởi thắt lưng mở khóa quần kéo xuống rồi hôn từ mặt cổ ngực tới vùng rốn của tao. Phê quá. Lưỡi chị rà rà quanh vùng thắt lưng, 2 tay xoa mông rồi bóp nhéo. Thằng nhỏ cương lắm rồi, chĩa thẳng mặt người đàn bà đang quỳ. Chị cầm tay xóc nhẹ ngước lên nhìn tao cười dâm đãng.
– To đấy.
– Có ngắn không…
– Tham thế muốn vừa to vừa dài à.

Nói rồi hé miệng đưa đầu khác vào chút 1, lưỡi xoay xoay rồi nhả ra.

– Có chịu được không đấy hay để chị bỏ bớt thủ tục…
– Hôm nay e sẽ cho chị lên thiên đường.
– Mạnh miệng gớm. Lão nhà chị toàn van xjn chị tha đấy.
– E khỏe. Chị sướng. Yên tâm…

Thế rồi như chiếc cọc nhồi bê tông từng chút từng chút vào miệng Hoài. Chị chăm sóc nó nhẹ nhàng ân cần không quá mạnh bạo, con cu chỉ cảm thấy ẩm ẩm rồi ấm ấm rồi sướng tột đột khi Hoài tăng tốc ra vào. Nước bọt trong miệng chị ọc ọc như khoan trúng mạch nước ngầm. 5p trôi qua 2 hòn bi được đá lưỡi tách tách.

– Giỏi thế chị ơi. Điêu luyện. Chị được thưởng thức mấy con chim rồi.

Tay vẫn xóc nhẹ. Lưỡi vẫn rà rà. Hoài bảo 3. Sau này mới biết chị hay xem sex để giữ chồng không bồ bịch nhưng vẫn thất bại.

Thấy đủ rồi. Tao đẩy ra. Hoài tưởng tao muốn chim tìm bướm. Nhưng không. Tao luôn tôn trọng phụ nữ. Bế chị ngồi lên bệ đá bồn rửa. Tao vục mặt vào. Thơm mùi dung dịch. Lướt lưỡi 1 đường cơ bản dọc 2 mép rồi thôi. Quét lưỡi 2 bên đùi non rồi bẹn. Hoài nứng quá cứ đẩy vào bướm xinh. Lông mới được tỉa. Giờ tao mới có quyền chỉ huy. Vẫn mân mê chỗ đùi non. Khi thấy chị khổ sở…

– Wave ơi. Xin em đấy. Đừng thế nữa…

Ok. Lưỡi lại liếm dọc thân bướm rồi đá đá hạt đậu nhỏ ẩn sâu mép lồn. Hạt đậu sưng tấy lên tao mới thôi. Thử nhét đầu lưỡi vào cái lỗ ấy xem sao. Mặn mòi, tê dại đầu lưỡi. Nước nhờn ra nhiều.

– Lỗ này mấy ngón nhỉ…
– Chị không biết chắc 2 ngón.
– Ghê thế. 2 ngón chân cái cơ à.
– Dở à. Nhanh lên. Chị hết chịu được rồi…
– E làm chị ra trước nhé.
– Không. C muốn cùng nhau lên đỉnh.
– Xuất trong nhé.
– Uh. C đặt vòng mà.

Bế chị xuống. Tao ngồi lên bồn cầu. Chị quỳ xuống bú mút dương vật xìu. Nó lại cương lên hùng dũng. Chị ngồi lên đối mặt tao rồi từ từ hạ xuống. Cảm nhận rõ hạ tới đâu chị sướng tới đó. Tao tưởng 2 ngón tay sẽ rộng nhưng không. Bót lắm. Sinh mổ mà. Sau giây lát làm quen không khí trong động. Hoài bắt đầu nhún. Nhún nhanh mạnh tới nỗi tao tí phọt.

Giữ hông chị lại. Tao vục mặt bú mút, rồi thả tay để chị lăc tiếp. Phải kéo miệng Hoài vào hôn để bớt âm thanh rên rỉ. 2 bầu vú rung lên hạ xuống trước mặt mà muốn phun ra. Tao cố lơ đễnh để không cảm nhận được cảm giác thăng hoa. Lồn chị bót và khít quá. Phải cố để lần đầu chị không quên được.

