Những người đàn bà xung quanh tôi
Chương 4
“Chụt, chụt…”
Tiếng nhóp nhép và chùn chụt như người ta ăn que kem lạnh trong thời tiết nóng bức vang lên có đôi chút không hợp không gian. Tôi mơ màng nhận ra bên dưới hạ thể mình có gì đó đang uốn éo và không ngừng hoạt động, nhìn xuống thì tôi cứng người khi thấy có một thân thể lõa lồ của một người phụ nữ đang hì hục bú mút dương vật mình. Cái lưỡi hồng nhỏ xinh điêu luyện liếm từ đầu dương vật cho đến tận gốc, rồi bất ngờ há miệng như muốn nuốt trọn thằng em của tôi. Một dòng điện chạy từ sống lưng lên não, các cảm giác khoan khoái này làm tôi như trên chín tầng mây, cố rướn cái cổ xem người này là ai mà to gan lớn mật như vậy, mò vào phòng ngủ của tôi mà làm mấy cái chuyện tầm bậy này, vừa sợ vừa giận lại vừa sướng nữa, tôi không thể nhìn thấy được khuôn mặt đằng sau mái tóc đang ra sức nhấp nhô dưới thằng em mình. Rồi cái gì đến cũng đến, tôi sắp ra, thân thể căng như dây cung, ngón chân co quắp lại với nhau, đôi tay nắm chặt ga giường, tôi cảm nhận được mình đang xuất tinh, nhưng tôi lại bất ngờ thay là cái người kia vẫn không buông tha mà vẫn đang hết sức mà nhấp nhô. Càng ngày tôi xuất tinh càng nhiều, tôi bắt đầu sợ hãi, nếu cứ xuất liên tục như thế này thì chắc mình bị vắt kiệt thành cái xác khô không chừng! Nỗi sợ càng lớn dần khi tôi thấy bên dưới, cái người mà đang ngậm dương vật của tôi ngẩng đầu lên, trời ơi! Tôi chết điếng người khi thấy đó là khuôn mặt toàn là máu của người phụ nữ trẻ, cô ta ngoác cái miệng kéo dài tận mang tai mà cưới đầy ghê rợn, rồi ả ta với hốc mắt đen ngòm nhìn tôi, dù không có con ngươi nhưng tôi vẫn cảm nhận được cái nhìn đầy châm chọc.
“Phập…”
Ả dùng sức cắn chặt hàm răng chỉ còn mấy cây của ả xuống dương vật tôi, tôi như chết lặng mà cứ chia tay thằng em mình…
“Dậy! Dậy coi cái thằng trời đánh này, giữa trưa nắng nóng mày la làng cái gì hả thằng mất dạy! Có để cho người ta nghỉ ngơi không!!!”
Giọng mẹ tôi! Tôi mơ màng mở con mắt còn nhíu chặt vì chưa kịp thích nghi với ánh sáng, rồi như chợt nhớ ra điều gì, tôi thò tay xuống đũng quần của mình…
“Vẫn còn! Vẫn còn!”
Mẹ thấy tôi có hành động kỳ quái như vậy thì càng nộ hỏa xung thiên, xán cho tôi cái bộp tay rồi mắng…
“Tiên sư cha nhà mày! Chơi game cho riết vô rồi lú hết cả người, làm khùng làm điên tao tán chết cha mày giờ! Có bớt khùng đi không?”
Chưa bao giờ tôi nghe mẹ la mà thấy hạnh phúc như thế này, hận không thể để mẹ la mình thêm vài câu cho đã. Cái giấc mơ ma quái kia làm tôi vẫn còn sợ, mồ hôi ướt hết cả lưng áo, nhớ lại vẫn rùng mình.
“Dạ mẹ!”
Nói xong câu này thì tôi phi vô sàn nước rửa mặt cho tỉnh, sẵn vô nhà vệ sinh rửa thằng em luôn, nói gì thì nói một thằng con trai đang tuổi trẻ khí thịnh gặp cái loại mộng tinh này thì khó tránh khỏi dơ phần dưới. Mở tủ lạnh làm thêm cốc nước cho mát đầu lại, tôi nhớ lại giấc mơ vừa rồi, tỉnh táo hẳn nên bắt đầu suy xét.
“Má nó tà môn mà! Ban ngày ban mặt mà gặp quái sự như này! Vừa ghê vừa sướng! Không lẽ mẹ nói đúng ta, do chơi game nhiều quá nên nhũn não?”