Chị mệt rồi. Chỉ ngồi xoay. Đẩy chị ra. Đẩy tấm khăn chùi chân cho chị ngồi lên. Tao tiến vào bằng tư thế la hán đẩy xe bò truyền thống. 3 nông 1 sâu. 7 nông 2 lút cán. Bản giao hưởng nhanh chậm đều đều. Đột nhiên tao thấy chị siết cặc đau vl.

– Chị sắppp raa. Ớ ớ. Nhanh lên e…
– Thích không?
– Thích. Mạnh lên chồng ơi.
– Chồng nào? Dám nghĩ tới lão chồng đó hả.

Tao dập mạnh liên tiếp 5 phát lút cán…

– Ớ ớ. Aaaa. C gọi e là chồng ấy. Chồng ơi. Vợ thích quá.
– Sau này có cho ai đút buồi vào nữa không…
– Không. Mình chồng thôi. Nhanh lên đi. Vợ sướng. Ốiiii ối chồng ơi. Sao giờ mới cho vợ sướng. Vợ muốn lâu lắm rồi.
– Muốn thì phải nói. Nào a cho e lên đỉnh nào.

Nhấc cao 2 chân khép vào nhau rồi ôm sau đó là 1 loạt cú thúc mạnh hết sức. Hoài mềm người ra, mắt vô hồn, không còn sức. Lên đỉnh rồi.

Ôm người phụ nữ đó vào lòng, liếm tai hôn môi xoa ngực. Sau giây phút hoàn hồn.

– Chồng vẫn chưa ra à.
– Chưa. Doggy nhé.
– Vâng.

Mặt hướng vào gương. Mông chổng ra sau. Trắng như bóc.

– Thôi chết. Nó xìu rồi…

Hoài quỳ xuống mút mát xóc nhẹ. Nó lại cửng. Hơi mỏi và đỏ ửng…

Nhét chim vào từ đằng sau có cái gì đó thốn không tả. Đều đều khoảng 2p rồi tăng tốc. Tao cũng thấm mệt.

Bạch bạch rồi phạch phạch. Vang lên trong nhà tắm. Tao xuất sau 1 hồi lút cán. Rút ra. Xoay Hoài lại nhấn đầu xuống. Hiểu ý Hoài há miệng mút trọn. Mút sạch sẽ rồi nhổ ra sàn.

– Sao e không nuốt.
– Thôi. Nuốt xong cứ lợm lợm ở họng. E dọn cho. A về phòng đi. Sắp sáng rồi.

Kéo Hoài dậy gửi tới 1 màn hôn nồng nàn, êm ái.

– A muốn nữa.
– Thôi. Khi khác. Lỡ chúng nó tỉnh…
– Hay a không làm e đủ sướng à.
– Hâm à. Lâu lắm e mới có cảm giác này. Lão nhà e toàn nửa đường đứt gánh. A biết chiều phụ nữ đấy. Ai dính vào lại mê tít.
– Có mỗi em thôi.
– Mỗi e hả. Sao a không bảo mỗi e và Nhung.

Giật mình đẩy Hoài ra.

– Sao lại Nhung…
– Thôi không phải giấu. E biết thừa. A thích bạn em đúng không. Trách sao được. Nó giỏi giang xinh đẹp giàu có.
– Nhưng e lại có được a chứ không phải Nhung. A thừa nhận có thích nhưng tâm trí a giờ là của em mà.
– Dẻo mỏ. Cái Nhung hỏi e về việc lúc sáng đấy. E bảo giờ tao có được đổi chồng đâu.
– E bảo thế á.
– Ừ. Nó lạ gì e. E cũng biết nó mà. Nó cũng khổ chịu đựng nhiều. Có tất cả nhưng chồng lại trăng hoa.
– Ừ. Khổ thân.
– Đừng chén bạn em đấy. Nó mà gặp a thì hư hỏng…

Tao cười trừ rồi hôn Hoài tạm biệt về phòng. 1 ngày có ý nghĩa.

Bạn đang đọc truyện Những kỷ niệm về đàn bà tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nhung-ky-niem-ve-dan-ba/

Về phòng cũng đã 4h sáng. Nằm ngủ luôn. Mệt. Nháy mắt đã 6h sáng. Bọn nó vẫn đang ngủ. Tao lại tỉnh táo lạ thường. Con cu đang chào cờ. Nhắn cho Hoài…

– C dậy chưa…
– C chuẩn bị tắm rửa. Gọi cno mãi không dậy. Say sâu quá…
– Chắc kệ cno ngủ thôi. E sang nhé…
– Làm gì. Mới vừa xong mà.
– Chưa đủ.
– Khẽ thôi…

Cửa phòng Hoài mở sẵn, đẩy vào là được. Nghe tiếng nước đang chảy. 3 Đứa con gái vẫn ngủ say như chết. Hoài từ ban công trở ra, chắc ra ngó nghiêng cảnh xung quanh. Nhìn thấy tao cười nham hiểm, ra hiệu vào nhà vs.

Không. Luôn tại đây. Hoài lắc đầu. Không cho giải thích nhiều vào việc luôn.

Giằng co mãi cũng xong. Đứng ngay cửa nhà vệ sinh Hoài đang quỳ mà mút liếm cậu nhỏ. Nó bóng nhẫy đỏ ửng. Còn chị thì cứ liếc mắt nhìn lên xem tao thỏa mãn không, miệng chu mỏ liếm láp. Đầu lưỡi xoắn đầu khấc chạy dọc thung lũng ấy.

Sướng quá. Tao khẽ rên lên.

Hoài lắc đầu ý bảo không nói gì. Không chịu được nữa. Kéo chị vào trong nhà vệ sinh. Ở thế doggy dập thật sâu thật mạnh mà không cần kìm hãm.

Bất ngờ thay, mọi khi dùng thế này để nước rút rồi xuất. Nhưng nay hơn 5p rồi chân tao cũng mỏi mà chân chị như muốn khụy xuống vẫn chưa xuất.

Hoài mỏi.

– Sướngggg c ra rồi. Ớ ớ. Ra đi em chị ngã mất.
– Không được đâu. E muốn c nhớ mãi con cu này…
– C chết mất. Hớ ớ ớ. Á chồng ơi. Wave ơi. Hự hự…

Tao không dập đều mà chuyển sang nhịp chày dập mạnh sâu.

Mỏi quá.

Rút con cặc đầy nước nhờn ra đột ngột. Hoài á lên.

Rồi lại quỳ xuống bú mút. Lần này chị bặm môi thật chặt, lưỡi xoắn hết cỡ rồi con cu căng hết cỡ giật giật phun từng đợt xối xả. Hoài nhổ ra sàn rồi tiếp tục bú liếm tới tận khi con cu xìu bào như con đuông dừa. Chị vỗ mông tao bảo về đi kẻo cno dậy.

Ăn vụng luôn đem lại cảm giác khoan khoái. Tắm rửa xong đi ăn sáng chờ 11h trả phòng khởi hành về HN.

– Ê ẩm hết háng đây này. Hoài ỉ ôi lúc dừng xe trạm nghỉ chân.
– Làm cái nữa đi. Tao nháy mắt…
– Thôi đi ông tướng. Khỏe thế. Lâu không động e nào à.
– E chờ ngày này lâu lắm rồi.
– Điêu thế. Hôm đi cùng em Oanh không làm gì à.
– Dở à. Làm gì.
– Ăn thì cứ nhận đi. Ai có quyền cấm đâu.

Giọng phụ nữ hay lắm. Dù đã ck con nhưng vẫn không muốn thằng bồ đi với con khác.

– E thề là không có gì với nó ấy. Hay về phòng e nhé. Cho biết…
– Không. Lúc khác. Hôm nay về đó là chân không đi được mất. Không dại.

Nhung tiến tới.

– 2 Chị em có gì mà vui thế.
– À. E bảo tối hôm qua đi bar mà không lôi vk ck sếp đi cùng. Vui lắm. Tao đỡ lời…
– Đúng đấy. Vui cực. Tao định gọi mày mà sợ làm mất giấc ngủ. Hoài phụ họa…
– Có ngủ được đâu. Tao trông ông Cường nôn 2 lần mới yên. Dọn dẹp xong nằm 1 tí đã sáng. Nhung than thở.
– Thôi dịp khác chị em mình đi nhá. E chưa thấy chị quẩy. Tao đùa đùa…

Hoài cười phá lên.