Cái ý nghĩ này vừa mới lóe lên tôi đã tự tát mình để tỉnh lại, vớ vẩn hết sức! Vậy chắc là gần đây áp lực học hành, dù gì cũng đã lớp 12 rồi nên tôi cũng chăm học lắm, cộng với đang tuổi thiếu niên cương huyết nên não nó load mấy cái này cho xem trong mơ cũng nên!
Vỗ đùi đen đét vì cái lý do xàm lon mà mình tự nghĩ ra được, nhìn qua cái đồng hồ điện thoại thì đã hơn 14h30 chiều rồi, cũng khá trễ cho việc đi net thêm nữa là đi net bây giờ thì cơ trời mới biết là mẹ có cầm chổi chà rượt chạy hay không… Vẫn là nên ngồi vô bàn làm bài tập, chuẩn bị bài vở cho ngày mai là chắc cú!
Tới tối thì cả nhà 3 người tụ hợp trên mâm cơm, vẫn là mấy câu hỏi cho tôi dạo này học hành thế nào, rồi khuyên năm cuối ráng học để thi vào trường đại học này nọ, chủ yếu là cha tôi nói mấy việc này thôi, ông là người dễ tính và có phần cưng chiều tôi vì tôi là con một mà. Đang vui vẻ ăn cơm thì cái ti vi phát lên bảng tin thời sự trẻ em nghèo vượt suối lội sông đi học mà vẫn đạt thành tích cao trong học tập, liếc qua thấy mẹ đang nhíu nhíu mày mà nhìn chăm chú vô cái tivi mà lòng tôi hồi hộp, trong đầu xẹt qua ý nghĩ đánh bài chuồn để không bị ăn gạch từ mẹ.
“Con ăn nó rồi! Ngày mai có bài kiểm tra nên con xin phép lên phòng ôn lại bài một chút, hôm nay nhờ mẫu thân đại nhân rửa chén dùm con một ngày nha, con cảm ơn mẫu hậu!”
Nói xong ba chân bốn cẳng chạy nhanh về phòng không kịp rửa cái miệng, thầm mắng cái ti vi sao đúng mỗi lần ăn cơm lại phát mấy cái phóng sự đó, không học sinh nghèo vượt khó thì là tác hại của ma tóe và game online. Hận không thể dùng cái búa mà sửa nó thật sự. Nói chứ mai thật sự có bài kiểm tra nên tôi cũng phải ôn lại. Loay hoay thì cũng gần 22h đêm rồi, dọn dẹp sách vở, soạn bài cho ngày mai để vô cái balo, nằm lên cái giường thân yêu thì đầu tôi lại hiện về giấc mơ ma quái lúc trưa, có hơi sợ nên chưa ngủ được, cầm điện thoại lướt lướt shopee xem có gì đáng mua không thì.
“Tinh… ting…”
Tiếng thông báo của điện thoại vang lên, cửa sổ màn hình điện thoại hiện lên thông báo facebook là có một lời mời kết bạn, tò mò nhấn vào xem vì cái facebook của tôi không có gì nổi bật cả, chủ yếu để liên lạc với người quen mà thôi.
“Gì đây? PNMA? Cái quờ quờ gì dẫy bà dà? Đặt cái tên cũng hack não người xem quá đi chứ!”
Tôi bực bội cái tài khoản mới gửi lời mời kết bạn này, kiên nhẫn xem trang cá nhân của nhân vật thần bí này thì chỉ có mỗi cái ngày tháng năm sinh là ngày 2 tháng 2 năm 2001. Bằng tuổi mình, nên tôi mặc kệ mà đồng ý luôn, sau đó cũng hơi mệt nên tắt điện thoại rồi nằm lăn ra ngủ như chết rồi, cũng quên luôn cái giấc mơ kia. Tôi đâu biết là trong phần tin nhắn có dấu ba chấm đang lượn lờ, có người đang nhập tin nhắn…
“Hi ông!! Có hơi quá vội vàng nhưng mà… Nhưng mà tôi thích ông!”
Thánh thần thiên địa ơi mấy chục năm rồi giờ được gái tỏ tình mà thằng trời đánh kia nó ngủ như chết rồi vậy, bỗng “tin nhắn đã được thu hồi”. Tới sáng ra thì tôi thấy cái người PNMA kia nhắn cái gì đó nhưng thu hồi, chả hiểu đầu cua tai nheo gì nên tôi mặc kệ mà thay đồ đi học. Còn tại sao tôi biết nội dung mà viết phía trên thì mãi sau này tôi mới được biết…