– Nhung nó quẩy như con cào cào ấy. Hài lắm. Ý tao ra lấy ít đồ làm quà.

Hoài đi khuất. Nhung nhìn tao hỏi…

– Hôm qua mấy giờ chị em về.
– Khoảng 2h gì đó ạ.
– Ừm. Muộn thế nay chắc mệt. Hôm qua chị sang gõ cửa phòng e nhờ bọn e lôi giúp a Cường lên giường. A ấy nôn trong nhà vs xong ngồi ngủ ở đó. Nhưng gõ mãi không thấy ai mở.
– Khoảng mấy giờ hả chị. Hay lúc đó e chưa về. Hoặc cũng có thể mệt quá chả nghe thấy gì.
– Khoảng 2h gì đó. Chắc vậy. Ai cũng uống nhiều mà.
– Trông chị mệt mỏi quá. Mắt thâm quầng. Mất ngủ hả.

Tao nhìn Nhung trìu mến nhẹ giọng quan tâm.

– Ừ. C không ngủ được.
– Thật là người vợ đảm chăm lo chồng con. A Cường tu mấy kiếp vậy.
– Duyên số và là nợ nần ấy mà. E sau lấy vợ đừng làm vợ khổ nhé…
– Nếu cô ấy được 1 nửa như chị thì chắc chắn e đội lên đầu để trường sinh bất lão.

Chị cười phá lên. Nụ cười xua tan mệt mỏi.

– Dẻo miệng lắm. Bảo sao nhiều cô xin chết.
– E làm gì có ai đâu.
– Ừm. Vui đùa thôi nhé. Đừng đi sâu quá kẻo lại khổ cả 2.

Nhung ý tứ nhắc khéo.

– E luôn trân trọng những người phụ nữ e gọi là duyên nhưng không phận của mình mà. E luôn chắc chắn họ sẽ vui vẻ, yêu đời khi bên e và chắc chắn họ luôn giữ được hạnh phúc gia đình.
– Chị nhắc vậy thôi. Có vẻ e cũng khá thành thục trong vấn đề này.
– E chả biết nữa. Duyên mà chị. Có những người e muốn ôm ấp che chở tạo niềm vui trong cuộc sống nhiều nỗi buồn của họ mà không có cơ hội. E không giỏi gì đâu.

Vừa nói vừa nhìn thẳng vào mắt chị. Chị nhìn không nói gì rồi gượng cười ậm ừ rồi đi về phía Cường.

Có thể chị cũng ngầm hiểu ý tao muốn nói. Nhưng thật sự khó. Bạn thân của mình liếm buồi thằng ranh này rồi, chả lẽ người cao sang như mình liếm lại.

Tao cũng tiếc. Nhưng không quá tiếc bởi niềm vui đang có với Hoài.

Ơ sao em chưa về à. Tại nơi trả khách ai nấy đều bắt xe đi về hết rồi chỉ còn Thúy nhân viên dịch vụ khách hàng.

– Dạ e đợi người yêu e tới ạ. A wave chưa bắt được xe à.
– Ừ. A đang đợi. Thúy sắp cưới chưa…
– Bọn e tính 2 năm nữa ạ.
– Ủa sao 2 năm. Chắc mới yêu hả.
– Không anh. Yêu được 2 năm rồi ạ. Nhưng bạn trai em bảo sự nghiệp chưa ổn định nên đợi mua nhà rồi cưới…
– Lỡ không mua được nhà thì sao em. Lại 2 năm nữa à…
– Hii có lẽ vậy a ạ.
– Ờ thôi không sao. Còn trẻ còn cố gắng. Nếu 2 năm nữa bạn trai e chưa mua được nhà mà e muốn lấy chồng thì có thể liên hệ a. A không có nhà nhưng sẵn lòng cưới vợ.

Thúy cười tít cả mắt. Bt tao và e ấy chả mấy khi nói chuyện. Cũng chào qua loa. Bp khác nhau nên ít tương tác. Con bé trông nhỏ nhắn, mặt mũi hiền lành và lễ phép nên công ty ai cũng quý. 15p trôi qua. Vẫn chưa thấy bóng dáng tml kia đâu cả.

– Ơ grab chưa tới đón a ạ.
– Lẽ ra tới rồi. Nhưng a không muốn để e ở lại đây 1 mình…
– Không cần đâu a. Ai bắt cóc được em.
– E sợ người yêu ghen hả.
– Không. Ghen e mắng cho ấy. Để e đợi nãy giờ.
– Hay thế này. E gọi lại đi. Nếu không đón được thì anh em bắt taxi đi chung.
– Hay thế ạ.

Quả nhiên tml kia lại bảo 10p. Nhưng có vẻ con bé cũng chán nản nên muốn đi về luôn.

Trên đường nói đủ chuyện, Thúy vẫn nghĩ tao có gì đó với e Vân. Xe dừng gần đh Hà Nội, e cảm ơn và xin gửi tiền nhưng tao không nhận. Ẩy ui chỉ làm tay tao thêm nắm chặt tay em. E ngượng ngùng cảm ơn rồi đi về.

Chuyện 1 đứa con gái có người yêu nhưng vẫn cảm nắng thằng khác là bt. Chỉ có điều luân thường đạo lý cùng tình nghĩa không cho phép nó thay đổi. Nhưng nếu thằng kia liên tiếp khiến nó thất vọng thì mọi thứ có thể xảy ra.

Hôm sau lại đi làm. Ai cũng uể oải lắm. Giãn gân cốt không đủ mà. Trông Hoài phơi phới lạ thường tràn trề sinh lực. Đúng là thơm hơi trai là yêu đời ngay.

– E thú nhận chuyện đi sapa với Nhung rồi à. Nó vừa hỏi chị…
– Nhận thôi. Có gì phải chối e tin là Nhung không nói cho ai đâu…
– Ừ nó không nói. Nhưng hơi bất ngờ. Nó bảo cẩn trọng xung quanh. Công ty để làm việc đừng để bị ảnh hưởng.
– Vâng. C e mình chú ý vậy. Còn đau háng không…
– Hơi ê thôi. Dập mạnh thế như muốn giết người ấy.
– Thích không. Sau rên bé thôi.
– Không kìm hãm được. Lâu rồi không sướng như thế.
– Chịu khó tới phòng e. E chăm sóc cho.
– Gớm. Được mấy ngày lại chán rồi tìm e khác ấy mà.
– E Nhung…
– Đố luôn. Cẩn thận nó tát cho.
– Đùa vậy thôi. Người như chị Nhung không thể có kỹ năng tốt được. E lại thích kỹ năng tốt.
– Nịnh hay nói đểu thế…
– Làm nháy nữa đi. Căng quá. Muốn phun trào.
– Dẹp. Bảo con khác làm cho. Đang chưa hết đau đây. Hôm qua lão ck đòi mà không dám bật đèn. Cũng may lão nhanh ra. Chứ cò cưa chắc nằm bệt không đi được.
– Giỏi. Đòi phục vụ 2 buồi thì chấp nhận đi…

Gặp Thúy bên hành lang. Mắt sưng. Sụt sịt. Chắc lại vừa cãi nhau.

– Khóc à. Đôi mắt đẹp để ngắm nhưng không phải để khóc…
– A lại trêu e. Không có gì đâu ạ.
– Xinh gái mạnh mẽ lên…
– Hi. Vâng ạ…

E Vân lâu không để ý nay trông ăn mặc táo bạo sexy hẳn.

– E chào a wave…
– Chào Vân. E sắp đi thi hoa khôi văn phòng à.
– Sao thế a…
– A sắp ngã khụy trước nhan sắc lộng lẫy.
– Thế mà có thèm đi ăn trưa với e đâu.
– Thôi xưa a ngây thơ. Không để ý bao nhiêu con mắt lườm nguýt khi đi cùng e. Giờ già rồi. Không chịu đựng được sức ép. Ai bảo e lắm vệ tinh quá.
– E lại tưởng a có sự quan tâm tới ai đó.
– Ai??
– Không nói. Thôi e đi gặp sếp đây.
– Bye em.

Chương trước Chương tiếp
Loading...